Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2037: Sao băng lửa

Không phải là người Thiên Hành!

Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, lúc này hắn đã ở trong một tinh không chưa biết tên. Trong tinh không này, rất nhiều sao băng lửa không ngừng lướt qua từ bốn phía, sau đó bắn xuống dưới, nhưng không lâu sau, một bàn tay bỗng lao lên trời, sau đó một quyền đánh tan vô số thiên thạch lửa, sau khi vô số sao băng lửa nổ tung, cả tinh không vũ trụ lập tức sáng rực như vô số pháo hoa nổ tung.

Mặt Diệp Quân đầy vẻ ngờ vực.

Hắn bỗng quay đầu lại nhìn, một người ông đứng cách bên phải hắn không xa, người đàn ông mặc áo bào sạch sẽ, khuôn mặt tuấn tú, khí chất phi phàm, hai mai hoa râm, chắp tay sau lưng, tỏ vẻ không giận mà uy.

Diệp Quân hỏi: “Tiền bối?”

Người đàn ông quay đầu lại nhìn Diệp Quân, mỉm cười nói: “Ngươi không phải là người Thiên Hành”, Diệp Quân nói: “Tiền bối là Thủy tổ của nền văn minh Thiên Hành à?”

Ánh mắt người đàn ông hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Ngươi rất thông minh”.

Diệp Quân khá ngạc nhiên, hắn không ngờ truyền thừa này lại là Thủy tổ của nền văn minh Thiên Hành.

Người đàn ông cười nói: “Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta quả thật không phải là người nền văn minh Thiên Hành”.

Người đàn ông khá tò mò: “Là những người kia bảo ngươi vào đây ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Người đàn ông nhìn Diệp Quân, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên nhưng ông ta không nói gì nhiều.

Diệp Quân do dự, sau đó hỏi: “Không phải người nền văn minh Thiên Hành thì có thể tiếp nhận truyền thừa không?”

Người đàn ông cười nói: “Nếu là bình thường thì chắc chắn là không thể, nhưng họ đã bảo ngươi vào, tức là ngươi đã có công rất lớn với nền văn minh của bọn ta, hơn nữa họ xem ngươi là người của mình nên ngươi có thể nhận được truyền thừa”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cảm ơn”.

Người đàn ông đang định nói gì đó, ngay lúc này tận cuối tinh không ở đằng xa bỗng rung chuyển, ngay sau đó rất nhiều sao băng lửa lao ra từ tinh không đó.

Thấy thế Diệp Quân hơi ngờ vực.

Lúc này người đàn ông bỗng giơ tay tung ra một quyền.

Ầm!

Một đòn này khiến vô số sao băng lửa vừa lao tới đỉnh đầu họ thì lập tức nổ tung, nở rộ như pháo hoa, vô cùng chói mắt, Diệp Quân hơi khó hiểu nói: “Tiền bối, cái này là?”

Người đàn ông khẽ cười, không trả lời câu hỏi, mà nói: “Trước tiên ngươi hồi phục thân xác đã”.

Diệp Quân nhìn người đàn ông, gật đầu, sau đó hắn ngồi khoanh chân lại, bắt đầu hồi phục thân xác.

Người đàn ông tò mò nhìn Diệp Quân đánh giá.

Không lâu sau, sau khi thân xác hắn đã hồi phục hoàn toàn, người đàn ông bỗng nói: “Thân xác này của người rất thú vị, là được ngưng tụ bằng kiếm ý sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Người đàn ông cười nói: “Kiếm ý thanh thuần, khá đấy”.

Diệp Quân nói: “Vẫn mong tiền bối chỉ dạy”.

Người đàn ông ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ngươi chủ yếu tu kiếm, hơn nữa kiếm đã đắc đạo, ta không thể giúp ngươi trên con đường kiếm đạo thêm nữa, nhưng ta có thể cho ý kiến để ngươi có ý niệm thuần túy với kiếm ý hơn nữa, ngoài ra còn có thể làm cho thân xác của người trở nên mạnh hơn”.

Diệp Quân vội nói: “Cảm ơn tiền bối”.

Người đàn ông mỉm cười, ông ta bỗng xoay người chỉ vào tận cuối tinh không đó: “Ngươi có biết bên đó là nơi nào không?”

Diệp Quân nhìn theo hướng người đàn ông chỉ, cuối tầm mắt là một vùng tinh không tối tăm, thần thức của hắn không thể đến gần khu vực đó.

Người đàn ông nói: “Bên đó là một cánh cửa, đằng sau cánh cửa là một thế giới vũ trụ hoàn toàn mới”.

Diệp Quân nói: “Vũ trụ nền văn minh cấp sáu?”

Người đàn ông nhìn Diệp Quân cười nói: “Ngươi rất thông minh”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, ông từng đến đó à?”

Người đàn ông lắc đầu: “Không đi được”.

Ông ta nhìn tận cuối tinh không vũ trụ đó: “Muốn kiếm của ngươi thuần khiết hơn thì phải chiến đấu”.

Ngay lúc này, rất nhiều sao băng lửa bỗng xuất hiện trong tinh không đó, những sao băng lửa đó với số lượng dày đặc lao về phía vũ trụ bên này, vô cùng đáng sợ.

Người đàn ông nhìn Diệp Quân cười nói: “Chiến đấu với nhiều ngôi sao”.

Diệp Quân trầm ngâm một chốc, sau đó hắn biến thành tia kiếm quang lao lên trời.

Vèo!

Hắn vừa chém một nhát kiếm, mấy chục sao băng lửa bị hắn chém vỡ, nhưng ngay sau đó lại có vô số sao băng lửa lao đến.

Đồng tử Diệp Quân co rụt.

Soạt!

Trong thoáng chốc, Diệp Quân bị vô số sao băng lửa đánh văng ra xa, lùi lại cả ngàn trượng, hắn vừa mới dừng lại, vô số sao băng lửa lại lao đến lần nữa, lại nhấn chìm hắn…

Diệp Quân đánh rất loạn.

Cứ thế không biết qua bao lâu, những sao băng lửa kia bị một quyền của hắn tiêu diệt, lúc này tình trạng của Diệp Quân rất nhếch nhác, trên người có mấy tia sáng tinh tú đang bốc cháy, rất đau đớn.

Người đàn ông nhìn Diệp Quân cười nói: “Thế nào?”

Diệp Quân cười khổ: “Mấy sao băng lửa này rất mạnh”.
Chương 2038: Tiêu diệt luôn một thể

Lúc đầu hắn cũng không xem là chuyện gì to tát, nhưng khi cố gắng chống cự, hắn mới phát hiện những sao băng lửa này ẩn chứa năng lượng cực kỳ mạnh, rất đáng sợ.

Người đàn ông cười nói: “Thật ra kiếm ý của ngươi có thể chống lại chúng, chỉ là ngươi vẫn chưa thật sự nghiêm túc, ngươi có thể thử loại bỏ hết tạp niệm trong đầu, chuyên tâm đấu với chúng”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn nhắm mắt lại, không lâu sau tạp niệm trong đầu hắn được loại bỏ.

Tâm cảnh sạch trong.

Lúc này có rất nhiều sao băng lửa lao ra từ tinh không tối tăm đằng xa.

Diệp Quân mở mắt ra, hắn biến thành một tia kiếm quang bay vào trong tinh không, hắn nhìn vô số sao băng lửa, sắc mặt bình tĩnh như nước, chỉ trong chốc lát vô số sao băng lửa lao đến trước mặt hắn, Diệp Quân không lùi lại mà giậm chân phải ra trước, biến thành kiếm quang lao ra chém.

Vèo!

Hắn một đường xông vào trong vùng sao băng lửa dày đặc đó.

Những nơi kiếm quang đi qua đều không có gì có thể ngăn lại.

Lúc Diệp Quân xông vào trong sao băng lửa, người đàn ông bên dưới nở nụ cười, ông ta không để mấy sao băng lửa còn lại đó tiếp tục bay đến tinh không vũ trụ bên dưới, mà giơ tay lên đánh ra một quyền.

Ầm!

Những sao băng lửa Diệp Quân bỏ sót lập tức nổ tung.

Ở một bên khác, Diệp Quân dừng lại, trên người hắn vẫn còn sức mạnh sót lại của sao băng lửa liên tục lao đến thân xác kiếm ý của hắn, vô cùng đau đớn.

Diệp Quân đang định tiêu diệt sức mạnh này, lúc này người đàn ông đó bỗng nói: “Không cần đâu”.

Diệp Quân nhìn người đàn ông, người đàn ông cười nói: “Những sao băng lửa này chứa sức mạnh tinh tú rất thuần khiết, ngươi có thể để cho thân xác kiếm ý của mình hấp thu chúng, nhưng cần một vài tinh thể Vĩnh Hằng… phải cần rất nhiều mới được”.

Diệp Quân nói: “Tinh thể Tạo Hóa được không?”

Người đàn ông ngạc nhiên: “Ngươi có thứ đó hả?”

Diệp Quân gật đầu: “Có một ít”.

Người đàn ông nhìn Diệp Quân, cười nói: “Nếu có tinh thể Tạo Hóa dĩ nhiên là tốt”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó lấy một viên tinh thể Tạo Hóa ra rồi nuốt vào, tinh thể Tạo Hóa vừa đi vào người hắn, một linh lực Tạo Hóa bí ẩn lan ra từ trong cơ thể hắn, chỉ trong chốc lát Diệp Quân như cảm nhận được có dòng nước ấm chảy qua, cực kỳ thoải mái.

Diệp Quân nhận ra sau khi cơ thể hắn hấp thu linh lực này, thân xác vốn đã bị sức mạnh sao băng lửa ăn mòn trên người hắn bắt đầu khôi phục từng chút, không chỉ thế, sức mạnh sao băng lửa cũng bắt đầu bị cơ thể hắn hấp thu.

Thấy thế Diệp Quân hơi ngạc nhiên.

Lúc này, người đàn ông bỗng cười nói: “Năng lượng triệt tiêu lẫn nhau, nếu cơ thể không bổ sung năng lượng mới cho cơ thể thì những sao băng lửa này đều có thể hủy diệt hoàn toàn thân xác của ngươi, vì thể xác của ngươi không chịu nổi, nhưng nếu trong cơ thể ngươi liên tục bổ sung năng lượng mới, năng lượng của những sao băng đang hoạt động kia sẽ bị thân xác kiến ý của ngươi hấp thụ, sau đó sẽ dần dần mạnh hơn”.

Diệp Quân cười nói: “Thì ra là thế”.

Dứt lời, hắn như nghĩ đến gì đó bỗng hỏi: “Tiền bối, Nhất Niệm và Tịnh An không ở đây sao?”

Người đàn ông cười nói: “Hai người đó có truyền thừa khác, không giống với ngươi”.

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Người đàn ông quay đầu nhìn tận cuối tinh không đó: “Đến rồi, lần này ngươi có thể hấp thụ nhiều hơn một chút”.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên đã nhìn thấy rất nhiều sao băng lửa lại xuất hiện trong tận cuối tinh không, dày đặc, tốc độ cực nhanh, thoáng chốc đã đến trước mặt hắn.

Diệp Quân xua tan đi tạp niệm, cơ thể run lên, chỉ thấy biến thành kiếm quang lao ra.

Vèo!

Hắn lao ra, một nhát kiếm chém ra một đường.

Người đàn ông nhìn Diệp Quân trong một đống sao băng, không biết đang nghĩ gì.

...

Tộc Đại Vu ở vũ trụ Vô Gian.

Hôm nay tộc trưởng tộc Đại Vu dẫn theo nhiều cường giả tộc Đại Vu đứng trong một vùng tinh không, họ nhìn vào tận cuối tinh không như đang đợi gì đó.

Phía sau Vu Đạo Thiên có bốn vị Thánh Vương, hai vị Chí Tôn vạn cổ, ngoài ra còn có một ông lão mặc đồ trắng, tay cầm một cây trượng bằng xương trắng. Mà sau lưng họ còn có một nhóm cường giả đỉnh cấp của tộc Đại Vu.

Lúc này Vu Đạo Thiên bỗng quay đầu nhìn, cách đó không xa có một người đàn ông trung niên chậm rãi bước đến, chính là Thế Tông của Ác Đạo Minh.

Vu Đạo Thiên nhìn Thế Tông, cười nói: “Thế Tông đại nhân, điện chủ đâu?”

Thế Tông bình tĩnh nói: “Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát”.

Vu Đạo Thiên cau mày, ông ta đang muốn nói gì đó thì lúc này, tinh không phía xa bỗng sôi trào, không lâu sau từng tầng thời không nứt ra, sau đó một con đường tối tăm được mở ra từ tận sâu tinh không.

Trên con đường tối tăm đó, một người đàn ông trung niên mặc đồ đen chậm rãi bước ra, ông ta đeo chiếc mặt nạ màu đỏ như máu, trên chiếc áo còn vẽ vài ấn phù kỳ dị khó lường, những ấn phù này toát ra năng lượng bí ẩn của Đạo.

Đại Tế Sư!

Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, tất cả cường giả ở đó đều vội cung kính hành lễ, có cả Vu Đạo Thiên.

Thế Tông nhìn Đại Tế Sư, ngay sau đó Đại Tế Sư đã đi đến trước mặt ông ta, bình tĩnh khàn giọng nói: “Nền văn minh Thiên Hành ở đâu?”

Vu Đạo Thiên nói: “Trên người Diệp Quân đó”.

Đại Tế Sư nhíu mày: “Diệp Quân?”

Vu Đạo Thiên gật đầu: “Người này không đơn giản, đằng sau hắn có ba vị kiếm tu bí ẩn, là người phụ nữ váy trắng, người đàn ông áo trắng và kiếm tu áo xanh, tộc Đại Vu ta vẫn đang điều tra lai lịch của ba vị này kiếm tu này…”

Đại Tế Sư lắc đầu: “Không cần tra nữa”.

Vu Đạo Thiên nhìn Đại Tế Sư, Đại Tế Sư khẽ phất tay áo, bình tĩnh nói: “Chỉ là một đám ô hợp, một đám hư danh… không đáng để lãng phí thời gian, lần này nếu chúng dám xuất hiện thì cùng tiêu diệt luôn một thể”.
Chương 2039: Dã tâm

Một đám ô hợp!

Nghe Đại Tế Sư nói thế, Thế Tông nhíu mày, sao tên này ngông cuồng vậy nhỉ?

Vu Đạo Thiên cũng nhíu mày, nhưng sau đó ông ta do dự, nói: “Đại Tế Sư, người đằng sau Diệp Quân không đơn giản chút nào”.

Đại Tế Sư nhìn Vu Đạo Thiên, hỏi: “Không đơn giản thế nào?”, Vu Đạo Thiên trầm giọng nói: “Nền văn minh mà người này sống chỉ là một nền văn minh vũ trụ cấp thấp, theo lý cả đời này hắn cũng không có khả năng đi đến vị trí hiện giờ, nhưng hắn lại một đường tới đây từ một nền văn minh cấp thấp, điều này hơi bất thường, một thiếu niên ở nền văn minh vũ trụ cấp một đi đến nền văn minh vũ trụ cấp năm, hơn nữa thực lực của hắn còn mạnh như vậy, ngay cả Ác Đạo Minh cũng năm lần bảy lượt tổn thất binh lính vì hắn, sao người đằng sau thiếu niên thiên tài như vậy lại có thể tầm thường được chứ?”

Đại Tế Sư bình tĩnh nói: “Thì sao?”

Vu Đạo Thiên do dự, sau đó nói: “Đại Tế Sư, chúng ta đứng khinh địch quá”.

Mặc dù ông ta cũng không cho rằng Diệp Quân và vũ trụ Quan Huyên có thể gây ra sóng gió gì nhưng lý trí mách bảo ông ta không thể khinh địch, vì từ trước đến nay có quá nhiều cường giả chết vì thế.

Về mặt đánh giá thấp kẻ thù, tốt hơn là nên đề phòng kiếm tu váy trắng đằng sau Diệp Quân thì hơn.

Đại Tế Sư bật cười.

Vu Đạo Thiên nhìn Đại Tế Sư không nói gì.

Đại Tế Sư lắc đầu: “Các ngươi vẫn chưa trải nghiệm nhiều”.

Đại Tế Sư ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt xuyên qua vô số tinh không nhìn về phía tận cuối đó nói: “Năm đó tộc Loạn Cổ ở thời kỳ đỉnh cao lớn mạnh cỡ nào? Uy lực của một tộc trấn áp cả trăm tộc, tộc Đại Vu ta đều phải cúi đầu kính trọng mới có thể sống, nhưng sau đó thì sao?”

Vu Đạo Thiên lặng thinh.

Ông ta không phải là cường giả ở thời đại đó nhưng vẫn biết một ít về lịch sử của thời đại đó, năm đó ở thời kỳ vạn cổ, tộc Loạn Cổ cực kỳ mạnh, trấn áp hết thảy mọi thứ, khi đó tất cả các tộc làm việc gì cũng phải nể mặt tộc Loạn Cổ.

Sau đó tộc Đại Vu dẫn dắt vạn tộc khởi nghĩa phản kháng, cuối cùng mới lật đổ tộc Loạn Cổ, nhưng ông ta biết vài chuyện ẩn tình bên trong, đó là năm đó tộc Đại Vu được thế lực bí ẩn giúp đỡ.

Đại Tế Sư thu hồi ánh mắt, nói tiếp: “Có lẽ đám người nữ kiếm tu váy trắng lợi hại thật, nhưng vậy thì sao? Đối với một số người, họ chẳng khác gì con kiến, không chỉ họ, mà ngay cả tộc Đại Vu cũng chỉ là tôm tép, nghe lời thì sống, không nghe lời thì bị bóp chết, chỉ đơn giản thế thôi”.

Sắc mặt Vu Đạo Thiên dần trở nên nghiêm trọng, ông ta biết Đại Tế Sư chắc chắn sẽ không làm bậy, đối phương đã từng tiếp xúc với vài nhân vật chưa được biết đến… chẳng hạn như nền văn minh cấp sáu.

Nghĩ đến đây, mí mắt Vu Đạo Thiên khẽ giật.

Đại Tế Sư nói tiếp: “Nếu muốn sống trong vũ trụ rộng lớn này, ngươi phải học được hai điều. Thứ nhất là tầm nhìn, nhất định phải phân biệt được ai có thể là người có thể chọc vào, ai không thể, mặc dù có thể là sự tồn tại ở đỉnh cao trong khu vực vũ trụ nền văn minh cấp năm này, nhưng trong vũ trụ rộng lớn, người và thế lực có thể dễ dàng bóp chết chúng ta cũng không ít”.

Nghe Đại Tế Sư nói thế, các cường giả tộc Đại Vu đều lặng thinh không nói, im lặng nghe chỉ dạy.

Đại Tế Sư là người từng trải rất nhiều.

Lời của ông ta không bao giờ sai.

Đại Tế Sư nói tiếp: “Điều thứ hai là phải biết rõ quy tắc, có vài quy tắc chúng ta không thể phá vỡ, phải nghe lời, không ngoan ngoãn thì sẽ chết”.

Vu Đạo Thiên khẽ gật đầu: “Đại Tế Sư nói có lý”.

Các cường giả tộc Đại Vu khác cũng đều gật đầu: “Đại Tế Sư nói có lý”.

Thế Tông nhìn Đại Tế Sư, không nói gì.

Đại Tế Sư nhìn lướt quá các cường giả tộc Đại Vu ở đó, cười nói: “Đợi sau khi loại bỏ nền văn minh Thiên Hành này, từ nay về sau tộc Đại Vu chúng ta sẽ là tộc mạnh nhất trong vũ trụ nền văn minh cấp năm, đến lúc đó quy tắc của thế giới này sẽ cho tộc Đại Vu chúng ta định đoạt”.

Vu Đạo Thiên trầm giọng nói: “Trước đó Ba Chí Tôn của chúng ta và mấy vị Thánh Vương chết trong tay Thủy tổ nền văn minh Thiên Hành, chúng ta tạm thời cũng không biết thực lực của Thủy tổ nền văn minh Thiên Hành thế nào…”

Ông ta ngừng một chốc, sau đó lại nói: “Hắn không phải là bản thể, chỉ là một hư ảnh”.

Ông ta lại nhìn Thế Tông ở một bên: “Phải không?”

Thế Tông gật đầu: “Phải”.

Đại Tế Sư cười nói: “Là Thủy tổ của nền văn minh vũ trụ cấp năm đỉnh cao, dĩ nhiên không nên coi thường thực lực của ông ta, nhưng đừng lo, lần này cho dù tất cả các cường giả đỉnh cao của nền văn minh Thiên Hành tập hợp lại, chúng cũng sẽ phải chết”.

Vu Đạo Thiên và Thế Tông đều ngờ vực.

Vu Đạo Thiên hỏi: “Đại Tế Sư, tại sao?”

Đại Tế Sư mỉm cười nói: “Thiên cơ không thể để lộ”.

Vẻ mặt Vu Đạo Thiên cứng đờ.

Đại Tế Sư bỗng nhìn sang Thế Tông nãy giờ im lặng ở một bên: “Ngươi là chủ sự hiện giờ của Ác Đạo Minh à?”

Thế Tông gật đầu: “Ừ”.

Đại Tế Sư bình tĩnh nói: “Theo ta được biết, Nhất điện chủ của Ác Đạo Minh và Tổ Ác Đạo có dã tâm không nhỏ”.

Thế Tông nói: “Đại Tế Sư quen với Nhất điện chủ và Tổ Ác Đạo à?”

Đại Tế Sư cười nói: “Ta không quen Nhất điện chủ nhưng năm đó từng tiếp xúc với Tổ Ác Đạo”.

Thế Tông nhìn Đại Tế Sư, không nói gì.

Đại Tế Sư nói tiếp: “Phải nói rằng vị Tổ Ác Đạo đó quả thật là người tài giỏi, tiếc là quá mức kiêu ngạo…”

Thế Tông bình tĩnh nói: “Vậy sao?”

Đại Tế Sư khẽ cười: “Không nói những chuyện này nữa”.

Nói rồi ông ta nhìn Vu Đạo Thiên: “Vậy bây giờ nền văn minh Thiên Hành ở đâu?”

Vu Đạo Thiên trầm giọng nói: “Tất cả thành viên của nền văn minh Thiên Hành đều bị Diệp Quân thu vào trong Tiểu Tháp, bây giờ Diệp Quân ở đâu thì nền văn minh Thiên Hành ở đó”, Đại Tế Sư cười nói: “Vậy chúng ta vẫn phải giải quyết người tên Diệp Quân này trước?”

Vu Đạo Thiên gật đầu.

Đại Tế Sư bình tĩnh nói: “Cũng được, bớt đi vài chuyện”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK