Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1451: Vì sao muội lại từ chối?

Thấy Nạp Lan Ca cười như không cười, Diệp Quân nhất thời có dự cảm xấu, nhưng lúc này đương nhiên là hắn không thể sửa lời.

Nhưng trong lòng hắn cũng hơi nghi ngờ.

Có ai đang đợi hắn chứ?

Hắn vẫn khá chung tình trong chuyện tình cảm mà?

Diệp Quân lắc đầu, cũng không suy nghĩ thêm nữa.

Hai người nhanh chóng đi tới thành Hoang Cổ.

Vì hai người không muốn làm ầm ĩ nên cũng không thông báo trước với Diệp tộc và tộc Nạp Lan.

Trên đường phố của thành Hoang Cổ rất náo nhiệt, Diệp Quân dắt tay Nạp Lan Ca chậm rãi bước đi.

Vì năm đó đại hôn của Diệp Quân, Tần Quan đã mở rộng thành Hoang Cổ, cho nên thành Hoang Cổ hiện tại khá sầm uất và khí thế.

Sự xuất hiện của Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhất thời thu hút sự chú ý của không ít người xung quanh, dù sao hai người đều rất đẹp, đặc biệt là Nạp Lan Ca. Cô đi trên đường như thần tiên hạ phàm, không chỉ đàn ông mà ngay cả một vài cô gái cũng nhìn không dời mắt.

Mà sở dĩ người ở đây không nhận ra Diệp Quân và Nạp Lan Ca là vì sau khi rời khỏi thành Hoang Cổ, hai người gần như chưa từng quay lại, dù có người cảm thấy họ hơi quen mắt, nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều.

Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên kéo Diệp Quân đi tới trước một sạp hàng nhỏ, Nạp Lan Ca mỉm cười nói: “Cho hai bát mì Dương Xuân”.

Sau đó, cô kéo Diệp Quân ngồi xuống ghế gỗ bên cạnh.

Hai người lập tức thu hút ánh nhìn của một vài thực khách.

Thấy xung quanh thỉnh thoảng có người nhìn tới, Diệp Quân đột nhiên đứng dậy cười to: “Đây là thê tử của ta, mọi người đừng nhìn nữa”.

Mọi người: “…”

Nạp Lan Ca lắc đầu cười khẽ, cô không nói gì mà chỉ nắm chặt tay Diệp Quân.

Hai bát mì nóng hổi nhanh chóng được bưng lên.

Chủ quán là một ông lão lưng còng, ông ta đặt mì xuống trước mặt hai người, sau đó nhìn về phía Nạp Lan Ca, ông ta thoáng chần chừ rồi nói: “Cô nương này, ta thấy cô hơi quen mắt”.

Nạp Lan Ca cười nói: “Trước kia ta thường hay đến đây ăn mì”.

Ông lão vội cười nói: “Thì ra là thế…”

Dứt lời, ông ta lui xuống.

Nạp Lan Ca nhìn bát mì nóng hôi hổi trước mặt, trong mắt xuất hiện chút gợn sóng: “Trước kia cha lo lắng cho sự an toàn của muội nên rất hạn chế cho muội ra ngoài, muội rất hay lén chạy ra ngoài đến đây ăn mì…”

Nói đến đây, cô lắc đầu cười khẽ: “Khi đó còn trẻ, không có quá nhiều phiền não, niềm vui cũng rất đơn giản, một bát mì là đủ rồi”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Chúng ta đang tu luyện, ngày càng trở nên mạnh hơn, sống ngày càng lâu hơn, những thứ từng quan tâm trước đây có thể cũng sẽ ngày càng phai nhạt… Cái giá của việc trưởng thành là không ngừng bỏ qua những điều chúng ta quan tâm…”

Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn về phía Nạp Lan Ca, dịu dàng nói: “Dù tương lai có thay đổi thế nào thì tình yêu của huynh với muội cũng sẽ không thay đổi”.

Tiểu Tháp: “…”

Nạp Lan Ca liếc hắn một cái: “Huyên thuyên”.

Tuy là nói thế, nhưng trên mặt cô lại mang theo nụ cười động lòng người.

Diệp Quân cười to, sau đó bắt đầu ăn mì.

Nạp Lan Ca cũng bắt đầu ăn, sau khi ăn hai miếng, cô mỉm cười nói: “Vẫn là hương vị trước đây”.

Diệp Quân chợt nói: “Tiểu Ca, huynh có một thắc mắc, đó là ban đầu lúc chúng ta đính hôn vì sao muội lại không từ chối? Ta nhớ lúc đấy chúng ta vẫn chưa quen nhau mà”.

Nạp Lan Ca mỉm cười nói: “Không phải trước đấy chúng ta có mâu thuẫn với nhà họ Lý sao? Khi đó tộc Nạp Lan yếu thế, nên muốn tìm một thế lực viện trợ…”

Diệp Quân hỏi: “Thế nên đã chọn nhà họ Diệp à?”

Nạp Lan Ca cười nói: “Thật ra lúc chọn nhà họ Diệp, cha của muội đã từng âm thầm điều tra huynh rất lâu”.

Diệp Quân chớp mặt: “Huynh đã qua được sát hạch của nhạc phụ đại nhân à?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Cha nói với muội là huynh rất tốt, dù là nhân phẩm hay tiềm lực tương lai đều rất tốt, đương nhiên nếu muội không đồng ý thì cha cũng sẽ không ép buộc”.

Diệp Quân cười nói: “Cuối cùng muội vẫn đồng ý”.

Nạp Lan Ca khẽ giải thích: “Dù sao muội cũng phải làm gì đó cho gia tộc mà”.

Diệp Quân im lặng.

Nạp Lan Ca lại nói: “Sau đó thiên phú của muội bộc phát, được thư viện chú ý, mà tu vi của huynh lại biến mất một cách khó hiểu… Tiếp theo thì xảy ra chuyện huynh đến từ hôn”.

Nhớ đến những chuyện trước đây, Diệp Quân cũng không nhịn được bật cười: “Lúc đó huynh từ hôn, cứ nghĩ rằng sẽ rất thuận lợi, nhưng không ngờ lại bị muội từ chối, lúc trở về huynh còn luôn thấy khó hiểu”.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Nạp Lan Ca: “Lúc đó vì sao muội lại từ chối vậy?”

Nạp Lan Ca nhẹ giọng nói: “Năm đó nhà Nạp Lan của muội vì liên hôn với Diệp tộc nên mới thoát khỏi một vài tai hoạ, nhà Nạp Lan vẫn luôn nhớ rõ ơn tình này, sau đó tu vi của huynh biến mất, rơi vào vực sâu của cuộc đời, nếu nhà Nạp Lan vì thế mà huỷ hôn ước với huynh thì quá là không có nghĩa khí”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Dù thế nào thì kết cục ngày hôm nay vẫn là tốt nhất”.

Nạp Lan Ca nhìn về phía Diệp Quân, mỉm cười nói: “Bây giờ nhìn lại thì rõ ràng là muội trèo cao rồi”.

Trèo cao!

Thật ra sau khi thân phận của Diệp Quân bại lộ, đã có không biết bao nhiêu thế lực hâm mộ và ghen tị với tộc Nạp Lan, vì đây thật sự là trèo cao.

Tộc Nạp Lan chỉ là một gia tộc nhỏ ở địa phương, nhưng cũng nhờ vào hôn sự này mà trở thành gia tộc lớn hàng đầu cả vũ trụ.

Dù thực lực tổng thể của họ không mạnh, nhưng địa vị của họ lại cao hơn những thế lực khác.

Dẫu sao hiện tại Nạp Lan Ca cũng là Các chủ của Tiên Bảo Các, còn quản lý cả thư viện Quan Huyên.

Nữ chủ nhân của thế lực mạnh nhất toàn vũ trụ.

Mà tất cả những thứ này đều không phải vì tộc Nạp Lan mạnh hay là giỏi, mà là vì gả cho một thế lực mạnh.

Nghe thấy lời của Nạp Lan Ca, Diệp Quân cười to, hắn nắm chặt tay Nạp Lan Ca, dịu dàng nói: “Có thể cưới được muội là chuyện hạnh phúc nhất trên đời này của Diệp Quân huynh”.

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân, mỉm cười nói: “Ngày càng ba hoa”.
Chương 1452: Không phải con trai của ta

Diệp Quân cười to.

Sau khi ăn xong, hai người trả tiền, đang định đứng dậy rời đi thì có mấy người đàn ông chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân và Nạp Lan Ca.

Dẫn đầu là một người đàn ông mặc áo dài trắng, tay cầm quạt ngọc, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp.

“Lý Thanh công tử của nhà họ Lý…”

Nơi này có người nhận ra thân phận của người tới.

Lý Thanh vẫn luôn nhìn chằm chằm Nạp Lan Ca, hắn ta cười khẽ, chắp tay nói: “Không biết cô nương xưng hô thế nào?”

Nghe thấy thế, có một vài người xung quanh cau mày.

Rõ ràng công tử nhà họ Lý này thích cô nương đây!

Nhưng chẳng lẽ công tử nhà họ Lý không nhận ra cô nương này đã mang thai rồi sao?

Định cướp người à?

Dù hiện tại người ở thành Hoang Cổ đều phải tuân theo Quan Huyên Pháp, không thể bắt nạt người khác, nhưng mọi người đều hiểu rõ Quan Huyên Pháp không thể ràng buộc được tất cả mọi người.

Dù nhà họ Lý trong thành Hoang Cổ không bằng được tộc Nạp Lan và Diệp tộc, nhưng cũng là một gia tộc lớn, quan hệ và thực lực cũng hơn hẳn những người bình thường.

Nạp Lan Ca không trả lời Lý Thanh mà quay đầu nhìn Diệp Quân bên cạnh, Diệp Quân cười nói: “Đây là thê tử của ta”.

Lý Thanh mỉm cười nhìn Diệp Quân: “Sao công tử này lại nhỏ mọn thế? Ta chỉ hỏi thôi chứ đâu có ý gì khác”.

Một người đàn ông áo đen bên cạnh Lý Thanh cũng cười nói: “Đúng thế, chỉ hỏi thôi cũng không được à?”

Diệp Quân nhìn người đàn ông, cười đáp: “Không được”.

Người đàn ông áo đen híp mắt: “Vậy ta càng muốn hỏi thì sao?”

Diệp Quân đang định ra tay thì lại bị Nạp Lan Ca ngăn cản, cô khẽ mỉm cười: “Bọn họ làm gì có tư cách để huynh ra tay chứ?”

Dứt lời, cô nhìn về phía Lý Thanh: “Các người là người nhà họ Lý à?”

Lý Thanh mỉm cười: “Thì ra cô nương cũng biết nhà họ Lý”.

Nạp Lan Ca lại hỏi: “Hiện tại gia chủ của nhà họ Lý là ai?”

Lý Thanh nhíu mày: “Cô hỏi vấn đề này làm gì?”

Lúc này, một hư ảnh chợt xuất hiện sau lưng Nạp Lan Ca, hư ảnh cung kính hành lễ: “Các chủ, Gia chủ của nhà họ Lý hiện tại là Lý Sơn, cũng là một trưởng lão của thư viện Quan Huyên ở Nam Châu”.

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Ta cảm thấy Lý Thanh công tử này không đơn giản, đi điều tra xem trước kia hắn ta có từng làm chuyện phạm pháp nào không…”

Hư ảnh kia cung kính hành lễ: “Ta sẽ đi ngay”.

Dứt lời, ông ta lui xuống.

Mà lúc này, sắc mặt Lý Thanh dần trở nên nặng nề, hắn ta nhìn chằm chằm Nạp Lan Ca: “Cô là ai?”

Nạp Lan Ca không trả lời vấn đề này mà kéo Diệp Quân đi về phía xa, đồng thời nói: “Bảo Lý Sơn đến tộc Nạp Lan gặp ta, ta muốn một lời giải thích hợp lý”.

Tộc Nạp Lan!

Nghe thấy lời của Nạp Lan Ca, có người ở bên cạnh thốt lên: “Trời ạ… Cô ấy là Nạp Lan Ca tiểu thư …”

Nạp Lan Ca!

Nghe thấy lời này, toàn bộ con phố thoáng chốc sôi trào, vô số người đồng loạt nhìn về phía Nạp Lan Ca, mà lúc này, bọn họ mới chợt hiểu ra, thì ra cô gái trông khá quen mặt này là Nạp Lan Ca.

Chủ mẫu hiện tại của vũ trụ Quan Huyên!

Lúc này đám người Lâm Túc như bị điện giật, ngồi xụi lơ dưới đất.

Lại có người nói: “Thiếu niên kia… hắn… Hắn là Thiếu chủ Diệp Quân…”

Diệp Quân!

Nghe thấy lời này, toàn bộ con phố trở nên sôi trào.

Diệp Quân có thể nói là nhân vật truyền kỳ ở thành Hoang Cổ.

Dù hắn có thân phận gì, người của thành Hoang Cổ cũng chỉ biết hắn xuất thân từ nơi này.

Diệp Quân!

Nạp Lan Ca!

Họ quay lại rồi.

Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp thành Hoang Cổ như bệnh truyền nhiễm, sau đó, vô số người đuổi theo Nạp Lan Ca…

Lý Thanh ngồi xụi lơ trên đường, sắc mặt xám xịt.

Đám thiếu niên ở sau lưng hắn ta cũng tái mặt, vô cùng tuyệt vọng.

Bọn họ dám ngang nhiên đi trêu ghẹo Nạp Lan Ca.

Toi đời rồi!

Nhà họ Lý.

Lúc Gia chủ Lý Sơn của nhà họ Lý nhận được tin tức này, Lý Sơn với thân thể nặng hơn trăm cân lập tức ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

Ông lão báo tin đang đứng trước mặt Lý Sơn run rẩy nói: “Gia chủ… Nạp Lan các chủ nói cô ấy muốn ngài đến tộc Nạp Lan cho cô ấy một lời giải thích thoả đáng… Còn Thanh thiếu gia, cậu ấy…”

Lý Sơn nhẹ giọng nói: “Có chuyện ta đã che giấu lâu như thế, cũng nên để lộ ra chân tướng rồi”.

Ông lão nhìn Lý Sơn với vẻ nghi ngờ.

Lý Sơn nói tiếp: “Thật ra Lý Thanh không phải con trai của ta…”

Ông lão: “…”
Chương 1453: Ra đi thanh thản

Trong điện, Lý Sơn ngồi xụi lơ dưới đất, trông như già đi mấy chục tuổi.

Trêu ghẹo Nạp Lan Ca?

Ông ta biết con trai của mình hơi không ra hồn, tính cách trăng hoa, bên ngoài có không ít nợ phong lưu, nhưng ông ta không ngờ con trai lại đi trêu ghẹo Nạp Lan Ca.

Đó là ai chứ?

Đó là Thiếu chủ mẫu của thư viện Quan Huyên, Các chủ đương nhiệm của Tiên Bảo Các đấy!

Lý Sơn biết lần này nhà họ Lý hoàn toàn toi đời rồi.

Lúc này, một thiếu niên vội chạy vào trong đại điện, sau đó quỳ xuống trước mặt Lý Sơn, nói với giọng điệu run rẩy: “Cha, cứu con với…”

Người đó chính là Lý Thanh.

Lý Sơn nhìn con trai đang vô cùng sợ hãi trước mặt, hai tay ông ta nhẹ nhàng đỡ lấy gò mà của Lâm Túc, Lâm Túc vội nói: “Cha, cứu con với, con biết lỗi rồi, con không biết cô ta là Nạp Lan các chủ, con…”

Lý Sơn đột nhiên nói: “Ra đi thanh thản”.

Dứt lời, hai tay ông ta đột nhiên dùng lực.

“Rắc!”

Một tiếng xương gãy vang lên, đầu của Lý Thanh lập tức xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.

Lý Thanh trợn tròn mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, đến lúc chết hắn ta cũng không ngờ cha của hắn lại sẽ giết hắn.

Ông lão bên cạnh cũng tỏ vẻ rất ngạc nhiên, nhất thời sững sờ không biết phải làm gì.

Lý Sơn lạnh lùng nói: “Để đầu nó vào hộp, theo ta đi đến tộc Nạp Lan”.

Ông lão vẫn còn đang ngây người.

Lúc này Lý Sơn đột nhiên quay đầu, hai mắt ông ta đỏ sậm, gào thét như dã thú: “Còn không mau đi đi”.

Ông lão lấy lại tinh thần, lập tức chạy nhanh ra ngoài đi tìm hộp…

Lý Sơn ở trong điện chậm rãi nhắm mắt lại, hai tay siết chặt không biết đang nghĩ gì.



Tộc Nạp Lan.

Tin tức Diệp Quân và Nạp Lan Ca trở lại thành Hoang Cổ nhanh chóng được truyền đi, không lâu sau đó tộc Nạp Lan đã nhận được tin tức. Lúc tộc Nạp Lan nhận được tin tức này, toàn bộ gia tộc nhất thời trở nên xôn xao. Vì thế Nạp Lan Danh đã dẫn theo mọi người trong gia tộc đứng đợi trước cửa từ lâu.

Nạp Lan Ca!

Địa vị cái tên này ở tộc Nạp Lan hiện tại đã vượt xa bất cứ tiên tổ nào trong gia tộc.

Bây giờ cô đang đứng ở vị trí đầu trong gia phả!

Trong ánh mắt chờ mong của người trong tộc Nạp Lan, cuối con phố phía xa có một nam một nữ chậm rãi đi tới.

Khi nhìn thấy hai người, tất cả người của tộc Nạp Lan đều trở nên hưng phấn.

Nạp Lan Danh đang dẫn đầu cũng nở nụ cười.

Người đến chính là Nạp Lan Ca và Diệp Quân.

Khi nhìn thấy người của tộc Nạp Lan đều ra ngoài nghênh đón, Nạp Lan Ca lắc đầu cười khẽ, tỏ vẻ bất đắc dĩ, thật ra cô không thích khoa trương như thế, nhưng cô cũng biết hiện tại mình có muốn khiêm tốn cũng không được.

Đừng nói tới thành Hoang Cổ, dù đi đến bất cứ đâu ở vũ trụ Quan Huyên cũng sẽ dẫn tới xôn xao.

Diệp Quân nắm tay Nạp Lan Ca, cười nói: “Đi thôi”.

Nạp Lan Ca gật đầu, hai người nhanh chóng đi tới trước cửa tộc Nạp Lan, Nạp Lan Danh vội cung kính hành lễ: “Bái kiến Thiếu các…”

Nhưng còn chưa nói hết, lão ta đã được một lực lượng dịu dàng đỡ dậy.

Diệp Quân cười nói: “Nhạc phụ đại nhân đừng làm thế”.

Nạp Lan Danh khẽ mỉm cười: “Không thể bỏ qua những phép tắc này được…”

Nói xong lão ta vẫn muốn hành lễ, nhưng sức mạnh dịu dàng đó lại đỡ lão ta dậy, lão ta không thể nào cúi người xuống được.

Nạp Lan Danh cười khổ.

Thực lực của thiếu niên trước mắt này đúng là ngày càng mạnh.

Lúc này, Nạp Lan Ca mỉm cười nói: “Cha, chúng ta đi vào trước đã”.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Được”.

Người của tộc Nạp Lan ở sau lưng lão ta vội vàng lui sang hai bên nhường đường.

Nạp Lan Danh dẫn Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi tới một đại điện, trong đại điện chỉ còn lại một vài trưởng lão cốt cán của tộc Nạp Lan.

Còn những người khác cũng không rời đi mà đứng bên ngoài không ngừng tò mò quan sát Diệp Quân ở bên trong.

So sánh với trước đây, Diệp Quân hiện tại đã ít đi một chút trẻ trung, nhiều hơn một chút trưởng thành.

Trong tộc Nạp Lan cũng luôn lưu truyền câu chuyện về Diệp Quân và Nạp Lan Ca, đặc biệt là chuyện Diệp Quân đến tộc Nạp Lan từ hôn trước đây.

Hiện tại rất nhiều người của tộc Nạp Lan đều thấy vui mừng vì trước đây Nạp Lan Ca không từ hôn, nếu không tộc Nạp Lan hoàn toàn không thể có được địa vị như bây giờ, phải biết rằng hiện tại người của tộc Nạp Lan đi ra bên ngoài, chỉ cần nói mình là người của tộc Nạp Lan thì gần như đều được nể mặt.

Dù bây giờ trong thư viện Quan Huyên, thực lực tổng thể của tộc Nạp Lan vẫn chưa được xem là cao cấp nhất, nhưng tất cả mọi người đều biết sau này chắc chắn tộc Nạp Lan sẽ trở thành gia tộc lớn hàng đầu.

Vì có Nạp Lan Ca, hơn nữa Nạp Lan Ca còn đang mang thai.

Một khi đứa bé được sinh ra, thì địa vị của tộc Nạp Lan sẽ được nâng lên một lần nữa.

Ở trong điện, Nạp Lan Danh chợt nói: “Tiểu Ca, Tiểu Quân, lần này hai đứa về đây là vì chuyện gì thế?”

Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười: “Nhớ nhà nên về thăm”.

Nghe thấy lời của Nạp Lan Ca, mấy người của tộc Nạp Lan ở trong điện đều bật cười.

Dù thân phận của Nạp Lan Ca hiện tại đã khác với trước đây, nhưng cô vẫn là Nạp Lan Ca đó, vẫn là người của tộc Nạp Lan.

Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Huynh trở về thăm Diệp tộc trước nhé? Muội xử lý xong một vài chuyện ở đây sẽ đến Diệp tộc tìm huynh”.

Diệp tộc!

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Có lẽ hiện tại Diệp tộc đã biết được tin tức của hắn, đương nhiên không thể thiên vị tộc Nạp Lan hơn Diệp tộc được.

Diệp Quân đứng dậy tạm biệt, mấy người của tộc Nạp Lan vội vàng đứng lên tiễn hắn đi.

Đợi sau khi Diệp Quân đi, Nạp Lan Danh chần chừ một lúc rồi nói: “Tiểu Ca, con có chuyện gì muốn dặn dò sao?”

Nạp Lan Ca gật đầu.

Nạp Lan Danh mỉm cười: “Con nói đi”.

Nạp Lan Ca nhẹ giọng nói: “Cha, hiện tại thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các ngày càng lớn mạnh, cũng quản lý ngày càng nhiều vũ trụ tinh hà… Mọi người không thể tưởng tượng nổi nó lớn mạnh đến mức nào đâu”.

Mấy người nhóm Nạp Lan Danh im lặng, đúng thế, thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các vẫn luôn mở rộng ra bên ngoài, có thể nói ngoài một vài người và thế lực, rất nhiều thế lực vẫn chưa biết thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các bây giờ lớn mạnh đến mức nào.
Chương 1454: Chúng ta phải làm gương

Nạp Lan Ca nói tiếp: “Tộc Nạp Lan bây giờ phát triển rất nhanh chóng, đây là một chuyện tốt, cũng có thể là một chuyện xấu, cha có hiểu ý con không?”

Nạp Lan Danh nói: “Tiểu Ca, con lo lắng người trong tộc vì con mà làm xằng làm bậy ở bên ngoài à?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Phải”.

Nạp Lan Danh lập tức nói: “Việc này con cứ yên tâm, chúng ta vẫn luôn kiểm soát người trong tộc, nếu xuất hiện người làm xằng làm bậy, chắc chắn chúng ta sẽ không bỏ qua”.

Các trưởng lão khác cũng đồng loạt gật đầu.

Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên lấy một quyển trục ra đưa cho Nạp Lan Danh, Nạp Lan Ca nghi ngờ hỏi: “Đây là?”

Nạp Lan Ca đáp: “Cha xem thử đi”.

Nạp Lan Danh mở ra xem, sắc mặt lão ta thoáng chốc trở nên khó coi, sau đó, lão ta đột nhiên quay đầu nhìn một ông lão bên cạnh, giận dữ quát to: “Nạp Lan Cổ, Nạp Lan Lăng, không ngờ các ngươi lại giấu ta làm những chuyện này”.

Dứt lời, lão ta ném quyển trục xuống trước mặt hai vị trưởng lão. Sắc mặt hai trưởng lão đều thay đổi, bọn họ thoáng chần chừ rồi cầm quyển trục lên xem thử, sau đó cả hai đều tái mặt.

Nạp Lan Ca nhìn thoáng qua hai người rồi nói: “Hai vị trưởng lão ra ngoài trước đi”.

Nạp Lan Cổ run rẩy nói: “Tiểu Ca…”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Ra ngoài trước đi”.

Nạp Lan Cổ còn muốn nói gì đó nhưng Nạp Lan Danh ở bên cạnh chợt quát to: “Còn không mau ra ngoài”.

Nạp Lan Cổ và Nạp Lan Lăng không dám nói gì nữa, lập tức đi ra ngoài.

Các trưởng lão khác trong điện đưa mắt nhìn nhau, vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Nạp Lan Danh khẽ thở dài: “Tiểu Ca, ta… xấu hổ quá! Ta không ngờ bọn họ lại lén ta dùng quyền lực để kiếm lợi ích cho mình ở bên ngoài…”

Tộc Nạp Lan là nhà mẹ đẻ của Nạp Lan Ca, một vài trưởng lão có vai vế trong tộc muốn kiếm lợi ích cho mình là một chuyện quá đơn giản, ví dụ như vị trí trong thư viện Quan Huyên, hai trưởng lão đích thân đến thư viện Quan Huyên nói một tiếng, bọn họ gần như không thể không nể mặt.

Dù sao giang hồ không chỉ mỗi chém giết, mà còn phải biết cách cư xử nữa.

Như thế cũng không nể mặt thì sao ngươi có thể đi xa hơn?

Vì thế mấy năm qua, một vài trưởng lão của tộc Nạp Lan cũng âm thầm dùng thân phận đặc biệt của mình để mưu lợi cho mình, dù bộ phận chấp pháp của thư viện Quan Huyên ở Nam Châu biết điều này cũng chọn mắt nhắm mắt mở, vì bọn họ là trưởng bối của Nạp Lan Ca.

Bộ phận chấp pháp ở tổng bộ biết được chuyện này cũng không làm gì mà chọn báo cáo với Nạp Lan Ca.

Bọn họ thật sự không dám giải quyết.

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Cha không cần quá áy náy, xuất hiện chuyện thế này cũng là bình thường, vì con người đều tham lam mà”.

Nạp Lan Danh cười khổ không đáp.

Nạp Lan Ca nói tiếp: “Cha, sau này Tiểu Quân muốn xây dựng một trật tự vũ trụ hoàn toàn mới, mà trật tự vũ trụ này sẽ lấy Quan Huyên Pháp làm nền tảng. Vì thế tộc Nạp Lan chúng ta là thân tộc bên cạnh Tiểu Quân nên phải làm một tấm gương sáng, nếu không mọi người sẽ không thấy tin tưởng”.

Nạp Lan Danh gật đầu: “Ta biết”.

Nạp Lan Ca nói tiếp: “Bây giờ rất nhiều gia tộc và tông môn đều đang nhìn chằm chằm tộc Nạp Lan chúng ta cùng với Diệp tộc và tộc Thiên Long, nếu chúng ta không làm theo Quan Huyên Pháp thì bọn họ cũng sẽ bằng mặt không bằng lòng thực hiện cho có với thư viện, vì thế tộc Nạp Lan chúng ta phải làm gương”.

Nói đến đây, ánh mắt cô dần trở nên lạnh lẽo.

Nạp Lan Danh thoáng chần chừ, sau đó hỏi: “Hai người Tứ thúc của con…”

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Theo Quan Huyên Pháp thì nên xử lý thế nào?”

Nạp Lan Ca trầm giọng nói: “Người dùng quyền lực kiếm lợi ích cho mình sẽ bị cách chức, người phạm tội nghiêm trọng sẽ bị phế bỏ tu vi, tước đoạt tất cả tài sản…”

Nói đến đây, lão ta nhìn về phía Nạp Lan Ca, tỏ vẻ ấp úng.

Nạp Lan Ca nói: “Phế bỏ tu vi, tước đoạt tất cả tài sản, hơn nữa đuổi ra khỏi tộc Nạp Lan”.

Nghe cô nói thế, cao thủ của tộc Nạp Lan trong điện đều sợ hãi.

Đuổi khỏi tộc Nạp Lan!

Thế này coi nhưng huỷ hoại hoàn toàn rồi!

Nạp Lan Danh muốn nói lại thôi, lời đã đến khoé miệng, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Nạp Lan Ca thì cuối cùng vẫn không dám nói.

Nạp Lan Ca chợt cất lời: “Cha, pháp này là do gia đình chúng ta đặt ra, nếu chúng ta không tuân thủ thì người đời ai sẽ tuân thủ đây?”

Nói đến đây, cô nhìn thoáng qua tất cả trưởng lão xung quanh: “Đúng thấy bây giờ con là chủ mẫu của thư viện, các chủ của Tiên Bảo Các, mọi người có tin không, nếu con làm sai, chắc chắn sẽ có người lập tức thay thế vị trí của con”.

Lúc này, sắc mặt các cao thủ của tộc Nạp Lan xung quanh đều trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Chương 1455: Đến nhà họ Diệp

Vị trí của Nạp Lan Ca chắc chắn sẽ vững sao?

Đương nhiên là không!

Phải biết rằng bên cạnh Diệp Quân không chỉ có mỗi một cô gái là Nạp Lan Ca, còn có Ngao Thiên Thiên của tộc Thiên Long thường xuyên sóng vai chiến đấu với Diệp Quân kia và hai người ở Chân vũ trụ.

Thực lực của tộc Thiên Long hay Chân vũ trụ đều cao hơn tộc Nạp Lan.

Nạp Lan Ca có thể trở thành chủ mẫu, trông coi Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên chủ yếu vì cô là người phụ nữ đầu tiên Diệp Quân cưới, hơn nữa còn được cha mẹ làm chứng.

Nếu Nạp Lan Ca không ổn thì thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các sẽ tiếp tục để cô quản lý sao?

Nghĩ đến đây, người của tộc Nạp Lan lập tức cảm thấy nguy hiểm.

Phải biết rằng vinh nhục của tộc Nạp Lan hiện tại đều dựa hết vào Nạp Lan Ca, nếu địa vị của Nạp Lan Ca sa sút thì địa vị của tộc Nạp Lan cũng sẽ sa sút theo.

Lúc này, một trưởng lão của tộc Nạp Lan trầm giọng nói: “Hai người Nạp Lan Lăng chết tiệt này đúng là quá tệ hại”.

Các trưởng lão còn lại cũng đồng loạt gật đầu.

Những lúc thế này đương nhiên phải dốc hết sức giữ vững địa vị của Nạp Lan Ca ở vũ trụ Quan Huyên, Nạp Lan Ca không thể làm chuyện gì ảnh hưởng đến thể diện và địa vị của cô được, tuyệt đối không thể gây trở ngại cho cô.

Nạp Lan Ca nhìn người của tộc Nạp Lan trong điện, cô gật đầu, thật ra cô cũng không quan tâm vị trí này cho lắm, nhưng cô biết rõ nếu cô không nói thế thì sẽ không thể được người của tộc Nạp Lan thật sự coi trọng.

Chỉ khi khiến người của tộc Nạp Lan cảm nhận được nguy cơ thật sự bọn họ mới có thể coi trọng, cũng mới chủ động giúp đỡ cô.

Dù sao cũng là người trong tộc mình, đương nhiên cô cũng không hy vọng họ bị kề dao vào cổ.

Lúc này, Nạp Lan Danh trầm giọng nói: “Tiểu Ca, trước kia chúng ta đều không nhận ra vấn đề này… Con yên tâm, từ nay về sau chắc chắn ở tộc Nạp Lan sẽ không xảy ra chuyện như mấy người Nạp Lan Lăng nữa”.

Các trưởng lão khác cũng đồng loạt gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên mở lòng bàn tay, mấy chục chiếc nhẫn không gian chậm rãi bây đến trước mặt mọi người.

Khi nhìn thấy thứ bên trong nhẫn không gian, mọi người thoáng sửng sốt, sau đó thì vô cùng mừng rỡ.

Trong nhẫn không gian là Tổ Nguyên trong truyền thuyết.

Tổ Nguyên đó!

Đây là linh khí lợi hại nhất được biết của vũ trụ hiện tại!

Ngoài ra, trong nhẫn không gian còn có một vài thần vật và công pháp tu luyện.

Nạp Lan Ca nhìn mọi người, sau đó nói với giọng điệu thành khẩn: “Tộc Nạp Lan muốn trở nên mạnh mẽ hơn đều phải nhờ vào các thúc bá, mà đây không phải một chuyện đơn giản, trọng trách nặng nề và lâu dài”.

Tâm trạng tất cả trưởng lão rất phức tạp, trái tim của Tiểu Ca vẫn hướng về tộc Nạp Lan.

Mà lúc này, họ lại càng muốn đánh đám người Nạp Lan Lăng kia một trận, bọn họ dám làm ra chuyện ảnh hưởng đến danh tiếng của Tiểu Ca, đúng là không thể tha thứ.

Đuổi khỏi tộc Nạp Lan đã là nhẹ nhàng lắm rồi!

Nạp Lan Danh nhìn Nạp Lan Ca trước mặt, tâm trạng lão ta rất phức tạp, thủ đoạn của Tiểu Ca bây giờ thật sự ngày càng lợi hại rồi.

Rõ ràng tồn tại trong thư viện Quan Huyên cũng không phải một chuyện đơn giản, nếu không có chút thủ đoạn thì không biết sẽ bị người bên dưới lừa gạt như thế nào nữa.

Nạp Lan Danh biết chắc chắn con gái của mình không thích cuộc sống tranh giành đấu đá như thế, nhưng lão ta cũng biết rõ bây giờ muốn quay lại là không thể nào.

Dẫu sao Diệp Quân cũng cần một người vợ hiền.

Mà tộc Nạp Lan cũng thật sự cần phụ thuộc vào Nạp Lan Ca.

Mà lúc này, sau khi trải qua chuyện khi nãy, người của tộc Nạp Lan có cảm giác nguy cơ mãnh liệt chưa từng có, họ đã suy nghĩ kỹ rồi, sau khi trở về phải kiểm soát hậu bối của mình cho đàng hoàng.

Đối với họ bây giờ, củng cố địa vị của Nạp Lan Ca ở vũ trụ Quan Huyên mới là quan trọng nhất.

Lúc này, một ông lão đột nhiên đi vào điện, ông lão cung kính hành lễ với Nạp Lan Ca: “các chủ, Gia chủ Lý Sơn của nhà họ Lý ở bên ngoài cầu kiến”.

Nạp Lan Ca nhìn ông lão, mỉm cười nói: “Bá thúc vẫn nên gọi cháu là Tiểu Ca thì tốt hơn, dẫu sao cháu cũng do thúc chăm từ nhỏ đến lớn”.

Ông lão được gọi là Bá thúc chần chừ một lúc rồi nói: “Nhưng quy tắc…”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Về đến nhà mình, cháu không thích có nhiều quy tắc như thế, mọi thứ cứ như cũ là được rồi”.

Bá thúc nhìn Nạp Lan Danh, Nạp Lan Danh gật nhẹ đầu, lúc này ông ấy mới cười gọi: “Tiểu Ca”.

Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười: “Cho Lý gia chủ vào đi”.

Bá thúc nói: “Được!”

Dứt lời, ông ấy lui xuống.

Không lâu sau đó, dưới sự hướng dẫn của Bá thúc, Lý Sơn chậm rãi đi vào, trong tay ông ta còn đang ôm một cái hộp.

Lý Sơn vừa đi vào đã lập tức quỳ xuống, run rẩy nói: “Bái kiến các chủ”.

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Lý Sơn tộc trưởng đứng lên nói chuyện đi”.

Lý Sơn vội vàng lắc đầu: “Nhà họ Lý chúng ta có tội, đã mạo phạm các chủ, ta…”

Nói đến đây, ông ta đặt cái hộp xuống đất rồi mở nó ra.

Bên trong là đầu của Lý Thanh.

Lý Sơn run rẩy nói: “Ta đã xử tử con trai của mình rồi…”

Nạp Lan Ca lạnh nhạt nhìn thoáng qua cái đầu kia, sau đó nói: “Lý gia chủ, chuyện này kết thúc ở đây, ông về đi”.

Lý Sơn lập tức như trút được gánh nặng, vội dập đầu mấy cái: “Cảm ơn đại ơn đại đức của các chủ…”

Lúc đến đây, ông ta rất sợ Nạp Lan Ca sẽ trách tội nhà họ Lý, bây giờ Nạp Lan Ca muốn tiêu diệt nhà họ Lý hoàn toàn không cần nói thẳng, chỉ một ánh nhìn đã đủ khiến nhà họ Lý biến mất trên cõi đời này mười nghìn lần rồi.

Sau khi Lý Sơn đi, một trưởng lão của tộc Nạp Lan ở bên cạnh chần chừ một lúc rồi nói: “Có cần điều tra nhà họ Lý này không?”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Kết thúc ở đây thôi”.

Đương nhiên cô biết không ai là hoàn hảo, đừng nói nhà họ Lý, dù có điều tra nhà Nạp Lan cũng sẽ xuất hiện vấn đề.

Mà cô cũng biết vấn đề xuất hiện ở nhà họ Lý và nhà Nạp Lan chỉ là một phần nhỏ của vũ trụ này, không nói đến nơi nào khác, tình huống trong vũ trụ Tiểu Quân còn nghiêm trọng hơn nơi này gấp trăm gấp nghìn lần.

Lúc rời đi Tần Quan từng nói với cô một câu: Cứ từ từ, không thể nôn nóng.

Đúng là không thể nôn nóng!

Nhà họ Dương không thể thay đổi toàn bộ vũ trụ trong nháy mắt được, những chuyện này chỉ có thể đi từng bước một mà thôi.

Trách nhiệm nặng nề và lâu dài.

Nạp Lan Ca thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Chuẩn bị một chút, ngày mai con sẽ đi đến nhà họ Diệp”.

Dù nhà họ Diệp và Diệp Quân không có quan hệ huyết thống, nhưng Diệp Quân vẫn luôn xem nhà họ Diệp là nhà của mình, con dâu là cô trở về, đương nhiên cũng phải đến đó chào hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK