Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy chục binh khí xuyên qua sương mù, hiện lên trong hư không, chờ đợi Liễu
Bình sử dụng Ánh mắt Liễu Bình du đãng qua lại trong những binh khí đó --
Hắn bỗng khẽ nở nụ cười.
Tiếng cười của hắn càng lúc càng lớn, như lộ ra một cảm giác vui sướng xưa
nay chưa từng có.
Những cánh tay dài màu đen chi chít đánh úp đến -- Liễu Bình tiện tay kéo đến
một thanh trường đao, vừa cười vừa lắc đầu nói: “Ta từng học qua tất cả võ
nghệ trên thế gian, đáng tiếc các ngươi có tập hợp thiết lập, cho nên ta thất bại
vô số lần."
"Nhưng hiện tại."
"Tập hợp thiết lập vô dụng rồi."
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt lặng lẽ hiện lên: “Cuộc chiến sắp đến lấy lòng
ngươi, ngươi có thể phát động sức mạnh vai hề, làm chiếu thức trở nên thần
thánh hóa và càng không thể đoán trước."
Liễu Bình bày ra thức mở đầu ngay tại chỗ, lấy hai ngón tay khẽ kẹp lưỡi đao,
nhắm mũi đao ngay vào những cánh tay che trời lấp đất lao đến kia-- “Bắt đầu
rồi."
Hắn nói nhỏ một câu.
Tiếng nói vừa dứt, lưỡi đao không ngừng run rẩy lên.
Tất cả cánh tay đó áp sát người, đè Liễu Bình lại bất động.
Trường đao bùng lên! Một đao quang thánh khiết tràn ngập toàn bộ thông đạo
thời không bay ra từ lưỡi đao, bao phủ đem tất cả cánh tay lại, trong nháy mắt
đã xuyên thấu hư không.
Phía bên kia.
Thế giới trang viên Ác Mộng.
Mộng Yểm La Vương lơ lửng ở giữa không trung, ôm hai tay, nhìn chủ trang
viên không ngừng thi triển thuật pháp, kiến tạo trang viên lại lần nữa.
"Thật không thú vị gì cả, chẳng lẽ còn chưa bắt được tên kia?"
Mộng Yểm La Vương mất hết hứng thú mà nói.
Nhưng vừa nhớ tới người giả vừa rồi bị chộp tới, nó lại hưng phấn lên.
Trái cây kia còn sống! Rốt cục hắn dùng phương pháp gì để lừa gạt nó? -- Chỉ
cần nó ăn luôn hắn thì có thể đạt được sức mạnh đó! Mộng Yểm La Vương liếm
liếm khóe miệng, gần như sắp không khống chế được dục vọng của mình.
Nếu nó tự mình đuổi theo-- Có lẽ đã ăn được huyết nhục của trái cây kia! Nó
đang do dự không quyết thì hư không bỗng khẽ động, sau đó tránh ra hai bên.
"Hả?"
Mộng Yểm La Vương kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy một nụ hoa tường vi màu đen chưa nở nhẹ nhàng bay xuống, dùng lại
trước mặt nó.
"Đây là -- thuật pháp nhân quả của ta? Sao lại bị ngưng tụ thành một đóa hoa?"
Mộng Yểm La Vương giật mình mà nói.
Nó nhịn không được duỗi tay đón lấy nụ hoa đó.
Nụ hoa bỗng run rẩy không ngừng.
Phốc! Toàn bộ nụ hoa nở ra, bày ra dáng vẻ nở rộ tuyệt đẹp mà quỷ dị.
Một giọng nói vang lên từ nhụy hoa: “Nhớ kỹ, đây chỉ là một vui đùa, nếu
người cảm thấy không tận hứng thì đuổi theo ta đi, ta sẽ tự đưa người lên
đường."
Tiếng nói vừa dứt.
Đóa tường vi màu đen kia hoàn toàn biến thành thánh khiết màu trắng.
Một luồng khí tức nguy hiểm bông lan tràn ra, khiến Mộng Yểm La Vương cảm
nhận được một cảm giác quen thuộc nào đó.
Đây là -- Hình như không lâu trước đó vừa xảy ra một lần, nó là -- “A, lại chơi
chiều này nữa à."
Mộng Yểm La Vương lẩm bẩm.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Bạch quang mãnh liệt nhanh chóng khuếch tán, bao phủ tất cả, ngay cả trang
viên vừa xây dựng được hình thức ban đầu cũng bị hoàn toàn dung nhập vào đó,
bị hoàn toàn hủy diệt.
Oanh! !! Tiếng nổ mạnh vang vọng thập phương lại quanh quẩn trong hư không
lần nữa.
“Nó còn đến nữa không?"
Đại Địa chi Mẫu hỏi.
"Nó phát hiện Liễu Bình còn sống, nhất định sẽ đến công kích tiếp."
Thượng đế nói.
"Vậy làm sao bây giờ, vừa rồi tuy đánh trả được một chiều, nhưng nếu nó tự
mình đến thì e rằng vẫn đánh không lại."
Đại Địa chi Mẫu bực bội nói.
"Đừng lo, nếu nó có thể tự tới thì đã sớm tới, trên thực tế nó chỉ có chiều vừa
rồi có thể vượt qua thời không -- nó có chút sở đoản trong phương diện thời
không trắc."
Thượng đế nói..
ế ồ
"Ngươi sớm biết rồi à?"
Đại Địa chi Mẫu hỏi.
"Cho nên ta mới lựa chọn sách lược xuyên qua thời không, đây là con đường
cầu sinh duy nhất."
Thượng đế nói.
Liễu Bình đánh bay từng kiếp lôi, nói chen vào: “Nhưng nói thật, nó hoàn toàn
có thể tìm một đồng bạn am hiểu thuật thời không để cùng tới giết chúng ta."
"Yên tâm đi, cái tên am hiểu thuật Kỳ Quỷ Thời Không Trắc kia vừa bị nó đánh
bay, đang âm thầm hận nó, nhất định sẽ không ra mặt hỗ trợ."
Thượng để nói.
"Hả, người biết nhiều chuyện như vậy?"
Đại Địa chi Mẫu kinh ngạc nói.
"Đúng vậy, ta còn biết chúng ta đúng lúc bắt được sinh có duy nhất trên tuyến
thế giới chính, đang cách nguy hiểm càng ngày càng xa."
Thượng đế nói.
Liễu Bình đi đến trước lan can, nhìn lại đường hầm thời không bên ngoài con
thuyền Noah.
Chỉ thấy ở mỗi một thế giới song song bên ngoài, bên cạnh hắn luôn xảy ra
chuyện có liên quan đến quái vật Ác Mộng.- - Thật sự có thể tìm được một thế
giới song song không có Ác Mộng sao?
"Cẩn thận, Liễu Bình, nó không cam lòng thất bại, lại phát động chiêu kia lần
nữa."
Giọng nói của thượng đế vang lên.
Liễu Bình nhìn lại thông đạo thời không phía sau thuyền cứu nạn.
Từng cánh tay dài màu đen như thủy triều điên cuồng vọt tới.
Andrea nói nhỏ: “Liễu Bình, cho này."
Trong hư không lại hiện ra đủ loại binh khí.
Liễu Bình nắm lấy một thanh kiếm, có chút khó hiểu mà hỏi: “Chẳng lẽ nó
không rõ, chiêu này đã vô dụng với ta?”.
"Không phải như thế, chúng ta hay nói Kỳ Quỷ là sự “Dũng hiện của pháp tắc,
mức độ pháp tắc càng nhiều thì sức mạnh Dũng hiện càng mạnh, chắc ngươi
cũng biết điểm này."
Thượng đế nói.
"Ta biết."
Liễu Bình gật đầu và nói.
Thượng để tiếp tục giải thích: “Thật ra chiều này của nó đã vượt qua mức Cao
cấp trong Kỳ Quỷ, đạt tới cấp Liệt –– mà chiêu thức của người vốn chỉ là “Sơ
ấ ế ầ ắ ấ
cấp, bởi vì cộng thêm biến hóa của Thần Thánh Trắc nên mới đạt tới Cao cấp,
lại có Thánh Linh gia trì, vì thể lại nâng một bậc lên trên, miễn cưỡng đạt tới
ranh giới của “Liệt.”.
"Nhưng vì chiêu này của ngươi là dùng loại sức mạnh Kỳ Quỷ cường đại chưa
từng có là “Sáng tạo thôi phát ra, hơn nữa lại trải qua nghi thức vai hề, làm nó
sinh ra biến hóa mới, nên lập tức đạt tới tiêu chuẩn đứng đầu cấp Liệt."
Liễu Bình lẳng lặng nghe xong, giơ trường kiếm lên và nói: “--Quả nhiên cái gì
thượng đế cũng biết, cả chuyện này cũng hiểu rất rõ."
Thượng đế nói: “Dũng hiện của đa trọng pháp tắc cực kỳ khó, tựa như dùng cát
chảy dựng nên tháp cao, càng lên cao càng khó, ta cũng chọn lựa thật lâu mới
miễn cưỡng tìm được một loại sức mạnh thần thánh thích hợp với ngươi."
"Ngươi biết ta sẽ đến cứu thành quốc của ngươi?"
Liễu Bình hỏi.
"Đây là hy vọng duy nhất, nếu ngươi không từ bỏ hy vọng thì nhất định sẽ đến
Thượng để bình tĩnh nói.
Khi nói chuyện, những cánh tay dài màu đen đó đã sôi nổi rơi xuống, chộp về
hướng Liễu Bình.
Liễu Bình giơ trường kiếm lên -- Kiếm quang sát khí nghiêm nghị phóng lên
cao, hóa thành kiếm hải vô biên vô hạn, bao lấy tất cả cánh tay, chỉ chợt lóe một
cái đã biến mất khỏi thông đạo thời không.
Liễu Bình vừa cung xong kiểm này thì lập tức rút Bách Nạp Đao ra, trảm bay
kiếp lôi giáng xuống từ không trung.
Thiên kiếp còn chưa kết thúc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK