Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1059: Đúng là thủ đoạn!

Cả đám cao thủ nghe thấy thế thì lập tức cúi người, sau đó lùi về phía sau.

Tần Quan quay đầu nhìn Diệp Quân: “Đi thôi!”

Diệp Quân gật đầu, sau đó dẫn Nhị Nha và Tiểu Bạch đi theo Tần Quan tiếp tục tiến về phía trước.

Ngao Thiên Thiên thì tiếp tục ở lại Tiểu Tháp hấp thu máu của Nhị Nha!

Không thể không nói, thật ra người tiến bộ nhanh nhất vẫn là Ngao Thiên Thiên, từ lúc đầu đến giờ, cô ấy luôn có đủ các thần vật và truyền thừa, tốc độ tiến bộ cũng như ngồi tên lửa vậy.

Đương nhiên Ngao Thiên Thiên tiến bộ cũng tương đương với việc hắn tiến bộ.

Chẳng mấy chốc, Tần Quan dẫn Diệp Quân và Nhị Nha đi tới một vùng biển, Diệp Quân nhìn về phía xa, vùng biển này vô biên vô tận, nhìn bằng mắt thường của hắn cũng không thể thấy được điểm cuối.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan khẽ mỉm cười búng tay một cái.

Tách!

Sau tiếng búng tay, toàn bộ mặt biển đột nhiên chậm rãi tách ra hai bên, sau đó, một cung điện dưới đáy biển xuất hiện trước mặt mọi người.

Tần Quan cười nói: “Đi thôi!”

Dứt lời, bà ấy dẫn Diệp Quân đi về phía đáy biển.

Sau khi tiến vào đáy biển, Diệp Quân phát hiện đáy biển này không chỉ có một cung điện, còn có mấy nghìn kiến trúc hình dáng kỳ lạ, diện tích còn vô cùng lớn, chẳng những thế mà còn rất đông người đang bận rộn.

Ngoài ra, hắn còn nhìn thấy hàng trăm cái cột kỳ lạ cao đến mấy nghìn trượng…

Diệp Quân hơi tò mò.

Nhị Nha và Tiểu Bạch cũng rất tò mò, đặc biệt là Tiểu Bạch, nó thích những thứ kỳ lạ thế này nhất.

Mấy quả bom mà Tần Quan cho nó trước đây cũng chơi vui lắm!

Mà khi nãy, Tần Quan lại cho nó thêm một chút nữa, khiến Diệp Quân cảm thấy rợn tóc gáy.

Tiểu Bạch sử dụng mấy quả bom kia chẳng phân biệt địch ta chút nào.

Cũng có thể nói, trong thế giới của nó, đồng đội đều có thể chịu đựng được!

Đương nhiên là ngoài Diệp Quân.

Tần Quan chỉ về phía một khu vực, sau đó nói: “Những thứ đó có thể chạy bất cứ lúc nào. Trước khi con đến đây có một nhóm cao thủ muốn tấn công nơi này, sau đó bị đánh lùi”.

Nét mặt Diệp Quân khá nặng nề: “Bọn họ còn muốn tấn công nơi này ư?”

Tần Quan cười nói: “Đúng thế, hơn nữa không chỉ là một lần, nhưng bọn họ đánh giá thấp mẹ rồi, nếu mẹ đoán không lầm thì bọn họ sắp tấn công lần nữa đấy”.

Diệp Quân im lặng.

Lúc này, một ông lão áo đen đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tần Quan, ông ta cúi người, sau đó trầm giọng nói: “Các chủ, người của chúng ta thua rồi, bây giờ đang nhanh chóng rút lui!”

Diệp Quân nhìn về phía ông lão, tỏ vẻ nghi ngờ.

Tần Quan nói: “Là nhóm Quan Huyên Vệ giao thủ với Quỷ tộc”.

Diệp Quân sa sầm mặt.

Ông lão áo đen nói: “Cao thủ của Quỷ tộc ngày càng đông hơn, người của chúng ta không thể chống lại được”.

Diệp Quân hỏi: “Cô cô của ta…”

Ông lão nói: “Diệp cô nương kia cũng đã rút lui, bà ấy muốn đi, Tộc trưởng Quỷ tộc cũng không giữ bà ấy lại được, hơn nữa mục tiêu của bọn họ cũng không phải là bà ấy”.

Nghe thấy thế, Diệp Quân nhất thời thả lỏng.

Tần Quan nói: “Cho người của chúng ta đi tiếp ứng Quan Huyên Vệ đi!”

Ông lão cúi người: “Tuân lệnh!”

Dứt lời, ông ta lui xuống.

Tần Quan tiếp tục đi về phía xa cùng Diệp Quân, đi không bao lâu, bọn họ đã vào trong một cung điện to lớn, trong cung điện có hàng trăm người đang bận rộn.

Nhưng khi nhìn thấy Tần Quan, tất cả mọi người đều vội vàng đứng lên cung kính hành lễ: “Bái kiến Các chủ”.

Tần Quan gật đầu, sau đó nói: “Làm quen đi, đây là con trai ta, sau này lời của thằng bé cũng chính là lời của ta”.

Nghe thấy thế, mọi người trong điện đều nhìn về phía Diệp Quân, sau đó vội cung kính hành lễ: “Bái kiến Thiếu các chủ”.

Tần Quan nói: “Mọi người tiếp tục làm việc đi!”

Nghe thấy thế, mọi người mới tiếp tục công việc.

Tần Quan nhìn mọi người xung quanh, sau đó nói: “Bọn họ là người của Quan Huyên Các, Quan Huyên Các này là một bộ phận nòng cốt của chúng ta, điều khiển sáu bộ ba vệ, còn có rất nhiều hệ thống tình báo, tóm lại nơi này là cơ quan đầu não của Tuế Nguyệt Các chúng ta”.

Diệp Quân nhìn mọi người xung quanh, thực lực của những người này trông có vẻ không phải rất mạnh, rõ ràng bộ phận nòng cốt cần trí thông minh.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Lúc trước con từng đến hệ Ngân Hà!”

Hệ Ngân Hà!

Tần Quan ngây người, sau đó nói: “Đã đến nhà họ Tần chưa?”

Diệp Quân gật đầu: “Có đi cúng ông ngoại!”

Tần Quan gật đầu: “Ừ.”

Nhưng cũng không nói gì nữa.

Diệp Quân hỏi: “Mẹ, mẹ còn quay lại hệ Ngân Hà không?”

Tần Quan cười nói: “Người thân năm đó cũng đều không còn nữa. Bây giờ đối với mẹ, nơi nào có con, nơi đó chính là nhà”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười, thầm thấy ấm áp.

Tần Quan lại nói: “Nhưng sau này nếu con muốn đến đó, mẹ có thể đi cùng con”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Tần Quan đang định nói tiếp thì có một hư ảnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh bà ấy, hư ảnh nhỏ giọng nói mấy câu.

Tần Quan híp mắt: “Tông chủ Quá Khứ Tông này đúng là có thủ đoạn!”
Chương 1060: Tán gái

Nghe thấy lời của Tần Quan, Diệp Quân nhất thời hơi tò mò, vội hỏi: “Sao thế ạ?”

Tần Quan cười nói: “Tông chủ Quá Khứ Tông vừa mời Trận Tông đến, bây giờ Viêm Hoàng Giới đã bị trận pháp phong toả, có thể đi vào không thể đi ra”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Trận Tông này lợi hại lắm ạ?”

Tần Quan gật đầu: “Nội các chúng ta cũng có cao thủ Trận Tông, thực lực cá nhân của Trận Tông này không tốt lắm, nhưng trình độ trận pháp của bọn họ lại rất đỉnh. Lúc trước mẹ cũng từng đi mới bọn họ, nhưng tiếc là Tông chủ của bọn họ không đồng ý, không ngờ Tông chủ của Quá Khứ Tông lại có thể mời được bọn họ, khiến mẹ hơi bất ngờ”.

Nghe thấy thế, Diệp Quân nhất thời sa sầm mặt: “Rốt cuộc có bao nhiêu cường giả giúp sức cho cô ta thế?”

Tần Quan cười nói: “Không biết, nhưng có thể chắc chắn là rất nhiều, đi, mẹ dẫn con đến một nơi”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Nơi nào?”

Tần Quan khẽ mỉm cười: “Con sẽ biết ngay thôi”.

Dứt lời, bà ấy dẫn Diệp Quân và Nhị Nha đi tới trước một Truyền Tống Trận.

Sau khi tiến vào Truyền Tống Trận, không lâu sau đó, họ xuất hiện trên một ngọn núi cao vạn trượng, sâu trong ngọn núi mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều lâu đài cung điện.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Nơi này là?”

Tần Quan đang định đáp lời thì một người đàn ông trung niên chợt xuất hiện trước mặt họ.

Người đàn ông nhìn Tần Quan, sau đó nói: “Tần các chủ, bà lại đến à”.

Tần Quan cười nói: “Thiên gia chủ, lần này đến đây không phải để tìm ông”.

Người đàn ông nhíu mày: “Tần các chủ có ý gì?”

Tần Quan cười im lặng.

Lúc này, thời không phía sau người đàn ông đột nhiên nứt ra, sau đó một cô gái chậm rãi bước tới.

Thấy cô gái này, Diệp Quân nhất thời sửng sốt.

Hắn biết cô ta!

Dạ Nam Tình!

Sao cô ta lại xuất hiện ở đây?

Dạ Nam Tình nhìn thoáng qua Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân vội đi tới trước mặt cô ta, cười nói: “Nam Tình cô nương, kiếp trước cô là người của nhà họ Thiên sao?”

Dạ Nam Tình gật đầu.

Thấy thế, Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Không ngờ cô lại là người của nhà họ Thiên – một trong bốn Cổ tộc Tuế Nguyệt”.

Dứt lời, hắn như nghĩ đến điều gì, vội mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện, sau đó, hắn đưa nó cho Dạ Nam Tình: “Nam Tình, cái này cho cô”.

Trong mắt Dạ Nam Tình thoáng lộ vẻ ngạc nhiên: “Đây là?”

Diệp Quân cười nói: “Cô xem thử đi”.

Dạ Nam Tình nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó mở nhẫn chứa đồ ra, một dòng khí màu đỏ thẫm chậm rãi bay ra!

Thấy cảnh này, sắc mặt Dạ Nam Tình và người đàn ông trung niên nhất thời thay đổi.

Tổ Nguyên!

Người đàn ông trung niên thay đổi sắc mặt, trong lòng hơi khiếp sợ, mẹ kiếp, tên này vừa gặp mặt đã tặng Tổ Nguyên rồi?

Thấy cảnh này, Nhị Nha bĩu môi, ông cháu này đang tán gái.

Tần Quan nhìn Diệp Quân, bà ấy cười khẽ, trong nụ cười còn chứa đựng sự bất đắc dĩ.

Bà ấy có thể cảm nhận được thật ra Diệp Quân không có ý đồ gì cả, hắn chỉ muốn cảm ơn sự giúp đỡ của cô gái trước mắt mà thôi.

Nhưng hắn không biết rằng hành động thế này rất dễ lấy được thiện cảm của phụ nữ.

Cũng giống như ở thế giới bình thường, nếu một người đàn ông hào phóng khác thường thì chắc chắn cũng sẽ được phụ nữ thích.

Mà bây giờ linh khí quý giá nhất trong thiên địa, thằng nhóc này cũng nói tặng là tặng!

Điều này đã không đơn giản là hào phóng nữa rồi.

Mà là vô cùng hào phóng!

Lúc này, Dạ Nam Tình cũng thấy rất ngạc nhiên, cô ta nhìn về phía Diệp Quân: “Cho ta ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Dạ Nam Tình nhìn hắn: “Tại sao?”

Diệp Quân cười nói: “Lúc trước nếu không nhờ Nam Tình cô nương ra tay giúp đỡ, e rằng ta đã chết từ lâu rồi, so với ơn cứu mạng, Tổ Nguyên này có là gì đâu”.

Nhưng Dạ Nam Tình lại lắc đầu: “Không có ta, ngươi vẫn có thể rời đi, ta không thể lấy Tổ Nguyên này được”.

Người đàn ông trung niên bên cạnh muốn nói lại thôi.

Ông ta rất muốn nói là: “Nhận lấy đi!

Đây là Tổ Nguyên!

Tổ Nguyên đó!

Một Tổ Nguyên không chỉ có thể giúp tăng rất nhiều tuổi thọ, mà còn có thể tăng cao thực lực, đặc biệt là có tác dụng rất lớn với Dạ Nam Tình hiện tại, vì cô ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục thực lực.

Nghe thấy lời của Dạ Nam Tình, Diệp Quân cười khổ: “Bây giờ chúng ta trở nên xa lạ như thế rồi sao?”

Dạ Nam Tình nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ngày đó ở đế quốc Vĩnh Dạ, ta bị Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bao vây tấn công, ta nhờ cô giúp đỡ, mà cô cũng không từ chối, thẳng thừng giúp ta ngăn cản cao thủ của gia tộc Đệ Nhất, ơn tình này ta vẫn luôn nhớ kỹ trong lòng. Trong lòng ta, so sánh với tình nghĩa lúc trước, một Tổ Nguyên hoàn toàn chẳng là gì cả”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân trước mặt, nội tâm bình tĩnh chợt như có một tảng đá rơi xuống, dâng lên từng trận rung động, nhưng cô ta vẫn lắc đầu từ chối: “Quá quý giá”.

Trước đây cô ta giúp đỡ cũng chỉ là tiện tay, chỉ tiện tay mà đổi lấy một Tổ Nguyên, cô ta cảm thấy không có đạo đức cho lắm.

Thấy Dạ Nam Tình lại từ chối một lần nữa, trong mắt Tần Quan lộ vẻ ngạc nhiên, hơi bất ngờ, như nghĩ đến điều gì, nét mặt bà ấy trở nên hơi kỳ lạ.

Bà ấy có suy nghĩ sâu xa hơn.

Cô nương này không nhận Tổ Nguyên, e rằng không phải vì nó quá quý giá, có lẽ cô ta đang nói với Diệp Quân, lúc trước cô ta giúp đỡ chỉ là vì muốn giúp đỡ, cũng không cần phải báo đáp…

Nghĩ đến đây, Tần Quan lắc đầu cười khẽ, thằng nhóc chết tiệt này…

Diệp Quân đứng trước mặt Dạ Nam Tình còn định nói gì đó, nhưng Dạ Nam Tình lại lắc đầu: “Đừng nói gì nữa, nếu còn nói thì ta sẽ giận đấy”.

Giận!

Tiểu Bạch ở bên cạnh nghe thấy lời của Dạ Nam Tình thì chớp mắt, sau đó nhìn về phía Nhị Nha, trên mặt tràn đầy sự tò mò và nghi ngờ.

Như đang muốn nói, tặng đồ quý cho cô ta, sao cô ta còn muốn tức giận?

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó lặng lẽ nói: “Bọn họ đang thả thính!”
Chương 1061: Không thích

Thả thính!

Tiểu Bạch chớp mắt, vung móng vuốt.

Nhị Nha nói: “Thả thính có nghĩa là… Ta cũng không hiểu!”

Tiểu Bạch: “…”

Nghe thấy lời của Dạ Nam Tình, Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, thấy cô ta nghiêm túc, hắn cũng không dám đưa nữa, lập tức cất Tổ Nguyên đi.

Thấy Diệp Quân cất Tổ Nguyên, lúc này Dạ Nam Tình mới nở nụ cười.

Còn người đàn ông trung niên ở bên cạnh thì thầm nói đáng tiếc!

Tổ Nguyên đó!

Trái tim ông ta đang nhỏ máu!

Nhưng ông ta cũng không dám ra lệnh cho Dạ Nam Tình, bây giờ địa vị của Dạ Nam Tình ở nhà họ Thiên còn quan trọng hơn cả Tộc trưởng là ông ta.

Lúc này, Tần Quan đột nhiên đi tới trước mặt Dạ Nam Tình, bà ấy khẽ mỉm cười: “Nam Tình cô nương, không giấu gì cô, lần này chúng ta đến nhà họ Thiên là vì mong có thể được nhà họ Thiên giúp đỡ”.

Nhưng Dạ Nam Tình lại thẳng thừng lắc đầu: “Nhà họ Thiên không muốn bị cuốn vào trong ân oán giữa Quá Khứ Tông và vũ trụ Quan Huyên”.

Nhà họ Thiên không thể rơi vào vũng nước đục này được.

Tần Quan mỉm cười: “Nam Tình cô nương, cô cũng biết đấy, nhà họ Thiên không thể không nhúng tay vào chuyện lần này được. Mà giữa chúng tôi và Quá Khứ Tông cuối cùng cũng sẽ phải phân thắng thua, hôm nay nếu nhà họ Thiên không lựa chọn, thì sau này chắc chắn sẽ rơi vào thế bị động”.

Dạ Nam Tình im lặng.

Không quan tâm?

Không thể nào!

Trận chiến giữa vũ trụ Quan Huyên và Quá Khứ Tông lần này đã vét sạch toàn bộ Tuế Nguyệt trường hà.

Thế lực nào không quan tâm phải có thực lực siêu nhiên, mới có thể đảm bảo sự an toàn của bản thân.

Nếu không, một khi trật tự mới được thiết lập, dù Quá Khứ Tông hay vũ trụ Quan Huyên chiến thắng, tình cảnh của nhà họ Thiên đều sẽ trở nên rất khó xử.

Lúc đánh nhau ngươi không giúp, ai cho phép ngươi hưởng thụ thành quả chiến thắng?

Phải biết rằng hai Cổ tộc Tuế Nguyệt khác đều đã chọn thế lực xong.

Một khi hai Cổ tộc Tuế Nguyệt này cược thắng, thì kết cục của nhà họ Thiên sẽ là bị hai nhà từng bước xâm chiếm.

Ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có!

Nghĩ đến đây, Dạ Nam Tình thầm thở dài.

Trận chiến này đã kéo theo toàn bộ vũ trụ.

Thế lực lớn cao cấp không thể nào tránh khỏi.

Dạ Nam Tình nhìn về phía Tần Quan: “Quá Khứ Tông cũng từng đến tìm chúng ta!”

Rõ ràng đây là muốn có được nhiều lợi ích hơn cho gia tộc.

Tần Quan cất lời: “Nam Tình cô nương, theo ta được biết, cô đã thành thân với con trai của ta rồi?”

Nghe thấy thế, người đàn ông bên cạnh quay đầu nhìn về phía Dạ Nam Tình, tỏ vẻ ngạc nhiên.

Nhưng nét mặt của Dạ Nam Tình lại rất bình tĩnh: “Diệp công tử không nói rõ chuyện này với Tần các chủ à?”

Tần Quan nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó cười nói: “Nam Tình cô nương, nếu cô chỉ vì lợi ích nào đó của nhà họ Thiên, thì còn có cái gì tốt hơn thân phận này nữa?”

Dạ Nam Tình nhíu mày.

Tần Quan quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Con nói chuyện với Nam Tình cô nương đi!”

Dứt lời, bà ấy dẫn Nhị Nha và Tiểu Bạch đi.

Tộc trưởng nhà họ Thiên kia thoáng chần chừ, sau đó cũng xoay người rời đi.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân trước mặt, không nói gì.

Diệp Quân cười hỏi: “Đi dạo một lát nhé?”

Dạ Nam Tình bình tĩnh nói: “Nói vào việc chính đi”.

Diệp Quân chợt hỏi: “Cô muốn cái gì?”

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Ngươi có ý gì?”

Diệp Quân giải thích: “Cô muốn lấy được cái gì vì nhà họ Thiên, chỉ cần ta có, ta đều sẽ đồng ý với cô”.

Dạ Nam Tình nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Tại sao?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Vì không muốn trở thành kẻ thù với cô”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, trái tim vốn đã lấy lại bình tĩnh của Dạ Nam Tình chợt đập mạnh trở lại, cô ta cứ nhìn Diệp Quân như thế, không nói một lời.

Diệp Quân mỉm cười: “Ta nghiêm túc đấy”.

Dạ Nam Tình im lặng một lúc lâu, sau đó đột nhiên hỏi: “Ngươi thích ta à?”

Nghe thấy câu này, Diệp Quân ngây người.

Hắn không ngờ Dạ Nam Tình lại thẳng thắn như thế!

Đối với cao thủ như cô ta, đương nhiên không tồn tại mấy lời vòng vo, đặc biệt là cô ta luôn theo đuổi Đại Đạo, một vài chuyện nam nữ cô ta chưa từng để trong lòng, vì thế mới có thể nói thẳng như thế.

Dạ Nam Tình cứ nhìn chằm chằm Diệp Quân như thế, đợi hắn trả lời.

Diệp Quân cười nói: “Nam Tình cô nương, hôm nay ta đến là để thương lượng với cô”.

Dạ Nam Tình bình tĩnh hỏi: “Bây giờ không phải chúng ta đang thương lượng à? Hay là vấn đề ta hỏi ngươi rất khó trả lời?”

Diệp Quân nói: “Nam Tình cô nương, ở đế quốc Vĩnh Dạ, ta thật lòng biết ơn sự giúp đỡ của cô, những lời khi nãy cũng chỉ là…”

Dạ Nam Tình ngắt lời Diệp Quân: “Ngươi đừng nói những điều này, trả lời thẳng vấn đề của ta là được, dứt khoát chút đi, ta tu đạo rất bận, nếu không phải thích thì chúng ta đường ai nấy đi, vì ta không muốn lãng phí thời gian vào một chuyện không có ý nghĩa”.

Diệp Quân cạn lời.

Dạ Nam Tình này…

Dạ Nam Tình nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Khó nói lắm à, mọi người đều là người tu đạo, vòng vo làm gì?”

Diệp Quân bình tĩnh đáp: “Không thích!”
Chương 1062: Từ bỏ

Không thích!

Nghe Diệp Quân nói thế, Dạ Nam Tình im lặng.

Ánh mắt cô ta rất bình tĩnh, không chút gợn sóng.

Diệp Quân còn muốn nói gì nữa nhưng Dạ Nam Tình đã quay người rời đi.

Nếu đã không thích thì không cần phải nói thêm điều vô nghĩa nữa.

Tu hành thôi!

Nhưng lúc này, Diệp Quân lại kéo tay Dạ Nam Tình.

Dạ Nam Tình khẽ cau mày, quay lại nhìn Diệp Quân, Diệp Quân nói: “Ta vẫn chưa nói hết!”

Dạ Nam Tình mặt không đổi sắc: “Nói”.

Diệp Quân mỉm cười, hắn biết cô gái trước mắt vẫn luôn tập trung tu hành, ít tiếp xúc với người nên nói chuyện rất thẳng thắn.

Đương nhiên không thể đánh giá thấp kiểu người này.

Nghị lực và ý chí của họ là điều người thường không thể so sánh được, khi cô ta có hứng thú với ngươi, ngươi sẽ là tất cả của họ, nhưng khi cô ta không có hứng thú với ngươi thì ngươi sẽ chẳng đáng giá một đồng, không là gì cả.

Mà hiển nhiên Dạ Nam Tình là kiểu người này!

Diệp Quân nắm tay Dạ Nam Tình, cười khẽ: “Thật ra sở dĩ cô hỏi ta như vậy là muốn khiến mình hoàn toàn từ bỏ, sau đó càng thêm kiên định với đạo tâm, từ nay một lòng cầu đạo đúng không?”

Trong mắt Dạ Nam Tình hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Như Diệp Quân nói, sở dĩ cô ta hỏi như vậy thật ra là muốn Diệp Quân trực tiếp từ chối mình.

Cô ta vẫn muốn tiếp tục theo đuổi Đại Đạo!

Nhưng lúc này trái tim cô ta đã chẳng thể bình yên được nữa.

Loạn rồi!

Bây giờ điều cô ta muốn là từ bỏ.

Cô ta không ngờ người đàn ông trước mắt lại có thể nhìn thấu ý định của mình.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Vậy nên ngươi định ngăn cản ta à?”

Diệp Quân khẽ cười, không nói gì, hắn xòe tay, một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trước mặt Dạ Nam Tình: “Ta biết cô một lòng cầu đạo, không muốn ta làm lỡ dở cô… Tổ Nguyên trong nhẫn không gian này coi như ta báo đáp ơn cứu giúp của cô lúc trước, từ nay chúng ta không ai nợ ai”.

Nói xong hắn quay người rời đi.

Sau khi Diệp Quân đi, Dạ Nam Tình nhìn nhẫn không gian hồi lâu không nói gì.

Đây là câu trả lời mà mình muốn ư?

Hai mắt Dạ Nam Tình từ từ nhắm lại…



Bên kia, Diệp Quân tìm đến Tần Quan và Nhị Nha, Tần Quan nhìn Diệp Quân, hắn khẽ cười: “Chúng ta đi thôi”.

Tần Quan nhìn Diệp Quân một lát rồi cười: “Được”.

Nhị Nha lên tiếng: “Nhà họ Thiên…”

Tần Quan cười bảo: “Sở dĩ ta đến tìm nhà họ Thiên không phải vì hy vọng họ có thể giúp đỡ chúng ta, mà vì Nam Tình cô nương từng giúp Tiểu Quân, vì thế ta muốn cho họ chút gì đó”.

Nói xong bà không nói thêm gì nữa, kéo Diệp Quân xoay người rời đi.

Nhà họ Dương thật sự không thiếu cường giả!

Bất kể là mối quan hệ của đời trước nữa hay mối quan hệ ở đời trước thì cũng đã đủ để họ dùng rồi.

Chẳng mấy chốc, mọi người đã rời khỏi Thiên tộc.

Sau khi đến Viêm Hoàng Giới, Diệp Quân bắt đầu vào Tiểu Tháp tu luyện, tiếc là Diệp Thanh Thanh không ở đây, bởi vì cơ thể người phàm của hắn vẫn chưa đúc xong.

Mà nếu đúc xong cơ thể người phàm thì bắt buộc phải chiến đấu!

Vì thế, hắn chỉ có thể tu luyện kiếm kỹ của mình.

Điều hắn có thể làm được bây giờ là thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm và thời không Tuế Nguyệt chồng chéo.

Hắn cũng không có hứng đi tu luyện kiếm kỹ khác, bởi vì thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm và thời không chồng chéo đều thuộc kiếm kỹ đã trưởng thành, tiềm năng vô hạn.

Thời không chồng chéo!

Lúc này hắn nhớ đến Từ Chân!

Chân tỷ!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về cuối trời, nhẹ giọng nói: “Kiếp Giới…”

Sau một thời gian, Diệp Quân bắt đầu điên cuồng tu luyện.

Bên ngoài Huyền Hoàng Giới.

Lúc này bên ngoài Huyền Hoàng Giới đã chật kín cường giả, khí thế của những cường giả này cực mạnh, thời không Tuế Nguyệt xung quanh không chịu nổi khí thế của họ, dần dần trở nên hư ảo.

Người đứng đầu chính là Tộc trưởng Quỷ tộc!

Đằng sau ông ta là vô số cường giả Quỷ tộc.

Ngoài ra còn có ông lão Ẩn Tông, đằng sau ông ta còn có vô số cường giả áo đen bí ẩn.

Đám đông do Tộc trưởng Quỷ tộc đứng đầu.

Dù sao ở đây thực lực của ông ta là mạnh nhất.

Tộc trưởng Quỷ tộc nhìn Huyền Hoàng Giới nơi xa, bình tĩnh hỏi: “Tông chủ đang chờ cái gì vậy?”

Ẩn Tông đáp: “Chờ người!”

Tộc trưởng Quỷ tộc nhìn ông lão Ẩn Tông: “Những người này của chúng ta vẫn chưa hạ được Huyền Hoàng Giới à?”

Ẩn Tông nhíu mày: “Quỷ tộc trưởng, chẳng lẽ ông vẫn còn coi thường vũ trụ Quan Huyên sao?”

Từ khi bắt đầu đến giờ, ông ta vẫn luôn dè chừng vũ trụ Quan Huyên.

Người càng đánh càng đông, hơn nữa còn càng đánh càng mạnh!

Nhất là bây giờ, bọn họ không chỉ phải đối mặt với Diệp Quân, còn có cả Tần Quan!

Người này là ai?

Thê tử của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Một tay dựng nên Tiên Bảo Các, là nhân vật đáng gờm giàu nhất vũ trụ!

Tính đến thời điểm hiện tại, họ đã phải chịu rất nhiều tổn thất.

Hơn nữa bọn họ còn không rõ Tuế Nguyệt Các của Tần Quan mạnh đến mức nào.

Nếu lúc này mà còn khinh thường thì chẳng phải tự tìm chết sao?

Tộc trưởng Quỷ tộc nhìn ông lão Ẩn Tông: “Thế này được không? Nếu Ẩn Tông ông sợ thì có thể đứng sang một bên, để Quỷ tộc ta lên trước!”

Vẻ mặt ông lão Ẩn Tông trầm xuống: “Quỷ tộc trưởng, Tần Quan cực kỳ khó đối phó đấy…”
Chương 1063: Nhị Nha đấu với người phụ nữ áo trắng

Nhưng Tộc trưởng Quỷ tộc lại lắc đầu, ngắt lời ông lão Ẩn Tông: “Ông đừng nói những lời làm tăng ý chí chiến đấu của người khác, hủy diệt uy phong của mình nữa”.

Nói rồi ông ta nhìn Huyền Hoàng Giới phía xa, ánh mắt dần trở nên âm trầm lạnh lùng.

Người ở thời đại này dám coi thường Quỷ tộc bọn họ!

Đúng là không thể nhịn được!

Phải biết là khi xưa Quỷ tộc của bọn họ suýt nữa đã xóa sổ được toàn bộ Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả trong Tuế Nguyệt trường hà đấy.

Cuối cùng nếu tên Thiên Đạo chết tiệt không xuất hiện thì Quỷ tộc bọn họ đã thống trị toàn vũ trụ rồi.

Mà cho dù Thiên Đạo xuất hiện cũng không tiêu diệt được Quỷ tộc của bọn họ!

Tộc trưởng Quỷ tộc hô lên: “Giết!”

Nói xong, đám cường giả Quỷ tộc sau lưng ông ta lao thẳng về phía Huyền Hoàng Giới.

Nhìn thấy cảnh này, ông lão Ẩn Tông biến sắc: “Quỷ tộc trưởng, Tông chủ có lệnh không có lệnh của cô ấy thì không được ra…”

Tộc trưởng Quỷ tộc lạnh lùng nhìn ông lão Ẩn Tông: “Ông bớt lấy cô ta ra áp chế ta đi, cô ta giúp Quỷ tộc giải trừ phong ấn, Quỷ tộc ta đồng ý giết Diệp Quân giúp cô ta, Quỷ tộc và cô ta là quan hệ hợp tác chứ không phải quan hệ cấp trên cấp dưới!”

Nói xong ông ta quay người lao về phía Huyền Hoàng Giới.

Sắc mặt ông lão Ẩn Tông trở nên cực kỳ khó coi: “Đám người tạp nham này!”

Dưới sự lãnh đạo của Tộc trưởng Quỷ tộc, đám cường giả Quỷ tộc đồng loạt xông về phía Huyền Hoàng Giới.

Nhưng họ vừa vào Huyền Hoàng Giới, vô số cột lửa dài mấy chục nghìn trượng đã đánh bay bọn họ.

Tất cả cường giả Quỷ tộc đều kho hiểu, đây là cái quái gì?

Ngay khi bọn họ đang thắc mắc thì những cột lửa đó đã phóng tới trước mặt họ, Tộc trưởng Quỷ tộc đi đầu bị tung ra một quyền.

Quyền mang quét ra!

Ầm!

Quyền này phóng ra, quyền mang lập tức bao phủ những cột lửa đó, nhưng giây tiếp theo nét mặt Tộc trưởng Quỷ tộc lại thay đổi…

Ầm ầm…

Tiếng nổ kinh hoàng đột nhiên vang vọng khắp đất trời, sau đó hàng chục đám mây hình nấm phóng lên trời, mây hình nấm nhấn chìm toàn bộ cường giả Quỷ tộc, đồng thời từng luồng sóng nhiệt kinh khủng lan ra, trải rộng khắp bốn phía!

Nhưng khi những luồng sóng nhiệt này lan tới thành Huyền Hoang lại bị đại trận phòng hộ của thành ngăn lại.

Mà những cường giả Quỷ tộc thì đi đời!

Một số cường giả thực lực yếu đã bị luồng sóng xung kích đánh tan xương nát thịt, thần hồn tan rã, những cường giả còn lại cũng bị đẩy lùi về phía sau…

Đùng đoàng!

Đúng lúc này, Tộc trưởng Quỷ tộc lao ra từ vùng sóng nhiệt, ông ta vung tay về phía trước, những luồng sóng nhiệt xung quanh bị phá tan, mà sắc mặt ông ta cũng cực kỳ khó coi!

Cường giả Quỷ tộc có hơn vạn người, vừa rồi chỉ trong nháy mắt đã mất hàng nghìn người!

Hàng nghìn người!

Trái tim ông ta rỉ máu!

Họ đều là tộc nhân của Quỷ tộc đấy!

Những cường giả Quỷ tộc còn lại cũng kinh hãi, những thứ vừa nãy rốt cuộc là gì?

Trên bầu trời, Tộc trưởng Quỷ tộc hung tợn hét lên: “Giết!”

Nói xong ông ta lao thẳng về phía thành Huyền Hoàng.

Phía sau ông ta cũng có một đám cường giả Quỷ tộc theo sát.

Trên tường thành, Tần Quan bình tĩnh đứng đó, bà nhìn Tộc trưởng Quỷ tộc đang xông lên với vẻ mặt bình thản.

Khi Tộc trưởng Quỷ tộc chuẩn bị vào thành Huyền Hoàng, đột nhiên một cô bé bay lên trời từ trong thành, tung một quyền về phía Tộc trưởng Quỷ tộc.

Rầm!

Một quyền này đã ép Tộc trưởng Quỷ tộc phải dừng lại tại chỗ.

Tộc trưởng Quỷ tộc nhìn cô bé trước mắt với vẻ không tin được, trong lòng chấn động, thực lực của cô bé này đáng sợ quá!

Cô bé này chính là Nhị Nha!

Nhị Nha nhìn Tộc trưởng Quỷ tộc trước mặt, cười toe toét: “Nào, tiếp tục!”

Nói rồi cô bé lao về phía trước giống như đạn đại bác, phóng thẳng về phía Tộc trưởng Quỷ tộc.

Nhìn thấy Nhị Nha lao tới, trong mắt Tộc trưởng Quỷ tộc hiện lên vẻ tàn ác, tay phải ông ta nắm thành quyền, trong khoảnh khắc, lòng bàn tay ông ta xuất hiện vòng xoáy màu đen, giây tiếp theo ông ta tiến lên, tung quyền về phía Nhị Nha.

Nhị Nha ở đối diện lựa chọn cách cứng đối cứng!

Ầm!

Ngay khi nắm đấm của hai người va vào nhau, làn sóng xung kích đáng sợ bộc phát ra, hai người đồng thời kịch liệt lui về phía sau!

Tuy nhiên, cả hai đồng thời nhanh chóng dừng lại, rồi lại lao về phía nhau!

Cả hai đều chọn cách cứng đối cứng một lần nữa!

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên trong thiên địa, thế giới lúc này đã vỡ vụn.

Nhưng xét về sức mạnh, hiển nhiên Nhị Nha mạnh hơn, mỗi quyền đều có sức mạnh hủy thiên diệt địa, quan trọng nhất là khả năng phòng ngự của cô bé lợi hại, cô bé đánh nhau trước giờ không bao giờ phòng ngự, bởi vì hầu như không ai có thể làm cơ thể cô bé bị thương, vì thế cô bé có thể ngông cuồng thoải mái!

Những cường giả Quỷ tộc khác điên cuồng tấn công đại trận phòng ngự của thành Huyền Hoàng…

Ầm ầm!

Đúng lúc này, bầu trời xa xa vang lên tiếng nổ vang, sau đó Nhị Nha và Tộc trưởng Quỷ tộc lại đồng loạt lùi về phía sau.

Lần này, Tộc trưởng Quỷ tộc vốn định ra tay lần nữa, nhưng dường như cảm nhận được gì, ông ta quay người lại, ở nơi cách ông ta không xa, thời không bỗng tách ra, sau đó một cô gái áo bào trắng chầm chậm đi ra.

Cô gái áo bào trắng!

Nhìn thấy cô gái áo bào trắng, Nhị Nha nheo mắt, ý chí chiến đấu trong mắt chợt bùng cháy, ngay sau đó cô bé lao thẳng về phía cô gái áo bào trắng.

Nhìn thấy cảnh này, nét mặt Tần Quan thay đổi: “Nhị Nha, đừng!”

Nhưng đã muộn.

Cô gái áo bào trắng trên trời nhìn Nhị Nha đang lao tới, đôi môi hé mở: “Vỡ!”

Rắc rắc!

Cơ thể Nhị Nha bắt đầu nứt ra từng tấc…
Chương 1064: Thay tộc trưởng

Trên bầu trời, cơ thể của Nhị Nha bị tách ra, máu thịt bắn tung tóe, vô cùng đáng sợ.

Nhưng vào lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên phóng lên trời.

Là Diệp Quân!

Diệp Quân đứng ngăn trước mặt Nhị Nha, khi hắn đối mặt với cô gái mặc áo bào trắng trước mặt, một cảm giác áp bức chết người hiện lên trên khuôn mặt hắn.

Áp lực vô hình đáng sợ!

Ngộp thở!

Tuyệt vọng!

Không thể cưỡng lại!

Cảm giác này giống như con người đang đối mặt với một cơn sóng thần quái dị.

Chỉ có thể chết!

Không có bất kì cơ hội nào!

Diệp Quân nhìn chằm chằm cô gái mặc áo bào trắng, hắn biết mình không có cơ hội đối mặt với cô gái này, nhưng hắn không lùi bước.

Bởi vì một khi hắn rút lui, Nhị Nha nhất định sẽ chết trước mặt cô gái này!

Cô gái mặc áo bào trắng nhìn Diệp Quân với ánh mắt bình tĩnh.

Lúc này, Nhị Nha đột nhiên gầm lên một tiếng, theo đó, một luồng khí tức đáng sợ từ trong cơ thể cô bé quét ra, trong khoảnh khắc tiếp theo, trên người cô bé xuất hiện vô số vảy đen sẫm, hai mắt biến thành màu đỏ máu kỳ dị, đỉnh đầu xuất hiện hai chiếc sừng giống như sừng trâu, không chỉ vậy, sau lưng còn có một cái đuôi dài!

Biến thân!

Như một tiểu ác ma!

Khoảnh khắc Nhị Nha biến hình, một luồng khí tà ác đáng sợ quét ra khỏi cơ thể cô bé!

Khuôn mặt của mọi người có mặt tại đó đều biến sắc!

Ngay cả sắc mặt của Diệp Quân cũng thay đổi!

Hắn chưa bao giờ cảm thấy một khí tức nào tà ác như vậy!

Lúc này, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Nhị Nha lại bị gọi là ác thú.

Sau khi biến thân, Nhị Nha kéo Diệp Quân ra sau mình, rồi nhìn cô gái mặc áo bào trắng, cô gái mặc áo bào trắng nhìn Nhị Nha, ánh mắt vẫn bình tĩnh.

Nhị Nha không có nói nhảm, nhảy lên, lao thẳng vào cô gái mặc áo bào trắng!

Bùm!

Với sự va chạm này, toàn bộ Huyền Hoàng Giới, ngoại trừ thành Huyền Hoàng, mọi thứ bắt đầu tan vỡ!

Nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt của tất cả những cường giả có mặt tại đó đều biến sắc.

Thần sắc tộc trưởng Quỷ tộc giờ phút này cũng bị rung động, thực lực cô bé trước mặt đúng là kinh người, nếu như đối phương biến thân ngay từ đầu, ông ta sẽ không cách nào chống lại được.

Quá kinh khủng!

Diệp Quân lúc này cũng bị chấn động, hắn không ngờ sức mạnh của Nhị Nha sau khi biến thân lại đạt đến trình độ này!

Ngay cả khi hắn hợp nhất với Ngao Thiên Thiên, lãnh một cú đấm này thôi cũng toi rồi!

Xa xa, ánh mắt cô gái mặc áo bào trắng vẫn tĩnh lặng như nước, lần này không ra tay tùy tiện nữa, mà duỗi một ngón tay ra, chỉ về phía trước, điểm này liền rơi xuống, thời không đột nhiên gợn sóng, bất chợt…

Ầm!

Dưới ánh nhìn của mọi người, Nhị Nha ngay lập tức bị đánh bay ra xa hàng nghìn mét!

Mọi người: "..."

Sau khi Nhị Nha dừng lại, cô bé nhìn lên cô gái mặc áo bào trắng ở đằng xa, một vệt máu từ khóe miệng cô bé từ từ trào ra.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại.

Sức mạnh đáng sợ của Nhị Nha không thể làm tổn thương cô gái mặc áo bào trắng một chút nào!

Cô gái mặc áo bào trắng nhìn chằm chằm vào Nhị Nha, nhưng cô ta không tiếp tục ra tay, nhưng trong mắt cô ta có chút hứng thú: "Thân thể của ngươi mạnh hơn rồng tổ đó rất nhiều".

Nhị Nha chạm vào vết máu ở khóe miệng, sau đó đi đến bên cạnh Diệp Quân: "Nhường cho ngươi đó!"

Diệp Quân cười khổ, ngươi để cao ta quá rồi!

Nhưng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng sợ Nhị Nha sẽ bốc đồng mà tiếp tục tấn công cô gái mặc áo bào trắng.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía cô gái mặc áo bào trắng, nếu như đối phương đã muốn ra tay với hắn, vậy thì cũng không cần nói thêm gì nữa.

Toi đời rồi chứ còn gì nữa!

Nhưng cô gái mặc áo bào trắng lại không hề công kích Diệp Quân, cô ta quay đầu nhìn về phía tộc trưởng Quỷ tộc bên cạnh, nhìn thấy cô gái mặc áo bào trắng, sắc mặt tộc trưởng Qủy tộc nhất thời biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

Ông ta biết cô gái mặc áo bào trắng rất mạnh, dù sao đối phương cũng có thể phá giải phong ấn Đại Đạo, nhưng ông ta không ngờ cô gái mặc áo bào trắng lại mạnh như vậy.

Cô gái mặc áo bào trắng nhìn tộc trưởng Quỷ tộc: "Mệnh lệnh của ta không có tác dụng với ngươi sao?"

Sắc mặt tộc trưởng Quỷ tộc có chút khó coi, muốn khuất phục nhưng lại không cam lòng.

Dù sao ông ta cũng là tộc trưởng của Quỷ tộc!

Lúc này, cô gái mặc áo bào trắng đột nhiên nói: "Vậy đổi tộc trưởng Quỷ tộc đi!"

Dứt lời, cô ta phất tay áo.

Bùm!

Tộc trưởng Quỷ tộc còn chưa kịp phản ứng, ông ta đã bị xóa sổ ngay tại chỗ!

Cứ thế mà bị xóa sổ!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt những cường giả Quỷ tộc kia nhất thời đại biến, bọn họ lần lượt lui về phía sau, nhìn về phía cô gái mặc áo bào trắng, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi!

Tộc trưởng thế là toi đời rồi!

Diệp Quân liếc nhìn cô gái mặc áo bào trắng, nhưng không nói gì.

Cô gái này đã tiêu diệt tộc trưởng Quỷ tộc trong vài giây!

Dễ dàng!

Cô gái mặc áo bào trắng quay đầu liếc nhìn mấy cường giả Quỷ tộc, sau đó nói: "Quỷ Ý, có cần ta mời ông ra ngoài không?"

Vừa dứt lời, thời không trước mặt các cường giả Quỷ tộc tách ra, sau đó, một ông lão tóc bạc trắng chậm rãi đi ra.

Quỷ Ý!

Tộc trưởng đời trước của Quỷ tộc cũng là một kẻ đáng sợ đã từng chiến đấu với Đại Đạo!

Cô gái mặc áo bào trắng nhìn chằm chằm Quỷ Ý trước mặt: "Nếu có lần sau nữa ta diệt Quỷ tộc ông đấy!"

Lịch sự, Quỷ Ý khẽ hành lễ nhưng không nói gì.

Điều này đã có nghĩa là đầu hàng hoàn toàn.

Cô gái mặc áo bào trắng quay đầu liếc mắt nhìn Diệp Quân, không nói một lời mà xoay người rời đi.

Còn tộc trưởng tiền nhiệm của Quỷ tộc, Quỷ Ý, nhìn Diệp Quân, rồi rời đi cùng với đám cường giả Quỷ tộc.
Chương 1065: Dụ ra ngoài

Ngay sau đó, tất cả những cường giả này đều rút lui.

Tại chỗ, Diệp Quân vẫn im lặng.

Hắn biết nó vẫn chưa kết thúc.

Diệp Quân không nghĩ nhiều, xoay người trở lại bên cạnh Tần Quan trên tường thành, Tần Quan cười nói: "Yên tâm".

Diệp Quân cười nhạt.

Hắn không muốn lo lắng, nhưng sức mạnh của cô gái đó quá khủng khiếp!

Cường giả Quỷ tộc cấp bậc đó, nói thay là thay liền!

Sức mạnh của cô gái này đúng là kinh dị.

Dường như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân vội vàng hỏi: "Chủ nhân bút Đại Đạo ông ta …"

Hắn biết, trước đó chủ nhân bút Đại Đạo đi viện binh mãi không trở về, Vô Biên Chủ nói tên kia bị cô gái này trấn áp...

Tần Quan nói: "Chủ nhân bút Đại Đạo vẫn còn sống, nhưng sức mạnh của ông ta đã vượt quá một nửa tiêu chuẩn, vì vậy ông ta đã bị cảnh báo không được ra tay".

Diệp Quân khẽ nhíu mày: "Vượt quá một nửa tiêu chuẩn?"

Tần Quan cười nói: "Đúng vậy, ông ta rất lợi hại, ẩn thân thâm hậu, gặp ai cũng đánh không lại!"

Diệp Quân lắc đầu cười một tiếng.

Tần Quan quay đầu liếc về phía chân trời, sau đó nói: "Bọn họ hẳn là đang chờ ai đó!"

Diệp Quân trầm giọng nói: "Chờ ai?"

Tần Quan lắc đầu: "Mẹ không biết, có vô số năng nhân dị sĩ trong trường hà rộng lớn này, và cũng có rất nhiều chủng tộc mạnh mẽ. Tuế Nguyệt Các chúng ta không biết nhiều, vì vậy chúng ta không chắc chắn rằng cô ta đang chờ đợi điều gì. Tuy nhiên, có thể khiến cô ta chờ đợi chắc chắn không phải là những thế lực bình thường hoặc những người bình thường".

Diệp Quân nói: "Chúng ta còn người không?"

Tần Quan cười nói: "Còn!"

Diệp Quân cười nói: "Đó đều là đám người liều mạng".

Tần Quan gật đầu: "Đúng vậy, lần này chính xác là so ra xem bên nào nhiều người hơn, người của chúng ta cũng đang trên đường tới rồi!"

Nếu các cường giả đỉnh cấp đời trước trước không thể ra tay, thì chỉ có thể so số lượng hai bên ai nhiều hơn thôi.

Người của chúng ta!

Diệp Quân ngửa đầu nhìn trời, có chút khó hiểu, chúng ta còn có ai nữa đâu?

Hắn không biết nhiều về Quá Khứ Tông, nhưng đồng thời, hắn cũng không biết nhiều về những người thân thuộc phe mình...

Dù sao, thỉnh thoảng sẽ có một người đặc biệt có khả năng xuất hiện!

Lúc này, Tần Quan đột nhiên cười nói: "Có người đến, con nhất định phải gặp hắn!"

Diệp Quân có chút tò mò: "Ai?"

Tần Quan quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có một cô gái, Diệp Quân thấy có người đi tới, liền sửng sốt.

Người tới chính là Từ Nhu.

Diệp Quân nhanh chóng bước đến gần Từ Nhu: "Tiểu Nhu, tại sao tỷ lại ở đây?"

Nghe thấy cách xưng hô của Diệp Quân, Từ Nhu hơi sửng sốt, sau đó trầm giọng nói: "Có lẽ Tiểu Kính đã xảy ra chuyện rồi".

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân đột nhiên biến đổi: "Ý tỷ là gì? Chân vũ trụ thất thủ rồi?"

Từ Nhu lắc đầu: "Lúc trước cô ấy xông ra ngoài tìm ngươi, ta theo người của mẹ ngươi đi tìm cô ấy, nhưng sau đó lại mất liên lạc với cô ấy!"

Diệp Quân nghe vậy, vội vàng quay đầu nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan nói: "Yên tâm đi, người của ta đã đi tìm con bé rồi, nhất định sẽ có tin tức".

Diệp Quân trông rất nghiêm túc!

Từ Kính!

Đúng lúc này, một người đàn ông áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tần Quan, người áo đen khẽ hành lễ với Tần Quan, sau đó nói: "Các chủ, đã tra ra được Từ Kính cô nương, cô ấy bị vây ở Linh Hư Giới”.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân đột nhiên biến đổi: "Dẫn ta tới nơi đó!"

Người áo đen do dự một chút, sau đó nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan nắm Diệp Quân tay: "Đừng sốt ruột!"

Nói xong, bà ấy nhìn về phía người đàn ông áo đen: "Con bé hiện tại thế nào?"

Người áo đen nói: "Từ Kính cô nương rất lợi hại, những người kia cũng không làm gì được cô ấy, nhưng ta vừa mới nghe được tin tức, có sát thủ tiến về phía Linh Hư Giới…"

Sát thủ của Quá Khứ Tông!

Nghe được người áo đen nói như vậy, Diệp Quân lập tức nói: "Dẫn ta tới nơi đó!"

Không còn nghi ngờ gì nữa!

Tần Quan nói: "Dẫn nó đi!"

Người áo đen lập tức nói: "Thiếu gia, xin theo thuộc hạ!"

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tần Quan: "Bên ngoài những người. . . "

Tần Quan nói: "Người đâu!"

Vừa dứt lời, một cô gái mặc áo đen xuất hiện ở bên cạnh Tần Quan, Tần Quan nói: "Mở đường!"

Mở đường!

Dứt lời, mười mấy luồng khí tức đáng sợ đột nhiên từ đáy vực sâu lan tràn ra. Ngay sau đó, toàn bộ hải vực vô tận lập tức sôi trào, sau một khắc, hơn chục cột lửa cùng ánh sáng phóng lên trời, xuyên qua thời không, đến bên ngoài Huyền Hoàng Giới...

Bên ngoài Huyền Hoàng giới, Quỷ Ý, tộc trưởng của Quỷ tộc, nhìn thấy cảnh này, hơi nheo mắt lại: "Bắt đầu đi".

Vừa dứt lời, sau lưng ông ta đột nhiên xuất hiện mấy vạn đạo cột sáng, những tia sáng này trực tiếp hóa thành một đạo lá chắn ánh sáng cực lớn, che khuất bầu trời.

Ầm ầm...

Chẳng mấy chốc, những tiếng nổ kinh hoàng vang lên liên tục khắp Tuế Nguyệt trường hà.

Diệp Quân nhìn về phía Tần Quan: "Mẹ, con biết bọn họ truy sát Tiểu Kính là muốn dụ con ra ngoài, nhưng con không thể không đi!"

Tần Quan khẽ mỉm cười: "Không cần giải thích với mẹ đâu!"

Vừa nói, bà ấy vừa nhìn về phía bên cạnh: "Huyền Hoàng Vệ!"

Vừa dứt lời, mấy ngàn Huyền Hoàng Vệ chậm rãi đi ra.

Tần Quan nói: "Dẫn thiếu gia phá vây xông ra ngoài".

"Tuân mệnh!"

Thống lĩnh của Huyền Hoàng Vệ cung kính hành lễ, sau đó nhìn về phía Diệp Quân: "Thiếu gia, xin mời!"

Vừa nói, hắn vừa dẫn theo một đám Huyền Hoàng Vệ, hóa thành ngọn lửa bay vút lên trời...

Diệp Quân không nói thêm gì nữa, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời.

Nhìn thấy Diệp Quân rời đi, Tần Quan đột nhiên hỏi: "Cô ta đến chưa?"

Bên cạnh bà ấy, một người áo đen cung kính nói: "Đã đến rồi".

Tần Quan gật đầu: "Bảo cô ta bảo vệ thằng bé".

Người áo đen khẽ gật đầu, sau đó lặng lẽ rời đi.

Tần Quan nhìn bầu trời với đôi mắt bình tĩnh: "Nói với Đinh cô nương rằng đã đến lúc bắt đầu rồi".

Sau lưng, thời không khẽ run lên, có người lặng lẽ lui về phía sau.

Bên ngoài Huyền Hoàng Giới, Quỷ Ý nhìn đám người Diệp Quân xông ra, ánh mắt hơi hơi lóe lên: "Thông báo với thần điện Tuế Nguyệt cùng ma điện Tuế Nguyệt, Diệp Quân đã đi ra".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK