Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 450: Tháp gia, ngươi đừng chết mà

Trên mặt đất, Kiếm Chủ Vĩnh Hằng nhìn thanh kiếm này chém tới bằng ánh mắt bình tĩnh.

Không phải là Chân Thần.

Kiếm Chủ Vĩnh Hằng khẽ cười: "Cũng được, Chấp Kiếm Nhân, ta đã muốn đấu với ngươi một trận từ lâu rồi!"

Dứt lời, ông ấy phất tay áo, hóa thành một đạo kiếm quang bay vút lên trời!

Vù!

Kiếm phá trời cao!

Những cường giả của Vĩnh Hằng Kiếm Tông đều nhìn chăm chăm lên bầu trời.

Sưu tổ có thể đánh bại được Chấp Kiếm Nhân này không?

Không chỉ mình Vĩnh Hằng Kiếm Tông, tất cả mọi người đều có cùng câu hỏi này.

Dưới sự chứng kiến của mọi người, Kiếm Chủ Vĩnh Hằng đâm một nhát vào kiếm Chấp Pháp kia.

Ầm!

Trời đất nứt toác!

Hai loại kiếm ý khủng bố lan tràn trong không gian, tuy không cố tình đối phó với thế giới này nhưng cả vùng Táng Thân đang bắt đầu vỡ vụn rồi sụp đổ.

Thế giới này không chịu nổi kiếm ý của hai người!

Ở sâu trong tinh không xa vời vợi kia, vô số thời không tan vỡ, tinh hà tịch diệt, vũ trụ cuộn trào.

Bên dưới, Kiếm Chủ Vĩnh Hằng bỗng cười lớn, ông ấy chỉ tay về phía kiếm Vĩnh Hằng.

Ầm!

Kiếm Vĩnh Hằng rung lên bần bật, sức mạnh khủng bố đẩy lùi kiếm Chấp Pháp kia vào trong đường hầm thời không.

Mà lúc này, Kiếm Chủ Vĩnh Hằng bỗng nhoáng người, hóa thành một đạo kiếm quang đánh vào trong Chân vũ trụ!

Đánh vào Chân vũ trụ?

Ai nấy đều nhìn chằm chằm đường hầm thời không kia!

Keng!

Bấy giờ, trong đường hầm thời không kia vang ra tiếng kiếm kêu, một thi thể chầm chậm rơi xuống từ trong đó.

Thấy cảnh này, các cường giả Vĩnh Hằng Kiếm Tông ở bên dưới đều tái mặt!

Vì thi thể đó chính là Kiếm Chủ Vĩnh Hằng!

Cùng rơi xuống với Kiếm Chủ Vĩnh Hằng còn có thanh kiếm Vĩnh Hằng kia nữa.

Thua rồi!

Ngay lúc này, một tia kiếm quang phóng từ trong đường hầm thời không kia ra với tốc độ cực nhanh.

Vù!

Trong ánh nhìn của mọi người, tia kiếm quang kia đã đóng đinh Kiếm Chủ Vĩnh Hằng lên cột đá, ngay trên vị trí người phụ nữ áo đỏ bị đóng đinh.

Hai người đều bị ghim trên đó!

Bên dưới, những cường giả của Vĩnh Hằng Kiếm Tông nổi giận, có vài kiếm tu trẻ tuổi định ra tay nhưng Thạch Tàng đã quát: "Dừng tay!"

Tiếng quát này như tiếng sấm.

Tất cả kiếm tu của Vĩnh Hằng Kiếm Tông đều dừng lại, bọn họ giận dữ nhìn đường hầm thời không kia.

Giết người ta rồi còn sỉ nhục như vậy!

Thật sự ức hiếp người quá đáng!

Thạch Tàng lặng lẽ nhìn đường hầm thời không kia, y xòe tay ra, thanh kiếm Vĩnh Hằng chầm chậm rơi vào tay y. Y nhìn thanh kiếm trong tay rồi như cảm nhận được điều gì đó, y chợt ngẩng đầu nhìn đường hầm thời không, ở phía cuối đường hầm lờ mờ thấy một ảo ảnh.

Chấp Kiếm Nhân!

Kiếm tu mạnh nhất Chân vũ trụ!

Thạch Tàng nhìn chằm chằm ảo ảnh kia, nhưng ảo ảnh lại thờ ơ quay người rời đi.

Khinh thường!

Cường giả của Vĩnh Hằng Kiếm Tông đều giận tím mặt nhưng cũng không thể làm gì!

Người ta có tư cách khinh thường Vĩnh Hằng Kiếm Tông!

Đến cả Kiếm Chủ Vĩnh Hằng cũng đã bị giết, trong mắt người ta, đệ tử của Vĩnh Hằng Kiếm Tông chắc chẳng khác gì con sâu cái kiến!

Thạch Tàng trầm mặc một hồi lâu mới nhìn thi thể của Kiếm Chủ Vĩnh Hằng, khẽ nói: "Sư tổ, đợi con đón người về!"

Nói xong, y quay người nhìn các cường giả của Vĩnh Hằng Kiếm Tông: "Đi!"

Tuy những cường giả của Vĩnh Hằng Kiếm Tông không cam tâm nhưng không thể làm gì được, bèn theo Thạch Tàng rời đi.

Cô gái áo trắng thì nhìn chân trời, trong lòng ngờ vực, không biết chàng trai kia chết chưa!

Cô ta không nghĩ quá nhiều, quay người rời đi.

...

Trên mặt đất nơi nào đó, Diệp Quân chỉ còn lại linh hồn nằm trên đất, bên cạnh hắn còn có một cái tháp nhỏ.

Linh hồn của Diệp Quân lúc này cực kỳ yếu ớt.

Tuy vừa nãy Tháp gia đã đỡ phía trước nhưng hắn cũng phải chịu sức đánh rất mạnh.

Suýt thì chơi ngu mất mạng luôn rồi!

"Đại ca!"

Đúng lúc này, Tư Thông Thiên chạy tới trước mặt Diệp Quân, khi nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Diệp Quân, y cũng ngây ra như phỗng!

Đạ ca mình còn cứu được không?

Tư Thông Thiên nhìn nhẫn không gian với tòa tháp nhỏ của Diệp Quân, hơi do dự.

Mấy chuyện như hôi của... y cũng từng làm rồi!

Sau một lúc suy tư, Tư Thông Thiên bỗng lấy một viên đan dược màu đen từ trong nhẫn không gian của mình ra, y đút đan dược vào miệng của Diệp Quân, trong tích tắc, một luồng năng lượng linh hồn thuần túy đã tỏa ra từ người Diệp Quân.

Dưỡng Hồn Đan!

Chuyên chữa trị linh hồn!

Đệ tử thế gia đi ra ngoài nhất định đều chuẩn bị loại đan dược này.

Tư Thông Thiên nhìn Diệp Quân, lặng lẽ chờ đợi.

Hôi của?

Chắc chắn y sẽ không làm chuyện này.

Đùa gì thế, đại ca này là người mà tiên tổ của mình và Kiếm Chủ Vĩnh Hằng đã nhìn trúng, chắc chắn không phải là người tầm thường.

Hôi của cũng phải chia đối tượng!

Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng từ từ mở mắt ra. Thấy thế, Tư Thông Thiên vội hỏi: "Đại ca, huynh tỉnh rồi à?"

Diệp Quân nhìn Tư Thông Thiên trước mặt, khẽ hỏi: "Ta còn sống à?"

Tư Thông Thiên gật đầu lia lịa: "Còn sống!"

Diệp Quân hít sâu vào một hơi, như nhớ ra điều gì, hắn vội nhìn Tiểu Tháp: "Tháp gia, ngươi không sao chứ?"

Tháp gia không trả lời.

Diệp Quân sững sờ, hắn xòe tay ra, Tiểu Tháp chầm chậm bay vào tay hắn. Hắn quan sát Tiểu Tháp rồi gọi: "Tháp gia ơi?"

Vẫn không trả lời!

Bấy giờ Diệp Quân hơi căng thẳng: "Tháp gia, ngươi đừng chết mà!"

Tiểu Tháp: "..."

Thấy Tiểu Tháp không có động tĩnh gì, Diệp Quân thật sự sốt ruột!

Vì trận chiến vừa nãy Tháp gia đã cản phía trước, gánh hết mọi thứ!

Sức gồng quá đỉnh!

Nghĩ đến đây, tuy trên mặt Diệp Quân mang vẻ bi thương nhưng trong lòng thì lại vui mừng khôn xiết!

Phòng ngự mạnh nhất, chính là Tháp gia!
Chương 451: Cưới thêm một thê tử nữa

Diệp Quân đang định nói gì đó thì An Nam Tịnh bỗng xuất hiện bên cạnh hắn. Thấy An Nam Tịnh, Diệp Quân vội nói: "Tiền bối, Tháp gia..."

An Nam Tịnh nhìn Tiểu Tháp, sau đó nói: "Chưa chết!"

Nghe vậy, Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm.

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: "Mất thân xác rồi à?"

Diệp Quân gật đầu.

An Nam Tịnh: "Khôi phục thân xác trước đã!"

Diệp Quân gật đầu: "Vâng!"

Nói rồi hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian rồi chọn ra một đống bảo vật từ trong đó.

Ra ngoài chu du, đương nhiên hắn sẽ mang theo trang bị và đan dược tốt rồi.

Từ từ phát triển á?

Hắn không có thời gian!

Vũ trụ Quan Huyên bây giờ có đám Diệp Khải chống đỡ, nhưng hắn biết, đám Diệp Khải có lẽ không trụ được quá lâu, thế nên hắn buộc phải dùng cách nhanh nhất để nâng cao thực lực của mình.

Một lát sau, thân xác của hắn dần dần được khôi phục.

Như nhớ ra điều gì, Diệp Quân nhìn Tư Thông Thiên hỏi: "Kiếm Chủ Vĩnh Hằng kia thế nào rồi?"

Tư Thông Thiên khẽ đáp: "Chết rồi!"

Diệp Quân nhíu mày: "Chết rồi sao?"

Tư Thông Thiên gật đầu.

Diệp Quân trầm giọng nói: "Chân Thần giết à?"

Tư Thông Thiên lắc đầu: "Là do Chấp Kiếm Nhân giết!"

Chấp Kiếm Nhân!

Diệp Quân im lặng.

Trước đây hắn từng nghe Liên Song nhắc đến Chấp Kiếm Nhân này, hắn không ngờ thực lực của Chấp Kiếm Nhân này lại mạnh đến vậy!

Quá khủng bố!

Giờ nhớ lại nhát kiếm kia, lòng hắn vẫn chấn động.

Nhưng nhiều hơn vẫn là phấn khởi!

Vì hắn phát hiện bây giờ nhớ lại nhát kiếm đó, hắn không còn sợ hãi nữa.

Cách tốt nhất để đánh bại nỗi sợ là đối mặt với nó!

Chỉ là hơi khổ cho Tháp gia!

Một lát sau, thân xác của hắn đã hồi phục, hắn cảm nhận thân xác của mình rồi nhìn An Nam Tịnh, đang định nói thì An Nam Tịnh bỗng hỏi: "Sao vừa nãy lại ra tay?"

Diệp Quân suy nghĩ rồi trả lời: "Vì ta phát hiện ra trong lòng mình nảy sinh sự sợ hãi!"

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: "Thế nên cậu đã ra tay à?"

Diệp Quân gật đầu: "Nhát kiếm kia rất mạnh, không phải thứ ta bây giờ có thể địch lại, nhưng nếu ta không xuất kiếm thì ta sẽ mãi mãi sống trong ám ảnh của nhát kiếm đó, nó sẽ trở thành ác mộng của ta!"

An Nam Tịnh nghiêm túc nhìn Diệp Quân: "Nhưng cậu xuất kiếm thì có thể sẽ chết!"

Diệp Quân gật đầu: "Ta biết, song, nếu không xuất kiếm, ta sống không bằng chết!"

An Nam Tịnh trầm mặc.

Diệp Quân khẽ nói: "Đạo kiếm thế kia muốn ta thần phục quỳ xuống. Nếu ta muốn sống, đơn giản thôi, chỉ cần thần phục và quỳ bò xuống đất là được rồi. Nhưng ta sẽ không làm vậy. Ta cảm thấy làm người đôi lúc có thể hèn nhát, có thể khóc, thậm chí có thể chết, nhưng nhất định phải có khí phách!"

An Nam Tịnh khẽ gật đầu, ánh mắt tán thưởng. Tuy lần này Diệp Quân vẫn chưa Nhập Phàm nhưng đã rất gần rồi, chỉ cần một bước ngoặt nữa là dễ dàng bước vào Phàm Cảnh!

Cần phải chiến đấu!

Lúc này, Diệp Quân lại kiên định nói: "Nếu cho ta một cơ hội nữa, ta vẫn sẽ chọn chiến đấu!"

Tiểu Tháp bỗng nói: "Ngươi muốn chiến thì cứ chiến, lần sau đừng mang theo ta, được không?"

Diệp Quân cười gượng: "Tháp gia, ngươi không sao rồi à?"

Tiểu Tháp bực mình: "Chưa chết!"

Diệp Quân chân thành nói: "Ta biết với thực lực của Tháp gia, một Chấp Kiếm Nhân nhỏ bé sao có thể làm gì được ngươi cơ chứ?"

Tiểu Tháp bình thản: "Ngươi đừng mất công nịnh ta, Tháp gia ta sống bao nhiêu năm qua, không tiếp chiêu này của ngươi!"

Diệp Quân cười ha hả, sau đó nhìn An Nam Tịnh: "Tiền bối, người dẫn ta đến đây là để ta xem trận chiến giữa Kiếm Chủ Vĩnh Hằng và Chân Thần sao?"

An Nam Tịnh gật đầu: "Đi, tới nơi cuối cùng!"

Diệp Quân vội hỏi: "Nơi nào ạ?"

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: "Thành Chư Thiên Vạn Giới!"

Diệp Quân nhíu mày: "Thành Chư Thiên Vạn Giới sao ạ?"

An Nam Tịnh gật đầu: "Đi đấu bảng Chư Thiên, đánh đến khi giành hạng nhất".

Đấu bảng Chư Thiên!

Diệp Quân do dự rồi hỏi: "Đánh tới hạng nhất được lợi ích gì ạ?"

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: "Cậu có muốn cưới thêm một thê tử nữa không?"

Diệp Quân sững người.

Nói gì vậy?

Cái này...

An Nam Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Đánh được đến hạng nhất thì ta và cha cậu sẽ giúp cậu nghĩ cách để cậu cưới thêm một thê tử nữa!"

Diệp Quân chần chừ, nói: "Tiền bối, chuyện này..."

An Nam Tịnh bình tĩnh nói: "Đánh hay không tùy cậu. Từ bây giờ ta sẽ không đi theo cậu nữa, ta cũng đã cho ba mươi sáu người mà mẹ cậu để lại bảo vệ cậu trở về thần điện Hư Chân rồi. Đánh được đến hạng nhất thì trở về vũ trụ Quan Huyên".

Nói xong bà ấy quay người định bỏ đi.

Lúc này, Diệp Quân vội nói: "Tiền bối, ta đã có Tiểu Ca rồi! Chuyện thê tử..."

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: "Thế cậu muốn Tịch Huyền cô nương kia gả cho người khác không? Cả Thiên Thiên cô nương nữa, cậu có muốn bọn họ gả cho người đàn ông khác không?"

Diệp Quân sững người.

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân, truy hỏi: "Mong vậy không?"

Sắc mặt Diệp Quân hơi mất tự nhiên, hắn thầm nói: "Tháp gia, ngươi nói gì đi chứ!"

Tiểu Tháp: "..."

Tiểu Tháp cũng hơi ngẩn người, ta nói gì được chứ!

Thằng nhóc khốn nạn nhà ngươi, cứ hễ gặp chuyện gì không giải quyết được là lại lôi Tháp gia ta ra!

Mẹ kiếp, ta chỉ là một cái tháp, không phải cái bia đỡ mà cứ hở là lấy ông đây ra đỡ đạn thay!

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân rồi nói: "Đánh hay không tùy cậu. Nếu không đánh thì bây giờ trở về vũ trụ Quan Huyên, nếu đánh thì ta chỉ cho cậu thời gian một tháng, trong một tháng không đánh lên được hạng nhất thì ta rút lại lời vừa nãy".

Nói xong, bà ấy lập tức biến mất trên trời.

Diệp Quân trầm mặc một lát rồi hỏi: "Tháp gia, ngươi thấy thế nào?'

Tiểu Tháp ngờ vực: "Ta thấy thế nào cái gì? Chuyện của ngươi, ngươi tự quyết định đi!"

Diệp Quân gật đầu: "Ta nghe theo Tháp gia!"

Nói rồi, hắn nhìn Tư Thông Thiên ở bên cạnh: "Thành Chư Thiên Vạn Giới ở đâu?"

Tiểu Tháp: "..."

Giọng nói bí ẩn bỗng nói: "Tiểu Tháp, sao ta có linh cảm sau này ngươi sẽ trở thành cái bia đỡ chuyên dụng của hắn thế nhỉ?"

Tiểu Tháp: "..."
Chương 452: Phải lấy truyền thừa của Chân Vô Ngã

Tư Thông Thiên dẫn Diệp Quân vào trong đường hầm thời không, mục tiêu của hai người không phải là thành Chư Thiên Vạn Giới mà là Nguyên Giới, cũng chính là thế giới của Tư Thông Thiên.

Vì muốn tới thành Chư Thiên Vạn Giới phải dùng tới trận pháp dịch chuyển, nếu không với thực lực của hai người họ, có xuyên thời không ròng rã một năm trời cũng không thể đến được!

Quá xa!

Chư thiên vạn giới cách nhau rất rất xa!

Mà Nguyên Giới có trận pháp dịch chuyển đến chư thiên vạn giới!

Trong đường hầm thời không, Tư Thông Thiên quan sát Diệp Quân với ánh mắt tò mò: "Đại ca, huynh thật sự mới tới cảnh giới Tiểu Kiếp à?"

Diệp Quân gật đầu.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Đại ca, cảnh giới của huynh có thấp quá không vậy? Đệ không có ý gì đâu, chỉ là bảng Chư Thiên thật sự rất khó đánh!"

Diệp Quân nhìn Tư Thông Thiên: "Khó lắm à?"

Tiểu Tháp gật đầu: "Vâng!"

Diệp Quân cười nói: "Đệ nói cho ta nghe về bảng Chư Thiên này đi!"

Tư Thông Thiên thấp giọng nói: "Bảng Chư Thiên là bảng có chất lượng cao nhất trong chư thiên vạn giới, chỉ có mười cái tên, những người có tên trên bảng này đều là thiên tài siêu cấp yêu nghiệt nhất của chư thiên vạn giới... rất đáng sợ. Nguyên Giới của đệ có đến hàng tỷ tỷ sinh linh nhưng vẫn không ai được lên bảng Chư Thiên!"

Diệp Quân bỗng hỏi: "Ai sáng lập ra bảng Chư Thiên thế?"

Tư Thông Thiên: "Thành Chư Thiên Vạn Giới sáng lập ra đó. Thành Chư Thiên Vạn Giới này là một sự tồn tại đặc biệt, không thuộc về bất cứ thế giới hay chư thiên nào. Mà người sáng lập ra tòa thành này thì cực kỳ cực kỳ lợi hại, tên là Chân Vô Ngã. Bà ấy đã lập ra một loại đạo mới ngoài ba nghìn đại đạo, đạo Vô Ngã. Nghe nói năm xưa bà ấy đã từng một mình chiến đấu với quân cận vệ của Chân Thần của Chân vũ trụ".

Diệp Quân nheo mắt: "Từng đánh với Chân vũ trụ à?"

Tư Thông Thiên gật đầu: "Đúng vậy! Không chỉ thế, bà ấy còn từng đại chiến một tháng trời với Chấp Kiếm Nhân của Chân vũ trụ ở trong thời không Âm Giới. Không biết kết quả thế nào, chỉ biết sau trận chiến đó bà ấy đã sáng lập ra thành Chư Thiên Vạn Giới, từ đó về sau, thần linh của Chân vũ trụ cũng chưa từng bước vào thành Chư Thiên Vạn Giới!"

Diệp Quân im lặng.

Chấp Kiếm Nhân!

Hắn không biết thực lực của vị Chân Vô Ngã này thế nào, nhưng vừa nãy hắn đã được lĩnh giáo thực lực của vị Chấp Kiếm Nhân kia.

Chỉ một nhát kiếm mà đã mạnh đến nỗi khiến người ta phải tuyệt vọng!

Vị Chân Vô Ngã này lại có thể đánh với Chấp Kiếm Nhân một tháng trời, hơn nữa, nghe ý tứ hình như bà ấy đã đánh thắng!

Diệp Quân như nghĩ gì đó, thầm hỏi: "Tiền bối, người biết Chân Vô Ngã này không?"

Giọng nói bí ẩn: "Biết!"

Diệp Quân vội hỏi: "Có thể nói với ta đôi điều về người này không?"

Giọng nói bí ẩn trầm giọng nói một hồi thì bảo: "Bà ấy còn có biệt hiệu khác, là Vong Vô Địch, là một..."

Nói đến đây, giọng nói bí ẩn không tiếp tục nói nữa.

Diệp Quân còn định hỏi gì đó thì giọng nói bí ẩn đã nói: "Ngươi đấu hạng trước đi! Đánh được đến hạng nhất sẽ có cơ hội đoạt được truyền thừa của bà ấy, ngươi có thể không cần lấy truyền thừa của người khác, nhưng có cơ hội, nhất định phải lấy truyền thừa của bà ấy".

Diệp Quân khó hiểu: "Vì sao ạ?"

Giọng nói bí ẩn: "Đến lúc đó ngươi sẽ biết thôi!"

Diệp Quân lắc đầu cười, không nói gì thêm.

Một lát sau, Tư Thông Thiên đã đưa Diệp Quân xuất hiện ở Nguyên Giới.

Sau khi tới Nguyên Giới, Tư Thông Thiên vội nói: "Đại ca, chúng ta tới Tiên Bảo Các!"

Tiên Bảo Các!

Diệp Quân sững người, hắn nhìn Tư Thông Thiên: "Tiên Bảo Các sao?"

Tư Thông Thiên gật đầu: "Đúng vậy! Huynh chưa từng nghe tới nơi này à?"

Diệp Quân chớp mắt: "Ở đây cũng có Tiên Bảo Các à?"

Tư Thông Thiên cười nói: "Đương nhiên là có rồi, Tiên Bảo Các này là thương hội đứng đầu chư thiên vạn giới mà... Huynh biết vũ trụ Quan Huyên không?"

Diệp Quân gật đầu: "Đương nhiên là biết!"

Tư Thông Thiên: "Vũ trụ Quan Huyên này là một trong bốn vũ trụ lớn, rất là ngầu. Vị Kiếm Chủ Nhân Gian của bọn họ là cường giả tuyệt thế duy nhất giết được vào Chân vũ trụ. Nghe nói khi ấy, Kiếm Chủ Nhân Gian đã đồ sát đến trăm vạn thần linh, toàn thân đỏ như máu, sát ý tràn ngập cả Chân vũ trụ, vạn năm còn chưa tiêu tán hết".

Nói rồi y khen ngợi: "Đúng là nhân vật đỉnh cao!"

Diệp Quân nhìn Tư Thông Thiên, thiện cảm đối với thằng nhóc này bỗng tăng lên nhiều.

Tư Thông Thiên bỗng hỏi: "Đại ca, huynh tới từ đâu vậy?"

Diệp Quân cười nói: "Vũ trụ Quan Huyên!"

"Ớ!"

Tư Thông Thiên nhìn Diệp Quân với vẻ kinh ngạc: "Huynh tới từ vũ trụ Quan Huyên à?"

Diệp Quân gật đầu: "Ừ!"

Tư Thông Thiên quan sát Diệp Quân rồi nói: "Chẳng trách đại ca lại yêu nghiệt đến cỡ này, thì ra là tới từ vũ trụ Quan Huyên, một trong bốn vũ trụ lớn!"

Diệp Quân khẽ cười: "Hình như các đệ rất kính trọng Kiếm Chủ Nhân Gian!"

Tư Thông Thiên gật đầu: "Đương nhiên rồi! Ở vũ trụ hiện nay, khi nhắc đến Kiếm Chủ Nhân Gian, trong lòng ai không nảy sinh chút kính nể đâu chứ? Phải biết rằng vũ trụ Quan Huyên là một trong bốn vũ trụ lớn của chư thiên vạn giới, là vũ trụ duy nhất cho đến nay không phải nộp phí bảo kê, hơn nữa, cũng là vũ trụ duy nhất cho đến nay dám công khai đối đầu với Chân vũ trụ!"

Nói rồi, y nhìn Diệp Quân, chân thành nói: "Đại ca, phải công nhận rằng vũ trụ Quan Huyên của các huynh có bản lĩnh! Huynh không biết đấy, rất nhiều năm về trước, khi vũ trụ Quan Huyên của huynh xảy ra đại chiến với Chân vũ trụ, thư viện Quan Huyên chỉ cần lên tiếng hiệu triệu thì tất cả cường giả ở vũ trụ Quan Huyên đều không chần chừ, chỉ trong vòng một ngày, toàn bộ đều lập tức quay về vũ trụ Quan Huyên liều chết chiến đấu! Người ở chỗ các huynh thật sự rất đoàn kết".

Diệp Quân trầm mặc, hai tay chầm chậm siết lại.
Chương 453: Xưa nay chưa từng có

Tư Thông Thiên lại nói: "Trước đây đệ nghe nói vũ trụ Quan Huyên xuất hiện một vị thiên tài trẻ tuổi, tên là Diệp Quân, là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, đại ca đã nghe qua chưa?"

Diệp Quân cười nói: "Có nghe!"

Tư Thông Thiên hơi tò mò: "Người này thế nào ạ?"

Diệp Quân nghiêm túc: "Xưa nay chưa từng có, tương lai cũng sẽ không có ai giống hắn, thiên phú thì... cực kỳ nghịch thiên!"

Tiểu Tháp: "..."

Tư Thông Thiên khẽ nói: "Không hổ danh là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian, vũ trụ Quan Huyên đã có người kế thừa, xem ra vũ trụ Quan Huyên sẽ lại có một trận ác chiến nữa với Chân vũ trụ rồi!"

Ác chiến!

Diệp Quân gật đầu, đang định lên tiếng thì Tư Thông Thiên bỗng nói: "Tới rồi đại ca!"

Diệp Quân thu hồi mạch suy nghĩ, nhìn phía trước, cách chỗ hắn không xa là Tiên Bảo Các!

Diệp Quân bỗng hỏi: "Chư thiên vạn giới đều có Tiên Bảo Các à?"

Tư Thông Thiên cười nói: "Vâng, chư thiên vạn giới đều có Tiên Bảo Các, nhắc đến vũ trụ Quan Huyên thì không thể không nhắc đến vị Tần các chủ kia được! Vị Tần các chủ này cũng rất rất lợi hại, Tiên Bảo Các của bà ấy không những có mặt ở khắp chư thiên vạn giới mà còn là thương hội lớn nhất ở chư thiên vạn giới nữa!"

Diệp Quân khẽ cười, hắn cũng hơi bất ngờ vì Tiên Bảo Các nhà mình lại trải rộng khắp chư thiên vạn giới, mới đầu hắn nghĩ chỉ có ở vũ trụ Quan Huyên thôi!

Xem ra mình đánh giá quá thấp gia sản của nhà mình rồi.

Lúc này, Tư Thông Thiên bỗng cười nói: "Đại ca, lát nữa huynh đừng nói chuyện, ở đây đệ cũng có chút máu mặt, chút nữa để đệ nói chuyện với vị Lý quản sự kia, chắc chắn bà ấy sẽ giảm giá cho chúng ta".

Diệp Quân đang định nói gì đó thì một người phụ nữ xinh đẹp bước ra đón. Nhìn thấy người phụ nữ này, Tư Thông Thiên vội ôm quyền: "Lý quản sự, sao bà lại đích thân ra đón thế này?"

Người phụ nữ xinh đẹp không để ý tới Tư Thông Thiên mà đi thẳng tới trước mặt Diệp Quân, sau đó khom sâu người hành lễ, dùng huyền khí truyền âm: "Thuộc hạ Lý Phi, bái kiến thiếu các chủ!"

Thấy thế, Tư Thông Thiên chợt ngẩn ngơ.

Diệp Quân nhìn Lý Phi: "Bà biết ta à?"

Lý Phi vội gật đầu: "Tiểu chủ mẫu đã gửi tranh vẽ thiếu các chủ cho chư thiên vạn giới rồi ạ!"

Tiểu Ca!

Diệp Quân khẽ cười, phải công nhận rằng Tiểu Ca làm việc rất cẩn thận.

Nếu mình tới đây rồi lại bị đối phó thì đúng là cẩu huyết quá!

Diệp Quân thôi không suy nghĩ nữa, hắn nói: "Bọn ta muốn tới thành Chư Thiên Vạn Giới, bà sắp xếp đi!"

Lý Phi lại khom người thật sâu hành lễ, dùng huyền khí truyền âm: "Thiếu các chủ đợi một lát, một khắc sẽ xong ngay!"

Nói rồi bà ấy lui xuống.

Tư Thông Thiên nhìn Diệp Quân, vẻ mặt tràn ngập sự kinh ngạc: "Đại ca, huynh..."

Diệp Quân cười nói: "Ta là hội viên chí tôn của Tiên Bảo Các".

Tư Thông Thiên: "Hội viên chí tôn ạ?"

Diệp Quân gật đầu: "Ừ!"

Tư Thông Thiên trầm giọng nói: "Đại ca, có phải nhà huynh rất giàu không?"

Diệp Quân cười nói: "Hơi hơi!"

Tư Thông Thiên lắc đầu cười, đang định nói gì đó thì một người đàn ông trung niên bỗng đi từ bên cạnh tới. Thấy người đàn ông trung niên này, mặt Tư Thông Thiên bỗng đổi sắc: "Ôi má, cha, sao cha lại đến đây?"

Diệp Quân: "..."

Người đàn ông trung niên bước nhanh tới trước mặt Tư Thông Thiên, ông ấy tức giận nhìn Tư Thông Thiên: "Con lại chạy lung tung tới đâu vậy hả?"

Tư Thông Thiên vội trả lời: "Con đi gặp tiên tổ!"

Người đàn ông trung niên giận dữ quát: "Con lại chạy tới làm phiền tiên tổ, con rảnh quá phải không? Tiên tổ đã mất nhiều năm vậy rồi mà con còn không để cho người yên nghỉ, cái thằng nghịch tử này!"

Nói rồi ông ấy định ra tay đánh Tư Thông Thiên.

Tư Thông Thiên tái mặt, vội trốn ra sau lưng Diệp Quân. Thấy thế, người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: "Đây là ai?"

Tư Thông Thiên đáp: "Là đại ca của con, con mới nhận đấy!"

"Nghịch tử!"

Người đàn ông trung niên tức tím mặt: "Con lại đi kết bạn tào lao nữa rồi, ta đánh chết con!"

Tư Thông Thiên run run: "Cha, cha chỉ có mỗi mình con là con trai, cha đánh chết con thì sẽ tuyệt hậu đấy!"

Diệp Quân: "..."

Nghe lời Tư Thông Thiên nói, người đàn ông trung niên suýt thì tức chết, lúc ông ấy vừa định ra tay thì một luồng khí lạnh ập tới sau lưng ông ấy.

Người đàn ông trung niên cả kinh, quay đầu nhìn thì thấy có mười người mặc áo bào đen đứng cách đó không xa.

Cường giả Tiên Bảo Các!

Người đàn ông trung niên hoảng hồn, Tiên Bảo Các này làm gì vậy?

Lúc này, Lý Phi đi tới, bà ấy nhìn người đàn ông trung niên: "Tư gia chủ, đánh con thì đánh con, đừng động tới người khác".

Tư gia chủ nhìn Lý Phi rồi quay đầu nhìn Diệp Quân. Chẳng mấy chốc, sắc mặt của Tư gia chủ đã nặng nề hẳn, vừa nãy bị thằng con hư hỏng chọc tức quá, không để ý tới chàng trai này. Bây giờ sau khi bình tĩnh lại, ông ấy phát hiện chàng trai này không phải là người đơn giản đâu!

Diệp Quân mỉm cười sau đó nhìn Tư Thông Thiên: "Thông Thiên, cảm ơn đã dẫn đường, bây giờ ta sắp tới thành Chư Thiên Vạn Giới, chúng ta tạm biệt nhau ở đây nhé!"

Tư Thông Thiên do dự rồi gật đầu, lúc này, Tư gia chủ bỗng nói: "Đại ca con định tới thành Chư Thiên Vạn Giới, con không đích thân tiễn đi à?"

Tư Thông Thiên sững sờ.

Tư gia chủ khẽ cười, dịu giọng nói: "Chắc là đại ca của con mới tới thành Chư Thiên Vạn Giới lần đầu, nhất định sẽ xa lạ với nhiều nơi, con đi tiễn cậu ấy đi, đi đi!"

Tư Thông Thiên chần chừ rồi nói: "Cha, sao cha đột nhiên lại dịu dàng thế? Đầu cha không bị gì chứ? Hay là chúng ta đi kiểm tra thử?"

Diệp Quân: "..."
Chương 454: Cả nhà đều đang giấu hắn

Nghe Tư Thông Thiên nói vậy, Tư gia chủ tức muốn bốc hỏa, bước lên tát cho y một cái.

Bốp!

Tư Thông Thiên bay ra mấy trượng!

Rõ ràng là ông ấy đã nhẹ tay lắm rồi.

Thấy thế, Diệp Quân lắc đầu cười, Tư Thông Thiên này đúng là gợi đòn, dám ăn nói với cha y như vậy.

Nếu mình nói cha như vậy, không biết có bị đánh không nữa...

Với tình hình bây giờ thì chắc là mình không đánh lại cha mình đâu.

Đợi lúc đánh hơn ông ấy, ăn nói tùy tiện chút cũng được!

Tuy bị đánh nhưng Tư Thông Thiên lại nhếch miệng cười, đây mới là cha mình chứ!

Tư Thông Thiên phủi mông rồi đi tới bên cạnh Diệp Quân, cười nói: "Đại ca, đệ tiễn huynh một đoạn nhé!"

Diệp Quân do dự rồi đáp: "Vậy cũng được!"

Hắn không quen thuộc với thành Chư Thiên Vạn Giới này, có Tư Thông Thiên dẫn đường cũng đỡ bớt được nhiều việc.

Diệp Quân nhìn Lý Phi: "Lý quản sự, phiền bà dẫn đường!"

Nghe vậy, Lý Phi hơi bất ngờ, lập tức nói: "Thiếu... mời!"

Thiếu!

Tư gia chủ đứng bên nheo mắt lại như nghĩ ra điều gì.

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó đi về một bên.

Tư Thông Thiên vội theo sau.

Tư gia chủ đứng đó trầm lặng, một lúc sau lẩm bẩm: "Lẽ nào là hậu nhân của vị Kiếm Chủ Nhân Gian kia..."

Chuyện của vũ trụ Quan Huyên đã truyền khắp chư thiên vạn giới.

Dù sao thì đó cũng là chuyện lớn, hơn nữa, Chân vũ trụ còn treo thưởng một trăm triệu linh nguyên để truy nã Diệp Quân!

Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Sau một thoáng im lặng, khóe miệng của Tư gia chủ khẽ nhếch lên, cuối cùng thằng con trai không nên thân của ông ấy đã kết bạn được với một nhân vật lớn rồi!

Đúng là mèo mù vớ cá rán, tiên tổ hiển linh rồi!

Tiên tổ: "..."

Lúc này, Tư gia chủ không nghĩ thêm nhiều, chỉ cảm thấy cực kỳ vui mừng, vì trực giác mách bảo ông ấy rằng mình đã đoán đúng!

Ông ấy không ngờ thằng con trai không nên thân của mình lại quen biết được với một đại ca tầm cỡ thế này!

Nhà họ Tư ở Nguyên Giới rất mạnh, nhưng đứng trước vũ trụ Quan Huyên thì chẳng là gì.

Nếu thằng con này của mình thật sự trở thành huynh đệ với con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian...

Nghĩ đến đây, Tư gia chủ càng phấn khởi...

...

Phía xa, sau khi trận pháp dịch chuyển khởi động, đám người Lý Phi cung kính hành lễ với Diệp Quân, sau đó đứng nhìn Diệp Quân và Tư Thông Thiên biến mất trong trận pháp.

Sau khi Diệp Quân rời đi, Lý Phi mỉm cười: "Thiếu chủ này thật là đẹp trai!"

Mọi người: "..."

Trong thông đạo dịch chuyển.

Tư Thông Thiên nhìn Diệp Quân, muốn nói nhưng rồi lại thôi.

Diệp Quân cười hỏi: "Sao thế?"

Tư Thông Thiên khẽ nói: "Đại ca, chắc lai lịch của huynh không đơn giản nhỉ?"

Diệp Quân hơi hiếu kỳ: "Sao lại nói vậy?"

Tư Thông Thiên cười nhẹ: "Cha đệ xưa nay đều chướng mắt với bạn bè của đệ, nhưng lần này thái độ của ông ấy thay đổi ba trăm sáu mươi độ. Đệ biết chắc chắn ông ấy đã nhìn ra được điều gì đó nên mới như thế".

Diệp Quân chỉ cười mà không nói gì.

Tư Thông Thiên lại hỏi: "Đại ca, đệ tiếp cận huynh có mục đích, huynh... huynh không thấy phản cảm chứ?"

Diệp Quân cười nói: "Mục đích gì?"

Tư Thông Thiên do dự rồi mới trả lời: "Tóm lại đệ thấy huynh rất đỉnh, muốn theo huynh xông pha, kiểu vậy đó!"

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Đệ cũng có thể cố gắng tu luyện mà!"

Tư Thông Thiên lắc đầu: "Thiên phú thật sự rất quan trọng, thiên phú của đệ quá kém, cố gắng đến mấy cũng có giới hạn. Huynh xem, đến lão tổ của đệ cũng chê thiên phú của đệ kém nữa. Đương nhiên, đệ vẫn phải cố gắng, nhưng đệ muốn đổi một hướng đi mới".

Nói rồi, y nhìn Diệp Quân: "Thật ra đệ biết, lúc mới đầu đại ca muốn giết đệ, vì đệ đã cảm nhận được sát ý từ huynh rồi! Nhưng huynh lại dừng tay, vì sao vậy?"

Diệp Quân cười nói: "Đệ chỉ hơi kiêu ngạo hống hách, không quá xấu xa, thế nên ta không muốn làm mọi chuyện quá tuyệt tình!"

Tư Thông Thiên nhếch miệng cười: "Đa tạ".

Y biết, nếu không nhờ Diệp Quân nương tay lần đó, thì chắc là y đã chết rồi.

Bản thân y cũng có lai lịch không đơn giản nên y biết những đệ tử của những thế lực lớn kia ngang ngược tùy hứng đến nhường nào, tính mạng của người bình thường không đáng một xu trong mắt bọn họ!

Diệp Quân bỗng nói: "Đừng nghĩ nhiều nữa".

Tư Thông Thiên gật đầu: "Được!"

Diệp Quân nhìn đường hầm thời không phía xa, bây giờ hắn hơi mong chờ tới thành Chư Thiên Vạn Giới.

Bảng Chư Thiên!

Bây giờ hắn đang rất khao khát được chiến đấu, chiến đấu một trận đã đời!

Thời gian này, không chỉ cảnh giới của hắn được nâng cao mà cảnh giới kiếm đạo của hắn cũng đã có một bước tiến vượt bậc, tuy chưa Nhập Phàm nhưng có thể nói bây giờ hắn đã tiệm cận vô hạn với Phàm Cảnh rồi, thực lực của hắn tăng rất nhiều so với trước đây. Thứ hắn cần nhất bây giờ là một trận chiến kịch liệt!

Diệp Quân chầm chậm nhắm mắt lại: "Mong rằng các thiên tài trên bảng Chư Thiên đừng quá yếu!"

Nghe lời Diệp Quân nói, vẻ mặt Tư Thông Thiên cứng đờ, sao đang yên đang lành đại ca lại ra vẻ thế này?!

Diệp Quân ngồi xếp bằng trên đất, bắt đầu vận chuyển tâm pháp Vũ Trụ, rất nhanh, vô số linh khí đã ào ào chảy về phía hắn.

Nghiên cứu cảnh giới Đại Kiếp!

Khuyết điểm lớn nhất của hắn hiện nay chính là cảnh giới!

Cảnh giới quá thấp!

Nếu đạt đến cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực thì có lẽ hắn sẽ giết được cường giả Chân Cảnh dễ như trở bàn tay. Trước đây hắn đã tìm hiểu, cường giả Chân Cảnh sẽ tương đương với Thần Tướng ở Chân vũ trụ. Ở Chân vũ trụ, muốn trở thành Thần Tướng thì ít nhất phải đạt đến Chân Cảnh, Thần Quân thì tương đương với cảnh giới Nhân Tiên ở vũ trụ Quan Huyên!

Trước đây hắn có thể đối đầu với Thần Quân là nhờ Ngao Thiên Thiên và kiếm Hành Đạo!

Nghĩ đến đây, Diệp Quân bỗng lấy kiếm Hành Đạo ra, nhìn thanh kiếm trong tay, Diệp Quân rơi vào trầm tư.

Hắn bây giờ không còn là mầm non mới nhú nữa rồi, hắn biết mình đã đánh giá quá thấp thực lực của cô cô váy trắng!

Phải nghĩ cách lừa cô cô váy trắng xuất hiện mới được!

Hắn muốn xem thử thực lực thật sự của cô cô váy trắng!

Chuyện này không nhờ Tháp gia được!

Vì hắn phát hiện, Tháp gia vẫn luôn không muốn hắn gọi cô cô váy trắng ra, không chỉ Tháp gia mà đến cha mình với các trưởng bối cũng không muốn hắn gọi cô cô váy trắng!

Có điều gì ở đây rồi!

Người cả nhà đều đang giấu hắn!

Đúng là xấu xa quá đi mất!

Một lát sau, Diệp Quân thu hồi mạch suy nghĩ, chuyên tâm tu luyện.

Vì bây giờ hắn đang tu luyện Vũ Trụ Quan Huyên Pháp nên hắn hấp thu huyền khí cực nhanh, dễ dàng hấp thu sạch linh khí của cả một mảng trời đất để dùng.

Hơn nữa, chất lượng linh khí hấp thu vào cực kỳ cao, vì Vũ Trụ Quan Huyên Pháp sẽ tự động chắt lọc, đưa linh khí thuần khiết nhất vào trong cơ thể để hắn hấp thụ.

Dần dần, khí tức của Diệp Quân trở nên mạnh mẽ hơn.

Ba ngày sau.

Tư Thông Thiên bỗng nói: "Đại ca, tới rồi!"

Diệp Quân đang ngồi xếp bằng nghe vậy thì chậm rãi mở mắt ra, hắn vừa đứng dậy thì một luồng khí tức mạnh mẽ đã tỏa từ trong người hắn ra.

Tư Thông Thiên chấn động, thế này là chuẩn bị đột phá à?

Lúc này, Diệp Quân khẽ úp tay phải, đè nén luồng khí tức ấy xuống!

Tư Thông Thiên khó hiểu: "Đại ca, huynh làm gì thế?"

Diệp Quân cười nói: "Cứ từ từ đã!"

Tư Thông Thiên không hiểu, đang định hỏi thêm thì hai người bỗng xuyên qua một màn sáng, tới trong một trận pháp dịch chuyển.
Chương 455: Tự truy nã mình?

Vừa xuất hiện trong trận pháp dịch chuyển, Diệp Quân đã sững người, vì trước mặt hắn và Tư Thông Thiên là mấy chục người trẻ tuổi.

Chàng trai dẫn đầu mặc một bộ trường bào, tay phải cầm một thanh đao, chân mang giày cỏ, đang nhìn chằm chằm Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn những người kia, ôm quyền hỏi: "Các vị là ai?"

Chàng trai cầm đao nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Ngươi chính là Diệp Quân của vũ trụ Quan Huyên à?"

Diệp Quân!

Nghe chàng trai kia nói thế, đồng tử Tư Thông Thiên bỗng rút lại, lòng thầm kinh hãi!

Y biết Diệp Quân chứ, Diệp Quân là thiếu chủ của vũ trụ Quan Huyên mà. Nhưng y không ngờ, vị đại ca mình mới nhận này lại là thiếu chủ của vũ trụ Quan Huyên!

Đỉnh cao!

Tuy tiên tổ của mình không giỏi đánh nhau, bị đánh chết, còn bị người ta dùng roi đánh xác nữa, nhưng mắt nhìn người chuẩn phết!

Tiên tổ: "..."

Diệp Quân bình tĩnh trả lời câu hỏi của chàng trai kia: "Đúng vậy!"

Chàng trai cầm đao chậm rãi đi về phía Diệp Quân, hưng phấn nói: "Đầu của ngươi đáng giá một trăm triệu linh nguyên!"

Dứt lời, một luồng đao thế mạnh mẽ bao trùm lấy Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn chàng trai kia: "Ngươi muốn lấy à?"

Chàng trai kia nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Đúng vậy!"

Vù!

Một tia kiếm quang vút qua.

Đồng tử chàng trai cầm đao thít lại, muốn rút đao nhưng một thanh kiếm đã đâm xuyên qua ấn đường gã!

Vù!

Thanh kiếm xuyên qua ấn đường chàng trai cầm đao, một tia máu bắn ra, nhưng kiếm vẫn chưa dừng lại, chớp mắt đã có mấy chục cái đầu đẫm máu văng ra rồi đồng loạt rơi xuống đất.

Máu nhuộm đỏ cả một khoảng đất!

Diệp Quân bước tới trước mặt chàng trai cầm đao vẫn chưa chết hẳn, hắn nhìn gã: "Yếu quá, chẳng có gì vui!"

Chàng trai cầm đao còn định nói gì đó nhưng Diệp Quân đã vung tay.

Vù!

Đầu của chàng trai cầm đao đã bay vút ra ngoài!

Diệp Quân quay đầu nhìn Tư Thông Thiên: "Thông Thiên, dọn dẹp chiến trường!"

Nói xong, hắn đi về phía xa.

Tư Thông Thiên đứng ngơ ra một lát rồi nói: "Vâng!"

Nói rồi y thu hết nhẫn không gian của đám người kia lại, nhìn nhẫn không gian trong tay, Tư Thông Thiên nhoẻn miệng cười, đúng là việc nhẹ lương cao!

Đúng lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ bỗng xuất hiện ở trên trời, một người đàn ông trung niên bước ra. Sau khi ông ta bước ra đã nhìn Diệp Quân với ánh mắt lạnh lùng: "Diệp Quân, ngươi dám giết đệ tử Nam tộc ta, ngươi khinh thường Nam tộc ta đúng không?"

Diệp Quân nhìn thẳng người đàn ông trung niên: "Đúng vậy!"

Người đàn ông trung niên á khẩu, ngay lúc này, Diệp Quân bỗng bay lên trời.

Một đạo kiếm quang lóe lên!

Giây phút này, hắn đã nâng tốc độ của mình lên đến cực điểm!

Trên trời, đồng tử người đàn ông trung niên kia rút lại, muốn ra tay nhưng một đạo kiếm quang đã đâm xuyên trán ông ta!

Vù!

Máu tươi bắn ra từ phía sau đầu của người đàn ông trung niên!

Người đàn ông trung niên đứng chôn chân tại chỗ, ông ta muốn nói gì đó nhưng Diệp Quân đã vung tay lên.

Phựt!

Đầu của người đàn ông trung niên văng ra ngoài!

Máu tươi bắn tung tóe!

Mọi người đứng xung quanh sửng sốt!

Ánh mắt Diệp Quân lạnh như băng: "Quản sự Tiên Bảo Các nơi này đâu?"

"Có thuộc hạ!"

Dứt lời, một người đàn ông trung niên bỗng đi tới gần Diệp Quân, ông ta cung kính hành lễ với hắn: "Thuộc hạ Cố Minh bái kiến thiếu chủ!"

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: "Nam tộc ở đâu?"

Cố Minh hơi nheo mắt lại, lập tức đáp: "Ở một trăm dặm về phía Nam!"

Diệp Quân nói: "Dẫn người của ông theo ta diệt Nam tộc!"

Nói xong hắn quay người ngự kiếm bay lên, biến mất trên bầu trời.

Cố Minh hơi đơ người ra rồi tức giận quát: "Người đâu! Diệt Nam tộc!"

Ra lệnh xong, ông ta đuổi theo Diệp Quân.

Vô số cường giả Tiên Bảo Các cũng đuổi theo sau.

Mọi người hoảng hốt.

Diệt Nam tộc sao?

Chẳng bao lâu sau, Diệp Quân đã bay tới trên Nam tộc. Lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Diệp thiếu chủ, đây là một sự hiểu lầm!"

"Hiểu lầm cái đầu ông!"

Diệp Quân lao tới, thời không nổ đùng đoàng, một đạo kiếm quang phóng tới trước mặt ông lão kia!

Đồng tử ông ta rút lại, tay phải siết chặt thành quyền rồi tung ra một cú đấm.

Nhưng thanh kiếm trong tay Diệp Quân bây giờ đã biến thành kiếm Hành Đạo.

Vù!

Lúc nắm đấm của ông lão kia tiếp xúc với kiếm Hành Đạo thì đồng tử của ông ta lại co lại thêm, lòng hết sức kinh hãi, định rút tay lại nhưng đã muộn!

Vù!

Kiếm Hành Đạo xuyên qua cổ họng ông lão!

Cả người ông ta cứng đờ!

Lúc này, các cường giả của Tiên Bảo Các đã kéo đến phía trên không Nam tộc!

Bấy giờ, cường giả của Nam tộc cũng bay lên trời!

Diệp Quân cầm kiếm giết xuống dưới!

Vù..

Tiếng kêu thảm thiết vang lên từ trong Nam tộc!

Cố Minh kia cũng vội vã dẫn người giết xuống dưới!

Diệp Quân cầm kiếm Hành Đạo, không một ai cản được bước hắn!

Chẳng mấy chốc, mấy trăm cường giả của Nam tộc đã chết thảm.

"Dừng tay!"

Một tiếng rống giận đột ngột vang lên!

Nháy mắt, một ông lão tóc bạc phơ đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân. Diệp Quân dừng lại, nhìn ông lão tóc bạc kia. Lúc này, Cố Minh vội tới bên cạnh Diệp Quân nói: "Thiếu chủ, đây là người của phủ thành chủ".

Diệp Quân nhìn ông lão tóc bạc, lão nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Diệp thiếu chủ, nơi đây không phải là vũ trụ Quan Huyên, đây là thành Chư Thiên Vạn Giới!"

Diệp Quân lau vết máu trên kiếm Hành Đạo, hỏi: "Thì sao?"

Ông lão tóc bạc nheo mắt: "Trong thành cấm giết người!"

Diệp Quân cười hỏi lại: "Thế người của Nam tộc tới giết ta thì phải giải thích thế nào?"

Ông lão tóc bạc nhíu mày.

Nụ cười bỗng biến mất trên mặt Diệp Quân: "Tiếp tục giết!"

Nghe lệnh của Diệp Quân, đám Cô Minh lập tức chém giết!

Ông lão tóc bạc nhìn chằm chằm Diệp Quân, hai tay siết chặt, Diệp Quân nhìn lão: "Ông dám ra tay thì ta sẽ chôn luôn ông!"

Lão ta chỉ trơ mắt nhìn Diệp Quân.

Một lát sau, dường như các cường giả đỉnh cấp của Nam tộc đã bị đồ sát sạch sành sanh!

Ông lão tóc bạc kia không dám ra tay!

Diệp Quân bỗng gọi: "Cố quản sự!"

Cố Minh tới bên cạnh Diệp Quân, hắn bình tĩnh nói: "Chẳng phải Chân vũ trụ dùng một trăm triệu linh nguyên để truy nã ta à? Ta thấy ít quá! Ông phát lệnh treo thưởng cho chư thiên vạn giới, ai giết được Diệp Quân ta, Tiên Bảo Các sẽ thưởng thêm cho hắn một tỷ linh nguyên!"

Những người có mặt ở đó đều ngây ra như phỗng!

Tự truy nã mình à?

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK