Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hư không xuất hiện vô số đạo quang vô tận hội tụ thành một thức đao
quang vô hình trảm lên mặt quái vật.
Gần như cùng lúc đó -- Toàn bộ thế giới chợt lóe rồi trôi đi.
Một mảnh hư ảnh thế giới nguy nga hùng tráng theo đó mà buông xuống.
Đó là một cây trụ thông thiên hoàn toàn cấu thành từ ánh hào quang kim sắc,
trên đó đứng đầy vô số tồn tại tư thế khác nhau và đang cầm trường đao trong
tay.
Bọn họ giơ trường đao lên cao, cùng quát to: “Trấn."
Thiên Địa Vô Pháp: Bí Trảm Tam Thức! Chỉ một thoáng, cây trụ khổng lồ tỏa
ra kim quang lan tràn, nhanh chóng xây dựng thành một thế giới.
Thế giới vừa hình thành thì Liễu Bình đã bước ra một bước rồi thoát thân khỏi
nơi đó.
Quái vật bị hư không trảm pháp đánh thẳng xuống mặt đất, đang muốn ra tay thì
bị thế giới kia bọc vào.
Không.
Nói là bị thế giới bọc vào, chi bằng bảo là nó cùng tồn tại trong hai thế giới.
Chỉ thấy cả người nó tuôn ra hắc quang lượn lờ không tan đi, nó quát chói tai,
phát ra công kích lung tung ra bốn phía.
Nhưng mà tất cả mọi thứ chung quanh lại không bị ảnh hưởng.- - Tất cả phòng
ngự và công kích của nó đều bị phong ấn trong một thế giới khác, mà thân thể
nó lại cùng tồn tại trong thế giới đó và thế giới bên ngoài! Liễu Bình đi đến
trước mặt quái vật.
Quái vật lại hoàn toàn không nhìn thấy hắn, nó chỉ ngẩng đầu lên như đang nhìn
chăm chú vào trụ trời xa xôi.
Liễu Bình nâng đao, mở miệng nói: “Nếu ta là ngươi, lần này ngươi đừng tiếp
tục xuyên thấu công kích nào nữa, như vậy tốt cho mọi người."
Tiếng nói vừa dứt.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi là diễn viên nổi tiếng
vượt bậc của Kỳ Quỷ Trắc, khi người quát lớn, đòn công kích mang sức mạnh
Kỳ Quỷ có thể xuyên thấu qua mọi thứ của đối phương đã bị phong ấn."
Một tiếng đao reo thê lương chợt lóe qua.
Quái vật bị chặt đứt tứ chi, nằm nhoài trên mặt đất.
"Sức mạnh Kỳ Quỷ của người sắp về số không."
Liễu Bình đảo mắt qua một cái, Yana bỗng hiện ra ở sau lưng -- Toàn thân nàng
sáng bùng lên thành quang màu vàng nhạt, nàng vươn đôi tay ra, nhẹ nhàng ấn
ễ ồ ầ ầ ố
lên hai vai Liễu Bình rồi thì thầm: “Thần thánh sống lại."
Tiếng nói vừa dứt, nàng lại chui vào hư không rồi biến mất.
Trước mắt Liễu Bình nhảy ra một hàng chữ nhỏ: “Sức mạnh Kỳ Quỷ mà người
tiêu hao đã được bổ sung đầy lần nữa, sức mạnh Kỳ Quỷ hiện giờ là 10."
Liễu Bình đưa đao vào vỏ.
Tất cả ánh hào quang hắc ám trên người quái vật đều đã biến mất.
Nó ngã xuống mặt đất, không thể tin mà ngẩng đầu lên, nhìn tứ chi bị chặt đứt
của mình.
"Kỹ xảo Kỳ Quỷ tương đối cổ xưa, ngươi là người nào?"
Nó nói với giọng khàn khàn.
Một hư ảnh trôi nổi bay lên từ trên người nó.
Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.
Hư ảnh này lại giống y như đúc thi thể trôi nổi trên biển rộng kia, chẳng qua
hình thể nhỏ đi rất nhiều.
Nửa người nó là xương trắng, nửa người còn lại là vẩy cá và máu thịt, trên đầu
có ba con mắt dựng thẳng, mái tóc dài màu tím trôi nổi không ngừng, nếu nhìn
kỹ thì sẽ phát hiện tất cả đều là xúc tu.
Hư ảnh quan sát Liễu Bình, nhẹ nhàng nói: “Ngươi có tư cách nhìn thấy ta,
nhưng người cần gì tới gặp ta?"
Những lời này thật hết sức khó hiểu.
Liễu Bình suy nghĩ, sau đó cũng hiểu đại khái ý của đối phương.
Có tư cách nhìn thấy -- Câu này có nghĩa là đối phương tán thành thức đao pháp
vừa rồi của mình.
Thật ra đâu chỉ là đao pháp, hắn đã lấy ra tất cả sức mạnh và kỹ xảo, dùng luôn
cả kỹ năng Kỳ Quỷ hệ Biểu Diễn vừa đạt được, nhờ thế mới làm đối phương
nhìn thẳng vào chính mình.
Nhưng hình như đối phương cho rằng, hai bên gặp mặt trừ chiến đấu ra thì
không có gì để nói.
"Ta nói rồi, thật ra chúng ta có thể trao đổi với nhau."
Liễu Bình nói.
"Trao đổi... Mặc kệ ngươi là chuyển thể của tồn tại gì, ngươi còn xa lắm mới tới
được trình độ của ta, cho nên mỗi một câu ta nói ra đều là bí mật, người nghe
xong thì sẽ chết -- Vậy mà dám mạnh miệng là muốn giao lưu với ta?"
Hư ảnh nói.
Ba con mắt dựng thẳng của nó hơi nheo lại tới, lộ ra một luồng ác ý nồng đậm.
Chỉ nghe nó mở miệng nói: “Cũng được, ta nói một chuyện cho ngươi biết ––"
ế ế
"Sau hôm nay, ta và thế giới của các ngươi sẽ kết thúc sự trùng khít, ta sẽ chảy
xuống khỏi thế giới này, sau đó hoàn toàn rơi vào tử vong."
Trấn Ngục Đao trong tay Liễu Bình nhẹ nhàng chấn động.
Chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trong hư không trước mặt hắn: “Dựa
vào uy năng của Giam Mặc, ngươi có thể nghe thấy tất cả bí mật, không sợ gì
cả."
"-- Vỏ đao Tứ Thánh Trụ bảo vệ ngươi."
Bốn phía im lặng.
Hư ảnh kia đợi một lát, chỉ thấy Liễu Bình vẫn yên bình đứng trước mặt nó.
Liễu Bình gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Xin cứ tiếp tục nói."
Ba con mắt dựng thẳng của hư ảnh đều nhìn chăm chú vào Liễu Bình.
Liễu Bình bình yên vô sự đứng đó.
"Ngươi có thể nghe thấy bí mật của ta, hiển nhiên sức mạnh Kỳ Quỷ người nắm
giữ cũng không phải là trình độ cấp thấp..."
Hư ảnh rơi vào trầm ngâm, sau đó tiếp tục nói: “Ngươi muốn nói gì với ta?
Nhân lúc này còn có chút thời gian, ta nghe là được."
"Vì sao người phải giết chết nhân loại của làng chài này?"
Liễu Bình hỏi.
"Đây là một loại thói quen."
Hư ảnh nói.
"Thói quen?"
Liễu Bình gặn hỏi.
Hư ảnh nhếch môi, lộ ra hai hàng răng nhọn đan xen, khẽ cười nói: “Đúng vậy,
trong Kỳ Quỷ vô tận, nếu người gặp phải một biển số thì người sẽ xử lý nó thế
nào?"
"Làm nó trở nên đáng tin."
Liễu Bình nói.
"Không sai, xóa sạch tất cả biến số, để chung quanh mình trở nên an toàn ––
Đây là thói quen của mỗi một tồn tại Kỳ Quỷ chúng ta -- Đặc biệt là những linh
hồn mang biến số này còn ăn được, vậy càng không có gì để do dự."
Hư ảnh vừa nói, vừa không ngừng vờn quanh Liễu Bình ở giữa không trung,
qua lại đánh giá Liễu Bình, cứ như đang gặp phải một tồn tại cực kỳ quái dị.
"Ngươi muốn ăn ta?"
Liễu Bình hỏi.
"Vừa nhìn ngươi là biết đã hoàn toàn quên mất kiếp trước, nếu không sẽ không
hỏi ta vấn đề thô thiển như vậy."
Hư ảnh nói.
Nó đáp xuống, nhìn chằm chằm vào Liễu Bình và nói: “Các tồn tại bên trong
Kỳ Quỷ sẽ không tùy tiện nói chuyện với nhau, nhưng nếu bắt đầu nói chuyện
thì có nghĩa là vận mệnh đôi bên bắt đầu xảy ra biến hóa --"
"Mặc kệ thế nào, vừa rồi ngươi giết sạch người trong toàn bộ làng chài, ta cần
người làm bọn họ sống lại, sau đó chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện với nhau."
Liễu Bình nói.
"Ta sẽ chết, cả sức lực chiến đấu cũng không còn, đang chuẩn bị tiến vào tử
vong để yên giấc ngàn thu, cho nên không muốn đánh tiếp với người, càng miễn
bàn đến chuyện làm sống lại những linh hồn đó."
Hư ảnh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK