Liễu Bình mở mắt ra, lẳng lặng cảm nhận sức mạnh trước nay chưa bao giờ có.
Tư duy của hắn trở nên càng nhanh nhạy, càng rõ ràng;
Hồn lực cuồn cuộn không ngừng dâng trào, như tiện tay có thể phóng ra chiêu
thức uy lực lớn;
Năng lực cảm ứng cũng trở nên càng mạnh —— Đứng trong bóng đêm mà hắn
vẫn có thể cảm nhận được nguy cơ ở các phương hướng rất xa.
“Ta hiểu rồi,” Ma quỷ đứng bên cạnh bừng tỉnh nói, “Thì ra trước đó ngươi giả
dạng thành mười mấy cấp, nhưng thật ra đã sắp tới cấp 50!”
Cấp 50 sao?
Liễu Bình cười cười, nhưng không đưa ra lời giải thích nào.
Dù sao thì đừng để lộ chuyện Luyện Ngục và Thần trụ Vĩnh Dạ ban thêm cho
sức mạnh thì tốt hơn.
“Liễu Bình...” Lilith nhỏ tiếng mà nói.
“Làm sao vậy, Lilith?” Liễu Bình hỏi.
Vừa dứt lời, hắn cũng phát hiện ra điều gì đó.
“Hả? Hình như trong sách thẻ có thêm một thẻ bài?”
“Đúng vậy, ta không biết sao lại thế, vừa rồi phát hiện trong sách thẻ đột nhiên
xuất hiện một thẻ bài.”
Sách thẻ tự động mở ra.
Chỉ thấy một thẻ bài lẳng lặng nằm ở kẽ sách, bên cạnh còn có một tờ giấy, trên
đó viết những hàng chữ:
“Nếu ngươi muốn đến thế giới chân thật lần nữa, xin hãy thu thập một bộ thẻ
bài trong những bộ dưới đây:”
“Hiến Tế, Tiền Tệ, Thần Thánh.”
“Thời gian đã trôi qua quá lâu, rất nhiều bộ bài đã trở nên không an toàn, nhưng
bộ bài Hiến Tế và Tiền Tệ vẫn có thể trợ giúp ngươi đến được thế giới chân
thật.”
“—— Nếu có thể tìm được nguyên bộ bài Thần Thánh thì tốt nhất.”
“Ngươi có thể chiến thắng tồn tại không thể biết kia, ta đoán ít nhất ngươi đã
nắm giữ kỹ xảo bính tạp.”
“Nghĩ cách đi gom đủ một bộ bài Thần Thánh, tập hợp nó lại ——”
“Ngươi sẽ đạt được pháp môn nhập cư trái phép trở về thế giới chân thật.”
“Ta đã đưa tặng thẻ bài đầu tiên trong bộ bài Thần Thánh cho ngươi, coi như
thưởng cho ngươi vì chiến thắng tồn tại không thể nói ra kia.”
ầ
“—— Dù sao bản thân ngươi chính là một Thần Thánh kỵ sĩ.”
“Chờ mong gặp lại.”
Liễu Bình xem xong tờ giấy thì nhìn về phía thẻ bài kia.
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một lọ nước tỏa ra khí tức thánh khiết.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên:
“Thẻ bài: Thánh Thủy.”
“Thẻ bài hệ Thần Thánh, thẻ bài bẫy rập.”
“Dùng năm điểm hồn lực để sử dụng một lần, một ngày có thể dùng ba lần.”
“Bất cứ tồn tại tà ác nào bị nó đánh trúng cũng rơi vào trạng thái tiêu chảy động
tác chậm chạp, nếu vẫn cố nén kiên trì chiến đấu, như vậy tổn thương do Thánh
Thủy mang đến sẽ không ngừng tăng lên, mãi đến khi cửa hậu nứt ra.”
“—— Chính nghĩa tất thắng.”
Liễu Bình xem xong thì phải cố gắng tiêu hóa một hồi.
“Yana.” Hắn kêu.
“Chuyện gì?” Tiếng nói của Yana vang lên.
“Ta chỉ muốn hỏi một chút, trận doanh Thần Thánh của chúng ta... Làm sao
phán đoán một tồn tại có phải tà ác hay không?”
“Khi chúng ta nhìn một người không vừa mắt, chúng ta sẽ nói hắn là tà ác.”
“Trực tiếp như vậy à?”
“Trận doanh Thần Thánh của chúng ta quang minh lỗi lạc, vẫn luôn như thế.”
“Đã hiểu...”
Liễu Bình vuốt ve thẻ bài bẫy rập kia, rơi vào trầm tư.
Hiện giờ trên tay hắn có ba thẻ bài hệ Thần Thánh, lần lượt là Thánh Thủy,
Thần Thánh kỵ sĩ, Thánh kỵ sĩ.
Vĩnh Dạ vô biên vô hạn.
Chạy đi đâu mới tìm những thẻ bài Thần Thánh còn lại đây chứ?
—— Đúng rồi!
Hắn nhìn lại hư không, ánh mắt dừng lại trên giao diện thao tác anh linh.
Đi kèm với ánh nhìn của hắn, một năng lực trên giao diện lập tức sáng lên.
Liễu Bình nắm chặt thẻ bài “Thánh Thủy”, im lặng nói: “Phát động vận mệnh
ràng buộc.”
Những hàng chữ nhỏ thiêu đốt cũng theo đó mà hiện lên ——
“Thánh Thủy là thẻ bài đầu tiên trong bộ bài Thần Thánh, cũng là thẻ bài bẫy
rạp; nó thể hiện tinh thần của trận doanh Thần Thánh, thể hiện khí chất của
ầ ấ ẫ
đông đảo chức nghiệp giả Thần Thánh, cũng lấy danh nghĩa ‘Bẫy rập’ nói cho
những người khác biết, đừng để mình dễ dàng rơi vào tà ác.”
“Thẻ bài ràng buộc: Chuộc Tội Quyên.”
“Chuộc Tội Quyên đại diện cho một mặt khác của thánh chức, nó phụ trách
khoan thứ, mà Thánh Thủy phụ trách khiển trách, thông thường ngươi có thể
tìm được nó trong mái hiên của những kiến trúc tháp nhọn —— Mỗi khi nó rời
khỏi chức nghiệp giả Thần Thánh thì sẽ tự động trở lại những nơi như vậy.”
Tốt.
Tuy rằng vẫn không biết nên tìm được thẻ bài tiếp theo như thế nào, nhưng ít ra
cũng biết phải tìm kiến trúc tháp nhọn.
Liễu Bình im lặng ghi tạc tâm, sau đó lại cầm lấy một thẻ bài khác.
—— Trấn Ngục Đao.
So với tìm nguyên bộ thẻ bài Thần Thánh, chuyện càng gấp hiên giờ chính là
phải tìm được vỏ đao của Trấn Ngục Đao.
Bằng không sớm muộn gì nó cũng sẽ mang đến tử vong cho hắn!
Tựa như lúc nó đối phó với vị đại lão kia.
“Vỏ đao...” Liễu Bình trầm ngâm, lại phát động vận mệnh ràng buộc lần nữa.
Chỉ thấy lại một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên:
“Lai lịch của Trấn Ngục Đao là một bí mật, tạm thời ngươi còn chưa biết tất cả
về nó, nhưng nó rất vui lòng phối hợp phát động ‘vận mệnh và ràng buộc’, để
ngươi thay nó tìm kiếm vỏ đao.”
“Thẻ bài ràng buộc: Vỏ đao Trấn Ngục Đao.”
“Đao và vỏ đao là hai thẻ bài tách rời, bởi vì cả hai đều có thuộc tính cực kỳ
cường đại, ngoài ra còn gánh vác sứ mệnh khác nhau.”
“Những chủ nhân đời trước của Trấn Ngục Đao đều là tồn tại vô cùng cường
đại, nhưng dựa vào sức mạnh của bọn họ mà vẫn không tìm được vỏ đao, cho
nên cuối cùng không thể không hối tiếc chết đi.”
“—— Bởi vì vỏ đao không nằm bên trong Luyện Ngục và Vĩnh Dạ, nên đương
nhiên bọn họ không tìm thấy được.”
“Nó nằm ở thế giới chân thật.”
Cứ như để giữ bí mật, tất cả chữ nhỏ nhanh chóng hóa thành tro tàn, phất phới
bay khắp hư không rồi từ từ tan biến.
Liễu Bình xoa xoa cái trán.
—— Lại đi vòng ngược về.
Xem ra vẫn phải tìm được bộ bài Thần Thánh trước, sau đó đi đến thế giới chân
thật một chuyến.
Ma quỷ thật cẩn thận nói: “Các hạ, ngươi nhìn thẻ bài lâu như vậy, hiện tại
chúng ta có thể tìm một nơi an toàn hay không?”
ể ố ễ
“Con đường hiện tại chúng ta đang đi này có thể nói là tương đối an toàn.” Liễu
Bình nói.
Hắn vỗ vỗ bả vai ma quỷ, nói: “Đi thôi, chúng ta xuất phát trước, ít nhất phải
tìm được một con đường lướt qua vực sâu kia mới được.”
“Tốt.” Ma quỷ bò dậy từ trên mặt đất.
Hai người lên đường.
“Trước đó ngươi ngây người ở chỗ kia đã bao lâu?” Liễu Bình hỏi.
“Ba trăm năm.” Ma quỷ nói.
“Ba trăm năm? Không nhúc nhích gì à?”
“Không dám lộn xộn.”
“Có nghị lực, ta rất thưởng thức ngươi.”
“Các hạ, chúng ta cứ đi mãi về phía trước như vậy sao?”
“Yên tâm đi, trước đó người khổng lồ kia nói, con đường này tương đối an
toàn.”
“Mau nhìn kìa! Trên bầu trời có một con Cốt Long.”
“Nó chỉ đi ngang qua thôi.”
“Các hạ, nó lao xuống kìa!”
Danh Sách Chương: