Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2534: Quỳ xuống!

Tuy hắn là kẻ thù, nhưng không có nghĩa cô ta phải liều mạng. Có nhiều lúc con người phải nhìn rõ thân phận của mình, phải học cách bảo vệ bản thân.

Sau khi trải qua trận đánh tàn khốc lúc trước, cô ta hành xử đã cẩn trọng hơn nhiều.

Bùi thần hầu chuẩn bị nhìn tiếp để xem vương triều Thiên Mộ còn con át chủ bài nào nữa không, với cô ta mà nói thì Diệp Quân cùng vương triều này liều mạng với nhau. Dù bên nào thắng thì Sáng Thế Đạo Điện cũng được lợi.

Đúng lúc này, Diệp Quân đang vùng vẫy trong cơn đau chợt ngẩng lên nhìn Thiên Tông Đế và Vũ Trụ Quốc, trong mắt hắn là một biển máu.

Diệp Quân bất ngờ biến mất.

Vũ Trụ Quốc biến sắc mặt, sau đó cất bước rồi nắm chặt đôi tay lại. Ngay sau đó, có một luồng khí tức mạnh mẽ phóng từ trong người ông ta ra. Loáng cái, đã có một ấn ký Đại Đạo xuất hiện ở chân trời, tiếp theo có một luồng uy áp thần bí cuộn dâng tới.

Ấn ký Đại Đạo của văn minh vũ trụ cấp chín!

Ngay sau đó, Vũ Trụ Quốc đã sử dụng con át chủ bài cuối cùng của mình để kết nối với ý chí Đại Đạo mạnh nhất để mượn sức mạnh của Đại Đạo.

Ầm!

Khi sức mạnh Đại Đạo tràn vào, khí tức của Vũ Trụ Quốc đã tăng vọt, mà lúc này kiếm của Diệp Quân cũng đã bay tới.

Vũ Trụ Quốc thoáng vẻ dữ tợn, sau đó tung một quyền ra, uy lực của nó đã mạnh hơn trước gấp nhiều lần.

Sức mạnh Đại Đạo.

Khí tức mạnh mẽ mà quyền ấy tạo ra không kém gì kiếm thế của Diệp Quân. Đương nhiên là vào lúc hắn đang bị trấn áp. Vì hắn cần dùng phần lớn sức mạnh của mình để chống lại sức mạnh phong ấn của Ác Đạo.

Uỳnh!

Sức mạnh của hai người vừa va chạm thì có một làn sóng kiếm khí mạnh mẽ lan ra, đại trận bảo vệ đại điện vỡ nát, ngay sau đó cả hoàng cung đã sụp đổ.

Diệp Quân và Vũ Trụ Quốc đều phải lùi lại, trong lúc Diệp Quân bay đi, Thiên Tông Đế thấy thế đã xông về phía hắn để chuẩn bị tung đòn hiểm.

Diệp Quân thấy ông ta xông tới thì cầm kiếm Thanh Huyên lên chém.

Vút!

Thiên Tông Đế đã bị chém bay ra xa, khi ông ta vừa dừng lại thì giáp Tổ Long trên người ông ta đã bị chém vỡ, không chỉ thế, da thịt cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Thấy vậy, Thiên Tông Đế lập tức nhăn mặt, đồng thời thấy lo sợ.

Nếu không nhờ có giáp Tổ Long thì ông ta đã chết dưới kiếm ban nãy của Diệp Quân rồi.

Tại sao kiếm của hắn lại mạnh như vậy?

Sau khi dừng lại, Diệp Quân cũng thấy khó chịu. Sau khi được sức mạnh Đại Đạo hỗ trợ, Vũ Trụ Quốc đã trở nên rất mạnh. Bây giờ, Diệp Quân lại phải chống lại sức mạnh của Phạn Chiêu Đế nên trạng thái rất không ổn định.

Vũ Trụ Quốc cũng phát hiện ra điều đó nên ngẩng lên nhìn chân trời thì thấy có một luồng uy áp Đại Đạo thần bí xuất hiện.

Ý chí Đại Đạo của văn minh vũ trụ cấp chín.

Với cường giả đỉnh cao của văn minh này mà nói thì nó tồn tại như một vị thần.

Vũ Trụ Quốc lập tức tỏ vẻ thành kính, sau đó tiếp tục kết nối với ý chí Đại Đạo.

Ông ta cần nhiều sức mạnh Đại Đạo hơn.

Đến cấp bậc như ông ta rồi thì thật ra ông ta chính là người đại điện ở thế gian của ý chí Đại Đạo. Ông ta có thể lấy được sức mạnh to lớn của Đại Đạo. Đương nhiên, tiền đề là phải bảo vệ nó.

Cường giả cảnh giới Biến Đạo mạnh hay yếu là xem ai có thể lấy được nhiều sức mạnh Đại Đạo hơn.

Đơn giản mà nói thì trong văn minh vũ trụ cấp chín, Đại Đạo vô thượng chí cao chính là chúa tể, sau đó cân bằng mọi thứ của nhân gian, người bên dưới có thể tranh đấu, chém giết, chỉ cần không nghịch đạo thì nó sẽ không quan tâm. Trái lại, nếu các cường giả đỉnh cao muốn có được nhiều sức mạnh Đại Đạo hơn thì phải cố mà lấy lòng nó.

Chân Thần khi xưa cũng chọn con đường nghịch đạo, vì không muốn phải lấy lòng nó.

Đó cũng là lý do vì sao cô ta nói: Thuận thì thành nô, nghịch thì thành đạo.

Đúng lúc này, Diệp Quân chợt hét lớn, một tia sau bắn từ trong người hắn ra.

Sức mạnh huyết mạch.

Ngay sau đó, Diệp Quân nhăn nhó mặt mày.

Hắn biết mình phải liều một phen thôi, không thì sẽ bị rơi vào thế bị động. Vì hắn đang chống lại phong ấn Ác Đạo bằng sức mạnh ý chí… Chính hắn cũng không biết mình có thể chống đỡ bao lâu, hay sẽ ngất xỉu ngay.

Đương nhiên, hắn tạm thời có thể làm vậy cũng là vì một lý do. Đó là sau khi tu luyện lại, thực lực và lực tinh thần của hắn đã mạnh hơn ban đầu không có tu vi rất rất nhiều. Ngày trước, khi đối mặt với phong ấn Ác Đạo, hắn không thể phản kháng là vì lúc đó không có chút tu vi nào.

Khi hắn dốc toàn lực, ba loại huyết mạch trong người hắn tạm thời tấn công phong ấn của Ác Đạo.

Sau đó, Diệp Quân bay lên cao rồi chém một kiếm về phía ấn ký Đại Đạo kia.

Uỳnh!

Ấn ký ý chí Đại Đạo kia đã bị một kiếm của Diệp Quân chém tan.

Ngay sau đó, ấn ký ấy đã biến thành tro bụi.

Thấy thế, mọi người đều ngẩn ra.

Tấn công ấn ký Đại Đạo.

Thế có khác gì tạo phản đâu?

Vũ Trụ Quốc cũng đang thẫn thờ.

Ấn ký Đại Đạo bị phá vỡ rồi ư?

Người này định nghịch đạo sao?

Sau khi chém vỡ ấn ký Đại Đạo bằng một kiếm, Diệp Quân nhân lúc sức mạnh huyết mạch chưa bị phong ấn, đã nhanh chóng biến thành một đường kiếm rồi tấn công Thiên Tông Đế. Thiên Tông Đế biến sắc mặt, định phản kháng nhưng đã bị một luồng uy áp huyết mạch cùng kiếm đạo trấn áp, sau đó thanh đoản kiếm kia đã đâm xuyên mi tâm ông ta.

Không chờ mọi người phản ứng lại, Diệp Quân đã túm tóc Thiên Tông Đế, sau đó lôi ông ta đến trước mặt Thiên Thần.

“Quỳ xuống!”

Bụp!

Thiên Tông Đế bị một luồng sức mạnh lớn trấn áp hai đầu gối nên đã phải quỳ trước mặt Thiên Thần…

Diệp Quân đi đến cạnh Thiên Thần đang ngẩn ngơ, sau đó run rẩy vỗ vai Thiên Thần rồi nói: “Huynh đệ nhìn đi, làm hoàng đế đơn giản biết bao!”

Không gian im lặng.
Chương 2535: Hoảng hốt

Thiên Tông Đế quỳ xuống rồi!

Tất cả mọi người ngây người như tượng nhìn Thiên Tông Đế ở đằng xa, lúc này họ chỉ cảm thấy đầu óc mình không hoạt động được.

Đầu tiên là ấn ký Đại Đạo bị chém vỡ, bây giờ Thiên Tông Đế lại bị ép quỳ xuống.

Rốt cuộc thiếu niên này là ai?

Tại sao thực lực lại mạnh như thế?

Lúc này rất nhiều cường giả vương triều Thiên Mộ đã bắt đầu sợ, vì sức chiến đấu của thiếu niên này quả thật quá đáng sợ.

Đằng sau này người chắc chắn có một thế lực cực kỳ đáng sợ, các đại thần của vương triều Thiên Mộ càng nghĩ càng sợ.

Ở đằng xa, Vũ Trụ Quốc nhìn Diệp Quân, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng và tia sợ hãi, ông ta không ngờ Diệp Quân lại dám ra tay với ấn ký Đại Đạo, càng không ngờ Diệp Quân lại thật sự sẽ làm vỡ ấn ký Đại Đạo.

Ấn ký Đại Đạo!

Đây là Thiên Đạo chí cao.

Ra tay với Thiên Đạo chí cao tức là đang nghịch đạo.

Thiếu niên này điên rồi sao?

Trước kia ông ta từng nói vận mệnh của ta là do ta quyết định, chứ không phải do thiên thế muốn nghịch thiên, mà sau khi thực lực của ông ta ngày càng mạnh, ông ta mới biết suy nghĩ trước kia buồn cười thế nào, nhất là lúc đạt đến cảnh giới Thần Tổ, ông ta mới biết Thiên Đạo này đáng sợ thế nào.

Nghịch thiên?

Mỗi một phút giây đều ép chết ngươi.

Cũng vào lúc đó ông ta không còn suy nghĩ nghịch thiên nữa, để có được nhiều sức mạnh hơn, ông ta chỉ có thể chọn thuận theo đạo.

Nhưng phải nói, thuận theo đạo thật sự rất thuận lợi.

Vì trên con đường tu hành, có người sẽ cho ngươi đi cửa sau.

Vũ Trụ Quốc nhìn Diệp Quân ở đằng xa, ông ta biết cho dù thiếu niên này có lai lịch thế nào thì lúc này cũng xong đời rồi.

Thế lực nền văn minh vũ trụ cấp mười đến cũng không bảo vệ được thiếu niên này.

Người bình tĩnh nhất trong này là Bùi thần hầu, cô ta không hề ngạc nhiên khi thấy Diệp Quân chém vỡ ấn ký Đại Đạo bằng một nhát kiếm, vì cô ta từng thấy lúc Diệp Quân mạnh nhất, cô ta cũng không ngạc nhiên khi Diệp Quân chém ấn ký Đại Đạo, tên này còn dám đối đầu với Tổ Đạo chứ nói gì đến Thiên Đạo của nền văn minh cấp chín này?

Người sửng sốt nhất lúc này vẫn là Thiên Thần.

Nhìn cha mình quỳ trước mặt mình, gã hoảng hồn, sau đó là tâm trạng phức tạp, cuối cùng lại cảm thấy hơi sung sướng.

Trước kia trong lòng gã, người đàn ông trung niên trước mặt này như một vị thần, khiến gã kính sợ.

Nhưng ngay khi người đàn ông này ra tay muốn lấy đi long khí của gã, gã mới biết tình cha con chỉ là một chuyện nực cười.

Có thể thấy đối phương thèm muốn long khí của gã không phải là chuyện ngày một ngày hai rồi, chỉ là vẫn chưa tìm được cái cớ thích hợp thôi.

Lúc này cơn nghẹn uất và tà khí trong lòng gã đều biến mất ngay khi Thiên Tông Đế quỳ xuống.

Thiên Tông Đế quỳ dưới đất siết chặt hai tay, sắc mặt trở nên khó coi, hai mắt đỏ ngầu, vì tức giận nên cơ thể run rẩy.

Ông ta đường đường là Đế vương của vương triều Thiên Mộ, lúc này lại quỳ ở đây, hơn nữa còn quỳ trước mặt con trai mình.

Quá đỗi nhục nhã.

Quá đỗi nhục nhã!

Ngay lúc này Tần nương nương bỗng tiến lên một bước, đâm một nhát dao vào cổ Thiên Tông Đế.

Bụp!

Đầu Thiên Tông Đế văng ra xa.

Ngay khoảnh khắc đầu ông ta văng đi, hai mắt trợn tròn, đầy vẻ không thể tin được.

Không chỉ ông ta mà mọi người lúc này đều ngây người.

Ngay cả Thiên Thần.

Thiên Thần ngạc nhiên quay đầu lại nhìn Tần nương nương, mặt Tần nương nương không cảm xúc, im lặng không nói.

Bà ta biết rất rõ khi sự việc phát triển đến mức này thì tất cả mọi người đều không còn đường lui, Thiên Tông Đế phải chết, nhưng không thể để Thiên Thần giết được, nếu không sau này Thiên Thần sẽ bị quy vào tội sát hại cha mình, nên bà ta làm.

Sau khi giết Thiên Tông Đế, Tần nương nương lập tức lấy chiếc nhẫn của Thiên Tông Đế và long khí trong người ông ta ra, bà ta đến cạnh Thiên Thần rồi đưa Tổ Long Khí cho Thiên Thần, Thiên Thần nhận lấy, long khí lập tức tích hợp vào cơ thể gã.

Tần nương nương quay đầu lại nhìn Diệp Quân, khi nhìn thấy hắn, bà ta sửng sốt.

Lúc này, vẻ mặt Diệp Quân vô cùng hoảng hốt, giống như đang phải chịu cơn đau đớn nào đó, sắc mặt vặn vẹo dữ tợn, cơ thể run rẩy không ngừng, mạch máu trong cơ thể không ngừng phập phồng như sắp nổ tung.

Ác Đạo!

Lúc này đúng là Diệp Quân cực kỳ đau đớn, vì hắn đang cố gắng đánh lại sức mạnh phong ấn của Ác Đạo, bây giờ hắn đã tiếp xúc với sức mạnh của Phạn Chiêu Đế.

Hắn đang ở thế yếu!

Bây giờ hắn chống đỡ dựa vào ý chí cực lớn.

Thiên Thần cũng nhận ra Diệp Quân không ổn, gã vội đứng dậy đi đến cạnh Diệp Quân, run giọng nói: “Diệp huynh…”

Diệp Quân không trả lời, tay phải hắn nắm chặt kiếm Thanh Huyên, cả người run rẩy.

Thiên Thần còn muốn nói gì đó, Tần nương nương bỗng nói: “Chúng ta dẫn hắn đi”.

Nói rồi bà ta định bước đến dìu Diệp Quân.

Nhưng lúc này trong tinh không trên thành Thiên Đô có luồng sức mạnh bí ẩn cuồn cuộn lao đến như thủy triều.

Mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn.

Chỉ thấy lớp mây ở phía chân trời bỗng đột nhiên bị nghiền nát từng chút, sau đó một uy lực vô hình lao xuống, giống như trời sụp, lúc này trời đất trở nên hư ảo.

Thiên Đạo chí cao của nền văn minh vũ trụ cấp chín.

Mọi người đều hoảng hốt.

Sắc mặt Vũ Trụ Quốc trở nên nghiêm trọng hơn, mặc dù ông ta có thể giao tiếp với Thiên Đạo chí cao ở đây, nhưng ông ta chưa từng nhìn thấy Thiên Đạo này, lúc này cảm nhận được uy lực Thiên Đạo đáng sợ này, ông ta mới nhận ra Thiên Đạo này đáng sợ đến mức nào.
Chương 2536: Mặc kệ tất cả

Chỉ là chút uy lực mà đã khiến linh hồn ông ta run rẩy.

Đương nhiên điều này có liên quan đến Thuận Đạo của ông ta, vì sức mạnh của ông ta đến từ Thiên Đạo chí cao.

Bùi thần hầu ngẩng đầu lên nhìn chân trời, Thiên Đạo chí cao đó chưa xuất hiện, mà chỉ có ý chí của Thiên Đạo xuất hiện.

Cho dù chỉ là một ý chí nhưng uy lực đã đáng sợ đến vậy.

Bùi thần hầu bỗng giật mình, vì cô ta nhận thấy mặc dù ý chí của Thiên Đạo chí cao rất mạnh, nhưng tận sâu đáy lòng cô ta lại cảm thấy cũng chỉ có thế mà thôi.

Chẳng mấy chốc cô ta đã hiểu.

Sau khi nhìn thấy trận chiến giữa các cường giả tuyệt thế Tổ Đạo và Phạn Chiêu Đế cùng với Tịnh tông chủ, tâm cảnh của cô ta đã thay đổi, khi nhìn thấy ý chí của Thiên Đạo chí cao, cô ta sẽ vô thức so sánh ý chí Đại Đạo với mấy người đó mà không phải so với mình.

So với mấy người đó, Thiên Đạo chí cao quả thật cũng như thế.

Nhưng nếu so sánh với mình.

Điều này cũng giống như một số người ở thế tục, sau khi nhìn thấy quá nhiều nhà giàu qua vài nền tảng, họ sẽ vô thức nghĩ rằng triệu phú cũng như vậy.

Cảm nhận được sự thay đổi về tâm cảnh, Bùi thần hầu lập tức bình tĩnh lại, quan sát nội tâm, nhìn nhận rõ bản thân.

Ở phía xa, Thiên Thần và Tần nương nương bên cạnh Diệp Quân nhìn thấy ý chí Đại Đạo đó thì sắc mặt thay đổi.

Dĩ nhiên họ cũng biết ý chí Đại Đạo này, đây là thần của nền văn minh vũ trụ cấp chín.

Bây giờ ý chí Đại Đạo đến.

Thiên Thần xoay người nhìn Diệp Quân, lúc này Diệp Quân vẫn cực kỳ bất ổn, ý chí của hắn cũng gần suy sụp.

Uy lực phát ra từ ý chí Đại Đạo ngày càng mạnh hơn, đột nhiên có một tia thần quang Đại Đạo từ trên trời giáng xuống, hướng thẳng về phía Diệp Quân.

Vèo!

Sau khi thần quang Đại Đạo này rơi xuống, thời không trời đất cũng không chịu nổi, bắt đầu nứt ra từng chút.

Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng ngẩng đầu lên, sau đó chân phải hắn giẫm xuống đất, biến thành tia kiếm quang lao lên trời.

Vút!

Tiếng kiếm vang lên, khiến thời không xung quanh nứt ra.

Diệp Quân đâm mạnh vào thần quang Đại Đạo đó.

Ầm!

Chỉ thoáng chốc, một tia kiếm quang và thần quang Đại Đạo bỗng bộc phát lên trời, che khuất cả trời, uy lực còn sót lại của hai luồng sức mạnh cũng quét sạch mọi thứ như sóng, khiến vô số cường giả của vương triều Thiên Mộ xung quanh vội lùi về sau.

Sau khi dừng lại, mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy Diệp Quân tay cầm một thanh kiếm gãy đứng kiêu ngạo đó, quanh người hắn toát ra vầng sáng màu đỏ nhạt.

Lúc này vẻ mặt Diệp Quân vẫn giống trước đó, cả người liên tục run rẩy.

Lúc này khí tức của ý chí Đại Đạo trước mặt hắn cuồn cuộn, mọi người đều cảm nhận được sự phẫn nộ của nó.

Tức giận!

Có người thế mà lại dám công khai ra tay với nó.

Phải biết rằng, từ trước đến nay, trong nền văn minh vũ trụ cấp chín này, nó vẫn luôn là sự tồn tại như thần, ngay cả những cường giả đỉnh cấp cũng đối xử với nó như thể kính trọng cha mình, nhưng bây giờ lại có một số người dám nghịch đạo, ra tay với nó.

Ầm!

Ý chí Đại Đạo vô hình đó bỗng toát ra một luồng khí tức đáng sợ, khí tức đó lao thẳng về phía Diệp Quân, uy lực mạnh mẽ của Đại Đạo xuất hiện khiến mọi người xung quanh đều run rẩy.

“Hự!”

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng gầm lên, ngay sau đó hắn cầm kiếm Thanh Huyên lao tới, thoáng chốc một luồng kiếm quang vạn trượng xé tan bầu trời, quét qua vạn vật.

Ầm!

Bùm!

Từng tiếng nổ tung liên tục vang lên.

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn bầu trời, lúc này bầu trời đã biến thành một biển kiếm khí, từng tiếng nổ liên tục vang lên trong biển kiếm khí.

Đánh nhau rồi!

Thấy thế, các cường giả vương triều Thiên Mộ nhìn nhau.

Tên này thế mà lại đánh nhau với ý chí Thiên Đạo.

Vũ Trụ Quốc nhìn biển kiếm khí trên bầu trời, nhìn Diệp Quân lao vào đánh nhau với ý chí Đại Đạo, lúc này ông ta vừa sợ vừa hoang mang.

Thế gian này còn có người không sợ ý chí Đại Đạo.

Ầm!

Đúng lúc này, biển kiếm khí trên bầu trời đột nhiên vỡ tan, sau đó chém mạnh vào ý chí Đại Đạo dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, một luồng kiếm quang lao tới!

Vèo!

Ý chí Đại Đạo đó run lên, sau đó nổ tung.

Thấy thế, Bùi thần hầu híp mắt lại: “Tên này chọc phải tổ ong rồi!”

Ý chí Đại Đạo lao đến, mặc dù không phải là bản thể, nhưng cũng đại diện cho Đại Đạo, tên này chém vỡ nó tức là đang tuyên chiến với ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp chín.

Ngay lúc này một giọng nói già nua vang lên từ tinh hà vũ trụ: “Kẻ ngang ngược kia, hỗn xược!”

Trên bầu trời, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn vào tận sâu vũ trụ, ý chí của hắn đang mạnh mẽ chống lại sức mạnh phong ấn của Phạn Chiêu Đế, hắn cầm kiếm Thanh Huyên đã bị gãy, chỉ thẳng vào tận sâu tinh không, hung hãn nói: “Hỗn cái rắm đấy, nào, ngươi qua đây cho ông, ông đánh chết ngươi”.

Mẹ nó chứ, mặc kệ hết đi!

Đại Đạo gì đó cút đi!

Trật tự gì đó không cần nữa.

Mặc kệ tất cả!

Đánh một trận cho sảng khoái.

Giết cho sảng khoái!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK