Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 251: Gọi ra đây!

Ông lão không thể trốn tránh, phẫn nộ gào lên một tiếng, một cột lửa phóng từ trong miệng ông ta ra!

Nhưng cột lửa vừa chạm phải kiếm Hành Đạo đã nát vụn, ngay sau đó, kiếm đã găm vào cổ họng ông lão!

Phụt!

Một đường máu tươi bắn ra từ cổ họng ông ta!

Tất cả mọi người đều hóa đá tại chỗ!

Mẹ kiếp, giết trong tích tắc vậy sao?

Ngay lúc mọi người còn chưa hết kinh hãi, Diệp Quân đã xuất hiện trước mặt ông lão, ông lão vừa định nói gì đó thì Diệp Quân đã rút kiếm Hành Đạo ra, tay trái cầm đầu ông ta, sau đó vung kiếm chém!

Bụp!

Đầu ông lão bị Diệp Quân chém phăng, máu tươi phun tung tóe, vô cùng đẫm máu!

Giây phút này, tất cả mọi người đều há hốc mồm!

Diệp Quân cầm cái đầu đẫm máu của ông lão kia, quay người lạnh lùng nhìn những Chấp Pháp Vệ kia, hung hăn nói: "Các người ai lên tiếp?"

Thấy vậy, đám Chấp Pháp Vệ kia đều tái mặt, nhưng trong mắt bọn họ phần nhiều là sự kiêng dè!

Giết trong nháy mắt!

Một nhát kiếm giết thủ lĩnh của họ trong nháy mắt!

Quá ảo!

Thằng nhóc này thật sự chỉ mới tới cảnh giới Diệt Không thôi đấy chứ?

Phía xa, Mục U U nhìn Diệp Quân, trầm mặc.

Lúc này, Lục Hiên đứng bên cạnh cô ta bỗng nói: "Nha đầu, tuyệt đối đừng ra tay nữa".

Mục U U khẽ gật đầu: "Ta hiểu!"

Cô ta biết, thực lực của mình không bằng Diệp Quân, lúc nãy có hai vị cường giả cảnh giới Đăng Phong hộ pháp, nếu không cô ta cũng không thể cản nổi kiếm của Diệp Quân!

Mục U U nhìn Diệp Quân ở xa, khẽ nói: "Viện trưởng, sao không để hắn đi mời Kiếm Chủ Nhân Gian hiện thân?"

Lục Hiên bình tĩnh nói: "Có người sợ!"

Mục U U nhìn Lục Hiên: "Thế nên, hắn thật sự đã bị đối đãi bất công, đúng không?"

Cô ta vẫn luôn tiến tu trong thư viện, nên không biết chuyện của Diệp Quân, lần này nếu Lục Hiên không bảo cô ta cầm chân Diệp Quân thì cô ta sẽ không xuất hiện!

Lục Hiên thở dài, gật đầu.

Thật ra chuyện giữa nhà họ An và Diệp Quân, tất cả mọi người đều biết!

Nhưng họ đều không nói ra!

Chỉ có một người duy nhất dám nói, chính là Diệp Quan Chỉ, nhưng bây giờ Diệp Quan Chỉ đã bị miễn chức chủ tịch thư viện, hơn nữa còn bị giam lỏng.

Bây giờ ai dám đứng ra nói nữa?

Không một ai!

Thấy Lục Hiên gật đầu, Mục U U bỗng lắc đầu: "Nếu ngài nói sớm với ta, ta sẽ không ra đây ngăn cản hắn đâu!"

Nói xong cô ta ôm đàn cổ, quay người rời đi!

Lục Hiên do dự một lát, cuối cùng cũng không nói gì, chỉ có thể thở dài!

Lúc này, Mục U U bỗng dừng dân, cô ta quay người nhìn Diệp Quân ở phía xa, lòng bàn tay khẽ lay động dây đàn, một tia sáng xanh chợt bay về phía Diệp Quân!

Phía xa, Diệp Quân nhíu mày, đang định ra tay thì Mục U U bỗng lên tiếng: "Diệp công tử, đây là thần thuật trị thương, có thể trị vết thương trên người công tử!"

Nghe thế, Diệp Quân ngẩn người!

Lúc này, tia sáng xanh kia đã hòa vào cơ thể của hắn.

Ấm áp!

Đúng như lời Mục U U nói, tia sáng xanh này thật sự đang chữa lành cho cơ thể hắn!

Diệp Quân nhìn Mục U U với ánh mắt khó hiểu.

Mục U U cũng không nói gì, chỉ ôm đàn quay người rời đi.

Lục Hiên đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì thở dài, cũng không ngăn cản.

Lúc này, Diệp Quân cảm thấy vết thương của mình đang hồi phục rất nhanh, tuy không hiểu vì sao cô gái kia lại giúp mình, nhưng hắn không phí thời gian thêm nữa mà cầm kiếm Hành Đạo quay người ngự kiêm bay lên núi Thương Lan!

Lúc này, những Chấp Pháp Vệ đứng bên dưới cũng không dám ngăn cản!

Nhưng bọn họ đã thông báo cho tổng viện thư viện Quan Huyên một lần nữa rồi.

Thực lực của chàng trai này vượt xa dự đoán của Chấp Pháp Vệ.

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, Diệp Quân sắp tới đỉnh núi. Nhưng lúc này, không gian trên đỉnh đầu hắn chợt nứt ra, một bàn tay khổng lồ từ trong đó thò ra, mạnh mẽ áp xuống.

Rầm!

Giây phút này, cả không gian trên trời đều vặn vẹo!

Cùng lúc đó, một luồng uy lực đáng sợ như ngàn vạn ngọn núi đè xuống, sắc mặt mọi người đều tái nhợt, vội vã tránh đi!

Bàn tay này áp xuống như trời đất sụp đổ, thật đáng sợ!

Nhìn thấy bàn tay này, sắc mặt Diệp Quân cũng trở nên khó coi, nhưng hắn không còn đường lui nữa. Hắn lập tức nhún chân phải, mượn sức mạnh không gian để bay vút lên trên!

Đâm một nhát kiếm ra!

Ầm!

Mọi người thấy nhát kiếm của Diệp Quân đâm bàn tay khổng lồ kia ra một cái lỗ cực lớn. Nhưng sắc mặt của hắn đã tái nhợt, sau đó hắn rơi tự do từ trên trời xuống. Khi hắn tiếp đất, quảng trường đá rộng mấy nghìn trượng đều nát vụn!

Phụt!

Diệp Quân phun ra một ngụm máu!

Tay phải hắn cầm kiếm chống xuống đất, lúc này, một vài chỗ trên người hắn đã nứt ra!

Hắn nhìn kiếm Hành Đạo, cười tự giễu!

Kiếm Hành Đạo sức mạnh vô địch, nhưng bây giờ thực lực của hắn quá yếu, hoàn toàn không thể phát huy được thực lực của kiếm Hành Đạo.

Mình vẫn còn yếu quá!

Diệp Quân lau vết máu trên khóe miệng, nhìn người đàn ông trung niên đứng cách đó không xa.

Bấy giờ, có người hô lên: "Là An Vũ Quân! Là một trong những thống lĩnh Đạo Binh của thư viện Quan Huyên! Trời ạ, không ngờ ông ấy lại đích thân tới đây!"

Lời vừa dứt, không gian xung quanh bỗng nứt ra, hàng trăm Đạo Binh đồng loạt bước ra!

Tất cả đều là cường giả trên cảnh giới Đăng Phong!

Thấy đội hình này, tất cả mọi người đều run sợ!

An Vũ Quân nhìn chằm chằm Diệp Quân, thản nhiên nói: "Không phải có người chống lưng cho ngươi sao? Gọi ra đây!"

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK