Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1571: Cha ngươi rất thê thảm!

Sau khi rời khỏi nền văn minh Tu La, Diệp Quân tìm đến một vùng hư không, sau đó trở về trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân ngồi xếp bằng ở một bờ biển, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, những khí thế mạnh mẽ quanh người hắn không ngừng lan ra ngoài, chấn động khiến thời không xung quanh run rẩy.

Trận chiến lúc trước đã giúp hắn thu hoạch được rất nhiều thứ.

Khí thế quanh người Diệp Quân ngày càng mạnh hơn, thời không xung quanh cũng dần trở nên vặn vẹo.

Không biết đã bao lâu trôi qua, Diệp Quân chợt mở mắt, trong mắt hắn có hai tia kiếm quang loé lên.

Oanh!

Một khí thế đáng sợ thoáng chốc bộc phát từ trong cơ thể Diệp Quân, khiến thời không xung quanh vặn vẹo biến dạng.

Cảnh giới ba phần thần tính!

Diệp Quân hít sâu một hơi, sau đó hưng phấn nói: “Tháp gia, đột phá rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Chúc mừng”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Xem ra đúng là nên hạn chế sử dụng kiếm Thanh Huyên”.

Bình thường, hắn sử dụng kiếm Thanh Huyên sẽ có thể tiêu diệt người khác trong nháy mắt, mà giết chết trong nháy mắt như thế ngoài việc ra oai thì không hề có chút tác dụng gì với tu vi của hắn cả.

Mà mỗi lần quyết đấu sinh tử đều có thể khiến hắn có được thu hoạch hoàn toàn mới.

Trận chiến sinh tử có thể kích phát tiềm lực của một người nhất.

Lần này đại chiến với cao thủ mười phần thần tính kia để hắn biết được trình độ chiến lực của mình hiện tại, dưới Độc Khai Nhất Đạo, dù hắn không phải tồn tại vô địch nhưng chắc chắn cũng rất ít có ai thắng được hắn.

Mà bây giờ, hắn muốn đánh một trận với cao thủ Độc Khai Nhất Đạo, đặc biệt là cao thủ Độc Khai Nhất Đạo chân chính!

Vì trận chiến trước đó, hắn còn chưa đạt đến giới hạn của mình.

Còn chưa sử dụng huyết mạch, đương nhiên vẫn chưa đến giới hạn!

Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, ta muốn bị đánh!”

Tiểu Tháp nói: “Trước đây có nhiều lúc cha ngươi cũng sẽ trở nên tự tin như ngươi, ngươi có biết kết quả là thế nào không?”

Diệp Quân hơi tò mò: “Là thế nào?”

Tiểu Tháp nói: “Rất thê thảm.”

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp lại nói: “Sau khi thực lực tăng lên khó tránh khỏi việc sẽ quá tự tin, cũng giống như nhà giàu mới nổi ở thế giới thường. Đột nhiên trở nên giàu có, ngươi sẽ không khỏi thấy kiêu ngạo, không nhìn rõ bản thân mình, càng ngày càng phách lối, đồng thời cũng sẽ tự mãn, một người tự mãn sẽ không thể nào tiến bộ thêm nữa.”

Nói đến đây, nó thoáng im lặng, sau đó mới tiếp tục: “Đừng trách Tháp gia lắm chuyện, Tháp gia hy vọng ngươi có thể ngày càng tốt hơn, vì năm đó mỗi lần cha và ông nội ngươi cảm thấy tự tin đều ngầu chưa đến ba ngày, đặc biệt là cha ngươi, thê thảm lắm”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Sao có thể chứ? Ta hiểu ý Tháp gia, Tháp gia yên tâm, ta vẫn sẽ giữ suy nghĩ như bình thường, dù sao mục tiêu của ta cũng là biển sao chứ không phải con đom đóm trước mắt”.

Tiểu Tháp nói: “Dưới sự dạy dỗ của ta, ngươi thật sự ngày càng xuất sắc”.

Diệp Quân: “…”

Sau khi khoác lác qua lại với Tháp gia một lúc, Diệp Quân đi tới một biển mây, Ngao Thiên Thiên đang bế quan tu luyện ở sâu trong biển mây.

Hiện tại Ngao Thiên Thiên đang đột phá cảnh giới Thần Đạo.

Lúc trước Ngao Thiên Thiên từng nói với hắn, Long tộc càng tu luyện lên sẽ càng khó, đương nhiên nếu cô ấy có thể đột phá thì sức chiến đấu của cô ấy sẽ hơn hẳn người cùng cảnh giới.

Sức chiến đấu của Ngao Thiên Thiên cũng là một trong số ít những người cùng thế hệ có thể đuổi kịp hắn.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Không biết bây giờ Diệp Khải lão đệ thế nào rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Hắn ta có chủ nhân bút Đại Đạo dạy dỗ, chắc chắn sẽ không tệ”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cũng đúng”.

Diệp Quân không làm phiền Ngao Thiên Thiên, hắn lại tìm đến Nhất Niệm, cô ta vẫn đang nghiên cứu thời không đặc biệt trong tháp, khu vực thời không chỗ cô ta lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng biến thành vô số mảnh vụn, lúc thời không biến thành vô số mảnh vụn, Nhất Niệm cũng biến thành như thế theo…

Diệp Quân nhìn mà trợn mắt há mồm.

Lúc này, thời không kia trở lại bình thường, Nhất Niệm bước nhanh đến trước mặt Diệp Quân, cô ta duỗi tay hé miệng cười.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó lấy một xâu kẹo hồ lô ra đặt vào tay Nhất Niệm.

Nụ cười trên mặt Nhất Niệm lập tức rực rỡ như hoa, cô ta nhẹ nhàng bóc vỏ kẹo, sau đó bắt đầu liếm.

Diệp Quân vốn định thỉnh giáo Nhất Niệm về đạo Thời Gian, nhưng nghĩ lại thấy thôi.

Hắn sợ bị đả kích!

Chuyện lần trước Nhất Niệm bảo hắn đổi một cái não khác thật sự khiến hắn tổn thương.

Lúc này, Nhất Niệm đột nhiên kéo Diệp Quân ngồi xuống, cô ta lấy một quyển sổ nhỏ màu đen ra, sau đó mở sổ, bên trên vẽ rất nhiều ký hiệu kỳ lạ.

Diệp Quân nhìn mà thấy nghi ngờ.

Lúc này, Nhất Niệm lấy một cây bút ra, sau đó chỉ một dãy ký hiệu trong đó, chậm rãi nói: “Giả thiết thời gian là T, không gian là V, vật chất là M, trong một không gian, vật chất là tồn tại chiếm một không gian nhất định, vì thế nếu chúng ta muốn điều khiển thời gian thì phải giảm vật chất, có nghĩa là V trừ đi M, mà trong thời gian ngoài vật chất còn có sức mạnh thời gian. Vì thế, chúng ta phải tính toán lực cản của sức mạnh thời gian, mỗi lực cản của sức mạnh thời gian ở mỗi một khoảng thời gian đều sẽ khác nhau. Vì thế chúng ta còn phải tính ra lực cản của các khoảng thời gian khác nhau. Có nghĩa là T trừ đi lực cản thời gian S, sau khi cho ra kết quả còn phải tính ra tốc độ thời không cá nhân là H…”

Nói đến đây, cô ta đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân: “Huynh hiểu ý ta chứ?”

Diệp Quân im lặng, Nhất Niệm tỏ vẻ uất ức: “Ta đã nói đơn giản lắm rồi… Còn muốn đơn giản nữa thì khó lắm!”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra cũng hiểu được chút chút”.

Nhất Niệm lập tức tỏ vẻ hớn hở: “Được, vậy ta tiếp tục giảng cho huynh, nói đến thời gian, không gian và vật chất thì không thể không nói đến định luật thời gian, định luật không gian và định luật vật chất, giả thiết…”

Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu: “Hình như có kẻ địch tới!”

Dứt lời, hắn lập tức rời khỏi Tiểu Tháp.

Nhất Niệm: “…”

Bên ngoài tháp.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, có phải cô ta đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn không?”
Chương 1572: Nguồn tín hiệu bí ẩn

Tiểu Tháp hỏi: “Ngươi nghe không hiểu cô ta nói gì à?”

Diệp Quân đen mặt: “Ngươi nghe hiểu không?”

Tiểu Tháp nói: “Hiểu được đại khái”.

Diệp Quân thoáng ngây người, sau đó vội hỏi: “Cô ta nói gì vậy?”

Tiểu Tháp đáp: “Cô ta đang hướng dẫn ngươi vận dụng thời gian như thế nào”.

Diệp Quân hỏi: “Rồi sao nữa?”

Tiểu Tháp đáp: “Hết rồi”.

“Mẹ kiếp!”

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt.

Lúc này, thời không sau lưng Diệp Quân đột nhiên hơi rung động, một ông lão áo đen chậm rãi bước ra.

Cảnh giới mười phần thần tính!

Diệp Quân quan sát ông lão áo đen: “Nền văn minh Tu La?”

Ông lão cũng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nghe nói ngươi có truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn, có phải là thật không?”

Diệp Quân nhíu mày: “Ông không phải người của nền văn minh Tu La”.

Cơ thể ông lão áo đen chợt trở nên hư ảo, trong nháy mắt, thời không xung quanh Diệp Quân xuất hiện vô số trụ đá màu đen, chỉ trong nháy mắt, Diệp Quân đã bị những trụ đá này vây quanh. Sau đó, vô số tia chớp máu đen bắn ra từ trong trụ đá đen nhánh, chỉ trong nháy mắt, Diệp Quân đã bị tia chớp bao phủ.

Sau một thoáng im lặng!

Ong! Một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng trong đất trời, sau đó, một tia kiếm quang xẹt qua một vùng tia chớp, nhanh chóng chém về phía ông lão áo đen.

Ông lão áo đen híp mắt, vung tay áo, một tia sáng màu đen đón lấy chiêu kiếm.

Ầm!

Sau một tiếng nổ, hai người liên tục lùi lại.

Diệp Quân dừng lại trước, hắn nhìn ông lão áo đen phía xa, người hơi rung lên sau đó bay lên rời, một khắc sau, hắn biến thành một tia kiếm quang vạn trượng chém mạnh xuống.

Trong thiên địa bị chém rách một khe hở khổng lồ!

Lúc này, ánh mắt ông lão cũng trở nên nặng nề, ông ta vốn cho rằng thiếu niên trước mắt chỉ có ba phần thần tính, có thể dễ dàng ức hiếp. Nhưng sau một lúc giao thủ, ông ta phát hiện mình đã đánh giá thấp thực lực của thiếu niên kiếm tu này rồi!

Ông lão không dám lơ là nữa, đột nhiên tiến lên một bước, người rung lên, tay phải đánh ra một quyền, vô số tia chớp màu đen lập tức bắn lên cao.

Hai người đối đầu trực diện một lần nữa!

Ầm!

Vô số kiếm quang và tia chớp bắn ra, những cơn sóng xung kích năng lượng thoáng chốc khiến thiên địa vỡ thành hư vô.

Ông lão áo đen vừa dừng lại, một thanh kiếm ý đã xuất hiện trước mặt ông ta mà không hề có chút dấu hiệu nào.

Thanh kiếm xuất hiện quá kỳ lạ, sắc mặt ông lão thay đổi, cũng may ông ta phản ứng rất nhanh, vào khoảnh khắc kiếm chém ra, một lá chắn sấm sét màu đen đã chắn trước mặt ông ta.

Ầm!

Lá chắn bị kiếm chém lên lập tức nứt ra, mà sau đó lại một chiêu kiếm chém tới, không chỉ có thể mà xung quanh ông lão áo đen còn đồng thời xuất hiện vô số thanh kiếm ý!

Những thanh kiếm ý này cũng xuất hiện mà không có chút dấu hiệu!

Ông lão thầm hoảng hốt, đột nhiên nắm chặt hai tay, những tia chớp liên tục bắn ra từ trong người ông ta.

Toàn bộ hư không lập tức vang lên tiếng sấm cuồn cuộn, đinh tai nhức óc.

Ầm…

Vô số tia chớp và kiếm quang liên tục vỡ vụn, sau đó biến thành những năng lượng đáng sợ lan ra khắp xung quanh.

Thiên địa hư không hỗn độn! Ông lão áo đen kia liên tục lùi lại mấy vạn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, cả người ông ta đã nứt ra, máu tươi chậm rãi tuôn trào.

Diệp Quân cầm kiếm đứng ở phía xa, chiến ý ngút trời.

Diệp Quân đang muốn xuất kiếm một lần nữa thì ông lão áo đen chợt nói với giọng điệu nôn nóng: “Đợi đã!”

Diệp Quân thoáng ngây người, hắn nhíu mày hỏi ông lão: “Làm sao?”

Ông lão nhìn chằm chằm Diệp Quân với nét mặt rất khó coi: “Ngươi thật sự chỉ có cảnh giới ba phần thần tính ư?”

Diệp Quân cười nói: “Chẳng lẽ cái này còn làm giả được?”

Ông lão chần chừ một lát rồi nói: “Cách đây không lâu, một nguồn tín hiệu bí ẩn đột nhiên truyền bá trong vũ trụ, nội dung là ngươi có truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn, không chỉ thế mà trong nguồn tín hiệu bí ẩn kia còn cập nhật liên tục vị trí của ngươi…”

Diệp Quân nhíu mày: “Ai làm?”

Ông lão áo đen lắc đầu: “Không biết”.

Diệp Quân sa sầm mặt.

Vũ trụ nền văn minh Tu La?

Diệp Quân lại hỏi: “Bắt đầu từ khi nào?”

Ông lão đáp: “Mười mấy ngày trước”.

Diệp Quân híp mắt, đó là lúc hắn tiến vào nền văn minh Tu La, nói cách khác là có người đã nhằm vào hắn sẵn.

Nền văn minh Quân Lâm?

Hay là nền văn minh vũ trụ của người đàn ông mang đao kia?

Cũng có thể!

Ông lão đột nhiên chắp tay, nghiêm túc nói: “Ta không biết thực lực của các hạ lại mạnh mẽ như thế, khi nãy xin lỗi vì đã đắc tội”.

Dứt lời, ông ta chủ động tháo nhẫn không gian của mình đặt xuống trước mặt rồi xoay người bỏ chạy.

Quy tắc giang hồ, đầu hàng không giết!

Diệp Quân: “…”
Chương 1573: Truyền thừa của nền văn minh cấp bốn

Sau khi ông lão đã chạy được một lúc, thấy Diệp Quân không đuổi theo, ông ta lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra nếu tiếp tục đánh, không phải ông ta không có khả năng thắng.

Nhưng ông ta không muốn đánh nữa.

Vì thiếu niên này thật sự quá yêu nghiệt, cảnh giới ba phần thần tính lại có thực lực không thua gì mười phần thần tính là ông ta, thật sự quá khó tin.

Người đứng sau thiếu niên thiên tài này chắc chắn là trên mười phần thần tính.

Đối mặt với thiên tài yêu nghiệt thế này, dù có giết chết cũng sẽ để lại tai hoạ khôn lường, vì thế ông ta quyết định chọn của đi thay người để giải trừ đi nhân quả này.

Ông lão áo đen nhìn chân trời phía xa, trong mắt lộ vẻ phức tạp: “Truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn…”

Dứt lời, hắn xoay người rời đi.

Dù trong lòng còn có rất nhiều suy nghĩ, nhưng hắn biết rõ còn sống mới là quan trọng nhất.

Chuyện phức tạp thế này, một tán tu không có bối cảnh như ông ta nên trốn xa chừng nào tốt chừng đó.

Ở một nơi khác.

Diệp Quân nhận lấy nhẫn không gian của ông lão áo đen, hắn quan sát nhẫn không gian, bên trong có sáu Tổ Mạch.

Diệp Quân cất nhẫn đi, sau đó nhìn về phía cuối chân trời, nếu ông lão áo đen không nói dối thì bây giờ chắc chắn đang có rất nhiều người chú ý đến hắn.

Truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn!

Chắc chắn rất nhiều người không thể chống lại sức hấp dẫn của nó.

Nhưng điều mà hắn đang thắc mắc là rốt cuộc nền văn minh vũ trụ nào đang nhằm vào hắn?

Phải điều tra xem sao!

Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Tháp gia, giúp ta che giấu hơi thở”.

Tiểu Tháp đáp: “Được”.

Nói xong, dưới sự giúp đỡ của Tiểu Tháp, hơi thở của Diệp Quân được che giấu.

Diệp Quân biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.



Không lâu sau đó, Diệp Quân lại đi tới di tích nền văn minh Thuật Giả một lần nữa, vì trực giác nói với hắn chắc chắn sẽ còn rất nhiều người đến thăm dò di tích nền văn minh này.

Đúng như dự đoán, hắn vừa tới nơi này đã thấy không ít người quanh quẩn trước cửa đá, thời điểm ngẫu nhiên cửa đã sẽ mở ra một lần, sau đó cho một người đi vào, mà sau khi đi ra ngoài, người đó sẽ tỏ vẻ rất hưng phấn.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Rốt cuộc nền văn minh Thuật Giả này muốn làm gì vậy?”

Nền văn minh Thuật Giả liên tục trao đổi với người khác, hành động này rất không bình thường.

Tiểu Tháp chợt nói: “Ngươi đưa quan tài máu kia cho Huyền tộc có phải vì muốn vứt củ khoai lang bỏng tay này đi không?”

Diệp Quân gật đầu.

Thật ra hắn cũng không thấy hứng thú lắm với nền văn minh Thuật Giả, đùa à, nếu hắn thật sự muốn có truyền thừa thì tìm cha và ông nội chẳng phải tốt hơn sao?

Đương nhiên nếu đối phương không có ác ý thì chắc chắn hắn cũng sẽ nhận, nhưng rõ ràng là đối phương có ý đồ khác.

Vì thế hắn dứt khoát đưa thứ đó cho Huyền tộc!

Tiểu Tháp nói: “Kiếm Thanh Huyên…”

Diệp Quân cười nói: “Việc này không cần lo lắng, cứ cho bọn họ giữ tạm đi”.

Tiểu Tháp nói: “Ta cũng không lo lắng cho Tiểu Hồn, bây giờ ta lo lắng về nha đầu Nhất Niệm kia hơn”.

Diệp Quân vội hỏi: “Cô ta làm sao?”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Cô ta chia thời không trong tháp thành rất nhiều ô vuông, chơi vui quên lối về luôn rồi…”

Diệp Quân: “…”

Lúc này, thời không nơi Diệp Quân đang đựng đột nhiên rung động dữ dội, sau đó một ánh sáng trắng bao phủ lấy hắn.

Khung cảnh này lập tức thu hút ánh mắt của mọi người xung quanh, mọi người đồng loạt nhìn về phía Diệp Quân.

Khi nhìn thấy Diệp Quân, mọi người chợt nói: “Hắn là Diệp Quân có truyền thừa của nền văn minh cấp bốn kia…”

Diệp Quân sa sầm mặt, mẹ kiếp, rốt cuộc là ai đang nhằm vào hắn vậy?

Lúc này lại có người nói: “Hắn chỉ có cảnh giới ba phần thần tính thôi!”

Nghe thấy thế, lập tức có người lao thẳng về phía Diệp Quân.

Có truyền thừa của nền văn minh cấp bốn, cảnh giới còn thấp… Ai mà không động lòng được?

Thấy có người xông đến chỗ mình, Diệp Quân giơ tay chém tới một kiếm.

Xoẹt!

Trong nháy mắt, đầu một người đàn ông lập tức rơi xuống, máu tươi bắn ra mấy chục trượng.

Thấy cảnh này, những người xung quanh lập tức sửng sốt.

Diệp Quân không quan tâm đến mọi người, hắn chậm rãi ngẩng đầu, mấy khí thế trên không trung đã bao trùm lên hắn.

Diệp Quân di chuyển tới một vùng tinh không.

Vừa đến tinh không này, thời không xung quanh hắn chợt rung động, sau đó có ba người xuất hiện.

Một ông lão mặc áo choàng màu vàng, hai tay chắp sau lưng, che giấu khí thế, trên người có một cảm giác áp lực vô hình.

Bên phải là một người đàn ông trung niên, người đàn ông vạm vỡ, cơ bắp trên người gồ lên, gân xanh lộ ra, đặc biệt là đôi tay rất giống hai cây cột, có thể đập đất xé trời.

Bên trái là một người phụ nữ xinh đẹp, người phụ nữ mặc váy dài màu đỏ thẫm, trên mặt là nụ cười như có như không.

Ba người đều có cảnh giới mười phần thần tính!

Người phụ nữ quan sát Diệp Quân một lúc rồi cười nói: “Không ngờ ngươi thật sự chỉ có cảnh giới ba phần thần tính… Chậc chậc”.

Diệp Quân nhướn mày nhìn về phía người phụ nữ: “Đấu tay đôi không?”

Người phụ nữ nhếch môi: “Ngươi đúng là mơ mộng hão huyền”.

Dứt lời, ba người họ đồng thời biến mất.

Diệp Quân híp mắt tiến lên một bước, Kiếm Vực lập tức bao phủ tất cả mọi người xung quanh, sau đó có vô số kiếm quang bắn ra.

Xoẹt…

Trong thời không của Kiếm Vực có kiếm quang chém loạn khắp nơi, không lâu sau đó, ba sức mạnh đáng sợ bộc phát từ trong Kiếm Vực, chỉ trong nháy mắt, Kiếm Vực của Diệp Quân đã vỡ tan tành, hắn cũng bị ba sức mạnh cường đại làm chấn động đến mức liên tục lùi lại.

Sau khi lùi gần nghìn trượng Diệp Quân mới dừng lại, hắn vừa mới dừng lại, một nắm đấm đã đánh vỡ hư không, lao đến gần trước mặt hắn.

Uy áp của sức mạnh cường đại lập tức khiến Diệp Quân thấy ngạt thở.

Diệp Quân chợt đâm ra một kiếm.
Chương 1574: Làm xong vụ này sẽ dừng tay!

Thời Không Nhất Kiếm!

Đây là chiêu kiếm có lực bộc phát mạnh nhất trước mắt của hắn.

Oanh!

Quyền và kiếm vừa tiếp xúc với nhau, hai người đã lập tức ngã ra ngoài, lúc người đàn ông to con kia dừng lại, thời không sau lưng gã ta lập tức sụp đổ.

Người đàn ông nhìn nắm đấm của mình, nắm đấm của gã ta đã nứt ra, máu tuôn không ngừng, có thể thấy cả xương trắng.

Người đàn ông nhíu mày, sức mạnh của thiếu niên kiếm tu trước mắt hơi vượt quá dự đoán của gã ta.

Ở phía xa, sau khi dùng kiếm chống lại nắm đấm của người đàn ông kia, cánh tay phải của Diệp Quân cũng nứt ra, toàn bộ cánh tay bị máu tươi nhuộm đỏ.

Lúc này, một ánh sáng trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, người ra tay là ông lão mặc áo choàng màu vàng kia, ông lão vừa xuất hiện trước mặt Diệp Quân, thời không ở chỗ ông ta đứng lập tức sụp đổ.

Cùng lúc đó, một sức mạnh đáng sợ cũng dâng lên từ sau lưng ông ta.

Diệp Quân không dám lơ là, hắn lập tức điều động huyết mạch phong ma.

Ầm!

Một ánh sáng màu đỏ bay lên trời từ trong cơ thể Diệp Quân.

Diệp Quân chém ra một kiếm, kiếm quang màu máu bùng nổ, chỉ trong nháy mắt, ông lão và người phụ nữ đều phải lùi lại.

Lúc này, người đàn ông cao to lại đấm một phát đến trước mặt Diệp Quân, cú đấm này của gã ta khiến thời không xung quanh nứt ra.

Diệp Quân đâm kiếm tới, kiếm ý trong tay hắn đã trở thành màu đỏ như máu.

Oanh!

Hai người liên tục lùi lại.

Cả hai dừng lại gần như cùng lúc, người đàn ông nhìn Diệp Quân ở phía xa, ánh mắt trở nên nặng nề hơn: “Sức mạnh huyết mạch!”

Không chỉ người đàn ông mà ông lão và người phụ nữ cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

Bọn họ vốn cho rằng ba người liên thủ chắc chắn sẽ giết chết Diệp Quân một cách dễ dàng, nhưng bọn họ phát hiện mình đã đánh giá thấp thực lực của Diệp Quân.

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Ung Lão, thiếu niên này không đơn giản”.

Ông lão nhìn chằm chằm Diệp Quân với nét mặt u ám, không biết đang nghĩ gì.

Người phụ nữ nói tiếp: “Nền văn minh Cổ Nhân cố ý để lộ tung tích của người này… Có lẽ là không biết thực lực của hắn ta, vì thế muốn người ngoài đến thăm dò hắn ta”.

Nói đến đây, bà ta nhìn ông lão: “Thiếu niên này chắc chắn không phải người tầm thường, dủ chúng ta có thể giết hắn ta thì e rằng cũng sẽ bị dính vào nhân quả lớn”.

Cảnh giới tu luyện càng cao sẽ càng sợ nhân quả, người đàn ông cao to cũng gật đầu: “Thiếu niên này có huyết mạch đặc biệt, có lẽ tổ tiên là một nhân vật ghê gớm, nếu chúng ta giết hắn… e rằng sẽ có tai hoạ khôn lường”.

Ông lão nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa: “Đương nhiên là nền văn minh Cổ Nhân không có ý đồ tốt, nhưng đây chẳng phải là cơ hội của chúng ta sao? Ba người chúng ta đã ở cảnh giới mười phần thần tính mấy nghìn năm rồi, nếu còn không gặp được cơ duyên khác, cả đời chúng ta sẽ không thể tiến thêm một bước, Độc Khai Nhất Đạo”.

Người đàn ông và người phụ nữ im lặng.

Đúng thế, lần này bọn họ chọn ra ngoài mạo hiểm là vì đã không còn hy vọng tăng lên một bậc nào nữa, muốn thử liều mạng một lần.

Nhưng bọn họ không ngờ thiếu niên kiếm tu trước mắt lại lợi hại đến thế.

Ông lão lại nói: “Chúng ta có thể đi tới bước này vốn không phải dựa vào con đường bình thường…”

Nói đến đây, ông ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân phía xa: “Làm xong vụ này, chúng ta sẽ dừng tay”.

Phi vụ cuối cùng!

Nghe thấy lời của ông lão, người phụ nữ và người đàn ông nhìn nhau, hai người gật đầu.

Truyền thừa của vũ trụ nền văn minh cấp bốn rất đáng để bọn họ mạo hiểm. Nghĩ vậy, người phụ nữ cất lời: “Giết!”

Bà ta vừa nói xong, ba người đã biến mất ở vị trí ban đầu.

Lúc này, ba người cũng không che giấu thực lực nữa, khi ba người dốc toàn lực, toàn bộ tinh không đều bắt đầu sụp đổ.

Ở phía xa, khi nhìn thấy ba người ra tay, Diệp Quân đã thức tỉnh huyết mạch phong ma không chút do dự điều động huyết mạch phàm nhân trong người!

Điều động hai loại huyết mạch cùng một lúc!

Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu, lúc này hai mắt hắn dần nhắm lại, trước mặt hắn có vô số kiếm ý chém ra.

Tuy trước đó hắn không ra tay công khai, nhưng cũng đã sử dụng Diên Trì Nhất Kiếm.

Vào khoảnh khắc vô số kiếm ý xuất hiện, sắc mặt ba người kia lập tức thay đổi, vì bọn họ phát hiện kiếm ý của Diệp Quân đã mạnh hơn lúc trước.

Ầm!

Những tiếng nổ liên tục vang vọng.

Trong lúc bốn người chiến đấu, đã có vô số cao thủ lén tập trung, hơn nữa cao thủ còn ngày càng nhiều hơn…

Chuyện Diệp Quân có truyền thừa của nền văn minh cấp bốn được thông báo ở nền văn minh Cổ Nhân, mà bây giờ đã thành toàn bộ vũ trụ đều biết.

Điều quan trọng nhất là Diệp Quân chỉ có cảnh giới ba phần thần tính!

Oanh!

Lúc này, ba người phía xa và Diệp Quân đồng thời lùi lại.

Sau khi dừng lại, người phụ nữ nhìn Diệp Quân đang ngày càng có khí thế mạnh hơn với nét mặt nặng nề: “Thiếu niên này…”

Ông lão bên cạnh gằn giọng nói: “Sau khi làm xong vụ này sẽ dừng tay!”

Dứt lời, ông ta lại xông về phía Diệp Quân ở phía xa.
Chương 1575: Một đấu ba

Thấy ba người lao tới, trong mắt Diệp Quân không có chút sợ hãi nào, ngược lại ý chí chiến đấu còn dâng cao hơn.

Chiến!

Diệp Quân không nói lời thừa thãi mà trực tiếp hóa thành kiếm quang rồi phóng ra.

Một chọi ba thì có gì phải sợ?

Cứ bắt tay vào hành động thôi.

Dưới sự hỗ trợ của hai loại sức mạnh huyết mạch, khí thế của Diệp Quân lúc này cũng đã đạt đến đỉnh cao, mỗi nhát kiếm chém ra đều có sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Cũng chính vì vậy mà Diệp Quân lúc này có thể chống lại đòn tấn công của ba người bằng sức của một mình hắn.

Khi nhìn thấy cảnh này, đám người đang ẩn trong bóng tối xung quanh đều kinh hãi.

Đây thật sự chỉ là cảnh giới ba phần thần tính ư?

Thật sự hơi khó tin đấy.

Bịch!

Xa xa, Diệp Quân bị một quyền đánh bay mấy nghìn trượng, mà hắn còn chưa dừng lại, người phụ nữ xinh đẹp và ông lão áo vàng đã lại vọt tới trước mặt hắn.

Thấy hai người xông tới, trong mắt Diệp Quân lóe lên ý lạnh, hắn giơ tay chém xuống một nhát.

Bùm!

Một luồng kiếm khí đáng sợ thoáng chốc phá vỡ thời không trước mặt hắn, cùng lúc đó người phụ nữ xinh đẹp và ông lão áo vàng kia cũng bay ngược ra ngoài, nhưng chính lúc này, người đàn ông vạm vỡ lại lao đến trước mặt Diệp Quân, tung một quyền vào mặt hắn.

Vô số quyền mang lóe lên, đất trời hóa thành hư không.

Diệp Quân không né tránh mà đâm ra một nhát kiếm.

Cứng đối cứng!

Bùm!

Quyền và kiếm vừa chạm vào nhau, hai người đã đồng thời bay ra ngoài, thời không hai người lùi lại không chịu nổi sức mạnh của hai người bèn nứt ra từng tấc, cực kỳ đáng sợ.

Sau khi người đàn ông vạm vỡ dừng lại, toàn thân ông ta nứt ra, máu đỏ phun trào.

Người đàn ông vạm vỡ ngẩng đầu nhìn Diệp Quân nơi xa, vẻ mặt nặng nề chưa từng có: “Kiếm ý và sức mạnh huyết mạch đáng sợ thật…”

Tình hình của Diệp Quân lúc này cũng không tốt lắm, khắp người đều xuất hiện vết nứt, nếu không có cây thần tự nhiên và tâm sinh mệnh thì hắn đã sớm tan thành mây khói.

Mặc dù hắn bị thương nặng, nhưng khí thế quanh người hắn lại ngày càng mạnh hơn, bao gồm cả kiếm ý.

Huyết mạch phong ma!

Huyết mạch phàm nhân!

Hai dòng huyết mạch đều thuộc dạng càng chiến đấu càng mạnh, nhất là huyết mạch phong ma, càng chiến càng điên, như vậy sẽ càng đáng sợ hơn.

Lúc này, ba người phía ông lão áo vàng cũng nhận ra điều này.

Thanh niên trước mặt không chỉ càng đánh càng mạnh mà còn có khả năng tự phục hồi mạnh mẽ, cứ tiếp tục thế này sợ là người phía mình sẽ bị tiêu hao năng lượng đến chết.

Nghĩ đến đây, ba người phía ông lão áo vàng nhìn nhau, trong mắt hiện lên sát khí lạnh lẽo.

Giây tiếp theo…

Bùm!

Sau lưng ba người xuất hiện ba thần tượng cao vạn trượng, mà sau khi ba thần tượng này xuất hiện, vũ trụ tinh không bao la đều sôi trào.

Thấy ba người tế thần tượng ra, đám đông ẩn trong bóng tối cũng kinh hãi, liên tục lùi lại phía sau tránh xa nơi này.

Ba thần tượng cảnh giới mười phần thần tính!

Hiển nhiên ba người đã không còn muốn tiếp tục kéo dài nữa, bởi vì càng kéo dài càng bất lợi cho họ, vì thế họ buộc phải nhanh chóng kết thúc trận chiến.

Đúng lúc này, người đàn ông vạm vỡ tiến lên phía trước, thần tượng phía sau ông ta cũng tiến lên một bước, tinh hà cuộn trào tựa như động đất dữ dội.

Ngay sau đó, thần tượng đột nhiên gầm lên rồi đánh một quyền về phía Diệp Quân.

Quyền này tung ra, cả vũ trụ tinh hà đều bắt đầu hủy diệt.

Trước một quyền này, Diệp Quân chỉ nhỏ bé như hạt bụi.

Chung quanh, vô số cường giả điên cuồng lùi về phía sau, tránh xa nơi này, sợ không cẩn thận sẽ bị giết chết.

Xa xa, Diệp Quân chậm rãi nhắm hai mắt lại, bình tĩnh tập trung dường như không cảm nhận được gì.

Đất trời chỉ còn lại một mình hắn!

Đột nhiên, khi quyền ấy đánh tới thời không trước mặt, thời không trước mặt Diệp Quân tách ra, vạn thanh ý kiếm bay ra sau đó ngưng tụ thành một thanh kiếm.

Thời Không Nhất Kiếm!

Thời Không Nhất Kiếm được hai loại sức mạnh huyết mạch hỗ trợ!

Nhát kiếm này tựa như tia chớp, thoáng chốc chém lên nắm đấm kia.

Bùm!

Tiếng nổ đột nhiên vang lên như tiếng sấm mùa xuân, sau đó từng làn sóng kiếm khí và sóng xung kích không ngừng lan rộng khắp bốn phía như trận hồng thủy.

Toàn bộ vũ trụ tinh hà bắt đầu biến mất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường!

Lúc này, thần tượng của người phụ nữ xinh đẹp và ông lão áo vàng cũng tiến lên một bước, đồng thời đấm một quyền về phía Diệp Quân.

Nơi xa, cơ thể Diệp Quân run lên dữ dội, hắn nhẩm niệm, một luồng quyển trục bay lên đỉnh đầu hắn, sau đó quyển trục ấy hóa thành vùng tinh không.

Kiếm quyển Tinh Hà!

Diệp Quân kẹp hai ngón tay lại chỉ về phía trước, ngay lập tức, vô số kiếm khí Tinh Hà từ tinh không bắn ra như mưa xối xả.

Kiếm khí Tinh Hà dưới sự hỗ trợ của kiếm ý vô địch và hai dòng sức mạnh huyết mạch, uy lực lập tức tăng lên tới độ cao chưa bao giờ có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK