Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 936: Lễ cưới!

Đương nhiên điều Dạ Quân lo lắng nhất là sợ gia tộc Vĩnh Dạ lót đường cho người khác, vì Diệp Quân đến từ thế giới Quan huyên này không chỉ có thiên phú và thực lực đáng sợ mà còn rất tuấn tú.

Lỡ như sau này tiền mất tật mang thì có thể nói là lỗ nặng.

Dạ Nam Tình nhìn thoáng qua Dạ Quân, không nói gì nhiều mà xoay người rời đi.

Thấy thế Dạ Quân cười khổ, ông ta thật sự thấy hết cách với cô con gái nhỏ này, từ nhỏ cô ta đã có thiên phú khác thường, hơn nữa cô ta và Nam Phong cũng rất khác nhau, cô ta vô cùng khiêm tốn, rất ít khi tiếp xúc với người ngoài, chỉ một lòng tập trung tu luyện.

Chẳng những thế cô ta còn luôn lạnh lùng với tất cả mọi người, trừ mẹ cô ta.

Lần này có thể thuyết phục cô ta ra mặt cũng đều dựa vào mẹ cô ta bảo cô ta giúp gia tộc một tay, nếu không cô ta hoàn toàn không nghe lời ông ta.

Dù thế nào cô ta đối mặt với Diệp Quân kia chắc chắn sẽ không chịu thiệt thòi.



Trong Tiểu Tháp, Diệp Quân đi tới bên cạnh Ngao Thiên Thiên, lúc này Ngao Thiên Thiên đã trở thành Tuế Nguyệt Đại Đế, chẳng những thế khí thế của cô ấy cũng đang liên tục tăng vọt, quan trọng nhất là hơi thở huyết mạch của cô ấy cũng đã mạnh hơn trước đây không biết bao nhiêu lần!

Truyền thừa rồng tổ!

Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên trước mắt, hắn nở nụ cười, hắn biết khi Ngao Thiên Thiên xuất quan, ít nhất cô ấy sẽ có cấp bậc Mệnh Vận Đại Đế!

Đều nhờ kỳ ngộ mà cô cô váy trắng mang đến!

Không thể không nói kỳ ngộ này thật sự ghê gớm!

Diệp Quân chợt cất lời: “Tháp gia?”

Tiểu Tháp hỏi: “Làm sao?”

Diệp Quân nói: “Ngươi biết một huyết mạch khác trong cơ thể ta không?”

Tiểu Tháp đáp: “Không biết!”

Diệp Quân nhíu mày: “Thật sao?”

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Huyết mạch này khá đặc biệt, muốn hoàn toàn thức tỉnh nó còn khó hơn cả thức tỉnh huyết mạch phong ma nữa!”

Diệp Quân hỏi: “Vậy uy lực thì sao?”

Tiểu Tháp đáp: “Cũng rất mạnh”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết rồi”.

Tiểu Tháp nói tiếp: “Nếu ngươi thức tỉnh được huyết mạch kia thì sẽ rất kinh khủng!”

Diệp Quân cười nói: “Phải xem cơ duyên nữa?”

Tiểu Tháp đáp: “Ừm”.

Diệp Quân hỏi: “Nếu thức tỉnh cả ba loại huyết mạch cùng nhau thì sao?”

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Vậy phải xem ngươi có năng lực phục tùng chúng hay không”.

Diệp Quân cười khẽ, hắn hơi tò mò với loại huyết mạch thứ ba này.

Diệp Quân không nói gì thêm mà xoay người rời khỏi Tiểu Tháp.

Vừa về đến phòng, hắn đã nhìn thấy Dạ Nam Tình.

Dạ Nam Tình nhìn thoáng qua Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nhìn ra ngoài, lúc này trời đã tối, hắn nói: “Nam Tình cô nương, cô có cần nghỉ ngơi không?”

Dạ Nam Tình hỏi Diệp Quân: “Nghỉ ngơi?”

Diệp Quân gật đầu.

Dạ Nam Tình không đáp.

Diệp Quân cười nói: “Vậy ta nghỉ ngơi đây”!

Dứt lời, hắn chỉ về phía một bên giường: “Không ngại chứ?”

Dạ Nam Tình lắc đầu.

Là một người tu luyện, cô ta có thể không cần ngủ, cũng đã không ngủ nhiều năm lắm rồi.

Thấy Dạ Nam Tình không có ý kiến, Diệp Quân đi tới nằm xuống bên giường, chậm rãi nhắm mắt lại.

Sau chuyến đi đến ngôi sao màu xanh, hắn đã tạo thành thói quen ngủ mỗi ngày.

Bây giờ hắn không thích trải qua cuộc sống vội vã nữa, nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ.

Đời người phải có dáng vẻ nên có của nó, chứ không phải ngày này vùi đầu luyện tập vất vả.

Thấy Diệp Quân cứ thể ngủ thiếp đi, trong mắt Dạ Nam Tình lộ vẻ ngạc nhiên, vì cô ta phát hiện hắn ngủ thật.

Dạ Nam Tình không nghĩ nhiều nữa, cô ta thu hồi tầm mắt xoay người ngồi xuống một cái ghế bên cạnh, chậm rãi nhắm mắt lại.

Cô ta bắt đầu tu luyện! Nếu lúc này Diệp Quân chưa ngủ, chắc chắn hắn sẽ rất kinh ngạc, vì năng lượng mà Dạ Nam Tình hấp thu không phải năng lượng của thế giới này, nàng hấp thu năng lượng cho bản thân sử dụng từ vô số thời không!

Trước mắt cũng chỉ có Linh Tổ Tiểu Bạch mới có năng lực đáng sợ như thế mà thôi!

Một đêm trôi qua, sáng ngày hôm sau, theo một tia sáng chiếu vào phòng, Diệp Quân nằm trên giường chậm rãi mở mắt ra.

Diệp Quân thức dậy vươn người một cái, hắn nhìn Dạ Nam Tình ở cách đó không xa, lúc này Dạ Nam Tình đã dừng tu luyện, cô ta đang nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân đứng dậy, sau đó đi tới trước bàn bên cạnh cầm lấy hai cái bát, rồi lấy ra hai gói mì…

Mì gói!

Hắn mang đến từ ngôi sao màu xanh!

Diệp Quân nấu mì xong thì nhìn về phía Dạ Nam Tình, cười nói: “Nam Tình cô nương, nếm thử đi”.

Dạ Nam Tình vô thức lắc đầu từ chối.

Diệp Quân cười nói: “Nếm thử chút đi, thật sự ngon lắm đấy”.

Dạ Nam Tình vẫn từ chối, nhưng Diệp Quân lại bưng mì đến trước mặt cô ta, sau đó cười nói: “Nếm thử thôi!”

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, lần này cô ta không từ chối nữa, cô ta cầm đũa lên nếm thử, vừa ăn vào, trong mắt cô ta lộ vẻ ngạc nhiên.

Diệp Quân vội hỏi: “Thấy sao?”

Dạ Nam Tình gật đầu: “Cũng được đấy!”

Dứt lời, cô ta nhìn về phía Diệp Quân: “Đây là mì gì mà lạ thế!”

Diệp Quân cười đáp: “Mì gói, do ta phát minh ra đấy!”

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó bắt đầu ăn bát của mình, nhưng ăn một lúc, nụ cười trên mặt hắn chậm rãi biến mất.

Nếu Chân tỷ vẫn còn ở đây…

Diệp Quân im lặng một lúc rồi nhẹ nhàng lắc đầu, nhanh chóng ăn hết gói mì.

Mà lúc này, Dạ Nam Tình cũng đã ăn mì xong, hương vị này thật sự rất kỳ lạ.

Sau khi ăn xong, Diệp Quân đi ra khỏi phòng, mà lúc này, hắn thấy bên ngoài đã giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều treo chữ hỷ đỏ thẫm, tràn đầy không khí vui mừng.

Lễ cưới!

Lúc này, Dạ Nam Tình đi tới bên cạnh Diệp Quân.

Diệp Quân hỏi: “Ngày mốt sẽ thành thân à?”

Dạ Nam Tình gật đầu.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Dạ Nam Tình, nét mặt cô ta vô cùng bình tĩnh, không nhìn ra được cảm xúc.
Chương 937: Ta xấu lắm à?

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Nam Tình cô nương yên tâm, ta nói được làm được, hôn nhân này chỉ là hình thức mà thôi”.

Dạ Nam Tình đột nhiên hỏi: “Ta xấu lắm à?”

Diệp Quân sửng sốt.

Dạ Nam Tình nhìn hắn: “Ngươi sợ trở thành vợ chồng thật sự với ta sao?”

Diệp Quân ngạc nhiên.

Tư duy của cô nương này làm sao vây?

Dạ Nam Tình cứ nhìn Diệp Quân như thế, đợi câu trả lời từ hắn.

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Không phải cô cũng ghét kiểu liên hôn thế này à?”

Dạ Nam Tình gật đầu: “Không thích, nhưng ngươi cứ luôn nhấn mạnh sẽ không xảy ra quan hệ với ta, ta xấu lắm ư?”

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình: “Vậy chúng ta trở thành vợ chồng thật nhé?”

Dạ Nam Tình lắc đầu: “Không được”.

Diệp Quân trợn trắng mắt, vô cùng cạn lời, lòng dạ phụ nữ thật sự quá đáng sợ.

Cô ta có thể từ chối, nhưng ngươi không thể không thích!

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân đang tỏ vẻ cạn lời, trên mặt xuất hiện một nụ cười quyến rũ, nhưng nụ cười cũng nhanh chóng biến mất.

Lúc này, Dạ Nam Tình đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, không biết phát hiện điều gì mà cô ta đột nhiên nhíu mày.

Mà lúc này, Diệp Quân chợt kéo tay Dạ Nam Tình tránh sang bên cạnh.

Xoẹt!

Hai người vừa biến mất, một thanh trường thương đột nhiên rơi xuống từ trên trời, đâm xuống chỗ họ vừa đứng.

Oanh!

Lúc này, xung quanh hoàng cung có vô số khí thế mạnh mẽ xông về hướng này, trong nháy mắt đã xuất hiện mười mấy vị Mệnh Vận Đại Đế!

Quân đoàn Vĩnh Dạ!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên chân trời, ở chỗ chuyển động có một người đàn ông đang đứng.

Người đàn ông mặc áo trắng, tay cầm một thanh trường thương, trên mặt mang theo nụ cười lạnh lùng.

Chính là người đàn ông áo trắng hắn gặp trong phủ của Dạ Thư Nhu ngày đó!

Dạ Nam Tình đột nhiên nhìn thoáng qua một vài thị vệ của quân đoàn Vĩnh Dạ ở bên cạnh, không nói gì.

Lúc này, người đàn ông áo trắng cười nói với Diệp Quân: “Không phải ngươi muốn đấu tay đôi à? Lên đi!”

Diệp Quân đột nhiên ôm lấy eo Dạ Nam Tình, biến thành một tia kiếm quang lùi về phía sau, vào khoảnh khắc hắn lùi lại, hai thị vệ của quân đoàn Vĩnh Dạ bên phải hai người đột nhiên biến thành hai tia sáng trắng lao về phía họ!

Tình huống bất ngờ đột nhiên xuất hiện khiến một vài thị vệ của quân đoàn Vĩnh Dạ bên cạnh đều thay đổi sắc mặt, họ đang định tiếp viện thì đã không kịp nữa, hai thị vệ kia đã lao tới trước mặt Diệp Quân và Dạ Nam Tình.

Diệp Quân kéo Dạ Nam Tình ra phía sau, sau đó rút kiếm chém một phát.

Thuật Bạt Kiếm chồng chéo ba lần liên tục!

Oanh!

Một kiếm chém ra, hai thị vệ kia lập tức bị chém bay ra xa mấy nghìn trượng!

Sau khi chém lui hai người, Diệp Quân cũng không tiếp tục ra tay mà ôm chặt lấy Dạ Nam Tình, nét mặt vô cùng đề phòng!

Kẻ thù đã tấn công vào bên trong rồi?

Diệp Quân cau mày.

Lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, người đó chính là Dạ Quân, ngoài ra còn có sáu cao thủ bí ẩn mặc áo dài trắng đi theo ông ta.

Lúc này sắc mặt Dạ Quân cũng rất nặng nề!

Mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này đúng là to gan, dám ngang nhiên ra tay trong hoàng cung của đế quốc Vĩnh Dạ!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông áo trắng ở chân trời, lúc này gã ta cũng đang nhìn chằm chằm hắn: “Sao ngươi lại biết bên cạnh mình có người của chúng ta!”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Vì loại người như ngươi hoàn toàn không dám đấu tay đôi với ta, có lẽ là muốn dụ ta đi rồi ra tay với Nam Tình cô nương”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi cho rằng mình đánh nhau giỏi lắm ư?”

Diệp Quân nhìn gã ta: “Đấu tay đôi, không gọi người, sống chết tự chịu trách nhiệm, ngươi dám không?”

Người đàn ông híp mắt.

Gã ta không dám!

Vì khi nãy Diệp Quân đã chém lui hai cao thủ Mệnh Vận Đại Đến đỉnh cao chỉ bằng một kiếm.

Hơn nữa có cảm giác Diệp Quân vẫn chưa sử dụng hết sức.

Đánh?

Gã ta thật sự không chắc chắn!

Cần gì phải vì cơn giận nhất thời chứ?

Nghĩ vậy, người đàn ông áo trắng chợt cười nhạt: “Diệp Quân, ngươi muốn lôi kéo đế quốc Vĩnh Dạ giúp mình, ta chỉ có thể nói, ngươi…”

Diệp Quân đột nhiên biến thành một tia kiếm quang nghìn trượng xông thẳng lên bầu trời!

Thấy cảnh này, con ngươi người đàn ông áo trắng chợt co lại, tay phải cầm thương đâm về phía trước.

Ầm!

Sau một tiếng nổ, trường thương gãy lìa, người đàn ông áo trắng bị đánh bay xa mấy chục nghìn trượng!

Chân trời còn xuất hiện một khe hở nghìn trượng cao không thấy đáy!

Sau khi dừng lai, người đàn ông áo trắng nhìn Diệp Quân phía xa, trong mắt lộ vẻ sợ hãi: “Ngươi…”

Diệp Quân nhìn người đàn ông với nét mặt khinh thường: “Sao Tông chủ Vị Lai Tông có thể phái một tên như ngươi đến đây nhỉ, Vị Lai Tông không còn ai khác à?’

Người đàn ông nổi giận, đang định lên tiếng thì một khí thế đáng sợ đột nhiên tấn công từ sâu trong tinh không.

Khí thế mạnh mẽ như toàn bộ tinh không sụp xuống, mang theo cảm giác chèn ép khiến người ta thấy khó thở.

Nét mặt tất cả mọi người đều trở nên rất nặng nề!
Chương 938: Giết người không có nghĩa là tàn nhẫn

Nhìn luồng khí kinh khủng kia, Diệp Quân hơi híp mắt, luồng khí ấy không phải khí mà Mệnh Vận Đại Đế có thể so sánh được.

Cường giả mạnh tới rồi!

Diệp Quân lùi về bên cạnh Dạ Nam Tình, hắn phát hiện mục đích của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này không phải hắn, mà là giết Dạ Nam Tình!

Bây giờ toàn bộ đế quốc Vĩnh Dạ đều đã biết hôn sự của Dạ Nam Tình và hắn, nếu Dạ Nam Tình bị giết thì hợp tác giữa hắn và đế quốc Vĩnh Dạ sẽ hoàn toàn bị phá hỏng.

Dưới ánh mắt của mọi người, thời không sau lưng người đàn ông áo trắng chợt tách ra, sau đó một người đàn ông trung niên chầm chậm bước tới.

Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, vẻ mặt của người đàn ông áo trắng lập tức thay đổi, hắn ta nhanh chóng cúi đầu chào: “Nhạc Trần sư thúc!”

Người đàn ông trung niên tên Nhạc Trần không để ý đến người đàn ông áo trắng mà nhìn Diệp Quân bên dưới, cười gọi: “Diệp Quân!”

Diệp Quân nhìn Nhạc Trần, không lên tiếng, hắn biết Quá Khứ Tông đã cử cường giả thực thụ tới.

Hơn nữa không chỉ một người, xung quanh còn ẩn rất nhiều hơi thở mạnh mẽ đáng sợ.

Khi Dạ Quân thấy cảnh này, vẻ mặt trở nên cực kỳ khó coi, thực lực của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này vượt xa sức tưởng tượng của ông ta.

Nhạc Trần bỗng nhìn Dạ Quân, cười bảo: “Dạ Quân, hôm nay ta tới đây là muốn hỏi ông, gia tộc Vĩnh Dạ của ông thật sự bắt tay với Diệp Quân đấy à?”

Dạ Quân cau mày, đang định lên tiếng thì Nhạc Trần lại nói: “Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả của chúng ta không thù không oán với gia tộc Vĩnh Dạ, cũng không muốn xảy ra chuyện gì không vui với đế quốc Vĩnh Dạ, vì thế chỉ cần các ông đảm bảo không hợp tác với Diệp Quân, đồng thời trục xuất hắn ra khỏi đế quốc Vĩnh Dạ thì chúng ta cam đoan sẽ không ra tay với đế quốc Vĩnh Dạ!”

Dạ Quân im lặng.

Nói thật thì ông ta hơi do dự.

Bởi vì ông ta phát hiện thực lực của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này còn đáng sợ hơn ông ta nghĩ, hơn nữa Quá Khứ Tông của Tuế Nguyệt vô tận lại càng không thể nhìn thấu, có không biết bao nhiêu cường giả mạnh mẽ.

Cuốn vào cuộc tranh chấp này… nếu có chút sai sót gì thì sẽ không bao giờ có thể trở mình!

Đúng lúc này, giọng của Dạ Nam Tình vang lên trong đầu Dạ Quân: “Nếu ta là Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, chỉ cần ông từ chối, đắc tội vũ trụ Quan Huyên, đuổi Diệp công tử đi thì sẽ lập tức tiêu diệt đế quốc Vĩnh Dạ. Sở dĩ bây giờ bọn chúng không tấn công toàn lực, không phải vì kiêng kỵ thế lực của đế quốc Vĩnh Dạ, mà là kiêng kỵ vị chủ nhân bút Đại Đạo kia!”

Nghe câu này, Dạ Quân chợt bừng tỉnh!

Rất nhiều lúc, kẻ chết đầu tiên thường là kẻ gió chiều nào theo chiều đấy, bởi vì bên nào cũng muốn dựa, nhưng dưới tình huống bình thường, cả hai bên đều ghét nhất loại người này.

Nghĩ đến đây, Dạ Quân quay đầu nhìn Diệp Quân bên cạnh, Diệp Quân nở nụ cười: “Ta tôn trọng quyết định của Dạ Quân bệ hạ”.

Dạ Quân vội nói: “Diệp công tử đừng nghĩ nhiều, ngày mai là ngày thành hôn của cậu và Nam Tình rồi, đến lúc đó chúng ta là người một nhà, mọi người đương nhiên nên đồng tâm hiệp lực chống lại kẻ địch rồi”.

Diệp Quân nhìn Dạ Quân, khẽ gật đầu rồi không nói gì nữa.

Dạ Quân lại nhìn Nhạc Trần, nói với vẻ mặt u ám: “Các hạ, đế quốc Vĩnh Dạ ta cùng tiến cùng lùi với Diệp công tử, nếu các ông muốn ra tay thì xin mời!”

Ông ta đã hoàn toàn tỏ rõ thái độ.

Nghe thấy câu này của Dạ Quân, Nhạc Trần cười nhẹ nhưng cũng không tức giận, ông ta nhìn Diệp Quân sau đó xoay người rời đi.

Hơi thở mạnh mẽ ẩn giấu xung quanh lập tức rút đi như thủy triều!

Diệp Quân nhíu mày, chắc chắn Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả sẽ không bỏ qua, đối phương không ra tay thì thôi, một khi ra tay, sợ rằng sẽ không cho hắn bất kỳ cơ hội nào.

Diệp Quân trầm ngâm im lặng.

Lúc này Dạ Quân lên tiếng: “Diệp công tử, ngày mai thành hôn không có vấn đề gì chứ?”

Diệp Quân gác lại suy nghĩ, nhìn Dạ Quân, Dạ Quân trầm giọng bảo: “Nói thật, nội bộ đế quốc Vĩnh Dạ có rất nhiều tiếng nói phản đối, bởi vì họ không muốn bị cuốn vào cuộc tranh chấp này, vì thế ta cần một lý do danh chính ngôn thuận để át đi những tiếng nói phản đối trong nước!”

Diệp Quân gật đầu: “Ta không có vấn đề gì”.

Dạ Quân gật đầu rồi nhìn Dạ Nam Tình, quay người rời đi.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, nghiêm túc nói: “Nam Tình cô nương, bắt đầu từ bây giờ, vì sự an toàn của cô, ta phải luôn đi theo cô”.

Dạ Nam Tình khẽ gật đầu: “Ừm”.

Diệp Quân nhìn nơi sâu trong hư không, không biết đang nghĩ gì.

Lúc này Dạ Nam Tình bỗng lên tiếng: “Diệp công tử, ta nghe nói mục đích của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả là phóng thích ác đạo, khiến Vũ Trụ Kiếp hoàn toàn bùng nổ, hủy diệt chúng sinh, phải không?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Vũ Trụ Kiếp chắc chắn sẽ bùng nổ, đúng không?”

Diệp Quân lại gật đầu.

Dạ Nam Tình hơi khó hiểu: “Vậy nghĩa của việc ngăn cản là gì?”

Diệp Quân nhẹ nhàng đáp: “Vũ Trụ Kiếp còn một trăm năm nữa mới hoàn toàn bùng nổ, mà trong một trăm năm này nếu ta không tìm được cách mới, vậy thì ta sẽ bắt tay cùng chủ nhân bút Đại Đạo trấn áp chúng sinh, để bọ mất tu vi, trả lại toàn bộ tài nguyên thiên địa đã bị cướp mất cho vũ trụ này… Hơn nữa từ đời sau, tất cả mọi người đều không thể tu luyện nữa, chỉ có thể làm người bình thường, tuổi thọ không quá một trăm”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Nếu thật sự làm như vậy, trong mắt chúng sinh, ngươi có khác gì ác đạo đâu”.

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Dạ Nam Tình lắc đầu: “Ta nghĩ ngươi không làm được đâu”.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình: “Vì sao?”

Dạ Nam Tình nhìn hắn: “Bởi vì ngươi không phải người tàn nhẫn!”

Diệp Quân bật cười: “Nam Tình cô nương, số người bị ta giết vô cùng nhiều, thế mà cô lại nói ta không phải người tàn nhẫn”.

Dạ Nam Tình lắc đầu: “Giết người không có nghĩa là tàn nhẫn”.

Diệp Quân chỉ cười không nói, Nam Tình cô nương này thú vị đấy.

Dạ Nam Tình nói: “Diệp công tử, ngươi tử hỏi lòng mình xem, nếu thật sự có ngày đó, ngươi có làm được không?”

Diệp Quân im lặng.
Chương 939: Trông ngươi khá ngây thơ

Tước đoạt tu vi của chúng sinh!

Chắc chắn sẽ có người phản kháng.

Nói đùa, người ta tu luyện cả đời, ngươi bỗng dưng đi cướp mất tu vi của người ta, ai đồng ý chứ?

Có thể tưởng tượng được lúc đó người của toàn vũ trụ sẽ cùng nhau nổi lên chống lại hắn.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân không khỏi lắc đầu cười.

Dạ Nam Tình lại hỏi: “Ngươi có thể nghĩ ra cách nào tốt hơn không?”

Diệp Quân không nói gì, hắn đã có vài cách, nếu không hắn cũng không dám đồng ý với chủ nhân bút Đại Đạo. Có điều, bây giờ nói ra những cách này cũng không có ý nghĩa, hắn phải có đủ thực lực mới có thể làm được những chuyện hắn muốn làm.

Dạ Nam Tình lại nói: “Diệp công tử, ngươi rất có thiên phú, nếu chăm chỉ tu luyện, tương lai nhất định có thể vượt qua tất cả, dù là Vũ Trụ Kiếp hay cái khác, chắc chắn đều không thể uy hiếp được ngươi. Vì sao ngươi phải làm chuyện vất vả mà không được lợi gì này?”

Diệp Quân cười: “Thật ra ta cũng không muốn làm, nhưng cũng không có cách nào khác, ta nhất định phải làm!”

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Vì sao?”

Diệp Quân cười: “Nam Tình cô nương, cô cảm thấy thế giới này cần có trật tự không?”

Dạ Nam Tình lắc đầu: “Ta thế nào cũng được”.

Diệp Quân lại hỏi: “Nếu đế quốc Vĩnh Dạ diệt vong, cô sẽ làm thế nào?”

Dạ Nam Tình bình tĩnh nói: “Ta thế nào cũng được”.

Diệp Quân không nói nên lời.

Sao cô gái này không theo lẽ thường thế?

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử làm vậy là vì chúng sinh hay vì bản thân?”

Diệp Quân đáp: “Vì bản thân!”

Dạ Nam Tình cau mày.

Diệp Quân cười: “Ta nói là vì chúng sinh, cô có tin không?”

Dạ Nam Tình nhìn hắn, nhưng không nói.

Diệp Quân nói tiếp: “Nam Tình cô nương, ta phải thừa nhận rằng trên thế giới này, tất cả mọi người đều ích kỷ, còn người không có tư tâm thì đúng là rất ít, nhưng không có nghĩa là thực sự không có. Chẳng hạn như Chân Thần trấn áp Vũ Trụ Kiếp, nếu Chân Thần không trấn áp Vũ Trụ Kiếp thì bây giờ chúng sinh trên toàn vũ trụ đều đã bị hủy diệt rồi”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, im lặng không nói.

Diệp Quân lại nói tiếp: “Ta không dám đảm bảo điều gì, chỉ có thể nói rằng sẽ cố gắng hết sức thử làm, nếu thật sự không được thì như chủ nhân bút Đại Đạo nói, hy sinh tất cả tu vi của cường giả, lập lại trật tự mới, để chúng sinh cùng tồn tại với vũ trụ. Cục diện này vẫn hơn là Vũ Trụ Kiếp hoàn toàn bùng nổ, khiến cho sinh linh toàn vũ trụ đều tử vong, không phải sao?”

Dạ Nam Tình khẽ thở dài, không phản bác, coi như đồng ý với cách nói này của Diệp Quân.

Diệp Quân bật cười: “Cũng không cần bi quan quá, vẫn còn một trăm năm nữa, nếu như ta nghĩ ra cách gì thì sao? Ta nói cho cô một bí mật nhé, cha ta, cô cô ta và ông nội ta, còn có một tiền bối kiếm tu nữa, thực lực của họ vô cùng mạnh, sau này nếu ta thực sự không làm gì được, ta sẽ tập hợp bọn họ lại, nhờ họ cùng nhau giúp ta nghĩ cách, biết đâu mọi người lại tìm ra cách thì sao! Ha ha…”

Nói đến đây, dường như bản thân hắn cũng nhìn thấy hy vọng, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ: “Đặc biệt là cô cô của ta, cực kỳ lợi hại luôn”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, cười khẽ: “Hy vọng như vậy”.

Diệp Quân gật đầu: “Nam Tình cô nương, lần này ta phải chống lại Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, vì vậy cần hợp tác với đế quốc Vĩnh Dạ cùng nhau chống lại bọn họ. Ta biết trong cuộc trao đổi lợi ích này, cô là vật hy sinh… Nói xin lỗi thì hơi giả tạo, nhưng ta đảm bảo với cô, ta sẽ cố gắng không làm tổn thương cô, đồng thời làm mọi thứ có thể để giúp cô”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, đáy mắt hiện lên vẻ phức tạp, cô ta nhẹ nhàng nói: “Diệp công tử đừng nghĩ nhiều, lần liên hôn này nhà họ Dạ ta cũng nhận được lợi ích, vì vậy ngươi không nợ nhà họ Dạ ta bất cứ điều gì”.

Diệp Quân cười: “Nam Tình cô nương, ta phát hiện hình như cô không có hứng thú với ngôi đế, vì sao vậy?”

Dạ Nam Tình lắc đầu: “Làm nữ đế, không thể muốn làm gì thì làm”.

Diệp Quân khẽ đáp: “Cũng phải”.

Dạ Nam Tình lại nói: “Nhưng nếu được làm thì cũng không phải là tệ”.

Diệp Quân cười lớn: “Trở thành nữ đế là chí tôn vô thượng đấy”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Nếu ta trở thành nữ đế thì ngươi sẽ là thân vương của ta, ngươi có biết thân vương và nữ đế chung sống như thế nào không?”

Nghe vậy, Diệp Quân hơi tò mò: “Chung sống thế nào?”

Dạ Nam Tình đáp: “Thân vương không được ở cùng nữ đế, chỉ khi nữ đế cần hầu hạ mới hạ lệnh cho thân vương tới thị tẩm… Không chỉ như vậy, nữ đế còn có thể phong ba trăm sáu mươi nam phi, đương nhiên địa vị của họ kém xa thân vương, thân vương giống như chủ hậu cung vậy. Ngoài ra, thân vương hiền thục còn phải giúp nữ đế tìm mỹ nam nạp làm nam phi…”

Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi bảo: “Nam Tình cô nương, những điều cô vừa nói… là phong tục ở nơi này của các cô, ta không có ý kiến. Chỉ là có thể chờ chúng ta hòa ly rồi cô hãy phong nam phi được không?”

Dạ Nam Tình hỏi: “Vì sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tuy là thành thân giả nhưng chúng ta cũng nên tôn trọng lẫn nhau, cô nghĩ sao?”

Dạ Nam Tình nhìn hắn, không nói gì.

Diệp Quân lại hỏi: “Cô có người mình thích không?”

Dạ Nam Tình nháy mắt: “Có!”

Diệp Quân lập tức nhíu mày: “Nam Tình cô nương, sao cô không nói sớm? Nếu cô nói sớm thì ta sẽ không đồng ý liên hôn với cô”.

Dạ Nam Tình hỏi: “Tại sao?”

Diệp Quân nghiêm mặt bảo: “Nếu cô đã có người mình thích, ta liên hôn với cô thì hắn sẽ nghĩ thế nào? Thế này chẳng phải phá hỏng quan hệ của hai người sao?”

Đương nhiên hắn không có ý định làm kẻ thứ ba!

Dạ Nam Tình đột nhiên nói: “Diệp công tử, từ nhỏ ngươi đã được nuôi thả rồi đúng không?”

Diệp Quân thảng thốt: “Sao cô biết?”

Dạ Nam Tình nghiêm túc nói: “Trông ngươi khá ngây thơ!”

Diệp Quân: “…”
Chương 940: Tu luyện

Ngây thơ!

Diệp Quân nhìn cô gái trước mắt, lúc này hắn bỗng cảm thấy cô ta có vẻ không đơn giản lắm.

Nhưng hắn cũng thấy bình thường, dù sao cô ta cũng sinh ở hoàng thất, ở nơi này dù không làm chuyện gì xấu thì chắc chắn cũng đã thấy không ít.

Lúc này trời đã tờ mờ sáng, phía chân trời xuất hiện một khoảng trắng như bụng cá.

Diệp Quân nhìn chân trời, cười bảo: “Nam Tình cô nương, chúng ta đi dạo nhé?”

Dạ Nam Tình không từ chối, khẽ gật đầu.

Hai người đi về phía sâu trong hoàng cung, vì vừa nãy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả công kích nên lúc này trong hoàng cung lại có thêm một số cường giả, nhất là ở chỗ sâu trong thời không, có mấy chục Mệnh Vận Đại Đế trấn giữ.

Diệp Quân nhìn xung quanh, lúc này hoàng cung được trang hoàng rất náo nhiệt, mỗi cung điện đều dán chữ ‘hỉ’ thật lớn, trên mái hiên và dưới chân nhà cũng treo đèn lồng đỏ, ngoài ra cửa các cung điện còn trải thảm đỏ.

Liên hôn!

Đương nhiên đế quốc Vĩnh Dạ sẽ không lơ là mối liên hôn lần này.

Dù sao thân phận của Diệp Quân cũng rất rõ ràng, chuyện liên quan đến thể diện, đương nhiên đế quốc Vĩnh Dạ phải làm thật tốt.

Diệp Quân dời mắt: “Nam Tình cô nương, ta thấy cô phải nâng cao thực lực để tự bảo vệ mình”.

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, khẽ mỉm cười, nhưng không nói.

Diệp Quân cười: “Cô nghĩ sao?”

Dạ Nam Tình hỏi: “Chẳng phải ngươi sẽ bảo vệ ta ư?”

Diệp Quân đáp: “Đúng, nhưng nếu bản thân có thực lực mạnh rồi tự bảo vệ mình chẳng phải càng tốt hơn sao?”

Dạ Nam Tình khẽ gật đầu: “Cũng đúng”.

Diệp Quân cười: “Ta dạy cô tu luyện nhé”.

Dạ Nam Tình chớp mắt: “Được”.

Diệp Quân bảo: “Đi, ta đưa cô đến một nơi khác”.

Nói rồi hắn kéo cánh tay Dạ Nam Tình, biến mất tại chỗ.

Khi hai người xuất hiện lần nữa thì đã ở trong Tiểu Tháp.

Khi đi vào Tiểu Tháp, trong đôi mắt đẹp của Dạ Nam Tình chợt thoáng qua vẻ kinh ngạc.

Hiển nhiên cô ta đã phát hiện ra thời gian trong Tiểu Tháp này khác với thế giới bên ngoài.

Diệp Quân nói: “Nam Tình cô nương, bây giờ cô đang ở cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên à?”

Dạ Nam Tình nén lại sự kinh ngạc và khó hiểu trong lòng, nhìn Diệp Quân rồi gật đầu.

Diệp Quân bảo: “Để ta đổi công pháp cho cô”.

Nói rồi hắn chỉ tay, một luồng sáng trắng vọt vào đầu mày của Dạ Nam Tình.

Ầm!

Chẳng mấy chốc, vô số thông tin tràn vào đầu Dạ Nam Tình.

Diệp Quân giải thích: “Đây là Vũ Trụ Quan Huyên Pháp do mẫu thân ta cải tạo, gần như có thể dùng được cả đời”.

Dạ Nam Tình khẽ gật đầu: “Công pháp rất tuyệt vời”.

Diệp Quân mỉm cười, lại lấy một ít linh nguyên ra đưa cho Dạ Nam Tình.

Mà bản thân hắn cũng đi sang một bên bắt đầu tu luyện, bây giờ hắn muốn thử phương pháp Độn Nhập Thời Không và thi triển thuật chồng chéo.

Độn Nhập Thời Không!

Lúc trước Chân tỷ từng nói có thể vào được thời không Vạn Thiên, đồng thời thi thiển phương pháp chồng chéo ở thời không Vạn Thiên.

Hóa Thân Vạn Thiên!

Để hàng vạn hóa thân đồng thời rút kiếm ở các thời không, sau đó lại lợi dụng tính đặc thù của thời không, chồng chéo những thuật rút kiếm này lên…

Phải nói rằng ý tưởng này rất hay!

Nhưng Diệp Quân biết để làm được nó chắc chắn rất khó.

Nhưng hắn có niềm tin vào nó!

Thời gian sau đó, Diệp Quân bắt đầu điên cuồng tu luyện bên bờ biển, vì Từ Chân không ở đây, hắn chỉ có thể một mình thăm dò mọi thứ, cho nên tiến độ hơi chậm.

Bên kia, Dạ Nam Tình tò mò nhìn xung quanh, không thể không nói, cô ta thực sự hơi bất ngờ.

Vừa rồi cô ta đã tính, thời gian mười năm ở đây chỉ tương đương với một ngày ở bên ngoài!

Điều này… hơi nghịch thiên.

Đế quốc Vĩnh Dạ có nền tảng thâm sâu, không ít bảo vật, nhưng cũng không có thứ nào nghịch thiên thế này.

Cô ta không tu luyện mà đến nơi Diệp Quân tu luyện, nhìn thấy kiếm thuật hắn đang luyện, cô ta lập tức có hứng thú, sau đó ngồi sang một bên xem hắn tu luyện.

Hôm nay Diệp Quân mặc trường bào màu đen, thân hình thẳng tắp, giống như thương kiếm, trông vô cùng có tinh thần.

Kiếm tu!

Bởi vì một số vấn đề lịch sử của đế quốc Vĩnh Dạ, bởi vậy bây giờ đế quốc Vĩnh Dạ gần như rất hiếm có kiếm tu, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy kiếm tu.

Mà Diệp Quân cũng không giống với kiếm tu cô ta nghĩ lắm, trong tưởng tượng của cô ta, kiếm tu chắc chắn là kiểu người vô cùng lạnh lùng, một thân một mình, cầm kiếm đi khắp thiên hạ, không chút bận tâm, nhưng Diệp Quân không phải người như vậy.

Cảm giác hắn mang lại cho người khác giống như thư sinh, ôn hòa nho nhã, thi thoảng hơi nghịch ngợm, nếu không giận thì không giống kiếm tu, vẻ sắc bén hoàn toàn bị giấu đi, khiến người ta không hề cảm thấy khó chịu.

Nhưng nếu giận thì sự sắc bén của hắn giống như uy lực của sấm sét, khiến người ta sợ hãi.

Đối với Diệp Quân, thật ra cô ta cũng không có ý xấu, ý của cha cô ta là muốn cô ta có thể kiểm soát Diệp Quân.

Nhưng thực ra bản thân cô ta không hề có ý nghĩ này!

Bởi vì cô ta không có hứng thú với đàn ông, huống chi là cố ý kiểm soát một người đàn ông, trong lòng cô ta chỉ có Đại Đạo.

Nếu như kiếp này người phụ nữ sinh ra cô ta không đến cầu xin cô ta thì cô ta sẽ chẳng tiếp xúc với Diệp Quân, mà cô ta vẫn có chút tình cảm với người phụ nữ đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK