Trên thẻ bài có vẽ một mảnh hắc ám thâm trầm, nhưng trong bóng tối đó, cứ
như lại có thứ gì đang không ngừng qua lại.
-- Đây sẽ là loại đao thuật như thế nào? Liễu Bình nắm thẻ bài, chỉ do dự trong
chớp mắt, sau đó lập tức đưa ra quyết định.
Có lẽ chúa tể Ác Mộng đang nhìn chăm chú vào nơi này.
Hắn phải đáp ứng trước, qua được cửa ải trước mắt cái đã.
Còn về phần sau này làm sao học đạo thuật này thì phải chậm rãi xem xét.
"Ta học tập nó như thế nào? Nó chỉ là một thẻ bài -- Ý ta là, sao thẻ bài lại là
đạo thuật?"
Liễu Bình nói với giọng điệu mờ mịt.
-- Làm một đao khách chưa bao giờ nhận biết Kỳ Quỷ, đại khái nên là loại phản
ứng này.
Pho tượng nữ nhân bằng gỗ đáp lại: “Ngươi chỉ cần bóp nát thẻ bài là có thể
cảm ứng được đạo thuật Kỳ Quỷ ẩn chứa trong thẻ bài, nó sẽ luôn tồn tại trong
nhận thức của ngươi, mãi đến khi người hoàn toàn nắm giữ nó."
Thông qua cách bóp nát để sử dụng thẻ bài thì thông thường là loại dùng một
lần.
Cái này rất trân quý.
"Nghe có chút vượt qua nhận thức của ta."
Liễu Bình nói, tay hơi dùng lực một chút, lập tức bóp nát thẻ bài.
Pho tượng bằng gỗ lẳng lặng nhìn tình cảnh này, lại lên tiếng lần nữa: “Từ giờ
trở đi, ngươi có thể bế quan tu luyện đạo thuật ở chỗ này, cũng có thể đi ra
ngoài mài giũa kỹ xảo thông qua chiến đấu."
"Trong mười ngày sau đó, ngươi không có bất cứ nhiệm vụ gì."
"Xin hãy nắm chặt thời gian."
Tiếng nói vừa dứt.
Tên pho tượng bằng gỗ xuất hiện từng vết rách uốn lượn.
Vết rách dần phủ kín toàn bộ pho tượng.
Xôn xao –– Cả pho tượng vỡ vụn, hóa thành một đống vụn gỗ mục nát, rốt cuộc
không nhìn ra được dáng vẻ trước đó nữa.
Liễu Bình giật mình.
"Ý niệm được gửi gắm trên pho tượng đã bị tiêu hao hết."
Thượng để nói.
ồ ế
"Nhìn nó như luôn tồn tại vì giờ phút này, sau khi mọi chuyện kết thúc, nó sẽ tự
hủy diệt."
Đại Địa chi Mẫu cũng nói.
"Bỏ đi."
Liễu Bình thở dài, khoanh chân ngồi xuống tại chỗ.
"Ngươi thật sự muốn luyện đạo thuật kia?"
Đại Địa chi Mẫu hỏi.
"Đương nhiên,"
Liễu Bình nhắm mắt lại và nói, “Ở tuyến thời gian này, lúc này ta vừa có được
thẻ bài vai hề, cách lúc bùng nổ triều Ác Mộng còn một thời gian, mà chúng ta
lại ở thế giới song song, vậy thì cứ nhân cơ hội này mà tăng thêm một chút thực
lực."
"Cũng đúng -- thực lực của ta tổn thất thảm trọng, cũng cần nghỉ ngơi lấy lại
sức để tích tụ sức mạnh lần nữa."
Đại Địa chi Mẫu nói.
Hai viên đá quý xanh lục bong ra khỏi chiếc nhẫn đỏ thẫm, nhẹ nhàng dừng lại
trên mặt đất tràn đầy tro bụi.- -Chúng là tròng mắt của Đại Địa chi Mẫu.
"Ta đi vào mặt đất nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, lúc ngươi đi thì gọi ta."
Đại Địa chỉ Mẫu nói.
"Được, người đi đi."
Liễu Bình nói.
Hai viên đá quý chậm rãi chìm xuống mặt đất rồi biến mất tăm hơi.
Liễu Bình suy nghĩ, sau đó hỏi: “Thượng đế, người thì sao?"
"Thẳng thắn mà nói, tuy rằng lấy được bộ bài thánh quốc về, nhưng dù sao Ác
Mộng cũng phá hủy toàn bộ thế giới bên ngoài bộ bài, ta cũng bị thương nặng --
vậy ta tạm thời ngủ đông một lúc –– ngươi phải đánh thức ta vào giữa trưa ngày
thứ năm, đó là thời khắc tương đối quan trọng.
Thượng đế nói.
"Được."
Liễu Bình nói.
Giọng nói của thương để không vang lên nữa.
Hiện tại chỉ còn lại một mình Liễu Bình.
Hắn nhắm hai mắt, tiến vào định cảnh thâm trầm trong doanh địa bí ẩn này.
Tất cả yên tĩnh.
Thức đao pháp Kỳ Quỷ cấp Vương kia bắt đầu xuất hiện rời rạc trong thức hải
của Liễu Bình, bày ra Kỳ Quỷ huyền bí cao cấp nào đó trong thời đại quá khứ.
Thời gian cứ chậm rãi trôi đi như vậy.
Một ngày.
Hai ngày.- - Ngày thứ năm.
Liễu Bình như cảm ứng được cái gì, bỗng mở mắt ra, tính toán thời gian.
"Đã là giữa trưa rồi... Thượng đế đừng ngủ nữa, dậy nào."
Trong hư không không có đáp lại.
Nhưng trong cảm giác của Liễu Bình, cứ như có tồn tại nào đó đang duỗi lưng
ngáp một cái.
"Này, có dậy hay không?"
Liễu Bình hỏi.
"Dậy chứ, chính là thời gian này."
Thượng để nói.
"Vì sao là thời gian này?"
"Ngươi nhớ kỹ, hiện tại trên người ngươi không chỉ có “Lừa gạt và “Sáng tạo,
còn có thù lao ta cho ngươi-- “Thần thánh."
"Sau đó thì sao?"
Liễu Bình lại hỏi.
"Dùng nó."
Thượng đế nói.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trong hư không: “Bổn danh sách
tuy đang ở thế giới song song, nhưng có để lại một loạt đánh dấu định vị không
gian ở chủ tuyến thời gian, bởi vậy có thể cảm giác được tất cả những chuyện
xảy ra ở chủ thời không.
"Nhắc nhở:"
"Tên chủ tuyến thời gian, đồng bọn thứ hai tích góp đủ công đức đã xuất hiện."
"Hắn đang tìm kiếm sự trợ giúp của ngươi."
"Bổn danh sách đã hoàn thành trao đổi, đã biết được hiệu quả kỹ năng mà hắn
khát vọng."
"Xin hỏi có sáng tạo kỹ năng mới cho hắn hay không?"
Liễu Bình im lặng một giây.- - Thì ra là chuyện này! Hắn trầm ngâm mà nói:
“Danh sách, lần này người phải dùng không chỉ là “Sáng tạo của ta, còn phải
thêm sức mạnh “Thần thánh vào trong đó để sáng tạo kỹ năng cho hắn."
Trong hư không, chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện ra: “Bổn danh sách đã tiêu
hao tất cả công đức của hắn, đồng thời sử dụng Sáng tạo và “Thần thánh của
người để hoàn thành lần sáng tạo kỹ năng này."
ế
"Thuyết minh như sau:"
"Tên họ: Libertas."
"Kỹ năng đạt được hoàn toàn mới là: Giảng đạo."
"Kỹ năng này lột xác từ kỹ năng Thần Bí Trắc ban đầu: Thẻ bài kiến nghị."
Liễu Bình nhìn từng hàng nhắc nhở phù, không khỏi khẽ gật đầu.
Đúng vậy, Libertas có được kỹ năng Thần Bí Trắc đặc thù: Thẻ bài kiến nghị.
Trong lúc chiến đấu sóng vai trước kia, năng lực này có tác dụng không nhỏ --
Chắc hẳn là nhờ “Thẻ bài kiến nghị"
nhắc nhở nên hắn ta mới lập tức vượt qua Yana và Maria, dẫn đầu tích góp đủ
công đức.
Hiện tại, danh sách dùng “Sáng tạo"
và “Thần thánh"
của hắn tiến hành thăng cấp loại năng lực này, cũng không biết sau thăng cấp sẽ
như thế nào? Liễu Bình vừa suy nghĩ, vừa tiếp tục nhìn lại hư không.
"Hiện giờ năng lực này đã gia nhập Quy Tàng Võ Cực Kinh."
"Ngươi đã biết được và có thể sử dụng năng lực này."
"Năng lực Kỳ Quỷ vô tận: Giảng đạo."
"Mỗi ngày có thể phát động một lần."
"Nhờ sự hợp lực của “Toàn trí toàn năng và “Sáng tạo”, năng lực này có được
chỉ dẫn nhiệm vụ tương đối hoàn chỉnh, nhất định sẽ dẫn người đến con đường
nhất định sẽ có thu hoạch."
"-- Từ đây không nằm trong tập hợp thiết lập nữa."
Danh Sách Chương: