Vào đêm.
Liễu Bình và Huyết Vũ đi tới một thành thị xa lạ của phàm nhân.
Lúc này đã là đêm khuya.
Trên đường phố, người đi đường thưa thớt.
Trừ gió ra thì không có bất cứ âm thanh nào khác.
Liễu Bình nói: “Chắc chắn ảo giác của ta có thể mê hoặc chúng, hiện tại chúng
ta tìm một chỗ nghỉ ngơi trước."
"Tạm thời chúng sẽ không tìm thấy ta?"
Huyết Vũ hỏi.
"Không sai."
Liễu Bình nói.
Hắn đứng lại trước một khách điếm tỏa ra ánh sáng, vừa quan sát cảnh tượng
chung quanh, vừa dẫn động thuật pháp, chữa khỏi vết thương trên người.
Nửa giờ trước.
Trên mảnh núi non kia chen đây chúng sinh, chúng nối liền cả trời đất, chi chít
không thể đếm hết.
Người nào cũng là phần thân kiếp trước của Huyết Vũ.
Thực lực đơn thể của chúng so ra kém thời kỳ Huyết Vũ mạnh nhất, cũng
không chịu nổi mấy lần công kích của Liễu Bình-- Nhưng ngặt nổi số lượng quá
nhiều.
Hàng trăm vạn phân thân tà ma, một phân thân chỉ dùng ra mấy chiêu thì đó
chính là hàng vạn vạn tà ma chi thuật.
Liễu Bình thấy tình thế không ổn thì lôi kéo Huyết Vũ bỏ chạy.
"Thương tích thế nào?"
Huyết Vũ hỏi.
"Không có gì."
Liễu Bình nói.
"Đều trách ta thực lực quá yếu."
Huyết Vũ thở dài và nói.
"Không thể trách ngươi, thiếu chút nữa ta cũng chạy không thoát."
Liễu Bình nói.
Hai người đi vào khách điếm, đặt phòng, bắt đầu nghỉ ngơi.
ế ồ ố
Một mình Huyết Vũ một gian, vừa đi vào cửa thì đã ngồi xuống trên giường,
ngậm một viên linh đan bắt đầu tu luyện.
Liễu Bình ở một gian khác.
Hắn vừa chữa khỏi vết thương trên người, vừa nghĩ đến chuyện của Huyết Vũ.
Thật ra -- Huyết Vũ nói cũng không sai, nếu không phải vì cứu ả thì hắn căn
bản không cần đánh với những tà ma đó.
Thậm chí hắn chỉ cần phát động Đặc Hiệu Sự thì những phân thân tà ma đó nhất
định không tìm thấy hắn.
Sau đó hắn chậm rãi giết một đám là được.
Nếu không cứu Huyết Vũ.....
Ánh mắt Liễu Bình chóp động, nhìn về phía hư không.
Chỉ thấy hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên bất động: “Thánh bia cấm kỵ đang
liên tục phát huy tác dụng."
"Ngươi có thể phát động thuật nhất nhân vạn sinh vào bất cứ mục tiêu nào trong
mọi lúc để hoàn toàn thu hoạch linh hồn, thân thể và tất cả của đối phương."
Thẳng thắn mà nói, hiện tại Huyết Vũ là nhân loại, hắn là tà ma.
Hắn hoàn toàn có thể phát động thuật nhất nhân vạn sinh, trực tiếp biến ả thành
phân thân của mình.
Cứ như vậy -- Lá cờ thay đổi kỷ nguyên cũng sẽ thuộc về hắn.
Bắt đầu từ lúc hắn rút thẻ bài thánh bia cấm kỵ trên người ả ra thì kết cục cuộc
chiến giữa ả và hắn cũng đã được định sẵn.
Nhưng hắn chiến thắng ả thì có thể thế nào? Trong tương lai, hắn nhất định phải
dựa vào “Cô mệnh"
để phong ấn một tà ma.
Không phải ả thì là tà ma khác.- - Còn không bằng là ả.
Ít nhất hắn quen thuộc một chút.
Liễu Bình lắc đầu, lại nhớ lại tình cảnh trước đó Huyết Vũ liều mạng muốn giúp
hắn khống chế sức mạnh tà ma kia.
Có lẽ sau khi chuyển thể, trên người ả có thêm một ít thuộc tính “con người"
? Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì bên tai bỗng truyền đến một tiếng kêu gọi.
Hắn ngẩng đầu quan sát -- Toàn bộ thế giới lặng lẽ biến mất, chung quanh đột
nhiên xuất hiện sao trời chói mắt.
Trong những sao trời vờn quanh, giọng nói của tồn tại vĩ đại kia lại vang lên lần
nữa: “Ngươi đã bước đầu đạt được phương pháp khống chế sức mạnh tà ma."
"Kế tiếp, ta không thể giúp người khống chế nó nữa, người phải học được dùng
phương thức mà mình nắm giữ để khống chế sức mạnh tà ma."
"Đây cũng là một phần của khảo nghiệm sao?"
ễ
Liễu Bình hỏi.
"Không phải người cho rằng mình thật sự có thể hoàn toàn khống chế sức mạnh
tà ma đó chứ? Nhớ kỹ, chiến giáp kia có ma tính rất mạnh, nó có khí linh."
Giọng nói kia nói.
"Không có cách nào... Hiện tại át chủ bài cần nắm giữ thì ta cũng đã có được,
phải thử một lần."
Liễu Bình nói.
"Đúng là người phải thử một chút."
Giọng nói kia nói.
"Ta thiếu tài liệu đúc cuối cùng, đó là Hồn Nguyệt Bí Ngọc."
Liễu Bình nhún vai và nói.
Tất cả sao trời tụ lại, hóa thành cái đầu sao trời khổng lồ kia.
Nó quan sát Liễu Bình và nói: “Tạm thời không thể giao Hồn Nguyệt Bí Ngọc
cho ngươi, ta sẽ cho ngươi một loại tài liệu khác, nó có thể thay thế Hôn Nguyệt
Bí Ngọc đúc thành chiến giáp –– Nó càng an toàn."
Liễu Bình bỗng cảm thấy trong tay có thêm thứ gì đó.
Ba hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Hồn Nguyệt Bí Ngọc (Phỏng chế)"
"Nó giống Hồn Nguyệt Bí Ngọc chân chính y như đúc, đều có thể dùng để đúc
giáp, chỉ là không mang theo thân phận đặc thù nào đó."
"Nó sẽ trở thành trung tâm của cả bộ chiến giáp."
Giọng nói của cái đầu sao trời khổng lồ lại vang lên lần nữa: “Yên tâm, nơi này
không bị thời gian và không gian ảnh hưởng, thậm chí cả vận mệnh và nhân quả
cũng khó có thể đến nơi này...”.
"Bắt đầu đi, đúc giáp ngay chỗ này, để chúng ta nhìn xem kết cục chân chính
của ngươi."
Liễu Bình có chút kinh ngạc.
Thật không biết đây là dạng đại lão gì.
Tứ đại pháp tắc cũng không có hiệu quả ở chỗ của nó? Bản thân nó có bí mật
kinh người đến mức nào? Liễu Bình kiềm nén ý niệm, không tiếp tục suy nghĩ
nữa mà chỉ yên lặng hồi tưởng phương pháp đúc giáp.- - Là bộ chiến giáp do
thượng đế và hắn cùng dựa theo phương pháp đúc giáp của tà ma để suy đoán
ra, có thể phong ấn sức mạnh của tà ma! Trầm tư một lát, hắn dựa theo những
thứ cần để đúc giáp, thả ra từng tài liệu, bắt đầu tiến hành các loại thao tác đúc.
Hắn vốn là nhân vật tuyệt đỉnh, sau khi trở thành Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể
thì thực lực càng siêu việt tất cả chúng sinh, ngoài ra còn tiếp xúc với tri thức và
sức mạnh của tà ma.
Có thể nói -- Nếu có người có thể đúc thành bộ chiến giáp kia thì đó nhất định
là hắn! Thời gian lặng lẽ trôi đi không một tiếng động.
ế
Không biết qua bao lâu.
Cũng không biết rốt cuộc tốn bao nhiêu tinh lực, bao nhiêu thuật pháp.
Rốt cuộc.
Ở thời khắc không thể biết nào đó, Liễu Bình dùng dao động sức mạnh trên tay
lại.
Hắn nhìn lân giáp màu đen thật lớn kia, vừa lòng gật đầu và nói: “Rất tốt, rốt
cuộc cũng thành công đúc nó xong."
Thời khắc này -- Liễu Bình bỗng ý thức được, đây là lúc hắn hoàn thành đúc
chiến giáp.
Dựa theo tình hình mà “Kính nhìn trộm của lão yêu tinh"
biểu hiện, hẳn là hắn sắp trúng chiêu.
Nhưng lần này sẽ không! Ánh mắt hắn lại hướng tới bộ chiến giáp thật lớn kia
lần nữa.
Bộ chiến giáp này hoàn toàn đúc ra từ từng mảnh lân giáp hắc ám khắc đầy các
loại phù văn, tràn ngập sức mạnh tà tính, quả thực vượt qua sức tưởng tượng,
cho dù là ở thế giới nào thì nó cũng có thể được coi là có một không hai.
Bỗng nhiên.
Chiến giáp khổng lồ chậm rãi gục đầu và nhìn xuống hắn.
Chính là giờ khắc này! Liễu Bình thả ra sức mạnh tà ma trên người, lẳng lặng
nghênh đón tầm mắt xem kỹ của chiến giáp.
Chiến giáp khổng lồ màu đen liên tục phát ra ngữ điệu quỷ dị, giống như tiếng
tê tê, tràn ngập cảm giác hưng phấn.
Lúc này Liễu Bình đã có được “Thánh bia cấm kỵ”, thu hoạch vô số tri thức tà
ma, tất nhiên có thể hiểu được ý của nó.
"Ta là chủ nhân của ngươi."
Hắn bày ra vẻ mặt nghiêm túc, nói bằng ngôn ngữ của tà ma.
Chiến giáp khổng lồ nghe thấy câu này thì chậm rãi quỳ xuống, nằm rạp xuống
mặt đất, mở mũ giáp trước mặt ra, duỗi đầu đến chỗ Liễu Bình.
Bên trong mũ giáp là một mảnh đen nhánh.
Nhưng Liễu Bình biết, chỉ cần hắn tiến vào nơi hắc ám này thì sẽ hòa hợp thành
một thể với chiến giáp.
Hắn sẽ có thể thao túng cả bộ chiến giáp giống như điều khiển thân thể mình! --
Bộ chiến giáp này có vô số uy năng!
Danh Sách Chương: