Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2676: Dương Quân

Bí cảnh Đại Đế!

Bí cảnh Đại Đế chỉ có gia tộc Đại Đế mới có, mà có bí cảnh Đại Đế này cũng đồng nghĩa với việc có truyền thừa của Đại Đế.

Truyền thừa Đại Đế!

Ai có thể không động lòng được chứ?

Sở dĩ năm đó Đế tộc từ Thập Hoang lui ra ngoài là sợ bị người ta mơ tưởng đến bí cảnh Đại Đế, vì đây chính là cơ sở của bọn họ.

Còn bây giờ, rất nhiều gia tộc Đại Đế, tiên tông, và cả vô số cường giả ở nền văn minh cấp cao cũng không ngờ rằng, Đế tộc này vậy mà sẽ chủ động mở bí cảnh Đại Đế, hơn nữa còn mở cửa cho người ngoài.

Hành động của bất ngờ của Đế tộc lập tức khiến những người đứng trong bóng tối phải ngây ngốc!

Trên bầu trời Đế tộc có một cánh cửa đá cao tới ngàn trượng, bên trong cửa đá bên trong đó chỉ toàn hư vô.

Bí cảnh Đại Đế!

Hôm nay Đế tộc mở ra, bất kỳ người nào cũng có thể vào.

Ban đầu mọi người đều cho rằng Đế tộc có âm mưu gì đó, nhưng rất nhanh, sau khi trải qua đợt kiểm tra của một số gia tộc Đại Đế và tiên tông, bọn họ phát hiện, bên trong cửa đá này thật sự là bí cảnh Đại Đế, vì trong đó ẩn chứa khí tức của Đại Đế!

Đây tuyệt đối không phải là giả!

Thấy Đế tộc thật sự chia sẻ bí cảnh Đại Đế, những gia tộc Đại Đế và cưởng giả tiên tông trong bóng tối đều rất nghi ngờ.

Tại sao Đế tộc lại đột nhiên làm như vậy chứ?

Đây là định làm gì?

Có vài người vẫn đang nghĩ, nhưng có vài người đã tiến vào trong bí cảnh.

Điều này chính là một cơ duyên vô cùng tốt với bọn họ!

Nếu có thể đạt được truyền thừa của Đại Đế, thậm chí chỉ là một sự chỉ điểm, vậy bọn họ đều có thể xuất phát tại chỗ.

Khi một số người tiến vào bí cảnh Đại Đế, những tiên tông Đế tộc kia cũng không kiềm nổi mà đồng loạt tiến vào.

Ở cửa đại điện của Đế tộc, Diệp Quân đã rời đi, Đế Lăng nhìn bí cảnh Đại Đế, nhìn vô số người xông vào trong bí cảnh Đại Đế, ánh mắt ông ta vô cùng phức tạp.

Bên cạnh ông ta, vẻ mặt của đám cường giả Đế tộc cũng rất phức tạp.

Không phải hối hận vì lấy bí cảnh Đại Đế ra kéo dài thời gian cho Diệp Quân, mà là lúc này, bọn họ đã thật sự ý thức được rằng, Đế tộc đã rất sa sút.

Năm đó, vào thời điểm Đế tộc huy hoàng nhất, tất cả thiên hạ đều quy phục, bất kỳ cường giả của gia tộc nào thấy cũng không khỏi cung kính thần phục.

Nhưng sau khi vị Đại Đế Đế tộc kia chết đi, tất cả đều đã thay đổi.

Đế Lăng nhìn bầu trời, hai tay siết chặt: “Đế tộc nhất định không thể sa sút trong tay thế hệ chúng ta được.”

Diệp Quân cũng tiến vào bí cảnh, cũng không phải vì thứ gọi là truyền thừa Đại Đế, mà là để gặp vị Đại Đế Đế tộc này.

Đương nhiên, hắn đã thay đổi dung mạo của mình một chút.

Khi hắn tiến vào bí cảnh Đại Đế, hắn đột nhiên phát hiện, bí cảnh này có một sức mạnh Pháp Tắc thần bí, sức mạnh thần bí này đã trấn áp toàn bộ tu vi và thần thông của những người tiến vào đây.

Diệp Quân hiếu kỳ, ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền tới từ sau lưng hắn: “Pháp Tắc Đại Đế quả nhiên danh bất hư truyền.”

Diệp Quân quay đầu nhìn, cách đó không xa, có một cô gái mặc áo màu tím đang đi tới, bên hông có thắt lưng bằng ngọc đỏ thẫm, trong tay cầm một chiếc quạt xếp, khuôn mặt xinh đẹp, nụ cười hiền hậu, toát ra vẻ anh dũng.

Diệp Quân hiếu kỳ hỏi: “Pháp Tắc Đại Đế, tại sao lại là Pháp Tắc Đại Đế?”

Cô gái cười giải thích: “Pháp Tắc Đại Đế là sau khi một người trở thành Đại Đế có thể ngưng tụ Pháp Tắc, trấn áp mọi đường lối và luật pháp trên thế gian, vì vậy, Pháp Tắc Đại Đế còn được gọi là Pháp Tắc tối cao của vũ trụ.”

Pháp Tắc Đại Đế!

Diệp Quân chợt hiểu ra, lúc này, hắn mới hồi tưởng lại lúc ban đầu, thật ra hắn cũng có thể ngưng tụ được Pháp Tắc mới, đáng tiếc hắn còn chưa kịp thi triển, tu vi đã không còn.

Thật là nhức đầu!

Cô gái nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tại hạ là Đệ Nhất U, xin hỏi nên xưng hô với huynh đài thế nào?”

Diệp Quân ngừng suy nghĩ, cười nói: “Dương Quân!”

Cô gái cười, sau đó nói: “Đi thôi, tới gặp vị Đại Đế Đế tộc này.”

Diệp Quân gật đầu.

Hai người đi về đằng xa, ở đó có một ngọn núi cao, giờ phút này, vô số người đang đi về phía ngọn núi cao đó, Diệp Quân đột nhiên phát hiện, lúc những người đó leo lên núi cao, bọn họ đột nhiên dừng lại, sau đó quỳ rạp xuống, cung kính hành lễ.

Diệp Quân thắc mắc: “Bọn họ đang làm gì vậy?”

Đệ Nhất U quay đầu nhìn Diệp Quân, kinh ngạc: “Huynh không biết sao?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không biết.”

Đệ Nhất U khẽ mỉm cười: “Quy củ của vũ trụ này là gặp đế phải bái!”

Gặp đế phải lạy!

Diệp Quân sửng sốt.

Cha và ông nội gặp mình, không biết có phải dập đầu với mình không nhỉ.

Hắn vội vàng lắc đầu một cái, sau khi ra đi, huyết mạch phong ma càng ngày càng điên cuồng, luôn làm ảnh hưởng tới hắn.

Huyết mạch phong ma: “...”

Thấy Diệp Quân đi tới đằng xa, ánh mắt Đệ Nhất U sáng lên: “Đây chính là Quân đế sao? Dáng dấp phu quân của tỷ tỷ cũng không tồi.”
Chương 2677: Con đường riêng

Gặp đế phải lạy!

Dưới chân núi, tất cả các cường giả muốn lên núi, cho dù trước đây người đó ở cảnh giới nào, nhưng vào lúc này, họ cũng phải dừng lại, đi một bước quỳ lạy một cái.

Tất nhiên, không phải vì họ muốn quỳ mà là không quỳ không được.

Gặp đế phải lạy, đây là luật bất thành văn trong thời đại đế giả và vũ trụ Thập Hoang, nếu không lạy, ai có thể chịu đựng nổi cơn giận của Đại Đế đây?

Huống chi nay họ đến đây là vì truyền thừa.

Truyền thừa Đại Đế!

Thật ra mọi người cũng biết rất rõ, truyền thừa Đại Đế này rất xa vời với bọn họ, bởi vì một người có thể được Đại Đế xem trọng phải yêu nghiệt đến nhường nào đây chứ? Nhưng người bình thường luôn như thế, luôn tin vào may mắn.

Lỡ được coi trọng thì sao?

Trên đường bái lạy, vẻ mặt ai nấy đều thành kính, lúc dập đầu thì ước gì có thể đập chỗ đó thành một cái lỗ lớn.

Diệp Quân và Đệ Nhất U nhìn dòng người đang quỳ lạy với vẻ mặt thành khẩn đang ở dưới chân núi từ từ đi lên, Đệ Nhất U nói nhỏ: “Chẳng trách các tu sĩ đều muốn trở thành Đại Đế, dẫu có chết đi thì người hậu thế cũng không dám bất kính, gặp thì lạy.”

Diệp Quân nói: “Người trên thế giới này đều tôn sùng kẻ mạnh, chuyện thường mà.”

Đệ Nhất U cười nói: “Dương huynh, huynh nói xem, Đại Đế có nhìn trúng mấy người này không?”

Diệp Quân mỉm cười: “Đây không phải là chuyện chúng ta cần quan tâm.”

Vừa nói, hắn vừa bước đi nhanh hơn.

Đệ Nhất U nhìn Diệp Quân rồi đi theo sau. Một chốc sau, hai người đã đi đến chân núi, hắn nhìn người đang đứng trên đỉnh núi rồi bước lên.

Đệ Nhất U đi đến bên cạnh Diệp Quân, cười nói: “Dương huynh, huynh không lạy hả?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Chỉ cần có lòng thành với đế là được, quỳ lạy cũng chỉ là hình thức, không cần thiết.”

Đệ Nhất U trợn mắt nhìn: “Ta thấy huynh nói có lý.”

Vừa nói, cô ta vội vàng đi bên cạnh Diệp Quân.

Cứ thế, những người khác đều quỳ xuống bái lạy, còn hai người họ cứ nghênh ngang đi lên.

Khiến cho mọi người đều sửng sốt.

“To gan!”

Ngay lúc này, một người đàn ông đang quỳ cách đó không xa đột nhiên nổi giận chỉ vào Diệp Quân: “Ngươi thật to gan, ngươi dám bất kính với Đại Đế, ngươi không sợ bị giết mười họ hay sao?”

Diệp Quân liếc nhìn người đàn ông đó: “Liên quan tới ngươi à?” Vừa nói, hắn vừa đi tiếp về phía trước.

Đệ Nhất U: “...”

Người đàn ông kia không ngờ rằng Diệp Quân lại trả lời như thế, lập tức ngẩn người rồi giận dữ thét lên: “Ngông cuồng, tổ tiên của ngươi là ai mà dám hống hách thế hả?”

Diệp Quân quay lại nhìn người đàn ông: “Tổ tiên Dương Diệp!”

“Ha ha!!”

Người đàn ông cười mỉa mai: “Thì ra là hạng vô danh tiểu tốt.”

Thời đại đế giả lẫn Thập Hoang không có gia tộc Đại Đế nào họ Dương cả.

Đệ Nhất U ở bên cạnh Diệp Quân đột nhiên lên tiếng: “Thằng nhóc này tên Mục Cương, nhà họ Mục, thuộc gia tộc Đại Đế.”

Diệp Quân gật đầu rồi tiếp tục đi về phía trước.

Đệ Nhất U nhìn theo Diệp Quân rồi phì cười, sau đó đi theo.

Thấy Diệp Quân phớt lờ mình, vẻ mặt người đàn ông tên Mục Cương lập tức tái mét, gã do dự một chút, sau đó đứng dậy đi về phía trước.

Lúc này, một người đàn ông sau lưng gã đột nhiên nói: “Đại ca, ngươi không quỳ nữa hả?”

Mục Cương tức giận nói: “Tổ tiên của hắn không có tên tuổi gì mà hắn vẫn không quỳ, tổ tiên ta là Đại Đế, tại sao ta phải quỳ?”

Nói rồi, gã phất tay áo rời đi.

Mọi người ở trong sân trố mắt nhìn nhau.

Giờ còn quỳ nữa hay không đây?

“Đồ ngu!”

Một thanh niên mặc áo đen đang quỳ cách đó không xa lạnh lùng lên tiếng: “Gặp đế bất bại, ắt gặp nhân quả.”

Nghe thấy lời nói này của thanh niên áo đen, mọi người trong sân vội vàng tán đồng.

Ai chịu nổi nhân quả Đại Đế chứ?

Cứ quỳ cho đàng hoàng vào, cũng không xa lắm, quỳ một lúc là tới thôi.

Dù có thế đi nữa, trong lòng ai nấy cũng đều hơi bực bội.

Cứ thế, ba người Diệp Quân đi bộ lên núi, núi này cao đến một ngàn mét, đường đi gập ghềnh, không dễ đi.

Diệp Quân bỗng nói thầm: “Tháp gia, ngươi nói xem giờ này chủ nhân bút Đại Đạo đang làm gì?”

Tiểu Tháp hơi tò mò hỏi: “Sao tự nhiên hỏi cái này vậy?”

Diệp Quân lắc đầu: “Chuyện lần này ta vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ, đáng tiếc, tu vi của ta đã tiêu tán, nếu không ta đã có thể tìm hiểu nhân quả, giải quyết mọi vấn đề.”

Tiểu Tháp nói: “Không cần thiết, việc ngươi phải làm bây giờ là biến mình thành đế, Tiểu Hồn là Tiểu Hồn, ngươi là ngươi, dù sao cũng sẽ có chỗ khác nhau.”

Diệp Quân gật đầu: “Tháp gia nói có lý.” Mình phải làm gì để thành đế đây?

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi, nhíu mày thật chặt, ngày hôm đó hắn trở thành đế là vì hắn đã cắn nuốt hai nguồn sức mạnh thiện ác của Phạm Chiêu Đế, nghiêm túc mà nói, sức mạnh đó không hề liên quan đến hắn, đó là sức mạnh của Phạm Chiêu Đế, không chỉ có thể, nền văn minh Bỉ Ngạn và chân thánh tín ngưỡng hắn, nhưng tín ngưỡng này không hề thuần khiết.

Nền văn minh Bỉ Ngạn và chân thánh tín ngưỡng hắn chỉ vì có chung một kẻ địch, mà cũng không phải thực sự công nhận trật tự hắn đã thiết lập, giống kiểu bồ hay vợ vậy, dù đều có thể ngủ chung như nhau nhưng vẫn có khác biệt rất lớn.

Trật tự không phải là thứ một sớm một chiều là có thể thực hiện được, trật tự của hắn chỉ có thể xem là khởi đầu, hắn tin rằng, Đại Đế không phải là mục đích cuối cùng của Diệp Quân hắn.

Trừ trật tự ra, hắn còn có kiếm ý vô địch, mà kiếm đạo vô địch mới là con đường của riêng Diệp Quân, sức mạnh này đến từ chính bản thân hắn, không nằm ở chúng sinh, lần này hắn trở thành đế với trật tự kiếm đạo, nhưng lại không có kiếm ý vô địch, nói cách khác, hắn vẫn chưa thực sự tìm được con đường của riêng mình.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Diệp Quân cười phá lên.

Trước đây ở nơi này, hắn bị sức mạnh của Phạm Chiêu Đế mê hoặc, đó không phải là sức mạnh của hắn, lúc trước hắn vẫn cảm thấy bỏ con đường ấy thì quá đáng tiếc, nhưng giờ nghĩ lại, đi theo con đường của mình mới là con đường đúng đắn.

Con đường của riêng mình!

Về cảnh giới, hắn không cần phải luyện lại bất kỳ cảnh giới nào lần nào nữa, hắn đã đi từ con số không đến Đại Đế rất nhiều lần, hắn đã thuộc nằm lòng tất cả các cảnh giới, có thể nói rằng giờ đây hắn có sáng tạo nên một hệ thống cảnh giới khác cũng chẳng có vấn đề nào, đi sửa lại các cảnh giới từ Đại Đế trở xuống thì đúng là lẫn lộn hết đầu đuôi.

Việc hắn cần làm bây giờ là mài giũa lại tâm cảnh mình!

Diệp Quân nhìn về phía chân trời, lúc này, mây trắng nơi chân trời từ từ tản ra, ánh sáng len xuống, hắn chợt thấy lòng mình thanh thản, hắn chưa từng thoải mái như này bao giờ.

Đệ Nhất U ở bên cạnh Diệp Quân nhìn hắn, hơi ngạc nhiên.

Lúc này, Mục Cương cũng vừa mới đi tới, gã nhìn Diệp Quân và Đệ Nhất U, hừ một tiếng rồi chạy thẳng lên núi.
Chương 2678: Tề tựu

Diệp Quân không để ý tới kẻ liều lĩnh này, bây giờ hắn đã là Đại Đế, cần phải có phong độ!

Khi bọn họ đi đến giữa sườn núi, đột nhiên Diệp Quân nhìn thấy Mục Cương, người đi nhanh nhất và xa nhất về phía trước đã dừng lại cách đấy không xa, gã siết chặt hai nắm tay, mồ hôi lạnh tuôn rơi không ngừng.

Diệp Quân hơi nghi ngờ, lúc này hắn vừa định tiến lên phía trước thì bị Đệ Nhất U đột ngột kéo lại, cô ta nhìn về phía xa, vẻ mặt đầy nghiêm túc: “Đằng đó có Pháp Tắc Đại Đế.”

Diệp Quân ngừng lại, hắn nhìn về phía trước cách đấy không xa, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì nhưng lại có một nguồn sức mạnh vô hình.

Bộp!

Ngay lúc này, hai chân của Mục Cương đột nhiên mềm nhũn, quỳ thụp xuống đất, hai đầu gối nứt ram máu tươi nhanh chóng nhuộm đỏ mặt đất.

Đệ Nhất U nhíu mày lại.

Đột nhiên Diệp Quân từ từ đi tới phía trước.

Đệ Nhất U ngẩn người, sau đó vội vàng đi theo.

Khi đến gần khu vực có Pháp Tắc Đại Đế, Đệ Nhất U từ từ siết chặt nắm đấm lại, hơi căng thẳng.

Lúc này, Diệp Quân đi vào khu vực ấy.

Pháp Tắc Đại Đế đến rồi!

Diệp Quân không quan tâm đến Pháp Tắc Đại Đế đó, tiếp tục đi về phía trước, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện, khi hắn đi về phía trước, Pháp Tắc Đại Đế lại chia ra hai bên, để lại một con đường lớn đi ra ngoài.

Mặc dù hiện tại hắn không phải là Đại Đế, nhưng trên người hắn lại có khí vận, hơn thế nữa, quyền thế của Đại Đế vẫn còn tồn tại, người khác không cảm nhận được, nhưng Pháp Tắc Đại Đế chắc chắn sẽ nhận ra.

Pháp Tắc Đại Đế nhỏ bé không dám lỗ mãng trước mặt hắn.

Đệ Nhất U nhìn Diệp Quân sau đó nhanh chóng đuổi theo.

Mục Cương đang quỳ dưới đất nhìn hai người đang đi đến từ phía xa, ngơ ngác hỏi: “Cái quỷ gì vậy?”

Vừa nói, gã vừa đứng dậy, nhưng một giây sau, luồng sức mạnh vô hình ấy lại lập tức trấn áp gã tại chỗ.

Nếu muốn đi tiếp, phải đi một bước, quỳ lạy một lần!

Mục Cương giận dữ thét lên: “Phân biệt đối xử hả?”

Cuối cùng, gã không dám chống lại Pháp Tắc Đại Đế này nữa, cứ đi một bước quỳ lạy một lần tiến về phía trước.

Diệp Quân và Đệ Nhất U đi về phía trước, cuối tầm mắt hai người có một người đàn ông trung niên đang đứng, ông ta mặc một bộ trường bào đơn giản, đứng bên cạnh vách đá, nhìn về phía chân trời, áo bào tung bay theo gió.

Đế Uyên!

Đại Đế của Đế tộc!

Đệ Nhất U đứng bên cạnh Diệp Quân đột ngột cung kính cúi đầu: “Kính chào Đại Đế!”

Diệp Quân không cúi chào.

Đế Uyên từ từ quay lại nhìn Diệp Quân, đôi mắt ông ta sâu thẳm như vũ trụ mênh mông, tựa như có thể nhìn rõ mọi thứ, một lúc sau, ông ta nói: “Ngươi mang đến đây khá nhiều nhân quả.”

Khá nhiều!

Diệp Quân từ từ đi đến bên cạnh du: “Tiền bối, lần này ta đến đây có vài nghi hoặc, xin được chỉ giáo.”

Đế Uyên cười nói: “Ta không dám nhận hai chữ tiền bối, gọi ta đạo hữu là được.”

Diệp Quân nói: “Đạo hữu, ngươi đã trở thành Đại Đế, theo lý mà nói là đã trở thành vô địch, cớ sao vẫn chết?”

Đế Uyên cười phá lên: “Người trần tục, sau khi trở thành Đế đều sẽ muốn được trường sinh, ngươi hiểu ý ta chứ?”

Diệp Quân nhìn Đế Uyên: “Theo đuổi thứ gì đó cao hơn?”

Đế Uyên gật đầu, ông ta ngẩng đầu lên nhìn về phía chân trời: “Sau khi thành Đế, vô địch vũ trụ này rồi, sẽ muốn vô địch toàn bộ vũ trụ, muốn tiến xa hơn...”

Diệp Quân nói nhỏ: “Tham vọng.”

Diệp Quân quay lại nhìn Diệp Quân: “Ta không biết tại sao sau khi ngươi trở thành Đại Đế lại muốn bỏ con đường ấy đi, ngươi có biết đây là hành động cực kỳ nguy hiểm với ngươi không?”

Diệp Quân lắc đầu cười: “Không có cách nào khác.”

Đế Uyên nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi đã đánh giá thấp các Đế tộc và các Tiên Tông của thời đại Đế Giả và vũ trụ Thập Hoang rồi.”

Diệp Quân hơi nghi ngờ. Đế Uyên ngẩng đầu nhìn vào nơi sâu nhất của bầu trời: “Nếu ngươi thành Đế, bọn họ không thể không thuần phục, nhưng sau khi trở thành đế, ngươi lại từ bỏ con đường đó, việc này đối với họ mà nói, ngươi chính là một cơ hội, cơ hội cực kỳ lớn...”

Đột nhiên Diệp Quân cảm thấy có gì đó không ổn.

Đế Uyên lắc đầu: “Muộn rồi.”

Diệp Quân nheo mắt lại, ngay lúc này, chân trời phía xa chợt nứt ra, từng luồng áp bức vô hình đột nhiên lan tràn trong trời đất, sau đó, một cường giả rồi lại một cường giả khác mang theo khí tức đáng sợ từ từ đi ra...

Diệp Quân sững sờ tại chỗ.

Bởi vì tất cả họ đều là Đại Đế!

Tất nhiên, không phải là bản thể, mà là hư hồn!

Chuyện quái gì thế này?

Đế Uyên nhìn những cường giả đang đi ra ấy, nói nhỏ: “Quân Đế, Tần Đế, Nguyên Đế đệ nhất đế, tổ tiên Thần Tông, tổ tiên Đạo Tông, Đế Tông - tổ tiên thời đại Đế Giả, vũ trụ Thập Hoang, ngoại trừ Đế Kiếm Tông và nhà họ Mục đó ra, tất cả Đế Tổ gia tộc Đại Đế và Tiên Tông lão tổ đều tề tựu lại đây, thật hiếm thấy!”

Vừa nói, ông ta vừa quay lại nhìn Diệp Quân: “Ngươi có biết tại sao họ lại đến đây không?”

Vẻ mặt Diệp Quân ảm đạm.

Đế Uyên nhìn hắn nói: “Các Đế tộc, Tiên Tông này không phải là người bình thường, họ không hề nghĩa hiệp như trong tiểu thuyết, bọn họ cử một nhóm nhỏ tới ra tay với ngươi trước khi thực lực ngươi tăng lên, bọn họ sẽ sử dụng con át chủ bài mạnh nhất của họ.”

Diệp Quân cười phá lên, hắn mở lòng bàn tay ra định triệu hồi kiếm Thanh Huyên, nhưng một giây sau, vẻ mặt hắn lập tức thay đổi.

Hắn không cảm nhận được kiếm Thanh Huyên, cũng không cảm nhận được Tiểu Tháp, Tiểu Tháp đã bị phong ấn hoàn toàn.

Đế Uyên nhìn Diệp Quân: “Ngươi tưởng họ không biết kiếm của ngươi đã thành Đế à? Ngay khi ngươi bước chân vào đây, là lúc ngươi không thể lấy được thanh kiếm đó ra nữa, nơi này có Pháp Tắc của bảy Đại Đế đang trấn áp Tiểu Tháp bên trong người ngươi!”

Diệp Quân khẽ nhíu mày.

Đế Uyên nói nhỏ lại: “Bất cứ ai có thể trở thành Đại Đế, đều không phải là một người tầm thường nữa, đó đều là các nhân vật chính của một thời đại.”

Đột nhiên giọng nói của Tiểu Hồn vang lên trong đầu Diệp Quân: “Tiểu Chủ, mặc dù nơi đây có chín Đại Đế phong ấn Tiểu Tháp, nhưng họ không làm gì được ta, ta đã liên kết với tâm trí ngươi từ lâu, người kiếm là một, chỉ cần ngươi bằng lòng, ta có thể lập tức chém chết toàn bộ hư hồn của các Đại Đế nơi đây!”

Nó không chỉ là Đại Đế!

Nó còn là kiếm Thanh Huyên!

Là thanh kiếm cho Thiên Mệnh Váy Trắng chế tạo ra!

Trong khoảnh khắc nó trở thành vũ khí Đế đó, các đặc tính đặc thù của kiếm Thanh Huyên đã tăng lên.

Đừng có nói mấy cái hư hồn này của Đại Đế, cho dù bản thề có đến đây cũng không thể phong ấn được nó!

Phá hủy mọi Đạo!

Phá hủy mọi Pháp!

Những năm gần đây, nó cũng chỉ thua hai người, một người là Tịnh tông chủ, người còn lại là Phạm Chiêu Đế.

Nhưng Diệp Quân lại nói: “Không cần vội.”

Vừa nói, hắn vừa ngẩng đầu nhìn về phía cac hư hồn Đại Đế đó, hơi căng thẳng nói: “Mấy người các ngươi muốn làm gì...”

Tiểu Hồn: “...”
Chương 2679: Động phòng luôn

Không thể không nói, Diệp Quân vẫn hơi bất ngờ, sau khi hắn lùi lại, biết những Đế tộc và Tiên Tông này chắc chắn sẽ không ngồi yên, sẽ ra tay với hắn, nhưng hắn không ngờ đám được gọi là Đế tộc Tiên Tông này, lại làm như vậy với hắn.

Bảy hư hồn của Đại Đế tập hợp đông đủ!

Đây là đã không ra tay, một khi ra phải phải dùng át chủ bài lớn nhất.

Đồng thời trong lòng hắn cũng cảnh giác hơn, như Đế Uyên đã nói, chung quy hắn vẫn hơi coi thường những Đế tộc và Tiên Tông này.

Quả thực rất kiên quyết!

Chân trời, Đại Đế đầu tiên từ từ bước tới, ông ta nhìn xuống Diệp Quân, cười nhẹ nói: “Thật không ngờ, thế gian này lại xuất hiện một vị Kiếm Đế.”

Kiếm Đế!

Được biết trong thời đại của vị đế này và cả 60 tỷ năm lịch sử Thập Hoang, cũng từng xuất hiện một vị Kiếm Đế.

Kiếm tu muốn thành đế, độ khó lớn hơn người thường nhiều, vì con đường này giống thể tu, cực kì gian nan, nhưng, nếu đi ra khỏi con đường này được, vậy sẽ rất khủng bố.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Đệ Nhất Đế, cười nói: “Các vị làm ra hành động lớn như vậy, là muốn giết ta ở đây à?”

Đệ Nhất Đế lại lắc đầu: “Không phải ý đó.”

Diệp Quân khẽ cau mày.

Đệ Nhất Đế nhìn Đế Uyên: “Chuyện này không có quan hệ với Đế tộc.”

Đây đã là một lời cảnh cáo rồi.

Đế Uyên khẽ gật đầu, y nhìn Diệp Quân: “Bảo trọng.”

Nói xong, cơ thể ông ta từ từ trở nên hư ảo!

Bảy vị Đại Đế tập hợp đông đủ!

Có nghĩa là bốn Đế tộc lớn và ba tiên tông nhất định phải thắng, trừ phi bản thân ông ta còn sống, nếu không, cho dù ông ta có lòng bảo vệ, cũng hết cách.

Chẳng mấy chốc, Đế Uyên đã biến mất hoàn toàn.

Đệ Nhất Đế nhìn xuống Diệp Quân bên dưới: “Ta muốn mời Quân Đế đi một chuyến.”

Diệp Quân gật đầu: “Được.”

Lúc này, Đệ Nhất U đột nhiên nói: “Quân Đế, mời.”

Diệp Quân nhìn Đệ Nhất U, Đệ Nhất U cười nhẹ, cô ta đi đến trước Diệp Quân, sau đó đưa tay kéo cánh tay Diệp Quân.

Chớp nháy, cô ta và Diệp Quân đã biết mất tại chỗ.

Đế tộc.

Trong đại điện, một đám cường giả Đế tộc tụ tập đông đủ, lúc này, Đế Lăng dẫn đầu bỗng đứng dậy, ông ta nhìn chằm chằm bên ngoài, đám người cũng dồn dập nhìn ông ta.

Lát sau, ông ta trầm giọng nói: “Vừa nhận được tin, đã tập hợp đầy đủ đế đối phó với cậu Diệp.”

Hư hồn của bảy Đại Đế!

Nghe Đế Lăng nói, cường giả Đế tộc ở đó đều kinh ngạc, bọn họ biết, những gia tộc Đại Đế và Tiên Tông kia chắc chắn sẽ không dừng tay, nhưng thật sự không ngờ đối phương lại hợp tác, một lần điều động hư hồn của tận bảy vị Đại Đế.

Lúc này, Đế Lăng lại nói: “Vừa nãy tổ tiên truyền tin cho ta, những gia tộc Đại Đế kia chắc chắn không dám giết Đế, nhân quả giết Đế quá lớn, con cháu đời sau của họ chịu không nổi, nếu có một ngày Diệp công tử thoát khỏi khó khăn, thì Đế tộc ta nhất định phải dốc sức liều chết.”

Lúc Diệp Quân xuất hiện lần nữa, đã ở trên một đường phố. Đường phố rộng trăm trượng, hai bên đường là những tòa nhà cao tầng, trên mỗi tòa đều treo đèn kết hoa, treo vải đỏ lớn, trên đường, cũng trải thảm đỏ lớn, tới tận cuối cùng, cực kì vui mừng.

Hai bên đường, có hàng loạt vệ sĩ tay cầm giáo dài đứng canh, những vệ sĩ này đều mặc giáo đỏ, như kiếm như giáo, khí tức mạnh mẽ vô cùng.

Diệp Quân quay đầu nhìn Đệ Nhất U bên cạnh.

Đệ Nhất U cười nói: “Quân Đế, nơi này là thành Đệ Nhất, thuộc phạm vi Thập Hoang.”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Gia tộc Đại Đế!”

Khóe miệng của Đệ Nhất U khẽ nhếch: “Nhà Đệ Nhất của ta không phải là một gia tộc Đại Đế đơn giản, mà là một gia tộc Đại Đế siêu cấp, trong vũ trụ Thập Hoang và thời đại Đế Giả này, nhà Đệ Nhất của chúng ta là gia tộc sinh ra Đại Đế đầu tiên, cũng là gia tộc sinh ra hai Đại Đế duy nhất!”

“Sinh ra hai Đại Đế?”

Diệp Quân lập tức hơi kinh ngạc, Đệ Nhất U gật đầu, vẻ mặt khá kiêu ngạc: “Đúng vậy, gia tộc khác đều không có, cho nên, nhà Đệ Nhất của ta chính là gia tộc số một trong vũ trụ Thập Hoang và thời đại Đế Giả này, đương nhiên, nếu xuất hiện Đại Đế ở gia tộc khác, nhà Đệ Nhất của chúng ta phải tạm thời tránh mũi nhọn đỡ.”

Diệp Quân cười nói: “Rất ghê gớm.”

Đệ Nhất U chớp mắt: “Huynh cũng khá lợi hại đấy, huynh là Đại Đế mà! Huynh không biết đâu, lần đầu tiên lúc ta tiếp xúc với huynh, còn hơi căng thẳng nữa.”

Diệp Quân nhìn Đệ Nhất U, cười nói: “Phải không? Ta thấy cô rất tự nhiên mà."

Đệ Nhất U cười nói: “Giả đó!”

Diệp Quân cười ha ha.

Đệ Nhất U nhìn Diệp Quân, trong lòng thầm tán thường, không hổ là Đại Đế, dù bây giờ tu vi đã không còn, rơi vào nguy hiểm, mà vẫn thản nhiên bình tĩnh như vậy, nhưng phần khí phách này, thật sự là người bình thường không thể so sánh được. Diệp Quân nhìn bốn phía, sau đó nói: “Hôm nay có người thành thân à?”

Đệ Nhất U thu hồi suy nghĩ, cười nói: “Phải đó, chính là huynh!”

Diệp Quân hơi ngơ ngác, sau đó nói: “Ta ư?”

Đệ Nhất U nghiêm túc gật đầu.

Diệp Quân khẽ cau mày, hắn nhìn Đệ Nhất U: “Với cô sao?”

Đệ Nhất U xua tay liên tục: “Không không, không phải với ta, là với tỷ của ta, tỷ ta tên là Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, tỷ ấy là nữ tử đẹp nhất của Thập Hoang đấy.”

Diệp Quân nhìn Đệ Nhất U: “Các người muốn làm gì.”

Đệ Nhất U chớp mắt: “Ta… Cũng không biết.”

Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Nhà Đệ Nhất này muốn làm gì đây?

Đưa một cô gái tới thành thân với mình? Rốt cuộc muốn làm gì?

Thấy Diệp Quân cau mày suy nghĩ, Đệ Nhất U hơi do dự, sau đó nói: “Tỷ ta thật sự rất đẹp đó.”

Diệp Quân nhìn Đệ Nhất U, cười nói: “Ta không tin ở đây còn có người đẹp hơn cô.”

Mặt Đệ Nhất U lập tức đỏ bừng, thân phận của cô ta đặc biệt cao quý, đàn ông tầm thường nào dám nói lời này với cô ta? Diệp Quân vừa nói câu này, đã khiến cô ta không biết phải làm sao, luống cuống, cuối cùng chỉ trừng mắt với Diệp Quân: “Huynh là Đại Đế, sao có thể nói những lời phóng túng như vậy?”

Diệp Quân hơi cạn lời.

Đây là phóng túng à?

Chẳng mấy chốc Đệ Nhất U đã khôi phục vẻ bình thường, cô ta đột nhiên cầm một chiếc áo choàng màu đỏ đưa cho Diệp Quân: “Tổ tiên có dặn dò, hôn lễ lần này, tất cả đều đơn giản, không cần bái thiên kính địa, không cần bái cao đường, vào động phòng luôn.”
Chương 2680: Đổi cách khác

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hắn vốn cho rằng nhà Đệ Nhất sẽ giết mình, chiếm lấy thuyền Bỉ Ngạn và số kiếp Đại Đế của mình, nhưng hắn không ngờ, đối phương lại chơi như vậy.

Tạm xem tiếp vậy!

Diệp Quân theo Đệ Nhất U tới phủ Đệ Nhất, lúc này phủ Đệ Nhất cũng trang trí cực kì vui mừng, chỉ là quá ít người, rất quạnh quẽ.

Sau khi Đệ Nhất U dẫn Diệp Quân vào phủ đệ, cả đường chỉ thấy vài người, những người kia đều dồn dập vội vàng quỳ mọp xuống đất, kính cẩn vô cùng.

Có mấy kẻ to gan còn nhịn trộm Diệp Quân.

Đây chính là Đại Đế à?

Chẳng mấy chốc, Đệ Nhất U đã dẫn Diệp Quân tới một gian phòng, chỗ nào của gian phòng đó cũng treo màu đỏ, trên bàn còn đốt hai cây nến hỷ rồng phượng.

Đệ Nhất U cười nói: “Huynh đợi ở đây, lát nữa tỷ ta sẽ tới.”

Nói xong, cô ta xoay người rời đi, nhưng lúc đi tới cửa, cô ta đột nhiên dừng lại, sau đó quay đầu nhìn Diệp Quân, cười khẽ nói: “Huynh có cần gì, cứ nói, huynh là Đại Đế, nhà Đệ Nhất ta sẽ đối xử với huynh theo phép Đại Đế.”

Diệp Quân gật đầu: “Được.”

Đệ Nhất U quay người rời đi, sau khi ra khỏi cửa phòng, cô ta thở ra một hơi thật mạnh, thật ra cả quãng đường vừa rồi, cô ta vẫn rất căng thẳng.

Đại Đế!

Loại nhân vật này ngang vai ngang vế với hai vị tổ tiên đấy…

Cường giả mạnh nhất trời đất!

Cô ta vốn cho rằng Diệp Quân sẽ tức giận, nhưng cô ta không ngờ, cả quãng đường, Diệp Quân chẳng hề bực bội, ngược lại, Diệp Quân còn rất hòa nhã.

Đệ Nhất U lắc đầu cười: “Không hổ là Đại Đế…”

Nói xong, cô ta nhanh chân rời đi.

Căn phòng kia.

Diệp Quân ngồi trên ghế, trong lòng nói: “Tháp gia.”

Không có bất kì câu trả lời nào.

Tiểu Hồn đột nhiên nói: “Chủ nhân, Tiểu Tháp bị phong ấn rồi.”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Xem ra, Tháp gia lại sắp thăng cấp rồi.”

Tiểu Hồn nói: “Có cần ta mở phong ấn của nó ra không? Có điều, chắc chắn sẽ kinh động những vị Đại Đế kia.”

Diệp Quân nói: “Vậy trước mắt không cần.”

Tiểu Hồn nói: “Chủ nhân, tại sao người không để ta ra ngoài giết hết bọn họ bằng một kiếm?”

Diệp Quân cười nói: “Ngươi thật sự không biết à?”

Tiểu Hồn cười hi hi: “Chủ nhân, người muốn làm người phàm hoàn toàn à?”

Diệp Quân khẽ cười nói: “Còn gì nữa?”

Tiểu Hồn suy nghĩ, sau đó nói: “Có ta ở đây, người có thể trưởng thành an toàn trong vũ trụ này, tôi luyện tâm cảnh và huyết mạch phàm nhân của mình thật tốt, nhưng nếu người luôn sử dụng sức mạnh của ta, người sẽ lại sinh lòng phụ thuộc, không tốt cho tâm cảnh của mình, hơn nữa, rất có khả năng sẽ tiến vào vũ trụ tiếp theo một cách bị động… Nếu tiến vào vũ trụ tiếp theo, Đại Đế thành chó thì phải làm sao? Lẽ nào lại cứ bị đánh mãi? Ta nói có đúng không?”

Diệp Quân cười nói: “Người hiểu ta lắm, Tiểu Hồn.”

Nhận được lời khen của Diệp Quân, Tiểu Hồn rất vui vẻ: “Chủ nhân, ta sẽ tiếp tục củng cố trật tự của các đạo chính thống, tới lúc đó, khi tay người cầm lấy ta, sẽ cảm ứng được mọi chúng sinh, trong nháy mắt, truyền cho bất kì ai tin vào người, đến lúc ấy sẽ cực kì cực kì ghê gớm luôn!”

Diệp Quân khẽ cười nói: “Được, ngươi cố lên.”

Tiểu Hồn nói: “Nếu gặp nguy hiểm, người có thể gọi ta bất cứ lúc nào.”

Diệp Quân gật đầu: “Được.”

Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị mở ra, tiếp đó, một khuôn mặt xinh đẹp vô song xuất hiện trong tầm mắt của Diệp Quân.

Người phụ nữ mặc váy dài màu đỏ nhạt, thân hình cao ráo, dưới ánh nến nổi bật, cô ta như một vị tiên tử bước vào trần gian, dung nhan vô song, đẹp khiến người ta ngạt thở, cho dù Diệp Quân cũng hơi thất thần, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại.

Khoảnh khắc này, Diệp Quân tin lời Đệ Nhất U nói rồi.

Sau khi người phụ nữ đi tới, ánh mắt cô ta rơi vào người Diệp Quân, tay trái khẽ vẫy, một luồng cấm chế cực kì mạnh mẽ xuất hiện trong phòng, ngăn cách nơi này với trời đất.

Diệp Quân hơi kinh ngạc, hắn hơi bất ngờ với thực lực của người phụ nữ này, bởi vì hắn cảm nhận được Pháp Tắc Đại Đế trong sức mạnh của người phụ nữ này!

Rõ ràng người phụ nữ này không phải Đại Đế!

Nhưng vì sao cô ta lại có sức mạnh Pháp Tắc Đại Đế?

Đúng lúc này, cô ta đột nhiên nói: “Có lẽ ngươi hơi ngạc nhiên, ngươi hỏi đi, ta biết, thì sẽ trả lời ngươi hết.”

Diệp Quân cười nói: “Mục đích các người làm như vậy là gì?”

Cô gái nhìn chằm chằm vào Diệp Quân âm thanh như băng: “Chiếm đoạt huyết mạch của ngươi, cướp số kiếp của ngươi.”

Diệp Quân khẽ cau mày: “Vậy giết ta không phải là được rồi sao?”

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lắc đầu: “Không thể giết.”

Diệp Quân không hiểu: “Tại sao?”

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quân: “Đầu tiên, nhân quả của việc giết đế, không ai dám đảm nhận, cho dù là nhà Đệ Nhất ta, cũng không dám, thứ hai, nếu ngươi chết, số kiếp Đại Đế của ngươi sẽ trả về cho vũ trụ này, huyết mạch ngưng tụ thành Đại Đế, cũng sẽ lập tức rời rạc.”

Diệp Quân nói: “Cho nên, các người muốn đổi cách khác.”

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quân chằm chằm, trong mắt không có tí dao động nào, như máy móc: “Kết hợp với ngươi, từ từ chiếm đoạt huyết mạch và số kiếp của ngươi…”

Nói rồi, cô ta đột nhiên từ từ đi về phía Diệp Quân, mỗi bước đi, đồ của cô ta sẽ rơi mất một món, lúc đi tới trước mặt Diệp Quân, cô ta đã không còn gì che chắn, thân thể tuyệt đẹp hoàn toàn lộ ra trước mặt Diệp Quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK