Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2226: Nhất điện chủ!

Nếu là trước kia, cho dù có kiếm Thanh Huyên, hắn cũng không phải đối thủ của người trước mắt, dù chỉ một luồng khí thế của gã ta thôi, hắn cũng không đỡ nổi.

Nhưng lúc này, hắn lựa chọn đối đầu trực diện!

Diệp Quân giẫm chân phải xuống đất.

Ầm!

Cơ thể Diệp Quân biến thành một luồng kiếm quang rồi lao ra.

Trong tích tắc, vô số kiếm ý Trật Tự bao trùm toàn bộ vũ trụ tinh hà.

Đùng đoàng!

Hai người va chạm giống như hai hành tinh chuyển động cực nhanh va chạm vào nhau, vừa tiếp xúc, một luồng sức mạnh hủy diệt thiên địa đã bùng nổ dữ dội, vũ trụ tinh hà này lập tức sụp đổ, trở thành một vực sâu tinh hà!

Nơi xa, Diệp Quân và cường giả áo giáp vàng cùng lùi lại, hai người lùi về cả mấy vạn trượng, Diệp Quân vừa dừng lại, khóe miệng đã rỉ máu, mà cách đó không xa, cường giả áo giáp vàng vừa dừng lại, áo giáp vàng trên người gã cũng xuất hiện vô số vết nứt.

Nếu là trước đây, Diệp Quân không dùng kiếm Thanh Huyên thì không thể phá được phòng ngự của gã, nhưng bây giờ dù không có kiếm Thanh Huyên, kiếm ý của hắn cũng vô cùng mạnh, đương nhiên vẫn không thẻ so sánh được với kiếm Thanh Huyên. Nếu vừa nãy hắn dùng kiếm Thanh Huyên thì hoàn toàn có thể phá được áo giáp vàng dày nặng trên người gã đàn ông kia ngay.

Tuy rằng chỉ chênh lệnh một phần, nhưng một phần này lại rất quan trọng, bởi vì nó có nghĩ là kiếm ý của hắn hiện giờ chưa thực sự hoàn mỹ.

Sau khi người đàn ông áo giáp vàng dừng lại, gã nhíu mày, từ từ ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân cách đó không xa, sau đó gã nhấc chân phải lên rồi giậm mạnh, gần lên một tiếng giận dữ, từng làn sóng ánh sáng màu vàng quét về phía Diệp Quân như những gợn sóng.

Nơi xa, Diệp Quân nheo mắt, phất tay áo, kiếm ý Trật Tự quét ra, hóa thành kiếm ý, chắn trước người hắn.

Đùng!

Những làn sóng ánh sáng ấy không ngừng bắn phá lá chắn của Diệp Quân, sức mạnh cực kỳ đáng gờm, nhưng lại không thể phá vỡ kiếm ý của Diệp Quân.

Chính lúc này, cường giả áo giáp vàng nhảy lên, hai tay cầm chiếc rìu khổng lồ đang cháy rực, bổ mạnh về phía Diệp Quân.

Diệp Quân hơi nheo mắt, không đỡ nhát bổ này mà lùi lại phía sau nghìn trượng.

Ầm!

Cường giả áo giáp vàng bổ rìu xuống nhưng hụt, vị trí Diệp Quân đứng trước đó bùng phát ra một màn sáng màu vàng đáng sợ.

Sau một khắc, cường giả áo giáp vàng nhảy lên như đạn đại bác, hóa thành ngọn lửa màu vàng, lao mạnh về phía Diệp Quân.

Uy áp khí thế cường đại quét sạch mọi thứ, vũ trụ tinh hà bán kính hàng trăm vạn dặm bắt đầu bị hủy diệt từng tấc.

Ở phía xa, Diệp Quân cau mày, hắn phát hiện tuy tên này bước đi vụng về, nhưng ra tay lại cực kỳ linh hoạt.

Lần này hắn không né tránh nữa mà đối đầu chính diện, sau khi phóng ra kiếm ý của mình, người hắn run lên, hóa thành kiếm quang lao thẳng về phía cường giả mặc áo giáp vàng.

Hắn phải thử một lần, bởi vì bộ giáp vàng của cường giả ấy đã xuất hiện vô số vết nứt, chỉ cần một đòn nặng nề nữa là chắc chắn có thể phá hủy được bộ giáp của đối phương.

Bùm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên từ nơi sâu trong tinh không vũ trụ, sau đó Diệp Quân và cường giả áo giáp vàng cùng lùi lại, khi Diệp Quân dừng bước, hắn cảm thấy đầu óc choáng váng dữ dội, giống như bị rót chì, toàn thân đau đớn, nếu không có kiếm ý bảo vệ, sợ là cơ thể và linh hồn của hắn đều bị phá hủy.

Hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn về phương xa, cuối tầm mắt, sau khi cường giả áo giáp vàng dừng lại, bộ giáp nặng nề trên người gã bắt đầu nứt ra từng chút một.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm, kiếm Trật Tự của hắn cẫn có thể phá được phòng ngự của đối phương, đối mặt với cường giả mặc áo giáp dày thế này, nếu không thể phá được phòng ngự của đối phương thì đối phương đồng nghĩa với việc bất khả chiến bại.

Nhưng lúc này tay trái của cường giả áo giáp vàng đột nhiên giơ lên, trong tay gã có một ngọn lửa màu vàng đang bốc cháy, gã ấn ngọn lửa ấy vào ngực mình.

Bùm!

Khi ngọn lửa màu vàng ấy bao trùm lấy cơ thể, áo giáp nứt vỡ trên người gã bắt đầu khôi phục lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Thấy thế, Diệp Quân sững sờ tại chỗ, chẳng bao lâu, vẻ mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi.

Tên này còn có khả năng khôi phục trang bị nữa à?

Mẹ kiếp!

Sau khi khôi phục được áo giáp, cường giả đó lại lấy ra một ngọn lửa màu vàng nữa, dí lên trán mình.

Ầm!

Bộ giáp trên người cường giả đó bỗng phát ra chùm sáng màu vàng rực rỡ, chùm sáng ấy phóng thẳng vào nơi sâu trong tinh hà vũ trụ, mà hơi thở của gã cũng điên cuồng tăng vọt, ngoài ra, gã lại lấy thêm hơn mười lá bùa màu vàng, dán lên người mình…

Diệp Quân: “…”

Dưới sự gia trì tầng tầng lớp lớp, hơi thở của cường giả áo giáp tăng vọt như gắn tên lửa…

Lúc này, Diệp Quân lặng lẽ lấy kiếm Thanh Huyên ra.

Ban đầu hắn vốn định đấu một trận công bằng với đối phương, nhưng đối phương không muốn thì hắn cũng chỉ có thể học theo đối phương thôi.

Sau nhiều lần gia trì, hơi thở của cường giả giáp vàng đã mạnh hơn trước gấp mấy lần, gã gầm lên một tiếng rồi đâm thẳng vào Diệp Quân.

Lúc này Diệp Quân cũng biến mất khỏi chỗ cũ.

Tay trái là kiếm Trật Tự, tay phải là kiếm Thanh Huyên!

Diệp Quân dùng cả hai kiếm để chiến đấu.

Rầm!

Một chùm ánh sáng vàng rực vỡ tan, cường giả mặc áo giáp bị đánh văng nặng nề, khi gã bay đi, áo giáp và cơ thể của gã cùng nứt toác, máu thịt văng tung tóe, khi gã dừng lại, linh hồn cũng nổ tung…

Diệp Quân ngẩn người.

Hai thanh kiếm mạnh như vậy ư?

Uy lực nhát kiếm vừa nãy của hắn mạnh hơn trước ít nhất năm lần…

Có cảm giác bất khả chiến bại!

Diệp Quân quay lại nhìn theo bản năng, Tịnh tông chủ đang ở cuối tầm mắt, mình có nên đi so chiêu với cô ta không?

Tịnh tông chủ nhìn hắn, không nói gì.

Mà lúc này, tinh hà phía xa sôi trào, giây tiếp theo, thời không nơi đó nổ tung, và rồi một người đàn ông từ tốn bước ra.

Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, sắc mặt Diệp Quân tối sầm.

Đa Nguyên Đạo Đế!

Nhưng vẫn chưa dừng lại, tinh hà bên phải cũng tách ra, sau đó một người phụ nữ chầm chậm đi ra. Thấy người này, Diệp Quân sửng sốt.

Người này chính là Nhất Niệm!

Diệp Quân đang định đi tới thì bị một bàn tay ngăn lại. Người này không ai khác chính là Tịnh tông chủ.

Tịnh tông chủ nhìn Nhất Niệm, hai mắt nheo lại.

Diệp Quân lúc này cũng đã phát hiện ra có điều gì đó sai sai, con mắt đen đỏ bên trái của Nhất Niệm đang xoay tròn.

Mà ở nơi không ai để ý, Kiếm Tông phía dưới, dây chuyền ngọc bích trên cổ Dương Dĩ An đã biến mất, mà mắt phải của cô bé cũng biến thành màu đỏ đen quỷ dị, đồng thời khóe miệng cô bé cũng nở nụ cười tà ác…
Chương 2227: Nhất điện chủ

Nhìn thấy Đa Nguyên Đạo Đế và Nhất Niệm bước ra, sắc mặt Diệp Quân tối sầm, hắn biết bây giờ Nhất Niệm không còn là Nhất Niệm nữa, mà là cô gái áo trắng mà hắn từng gặp trước đó.

Cô gái áo trắng!

Nghĩ đến cô gái mà hắn từng gặp trong thế giới hư ảo đặc biệt trước kia, ánh mắt Diệp Quân hiện lên vẻ nghiêm trọng.

Vì đối phương cũng từng phá vỡ kiếm Thanh Huyên.

Đa Nguyên Đạo Đế từ xa bước đến, so với khí thế và cảm giác áp bức của người đàn ông áo giáp, ông ta trông có vẻ rất khiêm tốn, mặc một chiếc áo bào rộng đơn giản, bước đi chậm rãi, bình tĩnh khoan thai, không có khí thế uy lực gì.

Sau khi bước ra, Đa Nguyên Đạo Đế lập tức nhìn Tịnh tông chủ, ánh mắt Tịnh tông chủ vẫn luôn nhìn Nhất Niệm.

Bị xem như không khí?

Đa Nguyên Đạo Đế nhíu mày, ánh mắt dần trở nên tối sầm.

Lúc này không chỉ Tịnh tông chủ, mà cả chủ nhân Bút Đại Đạo, Võ Biên Chủ cũng đều đang nhìn Nhất Niệm, chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn Nhất Niệm, mày dần nhíu lại.

Nhất Niệm nhìn Tịnh tông chủ, sau đó lại nhìn Diệp Quân, cười nói: “Ta hơi ngạc nhiên, vốn tưởng rằng lần này ngươi sẽ rơi vào cảnh khốn cùng này, nhưng không ngờ ngươi có thể phá kén để tái sinh, thực sự khiến ta rất bất ngờ”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt nói: “Ta nên gọi cô là Nhất điện chủ nhỉ?”

Nhất Niệm gật đầu, cười nói: “Được”.

Diệp Quân nhìn Nhất Niệm, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng: “Muội ấy đâu?”

Nhất Niệm biết Diệp Quân đang nói đến ai, cô ta bình tĩnh nói: “Quan trọng không?”

Diệp Quân nhìn chằm chằm Nhất Niệm: “Nếu cô làm hại đến muội ấy, ta nhất định sẽ khiến cô hối hận”.

Nhất Niệm nhìn thẳng vào Diệp Quân: “Vậy tại sao không thử xem?”

Diệp Quân định ra tay, lúc này Tịnh tông chủ bỗng nói: “Ngươi đánh với người bên cạnh, người đó khá yếu”.

Mọi người: “…”

“Ha ha!”

Đa Nguyên Đạo Đế bỗng bật cười, một lúc sau ông ta nhìn chằm chằm Tịnh tông chủ: “Ta khá yếu ư?”

Tịnh tông chủ liếc nhìn ông ta: “Rất yếu”.

Ánh mắt Đa Nguyên Đạo Đế dần trở nên lạnh băng, ông ta bỗng dời mắt nhìn Diệp Quân: “Vậy thì mời”.

Tịnh tông chủ quay đầu nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân gật đầu, sau đó chậm rãi bước ra.

Lúc này Nhất Niệm bỗng nhìn Tịnh tông chủ: “Theo ta biết, cô muốn một thế giới không có trật tự, nếu đã thế thì tại sao lại giúp hắn?”

Tịnh tông chủ nhìn cô ta: “Liên quan quái gì đến ngươi”.

Mọi người: “…”

Diệp Quân cực kỳ ngạc nhiên, hắn quay đầu nhìn Tịnh tông chủ, Tịnh tông chỉ cũng biết nói mấy lời thô tục à?

Cách đó không xa, Nhất Niệm cũng không tức giận, mỉm cười nói: “Tùy ngươi”.

Diệp Quân thu lại ánh mắt, hắn bước đến trước mặt Đa Nguyên Đạo Đế, hắn không dùng kiếm Thanh Huyên mà cầm kiếm Trật Tự.

Đa Nguyên Đạo Đế không nói gì, ông ta cười mỉa rồi giơ tay lên, thoáng chốc hàng chục đạo tia sáng màu vàng bắn về phía Diệp Quân như mũi tên lao ra khỏi dây cung.

Diệp Quân vung kiếm lên.

Ầm!

Mấy chục tia sáng, chùm sáng và kiếm quang màu vàng đều nổ tung như pháo hoa.

Lúc này Đa Nguyên Đạo Đế bỗng biến mất khỏi đó.

Diệp Quân cách đó khá xa không biến sắc, đâm một nhát kiếm đến.

Ầm!

Cả tinh hà như dừng lại, Diệp Quân lui về sau gần cả ngàn trượng. Hắn vừa dừng lại, khu vực thời không xung quanh bỗng trở nên hư ảo, lúc này mặc dù Diệp Quân vẫn ở trong tầm mắt của mọi người nhưng thật ra hắn đã xuất hiện ở một thời không không xác định, trong thời không này, xung quanh hắn chẳng có gì cả.

Diệp Quân nhắm mắt lại, hắn cảm nhận được tuổi thọ và linh hồn mình đang giảm xuống rất nhanh.

Diệp Quân rút mạnh kiếm ra.

Vèo!

Nhát kiếm này khiến thời không trước mặt hắn bỗng bị xé toạc thành một khe hở cực lớn, hắn phá không trung bước ra.

Thấy thế Đa Nguyên Đạo Đế cách đó không xa cau mày, ông ta không ngờ Diệp Quân lại có thể tăng thực lực đến mức độ này trong thời gian ngắn như vậy.

Không nghĩ nhiều nữa, ông ta bỗng tiến lên một bước, Diệp Quân vừa mới quay trở thời không này bỗng cảm nhận được một luồng uy lực đáng sợ. Thoáng chốc vô số sức mạnh Quang Âm bỗng lao ra từ xung quanh hắn, sức mạnh Quang Âm này khác hẳn lần trước, lần này lại là màu đỏ xanh.

Diệp Quân khẽ nhíu mày, hắn xòe tay trái ra, thoáng chốc vô số kiếm ý trật tự lao ra từ lòng bàn tay hắn, những kiếm ý này tạo thành một kết giới kiếm ý xung quanh hắn.

Chỉ thoáng chốc khu vực Diệp Quân bị vô số sức mạnh Quang Âm nhấn chìm.

Cách đó không xa, Tịnh tông chủ và Nhất Niệm đang nhìn khu vực đó, ngay sau đó một đạo kiếm quang bỗng xuất hiện trong khu vực đó.

Vô số sức mạnh Quang Âm bị kiếm quang này xé toạc ra, ngay sau đó tia kiếm quang đâm thẳng vào, đánh đến trước mặt Đa Nguyên Đạo Đế.

Đa Nguyên Đạo Đế híp mắt, tay phải siết chặt thành nắm đấm, sau đó tung ra một quyền.

Ầm!

Ngay khi sức mạnh của hai người tập trung lại, một làn sóng sức mạnh đáng sợ đột nhiên nổ tung, thoáng chốc hai người vùng lùi về sau.
Chương 2228: Đừng nhiều lời nữa

Trong lúc đó kiếm Trật Tự trong tay Diệp Quân ở phía xa bỗng tuột ra khỏi tay hắn, đánh tới trước mặt Đa Nguyên Đạo Đế như một tia chớp.

Ánh mắt Đa Nguyên Đạo Đế lóe lên tia lạnh lùng, lại tung ra một quyền.

Vụt!

Cú đấm này buộc kiếm Trật Tự của Diệp Quân phải dừng lại tại chỗ, nhưng lúc này Diệp Quân đã xuất hiện phía sau kiếm Trật Tự, hắn đưa tay ra nắm lấy kiếm Thanh Huyên, nhảy lên, hai tay cầm kiếm chém mạnh xuống.

Một tia kiếm quang nổ tung.

Vèo!

Sau khi một tia kiếm quang nổ tung, Đa Nguyên Đạo Đế bị chém trúng, lùi về sau gần cả ngàn trượng.

Diệp Quân không tiếp tục đuổi đánh, hắn dừng lại, vô số sức mạnh Quang Âm vẫn lan ra từ xung quanh hắn, nhưng đã khác trước đó là lúc này sức mạnh Quang Âm đó đã không thể làm gì được hắn nữa. Không chỉ thế, kiếm ý của hắn cũng đã có thể tiêu diệt sức mạnh Quang Âm đó.

Diệp Quân nhắm mắt lại, mặc dù lúc này kiếm ý và thực lực đều đã trải qua thay đổi kinh thiên động địa nhưng hắn lại không cảm thấy vui mừng.

Chút thực lực này không đáng để vui mừng.

Con đường của mình còn rất dài.

Lúc này Đa Nguyên Đạo Đế cách đó không xa bỗng nó: “Kiếm ý trật tự…”

Diệp Quân mở mắt ra, hắn nhìn Đa Nguyên Đạo Đế: “Ông cũng biết Trật Tự à?”

Đa Nguyên Đạo Đế khẽ cười: “Ta từng sử dụng”.

Nói rồi ông ta xòe tay ra, một kiếm ý xuất hiện trong tay ông ta.

Cũng là kiếm ý trật tự nhưng không mạnh.

Thấy thế, Diệp Quân nhíu mày, Đa Nguyên Đạo Đế này từng thiết lập trật tự nhưng tại sao kiếm ý này lại yếu thế?

Lúc này, giọng của chủ nhân Bút Đại Đạo đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Quân: “Ông ta từng thiết lập trật tự, nhưng lại phá hủy trật tự của mình, sau đó theo đuổi thực lực mạnh hơn nên kiếm ý của ông ta không còn tác dụng nữa. Nếu một ngày nào đó ý định ban đầu của cậu thay đổi, ý trật tự của cậu cũng sẽ như vậy, kiếm ý trật tự khác với các kiếm ý khác, nó có thể trở nên mạnh hơn, không có giới hạn, nhưng nếu trật tự của cậu bị hỏng, nó cũng sẽ yếu đi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Thì ra là thế”.

Lúc này Đa Nguyên Đạo Đế cách đó không xa bỗng nói: “Trật tự chẳng qua chỉ là một đạo sức mạnh cấp thấp trong vũ trụ mênh mông này, ngươi có thể biết thế nào là sức mạnh thật sự không?”

Không đợi Diệp Quân trả lời, ông ta lại nói: “Cướp đi toàn bộ năng lượng tồn tại trong vũ trụ, chẳng hạn như cả vũ trụ này, ta sẽ luyện chế chúng thành một loại đạo khí. Khi đó, năng lượng của cả vũ trụ sẽ nằm trong tay ta, phục vụ cho ta”.

Diệp Quân nhíu mày.

Giọng nói chủ nhân Bút Đại Đạo đột nhiên vang lên: “Đừng nghe ông ta nói bậy, sức mạnh trật tự không hề yếu, trước kia từng có một trật tự nền văn minh vũ trụ cực kỳ mạnh, vị hoàng đế đã tạo ra trật tự mạnh nhất bây giờ đã được biết đến, sức mạnh trật tự của đối phương mạnh đến mức không thể diễn tả bằng lời”.

Đa Nguyên Đạo Đế ngẩng đầu nhìn chủ nhân Bút Đại Đạo, cười nói: “Theo ta biết, bây giờ vũ trụ đã được biết đến này chỉ mới trải qua mười nghìn tỷ năm lịch sử, mà trong mười nghìn tỷ năm này chưa từng xuất hiện trật tự nền văn minh vũ trụ mạnh mẽ gì, vậy lúc ngươi nói khoác, ngươi có thể khoác lác thật hơn được không?”

Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn Đa Nguyên Đạo Đế: “Này, ông đây không muốn phí lời với ngươi”.

Đa Nguyên Đạo Đế bật cười: “Lo lắng rồi à?”

Chủ nhân Bút Đại Đạo: “…”

Nhất Niệm bỗng nói: “Ông ta không nói dối”.

Đa Nguyên Đạo Đế nhìn Nhất Niệm nhíu mày: “Cô chắc chứ?”

Nhất Niệm liếc ông ta một cái, sau đó nói: “Mười nghìn tỷ năm là lịch sử của vũ trụ này, nhưng vũ trụ rộng lớn không chỉ có vũ trụ này. Với thực lực của ông thì hẳn là không thể tiếp cận được nền văn minh vũ trụ mà ông ta nói đến”.

Nghe thế Đa Nguyên Đạo Đế biến sắc, sau đó sầm mặt nói: “Nhất điện chủ, ý cô là sao?”

Chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng nói: “Cô ta đang nói ngươi yếu đấy, ngươi không hiểu sao?”

Đa Nguyên Đạo Đế nhìn chằm chằm chủ nhân Bút Đại Đạo, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Nhưng chủ nhân Bút Đại Đạo lại phớt lờ ông ta.

Lúc này Nhất Niệm bỗng nhìn chủ nhân Bút Đại Đạo: “Ông thế mà lại biết nền văn minh vũ trụ đó, xem ra đánh giá thấp ông rồi”.

Chủ nhân Bút Đại Đạo cười nói: “Không đâu, ta là một kẻ lang thang, thích đi khắp nơi nên biết được vài việc mà người khác không biết”.

Nhất Niệm nhìn ông ta, không nói gì.

Chủ nhân Bút Đại Đạo vội nói: “Đa Nguyên Đạo Đế, chẳng phải các ngươi đang đánh nhau à? Đừng nói chuyện nữa! Nào, đánh tiếp đi”.

Đa Nguyên Đạo Đế lạnh lùng nhìn thoáng qua chủ nhân Bút Đại Đạo, sau đó lại nhìn Diệp Quân: “Phải nói là ngươi quả thật khiến ta khá ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ có vậy thôi…”

Diệp Quân nói: “Đa Nguyên Đạo Đế, chúng ta đừng nhiều lời nữa, được không?”

Nói rồi hắn bỗng tiến lên một bước, vô số kiếm ý trật tự bỗng trào ra khỏi cơ thể hắn, ngay sau đó một kiếm ý khác cũng lao ra từ trong cơ thể hắn.

Kiếm ý vô địch!
Chương 2229: Sỉ nhục

Thấy Diệp Quân phóng ra hai loại kiếm ý, Đa Nguyên Đạo Đế lập tức cau mày, ông ta đang định nói gì đó, nhưng lúc này Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó.

Một thanh kiếm lập tức lao đến trước mặt Đa Nguyên Đạo Đế.

Uy lực của nhát kiếm này không thua kém gì trước đó, Đa Nguyên Đạo Đế híp mắt, tay phải ông ta siết chặt thành nắm đấm, sau đó vung mạnh về phía trước.

Vô số sức mạnh Quang Âm lao ra như thủy triều.

Ầm!

Sức mạnh của hai người vừa chạm vào nhau lập tức nổ tung, Diệp Quân và Đa Nguyên Đạo Đế cùng lùi về sau.

Nhưng ngay lúc này, Đa Nguyên Đạo Đế bỗng trở nên hư ảo.

Diệp Quân ở cách đó khá xa nhíu mày.

Vèo!

Xung quanh như có gì đó xé toạc ra ngay sau đó Diệp Quân biến sắc, chỉ thấy rất nhiều tàn ảnh bay ra từ thời không xung quanh.

Chính là Đa Nguyên Đạo Đế!

Đồng tử Diệp Quân co rụt, hai tay hắn cầm kiếm Trật Tự đâm mạnh về phía trước.

Ầm!

Hai kiếm ý như núi lửa nổ tung, lập tức khiến cả tinh vực bắt đầu vỡ tan.

Một lúc sau, một loạt tiếng nổ đáng sợ vang lên, Diệp Quân và Đa Nguyên Đạo Đế liên tục lao vào nhau trong thời không chưa xác định đó, tốc độ lúc này của hai người đạt đến cực điểm, không nhìn rõ bản thể, chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh.

Nhất là Đa Nguyên Đạo Đế, khu vực đó đều là tàn ảnh của ông ta.

Nếu không phải nhìn thấy khu vực đó có kiếm quang xuất hiện liên tục thì không thể nhìn thấy Diệp Quân có tồn tại.

Vô Biên Chủ nhìn khu vực chiến đấu đó, hơi bất ngờ: “Lần này đúng là cậu ta đã tiến bộ rất lớn”.

Lúc này thực lực của Diệp Quân đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất so với trước.

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Kiếm ý Trật Tự của cậu ta vẫn chưa lệnh toàn vẹn, chỉ có thể nói là ở giai đoạn sơ khai, bởi vì trật tự hiện tại của vũ trụ Quan Huyên chỉ mới vừa bắt đầu. Đến một ngày nào đó, trật tự của cậu ta sẽ hoàn thiện hoàn toàn. Sau khi vũ trụ Quan Huyên thay đổi một bộ mặt hoàn toàn mới, kiếm ý của cậu ta sẽ trở nên đáng sợ hơn”.

Vô Biên Chủ quay đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Ông sẽ cho cậu ta thời gian à?”

Chủ nhân bút Đại Đạo không nói gì.

Vô Biên Chủ định hỏi lại thì chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nói: “Ông có biết tại sao giờ ta vẫn còn sống không?”

Vô Biên Chủ nhíu mày.

Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: “Là vì ta cho cậu ta thời gian đấy”.

Vô Biên Chủ: “…”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân ở chiến trường đằng xa, khẽ nói: “Trừ khi cậu ta từ bỏ việc thiết lập trật tự, nếu không, ai cũng không thể không cho cậu ta thời gian… Ta cứ nghĩ lần này có thể làm cho cậu ta tự mình bỏ cuộc, nhưng không ngờ tên này lại phá kén trùng sinh… Haizz”.

Giọng nói của ông ta còn có chút bất lực.

Trận đại chiến ở phía xa vẫn còn đang tiếp diễn.

Lúc này, trận chiến giữa Diệp Quân và Đa Nguyên Đạo Đế đã trở nên mãnh liệt, khi Diệp Quân đánh một hồi thì sức mạnh của ba huyết mạch trong cơ thể hắn cũng bắt đầu rục rịch, nhất là huyết mạch phong ma.

Huyết mạch phong ma của hắn càng đánh thì càng điên cuồng.

Nhưng Diệp Quân không kích hoạt huyết mạch phong ma trong cơ thể mà ngược lại trấn áp nó, vì hắn nghĩ vẫn chưa cần thiết sử dụng đến sức mạnh huyết mạch.

Ở một bên khác, Tịnh tông chủ và Nhất Niệm cũng đang nhìn khu vực đó, vẻ mặt hai người rất bình tĩnh.

Ầm!

Ngay lúc này khu vực thời không chiến đấu đó, một sức mạnh đáng sợ bỗng nổ tung, sau đó hai bóng người lùi về sau.

Diệp Quân và Đa Nguyên Đạo Đế liên tục lùi về sau mấy vạn trượng mới dừng lại, thời không trước mặt họ đã biến thành một vực sâu thời không kỳ dị.

Diệp Quân dừng lại, sau đó hắn hít sâu một hơi, hai luồng kiếm ý không ngừng xao động như sóng triều xung quanh hắn.

Chiến đấu!

Diệp Quân rất phấn khích, đã rất lâu rồi hắn chưa được đánh một trận sảng khoái như vậy.

Sắc mặt Đa Nguyên Đạo Đế ở phía xa trở nên u ám, vì ông ta không ngờ Diệp Quân lại có thể giương cung bạt kiếm đánh với ông ta như thế.

Đây quả là một điều sỉ nhục với ông ta.

Đa Nguyên Đạo Đế bỗng bước đến trước, thời không xung quanh ông ta bỗng trở nên hư ảo.

Tịnh tông chủ ở cách đó không xa cau mày.

Lúc này Diệp Quân cũng cảm nhận được nguy hiểm, hắn biến thành tia kiếm quang rồi biến mất.

Tấn công phủ đầu trước.

Ngay khi Diệp Quân chém một nhát kiếm tới trước mặt Đa Nguyên Đạo Đế, Đa Nguyên Đạo Đế bỗng biến mất, Diệp Quân cũng biến mất theo ông ta.

Hai người xuất hiện trong một thời không Quang Âm.

Thời không này tràn ngập sức mạnh Quang Âm, lúc này sức mạnh Quang Âm vô tận không ngừng lao về phía Đa Nguyên Đạo Đế. Sau khi sức mạnh Quang Âm này đi vào cơ thể, khí tức của Đa Nguyên Đạo Đế đột nhiên mạnh lên rất nhanh.

Thấy thế, Diệp Quân ở phía sa sầm mặt.

Ở nơi này, thực lực của Đa Nguyên Đạo Đế sẽ tăng lên rất nhanh.

Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó, một tia kiếm quang lướt qua.

Đa Nguyên Đạo Đế ở phía xa giơ tay lên tung ra một quyền.

Sức mạnh của đòn tấn công này khiến Diệp Quân phải lùi lại.
Chương 2230: Lại là phân thân

Sau khi dừng lại, hai kiếm ý của Diệp Quân cũng bị sức mạnh Quang Âm vô tận toát ra từ đòn tấn công của Đa Nguyên Đạo Đế áp chế.

Diệp Quân lại càng phấn khích hơn.

Đa Nguyên Đạo Đế nhìn Diệp Quân chằm chằm, khẽ cười: “Chỉ thế thôi à?”

Diệp Quân bật cười: “Sao ông còn giả vờ nữa?”

Đa Nguyên Đạo Đế đang định nói gì, thế nhưng ngay lúc này Diệp Quân bỗng biến mất.

Đa Nguyên Đạo Đế híp mắt, lại tung ra một quyền.

Bụp!

Cú đấm này mang theo sức mạnh Quang Âm vô tận khiến nhát kiếm của Diệp Quân phải dừng lại, cùng lúc đó vô số sức mạnh Quang Âm bỗng tụ tập lại từ bốn phía, chỉ thoáng chốc đã nhấn chìm Diệp Quân.

Nhưng lúc này, một tiếng kiếm vang lên, sau đó một tia kiếm quang bỗng xé nát sức mạnh Quang Âm thành một cái lỗ lớn, Diệp Quân xuất hiện phía trên đỉnh đầu của Đa Nguyên Đạo Đế, hai tay cầm kiếm Trật Tự chém xuống.

Vèo!

Nhát kiếm này chém mạnh xuống, Đa Nguyên Đạo Đế lập tức bị đánh văng ra xa, Diệp Quân thừa thắng tấn công, biến thành một tia kiếm quang rồi đâm thẳng vào Đa Nguyên Đạo Đế.

Vụt!

Sau khi một tiếng động lớn vang lên, chỉ thấy Đa Nguyên Đạo Đế bị văng ra xa ở đây, bỗng chốc vô số kiếm quang nhấn chín ông ta.

Lúc này Diệp Quân thi triển tốc độ của mình đến cực điểm, từng kiếm chém vào Đa Nguyên Đạo Đế…

Ở trung tâm vùng kiếm quang, Đa Nguyên Đạo Đế đang điên cuồng giải phóng sức mạnh Quang Âm của mình để chống lại kiếm ý của Diệp Quân. Bị Diệp Quân vung kiếm chém mạnh vào người, sức mạnh Quang Âm xung quanh ông ta bắt đầu biến mất.

Lúc này, sắc mặt Đa Nguyên Đạo Đế đột nhiên trở nên hung hãn, ông ta gầm lên một tiếng, hai tay đánh về phía trước, sức mạnh Quang Âm xung quanh ông ta nổ tung.

Ầm!

Diệp Quân lập tức bị đánh văng ra xa.

Diệp Quân lui về sau mấy ngàn trượng mới dừng lại, một vệt đỏ tươi chảy ra từ khóe miệng hắn, cũng may hắn có kiếm ý bảo vệ, nếu không sóng xung kích do sức mạnh Quang Âm vừa rồi tạo ra đã đủ để tiêu diệt hắn rồi.

Mặc dù Đa Nguyên Đạo Đế ở trong khu vực trung tâm của trận nổ, nhưng ông ta lại chẳng hề hấn gì, ông ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, vẻ mặt dần trở nên hơi dữ tợn, ông ta đang định nói gì đó, chỉ thấy Diệp Quân ở cách đó không xa bỗng chém mạnh vào trước mặt mình.

Soạt!

Thời không Quang Âm trước mặt ông ta bỗng bị chém nứt ra, ông ta lắc mình thoát khỏi thời không Quang Âm kỳ dị này.

Diệp Quân quay lại thời không ban đầu, lúc này thời không cách trước mặt hắn mấy trăm trượng cũng nứt lìa, Đa Nguyên Đạo Đế chậm rãi bước ra.

Lúc này sắc mặt Đa Nguyên Đạo Đế sầm lại.

Chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nói: “Đa Nguyên Đạo Đế, ngươi tệ quá. Thanh niên người ta mới tu luyện mấy chục năm, nhưng ngươi đã sống ít nhất mấy trăm triệu năm nhỉ? Sao còn rơi vào thế yếu như thế chứ? Có cần ta cho ngươi ít thuốc bồi bổ không?”

Vô Biên Chủ: “…”

Đa Nguyên Đạo Đế sao có thể nhịn được, ông ta lắc mình biến thành một cột sáng đâm mạnh về phía chủ nhân bút Đại Đạo.

Chủ nhân bút Đại Đạo bật cười, giơ tay lên tung ra một quyền.

Ầm!

Đa Nguyên Đạo Đế bị chấn động lùi về chỗ cũ.

Đa Nguyên Đạo Đế dừng lại, hơi ngạc nhiên: “Ngươi…”

Chủ nhân bút Đại Đao lắc đầu: “Đa Nguyên Đạo Đế, ngươi chẳng thú vị gì cả. Mỗi lần đến ngươi đều phái một phân thân đến, thực sự rất nhàm chán”.

Phân thân!

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, ông ta thế mà vẫn còn là phân thân? Rốt cuộc có bao nhiêu phân thân vậy?

Đa Nguyên Đạo Đế bỗng bật cười: “Vẫn bị ngươi phát hiện ra rồi sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Ngươi nghĩ như thế thú vị à?”

Đa Nguyên Đạo Đế cười nói: “Thật ra hơi thắc mắc làm sao ngươi nhìn ra ta không phải bản thể? Vì mỗi phân thân đều của ta đã tu luyện gần giống với bản thể, bình thường thì người ngoài không thể phát hiện ra được”.

Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu: “Ta không muốn nói chuyện với kẻ ngốc”.

Nụ cười của Đa Nguyên Đạo Đế dần lạnh đi nhưng ông ta cũng không ra tay, ngược lại quay đầu nhìn Nhất Niệm cách đó không xa: “Nhất điện chủ, cô cứ đứng ngoài thế sao?”

Nhất Niệm cách đó không xa liếc nhìn ông ta, ngay sau đó cô ta bỗng xoay người nhìn Diệp Quân, thấy Nhất Niên nhìn sang, Diệp Quân cau mày.

Nhất Niệm bỗng bước lên trước, một luồng sức mạnh đáng sợ bao phủ lấy Diệp Quân, sắc mặt Diệp Quân bỗng thay đổi.

Nhưng lúc này Tịnh tông chủ bỗng chắn trước mặt hắn: “Phá!”

Ầm!

Sức mạnh đáng sợ đó bắt đầu bị phá vỡ.

Nhất Niệm bỗng cười nói: “Ngôn Xuất Pháp Tùy?”

Nói rồi cô ta bỗng giơ tay ra nắm chặt phía trước: “Nào”.

Ầm!

Thoáng chốc, chỉ thấy cô ta và Tịnh tông chủ xuất hiện ở một thời không vũ trụ kỳ lạ, trong không gian vũ trụ kỳ lạ đó, có vô số phù văn Đại Đạo kỳ lạ trôi nổi trong vũ trụ, dày đặc lên tới hàng triệu.

“Thủ Chấp Vạn Cổ, Vạn Đạo Tướng Tùy”.

Lúc này, vẻ mặt chủ nhân bút Đại Đạo ở một bên bỗng nhiên trở nên nghiêm trọng, ông ta nhìn Nhất Niệm, hơi ngạc nhiên: “Cô ta thế mà lại làm được như thế… Khống chế được Tỷ Vạn Đại Đạo, Tỷ Vạn Đại Đạo đối đầu Ngôn Xuất Pháp Tùy…”

Tịnh tông chủ nhìn Nhất Niệm: “Giết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK