Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 371: Đã sớm bị thương nặng rồi

Sau một hồi trầm ngâm, Lý Bán Tri nói: "Chuẩn bị mở Quan Huyên Trận!"

Ám U sững sờ.

Quan Huyên Trận!

Đó là đại trận bảo vệ viện của thư viện Quan Huyên, là đại trận năm xưa Tần Quan đã hợp lực toàn Tiên Bảo Các để chế tạo cho thư viện Quan Huyên!

Mục đích chủ yếu là để phòng ngự thần linh!

Ba nghìn vạn năm qua, cường giả của vũ trụ Quan Huyên luôn ngăn chặn thần linh ở chiến trường Hư Chân nên trận pháp này chưa được dùng lần nào!

Mà bây giờ, Lý Bán Tri lại định mở Quan Huyên Trận!

Trong lòng Ám U chấn động khôn nguôi, nhưng ông ta không hỏi gì cả, lập tức lui xuống làm nhiệm vụ!

Ông ta biết rằng sự việc nghiêm trọng hơn ông ta tưởng tượng rất nhiều.

Lý Bán Tri nhìn chằm chằm Diệp Quân trên đài sinh tử, ánh mắt lạnh lùng: "Ta muốn xem thử ai dám hại con!"

Trên tầng mây, thấy Lục Thiên có thần giáp Quan Huyên thì vẻ mặt của Đại Võ Tông bỗng trở nên phức tạp!

Ông ta nhìn ra được sau lưng Lục Thiên có người tài!

Hơn nữa, còn mạnh hơn cả ông ta!

Người bình thường không thể nào có được thần giáp Quan Huyên này đâu!

Đương nhiên, đây là chuyện tốt!

Lục Thiên lúc này đã đứng ở thế bất bại!

Trong trời đất này, ngoài kiếm Thanh Huyên của Kiếm Chủ Nhân Gian thì không thần vật nào có thể phá được thần giáp Quan Huyên này!

Mà thanh kiếm trong tay Diệp Quân rõ ràng không phải là kiếm Thanh Huyên!

Lục Thiên mặc thần giáp Quan Huyên đứng trước mặt Diệp Quân bây giờ là sự tồn tại vô địch!

Lần này, đại cục thật sự đã được định rồi!

Xung quanh đài sinh tử, những đệ tử của thế gia và tông môn đã ủng hộ Lục Thiên biết bây giờ gã đang mặc thần giáp Quan Huyên trong truyền thuyết thì lại lần nữa trở nên hưng phấn.

Thần giáp Quan Huyên!

Đây là thần giáp mạnh nhất vũ trụ hiện nay, một sự tồn tại vô địch!

Diệp Quân lấy gì để phá?

Trên đài sinh tử, Diệp Quân nhìn Lục Thiên trước mặt, lúc này, một dòng máu từ từ ứa ra ở khóe miệng hắn!

Vừa nãy, hắn bị thần giáp Quan Huyên phản xạ khiến ngũ tạng bị thương!

Nếu không nhờ có lớp phòng ngự thân xác của Ngao Thiên Thiên thì nhát kiếm vừa chém lên thần giáp Quan Huyên kia đã phản xạ chết hắn rồi!

Diệp Quân lau vết máu trên khóe miệng, sau đó nói: "Tháp gia, ta không có trang bị gì cả, chỉ có mỗi một thanh kiếm Hành Đạo... có phải quá nghèo nàn không? Hay ngươi cho ta chút gì đó đi?"

"Ôi đệch!"

Trong tháp, Tiểu Tháp bỗng cao giọng nói: "Ngươi nghe xem, người này nói lời vàng ý ngọc gì thế nhỉ? Người nói hay thú nói vậy? Sao ta nghe không hiểu!"

Giọng nói bí ẩn bỗng nói: "Sao ngươi nói chuyện với giọng điệu lạ vậy?"

Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Chẳng phải ngươi cứ nói ta thiếu văn hóa sao? Gần đây ta đọc vài quyển sách, ngươi xem đi, trình độ nói chuyện của ta có tăng lên không?"

Sau một vài giây im lặng, giọng nói bí ẩn nói: "Đọc hay lắm, lần sau đừng đọc nữa!"

Tiểu Tháp: "..."

Trên đài sinh tử, Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân, gương mặt dần trở nên dữ tợn: "Diệp Quân, không phải ngươi có một thanh thần kiếm à? Nào, để ta xem thử thần kiếm của ngươi mạnh hay là thần giáp Quan Huyên của ta mạnh!"

Diệp Quân nhìn Lục Thiên: "Ta đã hứa với Tháp gia của ta là bình thường sẽ không dùng thanh kiếm đó!"

Tiểu Tháp thầm nghi hoặc, ngươi hứa với ta lúc nào thế?

Mẹ kiếp!

Thằng nhóc khốn nạn này cứ hở ra là đẩy mình ra gánh họa!

Lục Thiên cười gằn: "Không dùng? Ta thấy là ngươi không dám dùng nhỉ?"

Diệp Quân trầm mặc, như đang do dự!

Lục Thiên tiếp tục nói: "Nào, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội..."

Nói rồi, gã chỉ tay vào ngực mình: "Dùng thanh kiếm kia của ngươi đâm vào đây đi!"

Ngông cuồng!

Đúng là ngông cuồng!

Nhưng gã có thực lực để ngông cuồng.

Thần giáp Quan Huyên là đệ nhất thần giáp trong chư thiên vạn giới, ngoài kiếm Thanh Huyên của Kiếm Chủ Nhân Gian, ai phá được nó chứ?

Không có thực lực mới gọi là ngông cuông!

Có thực lực thì người ta gọi đó là tự tin!

Nghe Lục Thiên nói vậy, Diệp Quân khẽ gật đầu: "Thanh kiếm này quá mạnh, ta vốn không muốn dùng, nhưng ngươi cứ năm lần bảy lượt cầu xin nên ta sẽ miễn cưỡng dùng một lần vậy! Ngươi đứng yên đó nhé! Ta đến đây!"

Nói xong, hắn đã biến mất!

Vù!

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, một đạo kiếm quang nhanh như sấm sét lướt qua!

Lúc này, Diệp Quân vẫn chưa đổi thành kiếm Hành Đạo!

Mà khi hắn đến trước mặt Lục Thiên, sau khi xác định được Lục Thiên không thể nào trốn thoát thì phi kiếm Chu Tà trong tay hắn mới đổi thành kiếm Hành Đạo!

Lục Thiên cười khẩy, vẻ mặt tràn ngập sự khinh thường và châm biếm!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, kiếm Hành Đạo đâm lên thần giáp Quan Huyên kia!

Vù!

Một tiếng nứt vỡ thanh thúy vang lên, thần giáp Quan Huyên vô địch kia lại như một miếng đậu hũ khi phải đối mặt với thanh kiếm này, lập tức nứt vỡ.

Kiếm đâm xuyên qua ngực Lục Thiên trong nháy mắt!

Tất cả mọi người hóa đá!

Lục Thiên đứng đối diện Diệp Quân thì trợn tròn mắt, ánh mắt không thể nào tin nổi!

Đúng lúc Diệp Quân định giết chết hẳn Lục Thiên thì một luồng khí tức khủng bố bỗng phun trào từ trong cơ thể Lục Thiên ra!

"Cẩn thận!"

Trước ngực Diệp Quân bỗng vang lên giọng của Ngao Thiên Thiên, sau đó một kim quang rực rỡ bao trùm lấy Diệp Quân!

Ầm!

Trong tích tắc, luồng kim quang kia đã vỡ nát, Diệp Quân bị đánh bay ra gần nghìn trượng!

Trên không trung, Ngao Thiên Thiên bị đánh bật ra khỏi cơ thể Diệp Quân, lúc Diệp Quân rơi xuống, cô ấy dùng tay phải kéo nâng Diệp Quân lên, mình thì rơi xuống đất trước!

Ầm!

Mặt đất nứt vỡ!

Trong hố lớn, một cánh tay của Ngao Thiên Thiên nâng cao Diệp Quân, còn thân thể của cô ấy thì lại chịu đựng toàn bộ lực đánh.

Lúc này, miệng cô ấy không ngừng phun máu, cánh tay nâng đỡ Diệp Quân đã hoàn toàn nứt ra, thấy được cả xương, nhưng cô ấy vẫn kiên trì nâng Diệp Quân!

Nhìn Ngao Thiên Thiên ở bên dưới, Diệp Quân đờ đẫn.

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: "Mấy lần trước đây ngươi không sao là vì cô ấy đã đỡ giúp ngươi hết chín phần sức đánh rồi. Ngươi không sao, nhưng nha đầu này đã sớm bị thương nặng rồi!"

Trên đất, Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân, nhếch miệng cười: "Xin lỗi nhé, ta không trụ được nữa rồi!"
Chương 372: Ai dám động tới Lục Thiên thiếu chủ?

Nhìn Ngao Thiên Thiên cả người đẫm máu, Diệp Quân như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng!

Hối hận!

Lúc đầu hắn đã hơi nghi ngờ, vì hắn phát hiện mỗi lần bị đánh, hắn đều không sao cả, thế nên hắn cũng đã rất nghi ngờ.

Nhưng Ngao Thiên Thiên lại nói với hắn là cô ấy không sao cả!

Không phải không sao, mà là Ngao Thiên Thiên đã một mình lặng lẽ chịu đựng hết tất cả sức nặng của những cú đánh kia!

Diệp Quân khẽ lau vết máu trên khóe miệng cho Ngao Thiên Thiên, nhưng càng lau máu càng ứa ra nhiều.

Diệp Quân áy náy: "Ta xin lỗi!"

Ngao Thiên Thiên nhoẻn miệng cười: "Không sao đâu, ta đã chọn ngươi, đương nhiên sẽ đồng sinh cộng tử với ngươi!"

Diệp Quân khẽ gật đầu: "Được!"

Lúc này, Trần Quan Tử bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân. Y nhìn chằm chằm Lục Thiên ở phía xa, trong cơ thể của Lục Thiên có một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ!

Luồng khí tức này không phải của Lục Thiên!

Vẻ mặt Trần Quan Tử cực kỳ nghiêm trọng, đến cả y cũng bị sự mạnh mẽ của luồng kiếm thế kia làm cho tim đập nhanh!

Rốt cuộc là một vị cường giả như thế nào?

Mà lúc này, những người ủng hộ cho Diệp Quân đều cực kỳ phẫn nộ!

Khí tức này rõ ràng không phải là khí tức của Lục Thiên!

Rất rõ ràng, Lục Thiên đã vi phạm quy tắc tỉ võ!

Ngang nghiên vi phạm quy tắc tỉ võ, đúng là bỉ ổi!

Nhưng đúng lúc này, ở chân trời xa xôi, một khu vực thời không bỗng rung lên kịch liệt.

"Ai dám động vào thiếu chủ!"

Cùng với tiếng quát giận dữ, thời không bỗng nứt ra, sau đó mười vạn cường giả đồng loạt xuất hiện!

Dẫn đầu chính là Cát trưởng lão của hội trưởng lão Tiên Bảo Các!

Mười vạn đạo binh!

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều ngơ ngác!

Tiên Bảo Các này muốn làm gì vậy?

Sao bỗng dưng dẫn mười vạn đạo binh tới đây!

Nhưng vẫn chưa hết, sau lưng mười vạn đạo binh kia lại xuất hiện thêm một đội cường giả mặc giáp vàng!

Tiên binh!

Những hơn ba mươi vạn tiên binh!

Khí tức của bốn mươi vạn cường giả khiến cả đất trời run rẩy!

Bốn mươi vạn cường giả đỉnh cấp!

Các cường giả trong thư viện đều như hóa đá, vẻ mặt ngờ vực.

Tiên Bảo Các này muốn làm gì vậy?

Cát trưởng lão bước ra, sắc mặt lạnh lùng: "Ai dám động vào Lục Thiên thiếu chủ, Tiên Bảo Các ta sẽ là người đầu tiên không đồng ý!"

Giọng nói như sấm rền, chấn động trời đất!

Lục Thiên thiếu chủ!

Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn Lục Thiên trên đài sinh tử!

Lúc này, nhiều người mới hiểu ra, thì ra Tiên Bảo Các tới để bảo vệ Lục Thiên!

Mà lúc này, thời không bầu trời phía bên phải bỗng nứt ra, sau đó vô số khí tức mạnh mẽ kéo tới!

Mọi người hoảng hốt, đồng loạt nhìn về hướng đó, chỉ thấy khu vực ở đó có đến hàng vạn con yêu thú!

Tộc Liệt Thiên Thần Hổ!

Dẫn đầu chính là tộc trưởng Hổ Tiêu của tộc Liệt Thiên Thần Hổ!

Hổ Tiêu bước ra thì lạnh lùng nhìn quanh, sau đó nói: "Ai dám động tới Lục Thiên thiếu chủ, tộc Liệt Thiên Thần Hổ ta là người đầu tiên không cho phép!"

Giọng nói này được sức mạnh gia trì, vang vọng khắp thư viện Quan Huyên như tiếng chuông lớn, đinh tai nhức óc!

Khoảng thời không bên trái ông ta chợt nứt lìa, sau đó lại có hàng vạn con yêu thú nữa đồng loạt xuất hiện.

Tộc yêu thú Thần Huyền Võ!

Hàng vạn con yêu thú Thần Huyền Võ cùng lúc xuất hiện, mỗi một con yêu thú Thần Huyền Võ đều có thể hình khổng lồ như núi, trên người bọn nó tỏa ra khí tức mạnh mẽ khiến thời không xung quanh phải sôi trào, cực kỳ đáng sợ!

Tộc trưởng của tộc Thần Huyền Võ lạnh lùng nhìn xung quanh: "Ai dám động tới thiếu chủ Lục Thiên, ai dám?"

Ông ta vừa dứt lời thì thời không phía bên trái ông ta bỗng bị một biển lửa bao trùm, ngay sau đó, một bầy Chu Tước lửa bay tới!

Hàng vạn con Chu Tước!

Khi hàng vạn con Chu Tước này xuất hiện, nhiệt độ của cả thư viện Quan Huyên bỗng chốc tăng lên, thời không xung quanh bắt đầu tan chảy!

Nhiệt độ quá cao!

Tộc Chu Tước!

Dẫn đầu chính là tộc trưởng tộc Chu Tước, tộc trưởng tộc Chu Tước lạnh lùng nhìn Diệp Quân bên dưới đài sinh tử, sau đó nói: "Ai dám động tới thiếu tộc trưởng Lục Thiên, tộc Chu Tước ta diệt mười tộc của hắn!"

"Ha ha!"

Lúc này, bên trái tộc Chu Tước, một tiếng cười lớn vang lên!

Sau đó, từng đạo khí tức hung tàn bỗng phát ra từ mảng thời không đó!

Dưới ánh nhìn của mọi người, một bầy yêu thú Hung Nghê đồng loạt chạy ra, bọn chúng vừa xông ra đã khiến cả đất trời chấn động kịch liệt, vô cùng khiếp người!

Tộc trưởng của tộc yêu thú Hung Nghê lạnh lùng nhìn Diệp Quân ở bên dưới, gằn giọng nói: "Mẹ kiếp, đứa nào dám động tới Lục Thiên thiếu chủ? Ai dám?"

Giọng nói như tiếng sấm, chấn động không gian xung quanh.

Nhưng... vẫn chưa hết!

Xung quanh đỉnh thí luyện bỗng xuất hiện vô số trận pháp dịch chuyển, sau đó là vô số cường giả xông ra từ những trận pháp dịch chuyển đó.

Chỉ mười mấy giây mà trên đỉnh thí luyện đã xuất hiện thêm đến gần trăm vạn cường giả!

Tất cả đều đến từ các thế gia và tông môn lớn!

Đều đến cả rồi!

"Ai dám động vào Lục Thiên thiếu chủ!"

Hàng trăm vạn cường giả đồng thanh hô lên, bỗng chốc, trời đất như nứt vỡ!

Vẫn còn vô số cường giả đang kéo nhau tới!

Thấy cảnh này, một số người trung lập đều nhíu mày lại!

Muốn tạo phản sao?

Không đúng!

Nếu Lục Thiên thật sự là thiếu chủ thì không phải là tạo phản mà là danh chính ngôn thuận nối ngôi!

Tân vương!

Nghĩ đến đây, vẻ mặt của nhũng người trung lập đều nghiêm trọng hẳn lên.

Những đệ tử của các thế gia và tông môn ủng hộ Diệp Quân cũng lần nữa huyên náo!

Đã có gơn hai trăm vạn cường giả kéo đến đây rồi!

Đội hình này đã đàn áp số lượng cường giả trong thư viện rồi.

Trừ phi thư viện điều quân đội từ thế giới Hư Chân trở về, nếu không hoàn toàn không thể chống lại được bọn họ!

Lúc này, bọn họ còn chẳng sợ nội các!

Lục Thiên ở đây.

Nội các có là gì?

Nếu không thần phục thì sẽ bị diệt!

"Hỗn xược!"

Trên cột đá sau lưng Diệp Quân, Tào Bạch quát lên giận dữ, sau đó dẫn mấy trăm kiếm tu chắn trước mặt Diệp Quân.

Mấy trăm kiếm tu cầm trường kiếm, lạnh lùng nhìn những cường giả đứng xung quanh, ánh mắt không hề có chút khiếp sợ nào, chỉ có sát ý.

Nghìn vạn cường giả thì đã sao?

Kiếm Tông chưa từng sợ hãi!

Cùng lúc đó, các cường giả động thiên Tuế Nguyệt và phúc địa Linh Hư cũng đồng loạt xông lên, sau đó bảo vệ xung quanh Diệp Quân!

Trương Vân Thiên lạnh lùng nhìn bốn phía, ánh mắt dữ dằn: "Hôm nay, phúc địa Linh Hư ta sẽ cùng sống chết với Diệp công tử!"

"Cùng sống cùng chết!"

Sau lưng Trương Vân Thiên, các cường giả phúc địa Linh Hư đồng thanh hô vang!

Đến thời khắc này, chắc chắn mọi người sẽ đoàn kết một lòng!

Cùng sống cùng chết!
Chương 373: Bái kiến thiếu chủ

Một bên khác, Đại trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt bỗng cười gằn: "Đúng là bỉ ổi, đánh tay đôi không lại thì gọi đồng bọn tới đánh hội đồng! Thế này mà là người mang thiên mệnh á? Mẹ kiếp, biến mẹ người mang thiên mệnh nhà ngươi đi!"

Nói rồi ông ta giơ ngón tay chỉ thẳng mặt người mang thiên mệnh, khinh bỉ: "Thứ rác rưởi! Ta khinh thường ngươi!"

Nghe thế, sắc mặt Lục Thiên bỗng trở nên vô cùng u ám, gã nhìn chằm chằm Đại trưởng lão: "Chút nữa ta sẽ khiến động thiên Tuế Nguyệt của ông chết hết!"

Đại trưởng lão cười lớn: "Nào! Ngươi mau tới đây!"

Lục Thiên lạnh lùng nhìn Đại trưởng lão, gã đang định nói gì đó thì tộc trưởng tộc Thiên Long Ngao Thành đứng trên cột đá đằng xa bỗng cười lớn: "Vị trưởng lão này nói đúng quá. Vốn là đấu tay đôi, nhưng người mang thiên mệnh lại không màng đến võ đức, gọi đồng bọn tới đánh hội đồng, đúng là mất mặt!"

Nói rồi lão lạnh lùng nhìn mấy trăm vạn cường giả đứng trên trời kia: "Hôm nay, tộc Thiên Long ta sẽ cùng sống chết với Diệp công tử!"

Bỗng chốc, tất cả người trong tộc Thiên Long đều trở về bản thể rồi bay vòng ở khoảng trời sau lưng Diệp Quân!

Lục Thiên nhìn Ngao Thành, bình tĩnh nói: "Cùng sống chết? Lát nữa sẽ cho các ngươi được như ý nguyện!"

"Người mang thiên mệnh là thế này đây à?"

Đúng lúc này, một tiếng cười lớn ở đằng xa vọng tới. Tích tắc sau, một đạo sấm sét xé ngang bầu trời, một chàng trai xuất hiện!

Người tới chính là Diệp Khải!

Diệp Khải nhìn Lục Thiên với vẻ mặt khinh thường: "Đúng là rác rưởi, đánh tay đôi không lại thì đánh hội đồng? Ta khinh!"

Sắc mặt của tất cả học viên Võ Viện giờ này cũng rất khó coi!

Vốn là đấu tay đôi, nhưng Lục Thiên không những để cho cường giả thần bí giúp đỡ mà còn gọi nhiều cường giả thế này tới đây nữa!

Hành động này quá chướng mắt!

Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Khải: "Ngươi là thứ rác rưởi gì? Xứng để đứng nói chuyện trước mặt ta à?"

Diệp Khải cười lớn: "Thế nào, ngươi dám làm, lại không dám để người khác nói à? Ta hỏi ngươi nhé, có phải ngươi và Diệp Quân ca quyết đấu công bằng không? Nếu đã quyết đấu công bằng thì sao ngươi lại để cho cường giả thần bí trong cơ thể ngươi ra tay? Có phải thua người ta nhục nhã quá chịu không nổi không hả? Thứ phế vật!"

"Hỗn xược!"

Lục Thiên tức giận gào lên, gã bước lên trước đấm ra một quyền, sấm sét mạnh mẽ đánh thẳng về phía Diệp Khải.

Diệp Khải tỏ vẻ khinh thường, cứ mặc kệ sấm sét kia đánh lên người mình.

Ầm!

Cơ thể Diệp Khải run lên, sau đó hấp thu sạch sẽ tia sấm sét kia!

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sững sờ.

Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Khải: "Ngươi có Pháp Tắc Thiên Lôi!"

Pháp Tắc?

Mọi người ngơ ngác, cùng nhìn về phía Diệp Khải.

Diệp Khải lạnh lùng nhìn Lục Thiên: "Thứ rác rưởi!"

"Hỗn xược!"

Lúc này, Cát trưởng lão của Tiên Bảo Các đứng trên trời bỗng giận dữ chỉ tay về phía Diệp Khải: "Ngươi dám bất kính với thiếu chủ, tội đáng chết, giết hắn!"

Vừa dứt lời, một cường giả đạo binh bên cạnh ông ta lao xuống bên dưới.

Diệp Khải đang định ra tay thì Trần Quan Tử đứng bên cạnh bỗng bước tới rồi chém ra một kiếm!

Vù!

Trên trời, cường giả đạo binh kia bị nhát kiếm này chém nát!

Giữa trời có một vệt kiếm dài cả nghìn trượng.

Trần Quan Tử nhìn Diệp Khải: "Vị tiểu huynh đệ này, chuyện hôm nay không đơn giản, ngươi cứ đứng sang một bên đi, để Kiếm Tông ta giải quyết!"

Diệp Quân khìn Diệp Quân đang đứng giữa đám người rồi nói: "Ta đứng trấn ở đây, vị huynh đài này yên tâm, tuy thực lực của ta không mạnh mẽ bằng Diệp Quân ca nhưng cũng không yếu kém, vẫn đủ khả năng giết đám người này!"

Trần Quan Tử khẽ gật đầu: "Được!"

Trên tầng mây, Đại Võ Tông nhíu mày!

Vì sao bốn đại thế gia không xuất hiện?

Bốn đại thế gia mới là lực lượng chính!

Nếu bốn đại thế gia đứng về phía Lục Thiên... không đúng, chỉ cần hai đại thế gia đứng về phía Lục Thiên thôi thì mọi thứ đã được định!

Dù có là nội các thì cũng phải quỳ xuống!

Bên dưới, trên đài sinh tử, sau khi đút đan dược cho Ngao Thiên Thiên xong, hắn bế Ngao Thiên Thiên tới trước mặt Ngao Thành. Lúc này, một người phụ nữ vội đón lấy Ngao Thiên Thiên đã bị trọng thương, nhìn cô ấy bị thương nặng, người phụ nữ không cầm được nước mắt!

Con bé này, đã bao giờ bị thương nặng đến thế này đâu?

Diệp Quân khẽ hành lễ với Ngao Thành và người phụ nữ, sau đó quay người nhìn Lục Thiên.

Lục Thiên vô cảm: "Giết!"

Gã không tiếp tục đấu tay đôi với Diệp Quân nữa, thanh kiếm Diệp Quân cầm trong tay có thể phá được thần giáp Quan Huyên của gã nên gã biết được mình không thể nào chiến thắng được Diệp Quân!

Nếu đã vậy thì cứ đánh hội đồng đi!

Nghe Lục Thiên ra lệnh, tất cả cường giả sau lưng gã đồng thanh gào lên, sau đó bay về phía đám người Diệp Quân ở bên dưới!

Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân, cười phì: "Ngươi đánh giỏi thì đã sao? Ở thế giới này, người đông là trên hết! Ta có nhiều người hơn ngươi, hiểu chưa?"

"Rắc!"

Lúc này, tiếng nứt vỡ vang vọng giữa trời đất.

Tất cả mọi người sửng sốt.

Sau đó, vô số khí tức khủng bố lan tràn trong không gian.

Ai nấy đều hoảng hốt.

Mọi người ngẩng đầu nhìn trời, thời không phía cuối chân trời nứt ra, một người phụ nữ chậm rãi bước ra, tóc dài xõa sau vai, ánh mắt lạnh như băng, toát ra khí tức mạnh mẽ đáng sợ.

Khi bà ấy xuất hiện, tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh.

"Tín công chúa!"

Tất cả mọi người kinh ngạc hô lên!

Tín công chúa!

Là một trong hai người có quyền thế lớn nhất trong thư viện Quan Huyên hiện nay, trong tay nắm mấy trăm vạn quân!

Có thể nói, một cái giẫm chân của Tín công chúa có thể làm rung chuyển cả vũ trụ Quan Huyên!

Sau lưng Tín công chúa là tất cả người của Cổ tộc, phải có đến mấy vạn người, sau lưng mấy vạn người này có hơn hai trăm vạn cường giả!

Hơn hai trăm vạn cường giả đứng chật kín cả một khoảng trời.

Đúng lúc này, thời không nghìn trượng về phía tay phải của Tín công chúa bỗng nứt ra, sau đó, một người phụ nữ mặc một bộ áo bào xanh chậm rãi bước ra. Người phụ nữ này đẹp như tranh vẽ, vẻ mặt lạnh lùng, tay trái đặt sau lưng, vừa bước ra, mặt trời đỏ chót treo trên trời đã chậm rãi biến mất!

Nguyệt Hoàng!

Một trong hai người có quyền thế nhất vũ trụ Quan Huyên!

Sau lưng Nguyệt Hoàng, ngoài mấy vạn cường giả trong Nguyệt tộc thì còn có vài trăm vạn cường giả mặc giáp xanh!

Nhìn thấy Nguyệt Hoàng và Tín công chúa, Lục Thiên bỗng không nhịn được bật cười ha hả!

Nguyệt tộc và Cổ tộc không hề nuốt lời!

Bọn họ đã tới giúp gã rồi!

Lục Thiên cười lớn, hai tay gã chắp sau lưng, đứng ưỡn ngực.

Ngày hôm nay, gã chính là tân vương của vũ trụ Quan Huyên!

Thấy Lục Thiên cười lớn, những thế gia và tông môn ủng hộ gã cũng trở nên phấn khởi!

Rõ ràng, Nguyệt tộc và Cổ tộc cũng đã đứng về phía Lục Thiên!

Mà phía Diệp Quân, sắc mặt của cường giả bên động thiên Tuế Nguyệt và phúc địa Linh Hư lại tái mét!

Nếu Nguyệt tộc và Cổ tộc cũng ủng hộ Lục Thiên thì Lục Thiên kia đã thắng chắc rồi!

Dù có là nội các cũng sẽ bị áp chế!

Vì thế lực của Nguyệt Hoàng và Tín công chúa thật sự quá hùng mạnh!

Quan Huyên Vệ và đạo binh của thư viện cũng không thể nào chống lại được bọn họ!

Sau khi Kiếm Chủ Nhân Gian đi, bọn họ chính là hai người có quyền thế nhất ở vũ trụ Quan Huyên!

Trong ánh nhìn theo dõi của tất cả mọi người, Nguyệt Hoàng và Tín công chúa bỗng bước tới trước một bước, tới trước mặt Diệp Quân.

Thấy thế, sắc mặt đám người Trần Quan Tử chợt thay đổi, bọn họ muốn cử động nhưng đã có một luồng khí tức thần bí bao trùm họ lại, song luồng khí tức này không hề có ác ý, chỉ khống chế sự tự do của bọn họ thôi!

Tín công chúa và Nguyệt Hoàng nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt phức tạp, rất lâu sau, hai người chậm rãi quỳ một chân xuống: "Thuộc hạ bái kiến thiếu chủ!"

Trên trời, mấy trăm vạn quân đội đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh hô: "Bái kiến thiếu chủ!"

Giây phút này, tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng!

Yên lặng đến nỗi có thể nghe được cả tiếng kim rơi!
Chương 374: Không dám nghĩ nhiều

Bái kiến thiếu chủ?

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người có mặt ở đó đều đứng ngơ ra tại chỗ như người mất hồn.

Đặc biệt là những kẻ ủng hộ Lục Thiên. Ngay lúc này, bọn họ như bị sét đánh!

Thiếu chủ?

Diệp Quân là thiếu chủ?

Không chỉ những người ủng hộ Lục Thiên thấy khó tin mà đến cả những người ủng hộ Diệp Quân cũng thấy không thể nào tin nổi!

Giây phút này, dù là người ủng hộ cho Lục Thiên hay Diệp Quân đều sững sờ!

Cả trời đất im lặng đến đáng sợ!

Diệp Quân nhìn hai người phụ nữ quỳ dưới đất, vẻ mặt điềm tĩnh, hắn khẽ nói: "Mời đứng dậy!"

"Ôi đệch!"

Tiểu Tháp bỗng run giọng nói: "Ngươi... ngươi biết thân phận của mình à?"

Không chỉ Tiểu Tháp, Tín công chúa và Nguyệt Hoàng cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

Thiếu chủ này biết thân phận của mình sao?

Lẽ nào Tháp gia đã nói cho Diệp Quân biết thân phận của hắn?

Tiểu Tháp với giọng nói bí ẩn cũng hơi ngơ ngác.

Vì bọn họ chưa từng nói cho Diệp Quân biết về thân phận thật sự của hắn!

Lúc này, Diệp Quân thầm nói: "Ta từng đoán, nhưng không dám nghĩ nhiều!"

Tiểu Tháp khó hiểu: "Vì sao?"

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Vì lúc gặp Kiếm Chủ Nhân Gian, ta thấy rất gần gũi! Cảm giác gần gũi đó ta chưa từng thấy bao giờ. Khi ta thử thăm dò nói rằng ta lấy ông ấy làm mục tiêu thì ông ấy vui mừng một cách lạ thường, ngoài vui mừng ra còn có sự tự hào nữa!"

Nói rồi, hắn dừng lại một chút rồi lại nói: "Sau khi tới vũ trụ Quan Huyên, lúc tiên tổ của phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt biết được kẻ địch của ta là người mang thiên mệnh mà họ vẫn ủng hộ ta, hơn nữa ủng hộ không một chút do dự nào. Thiết nghĩ họ làm vậy không chỉ vì thiên phú của ta. Còn nữa, chính là Tháp gia, Tháp gia chưa từng hoảng sợ dù kẻ địch của ta có là ai, cho dù là người mang thiên mệnh thì ngươi cũng không sợ hãi chút nào. Ngươi bình tĩnh đến vậy chắc không phải vì dũng cảm đâu nhỉ?"

Tiểu Tháp trầm mặc.

Diệp Quân khẽ cười nói: "Nhưng dù có là vậy, ta cũng không dám nghĩ nhiều!"

Tiểu Tháp khó hiểu: "Vì sao?"

Diệp Quân: "Vì có một số chuyện ta không giải thích được!"

Tiểu Tháp hỏi: "Ví dụ như chuyện gì?"

Diệp Quân: "Ví dụ như Kiếm Chủ Nhân Gian là nhân vật từ ba nghìn vạn năm trước, nhưng rõ ràng ta không sinh ra từ ba nghìn vạn năm trước, thế thì vấn đề là ta được sinh ra từ khi nào? Gần đây mới được sinh ra sao? Nhưng Kiếm Chủ Nhân Gian đã ba nghìn vạn năm chưa xuất hiện rồi!"

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân nói: "Tháp gia, ngươi không trả lời vấn đề giúp ta sao?"

Tiểu Tháp khẽ nói: "Chuyện này để phụ thân ngươi giải thích với ngươi!"

Diệp Quân khẽ gật đầu: "Được!"

Nói rồi, hắn nhìn Nguyệt Hoàng và Tín công chúa: "Hai vị tiền bối, cục diện hiện nay, nghe theo lời các vị, hay nghe theo lời ta?"

Tín công chúa nhìn Diệp Quân, cười nói: "Nghe theo lời thiếu chủ, thiếu chủ yên tâm, bọn ta không có gan tạo phản".

Nếu vũ trụ Quan Huyên bây giờ không phải của nhà họ Dương thì vũ trụ Quan Huyên cũng không còn lý do để tồn tại nữa.

Tín công chúa hiểu điều này hơn bất kỳ ai!

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn Lục Thiên ở đằng xa. Bấy giờ, Lục Thiên như kẻ mất hồn: "Sao có thể, sao có thể thế này được... ta mới là người mang thiên mệnh!"

Mà lúc này, những người ủng hộ Lục Thiên cũng tái mét mặt mày, ánh mắt ngập tràn nỗi sợ hãi!

Diệp Quân là thiếu chủ!

Đến giờ phút này họ mới chịu chấp nhận sự thật.

Sau khi chấp nhận sự thật thì trong lòng tràn ngập nỗi sợ!

Đây là tội diệt tộc!

Tất cả mọi người đều hoảng sợ!

Cát trưởng lão của Tiên Bảo Các đứng trên trời nhìn chằm chằm Diệp Quân, vừa nãy khi biết được thân phận của Diệp Quân, ông ta cũng rất sợ hãi!

Thiếu chủ!

Ông ta đã chọn nhầm người rồi!

Ông ta biết mình đã chết chắc rồi!

Có lẽ những người khác trong Tiên Bảo Các không phải chết, nhưng ông ta thì chắc chắn phải chết.

Khi nhận thức ra được mình đã đến đường cùng, ông ta lại bình tĩnh. Ông ta biết bây giờ muốn sống chỉ có một cách, đó là giết chết Diệp Quân!

Chạy trốn sao?

Ông ta hiểu rõ sự khủng bố của Tiên Bảo Các, ông ta không thể nào trốn thoát được.

Chỉ có thể liều mạng thôi!

Nghĩ đến đây, Cát trưởng lão tức giận chỉ vào Diệp Quân: "Hắn là đồ giả mạo!"

Nghe thế, tất cả mọi người đều nhìn ông ta.

Cát trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Lục Thiên mới là thiếu chủ thật sự, vì Lục Thiên sở hữu huyết mạch phong ma, mà Diệp Quân này hoàn toàn không có! Hắn là con rối mà Cổ tộc và Nguyệt tộc bồi dưỡng để thao túng thư viện!"

Nghe Cát trưởng lão nói vậy, mọi người đều ngơ ngác.

Sắc mặt của một số người bỗng trở nên lạnh lùng.

Bọn họ biết mình đã không còn đường lui nữa rồi!

Dù Diệp Quân có thật sự là thiếu chủ thì bọn cũng không thể thừa nhận, phải giết hắn trước rồi tính sau!

Giây phút này, rất nhiều thế gia và tông môn có suy nghĩ giống nhau!

Nguyệt Hoàng nhìn Cát trưởng lão kia, nhíu mày: "Ứng Thanh này tìm về thứ gì thế này?"

Tín công chúa cười nói: "Ứng Thanh có thể nghỉ hưu được rồi!"

Lúc này, Lục Thiên kia cũng đã bình tĩnh trở lại, gã nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Kẻ này là giả, giết hắn!"

Nghe lời Lục Thiên nói, thời không mấy trăm trượng xung quanh bỗng nứt ra, một giây sau, mấy chục cường giả áo đen đồng loạt xông ra, mấy chục tia sáng lạnh lẽo phóng thẳng về phía Diệp Quân!
Chương 375: Biến chuyển kinh thiên

Trên trời, Cát trưởng lão cũng tức giận gào lên: "Giết Diệp Quân! Giết Diệp Quân!"

Nhưng quân đội sau lưng ông ta không ai động đậy.

Bọn họ đâu có ngốc!

Trước đó bọn họ không nghĩ nhiều, nhưng sau khi bọn họ quan sát lại Diệp Quân, trong đầu họ chỉ có một suy nghĩ.

Giống quá!

Không chỉ giống Kiếm Chủ Nhân Gian, mà còn giống các chủ nhà mình...

Bây giờ ai còn nghe lời Cát trưởng lão mới đúng là kẻ ngu!

Tạo phản?

Bọn họ thật sự không dám!

Thấy những đạo binh sau lưng mình không nghe lệnh, Cát trưởng lão xụi lơ cả người.

"Hỗn láo!"

Lúc này, xung quanh Diệp Quân bỗng xuất hiện mười cường giả mặc chiến giáp, mười người này bước một bước về phía trước, những tàn ảnh xẹt qua.

Vù...

Trong nháy mắt, mấy chục cái đầu đẫm máu bay vút ra ngoài!

Giết trong tích tắc!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều kinh hãi.

Có người run giọng nói: "Quan Huyên Vệ, là Quan Huyên Vệ thượng cổ, Diệp Quân thật sự là thiếu chủ, hắn thật sự là thiếu chủ..."

Ầm!

Bỗng chốc, thời không sau lưng Diệp Quân nứt lìa ra, mười vạn cường giả mặc giáp đen đồng loạt bước ra.

Quan Huyên Vệ!

Người đàn ông trung niên dẫn đầu chậm rãi bước tới trước mặt Diệp Quân: "Thống lĩnh Quan Huyên Vệ Đại Trấn bái kiến thiếu chủ!"

Sau lưng ông ấy, mười vạn Quan Huyên Vệ cùng nhau quỳ xuống.

Cùng lúc đó, một người phụ nữ chậm rãi bước ra.

Người này chính là Lý Bán Tri!

Bên cạnh Lý Bán Tri là Trương Lão.

Lý Bán Tri chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân, bà ấy khẽ cười rồi định hành lễ, Diệp Quân vội nói: "Dì Tri không cần phải làm vậy!"

Dì Tri!

Nghe Diệp Quân nói vậy, Lý Bán Tri nở nụ cười dịu dàng. Bà ấy đang định nói gì đó thì trong đầu Diệp Quân bỗng vang lên giọng nói bí ẩn: "Nhóc con, rút!"

Không phải là giọng của Tháp gia!

Rút?

Diệp Quân thầm kinh hãi nhưng sắc mặt vẫn rất bình thản, hắn nhìn Lý Bán Tri, khẽ nói: "Dì Tri, rút!"

Rút!

Nghe lời Diệp Quân nói, đồng tử Lý Bán Tri rút lại, bà ấy lập tức quát lên: "Hộ giá!"

Hộ giá!

Nghe Lý Bán Tri ra lệnh, lại có ba mươi vị Quan Huyên Vệ thượng cổ nữa xuất hiện xung quanh Diệp Quân!

Cùng lúc đó, Tín công chúa và Nguyệt Hoàng cũng sầm mặt xuống, hai người lập tức quát: "Người đâu!"

Lời vừa dứt, thời không trước mặt bọn họ nứt ra, hai người đàn ông tóc bạch kim xông ra ngoài. Khi hai gã xông ra, sắc mặt Tín công chúa bỗng thay đổi: "Cẩn thận, là hai vị Thần Tướng của thần linh!"

Rầm!

Vừa dứt lời, mười vị Quan Huyên Vệ thượng cổ đứng phía trước đã xông ra, nhưng nháy mắt sau đó, một luồng sức mạnh khủng bố đã bùng phát trong không gian!

Rầm!

Mười vị Quan Huyên Vệ thượng cổ đã bị đánh bay ra cả nghìn trượng, thời không chỗ bọn họ đứng thì sụp đổ. Lúc này, một đạo tàn ảnh màu đen đã nắm lấy vai Diệp Quân kéo hắn lui lại nghìn trượng!

Chính là Ám U!

Mười vị Quan Huyên Vệ thượng cổ vừa bị đánh bay, hai vị Thần Tướng thần linh lại biến mất!

Tín công chúa và Nguyệt Hoàng bỗng biến mất tại chỗ!

Rầm!

Hai vị Thần Tướng thần linh bị đánh bay, nhưng lúc này, thời không trên đỉnh đầu Diệp Quân nứt toác ra, lại có ba vị thần linh thần tướng nữa xông ra, bọn họ trực tiếp bay về phía Diệp Quân.

Thấy cảnh này, Diệp Quân nheo mắt lại!

Ám U bỗng tức giận quát: "Hỗn láo!"

Lời vừa dứt, sau lưng ông ta xuất hiện vài người mặc áo đen, những người này hóa thành những đạo tàn ảnh xông về phía ba vị Thần Tướng kia!

Cùng lúc đó, Ám U lại đưa Diệp Quân lùi lại thật xa!

Rầm!

Tiếng nổ kinh động trời đất vang dội, cả đỉnh thí luyện hóa thành bụi trong nháy mắt, những người xung quanh kéo nhau lui lại.

Nhưng lúc này, lại xảy ra một chuyện!

Rầm!

Trên trời bỗng xuất hiện một cơn lốc xoáy khổng lồ, một thông đạo màu đen kịt nối tới, hàng trăm cường giả mặc giáp đỏ đồng loạt xông ra, lao thẳng về phía Diệp Quân!

Hơn trăm người, thế như chẻ tre, lúc xông tới, thời không tầng tầng vỡ nát!

"Cản bọn họ lại!"

Trần Quan Tử gào lên, ngự kiếm bay vút lên trời, sau lưng y là mấy trăm kiếm tu đồng loạt ngự kiếm bay lên!

Diệp Quân đang định ra tay thì Ám U vội nói: "Thiếu chủ, không được đâu, vẫn còn thần linh đang tới đây qua đường hầm thời không, thiếu chủ tuyệt đối không được ra tay!"

Lúc này, Lý Bán Tri ở phía xa bỗng tức giận quát lên: "Mở đường hầm thời không, đưa Diệp Quân tới thế giới Hư Chân, cường giả đỉnh cấp của chúng ta đều ở đó, chỉ ở đó mới có thể bảo vệ thằng bé an toàn".

Nghe Lý Bán Tri nói vậy, Ám U vội xòe tay, sau đó vung tay lên tạo ra một đường hầm thời không. Ông ta vừa định đưa Diệp Quân vào trong đường hầm thời không đó thì đồng tử bỗng rút lại, vội dẫn Diệp Quân rút lui!

Khi Ám U dẫn Diệp Quân lui lại, một người đàn ông trung niên mặc giáp đỏ trực tiếp xông lên, giây phút đó, những nơi ông ta lướt qua, thời không đều bị nghiền thành bụi!

"Thần Quân!"

Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, sắc mặt Lý Bán Tri ở đằng xa bỗng thay đổi, giây phút này, bà ấy cũng hơi hoảng!

Hoàn toàn không thể ngờ được.

Những thần linh này lại giết đến tổng viện thư viện Quan Huyên một cách im hơi lặng tiếng như thế này!

Lý Bán Tri tức giận quát: "Thái Sơ Tịnh, mấy người làm gì ở thế giới Hư Chân vậy! Hả!!"

Tất cả cường giả đứng xung quanh đều ngẩn người!

Lúc này, Tần Phong bỗng xuất hiện trong đám đạo binh của Tiên Bảo Các, y quát: "Còn đứng nhìn gì nữa? Diệp Quân là con trai của các chủ đấy, bây giờ mà các ngươi còn không bảo vệ huynh ấy nữa à? Hay muốn đợi các chủ về chặt đầu? Hả?"

Nghe Tần Phong nói vậy, những đạo binh đều sững người, nhưng họ lập tức hiểu ra vấn đề!

Mẹ kiếp!

Bây giờ chính là cơ hội tốt để lập công chuộc tội!

Thống soái dẫn đầu đạo binh Thượng Quan Chiến lập tức gào lên: "Bảo vệ thiếu chủ! Mẹ kiếp, xông lên cho ta!"

Nói rồi y dẫn đầu xông lên...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK