Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1406: Anh chàng đẹp trai

Diệp Quân cho rằng ngay cả tộc Tiên Linh cũng chưa chắc thắng nổi người này.

Thanh Tri nói tiếp: “Thánh Tử và Thánh Nữ chắc cũng là cường giả tám phần thần tính, cụ thể ta cũng không rõ, bởi vì ta chưa tiếp xúc nhiều với bọn họ, cho dù thế nào, Diệp công tử cũng phải cẩn thận”.

Diệp Quân nhìn Thanh Tri, cười nói: “Thanh Tri cô nương, lẽ nào cô hy vọng ta thắng sao?”

Thanh Tri suy nghĩ rồi nói: “Cá nhân ta vẫn hy vọng ngươi thắng”.

Diệp Quân không hiểu hỏi: “Tại sao?”

Thanh Tri cười nói: “Bởi vì nếu ngươi thắng, có thể khiến người trong tộc của ta tỉnh ngộ, đương nhiên thua cũng chẳng sao, nếu ngươi thua, bọn họ sẽ càng thêm tự tin… Trong thời gian ngắn, cũng không phải chuyện xấu”.

Nói đến đây, cô ấy lắc đầu cười: “Trí Sư là lão già thâm độc, thật đê tiện”.

Diệp Quân dở khóc dở cười.

Thanh Tri hỏi: “Chẳng phải ngươi nói muốn gặp người bạn kia của ta sao? Muốn đi không? Bây giờ ta dẫn ngươi đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Hắn cũng muốn gặp người phụ nữ thần bí của nền văn minh Thần Tri.

Thanh Tri định thu cầu vũ trụ lại thì Diệp Quân nói: “Thanh Tri cô nương có thể tặng ta quả cầu vũ trụ này không?”

Thanh Tri cười nói: “Ngươi có hứng thú với cái này sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Hắn nghĩ nếu có thể đưa thứ này cho Tần Quan thì Tần Quan sẽ làm được rất nhiều việc tốt…

Sau một thời gian, quả cầu vũ trụ này sẽ biến thành vũ trụ Quan Huyên. Nghĩ vậy, Diệp Quân vui vẻ mỉm cười.

Thanh Tri đưa cầu vũ trụ cho Diệp Quân: “Cho ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn!”

Nói xong hắn cất cầu vũ trụ đi.

Hai người rời khỏi điện, chẳng mấy chốc, Thanh Tri đã dẫn hắn đến một vùng tinh không.

Trên đường đi, Thanh Tri hỏi: “Diệp công tử, Thần Nhất muốn ngươi thiết lập một trật tự mới à?”

Diệp Quân cười nói: “Bản thân ta cũng muốn thiết lập một trật tự hoàn toàn mới”.

Thanh Tri quay lại nhìn Diệp Quân: “Trật tự như thế nào?”

Diệp Quân nói ra suy nghĩ của mình.

Sau khi nghe Diệp Quân nói xong, Thanh Tri khẽ lắc đầu: “Diệp công tử, việc này rất khó, bởi vì những gì ngươi nghĩ đã vi phạm quy tắc vũ trụ, trừ phi ngươi có thực lực như Thần Nhất, mạnh đến mức khiến người ta không dám khinh thường. Nhưng cho dù ngươi mạnh như Thần Nhất thì cũng khó có thể thay đổi vũ trụ, bởi vì ngươi cũng thấy rồi đấy, ngay khi Thần Nhất rời đi, Đạo Điện do ông ta xây dựng đã lập tức trở thành tai họa lớn nhất của vũ trụ”.

Diệp Quân cười nói: “Ta muốn thử xem sao”.

Thanh Tri nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu: “Từ trước đến nay, rất nhiều người đạt được thành tựu lớn đều không được công nhận ngay từ đầu, cho rằng việc bọn họ làm chỉ là điều viển vông, ảo tưởng”.

Diệp Quân hỏi: “Thanh Tri cô nương thì sao? Cô có lý tưởng gì?”

Thanh Tri cười nói: “Đọc sách, khám phá vũ trụ”.

Cô ấy nói tiếp: “Diệp công tử có hứng thú đến rừng sâu Thần Hư khám phá không?”

Diệp Quân nhìn Thanh Tri: “Đến rừng sâu Thần Hư hả?”

Thanh Tri gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân nói: “Các cô cho phép người ngoài đến sao?”

Thanh Tri cười nói: “Nơi đó rất nguy hiểm, khu vực Tiên Linh chưa từng ngăn người ngoài tới, bởi vì chưa có người ngoài nào đến đó cả”.

Diệp Quân tò mò hỏi: “Tại sao cô lại mời ta đi?”

Thanh Tri cười nói: “Ta cũng không nghĩ nhiều đến vậy, chỉ là muốn đi thăm thú chút thôi, chỉ là ta quen rất ít người, cho nên mới mời ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy thì đợi ta giải quyết xong vài chuyện rồi chúng ta đi”.

Hắn cũng muốn đi xem thử.

Dù sao hắn cũng đã đồng ý với Nhị Nha và Tiểu Bạch rằng sẽ đi khảo cổ.

Rừng sâu Thần Hư này chẳng phải là địa điểm tốt sao?

Có nguy hiểm?

Tiểu Bạch và Nhị Nha sẽ gánh.

Có Tiểu Bạch và Nhị Nha đi cùng, hắn dường như đã nhìn thấy vô số bảo vật chạy về phía mình.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân cười vui vẻ khiến Thanh Tri không hiểu vì sao Diệp công tử này đang cười chuyện gì?

Khoảng nửa giờ sau, hai người đi tới một tinh cầu, Diệp Quân nhìn xung quanh, khí tức sinh mệnh trên tinh cầu này rất ít, nhưng lại mất mạnh mẽ.

Bọn họ vừa tới nơi đã có vài thần tức quét về phía bọn họ.

Diệp Quân phát hiện những thần thức này rất đề phòng hắn, nhưng cũng vì Thanh Tri, đối phương không tiếp tục nhắm vào hắn nữa mà thu hồi thần thức.

Thanh Tri dẫn Diệp Quân đến trước một đại điện cổ, trước đại điện có một bức tượng nam, người đàn ông này đang cầm một tòa tháp nhỏ màu đen, một tay chắp sau lưng, trông vô cùng uy nghiêm.

Lúc này, Thanh Tri phấn khích nói: “Đắc Nguyệt, ta dẫn một anh chàng đẹp trai đến cho cô này. Ta đảm bảo cô chưa từng gặp ai đẹp trai như vậy…”

Diệp Quân: “…”
Chương 1407: Không có hứng thú

Diệp Quân kinh ngạc nhìn Thanh Tri bên cạnh.

Tại sao cô gái này lại đột nhiên thay đổi phong cách của mình vậy?

Lúc này, một cô gái khác đột nhiên bước ra từ trong đại điện, cô gái mặc một bộ váy màu lam nhạt, tóc dài xõa ngang vai, tuy dung mạo tuyệt thế nhưng lại rất lạnh lùng, giống như một khối băng.

Nhìn thấy cô gái, Thanh Tri khẽ mỉm cười: “Lâu Đắc Nguyệt, ta đến thăm cô này”.

Cô gái tên Lâu Đắc Nguyệt thờ ơ liếc nhìn cô ấy: “Cô không có chuyện gì thì sẽ không đến Tam Bảo Điện, nói đi, có chuyện gì?"

Thanh Tri cười nói: "Ta tới để giới thiệu một người cho cô, người bên cạnh là Diệp Quân, đến từ vũ trụ Quan Huyên".

Lâu Đắc Nguyệt cau mày nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân cười nói: "Lâu cô nương, hân hạnh được gặp mặt".

Lâu Đắc Nguyệt không trả lời, mà lại quay đầu nhìn về phía Thanh Tri.

Thanh Tri cười nói: "Đừng lạnh lùng như vậy, con người Diệp công tử thật sự không tệ".

Lâu Đắc Nguyệt đi vào trong đại điện.

Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Thanh Tri không hề cảm thấy kì lạ, quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Chúng ta đi vào thôi!”

Diệp Quân hơi do dự, sau đó gật đầu.

Sau khi tiến vào đại điện, Diệp Quân phát hiện trong đại điện chứa đầy các loại sách cổ, còn Lâu Đắc Nguyệt đang ngồi ở trước bàn làm việc viết gì đó.

Thanh Tri đi nhanh đến cạnh Lâu Đắc Nguyệt, sau khi liếc nhìn thì kích động nói: “Đắc Nguyệt, cuối cùng tâm pháp Thần Tri của cô cũng sắp hoàn thành, xem ra, Tiên Linh Pháp của tộc Tiên Linh ta sắp mất đi ngôi vị phương pháp tu luyện hàng đầu vũ trụ rồi”.

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: "Tiên Linh Pháp của tộc Tiên Linh các cô là đồ rác rưởi".

Thanh Tri cười nói: "Có thể cho ta một phần không?"

Lâu Đắc Nguyệt hờ hững nói: "Được thôi, tuy nhiên, cô phải thề độc, không được để người trong tộc của cô nhìn thấy, nếu không, cả đời đều sẽ độc thân”.

Sắc mặt Thanh Tri lập tức u ám: “Cô cũng quá độc ác quá rồi đấy”.

Lâu Đắc Nguyệt thản nhiên nhìn Thanh Tri: “Có dám không?"

Thanh Tri nói: "Chỉ cho một người là ca ca của ta xem thôi có được không?"

Lâu Đắc Nguyệt lắc đầu: “Không được, cho ca ca của cô xem, ca ca của cô lại cho người khác xem, cuối cùng, tất cả mọi người trong tộc Tiên Linh của cô đều thấy".

Thanh Tri cười nói: “Nếu cô đồng ý cho ta và ca ca của ta xem, còn có vị Diệp công tử này xem nữa, ta sẽ cho cô thấy một thứ khiến cô phải ngạc nhiên đến rớt cả hàm”.

Lâu Đắc Nguyệt liếc mắt khinh thường.

Thanh Tri nghiêm túc nói: “Nếu cô không ngạc nhiên đến mức rớt hàm, ta sẽ tắm cho cô trong vòng một năm”.

Nghe Thanh Tri nói như vậy, sắc mặt Diệp Quân đột nhiên trở nên kì quái.

Lâu Đắc Nguyệt đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân ở xa: “Đây không phải là người đàn ông của cô đấy chứ?"

Thanh Tri cười nói: "Không phải, hắn là bạn của ta".

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Thanh Tri, đừng nói ta không nhắc nhở cô, chắc hẳn cô biết những quy củ rác rưởi của tộc Tiên Linh, nếu cô đi tìm đàn ông ở thế giới bên ngoài, kết quả cuối cùng..”.

Thanh Tri cười nói: "Hắn thật sự chỉ là bạn của ta thôi".

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân, lắc đầu: “Bề ngoài người đàn ông này khá đẹp trai, ta nghĩ cô sẽ không kháng cự được, vì vậy, cô vẫn nên cách xa hắn ra một chút".

Diệp Quân: "..”.

Thanh Tri đột nhiên trừng mắt nhìn: “Cô ghen à?"

Lâu Đắc Nguyệt thẹn quá hoá giận: “Ghen cái con khỉ…”

Vừa nói, cô ấy vừa đứng dậy ôm lấy Thanh Tri, sờ soạng cào cấu một hồi, Diệp Quân nhìn mà cảm thấy hơi lúng túng.

Hai cô gái, cô sờ ta, ta sờ cô, vô cùng gợi tình.

Nhưng chẳng mấy chốc, hai cô gái nhớ tới sự tồn tại của Diệp Quân, vì vậy vội vàng ngừng lại, nhưng Diệp Quân vẫn đã nhìn thấy nhiều thứ không nên thấy.

Điều này khiến Diệp Quân không khỏi cảm thán.

Ở nơi riêng tư, phụ nữ đều tự nhiên như vậy sao? Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt đột nhiên nói: “Không phải cô nói muốn khiến ta ngạc nhiên đến mức rớt hàm sao?”

Thanh Tri bật cười, sau đó nhìn Diệp Quân, Diệp Quân hiểu ý, lập tức dẫn Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri tiến vào Tiểu Tháp.

Lúc này, Tiểu Tháp thở dài: “Mẹ kiếp, ta lại phải giả bộ trở thành thần khí”.

Sau khi Lâu Đắc Nguyệt tiến vào Tiểu Tháp, sắc mặt cô ấy dần dần trở nên nghiêm trọng.

Thanh Tri lại vô cùng hưởng thụ ánh mắt khiếp sợ của Lâu Đắc Nguyệt.

Bởi vì nhiều năm như vậy, Lâu Đắc Nguyệt đều khịt mũi khinh thường tất cả mọi thứ, cô ấy còn thẳng thừng nói bảo vật của tộc Tiên Linh là rác rưởi, hoàn toàn không coi ra gì.

Giờ khắc này, cuối cùng cô ấy cũng thấy được ánh mắt kinh hãi của Lâu Đắc Nguyệt.

Điều này khiến cô ấy cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Cuối cùng cũng có thể khiến cô gái này cảm thấy chấn động.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt chậm rãi xoay người nhìn về phía Diệp Quân: “Thời không này do ai tạo ra?”

Diệp Quân nói: "Cô cô của ta".

Lâu Đắc Nguyệt hỏi: "Bà ấy đang ở đâu?"

Diệp Quân lắc đầu: “Không biết".

Lâu Đắc Nguyệt cau mày.

Lúc này, Thanh Tri đột nhiên nói: “Đắc Nguyệt, ở thời kỳ đỉnh cao của nền văn minh Thần Tri các cô, có ai làm được như vậy không?”

Lâu Đắc Nguyệt yên lặng không đáp lời.

Có thể làm được như vậy không?

Lâu Đắc Nguyệt nhìn xung quanh, một lúc lâu sau, cô ấy cuối cùng vẫn lắc đầu.

Sắc mặt Thanh Tri cũng dần trở nên nghiêm trọng, bởi vì cô ấy nhận ra có lẽ mình đã đánh giá thấp thời không đặc biệt khủng khiếp này rồi.

Lâu Đắc Nguyệt bỗng quay đầu nhìn về phía Diệp Quân bên cạnh: “Ta có thể gặp cô cô của ngươi không?"

Diệp Quân lắc đầu: “Thật không dám giấu, ta cũng không biết bà ấy đang ở đâu".

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi có thể liên lạc với bà ấy không?"

Diệp Quân gật đầu: “Có thể".

Hắn thật sự không hề khoác lác, nếu hắn muốn thì hắn vẫn có thể liên lạc được với cô cô váy trắng, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, nếu hắn thật sự nhờ vả cô cô váy trắng thì cô cô váy trắng nhất định sẽ ra tay, nhưng hắn chắc chắn sẽ không gọi cô cô váy trắng đến để giao lưu với người khác…

Bởi vì hắn biết rất rõ, cô cô váy trắng chắc chắn không có hứng thú với chuyện này!
Chương 1408: Kính vũ trụ

Cô cô váy trắng đối xử với hắn rất tốt, nhưng hắn không thể lạm dụng lòng tốt này, hắn cũng sẽ không làm thế.

Nghe Diệp Quân nói vậy, Lâu Đắc Nguyệt định nói gì đó, nhưng lại bị Thanh Tri ngăn lại, cô ấy nhìn ra được, Diệp Quân sẽ không gọi cô cô của hắn ra ngoài, nếu Lâu Đắc Nguyệt vẫn yêu cầu thì không phải phép cho lắm.

Bấy giờ, Lâu Đắc Nguyệt hiển nhiên cũng ý thức được điều này, mặc dù không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tạm thời từ bỏ.

Thanh Tri đột nhiên nói: “Đắc Nguyệt, vừa nãy chúng ta đã thỏa thuận, nếu khiến cô bị kinh hãi, cô phải cho ta và Diệp công tử xem tâm pháp Thần Tri một lát”.

Lâu Đắc Nguyệt liếc nhìn Thanh Tri, cô ấy đương nhiên biết, tỷ muội tốt của mình đang giúp cô ấy gần gũi với Diệp Quân hơn.

Lúc còn là người xa lạ, cái gì cũng không tiện nói.

Nhưng nếu trở thành bạn bè thì mọi thứ đều dễ nói.

Lâu Đắc Nguyệt tất nhiên cũng hiểu điều này, vì vậy, cô ấy lấy cuốn tâm pháp Thần Tri đã viết lúc trước ra đưa cho Diệp Quân. Diệp Quân đang định từ chối, nhưng Thanh Tri đã nhận lấy rồi đưa cho hắn, cười nói: "Đây là tâm pháp Thần Tri, hiện đang là phương pháp tu luyện hàng đầu vũ trụ, xem thử đi”.

Diệp Quân hơi do dự, sau đó cầm quyển tâm pháp lên, khi nhìn một lát, hắn khẽ mỉm cười: “Đúng là tốt".

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Chỉ vậy thôi à?"

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “À... rất tốt!"

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi không cảm thấy khiếp sợ sao? Một chút khiếp sợ cũng không hả?"

Khuôn mặt Diệp Quân cứng đờ.

Không thể không nói, cuốn phương pháp tu luyện này đúng là rất tốt, nhưng Vũ Trụ Quan Huyên Pháp của hắn còn tốt hơn nhiều.

Lâu Đắc Nguyệt đột nhiên nói: "Ngươi đang tu luyện công pháp gì vậy?"

Diệp Quân nói: "Vũ Trụ Quan Huyên Pháp".

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cho ta xem thử".

Diệp Quân cũng không keo kiệt, hắn lấy ra một quyển trục rồi đưa cho Lâu Đắc Nguyệt, Lâu Đắc Nguyệt nhận lấy quyển trục, sau khi mở ra nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức biến đổi, cô ấy đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Rốt cuộc ngươi là ai?"

Diệp Quân nói: "Diệp Quân".

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.

Thanh Tri hơi tò mò, cô ấy nhận lấy quyền trục để xem thử, vừa mới liếc nhìn, sắc mặt cô ấy lập tức trở nên nghiêm trọng, cô ấy quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cảm thấy hơi khó tin.

Cô ấy nhận ra hình như mình vẫn luôn đánh giá thấp Diệp Quân.

Vũ Trụ Quan Huyên Pháp này rõ ràng tốt hơn so với phương pháp tu luyện của tộc Tiên Linh!

Nhưng sao có thể chứ?

Phải biết rằng, bất kể là Tiên Linh Pháp hay tâm pháp Thần Tri, hầu như đều đại diện cho mỗi nền văn minh đỉnh cao tương ứng, mà bây giờ, phương pháp tu luyện của Diệp Quân thậm chí còn tốt hơn của bọn họ, điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là nền văn minh của Diệp Quân có thể còn cao hơn cả nền văn minh của khu vực Tiên Linh và nền văn minh Thần Tri.

Thanh Tri đột nhiên lắc đầu cười: “Bên ngoài đúng là có nhiều người tài giỏi, ta vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi".

Lâu Đắc Nguyệt cứ nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân bị cô ấy nhìn chằm chằm, cảm thấy hơi mất tự nhiên.

Thanh Tri thấy vậy, lập tức trêu ghẹo nói: "Đắc Nguyệt, cô đừng nhìn chằm chằm Diệp công tử như thế, hắn sẽ cảm thấy ngượng ngùng".

Lâu Đắc Nguyệt thu hồi ánh mắt, sau đó nói: “Diệp công tử, ngươi có thể cho ta mượn Quan Huyên Pháp này để xem không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được".

Lâu Đắc Nguyệt hơi bất ngờ, cô ấy nhắc nhở: "Diệp công tử, ngươi không có điều kiện gì sao?"

Diệp Quân lắc đầu cười: “Cô là bạn của Thanh Tri thì đều là người của mình, người của mình thì còn cần nói điều kiện gì nữa chứ?”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Thanh Tri ở bên cạnh liếc nhìn hắn, khẽ mỉm cười.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Thanh Tri, sau đó nhìn về phía Diệp Quân: “Vậy thì cảm ơn".

Vừa nói, cô ấy vừa thu Quan Huyên Pháp vào.

Lúc này, Thanh Tri cười nói: “Đắc Nguyệt, Diệp công tử rất có hứng thú với nền văn minh Thần Tri các cô, lần này tới tìm cô là để tìm hiểu thêm về nền văn minh Thần Tri, nếu cô không bận gì thì mọi người có thể cùng nhau trao đổi, cô thấy thế nào?”

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Ta cũng muốn thỉnh giáo Diệp công tử".

Thanh Tri cười nói: "Vậy chúng ta đổi sang nơi khác".

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu, ba người cùng rời khỏi Tiểu Tháp, Lâu Đắc Nguyệt dẫn Diệp Quân và Thanh Tri đến một nơi trong tinh không. Trước mặt ba người không xa, có một căn gác mái, trên đỉnh căn gác mái là một sân thượng, ở giữa sân thượng có một vật thể thần bí khổng lồ tương tự như cái nồi đun nước đang chậm rãi xoay tròn, như thể đang tiếp nhận gì đó.

Khuôn mặt Diệp Quân đầy vẻ tò mò.

Thanh Tri ở bên cạnh cười nói: "Đây là kính vũ trụ".

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thanh Tri: “Kính vũ trụ ư?"

Thanh Tri khẽ gật đầu, sau đó nhìn Lâu Đắc Nguyệt, cười nói: "Đắc Nguyệt, cô nói đi".

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Vật này dùng để theo dõi vũ trụ, cũng là thứ mà năm đó nền văn minh Thần Tri ta dùng để thăm dò vũ trụ, không thua gì thị lực của một cường giả chín phần thần tính”.

Diệp Quân trầm giọng nói: "Có thể nhìn được rất xa sao?"

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Đúng vậy".

Diệp Quân đột nhiên nói thầm: “Tháp gia, kiếm Thanh Huyên có thể xuyên qua bất kỳ vũ trụ nào, đúng không?”

Tiểu Tháp nói: “Theo lý thuyết thì có thể, tuy nhiên, ngươi phải biết vị trí cụ thể”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nếu ta dùng kính vũ trụ này cùng với kiếm Thanh Huyên thì có phải là có thể chỉ đâu đánh đó không?”

Tiểu Tháp: "...”.
Chương 1409: Giao lưu văn minh

Diệp Quân không đùa, hắn nghiêm túc vì hắn nghĩ đây hoàn toàn là việc có thể làm.

Nói cách khác, phối hợp với kính vũ trụ này, hắn có thể giết người khi cách người đó vài trăm vạn tinh vực.

Chỉ cần biết vị trí của ngươi thì ngươi sẽ chết.

Một loại kiếm kỹ hoàn toàn mới đang nảy sinh trong đầu Diệp Quân.

Lâu Đắc Nguyệt dẫn hai người Diệp Quân đi vào phòng, căn phòng rất tao nhã, một bàn trà, hai giá sách, trên giá sách có đầy sách cổ.

Lâu Đắc Nguyệt bỗng nói: “Diệp công tử, mời ngồi”.

Diệp Quân thu hồi lại tầm mắt từ trên giá sách, sau đó ngồi xuống đối diện hai cô gái, hắn hơi tò mò: “Lâu cô nương, mấy cuốn sách cổ này là của thời đại văn minh Thần Tri à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân nói: “Ta có thể đọc không?”

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân gật đầu: “Tất nhiên là được”.

Thanh Tri ở bên cạnh bỗng hơi bất mãn: “Đắc Nguyệt, cô đúng là bất công đấy, năm đó ta đến đây phải mất một thời gian dài cô mới đồng ý cho ta xem, mà bây giờ Diệp công tử vừa đến là cô đã đồng ý… đúng là tức chết”.

Lâu Đắc Nguyệt liếc nhìn Thanh Tri, không nói gì.

Thật ra những cuốn sách cổ đó rất quý giá vì có một số cách tu luyện thần thông của nền văn minh thời đại Thần Tri. Ngoài những người của nền văn minh Thần Tri, về cơ bản là không thể truyền lại cho văn minh khác, nhưng không có cách nào, Diệp Quân trước mặt cô ấy quá hào phóng, Quan Huyên Pháp đó vô cùng nghịch thiên, người ta nói tặng là tặng, cô ấy sao có thể keo kiệt được?

Lâu Đắc Nguyệt rót cho Diệp Quân một tách linh trà, sau đó nói: “Diệp công tử, nghe nói ngươi là người truyền thừa của Thần Nhất?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ nói: “Thần Nhất quả là một người rất giỏi, đáng tiếc”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Lâu cô nương cũng biết Thần Nhất à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Năm đó từng gặp một lần”.

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử muốn lập lại một trật tự vũ trụ mới ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Lâu cô nương cứ nói thẳng”.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Diệp công tử, thứ cho ta nói thẳng, việc thiết lập một trật tự vũ trụ có lẽ rất khó. Ngươi cũng biết các thế lực trong vũ trụ rất phức tạp, mỗi thế lực đều có một lợi ích, muốn hợp nhất tất cả các thế lực lại, khiến họ tuân theo một quy tắc trật tự… rất khó”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta biết”.

Thanh Tri ở bên cạnh cũng nói: “Ta cũng nghĩ có thể thử”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Thanh Tri, Thanh Tri mỉm cười nói: “Thật ra trật tự của Thần Nhất không thể nói là thất bại hoàn toàn, ít nhất trong khoảng thời gian của ông ta, vũ trụ Thần Nhất của ông ta phát triển rất tốt, thu hút vô số cường giả đến, hơn nữa Vũ Trụ Kiếp của vũ trụ Thần Nhất thực sự đã bị trì hoãn… Thế nên ta nghĩ rằng vũ trụ và vạn vật không phải không thể cùng tồn tại. Tất nhiên, điều đó cũng rất khó khăn vì vạn vật, mọi sinh linh đều ích kỷ, mọi người đều muốn trở nên mạnh nhất, mà muốn trở thành kẻ mạnh nhất thì phải cướp bóc, tranh giành vũ trụ, một khi cướp bóc tranh giành quá mức, vũ trụ sẽ phản tác dụng…”

Nói đến đây cô ấy khẽ lắc đầu: “Vấn đề này quả thật hơi khó giải quyết”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Vấn đề cốt lõi là nhóm người có thể thiết lập trật tự mới là những người mạnh nhất, mà thiết lập một trật tự mới chẳng khác nào bảo bọn họ tự hạn chế bản thân, không ai sẽ làm như vậy cả…”

Nói đến đây cô ấy nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Đi bước nào hay bước đó, ta cũng không gấp”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Diệp công tử, ta có một ý, ngươi nghe thử xem nhé?”

Diệp Quân nói: “Mời nói”.

Lâu Đắc Nguyệt nghiêm túc nói: “Ta muốn hợp tác với ngươi”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Hợp tác ư?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Ừ, hợp tác”.

Diệp Quân nói: “Hợp tác thế nào?”

Lâu Đắc Nguyệt nói: “Giao lưu văn minh”.

Nghe thế vẻ mặt Thanh Tri ở bên cạnh đột nhiên trở nên nghiêm túc, vì năm đó tộc trưởng của tộc Tiên Linh đã từng đề xuất trao đổi văn minh với Lâu Đắc Nguyệt nhưng Lâu Đắc Nguyệt đã từ chối.

Trao đổi văn minh là gì?

Tức là hai nền văn minh trao đổi kỹ thuật và võ đạo đỉnh cấp với nhau.

Năm đó tộc Tiên Linh muốn trao đổi với Lâu Đắc Nguyệt nhưng Lâu Đắc Nguyệt từ chối, mặc dù tộc Tiên Linh không vui lắm nhưng cũng không dám cưỡng cầu.

Tuy rằng bây giờ nền văn minh Thần Tri đã suy tàn hoàn toàn nhưng nền văn minh này không phải là không để lại con át chủ bài và đường lui.

Tộc Tiên Linh có điều kiêng kỵ nên mọi người vẫn luôn không gây mâu thuẫn với nhau.

Đương nhiên, nguyên nhân chính là vì Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri có quan hệ khá tốt, hai bên vẫn luôn giao thiệp với nhau nên tộc Tiên Linh cũng không muốn quá mức tuyệt tình.

Cứ đi từng bước một cũng không phải không được.

Diệp Quân hơi tò mò: “Lâu cô nương, giao lưu văn minh hả?”

Thanh Tri cười nói: “Tức là hai nền văn minh trao đổi kỹ thuật văn minh, công pháp, thần thông của mình”.

Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương muốn biết về thời không đặc biệt đó à?”

Lâu Đắc Nguyệt cũng không giấu giếm, khẽ gật đầu.

Diệp Quân cười khổ: “Không giấu gì hai người, ta cũng đang nghiên cứu thời không này, thời không này quá mức huyền bí, cho dù là đến giờ ta cũng chỉ nghiên cứu được một chút thôi”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi nghi ngờ: “Cô cô của ngươi không truyền lại huyền bí của thời không này cho ngươi à?”
Chương 1410: Nguy cơ diệt tộc

Diệp Quân lắc đầu: “Không, bà ấy bảo ta tự mình tu luyện”.

Lâu Đắc Nguyệt ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Vậy thế này thì sao, ta và ngươi cùng nghiên cứu xem như là báo đáp, ta sẵn lòng chia sẻ nền văn minh Thần Tri của ta với Diệp công tử”.

Diệp Quân không do dự gật đầu ngay: “Được”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, không giấu gì ngươi, ngươi sẽ hơi thiệt thòi …”

Diệp Quân lại xua tay: “Nếu cô là bạn của cô nương Thanh Tri thì là bạn của ta, mà nếu đã là bạn thì đừng so đo những thứ này”.

Nghe thế, Thanh Tri ở bên cạnh nhìn Diệp Quân, gương mặt xinh đẹp hiện lên nụ cười.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu: “Được”.

Thật ra Diệp Quân cũng muốn nghiên cứu thời không đặc biệt này với người khác, dù sao suy nghĩ của bản thân cũng có hạn, nếu nghiên cứu cùng với vài người tài năng, không chừng có thể nghiên cứu ra càng nhiều phương pháp.

Thanh Tri và Lâu Đắc Nguyệt trước mặt này chắc chắn là người rất thích hợp.

Diệp Quân cũng chia sẻ kiếm kỹ Diên Trì Nhất Kiếm của mình với Thanh Tri và Lâu Đắc Nguyệt, sau khi nhìn thấy Diên Trì Nhất Kiếm của Diệp Quân, hai cô gái đều cực kỳ ngạc nhiên.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Diệp công tử, kiếm kỹ này của ngươi rất mạnh”.

Thanh Tri cũng gật đầu, vẻ mặt khá nghiêm túc: “Cả thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh cũng chỉ có Thánh Tử và Thánh Nữ có thể đỡ được kiếm kỹ này của ngươi”.

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân mỉm cười nói: “Các ngươi đánh công bằng nên ta sẽ không tiết lộ kiếm kỹ này của ngươi cho người trong tộc đâu”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó nói: “Hai người nghĩ kiếm kỹ của ta cần cải tiến gì không?”

“Có!”

Hai người kia đồng thanh nói.

Vừa nói xong, hai cô gái nhìn nhau, sau đó bật cười.

Lâu Đắc Nguyệt nói: “Cô nói trước đi”.

Thanh Tri lại cười nói: “Cô nói trước đi”.

Lâu Đắc Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói: “Diệp công tử, kiếm kỹ của người có ba điểm đáng sợ, một là sự thần bí của kiếm kỹ này, vì nó xuất hiện mà chẳng có sự báo trước nào, cho dù là cường giả tám phần thần tính cũng chưa chắc có thể đỡ được. Thứ hai là khả năng đoán trước của kiếm kỹ của ngươi, ý thức chiến đấu của ngươi rất đáng sợ, một khi ý thức chiến đấu của đối phương không bằng ngươi thì đối thủ sẽ không có sức đánh trả khi đối mặt với kiếm kỹ bí ẩn này của ngươi… Điểm đáng sợ thứ ba là sức mạnh thời không này, thời không này áp chế hết tất cả thời không hiện có…”

Nói đến đây cô ấy từ tốn đứng dậy: “Hai điểm đáng sợ đầu, Diệp công tử gần như đã làm đến cực hạn mà hiện giờ có thể làm được, nhưng Diệp công tử chưa sử dụng hết sự áp chế của thời không này”.

Diệp Quân hơi thắc mắc: “Sự áp chế thời không?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Như chúng ta đều biết, thế giới chúng ta đang sống chỉ là một thời không mặt phẳng, nhưng thời không lại vô cùng nặng nề, cho dù thời không đặc biệt của Diệp công tử có thể áp chế những thời không này thì cũng có thể làm nô dịch cho những thời không này”.

Nghe thế Diệp Quân lập tức cảm thấy có hứng thú: “Nô dịch thời không?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng thế, để thời không vô hạn này phối hợp với ngươi...”

Diệp Quân híp mắt: “Vực”.

Ánh mắt Lâu Đắc Nguyệt lóe lên tia ngạc nhiên: “Sao ngươi biết?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Thật ra trước khi đi cô cô đã nhắc ta thử sử dụng đến vực, nhưng bà ấy không nói gì nhiều”.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu, nghiêm túc nói: “Diệp công tử, kiếm đạo của ngươi cao thâm như vậy hẳn là đã lĩnh ngộ kiếm vực, ta có ý kiến, ngươi có thể để kiếm vực của ngươi dung hợp với thời không vô tận này và thời không đặc biệt của ngươi, để tạo ra một kiếm vực thời không đặc biệt, ta nghĩ sẽ cực kỳ khủng khiếp”.

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Ta cũng nghĩ giống những gì Đắc Nguyệt đã nói. Về mặt kỹ năng, Diệp công tử đã đạt đến cực hạn của bản thân, gần như không còn khả năng thăng cấp nữa nên chúng ta chỉ đành thăng cấp về mặt uy lực, Diệp công tử không ngại thì có thể thử”.

Diệp Quân cười nói: “Giờ ta sẽ thử”.

Nói xong, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Chẳng mấy chốc, kiếm vực bao trùm xung quanh, Diệp Quân phóng ra kiếm ý vô địch của mình, kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì, Diệp Quân bắt đầu cố gắng trấn áp rất nhiều thời không để chúng phối hợp với mình.

Vừa bắt đầu dĩ nhiên không được thuận lợi, nhưng chẳng mấy chốc thời không đặc biệt đó bắt đầu phối hợp với hắn.

Không còn cách nào khác, thời không Diên Trì quá mức đáng sợ, chúng không dám không phối hợp.

Ở bên cạnh khác, Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu hắn nắm chắc được kiếm vực thời không đặc biệt này thật thì Thánh Tử và Thánh Nữ tộc Tiên Linh các cô không phải là đối thủ của hắn”.

Thanh Tri không nói gì.

Lâu Đắc Nguyệt quay sang nhìn Thanh Tri: “Cô mong hắn thắng không?”

Thanh Tri lại lắc đầu: “Đắc Nguyệt, họ quyết đấu một cách công bằng, tộc Tiên Linh thắng thì ta sẽ rất vui, nhưng nếu hắn thắng, ta cũng sẽ vui. Tộc Tiên Linh thắng hay thua cũng như nhau”.

Lâu Đắc Nguyệt lại lắc đầu: “Cô nghĩ như thế không có nghĩa là vài người nào đó của tộc Tiên Linh cũng có thể nghĩ như vậy”.

Thanh Tri nhíu mày.

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Thanh Tri, chúng ta là bạn nên ta phải nhắc cô, người tạo ra thời không đặc biệt này không hề tầm thường, thực lực của đối phương cực kỳ đáng sợ, nếu tộc Tiên Linh của cô dám giở trò xấu xa gì đó, có thể sẽ có nguy cơ bị diệt tộc đấy…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK