Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 941: Trên giết gia gia, dưới giết phụ thân

Vì khi cô ta mới đến với thế giới này, vì thân thể, cô ta không thể tu luyện, mà ở đại gia tộc võ đạo như gia tộc Vĩnh Dạ, nếu không thể tu luyện thì chẳng khác nào kẻ vô dụng, vì thế từ nhỏ cô ta đã bị mọi người trong tộc lạnh nhạt giễu cợt, bao gồm cả người cha kia, khi biết cô ta không thể tu luyện, ông ta không còn tới thăm cô ta lần nào nữa.

Chỉ có người phụ nữ đó là chưa từng bỏ rơi cô ta!

Cũng vì người phụ nữ đó, cô ta mới đồng ý ở lại đế quốc Vĩnh Dạ thêm một thời gian nữa.

Mà người phụ nữ đó bảo cô ta liên hôn với Diệp công tử đương nhiên cũng xuất phát từ ý tốt, hy vọng cô ta có thể tìm được chỗ dựa vững chắc từ nhà phu quân, như vậy đế quốc Vĩnh Dạ và người trong tộc không còn ai dám bắt nạt cô ta nữa.

Cô ta vốn định từ chối, nhưng không cưỡng lại được người phụ nữ đó khẩn cầu.

Không còn cách nào khác, cô ta chỉ đành đến gặp người đàn ông này, nhưng bây giờ, sau khi tiếp xúc với hắn, người đàn ông trước mặt này khiến cô ta khá bất ngờ…

Hắn là một người rất thẳng thắn!

Lúc này, cô ta nghĩ đến tỷ tỷ của mình, cảm thấy tỷ tỷ thật sự hơi kém, nếu ở cùng với người trước mắt này, ngôi đế chắc chắn sẽ trong tầm tay, không chỉ vậy còn nhận được một viện trợ lớn mạnh từ bên ngoài.

Tiếc là tỷ tỷ không làm như vậy!

Người đàn ông trước mắt này bình thường ôn hòa nho nhã, rất dễ gần, nhưng cô ta có thể cảm nhận được thực ra hắn là một người cực kỳ kiêu ngạo, ngươi đối xử tốt với hắn thì đương nhiên hắn sẽ tốt, nếu ngươi dám cao ngạo với hắn thì hắn sẽ còn cao ngạo hơn ngươi.

Nghĩ đến đây, Dạ Nam Tình khẽ lắc đầu, cô ta suy nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Sau khi việc này kết thúc, cô ta cũng nên rời đi.

Cô ta và hắn chỉ là người qua đường trong cuộc đời của nhau mà thôi!

Mà đối với một người tu luyện, loại người qua đường thế này sau có thể sau khi bế quan một thời gian là sẽ bị lãng quên ngay...

Đúng lúc này, một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang lên từ phía xa, sau đó một kiếm khi chém tới trên mặt biển, trong nháy mắt, mấu chục vạn trượng hải vực đã bị nhát kiếm này chém làm hai.

Dạ Nam Tình gác lại mọi suy nghĩ, nhìn Diệp Quân nơi xa, lúc này cơ thể hắn mờ ảo, nhìn thấy thế, trong mắt cô ta hiện lên vẻ bất ngờ: “Thời không Hóa Thân Vạn Thiên…”

Dường như cảm nhận được ánh mắt của Dạ Nam Tình, Diệp Quân quay đầu nhìn cô ta, cười hỏi: “Chiêu này thế nào?”

Dạ Nam Tình gật đầu: “Cũng được!”

Cũng được!

Diệp Quân bĩu môi, đương nhiên không hài lòng với đáp án này lắm, hắn xoay người tiếp tục tu luyện.

Thời gian tiếp theo, ngày nào Diệp Quân cũng đều chăm chỉ luyện tập.

Phải công nhận rằng thời không Hóa Thân Vạn Thiên thi triển cùng kiếm thuật chồng chèo thật sự rất khó, bởi vì hắn có thành tựu rất cao trong thời không, không chỉ vậy còn muốn dùng được mọi lúc mọi nơi nên tiêu tốn rất nhiều năng lượng.

Rất khó!

Tế nhưng Diệp Quân phát hiện điều Chân tỷ nói hoàn toàn khả thi.

Nếu tu luyện thành công, hắn thi triển nhất kiếm này có lẽ giết được cả ông nội và cha.

Một câu thôi, có thể muốn làm gì thì làm!

Nghĩ đến đây, Diệp Quân không nhịn được cười ra tiếng.

Hình như càng ngày hắn càng kiêu ngạo rồi!

Có lẽ là do huyết mạch phong ma.

Huyết mạch phong ma: “…”

Một ngày ở thế giới bên ngoài, một năm trong Tiểu Tháp.

Cứ thế, Diệp Quân khổ luyện nửa năm, cuối cùng chiêu Hóa Thân Vạn Thiên và kiếm thuật chồng chéo của hắn cũng có hiệu quả.

Một khi thi triển, Diệp Quân ở trong hàng vạn thời không sẽ đồng thời rút kiếm, đương nhiên chỉ có thể đồng thời rút một kiếm, nhưng lại là vạn kiếm chồng chéo…

Uy lực đó thực sự đáng sợ, dù là thời không trong Tiểu Tháp cũng hơi khó đỡ.

Thực ra may nhờ có Chân thụ, nếu không huyền khí của hắn không thể trụ được cho hắn chơi thế này.

Không chỉ vậy, sau khi thi triển, hắn phát hiện dù là sức mạnh cơ thể hay là sức mạnh tinh thần đều đã tiêu hao hoàn toàn…

Chiêu này là kiểu dùng một lần phải nghỉ ngơi thật lâu, uy lực rất mạnh nhưng không thể nhiều dùng.

Mà khi đã kích hoạt hai loại huyết mạch rồi thi triển thì uy lực của chiêu này sẽ càng mạnh hơn nữa.

Hắn khá chờ mong!

Lúc này dường như nghĩ đến điều gì, hắn cất kiếm quay lại nhìn bờ biển không xa, Dạ Nam Tình đang ngồi ở chỗ đó nhìn hắn.

Diệp Quân đi tới trước mặt Dạ Nam Tình, cười bảo: “Thời gian này cô thường xuyên tới đây xem ta tu luyện, có cảm thấy ta rất lợi hại không?”

Dạ Nam Tình chớp mắt: “Đúng là rất lợi hại”.

Diệp Quân cười ha hả: “Thật ra ta mới dùng một phần sức mạnh thôi, nếu ta dùng hai phần sức mạnh thì uy lực quá lớn, tòa tháp này không chịu nổi!”

Tiểu Tháp: “…”

Dạ Nam Tình mím môi cười: “Vậy sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta thường không hay nói đùa”.

Dạ Nam Tình lắc đầu cười: “Ngươi còn tu luyện nữa không?”

Diệp Quân nhìn xung quanh rồi đáp: “Tạm thời không tu luyện nữa, chúng ta đi thôi”.

Dạ Nam Tình gật đầu.

Hai người ra khỏi Tiểu Tháp, vừa mới ra, một người phụ nữ xinh đẹp đã đi tới trước mặt họ, người này tư thái trang nghiêm, khí chất dịu dàng mềm mại, giống Dạ Nam Tình sáu bảy phần.

Diệp Quân biết đây là mẹ của Dạ Nam Tình.

Diệp Quân hơi cúi đầu: “Bái kiến bá mẫu”.

Người phụ nữ xinh đẹp quan sát Diệp Quân, cười bảo: “Đừng khách sáo”.

Đây là lần thứ hai bà gặp Diệp Quân, phải nói rằng bà rất hài lòng về hắn, không chỉ gia thế lớn mạnh mà bản thân hắn cũng là nhân tài, hơn nữa còn khiêm tốn lễ phép, quan trọng nhất là thực lực còn rất mạnh.

Người phụ nữ xinh đẹp nói: “Chúng ta nói chuyện được không?”

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, khẽ gật đầu: “Được ạ”.

Người phụ nữ xinh đẹp đi trước.

Diệp Quân theo sau.

Dạ Nam Tình nhìn hai người, không nói gì.

Người phụ nữ xinh đẹp dẫn Diệp Quân đi về một hướng, đi một lúc bà chợt bảo: “Để con bé sinh con đi”.

“Dạ?”

Diệp Quân quay đầu nhìn người phụ nữ xinh đẹp, vẻ mặt ngỡ ngàng.

Ở đằng xa, Dạ Nam Tình nhìn người phụ nữ xinh đẹp, không lên tiếng.

Đương nhiên cô ta đã nghe thấy!

Dù sao thực lực của cô ta cũng vượt xa hai người họ.
Chương 942: Cứ để tự nhiên

Sinh con!

Nghe người phụ nữ xinh đẹp nói thế, Diệp Quân hơi bất ngờ vì hắn quả thật không ngờ người phụ nữ xinh đẹp này lại mở miệng nói một câu như vậy một.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, lặng lẽ đợi cô ta nói tiếp.

Người phụ nữ xinh đẹp nói tiếp: “Dường như Diệp công tử hơi bất ngờ nhỉ?”

Diệp Quân gật đầu: “Quả thật rất ngạc nhiên”.

Người phụ nữ xinh đẹp cười nói: “Bất ngờ điều gì?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Sau khi thành thân, muốn có con vốn là chuyện đương nhiên nhưng bá mẫu lại nhắc đến vào lúc này...”

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Quân, cười nói: “Nói tiếp đi”.

Diệp Quân nói: “Bá mẫu biết gì đó à?”

Ánh mắt người phụ nữ xinh đẹp hiện lên vẻ phức tạp, khẽ nói: “Diệp công tử, ta chưa từng tiếp xúc với ngươi nên không biết tính cách và con người của ngươi, nhưng ngươi có thể qua lại với Nam Tình, nghĩ chắc tính cách và con người của ngươi cũng rất tốt, vì Nam Tình rất ít khi hòa thuận với người khác”.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình ở phía sau, quả thật cô nương này bình thường hơi trầm tính ít nói, bề ngoài có vẻ rất dễ gần nhưng thật ra lại khá lạnh lùng, người ngoài muốn tiếp xúc quả thật hơi khó.

Nhưng thật ra đây cũng khá bình thường, nơi này cũng không thể so với ngôi sao màu xanh, đa số người ở đây cho dù là nam hay nữ đều bế quan tu luyện, thật ra họ cũng không quá quan tâm đến đạo lý đối nhân xử thế. Dù sao có đôi khi họ đóng cửa tu luyện một lần bước ra có thể đã qua hàng trăm năm, thậm chí hàng ngàn năm...

Tu luyện là rèn luyện nhân tính, càng lên cao, nhân tính càng ít.

Vì khi ngươi có thể sống đến mấy ngàn năm, thậm chí hàng trăm vạn năm, ngươi cũng sẽ cảm thấy mọi thứ không còn thú vị.

Người phụ nữ xinh đẹp nói tiếp: “Diệp công tử, vì từ nhỏ Nam Tình không thể tu luyện nên đã phải nếm trải nhiều lời ác ý như đao kiếm, nhưng nó chưa từng phàn nàn, luôn bình tĩnh chấp nhận... tuy nhiên đây cũng là điều khiến ta lo lắng, vì khi đối mặt với những người trong tộc và người xung quanh, nó đều rất thờ ơ, đến mức khiến người khác cảm thấy như nó không xem họ là đồng loại”.

Diệp Quân nhíu mày, trầm tư không nói.

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Quân: “Nhiều năm như vậy, Diệp công tử là người đầu tiên có thể thân thiết với nó, nhìn thấy các ngươi có thể thân thiết như vậy, ta thật sự rất vui”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Bá mẫu, mặc dù lần này vì hôn nhân lợi ích nhưng bá mẫu yên tâm, ta sẽ không làm Nam Tình cô nương tổn thương”.

Người phụ nữ xinh đẹp nói: “Sinh một đứa con đi”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ xinh đẹp, không nói gì, trực giác nói cho hắn biết chắc chắn người phụ nữ xinh đẹp này đã phát hiện ra gì đó.

Người phụ nữ xinh đẹp nói tiếp: “Nam Tình có cơ thể Nội Mi, nếu song tu với người khác thì cảm thụ trong đó có thể nói là sung sướng mãn nguyện... Ngươi biết mà”.

Diệp Quân hóa đá.

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Quân, ánh mắt đầy ẩn ý.

Diệp Quân hơi ngơ ngác.

Cái quái gì vậy?

Nhạc mẫu, người nói như thế ổn thật sao?

Dạ Nam Tình ở đằng sau hai người nghe người phụ nữ xinh đẹp nói thế, mặt ửng đỏ nhưng lập tức đã trở lại như bình thường, cô ta nhìn người phụ nữ xinh đẹp, lắc đầu khẽ cười.

Cô ta biết mẹ mình mong cô ta có một đứa con là muốn cô ta có được một điều chắc chắn.

Muốn Diệp công tử trước mặt này cột chặt với người ở đằng sau hắn, rất đơn giản, sinh một đứa con là được.

Nếu không một khi vị Diệp công tử này đi, hai người lại không có tình cảm, lúc đó dù Diệp Quân còn nể tình cũ nhưng tình nghĩa này chứa được bao nhiêu lượng vàng thì không biết được.

Nếu hai người có với nhau một đứa con thì lại khác hoàn toàn.

Ngươi có thể không giúp người phụ nữ của ngươi nhưng ngươi không thể không giúp con của ngươi chứ?

Đây cũng là suy nghĩ lúc này của người phụ nữ xinh đẹp.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, hắn biết người phụ nữ xinh đẹp này chắc đã đoán được điều gì mới nói như thế.

Cơ thể Nội Mi!

Diệp Quân ngẫm nghĩ, có cảm giác hơi lạ.

Diệp Quân lắc đầu, vội đánh bay cảm giác kỳ lạ đó đi, đồng thời thầm mắng: Huyết mạch phong ma chết tiệt!

Huyết mạch phong ma: “…”

Người phụ nữ xinh đẹp dừng bước, sau đó nói: “Diệp công tử, bản thân ngươi nghĩ thế nào?”

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình ở phía đằng xa, Dạ Nam Tình đứng đó, cả người hệt như một đóa hoa sen trồi lên từ trong bùn, vừa tao nhã vừa dịu dàng.

Rất đẹp!

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, vẻ mặt Dạ Nam Tình rất tự nhiên chỉ mỉm cười.

Diệp Quân khẽ cười, nhìn đi chỗ khác, sau đó nói: “Bá mẫu, Nam Tình nhìn có vẻ yếu đuối nhưng thật ra cô ấy là một người rất quyết đoán, bá mẫu đừng thấy cô ấy hòa thuận với ta mà lầm, thực tế trong mắt cô ấy, ta không khác gì những người khác”.

Người phụ nữ xinh đẹp nhíu mày, hơi ngờ vực: “Sao lại nói thế?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chuyện chẳng phải một sớm một chiều, tính cách của Nam Tình cô nương trở nên như bây giờ cũng không phải là chuyện nhất thời, cũng sẽ không vì đột nhiên gặp một người có thể nói chuyện với mình mà thay đổi suy nghĩ của mình. Hơn nữa trong hai ngày tiếp xúc với Nam Tình cô nương, ta thấy mặc dù bề ngoài cô ấy có vẻ yếu đuối nhưng thực chất là một người có suy nghĩ của mình, sở dĩ lần này cô ấy sẵn sàng kết hôn có lẽ là vì bá mẫu nhỉ?”

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Quân trước mặt, cảm thấy kinh ngạc.

Bà ta đã xem thường vị Diệp công tử này rồi.

Bà ta nghĩ những người thế hệ trẻ thường là người rất kiêu ngạo, không được thông minh lắm nhưng sau khi trò chuyện, bà ta mới nhận ra Diệp công tử trước mặt này lại khác hoàn toàn với những gì bà ta nghĩ, thảo nào cô con gái tính cách lạnh lùng của bà ta có thể nói chuyện được với hắn.

Diệp Quân lại nói: “Bá mẫu, chuyện giữa ta và Nam Tình cô nương cứ để tự nhiên đi”.

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Quân, thầm thở dài, cuối cùng cũng không nói thêm gì.

Như bà ta đoán, hai người này chắc chắn đã có thỏa thuận gì đó.

Đều là người có suy nghĩ của riêng mình.

Nhưng vẫn phải sinh một đứa con.

Nghĩ đến đây, người phụ nữ xinh đẹp lại nhấn mạnh một lần nữa: “Nam Tình không chỉ có cơ thể Nội Mi mà còn…”

“Mẹ…”
Chương 943: Nghiêm túc

Đúng lúc này, Dạ Nam Tình bỗng ngắt lời người phụ nữ xinh đẹp, cô ta vừa xấu hổ vừa tức giận nhìn người phụ nữ xinh đẹp, cô ta còn không ngăn lại nữa thì không biết mẹ mình sẽ nói những lời xấu hổ gì nữa.

Thấy Dạ Nam Tình ngắt lời mình, người phụ nữ xinh đẹp thầm thở dài: “Hai đứa nói chuyện đi”.

Nói rồi bà ta xoay người rời đi.

Diệp Quân cảm thấy ngờ vực, ngoài cơ thể Nội Mi ra thì còn cái gì?

Lúc này Dạ Nam Tình bước đến bên cạnh Diệp Quân, cô ta nhìn Diệp Quân: “Đang nghĩ gì thế?”

Diệp Quân chớp mắt, không nói gì.

Dạ Nam Tình lắc đầu cười, cô ta biết người đàn ông này chắc chắn đang suy nghĩ vẩn vơ.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Nam Tình cô nương, mẹ cô rất lo cho cô”.

Dạ Nam Tình khẽ gật đầu: “Ta biết”.

Diệp Quân cười nói: “Nhưng hình như cô chẳng lo lắng cho mình chút nào”.

Dạ Nam Tình mỉm cười nói: “Ta không có kẻ thù gì cả, tự mình lo lắng cho mình làm gì?”

Ánh mắt Diệp Quân lóe lên vẻ phức tạp: “Nam Tình cô nương, tiếp xúc với cô, ta nhận ra một việc”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Cái gì?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Cô khá bí ẩn”.

Dạ Nam Tình bật cười: “Vậy à?”

Diệp Quân gật đầu: “Lần đầu gặp cô, ta cảm nhận được cô là một người phụ nữ yếu đuối nên ta cảm thấy thương xót cô, không mong cô trở thành con tốt thí trong cuộc hôn nhân sắp đặt, hy vọng có thể cho cô một cách giải quyết. Đến giờ ta nhận ra vài suy nghĩ của ta là sai lầm”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân nói tiếp: “Cô rất bình tĩnh, cô trước giờ vẫn luôn rất bình tĩnh, kể cả lần trước đám người Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả tấn công, cô luôn thể hiện mình rất bình tĩnh, cô có được sự bình tĩnh này, một là người có tâm cơ lớn, hai là…”

Nói đến đây hắn nhìn Dạ Nam Tình, mỉm cười không nói nữa.

Dạ Nam Tình cười nói: “Hai là cái gì?”

Diệp Quân bỗng nắm tay Dạ Nam Tình, Dạ Nam Tình cũng không chống cự, để mặc Diệp Quân nắm.

Diệp Quân nhìn cô gái trước mặt, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ.

Vì hắn nhận ra cô gái trước mặt này chỉ mới là cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên.

Lẽ nào mình đã đoán sai?

Diệp Quân nhíu mày.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, nở nụ cười nhạt.

Diệp Quân thầm nói: “Tháp gia, cô ta là cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên thật sao?”

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Ta chỉ là một cái tháp”.

Diệp Quân sầm mặt, ngươi còn biết ngươi là một cái tháp à?

Lúc này Dạ Nam Tình bỗng nói: “Diệp công tử, ngươi đang làm gì thế?”

Diệp Quân thôi suy nghĩ, hắn nhìn bầu trời, sau đó nói: “Nam Tình cô nương, hôm nay chúng ta sẽ kết hôn”.

Dạ Nam Tình gật đầu: “Ừ”.

Phản ứng rất bình tĩnh.

Diệp Quân cảm thấy hơi nghi ngờ, lẽ nào cô gái này thật sự chỉ là cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên chứ không phải đang giả vờ mình yếu đuối.

Dạ Nam Tình nhìn vẻ mặt đầy ngờ vực của Diệp Quân, khóe môi bất giác cong lên, người đàn ông này bắt đầu nghi ngờ cô ta rồi.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, mặc dù cảm thấy ngờ vực nhưng cũng không hỏi nhiều.

Lúc này một cung nữ bỗng nhanh chân bước đến trước mặt hai người, cung kính nói: “Công chúa điện hạ, Diệp công tử, mời hai vị đến điện hóa trang để thay đồ”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ừ”.

Hai người đi theo cung nữ.

Lúc này Dạ Nam Tình bỗng nói: “Diệp công tử”.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình: “Sao thế?”

Dạ Nam Tình nhìn hắn, nghiêm túc nói: “Có thể buông tay ta ra chưa?”

Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó vội buông tay Dạ Nam Tình ra, rất tự nhiên mỉm cười nói: “Tay Nam Tình cô nương trắng trẻo mượt mà, mềm mại như không xương, nắm lấy tay cô có cảm giác như chưa nắm, quả thật hiếm thấy”.

Tiểu Tháp hơi ngạc nhiên.

Cái tên này đến ngôi sao màu xanh một chuyến về, sao lại biết cách trêu chọc con gái rồi?

Trước đây tên này rất thành thật.

Lẽ nào đúng thật là vì huyết mạch phong ma?

Huyết mạch phong ma: “…”

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, lắc đầu: “Ngươi đó, chẳng thành thật chút nào”.

Mặc dù nói như thế nhưng cô ta cũng không tức giận, vì ánh mắt người đàn ông trước mặt trong veo, không hề có ý khinh thường nhạo báng.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, mỉm cười: “Nam Tình cô nương không phải là một cô gái tầm thường, chắc hẳn rất thờ ơ với chuyện tình yêu nam nữ này, nhưng ta có một đề nghị nhỏ”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, đợi hắn nói tiếp.

Diệp Quân cười nói: “Tu đạo, tu thần tính, tiêu diệt nhân tính, tu dần đến về sau đều một mình cô đơn lẻ bóng. Năm nay Nam Tình cô nương vẫn chưa lớn tuổi, ở độ tuổi tươi mới như hoa này quả thật không cần toàn tâm toàn ý theo đuổi Đại Đạo, ra ngoài khám phá khói lửa ở thế gian này nhiều hơn, cảm nhận thật nhiều thứ cũng rất tốt”.

Đây là cảm nhận thật của hắn sau khi đến ngôi sao màu xanh.

Con người sống vì trưởng thành và Đại Đạo thì cũng chẳng có gì thú vị cả, đời người không nên như thế.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Nếu không tu được thần tính, đến lúc chết đi biến thành tro tàn đất cát thì chẳng phải càng không có ý nghĩa gì sao?”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cũng có lý”.

Hắn nhìn Dạ Nam Tình, cảm thấy hơi kinh ngạc và ngờ vực, người phụ nữ này thế mà lại biết đến thần tính và nhân tính... Lẽ nào cô ta thật sự là một nhân vật tầm cỡ tuyệt thế?

Không hẳn thế chứ!

Cô ta cũng chỉ mới hai mươi tuổi.

Trên thế giới này còn có người yêu nghiệt hơn mình à?

Diệp Quân khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Không lâu sau, hai người bước vào một cung điện, một cung nữ nhanh chân bước đến trước mặt Dạ Nam Tình, cung kính chào: “Công chúa, mời đi theo nô tì”.

Dạ Nam Tình gật đầu, đi theo cung nữ sang nội điện một bên.

Một cung nữ khác cũng đến trước mặt Diệp Quân cúi người chào: “Diệp công tử, mời đi theo nô tì thay đồ”.

Diệp Quân gật đầu.

Ở bầu trời nào đó.

Một người đàn ông cúi xuống nhìn cung điện bên dưới mỉm cười.

Người này chính là chủ nhân bút Đại Đạo.

Bên cạnh chủ nhân bút Đại Đạo còn một người đàn ông, người này là Vô Biên Chủ ở ngôi sao màu xanh đó.

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Thế nào?”

Vô Biên Chủ trầm giọng nói: “Tình hình cực kỳ không ổn”.

Chủ nhân bút Đại Đạo híp mắt: “Có ý gì?”

Vô Biên Chủ nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Người phụ nữ áo trắng đó bảo ta truyền lời lại cho ông, nếu ông ra tay thì bà ta sẽ giết ông”.

“Mẹ kiếp!”

Chủ nhân bút Đại Đạo nổi giận: “Còn dám đe dọa ra, ông đây thà chết chứ không phục…”

Vô Biên Chủ nói: “Bà ta nghiêm túc đấy”.

Chủ nhân bút Đại Đạo chuyển chủ đè: “Ta quả thật không dễ dàng nhúng tay vào tranh đấu của đám trẻ”.

Vô Biên Chủ khinh thường nhìn chủ nhân bút Đại Đạo.


Chương 944: Bái đường

Sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo vô cùng khó coi.

Uy hiếp!

Dám uy hiếp ông ta!

Còn thiên lý không?

Còn vương pháp không?

Chết tiệt!

Đúng là ức hiếp người quá đáng!

Vô Biên Chủ nhìn xuống, trầm giọng nói: “Ông thấy thằng nhóc này và cô gái kia có thể thành đôi không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhẹ giọng nói: “Không biết”.

Vô Biên Chủ nhíu mày.

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm giọng nói: “Cô gái này không đơn giản, ta cũng không thể nhúng tay quá nhiều, chỉ có thể tạo cơ hội cho bọn họ làm quen, nếu có thể thành đôi thì tốt, nếu không thể thì…”

Nói đến đây, mắt ông ta hiện lên vẻ khó hiểu: “Nếu không thành cũng không phải là chuyện xấu với thằng nhóc này, dù sao cũng phải gieo hạt trước, kết quả cuối cùng thế nào thì phải tùy vào bọn họ”.

Vô Biên Chủ lo lắng nói: “Ông không sợ kết quả xấu sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu: “Không đâu!”

Vô Biên Chủ hỏi: “Tại sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Nếu kết quả xấu thì phải có ý đồ ác, thằng nhóc này hơi háo sắc, nhưng không có ý đồ ác, không có ý đồ ác thì sao có kết quả xấu?”

Vô Biên Chủ trầm mặc một lát rồi nói: “Cô gái váy trắng kia tại sao không trực tiếp ra tay với hắn?”

Chủ nhân bút Đại Đạo đáp: “Bởi vì cô ta biết dù ra tay thì cũng không thể giết được thằng nhóc này, trừ khi cùng đấu đến chết. Hơn nữa, cô ta cũng không cần thiết phải ra tay, bởi vì trăm năm sau, Vũ Trụ Kiếp bộc phát, đối với cô ta mà nói, chỉ là đợi thêm một thời gian mà thôi”.

Ông ta ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Người không đợi được nữa là đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả sắp tận số kia, bọn họ không đợi được trăm năm. Lần này cô ta uy hiếp ta, đồng thời tỏ thái độ ủng hộ đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, mục đích rất đơn giản, chỉ cần thằng nhóc này dám gọi người thì sẽ tự phá đạo tâm, lúc đó Chân Thần sẽ không đợi nổi một người vô địch nữa…”

Nói đến đây, ông ta thấp giọng thở dài: “Cô ta mới là người thắng trận này!”

Vô Biên Chủ trầm giọng nói: “Tình hình bây giờ rất gay go, theo thông tin ta có được, bọn họ chưa ra tay là vì hai nguyên nhân, thứ nhất là vì ông, ông ở đây nên bọn họ không dám ra tay, nhưng bây giờ, ông không thể làm gì…”

Chủ nhân bút Đại Đạo hỏi: “Thứ hai là bọn họ đang đợi người?”

Vô Biên Chủ gật đầu.

Chủ nhân bút Đại Đạo tò mò hỏi: “Đợi ai?”

Vô Biên Chủ trầm giọng nói: “Tộc Đệ Nhất!”

Đệ Nhất!

Con ngươi chủ nhân bút Đại Đạo co rút lại: “Chết tiệt! Ông mau đến Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên gọi bọn họ tới cứu viện đi…”

Vô Biên Chủ nhíu mày: “Mạnh lắm sao?”

Chủ Nhân bút đại đạo nhìn Vô Biên Chủ: “Nhìn thấy chân ta đang run không?”

Vô Biên Chủ: “…”

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm giọng nói: “Mau đi gọi người tới cứu viện… nhất định phải gọi người mạnh nhất đến…”

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của chủ nhân bút Đại Đạo, Vô Biên Chủ biết chuyện này rất nghiêm trọng, vì vậy không lãng phí thời gian nữa, xoay người biến mất tại chỗ.

Chủ nhân bút Đại Đạo ngẩng đầu nhìn về phía xa xôi, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng: “Lần này bọn họ làm thật rồi!”



Phía dưới, trong hoàng cung.

Diệp quân đã thay một bộ áo cưới đỏ, trên áo cưới còn vẽ một con rồng vàng chín móng đang bay lượn, sống động như thật, phong thái bá đạo lẫm liệt, khiến cho Diệp Quân càng thêm phần uy nghiêm.

Diệp Quân vốn đã cao, mặc thêm bộ áo cưới tinh xảo này càng thêm khí chất, oai phong như ngọc, nổi bật giữa đám đông.

Bộ dạng này khiến vài cung nữ đang mặc quần áo cho hắn cũng phải đỏ mặt liếc nhìn.

Lúc này, một nữ quan đi vào, cô ta bước nhanh tới trước mặt Diệp Quân: “Diệp công tử, mời công tử tới điện Vĩnh Dạ bái đường”.

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Vì nguyên nhân đặc biệt cho nên hai bên đã lược bỏ rất nhiều thủ tục, nếu là bình thường, quy trình thành thân ít nhất cũng phải mất ba ngày ba đêm.

Còn bây giờ trực tiếp bái đường thành thân luôn.

Diệp Quân không nghĩ nhiều, đi theo nữ quan đến điện Vĩnh Dạ, vừa đến nơi, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn.

Lúc này, trong điện Vĩnh Dạ đã tập hợp tất cả các đại thần cốt lõi của đế quốc Vĩnh Dạ, còn có các giới chủ các giới, có thể nói, những người có quyền có thế ở đế quốc Vĩnh Dạ đều đã tới.

Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Quân.

Có người tò tò, có người nghi ngờ, cũng có ý tốt ý xấu.

Gia tộc Vĩnh Dạ liên hôn đột ngột khiến rất nhiều thế lực tò mò vì chuyện này xảy ra quá nhanh.

Trong tình huống bình thường, trước tiên là đính hôn, nhưng bây giờ lại trực tiếp bái đường thành thân luôn.

Có người đã ngửi thấy mùi âm mưu gì đó.

Trong điện, còn có một cô gái Diệp Quân từng gặp, chính là Dạ Nam Phong, lúc này Dạ Nam Phong cũng đang nhìn hắn.

Diệp Quân không để ý đến mọi người, chỉ chỉ nhìn Dạ Nam Tình đứng trong đại điện. Dạ Nam Tình đội mũ phượng và khăn quàng vai, trên đầu phủ một chiếc khăn trùm màu đỏ, không nhìn thấy dung mạo thực sự.

Diệp Quân chậm rãi đi tới bên cạnh Dạ Nam Tình, lúc này, một nữ quan nói: “Nhất bái!”

Nhất bái!

Diệp Quân và Dạ Nam Tình đang chuẩn bị bái lễ thì một ông lão xông ra, nói: “Đợi đã!”

Nghe vậy, mọi người đều nhìn về phía ông lão.

Trên chiếc ghế rồng, Dạ Quân nhíu mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK