Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 981: Ngươi gọi người đi

Cổ Kính Đế Quân lên tiếng: “Không thể cho hai người đó thời gian nghỉ ngơi, nếu người phụ nữ váy đen khôi phục thương thế…”

Nghe câu này, nét mặt mọi người đều trở nên nghiêm nghị.

Một khi người phụ nữ váy đen khôi phục thương thế, đến lúc đó còn ai có thể địch lại bà ấy được nữa?

Nữ kiếm tu nói: “Đi!”

Bà ta vừa dứt lời, tất cả cùng lao thẳng vào Nam Nhạc Giới.

Không thể cho hai người đó thời gian trị thương được!



Diệp Quân đưa Diệp Thanh Thanh vào Nam Nhạc Giới xong, thấy hơi thở của đám người phía sau biến mất, hắn nhíu mày, không nghĩ ngợi, thân thể run lên, hóa thành một luồng lưu quang bay vào nơi sâu trong dãy núi xa.

Diệp Quân nói: “Tháp gia, giúp ta che giấu hơi thở”.

Tiểu Tháp đáp: “Được”.

Nói xong nó mau chóng che giấu hơi thở của mình và Diệp Quân.

Diệp Quân tìm một sơn động khá khuất, đưa Diệp Thanh Thanh vào sơn động rồi đưa bà ấy vào trong Tiểu Tháp.

Bên bờ, Diệp Quân đặt Diệp Thanh Thanh lên tảng đá, lúc này váy của bà đã nhuộm đỏ, ngoài máu của bà còn có máu của hắn nữa.

Bà bị thương rất nhanh!

Nhờ có cây thần tự nhiên chữa trị, cơ thể bà bắt đầu từ từ hồi phục, sắc mặt cũng hồng hào hơn.

Thấy thế, Diệp Quân mới thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Thanh Thanh chỉ nhìn Diệp Quân chứ không nói gì.

Diệp Quân bảo: “Cô cô, cô trị thương trước đi, con ra ngoài canh chừng”.

Nói xong hắn đi ra khỏi Tiểu Tháp.

Diệp Thanh Thanh từ từ nhắm mắt lại, điều khiển cây thần tự nhiên giúp mình khôi phục thương thế.

Bà biết nếu để đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả phát hiện ra Diệp Quân, với thực lực hiện giờ của Diệp Quân không thể địch lại được bọn chúng.

Chỉ có một con đường chết!

Vì vậy bà phải mau chóng trị thương cho mình!

Sau khi Diệp Quân ra khỏi Tiểu Tháp thì đi đến cửa sơn động, hắn ngẩng đầu nhìn trời, rất nhanh, hai mắt hắn nheo lại, hắn cảm nhận được vô số luồng khí tức mạnh mẽ đáng sợ ở cuối chân trời.

Đuổi tới rồi!

Diệp Quân nhanh chóng che giấu hơi thở của mình, bình tĩnh lại.

Hắn biết rõ nếu bị phát hiện vào lúc này thì hắn và cô cô này đều sẽ đi đời nhà ma.

Nhưng hắn vẫn đánh giá thấp thực lực của nhóm nữ kiếm tu, lúc này mấy luồng thần thức đã đáp xuống sơn động của hắn.

Nhìn thấy cảnh này, con ngươi Diệp Quân co lại, hắn không do dự, đặt Tiểu Tháp xuống đất: “Tháp gia, bảo vệ cô cô thị thương cho tốt!”

Nói xong người hắn run lên, hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.

Diệp Quân vừa biến mất ở cuối trời, vô số thần thức bao phủ lấy hắn, sau đó hàng trăm luồng hơi thở mạnh mẽ xông thẳng về phía hắn.

Trong tháp, Diệp Thanh Thanh ở mắt ra, lông mày nhíu thật chặt.

Ở cuối chân trời, để thu hút sự chú ý của mọi người đi xa hơn, Diệp Quân dùng hai loại sức mạnh huyết mạch đẩy tốc độ của mình lên đến cực hạn, trong nháy mắt, hắn đã chạy được mấy trăm vạn dặm, mà khi hắn chém thời không Tuế Nguyệt để đi vào thì một luồng kiếm thế đáng sợ bao trùm lấy hắn, tiếp đó, một thanh kiếm khổng lồ chém tới từ phía sau hắn như một tia sét!

Không còn chỗ tránh!

Diệp Quân chỉ có thể tạm thời từ bỏ việc trôn vào thời không Tuế Nguyệt, quay người lại chém ra một nhát.

Ầm!

Một luồng kiếm quang bộc phát, Diệp Quân liên tục lùi lại cả mấy vạn trượng, khi hắn vừa dừng lại, một khoảng thời không sau lưng sụp đổ.

Khóe miệng Diệp Quân từ từ rỉ ra một dòng máu.

Lúc này, nhóm người nữ kiếm tu đã đuổi tới, bao vây lấy hắn.

Nhìn mấy trăm cường giả hàng đầu xung quanh, Diệp Quân im lặng không nói, hắn biết mình không phải đối thủ của những người này.

Cho dù huyết mạch phong ma hoàn toàn thức tỉnh cũng không được!

Thực lực và số lượng chênh lệch quá lớn.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn nơi sâu trong hư không rồi nhíu mày, chủ nhân bút Đại Đạo, ông đi tìm cứu viện… vậy cứu viện đâu?

Đại ca, người của huynh mà còn không tới thì chỉ có thể tới nhặt xác ta thôi đó!

Nữ kiếm tu nhìn Diệp Quân: “Không ai có thể cứu được ngươi nữa đâu”.

Nói xong một luồng kiếm thế kinh khủng bao phủ lấy hắn, mà Cổ Kính Đế Quân ở phía xa bỗng nhảy vọt lên, tay cầm Tiên Thiên Cổ Kính nhắm chuẩn vào hắn, một luồng khí thế cổ xưa bao trùm Diệp Quân.

Cùng lúc đó, tất cả các cường giả có mặt cũng phóng khí thế của mình ra, bao trùm Diệp Quân.

Bị mấy trăm khí thế mạnh mẽ bao phủ, Diệp Quân cảm thấy ngạt thở, khó mà thở được.

Phải kéo dài thời gian thôi!

Nghĩ đến đây, Diệp Quân nhìn nữ kiếm tu: “Bà có biết cha ta không? Cha ta tên…”

Nữ kiếm tu ngắt lời Diệp Quân: “Cha ngươi tên Diệp Huyên, là Kiếm Chủ Nhân Gian, đúng không?”

Diệp Quân sửng sốt một chút rồi nhanh chóng gật đầu: “Đúng”.

Nữ kiếm tu bình tĩnh nói: “Ngươi gọi ông ta tới đánh ta đi!”

Diệp Quân trầm giọng: “Bà chắc chứ?”

Nữ kiếm tu thờ ơ nhìn Diệp Quân: “Ngươi gọi đi!”

Diệp Quân nhìn nữ kiếm tu: “Là bà nói đấy nhé!”

Nói xong hắn ngẩng đầu nhìn về nơi sâu trong thời không: “Cha có muốn ra đây thể hiện tí không?”
Chương 982: Đó là cha ruột của ngươi à?

Diệp Quân nhìn vào không gian sâu thẳm, tuy nhiên, không có lời đáp lại.

Diệp Quân nhíu mày, lại nói: "Cha?"

Vẫn không có lời đáp lại!

Sắc mặt Diệp Quân nhất thời trầm xuống: "Cha, không phải người lại đi trùng sinh rồi đấy chứ?"

Vẫn không có lời đáp lại.

Diệp Quân im lặng, lần này coi như toi rồi.

Lúc này, nữ kiếm tu đột nhiên nói: "Đó là cha ruột của ngươi à?"

Diệp Quân: "..."

Nữ kiếm tu cười khẩy một tiếng, không nói nhảm nữa, nhảy lên phía trước, dùng thanh kiếm khổng lồ trong tay chém về phía Diệp Quân.

Kiếm của nữ tu kiếm như thiên quân vạn mã, có thể xẻ đất phá trời.

Mắt thấy kiếm tới, Diệp Quân nắm chặt hai tay, trên người bộc phát ra một luồng kiếm ý đáng sợ, trong nháy mắt, hắn giậm chân phải, lao đến!

Thời không chồng chéo!

Đối mặt với nhát kiếm này, hắn chỉ có thể tiếp chiêu mà thôi!

Bởi vì không gian xung quanh đã bị linh khí bao phủ, hắn không có đường lui.

Đối đầu trực diện!

Bùm!

Lập tức, kiếm quang của hai thanh kiếm bắn ra, sức mạnh cường đại trong nháy mắt khiến Diệp Quân cùng nữ kiếm tu chấn động liên tục lui về phía sau, nhưng nữ kiếm tu lui lại chưa đầy ngàn trượng thì dừng lại, còn Diệp Quân thì lùi lại mấy vạn trượng!

Vừa dừng lại, khóe miệng Diệp Quân có một tia máu chảy ra, không chỉ như vậy, cánh tay phải của hắn cũng tê dại, không còn cảm giác nữa.

Nhưng vào lúc này, một tia sáng màu đồng đột nhiên từ trong Tiên Thiên Cổ Kính bộc phát ra, lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.

Nhìn thấy vậy, đồng tử Diệp Quân đột nhiên co lại, uy lực của cái này còn mạnh hơn uy lực của nữ kiếm tu ban nãy!

Diệp Quân không dám nghĩ nhiều, hắn nhanh chóng điều động lực hai luồng sức mạnh huyết mạch trong cơ thể, sau đó tiến lên một bước, thi triển toàn lực liên tiếp hai lần thuật Bạt Kiếm chồng chéo thời không!

Vèo!

Vô số tiếng kiếm chồng lên nhau đột nhiên vang vọng từ khoảng trời này, ngay sau đó, một đạo kiếm quang chém thẳng vào ánh sáng màu đồng kia.

Bùm!

Hai sức mạnh vừa tiếp xúc, lại nổ tung, sức mạnh cường đại lập tức đánh bay Diệp Quân, nhưng đồng ánh sáng đồng kia cũng vỡ tan.

Mà vào lúc này, nữ kiếm tu đột nhiên giơ kiếm nhảy lên, chém thẳng về phía Diệp Quân đang rút lui!

Với lần xông tới này, thiên địa giờ phút này từng tầng một tan vỡ, cực kỳ khủng bố!

Cảm nhận được sự đáng sợ của nhát kiếm này, thần sắc Diệp Quân nhất thời trở nên hung ác: "Tới đi!"

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên lao về phía trước, thi triển thuật Bạt Kiếm chồng chéo bốn lần liên tiếp.

Dốc toàn lực!

Keng!

Một tiếng kiếm đột nhiên vang vọng khắp Nam Nhạc Giới, sau đó, một đạo kiếm quang đột nhiên bộc phát trước mặt Diệp Quân!

Tiếp chiêu!

Bùm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một luồng kiếm quang trong nháy mắt bộc phát ra, sóng xung kích cường đại của kiếm quang đã đánh bay Diệp Quân, hắn vừa dừng lại, thân thể lại lần nữa nứt ra, vô số máu tươi không ngừng tràn ra.

Mà nữ kiếm tu kia cũng lui ra ngoài gần ngàn trượng!

Nữ kiếm tu ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân, trong mắt hiện lên một tia uy nghiêm hiếm có, mặc dù thực lực của Diệp Quân không bằng bà ta, nhưng bà ta nhìn ra tiềm lực vô hạn của Diệp Quân, nếu như loại người này thật sự được phát triển trong 100 năm......

Nghĩ đến đây, vẻ nghiêm túc trong mắt nữ kiếm tu chợt biến thành sát ý, bà ta đột nhiên nhảy lên, dùng kiếm chém về phía Diệp Quân đang ở phía xa.

Mà lúc này, một đường sáng ánh đồng lại từ trên trời bùng phát, hướng thẳng về phía Diệp Quân.

Cảm nhận được hai luồng sức mạnh đáng sợ đang công kích tới, Diệp Quân bỗng nhiên nhếch miệng cười, sau một khắc, một luồng lực từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, hắn lao về phía trước, mang theo vô số kiếm ý chém về phía nữ kiếm tu.

Bùm!

Ngay khi hai thanh kiếm tiếp xúc, Diệp Quân ngay lập tức bị đánh bay.

Và khi Diệp Quân bị hất ra, một tia sáng màu đồng lập tức lao về phía hắn.

Con ngươi của Diệp Quân đột nhiên co lại, giơ kiếm ra chặn lại.

Bùm!

Đường kiếm quang lập tức vỡ tan!

Diệp Quân lần nữa lui về phía sau, dọc theo đường lui đó thời không trực tiếp nổ tung, cực kỳ đáng sợ.

Nhưng vừa mới dừng lại, toàn bộ cánh tay phải của hắn liền vỡ nát, hóa thành hư vô, không chỉ như vậy, thân thể của hắn giờ phút này cũng hoàn toàn bị xé nát, có thể thấy rõ ràng rất nhiều xương trắng, cực kỳ đáng sợ.

Nếu có cây thần tự nhiên, hắn còn có thể có thể chống đỡ được một lúc!

Nhưng vào lúc này, cây thần tự nhiên đang ở chỗ Diệp Thanh Thanh.

Một đòn nặng nề!

Mà đám nữ kiếm tu cũng sẽ không cho hắn bất kỳ cơ hội nào, nữ kiếm tu đột nhiên nhảy lên, hai tay cầm kiếm khổng lồ, lần nữa chém về phía Diệp Quân, kiếm thế cường đại phá vỡ nát thiên địa.

Nhìn thấy nữ kiếm tu tới gần, Diệp Quân xòe tay trái ra, thánh kiếm Hiên Viên bay vào tay trái của hắn, hắn nhìn chằm chằm nữ kiếm tu, đột nhiên, hắn hóa thành một đường kiếm quang lao về phía trước......

Cú đánh cuối cùng!

Đối với hắn mà nói, đây là đòn đánh cuối cùng, bởi vì hắn biết thân thể và linh hồn của mình đã không còn chịu nổi sức mạnh của người phụ nữ này, còn có tấm Cổ Kính kia nữa.

Mà tại thời khắc mấu chốt này, một đạo kiếm quang đột nhiên từ bên cạnh truyền đến, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã tới sau lưng nữ kiếm tu, cảm nhận được kiếm ý kinh khủng sau lưng, sắc mặt nữ kiếm tu đột ngột biến sắc, kiếm thế thay đổi, bà ta đột ngột quay lại và chém một nhát vào thanh kiếm phía sau!

Bùm!

Đường kiếm quang vỡ vụn, nữ kiếm tu trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài ngàn trượng!

Người ra tay là Diệp Thanh Thanh, vết thương đã hồi phục rất nhiều!

Sau một kiếm chém lui nữ kiếm tu, Diệp Thanh Thanh đột nhiên nhảy lên, kéo Diệp Quân, hóa thành một đạo kiếm quang quét thẳng về phía chân trời!

Mà vào lúc này, một đạo kim quang bỗng nhiên từ đằng xa bộc phát ra, hướng thẳng về phía hai người Diệp Thanh Thanh!

Diệp Thanh Thanh đột nhiên buông tay, chỉ vào chuôi kiếm...

Ùng!

Cùng với tiếng kiếm vang lên, thanh kiếm trước mặt bà ấy biến thành một đạo kiếm quang và bay ra ngoài!

Bùm!

Kim quang kịch liệt chấn động, sau đó tách ra, cuối cùng vỡ tan!
Chương 983: Tiếp tục đi ngược dòng Tuế Nguyệt!

Diệp Thanh Thanh tay trái nắm lấy Diệp Quân và quay người, hướng về phía chân trời, tay phải khẽ nâng lên, thanh kiếm ở phía xa hóa thành đạo kiếm quang bay vào tay bà ấy, bàn tay ngọc ngà cầm kiếm bỗng chém về phía trước một nhát, thời không Tuế Nguyệt xuất hiện, sau đó bà ấy mang theo Diệp Quân vào đó, biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.

Sắc mặt nữ kiếm tu cực kỳ khó coi: "Vết thương của bà ta còn chưa hồi phục, đuổi theo!"

Vừa dứt lời, bà ta đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang lao ra ngoài.

Những cường giả còn lại theo sát phía sau!

Trong Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Thanh Thanh dẫn Diệp Quân ngược dòng Tuế Nguyệt đi lên, có lẽ là bởi vì vết thương của bà ấy còn chưa hoàn toàn bình phục, sắc mặt hơi tái nhợt.

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân ở bên cạnh, lúc này, cánh tay phải của Diệp Quân đã bị mất, toàn thân hắn bị xé nát, đó không phải là những vết thương bình thường nữa.

Sắc mặt Diệp Thanh Thanh trầm xuống, trong mắt hiện lên một tia sát ý lạnh như băng, bà ấy hít sâu một hơi, sau đó nói: "Phải trị thương cho con trước!"

Nói rồi, cây thần tự nhiên bay ra từ giữa lông mày của bà ấy, rồi cắm sâu vào lông mày của Diệp Quân.

Diệp Quân lắc đầu: "Cô cô, vết thương của người..."

Diệp Thanh Thanh liếc hắn một cái: "Ta không sao!"

Diệp Quân còn muốn nói thêm, nhưng Diệp Thanh Thanh lại nhướng mày: "Đừng lải nhải nữa, mau chữa thương đi".

Nói xong, bà ấy ném Diệp Quân vào trong Tiểu Tháp.

Chữa thương, tất nhiên phải vào Tiểu Tháp.

Trong Tiểu Tháp, Diệp Quân lặng lẽ nằm, để cây thần tự nhiên phục hồi cơ thể tàn tật của mình.

Diệp Quân đột nhiên nhẹ giọng nói: "Thiên Thiên?"

Không có ai trả lời.

Diệp Quân trong lòng hoảng sợ, vội vàng nói: "Thiên Thiên?"

Một lúc sau, giọng nói của Ngao Thiên Thiên mới vang lên: "Ơi".

Nghe vậy, Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm, hắn nhanh chóng lấy ra rất nhiều linh nguyên và bắt đầu nuốt chửng chúng, sau đó nhờ cây thần tự nhiên chữa lành vết thương cho mình và Ngao Thiên Thiên.

Với sự chữa trị của cây thần tự nhiên, vết thương của hắn và Ngao Thiên Thiên bắt đầu hồi phục nhanh chóng.

Trong thời gian chữa bệnh của cây thần tự nhiên, Diệp Quân đã suy nghĩ rất sâu.

Hắn biết rằng nếu tiếp tục thế này, hắn và Diệp Thanh Thanh sẽ bị đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bám theo đến chết.

Viện binh!

Diệp Quân đột nhiên lo lắng, hắn không biết chuyện gì đã xảy ra với Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên. Lúc đầu, hắn tương đối yên tâm về Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên, nhưng mấy ngày nay nhìn thấy đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh, hắn thật sự lo lắng.

Kẻ thù lần này khác với trước đây!

Đặc biệt là người phụ nữ mặc áo choàng trắng của Quá Khứ Tông!

Dường như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân đột nhiên nhíu mày, chủ nhân bút Đại Đạo đã đi đâu rồi?

Còn quân tiếp viện thì sao?

Tên này không phải thấy tình thế không ổn nên bỏ chạy rồi đấy chứ!

Diệp Quân lắc đầu thở dài, cô cô Diệp Thanh Thanh trước đó đã nói rằng sẽ có người đến tương trợ, nhưng đến bây giờ cũng chưa xuất hiện, e là cũng đã bị đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả cản lại rồi!

Hắn còn không biết Quá Khứ Tông phái đi bao nhiêu tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nữa!

Nhưng có thể tưởng tượng ra nhất định là rất nhiều, hơn nữa bọn họ rất mạnh, có thể ngăn cản tất cả cường giả của vũ trụ Quan Huyên cùng Chân vũ trụ, tuyệt đối không phải cường giả bình thường có thể làm được.

Đúng lúc này, Diệp Thanh Thanh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân.

Nhìn thấy Diệp Thanh Thanh, Diệp Quân hơi sửng sốt.

Diệp Thanh Thanh nói: "Chúng ta hiện đang ở một thế giới không xác định, nhất thời họ sẽ không thể tìm thấy chúng ta! Nhưng, nhóm người này không đơn giản, chúng ta sẽ không thể trốn lâu đâu".

Vừa nói, bà ấy vừa nhìn thoáng qua thân thể Diệp Quân, sau đó nói: "Con khôi phục thế nào rồi?"

Diệp Quân nói: "Khôi phục một nửa!"

Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu: "Vậy thì tốt".

Diệp Quân xòe bàn tay ra, cây thần tự nhiên xuất hiện ở trong tay hắn, Diệp Thanh Thanh đột nhiên nhíu mày: "Con muốn làm gì?"

Diệp Quân nói: "Ba người chúng ta có thể cùng nhau sử dụng cây tự nhiên này để chữa trị!"

Vừa nói, hắn thúc giục cây thần tự nhiên, nó liền phóng ra ánh sáng xanh bao phủ hắn cùng Diệp Thanh Thanh.

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu, sau đó bắt đầu hấp thụ năng lượng của cây thần tự nhiên.

Diệp Quân vừa định nói chuyện, Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói: "Bọn họ còn có nhiều cường giả đang tới nữa".

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân lập tức trầm xuống, hỏi: "Người của chúng ta đâu?"

Diệp Thanh Thanh nhìn về phía Diệp Quân: "Chắc là không còn ai nữa rồi".

Diệp Quân trầm giọng nói: "Chủ nhân bút Đại Đạo..."

Diệp Thanh Thanh lắc đầu: "Ta sợ ông ta cũng đã có chuyện, ông ta có thể tra ra, nữ nhân kia cũng có thể".

Diệp Quân khẽ nhíu mày: "Người mặc áo bào trắng ư?"

Diệp Thanh Thanh gật đầu.

Sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại, chủ nhân bút Đại Đạo khi đối đầu với người khác còn có phần thắng, chứ trước người phụ nữ này...

Diệp Thanh Thanh nói: "Chúng ta phải nghĩ cách quay trở lại vũ trụ Quan Huyên, tụ hội với đám Đồ".

Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh: "Chỉ ba người chúng ta sao?"

Diệp Thanh Thanh gật đầu: "Ừ".

Diệp Quân im lặng.

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân: "Không có lòng tin à?"

Diệp Quân nói: "Bọn họ còn có viện binh..."

Diệp Thanh Thanh im lặng.

Lần này bà ấy có thể ra mặt trợ giúp là bởi vì trước đó bà ấy đều ở trong bóng tối âm thầm trợ giúp, không lộ diện, nếu không đã bị cường giả đỉnh cấp chặn lại rồi.

Đối phương muốn giết Diệp Quân!

Diệp Quân nói: "Nếu con là người phụ nữ đó, con chắc chắn sẽ nghĩ về việc chúng ta có quay lại hay không ..."

Diệp Thanh Thanh hơi nheo mắt lại: "Ý của con là, bây giờ trở về là đúng ý của người phụ nữ kia?"

Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: "Cho nên. . . "

Nói xong, cả hai nhìn nhau và mỉm cười.

Cùng 1 suy nghĩ!

Không quay lại!

Tiếp tục đi ngược dòng Tuế Nguyệt!
Chương 984: Trị thương trước đã!

Ngược dòng Tuế Nguyệt!

Diệp Quân hiểu rõ, hiện tại hắn nhất định không thể quay đầu.

Trên đường trở về nhất định sẽ có nhiều cường giả hơn, cho nên hắn hiện tại chỉ có một lựa chọn, đó chính là đi ngược dòng Tuế Nguyệt.

Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào Diệp Quân trước mặt: "Con có biết điều này có nghĩa là gì không?"

Diệp Quân gật đầu: "Con biết!"

Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Có nghĩa là gì?"

Diệp Quân trầm giọng nói: "Con hiện tại đang ở vào bước đường cùng, thuận dòng thì chết chắc, ngược dòng thì còn có con đường sống, cho nên, con lựa chọn nghịch, lấy chiến ngừng chiến!"

Nói đến đây, hắn đột nhiên đứng lên, hai tay nắm chặt, trong mắt tràn đầy chiến ý: "Mặc dù lúc này là ở bước đường cùng , nhưng đối với con mà nói, chẳng phải là một cơ hội sao? Ông nội và cha con đều đi lên trong nghịch cảnh, cuối cùng vô địch thiên hạ, con, Diệp Quân, cũng có thể làm được!"

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân tràn đầy ý chí chiến đấu trước mặt, trên khuôn mặt lạnh lùng bất giác hiện lên một nụ cười, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng.

Nhiều người khi gặp nghịch cảnh hoặc tự mình buông xuôi hoặc đổ lỗi cho người khác. Nhưng người thanh niên trước mặt bà ấy lại coi nghịch cảnh trước mắt là cơ hội, phải nói điều này khiến bà ấy hơi kinh ngạc.

Trái tim của cường giả!

Trên đời này, người tài cũng nhiều, nhưng không mấy ai có được trái tim của cường giả cả.

Và trên con đường võ đạo rộng lớn này, nếu không có trái tim của cường giả, làm sao có thể đi lên đỉnh núi, phóng tầm mắt nhìn tất cả các ngọn núi nhỏ kia?

Ở một bên, Diệp Quân ngồi xuống và bắt đầu suy nghĩ về tình huống mà hắn đang gặp phải bây giờ.

Ngược dòng Nguyệt Tuế!

Nếu đã lựa chọn ngược dòng Nguyệt Tuế, đối với hắn mà nói, cũng giống như đối mặt với sóng gió, nếu thành công sẽ có thể cưỡi sóng leo lên một tầng cao hơn, nếu thất bại, đương nhiên sẽ bị những con sóng nhấn chìm, vạn kiếp cũng không trở lại được.

Lấy chiến nuôi chiến, nhất định phải có chiến lược, không thể liều lĩnh!

Nhìn Diệp Quân trầm mặc trầm tư, Diệp Thanh Thanh hỏi: "Con đang suy nghĩ gì vậy?"

Diệp Quân: "Nghĩ xem nếu con là Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, con sẽ làm gì?"

Trong mắt Diệp Thanh Thanh hiện lên một tia hứng thú: "Nói cho ta biết đi!"

Diệp Quân trầm giọng nói: "Lần này nếu như gặp lại, bọn chúng nhất định sẽ cho người khống chế cô cô, sau đó dùng toàn lực giết con".

Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu: "Bọn chúng sẽ không tái phạm sai lầm đâu!"

Diệp Quân: "Nếu là chiến đấu nhóm, người vẫn có thể đối phó với họ, thậm chí phá vây ..."

Diệp Thanh Thanh lắc đầu: "Ta không thể phá vây".

Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: "Nếu là lúc bắt đầu, có lẽ còn có thể, hoặc ta không mang con theo, cũng có thể, vì dù sao mục tiêu thực sự của họ là con. Nhưng nếu mang con theo, họ nhất định sẽ làm mọi cách để ngăn cản ta, nếu như hiện tại chỉ có những người đó, chúng ta không phải không sức đánh lại, nhưng bọn chúng nhất định phải có cường giả giúp đỡ!"

Diệp Quân cười nhạt.

Thực ra hắn biết nếu không có hắn ở bên, với thực lực của cô cô trước mặt, những người bên ngoài thật sự không ngăn được bà ấy.

Lúc trước bà ấy bị thương là vì giết người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng, nếu không mang theo hắn, những người bên ngoài kia cũng không liên quan gì đến bà ấy cả.

Thực lực hiện tại của hắn còn chưa đủ, nếu không phải có Thiên Thiên trợ giúp, thực lực của hắn còn kém xa nữ kiếm tu kia.

Diệp Thanh Thanh đột nhiên hỏi: "Có đối sách gì không?"

Diệp Quân: "Tạm thời vừa đánh vừa trốn".

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, chờ đợi câu tiếp theo.

Diệp Quân tiếp tục nói: "Trong đám người Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, mạnh nhất là hai người đàn ông mặc áo bào đen, nữ kiếm tu và người đàn ông cầm Cổ Kính. Trong đó, người đàn ông cầm Cổ Kính là mạnh nhất....."

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: "Chúng ta trước tiên cùng nhau đánh lén, giết chết người này, coi như không giết được hắn, cũng nhất định phải làm cho hắn mất đi sức chiến đấu".

Diệp Thanh Thanh nhìn thẳng Diệp Quân: "Đánh lén như nào?"

Diệp Quân nói: "Con sẽ làm mồi nhử!"

Diệp Thanh Thanh hơi híp mắt: "Ta đánh lén?"

Diệp Quân gật đầu: "Bọn họ nhìn thấy con, nhất định sẽ điên cuồng lao đến giết con, đặc biệt là nữ kiếm tu cùng hai tên đàn ông áo đen kia, còn tên đàn ông cầm Cổ Kính kia cũng sẽ khởi động thần khí để đối phó với con, lúc này mọi người đều chú ý tới con, nếu như cô cô ra tay, rất có khả năng sẽ giết chết được người đàn ông kia".

Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Con sẽ gặp nguy hiểm!"

Diệp Quân cười nói: "Bây giờ con đã gặp nguy hiểm rồi!"

Khóe miệng Diệp Thanh Thanh hơi nhếch lên: "Được!"

Diệp Quân nói: "Trị thương trước đã!"

Nói xong, hắn khoanh chân ngồi xuống và bắt đầu hấp thụ năng lượng do cây thần tự nhiên tiết ra.

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân, cũng tiếp tục trị thương.

Vì có Tiểu Tháp, nên khi hai người ra khỏi tháp, bên ngoài mới trôi qua chưa đầy nửa giờ.

Nhưng vào lúc này, cả hai đều đã hoàn toàn hồi phục.

Đúng lúc này, một loạt uy áp đáng sợ đột nhiên xuất hiện ở bầu trời trên đầu bọn họ.

Đến rồi!

Diệp Quân nhíu mày, đến nhanh thật đấy!

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn bầu trời: "Đến quá nhanh, con phải cẩn thận".

Nói xong, bà ấy biến mất tại chỗ, ẩn nấp đi.

Diệp Thanh Thanh biến mất không bao lâu sau, bầu trời nứt toác ra, uy áp đáng sợ trút xuống xối xả như mưa, thế giới này căn bản là không chịu nổi nhiều uy áp đáng sợ như vậy, lập tức bắt đầu trở nên hư ảo, cực kỳ đáng sợ.
Chương 985: Đánh hội đồng

Dưới cái nhìn của Diệp Quân, một nhóm người từ từ đi ra, người dẫn đầu là nữ kiếm tu, Cổ Kính Đế Quân và hai tôn Thiên Địa.

Nhìn thấy những người này, Diệp Quân lập tức run rẩy như con mèo đang sợ hãi, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ, sau đó xoay người cầm kiếm bỏ chạy.

Đương nhiên, hắn không thể cứ như vậy đứng ở nơi đó ung dung như không, bởi vì như vậy, những người này nhất định sẽ đề cao cảnh giác, dù sao bọn họ cũng không ngu ngốc.

Nhìn thấy Diệp Quân xoay người bỏ chạy, trong mắt bọn người nữ kiếm tu lộ ra vẻ trầm mặc, bọn chúng cũng không nghĩ nhiều, lập tức đuổi theo Diệp Quân.

Ở phía xa, Diệp Quân huy động hai luồng sức mạnh huyết mạch, tăng tốc độ của mình lên cực hạn, trong quá trình chạy nước rút của hắn, thời không đều bị chôn vùi từng khúc một ở bất cứ nơi nào hắn đi qua.

Tốc độ thật sự quá nhanh!

Nhìn thấy Diệp Quân điên cuồng bỏ chạy, đám nữ kiếm tu lập tức đuổi theo hắn ráo riết hơn.

Đúng lúc này, Diệp Quân ở phía xa đột nhiên tung một kiếm đột phá mở thời không, muốn chạy trốn vào thời không Tuế Nguyệt, nhưng vào lúc này, một đạo quyền ấn đột nhiên từ thời không vừa mới phá vỡ bắn ra.

Diệp Quân hơi nheo mắt lại, chặn ngang thanh kiếm.

Bùm!

Sức mạnh cường đại trong nháy mắt khiến hắn bay ra ngoài ngàn trượng, vừa mới dừng lại, mảnh thời phía sau không chịu không nổi sức mạnh cường đại đó, đã trực tiếp sụp đổ.

Người ra tay là Đệ Nhất Phong, lúc này vết thương của ông ta đã hoàn toàn bình phục, người đứng bên cạnh ông ta chính là Đệ Nhất Lâu.

Đệ Nhất Phong nhìn Diệp Quân đang rút lui và chế nhạo: "Muốn chạy trốn à? Nằm mơ đi!"

Xa xa, Diệp Quân vừa mới dừng lại, đột nhiên cảm giác được một luồng sức mạnh cường đại từ phía sau truyền đến.

Hắn đột ngột quay lại, một thanh kiếm khổng lồ đang hướng thẳng về phía hắn.

Diệp Quân hơi híp mắt, cử động cổ tay, tung ra một kiếm!

Bùm!

Đường kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân trong nháy mắt bị đánh bay!

Mà ngay lúc hắn bay ra ngoài, Cổ Kính Đế Quân đột nhiên giơ cao Tiên Thiên Cổ Kính lên, niệm chú ngữ, nguồn lực khủng bố lập tức xuất hiện, lao thẳng đến Diệp Quân đang ở phía xa.

Nhưng vào lúc này, Cổ Kính Đế Quân tựa hồ cảm giác được cái gì, đồng tử đột nhiên co rụt lại, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác sợ hãi, đột nhiên xoay người lại, vừa mới vừa xoay người, một kiếm đã lặng lẽ lao đến.

Cổ Kính Đế Quân kinh hãi, theo bản năng dùng Tiên Thiên Cổ Kính chặn trước mặt.

Bùm!

Đường kiếm quang đột nhiên nổ tung, sức mạnh cường đại trong nháy mắt đã đánh bay Cổ Kính Đế Quân ra ngoài, mà lúc ông ta bay ra, trong nháy mắt, Diệp Thanh Thanh đột nhiên nhảy lên, cầm kiếm, lại một lần nữa vung kiếm, lập tức, vô số kiếm quang như biển, trực tiếp nhấn chìm Cổ Kính Đế Quân!

Sự thay đổi đột ngột này đã khiến cả đám người này biến sắc!

Nữ kiếm tu đang định đuổi theo Diệp Quân, nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt tái đi, không chút do dự xoay người lao thẳng về phía biển kiếm.

Lúc này bà ta mới hiểu, Diệp Quân xuất hiện làm mồi nhử, nếu như để cho người phụ nữ váy đen kia giết chết Cổ Kính Đế Quân, tình thế sẽ rất bất lợi cho bọn họ.

Bởi vì hiện tại bọn họ có thể trấn áp Diệp Quân đều là nhờ có mấy người phối hợp, nếu như thiếu đi một người, thì bà ta và hai vị Thiên Tôn, Địa Tôn kia sẽ khó mà trấn áp được người phụ nữ váy đen, thậm chí còn có thể bị giết ngược lại!

Hai người này, người kia còn giỏi hơn người này!

Cho nên, tuyệt đối không được để người phụ nữ váy đen giết Cổ Kính Đế Quân!

Mà ngay tại lúc bà ta lao tới biển kiếm, biển kiếm đột nhiên nổ tung, vạn đạo kiếm quang bắn ra xung quanh, nữ kiếm tu vừa mới xông tới đã bị chấn động lui về phía sau.

Mà vào lúc này, một cái đầu lâu đầy máu đột nhiên bay ra, hướng thẳng đến chỗ nữ kiếm tu.

Nữ kiếm tu chém xuống, cái đầu đầy máu đó bị đập thành từng mảnh!

Đó là đầu của Cổ Kính Đế Quân!

Nhìn thấy cảnh này, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đều vô cùng hoảng loạn!

Bị giết rồi!

Nữ kiếm tu nhìn chằm chằm Diệp Thanh Thanh, châm chọc nói: "Đám cường giả đẳng cấp như ngươi mà cũng chơi đánh lén à?"

Diệp Thanh Thanh liếc xéo nữ kiếm tu, vẻ mặt khinh thường: "Trăm người đánh hai chúng ta, ngươi còn có mặt mũi nói những lời vô sỉ như vậy à?"

Khuôn mặt của nữ kiếm sĩ cực kỳ khó coi.

Diệp Thanh Thanh lại nói: "Đến đi, chúng ta một chọi một, quang minh chính đại, có dám không?"

Nữ kiếm tu hơi híp mắt: "Bên ta nhiều người, vì sao phải một chọi một với ngươi?"

Diệp Thanh Thanh lắc đầu, trên mặt tràn đầy khinh thường: "Cũng chỉ được cái to mồm thôi!"

Nữ kiếm tu cả giận: "Khinh người!"

Diệp Thanh Thanh nhìn nữ kiếm tu, nhướng mày: "To mồm, chỉ được cái to mồm, ta bảo ngươi chỉ được cái to mồm đấy, làm sao, không chịu thì đến đánh ta đi này!"

Diệp Quân: "..."

Nữ kiếm sĩ tu xinh đẹp đột nhiên trở nên dữ tợn, cầm cự kiếm trong tay xông về phía Diệp Thanh Thanh, đồng thời ra lệnh: "Lên!"

Nghe được lời nữ kiếm tu, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả ở đó đồng loạt lao về phía Diệp Thanh Thanh!

Đương nhiên, bà ta sẽ không một chọi một với Diệp Thanh Thanh, bởi vì nếu là một chọi một, bà ta gần như không có phần thắng.

Vì vậy, bà ta sẽ chọn đánh hội đồng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK