Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2276: Người đại diện

Trong hoàng lăng.

Lúc này Diệp Quân vẫn đang điên cuồng hấp thụ tim pháp luật Vô Thượng. Sau khi hắn nuốt chửng, ánh sáng vàng chứa đựng năng lượng mạnh mẽ không ngừng bay lên trời từ trong người hắn, từ hoàng lăng đến trong tinh không, vô cùng tráng lệ.

Phạn Chiêu Đế ở trước mặt Diệp Quân còn đang bận trấn áp.

Lúc này người đeo mặt nạ xuất hiện phía sau Phạn Chiêu Đế.

Người đeo mặt nạ trầm giọng nói: “Phạn Đế, chúng đến rồi”.

Phạn Chiêu Đế khẽ gật đầu: “Nằm trong kế hoạch”.

Người đeo mặt nạ không nói gì nữa mà lui ra ngoài.

Lúc này, vô số khí tức đáng sợ tràn vào từ bên ngoài hoàng lăng, chỉ trong chốc lát dãy núi vô tận biến thành bột phấn.

Nhưng hoàng lăng vẫn ở đó, xung quanh hoàng lăng toát ra sức mạnh phù văn kỵ lạ, sức mạnh này ngăn chặn tất cả khí tức.

Ngoài hoàng lăng có bốn người, ba nam một nữ.

Bốn người này không ai khác chính là Khung Chiến – tộc trưởng tộc Thiết Thần, Kỳ Pháp – viện trưởng học viện Thần Pháp, Mông Võ – tộc trưởng tộc Cự Nhân Thiên Nhung, Văn Tư và Đa Nguyên Đạo Đế.

Khung Chiến nhìn hoàng lăng, ông ta híp mắt lại: “Phạn Chiêu Đế, cô cần gì phải làm thế?”

Phạn Chiêu Đế trong hoàng lăng cười nói: “Các vị đợi một chút, đợi Diệp công tử đột phá”.

Nói rồi cô ta dùng sức ấn mạnh tay phải xuống, một luồng năng lượng đáng sợ bỗng bộc phát từ trong cơ thể Diệp Quân, thoáng chốc toàn bộ năng lượng đó đều bị cơ thể Diệp Quân hấp thu.

Lúc này khí tức của Diệp Quân lại tăng lên.

Ở bên ngoài.

Đám người Khung Chiến đều sầm mặt.

Văn Tư nhìn hoàng lăng, hơi khó hiểu: “Cô ta muốn làm gì?”

Khung Chiến trầm giọng nói: “Cô ta muốn ngưng tụ lại pháp ấn Vô Thượng để luật pháp Vô Thượng và trật tự làm lại…”

Nghe đến đây Văn Tư hiểu ý ngay.

Bây giờ khu vực Thần Hư nằm ở vùng không có trật tự, mặc dù luật pháp Vô Thượng cũng vẫn tồn tại nhưng không có sự ràng buộc, nếu pháp ấn Vô Thượng được ngưng tụ lại thì có nghĩa là trật tự sẽ được lập lại, đến lúc đó những người tu luyện luật pháp Vô Thượng sẽ bị ràng buộc bởi luật pháp Vô Thượng.

Khung Chiến còn muốn nói gì đó, Mông Võ lập tức nổi nóng: “Phí lời với cô ta làm gì?”

Nói rồi ông ta tung một quyền đập mạnh vào hoàng lăng.

Khi cú đấm này giáng xuống, trời đất bị đập tan thành hư vô, màn chắn bảo vệ xung quanh hoàng lăng lập tức bị vỡ vụn rồi bị tiêu diệt.

Mông Võ đang định ra tay lần nữa thì đúng lúc này người đeo mặt nạ bất ngờ xuất hiện trước mặt Mông Võ, giơ tay đấm một phát.

Ánh mắt Mông Võ lóe lên tia tàn ác, không né đòn mà tấn công ngược lại, tung ra một quyền vào người đeo mặt nạ.

Ầm!

Nắm đấm hai người va chạm vào nhau, một sức mạnh đáng sợ nổ tun, Mông Võ liên tục lùi về sau cả trăm trượng.

Thấy thế ánh mắt Khung Chiến và Kỳ Pháp ở một bên đều hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Mông Võ bị đánh lùi bỗng nổi giận, đang định ra tay lần nữa nhưng lại bị Khung Chiến ngăn lại, ông ta nhìn người đeo mặt nạ: “Ngươi là ai?”

Người đeo mặt nạ bình tĩnh nói: “Khung tộc trưởng, Phạn Đế đang bận, các ông có việc gì có thể nói với ta”.

Khung Chiến nhìn người đeo mặt nạ: “Nói với ngươi? Ngươi đại diện cho Vương Thành à?”

Người đeo mặt nạ gật đầu.

Khung Chiến híp mắt: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Người đeo mặt nạ không nói gì mà quay đầu nhìn vào hoàng lăng bên dưới.

Lúc này, được Phạn Chiêu Đế giúp đỡ, khí tức của Diệp Quân càng trở nên đáng sợ hơn, những cột sáng màu vàng đáng sợ tỏa ra từ người hắn, cột sáng màu vàng xuyên qua hoàng lăng rồi biến mất trên bầu trời, lúc này cả tinh hà đều bắt đầu sôi sục.

Thấy thế sắc mặt đám người Khung Chiến sa sầm.

Sắc mặt Văn Tư cũng thế: “Không thể để hắn đột phá”.

Sau khi tăng thực lực của kiếm ý Trật Tự, thực lực của Diệp Quân cũng vô cùng mạnh, nếu bây giờ lại đột phá nữa thì không thể đánh lại hắn.

Mông Võ bỗng tiến lên một bước, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên trào ra từ trong người ông ta như thủy triều. Chỉ thoáng chốc ông ta đã đến trước mặt người đeo mặt nạ, người đeo mặt nạ giơ tay phải ra trước rồi đè mạnh xuống.

Ầm!

Một làn sóng công kích của sức mạnh đáng sợ nổ tung, cả trời đất biến thành hư vô.

Đúng lúc này, một cột sấm sét cao hàng ngàn trượng từ trên trời rơi xuống, rơi thẳng về phía người đeo mặt nạ, người đeo mặt nạ giơ tay tung một quyền.

Bùm!

Cột sấm sét cao hàng ngàn trượng nổ tung, nhưng người đeo mặt nạ cũng lập tức bị văng ra xa cả ngàn trượng.

Kỳ Pháp bỗng tiến lên một bước, bà ta cầm cây pháp trượng gõ nhẹ vào hoàng lăng bên dưới, lúc này, hoàng lăng lập tức bốc cháy, cùng lúc đó hàng ngàn tia sấm sét xé tan bầu trời đánh thẳng vào hoàng lăng phía trước đó.

Đúng lúc này, người đeo mặt nạ bỗng xuất hiện trên bầu trời hoàng lăng, hai tay gã hình thành một ấn chú, một ấn vàng lập tức bay ra từ lòng bàn tay gã, ấn vàng bay lên trong gió rồi biến thành một màn sáng dài rộng cả vạn trượng, treo lơ lửng trên hoàng lăng, lúc này từng tia sấm sét đáng sợ đánh thẳng xuống, những âm thanh chói tai vang lên khắp trời đất, vô cùng đáng sợ.

Mông Võ bên cạnh Kỳ Pháp bỗng biến mất khỏi đó, ông ta đâm mạnh về phía người đeo mặt nạ cách đó không xa như một viên đạn pháo.

Bùm!

Chỉ thoáng chốc người đeo mặt nạ bị đánh văng ra xa.

Ở một bên khác, Khung Chiến bỗng cầm một cái búa lớn xuất hiện tên hoàng lăng, ông ta giơ cái búa lên rồi đập xuống, cả hoàng lăng nổ tung, chính ông ta cũng lao xuống dưới, sau đó đánh mạnh một búa vào Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế cách đó không xa…
Chương 2277: Dị chủ

Ngay khi chiếc búa vẫn còn cách Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế mấy chục trượng, Phạn Chiêu Đế bỗng giơ tay trái lên, sau đó khẽ vung tay về phía nó.

Rầm!

Cả người Khung Chiến bị chấn động văng ra xa cả ngàn trượng, sau khi dừng lại hai tay ông ta không ngừng run rẩy, ông ta chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Phạn Chiêu Đế ở đằng xa, vẻ mặt nghiêm trọng hơn bao giờ hết.

Phạn Chiêu Đế mặc kệ Khung Chiến, tay phải cô ta để lên vai Diệp Quân bỗng đè xuống.

Ầm!

Vô số sức mạnh trong cơ thể Diệp Quân lao ra như thủy triều.

Nhìn thấy khí tức của Diệp Quân ngày càng mạnh, sắc mặt của Khung Chiến tối sầm lại, ánh mắt hiện lên tia hung ác, ông ta bỗng cầm một cây búa trong tay bay lên không trung, sau đó đánh vào Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế cách đó không xa.

Đòn tấn công này của ông ta khiến thời không bị lõm xuống hệt như cái đáy nồi, vô cùng đáng sợ.

Phạn Chiêu Đế ở đằng xa quay đầu lại, vung tay lên.

Vèo!

Khung Chiếu lại bị văng ra xa lần nữa.

Sau khi dừng lại, Khung Chiến hơi khó tin nhìn Phạn Chiêu Đế ở phía xa, ông ta biết Phạn Chiêu Đế rất mạnh nhưng thật ra ông ta không biết Phạn Chiêu Đế mạnh đến mức nào, vì họ chưa từng đánh với nhau bao giờ, mà lần này ông ta nhận ra người phụ nữ này mạnh hơn ông ta nghĩ rất nhiều.

Sau đánh văng Khung Chiến ra xa, Phạn Chiêu Đế không tấn công ông ta nữa mà dời mắt nhìn Diệp Quân. Lúc này, mười tám tim pháp luật Vô Thượng trong người Diệp Quân đã được hắn hấp thu đến chín mươi phần trăm.

Lúc này cảnh giới của Diệp Quân cũng đã đạt đến cảnh giới của Vô Thượng Đế Thần, không chỉ vậy, vì hắn hấp thu quá nhiều tim pháp luật Vô Thượng nên lúc này trên người hắn dày đặc phù văn kỳ quái.

Chuẩn tắc của luật pháp Vô Thượng.

Lúc tu luyện luật pháp Vô Thượng đạt được sức mạnh cũng phải tuân theo quy tắc của luật pháp Vô Thượng.

Diệp Quân siết chặt hai tay, lúc này hắn cảm thấy trong cơ thể mình có sức mạnh đáng sợ, đồng thời hắn cũng cảm nhận được những quy luật đó đều là hạn chế.

Lúc này, Mông Võ, Đa Nguyên Đạo Đế và Văn Tư đột nhiên xuất hiện bên cạnh Khung Chiến, Khung Chiến nhìn chằm chằm vào Phạn Chiêu Đế ở phía xa, trầm giọng nói: “Người phụ nữ này rất mạnh”.

Mông Võ nhìn Diệp Quân: “Không thể để chúng thành công”.

Nói rồi ông ta bỗng tiến lên một bước, khôi phục bản thể, cơ thể cao gần cả trăm trượng, cánh tay như trụ cột, đôi mắt rực lửa, từng luồng khí tức cực mạnh không ngừng tỏa ra, quét ra khỏi cơ thể ông ta, lúc này tinh hà bắt đầu sôi sục.

Mông Võ bỗng hét lên, siết chặt nắm đấm, sau đó đánh mạnh về phía Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế.

Cường giả cảnh giới đỉnh cao Vô Thượng Thần Đế cố gắng hết sức đánh ra một đòn thì có thể biết sức mạnh đáng sợ thế nào?

Ngay khi đòn tấn công này lao đến, uy lực khí thế đáng sợ lập tức cuồn cuộn, cả khu vực Thần Hư đều bị uy lực khí thế này bao phủ.

Phạn Chiêu Đế cũng chẳng thèm quay đầu lại, giơ tay lên vung ra một đòn.

Rầm!

Chỉ thoáng chốc Mông Võ đó bị đánh văng ra xa.

Thấy thế đám người Khung Chiến đều tỏ vẻ khó tin.

Sắc mặt Văn Tư cũng trở nên vô cùng nghiêm trọng, ông ta cứ tưởng thực lực của đám người Khung Chiến và Phạn Chiêu Đế ngang nhau, nhưng giờ xem ra cách biệt khá lớn.

Sau khi dừng lại, Mông Võ cũng hơi ngạc nhiên, ông ta nhìn nắm đấm của mình, nắm đấm đã nứt ra, máu bắn ra.

Mông Võ chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Phạn Chiêu Đế, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng.

Lúc này Khung Chiến bỗng ngẩng đầu lên: “Dị chủ, ông chắc chắn không ngăn cô ta ư?”

Dị chủ!

Chủ nhân của dị vực!

Họ vốn dĩ cũng không muốn hợp tác với dị vực, dù sao dị vực và khu vực Thần Hư vẫn luôn là kẻ thù truyền kiếp, nhưng họ không có lựa chọn nào khác, cũng không muốn thiết lập lại trật tự luật pháp Vô Thượng.

Bây giờ họ đều là ông lớn, ai mà cam lòng chịu thua chứ?

Khung Chiến vừa dứt lời, thời không trên bầu trời bỗng khẽ rung lên, sau đó một người trung niên mặc áo xám chậm rãi đi ra.

Dị chủ!

Nhìn thấy Dị chủ, ánh mắt đám người Khung Chiến lóe lên tia sợ hãi.

Dị vực là một nơi rất đáng sợ, phải biết là thời kỳ đỉnh cao của vương triều Thần Hư cũng không thể tiêu diệt được họ.

Sau khi xuất hiện, Dị chủ nhìn đám người Khung Chiến, cười nói: “Chuyện này là chuyện nội bộ của vương triều Thần Hư, không liên quan đến dị vực ta, các ngươi giải quyết trước đi”.

Nói rồi ông ta lui sang một bên, không có ý ra tay.

Nhìn thế, sắc mặt đám người Khung Chiến tối sầm lại, sao mà họ không hiểu được Dị chủ này đang muốn bàng quan nhìn, sau đó ngư ông đắc lợi.

Khung Chiến và Mông Võ liếc nhìn nhau, thấy Diệp Quân ở phía xa sắp đột phá hoàn toàn, họ cũng không nói gì về võ đạo nữa, lập tức cùng nhau lao về phía Phạn Chiêu Đế và Diệp Quân.

Tay trái Phạn Chiêu Đế ở cách đó không xa giơ về phía Khung Chiến và Mông Võ, sau đó nhẹ nhàng đè xuống.

Ầm!

Khung Chiến và Mông Võ bị trấn áp ngay tại chỗ.

Thấy thế ánh mắt Văn Tư ở cách đó không xa lóe lên tia nghiêm túc.

Thực lực của người phụ nữ này quả thật hơi khó tin.

Dị chủ nhìn Phạn Chiêu Đế, nụ cười cũng dần biến mất.

Lúc này tay trái Phạn Chiêu Đế bông vung lên.

Vèo vèo!

Khung Chiến và Mông Võ bị văng ra xa.

Không đợi hai người hoàn hồn, lúc này trong người Diệp Quân bỗng toát ra khí tức đáng sợ, tay phải của Phạn Chiêu Đế cũng thu lại.

Diệp Quân siết chặt hai tay, cơ thể toát ra từng khí tức vừa mạnh vừa đáng sợ.

Thấy thế Văn Tư sầm mặt, ông ta biết thực lực của Diệp Quân này lại mạnh hơn.

Phạn Chiêu Đế quay lại nhìn đám Khung Chiến, cười nói: “Khung Chiến, ông thế mà lại bắt tay với dị vực, ông có biết tiên tổ của ông – Khung Dã đã chết trong tay dị vực không hả?”
Chương 2278: Thay đổi

Khung Chiến nhìn chằm chằm Phạn Chiêu Đế: “Nếu lúc đầu không phải vương triều Thần Hư cố ý hãm hại, tiên tổ ta sẽ chết trong tay dị vực sao?”

Phạn Chiêu Đế lắc đầu: “Ông sai rồi, tiên tổ của ông là người tài năng thế nào? Làm sao ông ta có thể không biết âm mưu của đế vương đời trước của vương triều Thần Hư chứ? Ông ta biết điều đó, nhưng ông ta vẫn mặc kệ tất cả chống đối với dị vực”.

Khung Chiến nhíu mày.

Phạn Chiêu Đế thấp giọng thở dài: “Việc này là do đế hoàng vương triều Thần Hư bọn ta thiển cận, có lỗi với chiến tướng Khung Dã, nên nể mặt chiến tướng Khung Dã, ta sẽ không tiêu diệt tộc Thiết Thần”.

Khung Chiến lạnh lùng nói: “Tiêu diệt tộc Thiết Thần ư? Phạn Chiêu Đế, cô lớn lối thật đấy, ta thừa nhận cô rất mạnh, nhưng cô mạnh thì có thể đánh được mấy người?”

Phạn Chiêu Đế mỉm cười, cô ta bỗng biến mất khỏi đó, Khung Chiến ở phía xa biến sắc, ông ta còn chưa kịp phản ứng thì cổ họng đã bị bóp chặt.

Mọi người đều hoảng sợ.

Phạn Chiêu Đế nhìn chằm chằm Khung Chiến mặt đầy vẻ hoảng sợ, khẽ cười: “Ông nghĩ đối thủ của ta là các ông à? Ngây thơ”.

Nói rồi cô ta ném ông ta sang một bên.

Vèo!

Thời không cách đó ngàn trượng vỡ vụn, Khung Chiến chỉ còn lại linh hồn.

Lúc này tất cả mọi người đều kinh hãi, Văn Tư cũng không thể tin được. Mẹ nó chứ, ông ta đã đánh giá quá thấp thực lực của Nhất điện chủ này rồi.

Văn Tư quay đầu nhìn Đa Nguyên Đạo Đế bên cạnh, Đa Nguyên Đạo Đế trông rất bình tĩnh, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh nhạt như thể mọi thứ đều được tầm kiểm soát.

Thấy Đa Nguyên Đạo Đế bình tĩnh như vậy, Văn Tư cũng thở phào.

Ở đằng xa, Phạn Chiêu Đế không để ý đến đám người Khung Chiến nữa, cô ta chậm rãi bước đến chỗ Diệp Quân, xòe tay ra, bốn mảnh vỡ màu vàng bỗng xuất hiện trong tay cô ta.

“Thần ấn Vô Thượng”.

Mông Võ nhìn chằm chằm bốn mảnh vỡ màu vàng đó, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi.

Nếu thần ấn Vô Thượng lại được ngưng tụ tức là luật pháp Vô Thượng được khôi phục, những người tu luyện luật pháp Vô Thượng như họ phải tuân theo.

Nhưng lúc này họ không thể ngăn cản được nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, đôi đồng tử hiện lên màu vàng, nhưng nhanh chóng nhạt dần, trở lại bình thường.

Phạn Chiêu Đế xòe tay ra, bốn mảnh vỡ màu vàng đó bay đến trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế: “Thần ấn Vô Thượng?”

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Bây giờ trong người của ngươi có sức mạnh của mười tám tim pháp luật Vô Thượng, hoàn toàn có thể ngưng tụ được nó”.

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế, sau đó nhận lấy bốn mảnh vỡ màu vàng, hắn từ từ nhắm mắt lại, chẳng bao lâu sức mạnh màu vàng tràn vào lòng bàn tay hắn. Sau khi sức mạnh vàng tràn vào, bốn mảnh vỡ màu vàng bắt đầu khẽ rung, sau đó chúng bắt đầu ngưng tụ lại.

Thấy thế đám người Khung Chiến cảm thấy hơi tuyệt vọng.

Ngay lúc thần ấn Vô Thượng sắp ngưng tụ hoàn toàn, Diệp Quân bỗng nhìn Phạn Chiêu Đế trước mặt: “Với thực lực của cô, cô cũng có thể ngưng tụ ra thần ấn này phải không?”

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Vậy tại sao cô lại bảo ta làm?”

Phạn Chiêu Đế mỉm cười nói: “Còn nhớ những lời ngươi nói với ta hôm đó không?”

Diệp Quân nhíu mày: “Nói gì?”

Phạn Chiêu Đế cười nói: “Ngươi nói trật tự của ngươi phải có người giám sát, nếu không có người giám sát, pháp và trật tự của ngươi sẽ là mối nguy hại lớn nhất, cốt lõi của trật tự Vô Thượng không phải là vì tất cả chúng sinh, mà là vì dục vọng ích kỷ cá nhân, pháp này không nên tồn tại. Sau khi ngưng tụ thần ấn này, ngươi có thể thay thế luật pháp Vô Thượng bằng Quan Huyên Pháp của ngươi, sau đó truyền bá bằng Quan Huyên Pháp ra khắp vũ trụ…”

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế:” Đây chính là mục đích của cô?”

Phạn Chiêu Đế lắc đầu: “Chỉ là một trong số đó”.

Diệp Quân nhíu mày.

Phạn Chiêu Đế mỉm cười nói: “Đừng nghĩ nhiều, chỉ cần ngưng tụ nó. Ngưng tụ thần ấn này để Quan Huyên Pháp của ngươi thay luật pháp Vô Thượng, ngươi có thể chứng đạo thành thần”.

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế, tay phải hắn hơi dùng sức, thoáng chốc thần ấn Vô Thượng đã được ngưng tụ. Ngay khi thần ấn Vô Thượng được ngưng tụ thành công, một sức mạnh bí ẩn bỗng xuất hiện.

Lúc này hễ là cường giả khu vực Thần Hư từng tu luyện luật pháp Vô Thượng đều cảm nhận được sức mạnh này.

Quy tắc Vô Thượng.

Lúc này đám người Khung Chiến đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Vì họ cũng cảm nhận được những quy tắc này, Diệp Quân cầm thần ấn Vô Thượng thì có thể trấn áp được họ.

Ngay lúc này Phạn Chiêu Đế nói: “Thay thế luật pháp”.

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế: “Thay đổi?”

Phạn Chiêu Đế gật đầu.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, hắn bắt đầu thử thay đổi luật pháp, nhưng khi thay đổi luật pháp thứ nhất, thần ấn Vô Thượng trong tay hắn đột nhiên rung lên, sau đó một áp lực đáng sợ bỗng lao đến từ sâu trong tinh hà.

“Nghiệt tử!”

Một tiếng gầm vang lên từ sâu trong tinh không, sau đó một uy lực đáng sợ như thủy triều truyền đến từ tinh hà, uy lực này mạnh đến mức vượt qua khí tức của Phạn Chiêu Đế, vô cùng đáng sợ.

Cả khu vực Thần Hư sục sôi.
Chương 2279: Do dự

Nghịch tử?

Lúc này, tất cả mọi người đều hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn vào tận cuối tinh hà, ở đó từng luồng khí tức cực mạnh cuồn cuộn đến như thủy triều, uy lực cực mạnh tựa như muốn nghiền nát cả khu vực Thần Hư, vô cùng đáng sợ.

Mọi người đều sợ hãi.

Người đến là ai?

Trên không trung, Dị chủ nhìn chằm chằm tận cuối tinh hà, khẽ cau mày, trong mắt ông ta hiện lên vẻ nghiêm trọng.

Mấy người Kỳ Pháp ở một bên mặt đầy vẻ khó hiểu.

Đúng lúc này, một hư ảnh bỗng xuất hiện trên bầu trời hoàng lăng, khi hư ảnh đó xuất hiện, thần ấn Vô Thượng trong tay Diệp Quân run rẩy, phát ra từng tiếng kêu trầm thấp. Hình như mấy người Kỳ Pháp xung quanh cảm nhận được gì đó, ai cũng biến sắc, sau đó sắc mặt trắng bệch như thây ma.

Văn Tư cách đó không xa nhìn hư ảnh đó, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm trọng: “Người này rất mạnh”.

Đa Nguyên Đạo Đế mỉm cười, nụ cười hơi kỳ lạ.

Văn Tư: “…”

Lúc này, hư ảnh dần ngưng tụ lại, là một người đàn ông trung niên mặc long bào, có bộ râu bồng bềnh, không giận mà uy, trên người toát ra một khí thế bức người.

Khi nhìn thấy người đến, mấy người Kỳ Pháp đó đều hơi khó tin.

Phạn Đạo Nguyên!

Thủy tổ nền văn minh của vương triều Thần Hư.

Sao ông ta lại xuất hiện ở đây?

Chẳng phải ông ta đã chết rồi sao?

Cường giả khu vực Thần Hư đầy ngờ vực.

Dị chủ nhìn chằm chằm Phạn Đạo Nguyên, trong mắt ngoài vẻ nghiêm nghị thì còn chút kiêng dè.

Khi Phạn Đạo Nguyên này ở đây, dị vực bị chèn ép đến mức không thở nổi, ngay cả chút địch ý cũng không dám để lộ chứ đừng nói đến việc đấu với vương triều Thần Hư.

Ông ta cũng không ngờ Thủy tổ nền văn minh vương triều Thần Hư lại xuất hiện ở đây, hôm nay chuyện này hơi khó hiểu, bất thường.

Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế bên dưới, ánh mắt sa sầm: “Nghịch tử”.

Giọng nói như sấm rền.

Ầm!

Chỉ một tiếng quát đã khiến khu vực Thần Hư thiêu đốt.

Mọi người hoảng sợ.

Diệp Quân cũng hãi hùng, điều khiến hắn ngạc nhiên là lúc này sức mạnh luật pháp Vô Thượng trong người hắn đang sôi sục như thể đang đáp lại Phạn Đạo Nguyên, hắn nhanh chóng trấn áp lại.

Ngay lúc này Phạn Chiêu Đế bỗng vung tay phải lên, cả khu vực Thần Hư bỗng chốc khôi phục lại như trước.

Thấy thế Phạn Đạo Nguyên híp mắt lại.

Phạn Chiêu Đế nhìn Phạn Đạo Nguyên, cười nói: “Lão tổ, ông quả nhiên vẫn luyến tiếc luật pháp Vô Thượng”.

Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế: “Ngươi cố ý lợi dụng hắn để dụ ta ra”.

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Phải”.

Phạn Đạo Nguyên bình tĩnh nói: “Sao thế, muốn đánh chết ta để thay thế à?”

Phạn Chiêu Đế hỏi ngược lại: “Không được sao?”

Vừa nghe cô ta nói thế, các cường giả khu vực Thần Hư đều vô cùng ngạc nhiên.

Phạn Chiêu Đế muốn làm gì thế?

Đánh chết tiên tổ hả?

Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế: “Đừng quên nguồn gốc sức mạnh mà ngươi tu luyện là của ta”.

Phạn Chiêu Đế không đáp lời Phạn Đạo Nguyên mà quay đầu nhìn các cường giả khu vực Thần Hư đó: “Vương triều Thần Hư chúng ta cộng với vị lão tổ này thì có tổng cộng mười chín vị Đế Vương, mà cuối cùng mười tám vị Đế Vương đều chết, các vị có biết tại sao không?”

Mọi người đều hơi thắc mắc.

Phạn Chiêu Đế cười rồi nói tiếp: “Bởi vì một khi có người đạt đến trên Vô Thượng Thần Đế, cũng chính là cảnh giới Đạo Thần trong truyền thuyết thì sẽ cưỡng ép cướp đoạt tim thần luật pháp Vô Thượng trong cơ thể”.

Nói rồi cô ta quay đầu nhìn Khung Chiến cách đó không xa: “Thật ra năm đó lúc đánh với dị thần, chiến tướng Khung Dã đã đột phá, nhưng vào thời điểm quan trọng, cơ thể ông ta bỗng biến đổi, nên cuối cùng ông ta phải chết với Dị Thần, tại sao? Vì tim thần luật pháp Vô Thượng trong người ông ta bị cưỡng ép cướp đi…”

Vừa nghe nói thế, các cường giả đế quốc Thần Hư đều tỏ ra ngạc nhiên và sợ hãi.

Phạn Chiêu Đế nhìn Phạn Đạo Nguyên vẻ mặt vẫn bình tĩnh như nước, cười nói: “Năm đó lúc vị tiên tổ này tạo ra luật pháp Vô Thượng chắc cũng không nghĩ nhiều như thế, ông ấy đơn giản là chỉ muốn làm cho vương triều Thần Hư tốt hơn. Nhưng sau đó khi ngày càng có nhiều người tu luyện thần pháp Vô Thượng, ông ấy mới nhận ra ông ấy có thể có được sức mạnh từ trong đó, cuối cùng ông ấy coi tất cả chúng sinh trong khu vực Thần Hư là liều thuốc bổ của mình”.

Các cường giả khu vực Thần Hư đều khó tin nhìn Phạn Đạo Nguyên…

Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế: “Lúc đầu hẳn là nên giết chết ngươi”.

Phạn Chiêu Đế cười nói: “Hối hận rồi sao?”

Phạn Đạo Nguyên bình tĩnh nói: “Hối hận cái gì? Bây giờ giết cũng không muộn”.

Nói rồi ông ta bỗng xòe tay phải ra, sau đó khẽ đè xuống.

Ầm!

Uy lực này khiến từng tầng không gian chỗ Phạn Chiêu Đế sụp đổ, nhưng ngay sau đó Phạn Chiêu Đế bước đến trước một bước, cô ta lại bước thẳng ra ngoài.

Phạn Đạo Nguyên híp mắt lại.

Phạn Chiêu Đế quay đầu nhìn Diệp Quân ở một bên, cười nói: “Tiếp tục thay thế, dung hòa Quan Huyên Pháp của ngươi vào trong thần ấn Vô Thượng này”.

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế, hắn không nhiều lời bắt đầu cưỡng ép thay thế.

Muốn làm việc lớn thì đừng do dự.

Làm trước rồi nói sau.

Trời có sập xuống cũng có cha chống đỡ.
Chương 2280: Mục tiêu là Diệp Quân

Tuy nhiên thay thế một lúc, Diệp Quân cảm thấy có gì đó không đúng, vì hắn phát hiện ra một loại sức mạnh bí ẩn không rõ, mà sức mạnh này cũng không phải là sức mạnh của luật pháp Vô Thượng.

Nhưng lúc này hắn cũng không lo được nhiều như thế, chỉ có thể làm trước tính sau.

Thấy Diệp Quân sắp cưỡng ép thay thế luật pháp Vô Thượng của mình, ánh mắt Phạn Đạo Nguyên trở nên lạnh lùng, ông ta tiến đến trước một bước, cả khu vực Thần Hư lại sôi trào, thiêu đốt.

Nhưng ngay lúc này Phạn Chiêu Đế bỗng biến mất khỏi đó.

Phạn Đạo Nguyên ở trên bầu trời híp mắt lại, tung ra một cú đấm.

Ầm!

Sức mạnh của ngàn vạn luật pháp nổ tung như pháo hoa, cực kỳ sáng chói nhưng lại bị dập tắt trong thoáng chốc, cùng lúc đó Phạn Đạo Nguyên lùi về sau gần cả trăm trượng.

Sau khi dừng lại, Phạn Đạo Nguyên hơi khó tin nhìn Phạn Chiêu Đế: “Ngươi không tu luyện luật pháp Vô Thượng”.

Phạn Chiêu Đế không đáp lời Phạn Đạo Nguyên, mà nhìn Diệp Quân. Lúc này, Diệp Quân đã bắt đầu từ từ thay thế luật pháp Vô Thượng trong thần ấn thành Quan Huyên Pháp của mình. Lúc này các cường giả khu vực Thần Hư cũng cảm nhận được sự thay đổi của luật pháp Vô Thượng.

Lúc này ai cũng ngây người.

Phạn Đạo Nguyên cũng cảm nhận được sự thay đổi này, ông ta bỗng nhìn sang Diệp Quân, khinh thường nói: “Để hắn thay thế ta ư? Hắn xứng sao?”

Phạn Chiêu Đế bỗng giơ tay lên tung ra một quyền.

Ầm!

Phạn Đạo Nguyên lại bị một đòn tấn công của cô ta đánh lùi lại cả ngàn trượng.

Phạn Chiêu Đế nhìn Phạn Đạo Nguyên: “Hắn thay thế ông là vinh hạnh của ông, có biết không vậy?”

“Nghiệt tử!”

Phạn Đạo Nguyên nhìn chằm chằm Phạn Chiêu Đế, vừa tức giận vừa ngạc nhiên, ông ta không ngờ thực lực con cháu đời sau của mình lại mạnh như vậy.

Thấy Diệp Quân dần bắt đầu thay thế luật pháp của mình, ánh mắt Phạn Đạo Nguyên hiện lên tia hung ác, ông ta bỗng xòe tay ra, một cột sáng màu vàng lao lên từ trong lòng bàn tay, thoáng chốc cả khu vực Thần Hư được bao bọc bởi một luồng khí tức đáng sợ. Sau đó các cường giả của khu vực Thần Hư vô thức toát ra những cột vàng đáng sợ, sau đó những cột sáng vàng này tràn vào lòng bàn tay ông ta như thủy triều.

Tất cả cường giả khu vực Thần Hư đều hoảng sợ.

Vì lúc này họ cảm nhận được sức mạnh luật pháp Vô Thượng trong người mình đang dần biến mất.

Họ muốn áp chế lại nhưng không thể ngăn lại được, chỉ có thể trơ mắt nhìn sức mạnh của mình liên tục biến mất.

Lúc này tất cả cường giả khu vực Thần Hư đều tuyệt vọng.

Lúc này họ mới hiểu thì ra cả đời này họ đều đang tu luyện cho người khác.

Nhìn thấy Phạn Đạo Nguyên cưỡng ép hấp thu sức mạnh của các cường giả khu vực Thần Hư, Phạn Chiêu Đế bỗng tiến lên một bước, cô ta đưa tay phải về phía trước rồi lắc nhẹ.

Thủ Chấp Vạn Cổ!

Ầm!

Chỉ trong thoáng chốc, hàng vạn Đại Đạo tụ tập, ngay sau đó từng sức mạnh đáng sợ dâng trào về phía Phạn Đạo Nguyên.

Phạn Đạo Nguyên híp mắt lại, giơ tay trái ra, sau đó đè xuống.

Ầm!

Uy lực này khiến sức mạnh của hàng vạn Đại Đạo bị màn chắn vô hình chặn lại.

Lúc này Phạn Chiêu Đế bỗng biến mất khỏi đó.

Ánh mắt Phạn Đạo Nguyên hiện lên vẻ hung ác, ông ta tung ra một quyền khiến cả vũ trụ tinh hà bắt đầu sục sôi.

Rầm!

Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Phạn Đạo Nguyên bị chấn động lùi về sau.

Lại bị áp chế lần nữa.

Thấy thế sắc mặt Văn Tư ở cách đó không xa tối sầm, dĩ nhiên họ hy vọng Phạn Đạo Nguyên sẽ thắng, dù sao đối thủ của họ cũng là Diệp Quân.

Như nghĩ tới điều gì, ông ta đột nhiên quay đầu lại nhìn Đa Nguyên Đạo Đế ở bên cạnh, lúc này, Đa Nguyên Đạo Đế vẫn rất bình tĩnh, trên môi nở nụ cười.

Văn Tư do dự một chốc rồi nói: “Đa Nguyên Đạo Đế, chúng ta có cần ra tay không?”

Đa Nguyên Đạo Đế cười nói: “Đừng vội, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát”.

Văn Tư: “…”

Khi Phạn Chiêu Đế ngăn Phạn Đạo Nguyên lại, Diệp Quân đã bắt đầu dần thay thế các luật pháp trong thần ấn Vô Thượng thành Quan Huyên Pháp, thật ra cách thay thế rất đơn giản, đó là dung hợp tất cả luật pháp của Quan Huyên Pháp vào thần ấn Vô Thượng là được.

Lúc này, Diệp Quân cũng mới hiểu được rằng thứ thực sự có sức mạnh không phải là pháp luật Vô Thượng mà là thần ấn Vô Thượng, vì thần ấn Vô Thượng này có thể chuyển hóa pháp luật thành sức mạnh để người khác có được.

Cảm nhận được pháp luật Vô Thượng của mình bắt đầu bị thay thế, sắc mặt Phạn Đạo Nguyên trên bầu trời bỗng trở nên hung dữ, pháp luật Vô Thượng này là nguồn sức mạnh của ông ta, nếu pháp luật Vô Thượng bị thay thế, thực lực của ông ta sẽ giảm đi rất nhiều.

Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế vẫn rất bình tĩnh ở phía đối diện, ông ta bỗng xòe tay ra, một luồng sáng vàng kim bắn ra từ trong lòng bàn tay, ngay sau đó vô số cột sáng vàng đáng sợ tụ lại.

Lại hấp thu sức mạnh của rất nhiều cường giả ở khu vực Thần Hư.

Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế, ánh mắt lóe lên vẻ hung ác, tung ra một quyền.

Đòn tấn công này tập hợp sức mạnh của tất cả cường giả trong khu vực Thần Hư, chỉ cần một luồng uy lực là có thể khiến rất nhiều cường giả ở khu vực Thần Hư nghẹt thở.

Uy lực của một quyền trấn áp Phạn Chiêu Đế.

Ngay khi Phạn Chiêu Đế chuẩn bị ra tay thì Dị chủ cách đó không xa bỗng biến mất khỏi đó, mục tiêu của ông ta thế mà lại là Diệp Quân cách đó không xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK