Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 383: Thần Đế xuất hiện

Nói xong, ‘Lục Thiên’ nhìn thẳng về phía Diệp Quân: “Hai người đi giết tên này, ta sẽ để ý người trong bóng tối”.

Viêm Chủ đột nhiên biến mất khỏi vị trí, một ngọn lửa lóe qua giữa không gian, sức mạnh ngọn lửa rất lớn lao thẳng về phía Diệp Quân.

Không có bất cứ lời nói thừa thãi nào!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Quân trầm mặc, đám thần linh của Chân thế giới này thật sự chẳng có tí võ đức nào!

Thật quá đáng!

Khoảnh khắc này, hắn thật sự rất bất lực!

Đối diện với những cường giả đỉnh cao này, hắn lại chẳng thể làm được gì, không thể không nói, hắn rất ghét cảm giác này.

Lúc này, giọng nói bí ẩn bên trong Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Đừng nghĩ nhiều, đây là trận chiến giữa thế hệ lão làng, bây giờ ngươi không thể nhúng tay vào, giữ vững tâm thái, đứng quan sát là được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa”.

Diệp Quân vội vàng nói: “Được rồi được rồi, ta không nghĩ nhiều, các người đánh, các người đánh đi!”

Giọng nói bí ẩn: “...”

Bên trong Tiểu Tháp, Tiểu Tháp nói: “Ngươi lo lắng cái gì, tên khốn này thông minh lắm, không có chuyện nghĩ không thông đâu!”

Giọng nói bí ẩn trầm giọng nói: “Là do ta không cẩn thận rồi”.

Lúc Viêm Chủ kia lao tới trước mặt Diệp Quân, thời không trước mặt Diệp Quân đột nhiên nứt lìa, một giây sau, một người phụ nữ chậm rãi bước ra. Người phụ nữ mặc một bộ váy dài màu trắng rất đơn giản thuần khiết, bà ấy đứng quay lưng lại với Diệp Quân, dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Quân, bà ấy đột nhiên giơ ra một ngón tay chỉ về phía trước.

Ầm!

Một thanh giáo dài phát ra ngọn lửa mạnh mẽ dừng lại trước mặt người phụ nữ, mà thứ khiến cho nó dừng lại chính là ngón tay đó.

Một ngón tay hạ xuống, thanh giáo dài chẳng thể tiến thêm dù chỉ là nửa tấc!

Trước mặt người phụ nữ váy trắng, trong mắt Viêm Chủ lóe lên vẻ tàn độc, gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ, tay phải xoay mạnh, một sức mạnh rất lớn bộc phát ra từ bên trong thanh giáo dài đó.

Lúc này, người phụ nữ váy trắng lại đột nhiên chỉ điểm.

Ầm ầm!

Màn hỏa quang trở nên vụn vỡ, một làn sóng lửa xung kích khủng bố cứ thế bộc phát ra, Viêm Chủ cứ thế lùi ra sau gần nghìn trượng!

Lúc này, người phụ nữ váy trắng đột nhiên khua tay, trong nháy mắt, làn sóng lửa xung kích vừa mới bộc phát ra bị loại trừ, giống như chưa từng xuất hiện.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Diệp Quân run lên, người phụ nữ váy trắng này mạnh thật đấy.

Sau khi người phụ nữ váy trắng tung đòn đẩy lui Viêm Chủ thì đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân, cười nói: “Biết ta là ai không?”

Diệp Quân vội vàng hỏi: “Tiền bối là?”

Khóe miệng của người phụ nữ váy trắng khẽ nhếch lên: “Ta tên là Kỳ Tỉ Thiên, cao hơn trời một chút!”

Kỳ Tỉ Thiên!

Diệp Quân vội vàng thầm hỏi trong lòng: “Tháp gia, ngươi có quen không?”

Tiểu Tháp nói: “Quen!”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, có phải ngươi đã đi theo tổ tông ba đời nhà ta không?”

Tiểu Tháp: “...”

Lý Bán Tri cũng thầm thở phào một hơi.

Thật ra bà ấy cũng không biết Kỳ Tỉ Thiên này, bởi vì đây không phải là nhân vật ở cùng thời đại với bà ấy.

Kỳ Tỉ Thiên là do U Minh Điện gọi tới!

Bà ấy không ngờ nhóm người này lại giỏi đánh đấm tới vậy!

Chỉ có một điều khiến cho bà ấy hoài nghi là lúc đại chiến Hư Chân năm đó, nhóm người này gần như không hề xuất hiện.

Mà bây giờ, vừa nghe nói Diệp Quân gặp nạn thì chẳng có ai từ chối, tất cả đều đến giúp đỡ.

Ông nội thì thân với cháu trai hơn một chút sao?

Kỳ Tỉ Thiên quan sát Diệp Quân một lượt, cười nói: “Ngươi rất giỏi, ngươi không phải sợ, bọn ta sẽ không để cho người khác cậy lớn ức hiếp ngươi!”

Nói xong, bà ấy quay người nhìn Viêm Chủ phía xa, khẽ cười: “Chỉ vậy thôi sao?”

Viêm Chủ nhìn Kỳ Tỉ Thiên, cũng không hề tức giận, ông ta bắt đầu nhìn thẳng vào người phụ nữ trước mặt, rồi đột nhiên lao lên trước một bước, trong nháy mắt, cả thư viện Quan Huyên đều bị sức mạnh khủng bố bao trùm.

Hỏa vực!

Đúng vào lúc này, trong mắt Kỳ Tỉ Thiên lóe lên vẻ hiểm độc, giơ tay tung ra một cú đấm.

Ầm ầm!

Cú đấm này vừa được tung ra, cả hỏa vực lập tức vỡ vụn.

Kỳ Tỉ Thiên tiến lên trước một bước, một cú đấm khủng bố nháy mắt đã lao tới ngay trước mặt Viêm Chủ. Ông ta gầm lên phẫn nộ, đâm thanh giáo dài trong tay ra, trong thanh giáo dài, những ngọn lửa bừng lên giống như nước thủy triều.

Ầm ầm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một ngọn lửa đột nhiên vỡ vụn, Viêm Chủ cũng chấn động tới mức bay ngược ra xa, nhưng lúc này, một tia băng quang lại bộc phát ngay bên cạnh Kỳ Tỉ Thiên.

Băng Chủ ra tay!

Trên mặt Kỳ Tỉ Thiên đầy vẻ hiểm ác, quay người tung ra một cú đấm.

Ầm!

Tia băng quang đó lập tức nát vụn!

Bấy giờ, Băng Chủ đột nhiên xuất hiện ở nơi chân trời, tay bà ta cầm kính băng chiếu về phía Kỳ Tỉ Thiên, trong phút chốc, những thanh kiếm băng lao ra từ bên trong kính băng giống như màn mưa.

Vút!

Trong nháy mắt, cả đất trời bị vô số thanh kiếm chém nứt, trông vô cùng kinh người!

Chân phải của Kỳ Tỉ Thiên đột nhiên giẫm mạnh, cả người lao thẳng lên trời!

Ầm ầm!

Vô số kiếm băng lập tức vỡ vụn, nhưng đúng vào lúc này, một thanh giáo dài đột nhiên lao tới từ phía bên cạnh bà ấy, còn Băng Chủ cũng đột nhiên hóa thành một tia băng quang lao thẳng về phía Kỳ Tỉ Thiên.

Khóe miệng Kỳ Tỉ Thiên nở một nụ cười hiểm ác, hai tay bà ấy áp mạnh về phía hai bên trái phải.

Ầm ầm!

Bỗng nhiên, một sức mạnh khủng bố bộc phát ra từ bên trong cơ thể Kỳ Tỉ Thiên, trong nháy mắt, Băng Chủ và Viêm Chủ đều bị chấn động văng ra xa.

Thế nhưng vào khoảnh khắc này, một tia tàn ảnh đột nhiên lóe qua giữa không gian!

Mục tiêu của tàn ảnh không phải Kỳ Tỉ Thiên mà là Diệp Quân phía xa!

Cùng lúc này, Băng Chủ và Viêm Chủ lại lao về phía Kỳ Tỉ Thiên, rõ ràng bọn chúng đang muốn giữ chân Kỳ Tỉ Thiên!

Nhìn thấy tia tàn ảnh đó lao về phía Diệp Quân, sắc mặt Ám U đột nhiên biến đổi mạnh mẽ: “Là Thần Đế! Là Thần Đế!”

Nói xong, ông ta đứng chắn trước mặt Diệp Quân, gầm lên: “Thiếu chủ, mau chạy!”

Thần Đế xuất hiện!

Ông lớn siêu cấp thật sự xuất hiện!

“Ai dám động vào người của nhà họ Dương!”

Vào thời khắc nguy hiểm này, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên giữa đất trời. Ngay sau đó, một người phụ nữ váy trắng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, tay phải bà ấy đột nhiên giơ lên trời, hô lên đầy phẫn nộ: “Hoàng Tuyền Thiên Mệnh!”

Vút!

Nơi chân trời, thời không đột nhiên nứt ra, một tia u quang cứ thế bộc phát.

...
Chương 384: Câu giờ

Hoàng Tuyền Thiên Mệnh!

Tia u quang chiếu đến, không gian vụn vỡ từng chút, sau đó bị phá hủy.

Tốc độ cực kỳ nhanh, thoáng chốc đã rơi vào trong tay người phụ nữ váy trắng, ngay sau đó tay bà ấy nắm lấy tia u quang đâm về phía trước.

Ầm!

Trời đất nổ tung.

Trước mặt người phụ nữ váy trắng, người đàn ông trung niên cầm một một thanh đao lớn, thanh lớn của ông ta bị Hoàng Tuyền Thiên Minh đó chặn lại.

Ánh mắt người phụ nữ váy trắng lóe lên vẻ tàn ác, rồi bỗng biến thành tia u quang lao đi.

Rầm!

Người đàn ông trung niên văng ra xa.

Nhưng ngay sau đó ông ta lại biến mất khỏi chỗ đó, một tia sáng màu đen lao đến trước mặt người phụ nữ váy trắng.

Ầm!

Trời đất như bị phá hủy, người phụ nữ váy trắng liên tục lùi về sau cả vạn trượng, nhưng ngay sau đó tia u quang bỗng xé toạc trời đất chém về phía người đàn ông trung niên, tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ thoáng chốc đã đến.

Rầm!

Người đàn ông trung niên lại lùi về sau lần nữa.

Người phụ nữ váy trắng và người đàn ông trung niên điên cuồng giao đấu, lúc này cả vũ trụ Quan Huyên bắt đầu vụn nát.

Cả đất trời hoàn toàn không chịu nổi sức mạnh đáng sợ của hai người.

Lúc này Thiên Đạo đã không còn hoạt động nữa.

Cường giả càng lúc càng nhiều, nó đã không còn sức phục hồi nên dứt khoát đình công, bỏ chạy.

Nó cũng chỉ là một người làm công, tranh đấu ở đây đã vượt xa phạm vi khả năng của nó nên nó cứ chạy trốn trước.

Lúc này cường giả của thư viện Quan Huyên và các Thần Tướng cũng di dời chiến trường đến cách đó mấy mươi vạn dặm.

Không còn cách nào khác, khu vực ở Diệp Quân đang đứng quá khủng khiếp.

Mỗi khi có một cường giả tuyệt thế xuất hiện, uy lực được sản sinh ra còn sót lại đều có thể trấn áp họ nên họ chỉ đành cách xa khu vực trung tâm đó.

Diệp Quân nhìn về phía khu vực thời không ở đằng xa, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, người phụ nữ vừa xuất hiện lúc nãy chắc cũng là người ở thời đại ông nội mình, phải thừa nhận rằng các cường giả ở thời kỳ ông nội mình đều rất mạnh.

Thực lực của người phụ nữ váy trắng và người đàn ông trung niên thật sự rất đáng sợ, mỗi lần hai người ra tay đều có thể hủy diệt cả thế giới, cũng may hai người đã đi vào trong một thời không đặc biệt, nếu không cả vũ trụ Quan Huyên cũng không thể chịu nổi sự giày vò của họ.

Cách Diệp Quân không xa, ‘Lục Thiên’ lại nhíu mày, vì sau khi Thần Đế xuất hiện, ‘Lục Thiên’ nhận ra người đang ngăn cản Thần Đế không phải là người bí ẩn vẫn luôn theo dõi mình.

Người phụ nữ váy trắng tay cầm Hoàng Tuyền Thiên Mệnh rất mạnh, vô cùng mạnh, thế mà lại có thể áp đảo được một Thần Đế, phải nói là cực kỳ đáng sợ.

Rốt cuộc người ra tay trong âm thầm là ai?

‘Lục Thiên’ nhíu chặt mày, lúc này cũng trở nên đề phòng hơn, rốt cuộc những cường giả tuyệt thế lần lượt xuất hiện này là thần thánh phương nào?

Phải biết rằng Chân thế giới đã đánh với vũ trụ Quan Huyên trong nhiều năm, họ đều biết các cường giả hàng đầu trong vũ trụ Quan Huyên có những ai. Nhưng ‘Lục Thiên’ lại chưa từng gặp những cường giả hàng đầu xuất hiện ở đây, nói cách khác năm đó những cường giả này đều chưa từng tham gia trận chiến đó.

Quan trọng nhất là không chỉ nhiều mà còn người này mạnh hơn người kia.

Những người này là người ở thời đại nào?

Ánh mắt ‘Lục Thiên’ tràn ngập vẻ khó hiểu và ngờ vực.

Lý Bán Tri ở cách đó không xa nhìn người phụ nữ tay cầm Hoàng Tuyền Thiên Mệnh trên bầu trời, khẽ nói: “Thiên Tú cô nương”.

Thiên Tú!

Bà ấy không thân quen với Thiên Tú, chỉ biết đây là người ở thời đại của Kiếm Chủ Thanh Sam.

Bà ấy cũng không ngờ thời đại của Kiếm Chủ Thanh Sam lại có nhiều cường giả đến thế.

Hơn nữa thực lực đều vô cùng mạnh.

Nhất là Thiên Tú cô nương này, thế mà lại có thể áp đảo được một vị Thần Đế.

Thần Đế!

Dù là ở vũ trụ Hư Chân thì đó cũng là cường giả đỉnh cấp nhất.

Mà lúc này lại bị đánh áp đảo, gần như không còn sức đánh trả.

Lý Bán Tri như nghĩ đến điều gì đó, bỗng quay đầu lại hỏi Ám U: “Thế nào?”

Ám U trầm giọng nói: “Đã liên hệ với Võ Các của Tiên Bảo Các ở Trụ Giới, họ đã cử tất cả cường giả của Võ Các đến thư viện, chậm nhất là nửa canh giờ sẽ đến”.

Nửa canh giờ sau.

Lý Bán Tri nhíu mày, chậm quá đấy.

Ám U nói: “Thế này đã là nhanh lắm rồi, Trụ Giới ở quá xa chỗ chúng ta”.

Lý Bán Tri lại hỏi: “Có liên hệ được với Chân thế giới không?”

Ám U lắc đầu: “Tất cả các con đường thời không dẫn đến Chân thế giới đều đã bị cường giả Chân thế giới canh giữ, con người và truyền âm đều không thể truyền đạt được đến bên đó. Ngoài ra, còn có cường giả thần linh đang chạy đến đây”.

Lý Bán Tri bỗng nói: “Một canh giờ, chúng ta phải kiên trì hơn một canh giờ”.

Ám U nhìn Lý Bán Tri, Lý Bán Tri khẽ nói: “Nếu ta đoán không lầm thì mấy người Thái Sơ Tịnh ở Chân thế giới đã cảm nhận được có gì đó không ổn, một khi họ cảm thấy có gì đó không ổn chắc chắn sẽ dẫn người đến thư viện bằng mọi giá”.

Dường như lại nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt bà ấy thay đổi: “Mà trước đó kẻ phản bội của Chân thế giới chắc chắn sẽ đến trước để đánh lén chúng ta”.

Ám U trầm giọng nói: “Làm sao để biết ai là tên phản bội?”

Lý Bán Tri ngẩng đầu lên nhìn tinh không, khẽ nói: “Thế lực đầu tiên quay về hộ tống từ Chân thế giới”.

Ám U lặng thinh không đáp.

Rốt cuộc là ai muốn làm phản?

Mặc dù bên thư viện Quan Huyên có mấy người Thiên Tú giúp đỡ nhưng dần dần bên thư viện Quan Huyên đã bị áp chế.

Các Thần Tướng và Thần Quân đó thực sự quá mạnh, bên thư viện Quan Huyên chỉ có duy nhất Kiếm Tông và Quan Huyên Vệ thượng cổ có thể miễn cưỡng đấu với chúng, những người còn lại dù là lấy nhiều đánh ít cũng khó có thể đánh lại mấy Thần Tướng này. Nhất là không thể giết được các Thần Tướng, mỗi khi có một thần linh bị giết, chúng đều có thể khôi phục rất nhanh, mặc dù sẽ trở nên suy yếu nhưng thư viện Quan Huyên vẫn nằm ở thế yếu.

Tình thế càng bất lợi với thư viện Quan Huyên.

Lý Bán Tri cũng nhận ra được điều này, bà ấy càng nhíu chặt mày, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Muốn giết chết thần linh hoàn toàn chỉ có một cách, đó là nhờ sự trợ giúp của tháp Thông Thiên trong chiến trường Hư Chân, mà lúc này ở đây lại không có tháp Thông Thiên.

Chỉ có thể câu giờ!
Chương 385: Không thể lùi lại

‘Lục Thiên’ ở đằng xa cũng nhíu chặt mày nhìn Diệp Quân ở phía đằng xa, ‘Lục Thiên’ biết nếu hôm nay không giết được Diệp Quân thì rất khó để sau này có hành động chém đầu thế này nữa.

Có thể nói đây là cơ hội đáng giá ngàn năm có một.

Hơn nữa Diệp Quân quả thật quá mức yêu nghiệt.

Nếu để mặc Diệp Quân tiếp tục trưởng thành như thế thì sau này hắn chắc chắn sẽ trở thành kẻ thù của Chân thế giới.

Hôm nay phải tiêu diệt được người này, dù có phải trả cái giá đắt đến cỡ nào.

Nghĩ đến đây, ‘Lục Thiên’ bỗng xòe bàn tay ra, một con dấu màu đen chậm rãi bay lên trong lòng bàn tay, ngay sau đó con dấu bỗng biến thành một luồng ánh sáng màu đen vạn trượng xuất hiện trên bầu trời.

Ầm!

Ánh sáng màu đen đó bỗng biến thành một vòng xoáy.

Trận pháp dịch chuyển!

Nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi Lý Bán Tri co rụt lại, lập tức nổi giận quát: “Mở trận”.

Rầm!

Ở sâu trong lòng đất của thư viện Quan Huyên, từng phù văn bị chôn vùi sâu trong lòng đất bỗng phát ra những tia sáng bay vút lên bầu trời.

Thoáng chốc gần một trăm ngàn luồng sáng lao ra từ sâu trong lòng đất của thư viện Quan Huyên lao về phía vòng xoáy màu đen, cả trời đất đều bị xé toạc.

Nhưng đúng lúc này, một con yêu thú cực lớn bỗng lao ra từ trong vòng xoáy màu đen. Con yêu thú này cao cả ngàn trượng, trên đầu có hai chân, giống một con bò, cả người được bao phủ bởi một lớp vảy đen rất dày, đằng sau nó có một chiếc đuôi khổng lồ dày như một cây cột.

Ngay khi yêu thú này xuất hiện, nó gầm gừ một tiếng, sau đó tay phải đập mạnh xuống.

Ầm!

Rất nhiều ánh sáng đại đạo bị phá vỡ nhưng sức mạnh trận pháp cũng khiến nó liên tục lùi về sau, trời đất đều sẽ rung chuyển theo từng bước lùi của nó, vô cùng đáng sợ.

Rầm!

Ngay lúc này, sâu dưới lòng đất, một cột sáng màu vàng lao lên đánh thẳng về phía con yêu thú đó.

Thấy cột sáng màu vàng lao đến, ánh mắt con yêu thú lập tức lóe lên tia tàn ác, hai tay nó siết chặt thành nắm đấm, sau đó đập mạnh xuống bên dưới.

Ầm!

Song quyền đánh xuống, trời đất như nứt ra, cột sáng màu vàng cũng vỡ tan trong tích tắc biến thành mảnh vỡ bay đầy trời bắn ra xung quanh, không gian xung quanh đó bị xé toạc thành mảnh nhỏ. Con yêu thú đó cũng lại lùi mạnh về phía sau, ngay sau đó nó bỗng ngẩng đầu trời gầm gừ, vô số lớp vảy trên người nó bỗng chốc phát ra ánh sáng màu đen chói lóa.

Lúc này vảy trên cả người nó như vật sống, bắt đầu nhúc nhích, vô cùng đáng sợ.

Sâu dưới lòng đất lại có thêm một tia sáng màu vàng lao lên.

Lúc này con yêu thú bỗng nhảy lên, sau đó đập mạnh một quyền xuống bên dưới.

Ầm!

Tia sáng màu vàng nổ tung, yêu thú đánh một cú từ không trung đến trên mặt đất.

Cả trời đất bị y xé toạc ra, một khe rãnh vạn trượng xuất hiện.

Ngay khi yêu thú rơi xuống đất…

Rầm!

Mặt đất lập tức sụp đổ, một vực sâu rộng cả ngàn trượng xuất hiện, yêu thú đó bay thẳng vào trong vực sâu đó. Không lâu sau toàn bộ nền đất bắt đầu rung chuyển dữ dội, từng tiếng nổ liên tục vang lên từ sâu trong lòng đất.

Thấy thế Lý Bán Tri sa sầm mặt mày.

Dường như cảm nhận được gì đó, bà ấy bỗng ngẩng đầu lên nhìn vòng xoáy màu đen, sâu trong vòng xoáy màu đen lại có một luồng khí tức cực mạnh cuồn cuộn lao đến.

Vẫn còn cường giả đang đến đây!

Có lẽ Chân thế giới cũng không ngờ hậu duệ của Kiếm Chủ Nhân Gian này lại xuất hiện, vì vậy ban đầu họ không điều động nhiều cường giả như vậy. Nhưng lúc này sau khi nhận được tin tức, cường giả ở Chân thế giới bắt đầu điên cuồng di chuyển đến đây.

Lý Bán Tri nhìn vòng xoáy màu đen đó, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Đúng lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Dì Tri, để ta”.

Lý Bán Tri nhìn Diệp Quân, Diệp Quân không nhiều lời, hắn đã ra tay, lúc này một người phụ nữ bỗng xuất hiện trước mặt hắn, chính là Ngao Thiên Thiên.

Lúc này sắc mặt Ngao Thiên Thiên hơi tái, nhưng vết thương đã đỡ hơn nhiều.

Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân: “Ta đi với công tử”.

Diệp Quân đang định từ chối, Ngao Thiên Thiên lại đến gần hắn, sau đó để trán chạm vào trán hắn.

Rầm!

Ngao Thiên Thiên lập tức biến thành một luồng sáng đi vào giữa trán Diệp Quân.

Vèo!

Khí tức của Diệp Quân lập tức tăng lên.

Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn không nhiều lời, chân phải giẫm mạnh xuống đất, cả người biến thành kiếm quang lao lên trời.

Vút!

Kiếm quang xé tan mọi thứ.

Thoáng chốc Diệp Quân đã đến phía trước vòng xoáy, lúc này một Thần Quân bỗng xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt Diệp Quân lóe lên tia hung tàn, chém mạnh một nhát kiếm xuống.

Nhát kiếm này sử dụng kiếm Hành Đạo.

Thần Quân đó không lùi về sau mà tấn công ngược lại, bước đến trước đâm một cây thương đến.

Xoẹt!

Ngay khi kiếm của Diệp Quân chém xuống, cây thương đó bỗng bị vỡ nát, đồng tử Thần Quân co rụt lại, định lùi về sau nhưng đúng lúc này một lôi quang bỗng xuất hiện dưới chân Diệp Quân.

Kinh Lôi!

Lúc này Diệp Quân đã không còn như trước nữa, sau khi có cảnh giới của Ngao Thiên Thiên hỗ trợ, tốc độ của hắn đã đạt đến đỉnh cao.

Xoẹt!

Thần Quân không lập tức lùi về sau đó đã bị luồng kiếm quang xé nát từ giữa trán.

Thần Quân cứng đờ đứng tại đó, không lâu sau ông ta trở nên hoảng loạn.

Vì ông ta phát hiện bản thể của mình đang sụp đổ.

Sao lại có thể như thế?

Thần Quân lộ ra vẻ khó tin, kiếm này lại có thể giết được bản thể của ông ta sao?

Không thể nào!

Tuyệt đối không thể!

Thần Quân điên cuồng gào lên.

Diệp Quân đã lao tới trước mặt vòng xoáy màu đen, hắn đang định vung kiếm chém xuống thì lúc này Lý Bán Tri bên dưới bỗng hét lên một tiếng: “Cẩn thận”.

Diệp Quân quay phắt đầu lại, lúc này ‘Lục Thiên’ đã ra tay.

Cuối cùng cũng không nhịn được nữa rồi.

Diệp Quân kinh hãi nhưng không lùi lại, vì hắn biết hắn không thể lùi nữa.

Ngay khi Diệp Quân đang muốn liều mạng, bỗng có một bàn tay đặt ở hắn trên vai: “Yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi bị ỷ lớn ăn hiếp nhỏ đâu, ngươi đứng đấy nhìn bọn ta thể hiện nhé”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK