Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 436: Hòa vào làm một

Diệp Quân nhìn về phía chân trời, vẻ mặt nghiêm trọng.

Bất Khuất Cốt!

Bất Khuất Cốt này quá quý giá, cộng thêm việc bây giờ đại đế Bất Khuất đã biến mất, hơn nữa Hám Tông và Bất Khuất Cốt lại chưa hoàn toàn dung hợp, vậy nên những cường giả trong bóng tối chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này!

Nửa canh giờ!

Diệp Quân trầm mặc không nói gì.

Có thể trấn giữ nổi sao?

Lúc này, Hám Tông do dự một lát, sau đó nói: “Đại ca, tỷ của ta...”

Diệp Quân nhìn về phía Hám Tông: “Tỷ của ngươi rất mạnh sao?”

Hám Tông nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Rất đẹp!”

Diệp Quân ngơ ngác.

Ba người Liên Song cũng sững sờ.

Diệp Quân nhìn Hám Tông, mẹ kiếp, tên này nhìn có vẻ hiền lành thật thà, nhưng lại chẳng hiền lành chút nào cả!

Lúc này rồi mà ngươi lại còn chơi trò mỹ nhân kế với ta sao?

Cùng lúc này, chân trời phía xa đột nhiên nứt toác, một giây sau, luồng khí tức cường đại cứ thế đổ ập xuống!

Diệp Quân híp hai mắt lại, nhưng một giây sau, hắn ngẩn ra!

Khí tức này... rất yếu!

Sắc mặt của Liên Song và Tông Thủ đứng bên cạnh cũng trở nên nghiêm trọng, Liên Song trầm giọng nói: “Cường giả Chân Cảnh!”

Chân Cảnh!

Diệp Quân trầm mặc.

Sau khi bị Chân vũ trụ nhắm tới, những cường giả bên dưới Thần Đế, hắn đều cảm thấy rất yếu.

Rõ ràng, ngoại trừ Chân vũ trụ ra, cường giả ở đẳng cấp Thần Đế ở vũ trụ khác tuyệt đối là sự tồn tại đỉnh cao.

Nói một cách đơn giản, văn minh võ đạo của vũ trụ Quan Huyên mặc dù không so được với Chân vũ trụ, nhưng tuyệt đối không thấp hơn những nơi khác.

Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Quân đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.

Dường như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Quân nhìn về phía ba người Liên Song bên cạnh, Liên Song và Tông Thủ đều hơi do dự.

Bảo vệ Hám Tông?

Bọn họ đang do dự.

Nếu bảo vệ Hám Tông thì chắc chắn phải đối địch với rất nhiều thế lực, hơn nữa số người bên phía bọn họ tương đối ít, không có bất cứ ưu thế nào.

Bảo vệ Hám Tông thì sẽ phải đối diện với một trận huyết chiến!

Mà bọn họ mới quen biết với Hám Tông không lâu, nói có tình cảm thì chắc chắn là giả.

Thế nhưng cứ đi như vậy hình như không ổn lắm.

Diệp Quân liếc nhìn ba người Liên Song, không nói gì.

Hắn không khuyên!

Dù gì tiếp theo cũng là một trận ác chiến.

Hắn giúp Hám Tông là chuyện của hắn, người khác không giúp là chuyện của người khác.

Lúc này, cô gái có vết bớt kia đột nhiên nói: “Ta ở lại!”

Liên Song và Tông Thủ kinh ngạc nhìn về phía cô gái có vết bớt.

Cô gái có vết bớt lại không nói thêm gì, cô ấy mở lòng bàn tay ra, một tòa trận pháp cổ kính đột nhiên từ từ bay lên từ trong lòng bàn tay cô ấy, cuối cùng đi tới trên đỉnh đầu Hám Tông.

Tòa trận pháp này hóa thành một tia sáng màu vàng lao xuống, bao trùm lấy Hám Tông.

Trận pháp!

Diệp Quân liếc nhìn cô gái có vết bớt, trong mắt hơi hoài nghi, hắn có thể cảm nhận được năng lực phòng ngự của trận pháp đó rất mạnh, cô nương này là một thần thuật sư sao?

Bên kia, Liên Song đột nhiên lên tiếng: “Ta bằng lòng giúp sức cho Hám Tông huynh!”

Tông Thủ nghĩ ngợi, cũng nói: “Ta cũng bằng lòng tương trợ!”

Hai người cuối cùng vẫn quyết định ở lại!

Nghe thấy Liên Song và Tông Thủ đều bằng lòng ở lại, Hám Tông vội vàng chắp tay: “Cảm ơn các đại ca!”

Lúc này, cường giả Chân Cảnh kia đã đi tới trước mặt Diệp Quân, y liếc nhìn mấy người Diệp Quân, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Hám Tông: “Từ bỏ Bất Khuất Cốt thì có thể sống”.

Từ bỏ Bất Khuất Cốt!

Hám Tông đang định lên tiếng, Diệp Quân đột nhiên nói: “Có thể cho bọn ta thời gian suy xét không?”

Cường giả Chân Cảnh nhìn Diệp Quân: “Nếu ngươi muốn kéo dài thời gian thì cứ nói thẳng!”

Vút!

Diệp Quân đột nhiên biến mất khỏi vị trí.

Con ngươi của cường giả Chân Cảnh đột nhiên co lại, hai tay y mạnh mẽ kết ấn, một tia sáng màu vàng bộc phát ra từ dấu vân tay của y.

Ầm!

Đột nhiên tia sáng màu vàng vỡ nát, cường giả Chân Cảnh đó cứ thế bay ra xa mấy trăm trượng. Lúc vừa dừng lại, thân xác của y vỡ nát, gần như cùng khoảnh khắc đó, một thanh kiếm xuyên thẳng qua trán y.

Giết chết chỉ trong phút chốc!

Nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt ba người Liên Song ngập tràn vẻ khó tin.

Giết chết cường giả Chân Cảnh chỉ trong phút chốc?

Diệp Quân cũng trầm mặc.

Đây là lần đầu tiên hắn ra tay sau khi đột phá, mà nhát kiếm ban nãy hắn vẫn chưa dùng hết toàn lực, chỉ tung ra hai mươi kiếm, hơn nữa còn chưa dùng tới kiếm ý vô địch và kiếm thế vô địch.

Nhưng dù vậy cũng đã có thể dễ dàng giết chết một cường giả Chân Cảnh chỉ trong khoảnh khắc!

Lúc này, hắn đã hiểu đại khái về thực lực của bản thân.

Bên cạnh, Liên Song và Tông Thủ lúc này đều kinh ngạc không thôi, bọn họ biết thực lực của Diệp Quân rất mạnh, thế nhưng không ngờ Diệp Quân lại có thể giết chết một cường giả Chân Cảnh chỉ trong nháy mắt!

Điều này thật sự đã khiến cho bọn họ hoàn toàn kinh hãi!

Cô gái có vết bớt liếc nhìn Diệp Quân, không lên tiếng.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, vẻ mặt bình tĩnh.

Hắn biết trong bóng tối vẫn còn rất nhiều người!

Sức hấp dẫn của Bất Khuất Cốt quá lớn, rất nhiều người chắc chắn sẽ không từ bỏ như thế!

Nửa canh giờ!

Diệp Quân liếc nhìn Hám Tông bên cạnh, lúc này, Hám Tông vẫn đang dung hợp với Bất Khuất Cốt, khí tức bộc phát từ trên người Hám Tông vẫn đang tăng lên một cách điên cuồng.

Đã mạnh tới độ bất thường luôn rồi!

Có thể nói, nếu như bây giờ Hám Tông có thể ra tay thì cường giả Chân Cảnh chắc chắn cũng không phải đối thủ của cậu ta.

Một khi dung hợp triệt để thì thực lực của cậu ta...

Không thể tưởng tượng!

Vút!

Phía chân trời, thời không đột nhiên nứt lìa, một giây sau, một người đàn ông áo đen bước ra.

Người đàn ông áo đen vừa bước tới, Diệp Quân nhíu mày!

Người này không phải cường giả Chân Cảnh!

Hắn không nhìn ra được cảnh giới của đối phương, đối phương không có chút khí tức nào cả, giống như hòa vào làm một với đất trời.

Diệp Quân trầm mặc.

Cường giả thực thụ tới rồi!

Người đàn ông áo đen nhìn Diệp Quân, y đột nhiên tiến lên trước một bước, thời không nơi y đặt chân xuống đột nhiên nổ tung.

Ầm!

Trước mặt Diệp Quân, thời không đột nhiên nứt toác, ngay sau đó, một tia quyền ấn đổ ập xuống.

Diệp Quân vung kiếm.

Vẫn là hai mươi nhát!

Ầm!

Một màn kiếm quang đột nhiên bộc phát ngay trước mặt Diệp Quân, chỉ trong nháy mắt, Diệp Quân liên tiếp lùi ra sau cả trăm trượng!
Chương 437: Kẻ thù không đội trời chung

Người đàn ông áo đen không nhắm vào Diệp Quân, y quay người tung một nắm đấm về phía Hám Tông nơi xa, tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã lao tới trước mặt Hám Tông.

Thế nhưng cùng lúc này, Tông Thủ và Liên Song lại đột nhiên chặn trước mặt Hám Tông.

Hám Tông phẫn nộ gầm lên, thanh giáo dài trong tay lao ra giống như một con rồng sấm sét.

Liên Song cũng giơ tay chỉ điểm, vô số tia tia sáng màu vàng lao ra từ đầu ngón tay của hắn ta.

Ầm ầm!

Cùng với tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, Hám Tông và Liên Song bay thẳng ra xa, nhưng đúng vào lúc này, một tia tia sáng màu vàng đột nhiên chiếu lên trên người người đàn ông áo đen.

Ầm!

Không gian xung quanh người đàn ông áo đen vỡ nát, cả người liên tiếp lùi ra sau.

Sau khi người đàn ông áo đen dừng lại, y quay đầu nhìn chằm chằm về phía cô gái có vết bớt phía bên cạnh, trong mắt là vẻ nghiêm trọng: “Cổ thần sư!”

Cô gái có vết bớt nhìn người đàn ông áo đen, không lên tiếng.

Người đàn ông áo đen đột nhiên biến mất khỏi vị trí.

Vút!

Không gian trước mặt cô gái có vết bớt đột nhiên nứt ra, nhưng đúng vào lúc này, một thanh kiếm đột nhiên lao tới.

Ầm!

Thời không trước mặt cô gái có vết bớt đột nhiên nứt vỡ, Diệp Quân và cô ấy đồng thời liên tiếp lùi ra sau, nhưng lúc đang lùi thì người đàn ông áo đen lại lao tới.

Diệp Quân híp hai mắt lại, xuất kiếm ra!

Hai mươi lăm nhát kiếm!

Ầm!

Một màn kiếm quang đột nhiên bộc phát ngay trước mặt Diệp Quân, trong khoảnh khắc, Diệp Quân dẫn theo cô gái có vết bớt lại lùi ra sau thêm mấy trăm trượng!

Người đàn ông áo đen cũng liên tiếp lùi ra sau cả trăm trượng!

Cùng lúc này, không gian trong phạm vi cả nghìn trượng đã nứt ra thành hình mạng nhện, trông cực kỳ kinh người.

Sau khi Diệp Quân và cô gái có vết bớt dừng lại, hắn nhìn người đàn ông áo đen phía xa, sau đó hỏi: “Cô nương, người này có cảnh giới gì vậy?”

Cô gái có vết bớt liếc nhìn người đàn ông áo đen, sau đó nói: “Y có thể đối kháng với hai mươi lăm nhát kiếm của ngươi gộp lại, điều này nói lên rằng y đã tu thành tiên thể, cũng có thể nói rằng y ở cảnh giới Nhân Tiên!”

Cảnh giới Nhân Tiên!

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cao hơn ta mười cấp, chả trách có thể đỡ được kiếm của ta!”

Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, cau mày.

Cô ấy hoài nghi thanh niên này đang chém gió!

Phía xa, người đàn ông áo đen kia liếc nhìn tay phải của mình, bên trên nắm đấm của y có một nhát kiếm rất sâu.

Người đàn ông áo đen cau mày, y nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi ở cảnh giới Tiểu Kiếp!”

Diệp Quân gật đầu.

Người đàn ông áo đen híp hai mắt lại, trong lòng chấn động, cậu thanh niên trước mắt này thấp hơn y mười cấp!

Thế nhưng lại có thể khiến y bị thương!

Tên yêu nghiệt này khủng bố thật!

Người đàn ông áo đen siết hai tay lại, y nhìn Diệp Quân chằm chằm, lúc Diệp Quân cho rằng y sẽ ra tay, người đàn ông áo đen lại đột nhiên nói: “Làm phiền rồi!”

Nói xong, y quay người hóa thành một tia sáng màu đen rồi biến mất ở phía cuối chân trời.

Y không cần Bất Khuất Cốt này nữa!

Y đến để cướp bảo vật!

Không phải đến để chơi đùa với tính mạng!

Cậu thanh niên này yêu nghiệt như vậy, vừa nhìn đã biết sau lưng có ông lớn, còn đánh tiếp thì cho dù có đánh thắng, chắc chắn cũng sẽ có người giỏi hơn tới đánh mình!

Phía sau mỗi một tiểu yêu nghiệt tuyệt thế chắc chắn có một lão yêu nghiệt tuyệt thế, thậm chí là một đám!

Bất Khuất Cốt này không cần nữa thì thôi!

Nhìn thấy người đàn ông áo đen bỏ đi, mấy người Diệp Quân đều ngẩn ra.

Sao đánh một lúc rồi lại bỏ đi thế kia?

Diệp Quân cũng hơi hoài nghi, sao đánh một lúc rồi lại không đánh nữa?

Hắn còn muốn đấu một trận ra trò với cường giả ở cảnh giới Nhân Tiên mà!

Lúc này, cô gái có vết bớt bên cạnh đột nhiên cau mày: “Không ổn!”

Diệp Quân nhìn về phía cô gái có vết bớt, cô ấy trầm giọng nói: “Có nhiều cường giả hơn đang tới!”

Diệp Quân cau mày.

Rất rõ ràng, việc Hám Tông có được Bất Khuất Cốt chắc chắn đã truyền ra ngoài!

Diệp Quân nhìn về phía Hám Tông, lúc này, Hám Tông đã tới thời khắc mấu chốt, nếu như bị cắt quãng thì chẳng khác gì công sức đổ sông đổ bể.

Hám Tông cũng hơi sốt ruột, chẳng thể chuyên tâm dung hợp với Bất Khuất Cốt.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Hám Tông!”

Hám Tông nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Tập trung dung hợp với Bất Khuất Cốt, đừng lo lắng tới những chuyện khác!”

Nghe thấy lời này của Diệp Quân, trong lòng Hám Tông đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, cậu ta gật đầu: “Được... thưa đại ca!”

Nói xong, cậu ta dần nhắm hai mắt lại, chuyên tâm dung hợp với Bất Khuất Cốt.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía chân trời, vẻ mặt bình tĩnh.

Ầm!

Đúng vào lúc này, thời không các nơi phía chân trời đột nhiên nứt lìa. Một giây sau, từng luồng khí tức cường đại cùng đổ ập xuống!

Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt của Liên Song và Tông Thủ đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

Giây sau, một ông lão đột nhiên bước ra, sau khi ông lão bước tới trước, đất trời chợt rung chuyển.

Cường giả ở cảnh giới Địa Tiên!

Ánh mắt ông lão lạnh tanh: “Đại La Thiên Tông làm việc, những người không phận sự lập tức cút xéo!”

Vừa nói dứt lời, hàng trăm người đồng loạt xông ra!

Trong số đó, cường giả ở cảnh giới Nhân Tiên lên tới mười hai người!

Còn cường giả Chân Cảnh có tới hơn một trăm người!

Bên dưới, bên cạnh Diệp Quân, Liên Song trầm giọng nói: “Đại La Thiên Tông ở Thiên Bộ là kẻ thù không đội trời chung của Hám tộc”.

Kẻ thù không đội trời chung của Hám tộc!

Diệp Quân cau mày.

Lúc này, ông lão bước ra đó đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Trong vòng ba giây, nếu ngươi không cút thì vĩnh viễn đừng hòng cút nữa! Một...”

Vút!

Đúng lúc này, một tia huyết quang lướt qua không gian, yết hầu của ông lão đó rách toác, máu tươi chảy ra không ngừng!

Giết chết chỉ trong phút chốc!

Phía sau lưng ông lão là một người mặc áo đen tay cầm lưỡi dao.

Diệp Quân cũng sững sờ.

Người mặc áo đen nhìn về phía Diệp Quân, khẽ hành lễ, sẵng giọng nói: “Chủ mẫu đã dặn dò, trong vòng mười cấp, thiếu chủ đánh, bên trên mười cấp, cha mẹ đánh!”

Diệp Quân sững sờ.

Mọi người: “...”

...
Chương 438: Hiểu nhầm

Cấp mười là giới hạn.

Đối với Tần Quan mà nói, không phải là không thể nuôi dưỡng ở bên ngoài, nhưng bà ấy cũng không thể hoàn toàn không quan tâm.

Trong cấp mười, ngươi tự mình đánh!

Trên cấp mười, cha mẹ ngươi đánh!

Nhìn thấy ông lão kia bị giết chết trong nháy mắt, Liên Song và Tông Thủ cũng nghiêm mặt, trong lòng vô cùng kinh ngạc, ông ta là cường giả cảnh giới Địa Tiên đấy!

Những cường giả Đại La Thiên Tông đều sững sờ tại chỗ.

Trưởng lão nhà ta lại bị giết dễ dàng vậy sao?

Giết trong nháy mắt?

Sau cú sốc là nỗi sợ hãi.

Có thể giết cường giả cảnh giới Địa Tiên trong nháy mắt thì đáng sợ đến cỡ nào?

Sau khi giết ông lão kia, người đàn ông áo đen cầm dao lặng lẽ biến mất, như thể chưa từng xuất hiện.

Diệp Quân trầm mặc không nói gì.

Hắn biết người áo đen này.

Người đàn ông áo đen này là hộ vệ thân cận mẹ hắn để lại cho hắn, tổng cộng có ba mươi sáu người, mỗi người cầm một lưỡi dao, vô cùng thần bí.

Hắn không biết bọn họ ở cảnh giới nào, nhưng dù sao cũng rất mạnh.

Hắn cũng không ngờ bọn họ sẽ ra tay.

Diệp Quân lắc đầu cười, trong lòng cảm thấy ấm áp, có cha mẹ thật tốt.

“Rút!”

Đúng lúc này, trong Đại La Thiên Tông có người lên tiếng.

Ngay sau đó, đám người quay đầu bỏ chạy không chút do dự.

Cường giả cảnh giới Địa Tiên đã bị giết rồi, còn đánh thế nào nữa?

Nhanh chóng rút lui thôi!

Trong chớp mắt, đám cường giả Đại La Thiên Tông đã biến mất không thấy tăm hơi.

Phía dưới, trên đỉnh núi.

Liên Song nhìn Diệp Quân, hắn do dự hỏi: “Diệp huynh, vị thiếu chủ mà tiền bối áo đen lúc nãy nhắc tới là huynh sao?”

Tông Thủ và cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, Diệp Quân chớp mắt nói: “Chắc là vậy!”

Liên Song lắc đầu thở dài, lộ vẻ mặt phức tạp: “Xem ra thân phận của Diệp huynh không hề đơn giản!”

Diệp Quân cười nói: “Thân phận của ba vị chắc cũng không đơn giản, nhưng điều này quan trọng sao? Ta cảm thấy không quan trọng. Chúng ta gặp nhau ở đây, tính cách lại hợp nhau thì tại sao phải quan tâm đến thân phận? Mọi người có thể coi nhau như huynh đệ mà!”

Liên Song cười nói: “Cũng đúng!”

Tông Thủ gật đầu: “Đúng vậy!”

Cô gái có vết bớt nói: “Ngươi nói ngươi đến từ vũ trụ Quan Huyên sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy!”

Cô gái có vết bớt gật đầu, không nói gì thêm nữa.

Vũ trụ Quan Huyên!

Liên Song và Tông Thủ nhìn nhau, không nói nhưng trong lòng đã có suy đoán.

Diệp Quân cũng không nói gì, hắn nhìn Hám Tông bên cạnh, lúc này, khí tức của Hám Tông đã mạnh đến mức bất thường, hơn nữa, từ đầu đến giờ, khí tức này luôn điên cuồng tăng lên.

Bất Khuất Cốt!

Liên Song và Tông Thủ cũng nhìn Hám Tông với vẻ mặt phức tạp, trong đời người, nỗ lực quan trọng, cơ hội cũng quan trọng không kém.

Có Bất Khuất Cốt này, Hám Tông có thể nhàn nhã được vô số năm.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lúc này, bầu trời vô cùng yên tĩnh.

Hiển nhiên, những người trong bóng tối đều bị người áo đen cầm lưỡi dao dọa sợ.

Giết một vị cường giả cảnh giới Địa Tiên trong nháy mắt.

Điều này thật phi thường!

Lúc này, nếu còn dám xông ra cướp Bất Khuất Cốt thì chỉ có thể nói là rất dũng cảm.

Ầm!

Đúng lúc này, bầu trời tách lìa, từng luồng khí tức mạnh mẽ phun ra, cả thời không chấn động, cực kỳ đáng sợ.

Thấy vậy, Diệp Quân khẽ cau mày, một thanh kiếm xuất hiện trong tay.

Nhưng vào lúc này, Liên Song bên cạnh nói: “Diệp huynh, bình tĩnh, là Hám tộc!

Tộc người nhà Hám Tông đến rồi!

Diệp Quân hơi bất ngờ, đến nhanh thật!

Nhưng ngẫm lại cũng thấy bình thường, Hám Tông lấy được Bất Khuất Cốt, Hám tộc chắc chắn sẽ liều mạng chạy tới đây.

Người dẫn đầu là một ông lão tóc trắng, khí tức vô cùng mạnh mẽ, phía sau ông ta còn có gần nghìn người.

Trong đó có hàng trăm cường giả cảnh Địa Tiên, mấy trăm vị cảnh giới Nhân Tiên, ngoài ra còn có mười hai vị cường giả thần bí mặc áo bào đen.

Mười hai vị cường giả áo bào đen cầm trường đao, bóng người thấp thoáng như bóng ma.

Diệp Quân nhìn mười hai vị cường giả áo bào đen, hơi bất ngờ, mười hai người này ít nhất cũng là cường giả cảnh giới Địa Tiên trở lên.

Ông lão tóc trắng cầm đầu vô cùng khí thế, khó mà thăm dò.

Ông lão tóc trắng này chính là tộc trưởng đương thời của Hám tộc, tên Hám Vân.

Hám tộc đã cử ra những cường mạnh nhất.

Lúc nhìn thấy Hám Tông, Hám Vân sững sờ, sau đó vô cùng vui mừng.

Không chỉ Hám Vân mà những cường giả khác của Hám tộc đều vui mừng khi nhìn thấy Hám Tông.

Bất Khuất Cốt!

Chỉ cần Hám Tông dung hợp hoàn toàn với Bất Khuất Cốt thì Hám Tông sẽ được lên bảng Chư Thiên, hơn nữa nhất định sẽ nắm vị trí đứng đầu.

Từ giờ trở đi, Hám tộc sẽ trở thành thế lực số một Thiên Bộ Giới.

Nghĩ vậy, Hám Vân tức giận nói: “Người đâu!”

Ầm!

Đột nhiên, trời đất xung quanh tách ra, sau đó, hàng nghìn cường giả mạnh mẽ lao đến.

Sau khi xông ra, những cường giả này lập tức trấn thủ khắp trời đất, bao vây quanh khu vực của Tông Thủ, phòng bị vô cùng nghiêm ngặt.

Hám Vân tức giận nói lớn: “Mời tiên tổ!”

Mời tiên tổ!

Rầm!

Một luồng khí tức đáng sợ từ trên tầng mây tràn xuống, sau đó một bóng người xuất hiện.

Tiên tổ Hám tộc!

Ngoài ra, trong bóng tối, còn có cường giả Hám tộc nhanh chóng xuất hiện.

Bất Khuất Cốt này liên quan đến tương lai của Hám tộc, bọn họ phải cẩn thận.

Mấy người Diệp Quân nhìn thấy cảnh này cũng thở phào nhẹ nhõm, điều động nhiều cường giả Hám tộc bảo vệ như vậy, bọn họ có thể nghỉ ngơi rồi.

Đúng lúc này, một ông lão áo đen của Hám tộc đột nhiên xuất hiện trước mặt đám người Diệp Quân, ông ta nhìn đám người Diệp Quân bằng ánh mắt lạnh lùng.

Cảm nhận được sự thù địch của đối phương, Diệp Quân vội vàng mỉm cười giải thích: “Bọn ta là bạn của Hám Tông!”

Bạn!

Ông lão áo đen nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Lập tức rời khỏi đây!”

Diệp Quân sững sờ rồi giải thích lại: “Bọn ta là bạn của Hám Tông, lúc nãy, bọn ta đều bảo vệ cậu ta!”

Ông lão áo đen nhìn Diệp Quân: “Trong ba giây, nếu không rời đi thì đừng trách ta không khách khí!”

Diệp Quân nghĩ rồi nói: “Từ nãy đến giờ, bọn ta luôn bảo vệ Hám Tông, bọn ta và cậu ta là bạn bè”.

Lúc này, Liên Song bên cạnh cũng giải thích: “Đúng là như vậy!”

Tông Thủ liếc nhìn Hám Tông, mặt Hám Tông nhăn nhó như đang phải chịu cơn đau thống khổ, hiển nhiên là thời khắc mấu chốt đã tới.

Ông lão áo đen nhìn Diệp Quân: “Chuyện này vô cùng quan trọng, vì sự an toàn, ta chỉ có thể đắc tội trước! Bắt bọn họ trước đi!”

Chuyện liên quan đến tương lai của Hám tộc, ông ta không dám bất cẩn.

Ngộ nhỡ cậu thanh niên này muốn cướp Bất Khuất Cốt thì sao?

Bắt lại!

Nghe ông lão áo đen nói vậy, vô số cường giả cảnh giới Nhân Tiên xông về phía ba người Diệp Quân.

Thấy vậy, Liên Song và Tông Thủ vô cùng tức giận, nhưng Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh, hắn nhìn chằm chằm vào ông lão áo đen, người này đáng chết thật.

“Dừng… tay…”

Đúng lúc này, Hám Tông đang dung hợp với Bất Khuất Cốt bỗng lên tiếng.

Nghe Hám Tông nói vậy, ba vị cường giả cảnh giới Nhân Tiên lập tức dừng lại.
Chương 439: Không hề coi trọng

Hám Tông tức giận nhìn ông lão áo đen: “Bọn họ là… bạn của ta…”

Cả người cậu ta run rẩy, gân xanh trên trán và cổ nổi lên, giống như sắp nổ tung, cực kỳ đáng sợ, hơn nữa có thể nhìn ra cậu ta đang vô cùng đau đớn.

Bạn bè!

Nghe Hám Tông nói vậy, ông lão áo đen nhíu mày, không vui lắm: “Hám Tông, ngươi còn trẻ, không biết lòng người hiểm ác thế nào, bây giờ ngươi đã có được Bất Khuất Cốt, bọn họ lại tiếp cận ngươi, xưng huynh gọi đệ với ngươi, chắc chắn phải có mưu kế…”

Liên Song không chịu nổi nữa, nổi trận lôi đình: “Ông già kia, ông ăn shit để lớn à?”

“Hỗn láo!”

Ông lão áo đen tức giận quát: “Ngươi dám sỉ nhục ta! Giết hắn đi!”

Nghe vậy, ba cường giả cảnh giới Nhân Tiên định ra tay lần nữa, nhưng ông lão tóc trắng đã lên tiếng: “Dừng tay!”

Ba vị cường giả Nhân Tiên chợt dừng lại.

Hám Vân nhìn ba người Diệp Quân, nói: “Để Hám Tông dung hợp với Bất Khuất Cốt xong đã!”

Ông lão áo đen lạnh lùng nhìn ba người Diệp Quân, không nói gì nữa, nhưng đám cường giả Hám tộc vẫn lặng lẽ vây quanh đám người Diệp Quân, rõ ràng là không muốn cho bọn họ rời đi.

Liên Song và Tông Thủ vô cùng tức giận, Hám tộc này lại dám coi bọn họ là kẻ trộm.

Diệp Quân lại rất bình tĩnh, hắn nhìn Hám Tông.

Lúc này, khí tức của Hám Tông đã đạt đến trình độ cực kỳ đáng sợ, thời không xung quanh bắt đầu méo mó.

Sắp thành công rồi!

Bùm!

Lúc này, Hám Tông đột nhiên ngẩng đầu gầm lớn.

Bùm bùm!

Trong nháy mắt, một luồng khí tức mạnh mẽ từ trong người Hám Tông tỏa ra, thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng chấn động.

Thấy vậy, tất cả đều kinh ngạc.

Hám Vân kích động đến mức cả người run lên.

Thành công rồi!

Cuối cùng Hám Tông đã dung hợp được với Bất Khuất Cốt.

Hám Tông nhắm mắt lại, nắm chặt tay.

Bùm!

Thời không trong bán kính nghìn trượng vỡ vụn, còn thời không ngoài nghìn trượng tách lìa, hơn nữa còn tràn ra xung quanh bằng tốc độ kinh khủng.

Thấy vậy, mấy người Liên Song trở nên nghiêm nghị hơn bao giờ hết.

Thật đáng sợ!

Diệp Quân cũng hơi bất ngờ, sau khi Hám Tông dung hợp với Bất Khuất Cốt, đã xảy ra biến hóa kinh thiên động địa.

Hám Vân bỗng bật cười lớn, tiếng cười vang như sấm rền, chấn động cả bầu trời.

Từ nay trở đi, Hám tộc sẽ trỗi dậy.

Những cường giả còn lại của Hám tộc đều vô cùng phấn khích, Hám Tông vốn là thiên tài hiếm có của Hám tộc, bây giờ lại có được Bất Khuất Cốt. Từ nay về sau, trong Thiên Bộ Giới, Hám Tông chắc chắn sẽ vô địch, không chỉ Thiên Bộ Giới, mà ngay cả trong chư thiên vạn giới cũng thuộc thế lực siêu cấp.

Hám Tông đi tới trước mặt đám người Diệp Quân, cậu ta nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đại ca!”

Đại ca!

Nghe Hám Tông nói vậy, đám cường giả Hám tộc đều sững sờ.

Gọi đại ca?

Nghe vậy, Diệp Quân nở nụ cười.

Ông lão áo đen của Hám tộc trầm giọng nói: “Hám Tông, ngươi gọi hắn là đại ca sao?”

Hám Tông gật đầu: “Ta coi người này là đại ca của mình”.

Đại ca!

Nghe vậy, ông lão áo đen sa sầm mặt mày nói: “Hám Tông, tại sao ngươi muốn nhận hắn làm đại ca?”

Hám Tông nhíu mày: “Đại trưởng lão, có vấn đề gì sao?”

Ông lão áo đen lạnh lùng nói: “Hám Tông, con đường võ đạo phải tranh đấu, phải có tinh thần vô địch, ngươi nhận hắn làm đại ca, đồng nghĩa với việc tự nhận không bằng hắn, điều này sao có thể? Bây giờ ngươi đã có Bất Khuất Cốt, cả trời đất này có ai đủ tư cách làm đại ca của ngươi?”

Nói xong, ông ta lạnh lùng nhìn Diệp Quân.

Lời này rõ ràng là nói cho Diệp Quân nghe.

Đám cường giả Hám tộc cũng lần lượt gật đầu.

Làm đại ca của Hám Tông?

Sao có thể như vậy được?

Hám Tông tức giận nói: “Đại trưởng lão, đây là chuyện của ta…”

Đại trưởng lão cắt lời Hám Tông: “Hám Tông, ngươi còn quá trẻ! Có một số người muốn lợi dụng ngươi!”

Ông ta nhìn Diệp Quân: “Hám Tông có được Bất Khuất Cốt, tiền đồ vô hạn, ngươi có tư cách gì làm đại ca của cậu ta?”

Một vị trưởng lão cũng tức giận nói: “Bảo thiếu tộc trưởng của bọn ta làm tiểu đệ của ngươi ư? Ngươi là cái thá gì chứ?

Những cường giả Hám tộc khác cũng trừng mắt nhìn Diệp Quân, dám để thiếu tộc trưởng của họ làm tiểu đệ!

Thật to gan!

Hám Vân nhìn Diệp Quân, không dám lên tiếng ngăn cản.

Ông ta cũng sẽ không để Hám Tông nhận người này làm đại ca.

Sau này Hám Tông nhất định sẽ phất lên, nếu bây giờ nhận đại ca, chẳng phải sau này sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ sao?

Diệp Quân nhìn đám cường giả Hám tộc với vẻ mặt bình tĩnh, không nói gì.

Hám Tông trở nên sốt ruột, cậu ta càng sốt ruột càng nói lắp. Lúc này, một vị trưởng lão Hám tộc bước lên, một luồng khí tức đang sợ bao trùm Diệp Quân, ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Dám lừa thiếu tộc trưởng ta làm tiểu đệ của ngươi sao? Thật đáng chết!”

Nói xong, ông ta định ra tay, nhưng…

Xẹt!

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, đầu của trưởng lão vừa nói đã bay lên.

Mọi người vô cùng kinh ngạc.

Một người áo đen cầm lưỡi dao đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cung kính nói: “Thiếu chủ, có cần diệt Hám tộc không?”

“Hỗn láo!”

Đại trưởng lão Hám tộc cười khẩy: “Diệt Hám tộc ư? Ngươi là cái thá gì mà dám làm càn…”

Xẹt!

Đại trưởng lão Hám tộc còn chưa kịp nói xong, đầu đã bay ra ngoài.

Mọi người đều sững sờ.

Người áo đen cầm dao hành lễ với Diệp Quân: “Thiếu chủ, có cần diệt không? Nếu diệt có thể diệt ngay!”

Có thể diệt ngay lập tức!

Hám tộc?

Thật xin lỗi, vũ trụ Quan Huyên không hề coi trọng Hám tộc.

Đừng nói là Hám tộc, mà ngay cả chư thiên vạn giới cũng không lọt vào mắt vũ trụ Quan Huyên.

Vũ trụ Quan Huyên chỉ đánh trận lớn.

Chư thiên vạn giới còn không dám phản kháng Chân vũ trụ, vậy mà cũng dám so sánh với vũ trụ Quan Huyên sao?

Diệp Quân chỉ vào một vị trưởng lão Hám tộc: “Người này vừa định ra tay giết ta, người này…”

Xẹt!

Một chiếc đầu đầy máu bay ra.

Diệp Quân tiếp tục chỉ: “Người này nữa… ta quan sát gã rất lâu rồi! Lúc nãy gã có ý định giết người lớn nhất…”

Xẹt!

Lại một chiếc đầu đầy máu bay ra.

Diệp Quân chỉ tiếp: “Người này nữa, lúc nãy gã cứ nhìn chằm chằm vào nhẫn không gian của ta…”

Xẹt!

Lại một cái đầu nữa bay lên.

Diệp Quân vẫn đang chỉ.

Chỉ một người, chết một người.

Đầu người không ngừng bay lên.
Chương 440: Quyết đoán

Lúc cường giả Hám tộc phản ứng lại thì đã có hơn trăm người của Hám tộc bị giết.

Tất cả đều bị giết ngay lập tức.

Hoàn toàn không có cơ hội phản kháng.

Lúc này, sắc mặt của Hám Vân thay đổi kịch liệt, trong lòng vô cùng sợ hãi.

Áp chế hoàn toàn.

Ông ta biết Hám tộc đã động vào người không nên động.

Không chỉ Hám tộc, mà cả Liên Song và Tông Thủ cũng sững sờ.

Cảnh tượng này giống như giết gà vậy!

Hiện trường có rất nhiều cường giả cảnh giới Địa Tiên, vậy mà lúc này đều bị giết sạch.

Hoàn toàn không có cơ hội chống trả.

Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, lúc này, cô ấy đã đoán ra được thân phận của người trước mặt.

Người này có lẽ là thiếu chủ của vũ trụ Quan Huyên mới xuất hiện gần đây.

Vũ trụ Quan Huyên!

Cô gái có vết bớt nhìn đám cường giả Hám tộc, khẽ lắc đầu, đừng nói Hám Tông chỉ vừa dung hợp được Bất Khuất Cốt, cho dù Hám tộc có một vị đại đế Bất Khuất thì cũng không thể đấu lại vũ trụ Quan Huyên.

Đại đế bất khuất?

Rất mạnh!

Nhưng có thể mạnh hơn Kiếm Chủ Nhân Gian sao?

Đó là nhân vật đáng sợ trước đây từng đánh giết Chân vũ trụ.

Diệp Quân có tư cách làm đại ca của Hám Tông hay không?

Đương nhiên là có thể!

Thiếu tộc trưởng Hám tộc nhận thiếu của của vũ trụ Quan Huyên làm đại ca… đã là trèo cao lắm rồi!

Cường giả Hám tộc không ngừng gục ngã.

Bọn họ muốn phản kháng, nhưng vừa phản kháng đã bị giết sạch.

Bọn họ vội vàng nhìn tiên tổ trên trời, nhưng khi nhìn thấy tiên tổ, bọn họ đều sững sờ.

Bởi vì lúc này, tiên tổ của bọn họ đã bị lưỡi dao đè lên cổ họng, sở dĩ bọn họ vẫn chưa chết là vì tiên tổ đã giơ tay đầu hàng.

Mặc dù ông ta chỉ là phân thân, nhưng ông ta phát hiện người trước mặt có thể giết chết bản thể của ông ta.

Nếu không đầu hàng thì không chỉ phân thân chết mà bản thể của ông ta cũng chết.

Tiên tổ đã đầu hàng.

Thấy cảnh này, đám cường giả Hám tộc đều tuyệt vọng.

Lúc này, Hám Tông nắm lấy cánh tay Diệp Quân, run rẩy nói: “Đại ca…”

Diệp Quân dừng tay lại.

Những người áo đen cầm dao cũng dừng lại, bọn họ đều rút về phía sau Diệp Quân.

Đám cường giả Hám tộc vô cùng kinh hãi.

Diệp Quân nhìn tộc trưởng Hám Vân, cười nói: “Đầu óc của ông không thích hợp làm tộc trưởng Hám tộc, từ giờ trở đi, Hám Tông sẽ tiếp quản Hám tộc, trở thành tộc trưởng mới của Hám tộc, ông thấy có vấn đề gì không?”

Hám Vân nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nói: “Giết đi!”

Xẹt!

Đầu của Hám Vân bay ra ngoài.

Máu tươi phụt lên.

Nói giết là giết!

Đám người Hám tộc kinh hãi, lui về phía sau.

Lúc này, tiên tổ Hám tộc trên trời nhìn Diệp Quân, nói: “Công tử, đây chỉ là hiểu lầm!”

Diệp Quân không thèm để ý tới tiên tổ Hám tộc, mà nhìn Hám Tông: “Hám Tông, đệ biết rõ chuyện này hơn ai hết, người của Hám tộc vừa đến đã không phân trái phải đúng sai đã đuổi ba người bọn ta đi, ta cũng không giận chuyện này, bởi vì cùng lắm chỉ là hiểu lầm mà thôi. Nhưng sau khi ta giải thích, người của Hám tộc vẫn không buông tha, đệ thấy như vậy có nên hay không?”

Hám Tông áy náy nói: “Đại ca, thật sự xin lỗi!”

Diệp Quân cười nói: “Nếu đệ đã nhận ta làm đại ca, thì đương nhiên ta cũng không thể làm quá mọi chuyện! Nhưng đệ nhất định phải làm tộc trưởng Hám tộc, nếu không ta sẽ giết hết cả Hám tộc, ngoại trừ đệ”.

Nghe Diệp Quân nói vậy, sắc mặt của đám người giả Hám tộc trở nên cực kỳ khó coi.

Bọn họ rất tức giận.

Nhưng bây giờ bọn họ sợ hãi nhiều hơn.

Hủy diệt Hám tộc?

Người này có thể làm được việc này.

Nghe vậy, Hám Tông vội vàng gật đầu: “Ta làm!”

Diệp Quân cười nói: “Tốt lắm!”

Hắn nhìn đám cường giả Hám tộc, nói tiếp: “Đầu óc của Hám tộc không thông minh lắm, bây giờ đệ đã có Bất Khuất Cốt, bọn họ chắc chắn sẽ cực kỳ huênh hoang, nếu tiếp tục như vậy sẽ gây ra họa lớn, vì vậy, từ giờ trở đi, đệ phải quản lý cho tốt, đừng để bọn họ ra ngoài gây chuyện”.

Hám Tông gật đầu: “Được! Tỷ tỷ của ta sẽ giúp ta!”

Diệp Quân cười nói: “Tốt lắm! Đệ dẫn bọn họ về đi! Bây giờ đệ vẫn chưa thích ứng hoàn toàn với Bất Khuất Cốt, sau khi trở về, phải nhanh chóng thích ứng!”

Hám Tông khẽ gật đầu: “Vâng thưa đại ca!”

Cậu ta do dự một hồi rồi nói tiếp: “Đại ca, chuyện lúc nãy, thật xin lỗi…”

Nói xong, cậu ta lại nhìn đám người Liên Song: “Ta… xin lỗi!”

Diệp Quân cười: “Đối với bọn ta, thái độ của đệ mới là quan trọng nhất, vì vậy, bọn ta không tức giận nữa rồi!”

Liên Song và Tông Thủ cũng khẽ gật đầu.

Mặc dù lúc nãy bọn họ rất tức giận, nhưng sau khi nhìn thấy thái độ của Hám Tông, bọn họ cũng không tức giận nữa.

Nghe vậy, Hám Tông nhếch miệng cười: “Được!”

Nói xong, cậu ta chắp tay với ba người Diệp Quân: “Ngày khác hãy tới Thiên Bộ tìm ta!”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Hám Tông không nói thêm gì nữa, y chắp tay chào rồi quay người nói với đám cường giả Hám tộc: “Đi thôi!”

Nói xong, cậu ta tiến vào đường hầm thời không ở phía xa.

Những cường giả Hám tộc còn lại cũng vội vàng rút lui, không ai muốn ở lại nơi này chút nào.

Trong hư không, hư ảnh của tiên tổ Hám tộc nhìn Diệp Quân, sau đó quay người biến mất.

Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân với ánh mắt kinh ngạc.

Cô ấy phát hiện ra chàng trai có vẻ ngoài dịu dàng này lại rất quyết đoán.

Thật tốt khi được làm bạn với những người như vậy!

Nhưng lại cực kỳ nguy hiểm khi trở thành kẻ thù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK