Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2976: Bị phớt lờ

Diệp Quân bảo: “Thật thật giả giả, thật ra không phải là thứ bây giờ ta nên suy nghĩ, giống như một người bình thường, tới vấn đề no ấm cũng thành vấn đề của hắn, nhưng ngươi lại muốn hắn suy nghĩ về sự mênh mông vô tận của vũ trụ…”

Nói rồi, hắn lắc đầu cười: “Đây có phải là một chuyện rất vớ vẩn không?”

Tiểu Tháp nói: “Đúng thế.”

Diệp Quân lại bảo: “Người ở những tầng lớp khác nhau, vấn đề bọn họ suy nghĩ tự nhiên cũng khác nhau, bây giờ điều ta nên suy nghĩ không phải là thật và giả của thế giới này, vì cho dù thế giới này là giả, thì có làm sao? Tới cả một cái thế giới giả mà ta cũng không đạt tới sự đỉnh cao được, thì cho dù bây giờ đặt ta trong thế giới gọi là ‘thật’, vậy được tác dụng gì? E là tới bia đỡ đạn cũng không bằng!”

Nói rồi, hắn nhìn cuốn kinh Phá Bích trước mặt: “Người có tiền, nghĩ nên tiêu tiền làm sao, người không tiền thì nghĩ phải kiếm tiền thế nào, đối với người ‘không có tiền’ như ta bây giờ mà nói, hiện tại sống cho tốt mới là thứ quan trọng nhất, cho nên, với ta thì lúc này chính là thật!”

Lúc này chính là thật!

Vừa dứt lời, trước mặt Diệp Quân, cuốn ‘kinh Phá Bích’ kia đột nhiên khẽ rung rung, tiếp đó, trong cả quyển kinh Phá Bích có vô số sức mạnh nhỏ bé phun trào về phía hắn.

Diệp Quân ngơ ngác!

Rất nhanh, những sức mạnh đó đã tràn vào người hắn, tiếp theo trong thức hải của hắn hình thành nên một thời không đặc biệt.

Hư thời không!

Diệp Quân đứng ngay dậy, có chút khó tin.

Hắn đã từng thấy ‘Hư thời không’, thời không này vô cùng đặc biệt, nếu không có kiếm Thanh Huyên, hắn hoàn toàn không thể tiếp cận, nhưng lúc này, thời không đặc biệt này lại xuất hiện trong thức hải của hắn.

Chuyện gì đang xảy ra?

Chẳng mấy chốc, hắn đã hiểu.

Cái này chắc là quà của lão ca ‘Cựu Thần’ rồi.

Cả đời lão ca ‘Cựu Thần’ đều theo đuổi cái gọi là ‘thật’, để theo đuổi cái ‘thật’ này, mà không tiếc giết mình trong quá khứ, mình trong tương lai, có lẽ, y cũng từng nghĩ tới một chuyện, đó là không đi xoắn xuýt tìm hiểu xem thế giới này là giả hay thật nữa, cứ sống cho hiện tại đi.

Hiện tại!

Diệp Quân lắc đầu cười, sở dĩ hắn không nghĩ tới tương lai, là vì bây giờ hắn không có năng lực đó, hắn rất rõ, bây giờ điều hắn phải làm là sống cho hiện tại, cho dù có nghĩ tới tính xác thực của thế giới này, thì cũng phải đợi tới khi hắn vô địch trên thế giới, cái loại vô địch thật sự ấy.

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, hắn cẩn thận cảm nhận ‘Hư thời không’, nếu phá ảo, thì phải chìm vào ảo trước, đương nhiên, điều hắn cần làm là để kiếm đạo chìm vào ảo.

Hắn muốn cho kiếm đạo của mình tiến lên một tầng cao mới.

Thời gian mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày Diệp Quân trừ đạo sách ra thì là lĩnh hội về ‘thế giới ảo’, đồng thời cũng nghĩ nền làm sao mới hợp nhất nó với kiếm đạo được.

Tang Hàn không tìm hắn nữa, mặc dù hắn là thị vệ, nhưng cũng không cần đi theo cô ta mỗi ngày, trừ khi cô ta có yêu cầu, do đó, bây giờ hắn được coi là một người khác tự tại trong phủ tổng đốc, nhưng, Tang Hàn không cho hắn một thân phận chính thức, cho nên, bây giờ trong mắt mọi người của phủ tống đốc hắn chính là một tên sống nhờ.

Vì vấn đề tướng mạo, thậm chí hắn còn bị đồn là trai lơ được Tang Hàn bao nuôi…

Trong thế giới tôn trọng cường giả này, đàn ông có thực lực mạnh thì có thế tam thê tứ thiếp, nếu phụ nữ có thực lực, cũng có thế lấy ba chồng bốn trai.

Diệp Quân không biết những chuyện này, dù có biết, cũng không để ý, bây giờ hắn chỉ có hai chuyện, trở nên mạnh mẽ và giết tên chủ nhân bút Đại Đạo kia.

Ngày này, Tần Vân bỗng truyền tin cho hắn.

Diệp Quân lập tức rời khỏi phủ tổng đốc, hắn vừa tới bên ngoài, Tần Vân đã vội chào đón: “Diệp tiểu hữu, nhà họ Quân mời cậu tới phủ.”

Diệp Quân lại cau mày.

Tần Vân nói: “Sao thế?”

Diệp Quân phân tích bảo: “Từ khi ông gửi thiếp hỏi qua, đã bốn ngày, nói cách khác, ngày thứ bốn bọn họ mới báo tin lại cho chúng ta.”

Tần Vân trầm trọng nói: “Ý Diệp tiểu hữu là, bọn họ….”

Diệp Quân khẽ cười nói: “Không có gì, chúng ta đi thôi.”

Tần Vân gật đầu: “Được.”

Rất nhanh, hai người đã tới Quân phủ, mặc dù Quân phủ không khí thế như phủ tổng đốc, nhưng cũng cực kì xa hoa, suy cho cùng đây cũng là gia tộc mạnh mẽ nhất trong tỉnh.

Hai người tới cửa Quân phủ, nhưng bị người ta chặn lại, Tần Vân vội tiến lên nói: “Chúng ta được mời tới.”

Nói rồi, ông ta lấy một tấm thiếp mời đưa qua.

Người kia nhìn thiếp mời, sau đó nói: “Đi cửa hông.”

Nói rồi, gã chỉ vào một lối cửa nhỏ cạnh cửa lớn không xa.

Tần Vân nhìn cửa nhỏ, lập tức ngơ ngác.

Người kia nói: “Chỉ có thiếp mời màu vàng, mới có tư cách đi cửa chính, các ngươi là thiếp mời màu đen, chỉ có thể đi cửa nhỏ, đây là quy củ.”

Sắc mặt Tần Vân hơi mất tự nhiên, ông ta cũng không sao, quay đầu nhìn Diệp Quân, chủ yếu là ông ta sợ Diệp Quân không vui.

Diệp Quân cười nhạt: “Đi thôi.”

Tất nhiên hắn sẽ không tức giận vì chút chuyện nhỏ này rồi.

Tần Vân gật đầu, hai người đi vào Quân phủ dưới sự dẫn dắt của thị vệ kia, họ dẫn hai người tới một thiên điện: “Đại thiếu gia đang tiếp khách, các ngươi chờ chút.”

Nói rồi, gã lui ra.

Lát sau, sắc mặt Tần Vân ngày càng khó coi, vì không có một ai mang trà lên.

Vẻ mặt Diệp Quân vẫn bình tĩnh, mục đích của hắn chỉ là mua miếng đất kia, hắn ra tiền, đối phương đưa đất, chuyện đơn giản thế thôi.

Tuy nhiên, lần đợi này của hai người lại đợi tới hai giờ, vẫn không có ai tới.

Sắc mặt Tần Vân đã hoàn toàn đen thui, ông ta đứng dậy ra ngoài dò hỏi, người bên ngoài đáp: “Đại thiếu gia vẫn đang tiếp khách, không được làm phiền.”

Tần Vân bất lực, chỉ có thể đi về.

Cứ như vậy, hai giờ lại trôi qua.

Tần Vân hoàn toàn không nhịn được nữa, ông ta vừa đứng dậy, thì lúc này, một người hầu đi vào, gã nhìn Tần Vần và Diệp Quân, lập tức ngơ ngác: “Các ngươi vẫn ở đây?”

Tần Vân trầm giọng nói: “Chúng ta luôn đợi đại thiếu gia.”

Người kia nói: “Một giờ trước đại thiếu gia đã rời phủ xử lí công việc rồi.”

Biểu cảm của Tần Vân cứng đờ.


Chương 2977: Móc nối quan hệ

Tần Vân không nhịn được cả giận nói: “Tại sao không có ai thông báo cho bọn ta biết vậy?”

Tên người hầu kia liếc mắt nhìn ông ta: “Ai biết các người sẽ đợi lâu như vậy chứ?”

Tần Vân vô cùng tức giận, nhưng may mà ông ta vẫn còn lí trí, ông ta biết mình không thể đắc tội với nhà họ Quân, lúc này ông ta chỉ đành cố gắng nuốt cơn giận này xuống, quay đầu nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Chúng ta đi thôi.”

Tần Vân nén giận: “Được.”

Sau khi Diệp Quân và Tần Vân rời khỏi nhà họ Tần, Diệp Quân mới nhẹ giọng nói: “Thật vô lí! Không thể nào chủ nhân bút Đại Đạo còn có cái thực lực thao túng đó…”

Tần Vân chợt nói: “Cậu Diệp, cậu nói gì vậy?”

Diệp Quân đáp: “Ta nói nhà họ Quân tại sao lại đối xử với chúng ta như vậy! Chúng ta không thù không oán gì với bọn họ, vì sao lại sỉ nhục chúng ta như vậy chứ.”

Tần Vân thấp giọng thở dài: “Không phải bọn họ sỉ nhục chúng ta đâu.”

Diệp Quân nhìn Tần Vân, Tần Vân trầm giọng nói: “Bọn họ căn bản không hề để ý đến chúng ta, nói thẳng ra là coi thường chúng ta, nếu Tổng đốc đại nhân tới, gia chủ của nhà họ Quân còn phải ra cửa trước nửa tiếng để nghênh đón…”

Diệp Quân có phần khó hiểu: “Nếu ông ta đã không để ý đến chúng ta thì tại sao còn mời chúng ta tới?”

Tần Vân trầm giọng nói: “Có thể ban đầu ông ta nghĩ dù sao cậu cũng là người bên cạnh Tổng đốc đại nhân… Nhưng sau này có thể là đã nghĩ lại rằng, cậu chỉ là một thị vệ bên cạnh cô ta…”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Hiểu rồi.”

Tần Vân nói: “Cậu Diệp, cậu cũng đừng tức giận, thế đạo này chính là như vậy, lấy thân phận để đối xử xử với người khác…”

Ông ta sợ Diệp Quân trẻ tuổi dễ nóng giận, lỡ như đắc tội với nhà họ Quân, vậy thì không phải là chuyện tốt gì với Diệp Quân, dù sao nhiều nhất Diệp Quân cũng chỉ được coi là thuộc hạ của Tang Hàn, mà nhà họ Quân lại khác, bọn họ là đối tác hợp tác.

Diệp Quân cười nói: “Không có gì đáng để tức giận cả, chúng ta chọn một nơi khác là được.”

Trong lòng Tần Vân thở phào nhẹ nhõm, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Quân, bèn có phần kinh ngạc, phong thái của người thiếu niên trước mặt này không phải là thứ mà người thường có thể so sánh được.

Ông ta cảm nhận được Diệp Quân thực sự không hề tức giận, hay là nói Diệp Quân hoàn toàn không coi trọng nhà họ Quân…

Loại cảm giác này khiến ông ta không khỏi cảm thấy có phần hoang đường.

Hai người đến một quán rượu rồi ngồi xuống, Diệp Quân lấy ra tấm bản đồ, hắn nhìn thoáng qua, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một điểm: “Ông cảm thấy nơi này thế nào?”

Tần Vân nhìn vào vị trí mà ánh mắt Diệp Quân dừng lại, suy nghĩ một lát rồi nói: “Cũng không phải là không được, nhưng vẫn không tốt bằng chỗ của nhà họ Quân.”

Diệp Quân cười nói: “Quả thực không sầm uất bằng nơi đó, nhưng không sao, ta tin rằng sau này nơi mà thư viện được xây dựng lên sẽ trở thành thánh địa của cả Đế Quốc!”

Nghe vậy, Tần Vân nhất thời cả kinh.

Diệp Quân quan sát bản đồ, trong đầu đã có một kế hoạch chi tiết.

Lần này hắn và chủ nhân bút Đại Đạo cạnh tranh công bằng, mà thứ hắn và chủ nhân bút Đại Đạo tranh giành chính là Đại Đạo.

Dĩ nhiên, nếu có thể trực tiếp giết chết đối phương thì đó điều tốt nhất, nhưng điều này căn bản không thực tế, giống như muốn trực tiếp giết chết hắn vậy, hoàn toàn không có khả năng.

Cuộc tranh chấp này rất khó dùng sự sống chết để phân định thắng thua, nếu không thể dùng sự sống chết để phân định thắng thua, vậy thì chỉ có thể dùng Đại Đạo để phân định.

Nhưng hắn rất rõ ràng, nếu hắn muốn có được chỗ đứng ở Đế Quốc thì bắt buộc phải dựa vào Tang Hàn!

Tang Hàn!

Người phụ nữ này cũng không đơn giản, hiện giờ cô ta vẫn luôn đề phòng hắn, hắn cũng rất khó để giành được sự tín nhiệm hoàn toàn của người phụ nữ này, điều hắn có thể làm chính là không ngừng phát triển giá trị của bản thân, để người phụ nữ này cần giá trị của hắn, cuối cùng không thể rời khỏi giá trị của hắn.

Còn nữa, hiện nay Đế Quốc đang giao chiến với nhà họ Thiên nào đó, đây cũng là một nhân tố cực kì không ổn định.

Khó!

Mỗi khi Diệp Quân nghĩ đến những điều này hắn đều cảm thấy thực sự khó khăn, đặc biệt là trong tình huống không có một mối quan hệ nào như bây giờ.

Diệp Quân đột nhiên nhìn Tần Vân: “Lão Tần, xây dựng một tòa thư viện thì cần bao nhiêu tiền?”

Tần Vân cười nói: “Thật ra không tốn bao nhiêu tiền, khoảng chừng một triệu tiên linh tinh là hoàn toàn có thể hoàn thành, cậu yên tâm, ta sẽ thanh toán khoản chi phí này.”

Diệp Quân nói: “Coi như là ta mượn ông.”

Tần Vân vội nói: “Không cần như vậy đâu, chỉ là một triệu tiên linh tinh mà thôi, không đáng để nói mượn đâu, quá xa cách rồi.”

Diệp Quân mỉm cười, không nói thêm gì nữa.

Tần Vân nói: “Nếu Diệp công tử đã xác định, thì ta có thể bắt tay vào làm ngay bây giờ, những chuyện nhỏ nhặt này cứ giao cho ta làm, ta giỏi mấy việc này.”

Diệp Quân gật đầu: “Vậy xin đa tạ.”

Tần Vân mỉm cười, sau đó nói: “Cậu Diệp, vậy chuyện của cháu gái ta…”

Diệp Quân đáp: “Ông bảo cô ấy tới tìm ta, ta sẽ dẫn theo cô ấy, có cơ hội ta sẽ đề cử cô ấy với Tang Hàn đại nhân.”

Hắn tất nhiên biết mục đích thực sự của đối phương là muốn tạo quan hệ với Tang Hàn chứ không phải là hắn, dĩ nhiên đây cũng là điều bình thường, hắn hiểu.

Nghe Diệp Quân nói thẳng ra như vậy, ánh mắt Tần Vân hiện lên một tia phức tạp, thiếu niên này quả thực nhạy bén, nói chuyện với những người như vậy thật bớt phiền phức.

Tần Vân thu hồi lại suy nghĩ: “Buổi tối ta sẽ bảo nó đến gặp cậu.”

Diệp Quân nhìn Tần Vân: “Tối sao?”

Tần Vân khẽ mỉm cười: “Đúng vậy.”

Diệp Quân gật đầu: “Được, sau khi cô ấy tới phủ Tổng đốc thì truyền âm cho ta, ta sẽ ra ngoài đón cô ấy.”

Phủ Tổng đốc không thể so với những nơi khác, người bình thường không vào được.

Tần Vân gật đầu: “Được, bây giờ ta lập tức đi sắp xếp chuyện của thư viện.”

Nói xong, ông ta thanh toán tiền rồi rời khỏi quán rượu.
Chương 2978: Không có bài

Diệp Quân đi đến nơi mà hắn chọn trên bản đồ, nơi mà hắn đang ở là một dãy núi hoang vắng không có một bóng người, có thể nói là đã cách xa phố thị phồn hoa, nhưng địa thế ở đây rất cao, nếu xây dựng thư viện trên đỉnh núi thì nhìn từ trên xuống có thể nhìn bao quát được hơn nửa thành Ung Nhung.

Hắn không định mở một tòa thư viện lớn ngay từ đầu. Thư viện quá lớn, không chỉ cần chi tiêu lớn mà hắn hiện giờ cũng không điều hành nổi, trước tiên mở một thư viện có quy mô không lớn lắm, sau đó lấy nó làm nền móng, từ từ phát triển lớn mạnh.

Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Sau khi xây dựng thư viện xong, ngươi định thuyết phục Tang Hàn đó làm Viện trưởng danh dự kiểu gì?”

Diệp Quân đáp: “Khó.”

Tiểu Tháp hỏi: “Vậy ngươi nói với lão già Tần kia là có thể thuyết phục được cô ta…”

Diệp Quân đáp: “Ta không nói như vậy thì ông ta sẽ không giúp ta.”

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân nói: “Thái độ hiện nay của Tổng đốc đại nhân với ta là quan sát, nếu cô ta làm Viện trưởng danh dự vậy thì đồng nghĩa với việc cô ta có liên quan với thư viện một cách quang minh chính đại, đây chính là điều mà cô ta khó mà chấp nhận được, vậy nên…”

Nói đến đây, hắn ngừng lại, rồi nói tiếp: “Không sao, ta sẽ cố gắng thuyết phục cô ta.”

Hắn biết, nếu Tang Hàn không cho hắn chỗ đứng thì thư viện này của hắn sẽ rất khó để phát triển.

Ở bất kì nơi nào, nếu ngươi muốn lập nghiệp mà không có bất kì chỗ dựa nào thì thực sự khó như lên trời, tất cả những cái gọi là quy tắc ngầm đều có thể hại chết ngươi.

Vì vậy, hắn nhất định phải có được sự ủng hộ của Tang Hàn, hơn nữa không chỉ là ủng hộ bằng lời nói suông, mà phải là sự ủng hộ thực tế.

Nhưng đây là một vấn đề khó!

Một lát sau, hắn rời đi, vào trong thành đi dạo hồi lâu, khi trời gần tối mới quay về phủ Tổng đốc.

Sau khi đến phủ Tổng đốc, hắn tới phòng ghi chép, bởi vì có sự phân phó của Tang Hàn nên hắn có thể xem tất cả hồ sơ vụ án, những hồ sơ vụ án này đều là những chuyện lớn trước mắt xảy ra ở thành Ung Nhung, thực ra mấy cái này có phần giống với Trung thư tỉnh ở hoàng triều thế tục, tất cả vấn đề ở bên dưới đều sẽ gom lại đây, sau đó trải qua sự sàng lọc, tổng kết của người ở đây, cuối cùng mới báo cáo cho Tang Hàn.

Dù sao cô ta cũng là chủ nhân của thành Ung Nhung, không thể chuyện gì cũng tự mình giải quyết.

Chẳng bao lâu, Diệp Quân nhận được triệu kiến của Tang Hàn.

Trong điện, Tang Hàn ngồi trước bàn đọc sách, trên chiếc bàn đọc sách ở trước mặt cô ta có đặt một quyển trục màu vàng.

Diệp Quân biết, đó là thánh chỉ.

Tang Hàn đang phê duyệt tấu chương, Diệp Quân chỉ đành chờ đợi.

Không biết đã qua bao lâu, Tang Hàn đặt bút xuống, rồi nói: “Chuyện thư viện thế nào rồi?”

Diệp Quân đáp: “Địa điểm đã chọn xong rồi, vài tháng nữa là có thể bắt đầu xây dựng.”

Tang Hàn nhìn hắn: “Có gặp phải vấn đề gì không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không có.”

Tang Hàn gật đầu, không nói gì.

Diệp Quân nói: “Sau khi thư viện xây xong, cô có thể làm Viện trưởng danh dự được không?”

Hắn quyết định đi thẳng vào vấn đề, nói chuyện với người thông minh chỉ có một con đường duy nhất là thành thật.

Tang Hàn nhìn hắn: “Tại sao?”

Diệp Quân thành thật đáp: “Cô là Viện trưởng danh dự thì ta sẽ dễ dàng làm việc hơn.”

Tang Hàn nói: “Ngươi cũng rất thẳng thắn.”

Diệp Quân đáp: “Tổng đốc đại nhân có bằng lòng không?”

Tang Hàn nhìn hắn chằm chằm, cũng không nói gì.

Diệp Quân tiếp tục nói: “Ta sẽ xây dựng thư viện này thành đệ nhất thư viện của Đế Quốc, tốt hơn cả học viện Đế Đô hiện giờ của Đế Quốc.”

Tang Hàn hỏi: “Dựa vào cái gì?”

Diệp Quân nói: “Lúc trước nhà ta có mở thư viện nên ta có kinh nghiệm.”

Dứt lời, hắn cũng cảm thấy lí do này có vẻ hơi cứng nhắc thế là bổ sung thêm: “Người nhà ta cũng sẽ ủng hộ ta.”

Tiểu Tháp: “…”

Tang Hàn có phần hiếu kì: “Người nhà ngươi là ai?”

Tất nhiên cô ta đã từng điều tra về Diệp Quân nhưng đáng tiếc, cho dù cô ta có dùng lực lượng tình báo mà cô ta nắm giữ được thì vẫn không thể điều tra ra được lai lịch của Diệp Quân.

Hắn thực sự giống như từ trên trời rơi xuống vậy.

Diệp Quan đáp: “Rất nhiều…”

Tang Hàn hỏi: “Ngươi xây dựng thư viện này là vì bản thân ngươi hay là vì ta, vì Đế Quốc?”

Diệp Quân đáp: “Vì chúng sinh ở khắp vũ trụ.”

Tang Hàn lắc đầu: “Lý do này không thuyết phục được ta.”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tổng đốc đại nhân, người bên dưới cần một vài cơ hội, mà như những gì ta nói lúc trước, cô cũng cần bồi dưỡng một nhóm nhân tài cho riêng mình…”

Tang Hàn nhìn hắn: “Nhưng ta không tin tưởng ngươi.”

Diệp Quân yên lặng.

Đối phương sắp ngả bài với hắn rồi.

Nhưng vấn đề là, hắn không có bài để ngửa với đối phương!

Bởi vì lời hắn nói, đối phương nhất định sẽ không tin… Nếu tin vậy chắc chắn sẽ ngay lập tức giết chết hắn.

Dù sao hắn và chủ nhân bút Đại Đạo đến đây, coi nơi này là chiến trường để tranh đạo.

Thấy Diệp Quân yên lặng, Tang Hàn bình tĩnh nói: “Đợi sau khi ngươi nghĩ kĩ rồi thì lại tới tìm ta, lui xuống đi.”

Diệp Quân còn muốn nói gì đó thì Tang Hàn lại nói tiếp: “Lui xuống đi.”

Diệp Quân liếc nhìn cô ta, không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi.


Chương 2979: Tần Tuyết

Sau khi rời khỏi đại điện, Diệp Quân trở lại phòng mình, thở dài một cái, người phụ nữ này quả thật không dễ đối phó!

Tiểu Tháp nói: “Người phụ nữ kia rất cảnh giác ngươi.”

Diệp Quân nói: “Không phải cô ta cảnh giác ta mà là muốn biết mục đích thật sự của ta.”

Tiểu Tháp nói: “Tại sao?”

Diệp Quân cười nói: “Biết được mục đích thật sự của ta, cô ta mới có thể yên tâm, mới có thể lợi dụng ta, bây giờ cô ta biết mục đích của ta có liên quan tới thư viện, thế nên cô ta đang lợi dụng thư viện để ép buộc ta bộc lộ mục đích thật sự của mình.”

Tiểu Tháp nói: “Vậy ngươi định đối phó thế nào?”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Không thể nào tiết lộ mục đích thật sự, nhưng nếu không tiết lộ, cô ta vẫn sẽ làm vậy với ta, mà không có sự ủng hộ của cô ta, thư viện sẽ không thể nào phát triển được ở đây, nhưng...”

Nói đến đây, hắn khẽ mỉm cười: “Ta vẫn muốn thử xem.”

Tiểu Tháp nói: “Thử cái gì?”

Diệp Quân nói: “Thử xem không có sự ủng hộ của cô ta, ta có thể tạo dựng được thư viện này hay không.”

Tiểu Tháp nói: “Có phải ngươi đã đoán trước được là không thể thuyết phục được cô ta không?”

Diệp Quân gật đầu.

Người phụ nữ này không hề đơn giản, nếu có thể tùy ý thuyết phục vậy hắn sẽ cảm thấy lo lắng đề phòng hơn.

Tiểu Tháp nói: “Sẽ rất khó đấy.”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng là rất khó.”

Trước khi thành lập thư viện, thành lập trật tự, hắn đều phải chinh phục được thế lực cao nhất của địa phương đó rồi mới thi hành, từ trên xuống dưới đương nhiên là mọi chuyện rất đơn giản, nhưng bây giờ, hắn phải bước từ dưới lên trên, điều này đương nhiên là sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Nhưng bây giờ hắn không có sự lựa chọn, chỉ có thể đi được bước nào hay bước đó.

Người làm hắn lo lắng nhất thật ra là chủ nhân bút Đại Đạo, một khi người này thoát khỏi khó khăn vậy thì cũng giống như rồng trở về biển, hắn có cảm giác lúc gặp được chủ nhân bút Đại Đạo ở đây, người này nhất định sẽ cho hắn một bất ngờ rất lớn.

Nghĩ tới đây, Diệp Quân không khỏi chau mày, bây giờ không chỉ thực lực phải tăng nhanh, thư viện cũng phải sớm được thành lập, sau đó phát triển.

Lúc này, hắn như cảm nhận được điều gì, lòng bàn tay mở ra, bùa truyền âm trong tay cũng hơi lóe lên.

Diệp Quân đứng dậy, hắn ra bên ngoài phủ Tổng Đốc, vừa ra đã gặp được một cô gái mặc áo tím, tóc dài xõa vai, trong tay cầm một chiếc hộp gỗ, vẻ mặt cô ta hơi trắng bệch, trông rất yếu ớt.

Cô gái đi tới trước mặt Diệp Quân: “Diệp công tử, xin chào, ta là Tần Tuyết, ông nội bảo ta tới tìm ngươi.”

Diệp Quân cười nói: “Xin chào, vào đây với ta.”

Diệp Quân dẫn cô ta vào phủ Tổng Đốc, sau khi tới phòng, hắn xoay người nhìn về phía Tần Tuyết: “Tần Tuyết cô nương, mời ngồi.”

Sau khi Tần Tuyết ngồi xuống, cô ta nhẹ nhàng buông chiếc hộp gỗ trong tay ra, sau đó nói: “Diệp công tử, ông nội ta bảo ta làm phụ tá cho ngươi trong khoảng thời gian này, nếu ngươi cần gì thì có thể nói với ta.”

Diệp Quân hỏi: “Cô biết những gì?”

Tần Tuyết nói: “Cái gì cũng biết một chút.”

Diệp Quân cười nói: “Cái gì cũng biết một chút ư?”

Tần Tuyết gật đầu.

Diệp Quân cầm bản đồ, hắn nhìn chỗ bị đánh dấu: “Ông nội cô chắc đã nói với cô rằng ta muốn thành lập một thư viện, bây giờ địa điểm đã chọn xong rồi, vốn cũng không có vấn đề gì, theo cô thấy, thư viện này có thể xây được không?”

Tần Tuyết lắc đầu: “Không thể.”

Diệp Quân nhìn Tần Tuyết, Tần Tuyết nói: “Diệp công tử, thứ cho ta nói thẳng, việc ngươi muốn thành lập thư viện thật sự có rất nhiều vấn đề, tiền có thể giải quyết được, nhưng có một số chuyện có tiền cũng không thể giải quyết được, ví dụ như quy trình phê duyệt, nếu không có người thì quy trình phê duyệt này rất khó thành công.”

Diệp Quân nói: “Thử xem?”

Tần Tuyết nhìn hắn, không nói gì, nhưng trong lòng có chút thất vọng.

Còn thử cái khỉ gì nữa!

Nhưng thiếu niên trước mặt lại là người mà ông nội nhìn trúng, cô ta đương nhiên không thể nói lời trong lòng ra được, vì vậy gật đầu một cái: “Được.”

Nói xong, cô ta mở hộp gỗ, lấy một chồng văn kiện trong đó ra: “Ông nội đã làm xong tất cả mọi chuyện rồi, bây giờ cũng chỉ chờ “Bộ Công Tạo” phê duyệt là có thể bắt đầu khởi công.

Bộ Công Tạo chính là cơ quan chuyên quản lý tất cả các công trình kiến trúc, không có sự phê duyệt của bọn họ, bất kỳ công trình nào cũng không được khởi công.

Diệp Quân nói ngay: “Vậy chúng ta tới bộ Công Tạo thôi.”

Cô nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nhận ra bây giờ không thể tới bộ Công Tạo, lập tức cười nói: “Cô ở đây nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng ta tới bộ Công Tạo.”

Tần Tuyết gật đầu: “Được.”

Nói xong, cô ta do dự một lát, lại hỏi: “Có phải Tổng Đốc đại nhân không muốn làm viện trưởng danh dự không?”

Diệp Quân nói: “Đương nhiên là không, cô ta rất sẵn lòng.”

Tần Tuyết nhìn hắn: “Ồ.”

Diệp Quân biết cô ta đã đoán được, lập tức cười mỉa: “Cô ta chỉ tạm thời không muốn thôi, nhưng không sao, cứ từ từ mà làm, chuyện tốt sẽ tới thôi.”

Tần Tuyết gật đầu, không nói gì nữa.

Mục đích cuối cùng của cô khi đi theo Diệp Quân thật ra là để vào phủ Tổng Đốc, điều cô ta cần là sự tiến cử của Diệp Quân, chỉ vậy mà thôi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Quân và Tần Tuyết đi thẳng tới bộ Công Tạo.

Trên đường, Diệp Quân nói: “Những văn kiện này đều không vấn đề gì cả chứ?”

Tần Tuyết nói: “Không có vấn đề gì cả.”

Diệp Quân gật đầu: “Vậy thì tốt.”

Tần Tuyết nhìn hắn, không nói gì.
Chương 2980: Mời rượu

Chốc lát, hai người đã tới bộ Công Tạo, nơi này thật sự rất đông, hai người xếp hàng chờ rất lâu, cuối cùng đến trưa bọn họ mới gặp được một tên chủ quản sự của bộ Công Tạo.

Bên trong căn phòng, quản sự nhìn đống văn kiện trước mặt Diệp Quân, bình tĩnh nói: “Ta vừa mới nhìn sơ qua, văn kiện này của ngươi có chút vấn đề.”

Diệp Quân hơi ngẩn ra, sau đó nói: “Vấn đề gì?”

Quản sự nhìn hắn: “Một công trình lớn như vậy, nhất định phải báo cáo trước thời hạn một tháng, nhưng ngươi lại không báo cáo, hơn nữa, mỗi văn kiện phải đóng dấu khác nhau, con dấu của chúng ta không có đủ, không thể nào đóng cho ngươi được, lần sau lại tới đi!”

Nói xong, gã nâng tách trà lên, nhẹ nhàng uống một hớp, đây là muốn tiễn khách.

Diệp Quân đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua, còn định nói gì đó, nhưng Tần Tuyết lại kéo ống tay áo hắn rồi đi.

Sau khi cùng Tần Tuyết đi ra ngoài, quản sự kia lại cười lên, công trình lần này thật sự rất lớn!

Tên nhóc bên cạnh gã thắc mắc: “Lão đại, những văn kiện này của hắn đều chính xác, hình như cũng không cần phải báo cáo... hơn nữa, con dấu của chúng ta cũng đều đủ mà...”

Quản sự liếc y: “Nếu chuyện lần này thành công, vậy chúng ta sẽ ăn cái gì, uống cái gì?”

Tên nhóc: “...”

Sau khi ra khỏi bộ Công Tạo, Diệp Quân im lặng không nói gì.

Tần Tuyết nói: “Ta đã cho người đưa một tấm thiệp mời cho vị quản sự kia, tối nay mời hắn tới “Tiên Hạc Lâu” gặp mặt một chút.”

Diệp Quân quay đầu nhìn Tần Tuyết, Tần Tuyết bình tĩnh nói: “Ngươi không mời khách ăn cơm thì chuyện này làm sao có thể tiến hành được?”

Diệp Quân không nói gì.

Tần Tuyết lại nói: “Ngươi có thể không cần tới, ta bảo ông nội phái ngươi tới...”

Diệp Quân nói: “Ta đi.”

Tần Tuyết nhìn Diệp Quân, Diệp Quân lại nói: “Ta đi mà.”

Tần Tuyết nói: “Được.”

Buổi tối, Tiên Hạc Lâu.

Diệp Quân vốn định ngồi trong phòng chờ, nhưng lúc này, Tần Tuyết lại kéo hắn ra ngoài cửa.

Diệp Quân thắc mắc.

Tần Tuyết nhìn hắn: “Làm gì có ai chờ người trong phòng chứ? Phải đứng ở cửa đợi, hiểu chưa?”

Diệp Quân: “...”

Rất nhanh, quản sự và một tên tên nhóc từ xa đi tới.

Thấy Diệp Quân không có động tĩnh gì, Tần Tuyết trợn mặt nhìn hắn một cái, sau đó nghênh đón quản sự và tên tên nhóc kia, cô ta mỉm cười nói: “Chu quản sự, cảm ơn ngài đã tới dự tiệc trong lúc bận rộn thế này, mời vào trong.”

Quản sự cười nói: “Được.”

Sau khi mấy người vào phòng, Tần Tuyết lặng lẽ lấy một chiếc nhẫn không gian nhét vào trong tay Diệp Quân, cùng lúc đó, giọng nói của cô ta vang lên trong đầu hắn: “Trước tiên hãy uống vài ly, sau khi trò chuyện một hồi rồi đưa.”

Diệp Quân nhìn chiếc nhẫn không gian trong tay, gật đầu, hắn đương nhiên biết điều này.

Ngay sau đó, hắn bưng ly rượu đứng lên, mỉm cười nói: “Chu quản sự, nào, ta mời ngài một ly...”

Sau ba ly rượu, cả hai đều đã có men say, nhưng chủ quản sự vẫn giữ được phong độ, mặt mày vui vẻ, đúng mực, không khiêm tốn cũng không hống hách, cũng không nói chuyện gì khác.

Diệp Quân cũng không đề cập tới.

Một lát sau.

“Leng keng!”

Lúc này, một giọng nói thanh thúy đột nhiên vang lên từ trong sân.

“A!”

Diệp Quân đột nhiên cả kinh, hắn nhìn dưới đất: “Chu quản sự, chiếc nhẫn không gian của huynh rớt rồi.”

Chu quản sự cúi đầu nhìn chiếc nhẫn không gian, khi thấy chiếc nhẫn không gian, gã nheo mắt lại, bên trong chiếc nhẫn không gian ước chừng có một trăm ngàn viên tinh linh tinh.

Diệp Quân vội vàng nhặt chiếc nhẫn không gian lên bỏ vào trong tay Chu quản sự: “Chu quản sự, nhẫn không gian này phải cất cẩn thận chứ...”

Chu quản sự thản nhiên cất chiếc nhẫn không gian đi, nụ cười trên mặt cũng cũng không còn khách khí như hồi nãy nữa, lần này là nụ cười phát ra từ nội tâm: “May mà Diệp lão đệ phát hiện ra, nếu không, ta trở về e là không có gì để đưa lại cho vợ rồi! Dù sao thì trong này cũng là hơn mấy năm bổng lộc của ta, nào nào, chúng ta uống một ly...”

Sau khi uống một bữa, Diệp Quân đột nhiên thở dài.

Chu quản sự vội hỏi: “Diệp lão đệ, sao vậy?”

Diệp Quân lại thở dài: “Ai nha, lão đệ gần đây có rất nhiều chuyện phiền lòng! Huynh cũng biết đấy, thư viện kia của ta...”

“À! Thư viện?”

Chu quản sự đột nhiên cười lớn: “Suýt quên mất vụ này của Diệp lão đệ, Diệp lão đệ, đệ có mang văn kiện tới không?”

Diệp Quân nói: “Đều ở trên người đây!”

Chu quản sự nói: “Nào nào, đưa cho ta...”

Diệp Quân lấy văn kiện ra, Chu quản sự lấy ra rất nhiều con dấu như ảo thuật gia, cười nói: “Diệp lão đệ, nào nào, bây giờ ta sẽ đóng dấu cho đệ...”

Nói xong, gã dừng lại một chút, nói: “Diệp lão đệ, thành thật mà nói, chuyện này không hợp quy củ đâu, đệ thành lập thư viện là một công đức rất lớn, trên có thể đào tạo ra nhiều nhân tài hơn cho đế quốc, dưới có thể cung cấp một nền tảng đề những dân chúng tiến lên phía trước... Đế quốc chúng ta cần những người vì dân vì nước như đệ, thế nên, dù không hợp quy củ cho lắm, nhưng ta vẫn muốn ủng hộ đệ...”

Nói xong, gã cầm con dấu ấn thật mạnh xuống...

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK