Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 286: Hắn lại nữa rồi!

Nghe giọng nói bí ẩn nói vậy, Tiểu Tháp bỗng hơi căng thẳng!

Theo lẽ thường, chắc chắn Diệp Quân không thể nào biết được điều gì, vì đến bây giờ nó vẫn chưa tiết lộ cho Diệp Quân gì cả.

Nhưng đầu óc thằng nhóc này quá linh hoạt!

Chưa chắc hắn đã không phát hiện ra điều gì!

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng lắc đầu cười: "Tháp gia, có phải ngươi cảm thấy suy nghĩ của ta hơi nực cười không?"

Tiểu Tháp suy nghĩ rồi đáp: "Có gì mà nực cười? Sao ngươi lại không thể trở thành viện trưởng được chứ?"

Diệp Quân lắc đầu: "Muốn trở thành viện trưởng phải có hai điều kiện không thể thiếu, thứ nhất là thực lực của bản thân nghịch thiên, khiến mọi người đều phục! Thứ hai là phải có bối cảnh và chỗ dựa vững chắc, nếu không sẽ không thể nào trấn áp được phe thế gia và phe tông môn của thư viện!"

Nói rồi hắn trầm giọng nói: "Ta biết sự cố gắng của cá nhân rất quan trọng nhưng phải nói rằng rất nhiều khi thế giới này quá tàn khốc và thực tế! Có những thứ lúc ngươi ra đời đã không có thì cả đời sẽ không bao giờ có được!"

Tiểu Tháp hỏi: "Ngươi có từng oán trách cha mẹ mình không? Nói cho cùng thì bọn họ cũng không thể cho ngươi bối cảnh và gia thế vô địch!"

Diệp Quân cười nói: "Sao vậy được? Làm cha mẹ, ai không muốn tốt cho con cái mình cơ chứ? Nếu không vì một số nguyên nhân đặc biệt, ta tin bọn họ sẽ không đưa ta ra bên ngoài nuôi dưỡng! Còn về bối cảnh và gia thế, lòng người chẳng bao giờ thấy đủ. Rất nhiều người lúc nào cũng so sánh bản thân với người có điều kiện tốt hơn mình, có lẽ họ chưa từng nghĩ tới, trên thế giới này người khổ sở hơn họ nhiều không kể xiết. Ví dụ như ta, ta có Tháp gia giúp đỡ nên vạch xuất phát đã cao hơn vô số người rồi".

Tiểu Tháp khẽ mỉm cười, rất vui mừng.

Diệp Quân lại nói: "Ta biết chắc chắn thân thế và bối cảnh của ta hơi phức tạp, nếu không Tháp gia cũng sẽ không giấu ta thế này. Ta cũng sẽ không hỏi Tháp gia về vấn đề thân thế này nữa, vì ta tin, đến đúng thời điểm, Tháp gia sẽ tự nói sự thật với ta".

Tiểu Tháp vội nói: "Được!"

Diệp Quân nhìn chân trời xa tít tắp: "Tháp gia, kẻ địch của ta là người mang thiên mệnh!"

Tiểu Tháp nói: "Ừ, ta biết, sao vậy?"

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Hình như ngươi không hề lo lắng chút nào cả!"

Tiểu Tháp: "..."

Giọng nói bí ẩn: "Đấy! Hắn lại nữa rồi đấy!"

Diệp Quân cười nói: "Tháp gia, ngươi không lo là vì ngươi không xem người mang thiên mệnh ra gì, hay vì nguyên nhân nào khác?"

Trong tháp, Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Mẹ kiếp! Ta phục thằng nhóc khốn nạn này thật!"

Diệp Quân tiếp tục nói: "Còn nữa, trước đây kẻ thù của ta là nhà họ An, nhà họ An có hai vị Võ Thần, Tháp gia cũng không lo lắng gì! Bây giờ, kẻ địch của ta là người mang thiên mệnh, Tháp gia cũng không hề lo lắng!"

Nói rồi, hắn suy nghĩ một lát rồi lại nói tiếp: "Tháp gia, có phải ta đã hơi đánh giá thấp thực lực và bối cảnh của ngươi rồi không?"

Tiểu Tháp hơi sửng sốt!

Diệp Quân lại nói: "Còn nữa, ta phát hiện một điểm vô cùng quan trọng, đó chính là dường như Tháp gia rất sợ ta biết được thân phận thật sự của mình!"

Tiểu Tháp: "Chẳng phải vừa nãy đã nói rồi sao? Đến lúc, ta sẽ nói cho ngươi biết!"

Diệp Quân cười nói: "Được thôi!"

Tiểu Tháp nói: "Lần này tới thư viện ở vũ trụ Quan Huyên, ngươi có kế hoạch gì chưa? Hay chỉ là tới đấu với người mang thiên mệnh một trận rồi thôi?"

Diệp Quân suy nghĩ rồi đáp: "Các thế lực nội bộ thư viện Quan Huyên phân chia phức tạp, không phải một thể thống nhất! Cũng có nghĩa là, có người ủng hộ người mang thiên mệnh, cũng có người không ủng hộ gã! Ví như Văn Viện, ta cảm thấy, sau khi tới đó ta có thể kết giao thêm một số bạn bè! Ví như phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt của Cửu Thiên Thập Địa, ta có thể tới đó thăm hỏi trước!"

Tiểu Tháp: "Duyệt!"

Diệp Quân lại nói: "Chắc chắn toàn vũ trụ sẽ theo dõi trận chiến giữa ta và người mang thiên mệnh, theo lẽ thường, gã sẽ không giở trò gì được! Nhưng những kẻ theo gã thì chưa chắc! Dù sao thì bây giờ lợi ích của họ đã gắn chặt với người mang thiên mệnh rồi, thế nên ta phải cẩn thận với những thế gia và tông môn bên cạnh gã. Đám thế gia và tông môn này có thể làm ra bất cứ chuyện gì chỉ vì lợi ích!"

Nói rồi, hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian, đây là thứ khi xưa Ly Qua của tộc Thần Qua cho hắn!

Diệp Quân khẽ nói: "Ta tới vũ trụ Quan Huyên có thì sẽ có thể liên lạc được với tiền bối Ly Qua này, cũng không biết lần này bà ấy có bằng lòng đứng về phía ta hay không?"

Nói rồi hắn lắc đầu cười: "Thôi bỏ đi, ta sợ sau khi gọi bà ấy ra, bà ấy không những không giúp ta mà còn đứng về phía người mang thiên mệnh, đến lúc đó thì ta gượng gạo lắm! Tháp gia, ngươi nói đúng không?"

Tiểu Tháp: "Bà ấy chắc chắn..."

"Im miệng!"

Giọng nói bí ẩn bỗng nói: "Ngu dốt! Hắn lại bẫy ngươi đấy!"

"Ôi!"

Tiểu Tháp tức giận: "Mẹ kiếp! Thằng nhóc khốn nạn này, có phải vừa nãy hắn nói sẽ không hỏi ta chuyện thân thế nữa là để khiến ta mất cảnh giác không?"

Giọng nói bí ẩn khẽ nói: "Ngươi nhận ra được điều này chứng minh ngươi vẫn còn thuốc chữa!"

Sau một thoáng im lặng, Tiểu Tháp thở dài: "Ta hơi sợ hắn rồi! Mẹ nó chứ, thằng khốn này mưu mô quá nhiều! Ta bỗng cảm thấy hình như cha hắn tốt hơn một chút, tuy hay lừa người nhưng không chơi chiêu thế này!"

Thấy Tháp gia mới nói một nửa, Diệp Quân nhíu mày lại!

Trực giác cho hắn biết, trong cái tháp nhỏ này vẫn còn một sự tồn tại nào khác.

Đúng lúc này, sắc mặt Diệp Quân bỗng thay đổi. Hắn đứng bật dậy, ở phía xa, đường hầm thời không bỗng sụp đổ, một luồng năng lượng khủng bố cuốn tới!

Diệp Quân nheo mắt, đâm một nhát kiếm ra!

Ầm!

Nhát kiếm này của hắn đâm ra, đường hầm thời không ở đó sụp đổ hết, Diệp Quân bị cuốn vào một dòng chảy thời không hỗn loạn!

Diệp Quân hoảng hốt, hắn không dám lơ là, lấy kiếm Hành Đạo ra chém mạnh một nhát.

Vù!

Dòng chảy thời không hỗn loạn bị chém nát, sau đó, hắn xuất hiện trong một tinh không yên ắng!

Diệp Quân quay đầu nhìn, một đường hầm thời không ở ngay gần đó dần dần khép lại!

Sắc mặt Diệp Quân cực kỳ âm u!

Có người không muốn hắn tới tổng viện ở vũ trụ Quan Huyên!

Lúc này, Diệp Quân bỗng quay đầu, ở cuối tầm nhìn của hắn có một cô gái!

Thấy cô gái này, Diệp Quân bỗng nhíu mày, người này chính là cô gái cầm đao cong muốn giết người giá họa cho hắn ở Thanh Châu!

Hắn không ngờ Tiên Bảo Các lại không giết cô ta!
Chương 287: Con nợ cha trả

Cô gái cầm đao cong nhìn chằm chằm Diệp Quân, nhếch miệng cười: "Không ngờ chứ gì?"

Diệp Quân nhìn cô ta, không ra tay.

Khoảng cách quá xa!

Hắn không thể đảm bảo giết được đối phương trong tích tắc!

Cô gái cầm đao cong khẽ cười: "Ta phải công nhận ngươi là một người đàn ông rất có bản lĩnh! Không những dám khiêu khiến người mang thiên mệnh mà còn có thể nhanh chóng tìm được đường tới vũ trụ Quan Huyên. Nhưng tiếc là bây giờ có người không muốn ngươi tới tổng viện ở vũ trụ Quan Huyên!"

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Cô nương, giữa chúng ta có thù gì không đội trời chung không?"

Cô gái cầm đao cong nheo mắt: "Ngươi có ý gì?"

Diệp Quân chân thành nói: "Nếu đã không có thì ta muốn thương lượng với cô nương một chút!"

Cô gái cầm đao cong nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Ngươi muốn thương lượng gì?"

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Nhiệm vụ của cô chắc là ngăn cản ta tới tổng viện thư viện Quan Huyên, còn ta thì muốn biết ai đã phái cô tới đây!"

Cô gái cầm đao cong cười nói: "Ngươi thấy ta sẽ nói cho ngươi biết sao?"

Diệp Quân nhìn chằm chằm cô gái kia: "Cô thấy có cần thiết phải trở thành kẻ thù không đội trời chung với ta không? Nếu thấy cần thì ta sẽ không thương lượng gì với cô nữa!"

Cô gái cầm đao cong im lặng.

Diệp Quân lại hỏi: "Thư viện sao?"

Cô gái cầm đao cong lắc đầu.

Diệp Quân gật đầu: "Vậy thì chính là Tiên Bảo Các rồi!"

Cô gái cầm đao cong nói: "Ngươi đoán đúng một nửa!"

Diệp Quân nhíu mày: "Không chỉ mình Tiên Bảo Các?"

Cô gái cầm đao cong gật đầu, cô ta nhìn Diệp Quân: "Ngươi biết bây giờ có bao nhiêu thế lực đứng về phía người mang thiên mệnh không?"

Diệp Quân lắc đầu.

Cô gái cầm đao cong nói: "Trong thư viện Quan Huyên, Đại võ quan trong Võ Viện đã là sư phụ của người mang thiên mệnh, ông ta có học trò ở khắp thiên hạ, sức ảnh hưởng cực kỳ đáng sợ. Ngoài ra, Tiên Bảo Các cũng đã đứng về phía người mang thiên mệnh, hơn nữa hai thế lực siêu cấp tới từ hệ Ngân Hà là Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông cũng ủng hộ gã, Cửu Thiên Thập Địa cùng với một số thế gia và tông môn lớn còn lại cũng đang kéo nhau tiến lại gần gã!"

Diệp Quân khẽ gật đầu, không nói gì.

Cô gái cầm đao cong nói: "Bây giờ lợi ích của bọn họ đã gắn chặt với nhau. Diệp công tử, lần này tới vũ trụ Quan Huyên, ngươi không có chút khả năng thắng nào đâu. Bọn họ cũng sẽ không để cho ngươi thắng, vì nếu ngươi thắng, lợi ích của bọn họ sẽ bị tổn hại!”

Diệp Quân bỗng hỏi: "Ta nên xưng hô với cô nương thế nào?"

Cô gái cầm đao cong nhìn Diệp Quân rồi đáp: "Hoàn Nhan Cốt!"

Diệp Quân gật đầu: "Hoàn Nhan cô nương, cô có biết ở Thanh Châu, Kiếm Chủ Nhân Gian đã nói gì với ta không?"

Hoàn Nhan Cốt nheo mắt: "Nói gì?"

Diệp Quân xòe tay ra, kiếm Hành Đạo rung lên kịch liệt, trong chớp mắt, tiếng kiếm kêu vang vọng tinh không!

Hoàn Nhan Cốt nhìn kiếm Hành Đạo chằm chằm, trầm giọng nói: "Ngươi đừng nói với ta thanh kiếm này là Kiếm Chủ Nhân Gian cho ngươi nhé!"

Diệp Quân nghiêm túc nói: "Kiếm Chủ Nhân Gian nói với ta, trong thư viện hiện nay, tông môn và thế gia mọc lên nhiều như nấm, mục nát thối rữa, ông ấy mong ta có thể mau chóng trưởng thành, sau đó thay ông ấy quản lý thư viện, loại bỏ ung nhọt!"

Hoàn Nhan Cốt đơ mặt ra.

Trong tháp, giọng nói bí ẩn: "Hắn đang bốc phét đó hả?"

Sau một lúc im lặng, Tiểu Tháp nói: "Hắn đâu có bốc phét, đúng là cha hắn có ý này mà. Đương nhiên, hắn nghĩ mình đang bốc phét, người khác cũng cho rằng hắn đang bốc phét, nhưng hắn thật sự không bốc phét chút nào!"

Giọng nói bí ẩn thở dài: "Ta cứ cảm thấy hắn đã biết được gì đó rồi! Thật sự quá đáng sợ!"

Tiểu Tháp: "..."

Hoàn Nhan Cốt nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Diệp công tử, ngươi đang qua mặt ta đấy à? Nếu Kiếm Chủ Nhân Gian đã chọn ngươi làm truyền nhân thì sao ông ấy không tuyên bố thẳng thừng? Nếu ông ấy tuyên bố thẳng thì ngươi đâu đến nỗi phải bị đẩy tới bờ vực?"

Diệp Quân im lặng.

Con gái bây giờ đúng là khó lừa gạt mà!

Làm đàn ông khó quá!

Tiểu Tháp bỗng cười nói: "Khả năng lừa gạt của thằng nhóc này vẫn kém cha hắn một chút!"

Lúc này, Diệp Quân bỗng nói: "Hoàn Nhan cô nương, cô có biết vì sao ta dám giết người của nhà họ An hay không? Cô có biết vì sao ta không sợ hai vị Võ Thần của nhà họ An hay không?"

Hoàn Nhan Cốt nhíu mày.

Diệp Quân đang định nói tiếp thì Hoàn Nhan Cốt ngắt lời: "Ngươi nói với ta vì sao Kiếm Chủ Nhân Gian không tuyên bố người là truyền nhân của ông ấy đi! Ngươi chỉ cần nói rõ cho ta điểm này là được rồi!"

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Sau trận đại chiến năm xưa, Kiếm Chủ Nhân Gian ông ấy..."

Nói rồi, hắn chỉ vào đầu của mình: "Đầu ông ấy có vấn đề!"

Tiểu Tháp đang định nói thì giọng nói bí ẩn lên tiếng: "Ngươi đừng lên tiếng, đừng phản bác, đừng khuyên nhủ gì cả. Ta nghi ngờ hắn không phải đang lừa gạt cô gái kia mà là đang cố tình bẫy ngươi, đợi ngươi nhảy vào đấy!"

Tiểu Tháp: "..."

Thấy Tiểu Tháp không nói gì, Diệp Quân bỗng nhíu mày, sao Tháp gia không phản bác mình vậy? Trong ấn tượng của hắn, đầu óc của Tháp gia không linh hoạt đến vậy!

Trực giác cho hắn biết mình có quan hệ gì đó với Kiếm Chủ Nhân Gian, có thể là thân thích, hoặc Kiếm Chủ Nhân Gian có quan hệ gì đó với tổ tiên của hắn, nhưng hắn không dám chắc, thế nên hắn muốn bẫy để Tháp gia nói ra!

Tiếc là Tháp gia không nói gì!

Hoàn Nhan Cốt im lặng một lúc rồi hỏi: "Ngươi thấy ta sẽ tin ngươi sao?"

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Cô nương, ta cần phải nhanh chóng tới vũ trụ Quan Huyên nhưng bây giờ Tiên Bảo Các và các thế lực chắc chắn đang theo dõi ta, không muốn ta tới vũ trụ Quan Huyên nhanh như vậy. Nhất định người mang thiên mệnh kia đang tu luyện tuyệt chiêu gì đó, thế nên mong cô nương giúp ta, để ta nhanh chóng tới vũ trụ Quan Huyên!"

Hoàn Nhan Cốt: "Sao ta phải giúp ngươi?"

Sau một lúc im lặng, Diệp Quân nói: "Ta cho cô một trăm triệu kim tinh!"

Hoàn Nhan Cốt sững sờ.

Diệp Quân lại nói: "Nhưng chỉ có thể để nợ đó trước, đợi đến lúc ta tìm được cha ta, ông ấy sẽ trả cho cô! Ta có thể viết giấy nợ!"

Giọng nói bí ẩn bỗng nói: "Tiểu Tháp, ngươi đừng lên tiếng! Có thể đây cũng là một cái bẫy đấy!"

Tiểu Tháp: "..."
Chương 288: Sao nó không rơi?

Nghe Diệp Quân nói vậy, Hoàn Nhan Cốt không phản bác mà rơi vào trầm tư.

Cô ta điều tra được Diệp Quân tới từ Nam Châu nhưng không phải là con cháu nhà họ Diệp, chỉ là một đứa con nuôi.

Con nuôi!

Đây chính là một điều bí ẩn!

Mà kiểu người như Diệp Quân, tuyệt đối là sẽ có thân phận, có bối cảnh!

Nếu không sao Diệp Quân có thể đi được đến ngày hôm nay?

Không có truyền thừa thì Diệp Quân có thiên phú nghịch thiên tới cỡ nào cũng không thể có được thành tựu như bây giờ!

Cũng có nghĩa là chắc chắn thân phận bối cảnh của Diệp Quân vô cùng mạnh mẽ, chỉ là không biết mạnh mẽ đến độ nào mà thôi!

Nhưng dù thế nào, chắc chắn họ sẽ bỏ ra được một trăm triệu kim tinh!

Nghĩ đến đây, Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân: "Ta phụ trách đưa ngươi tới vũ trụ Quan Huyên, sau khi đến nơi, đợi ngươi tìm được cha ngươi, ngươi trả ta một trăm triệu kim tinh, ổn không?"

Nghe thế, Diệp Quân sững người!

Cô gái này tin lời mình thật à?

Hắn nói vậy chỉ để bẫy Tháp gia thôi, nhưng hắn không ngờ Tháp gia không hề lên tiếng, càng không ngờ cô nương này lại tin lời hắn thật!

Diệp Quân bỗng thấy hơi khó xử, vì hắn cảm thấy rước nợ về cho cha mình thế này không tốt cho lắm!

Biết đâu tình hình của cha bây giờ còn khó khăn hơn cả mình thì sao? Nếu mình rước thêm cục nợ một trăm triệu về cho ông ấy, thế chẳng phải là đẩy ông ấy vào tình thế khó hơn sao?

Diệp Quân thầm hỏi: "Tháp gia, ta không hỏi thân phận của cha ta, ta chỉ hỏi ông ấy có nhiều tiền không?"

Tiểu Tháp tức giận nói: "Cút!"

Diệp Quân: "..."

Diệp Quân đang định từ chối thì Hoàn Nhan Cốt bỗng nói: "Đi! Còn không đi nữa là người của Tiên Bảo Các sẽ đến đây đó!"

Nói rồi, cô ta quay người biến mất.

Diệp Quân do dự một lát rồi cũng vội đi theo!

Nợ thì cứ nợ đã vậy!

Cha trả nợ giúp con hình như cũng được mà!

Tầm một canh giờ sau, Hoàn Nhan Cốt đã dẫn Diệp Quân tới một mảng tinh không, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn, ở phía cuối tầm nhìn dường như có một tòa thành cổ, tòa thành không lớn lắm, treo lơ lửng trên không, nhìn thấy vậy Diệp Quân chấn động không thôi!

Diệp Quân cảm thán: "Thế giới vô biên, cái gì cũng có! Tòa thành này lại có thể treo lơ lửng trong tinh không, đúng là đỉnh!"

Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân, nhíu mày, sao tên này hệt như một thằng nhóc chưa trải sự đời thế nhỉ?

Diệp Quân bỗng tò mò hỏi: "Hoàn Nhan cô nương, sao tòa thành này lại treo lơ lửng trên tinh không vậy? Sao nó không rơi xuống?"

Hoàn Nhan Cốt khẽ nói: "Vì rơi xuống sẽ đập chết người nên nó không được rơi!"

Diệp Quân đơ cả mặt.

Hoàn Nhan Cốt: "Nơi này là Ám Đô, là chợ đen ngầm nổi tiếng. Nơi này rất đặc biệt, dù có là Tiên Bảo Các hay thư viện Quan Huyên cũng không thể vươn tay tới đây được!"

Diệp Quân chấn động: "Lợi hại vậy sao?"

Hoàn Nhan Cốt gật đầu: "Nơi này vàng thau lẫn lộn, người thế nào cũng có, vì người thường sống ở đây là những người bị truy nã trên các bảng và những hạng người tạp nham. Hơn nữa, những người có thể sinh tồn được ở đây đều không đơn giản".

Nói rồi cô ta nhìn Diệp Quân: "Nhớ kỹ, vào thành không được tin bất kỳ ai, biết chưa?"

Diệp Quân gật đầu: "Được!"

Hoàn Nhan Cốt nhìn chằm chằm Diệp Quân mà không nói thêm gì.

Diệp Quân cười gượng: "Ta chỉ tin cô, không tin ai nữa!"

Hoàn Nhan Cốt hơi sững người, sau đó sắc mặt cô ta trở nên dịu dàng hơn: "Ta biết thực lực của ngươi rất mạnh nhưng ngươi không thường xuyên lăn lộn bên ngoài, không biết lòng người hiểm ác. Ở ngoài này, lòng người phức tạp, đầy rẫy cạm bẫy, đặc biệt là ở Ám Đô này, những người ở trong đây đều đặt lợi ích lên hàng đầu, người có chút lương thiện đều không sống nổi ở đây".

Diệp Quân khẽ gật đầu: "Ta hiểu, ánh sáng không thể chiếu được đến rất nhiều nơi trên thế giới này!"

Hoàn Nhan Cốt gật đầu: "Đúng vậy! Tuy nơi này rất phức tạp, rất nguy hiểm nhưng cũng có điểm tốt, đó chính là chỉ cần ngươi có tiền thì mua cái gì cũng được, nhưng giá cao hơn rất nhiều so với bên ngoài!"

Diệp Quân bỗng hỏi: "Vừa nãy cô nói đến cả thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các cũng không quản được nơi này à?"

Hoàn Nhan Cốt: "Đúng vậy!"

Diệp Quân nhíu mày: "Độc lập bên ngoài thư viện Quan Huyên sao?"

Hoàn Nhan Cốt cười nói: "Ngươi biết ông lớn sau lưng Ám Đô này là ai không?"

Diệp Quân trầm giọng nói: "Thư viện Quan Huyên à?"

Hoàn Nhan Cốt gật đầu: "Ông lớn thật sự sau lưng là ai thì ta không biết, nhưng ta biết có ông lớn của thư viện Quan Huyên, không chỉ có thế, còn có cả ông lớn của Tiên Bảo Các nữa! Thế nên thư viện Quan Huyên muốn vươn tay tới đây chỉ có một cách duy nhất, đó chính là tổng viện thư viện đích thân tới kiểm tra, nếu không, người thường tới tra cũng sẽ không tra ra được gì, hoặc kẻ đó sẽ bốc hơi một cách vô duyên vô cớ!"

Nghe thế, Diệp Quân chợt vỡ lẽ!

Hoàn Nhan Cốt nói: "Lợi ích từ Ám Đô này quá quá lớn! Mỗi ngày dòng tiền luân chuyển ở đây ít nhất phải lên đến hàng chục tỷ kim tinh!"

Hàng chục tỷ!

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân dao động!

Hơi phi lý rồi nha!

Hoàn Nhan Cốt nói tiếp: "Lợi ích lớn cỡ này, người bình thường muốn động vào là không có khả năng! Vì sẽ dính dáng đến quá nhiều lợi ích sau đó!"

Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu!"

Hoàn Nhan Cốt nói: "Bình thường muốn di chuyển giữa các tinh vực thì chỉ có thể dùng trận pháp dịch chuyển của Tiên Bảo Các! Nhưng nơi này cũng có trận pháp dịch chuyển, tuy không toàn diện như Tiên Bảo Các nhưng vẫn có thể tới những đại thế giới chính! Quan trọng nhất là, ở nơi đây, chỉ cần ngươi có tiền thì sẽ được dùng trận pháp dịch chuyển, họn họ không hề quan tâm tới lệnh truy nã từ Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên!"

Diệp Quân hỏi: "Đắt không?"

Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân: "Từ đây tới tổng viện thư viện Quan Huyên ít nhất phải mất năm trăm vạn kim tinh!"
Chương 289: Tần các chủ có con trai

Năm trăm vạn!

Diệp Quân hít sâu vào một hơi!

Đắt cắt cổ!

Vốn dĩ hắn tưởng mình có thể được xem là một phú ông rồi! Nhưng bây giờ thấy mình thật buồn cười!

Những người ở tầng lớp dưới không thể nào ngờ được những người tầng lớp trên kiếm tiền như thế nào đâu!

Mà nơi này, rõ ràng cũng có dấu ấn của Tiên Bảo Các, phải biết rằng Tiên Bảo Các có trận pháp dịch chuyển và thương hội ở khắp mọi nơi!

Có thể nói, nơi nào có người, nơi đó có Tiên Bảo Các!

Diệp Quân lắc đầu, lòng thầm than: "Tháp gia, ngươi nói xem Tần các chủ kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì? Bà ấy có tiêu hết không?"

Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: "Tiêu không hết thì để lại cho con trai bà ấy tiêu!"

Diệp Quân hơi tò mò: "Tần các chủ có con trai à?"

Tiểu Tháp: "Có!"

Diệp Quân hỏi: "Con trai với Kiếm Chủ Nhân Gian à?"

Tiểu Tháp: "Đúng!"

Diệp Quân lại cảm thán: "Con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian với Tần các chủ thì chẳng phải là vừa sinh ra đã vô địch rồi hay sao? Nhưng ta thấy cuộc đời như vậy không có ý nghĩa gì, hắn không thể nào cảm nhận được sự vui vẻ của người nghèo chúng ta đâu!"

Tiểu Tháp nói: "Con trai của bà ấy không phải là người tốt!"

Diệp Quân nhíu mày: "Không phải là người tốt sao?"

Tiểu Tháp: "Đúng vậy! Nhiều mưu kế, giai đoạn đầu đời sống khổ sở lắm!"

Diệp Quân hơi ngờ vực, đang định nói gì thì Hoàn Nhan Cốt nói bỗng nói: "Cẩn thận chút!"

Diệp Quân thôi không suy nghĩ nữa, lúc này, bọn họ đã tới trước cổng thành rồi.

Trên cổng thành có một chàng trai mặc một bộ áo bào đen đang ngồi. Y ngồi trên cổng thành, nếu muốn qua cổng thành thì có nghĩa là phải đi dưới háng y để vào!

Diệp Quân nhíu mày!

Hoàn Nhan Cốt nhìn chàng trai: "Muốn thu phí qua đường của cả ta à?"

Thàng trai nhếch miệng cười nói: “Ta không thu phí của cô, nhưng..."

Nói rồi y nhìn Diệp Quân: "Nhìn vị này lạ mắt lắm, chắc là người mới, mà đã là người mới thì phải thu phí qua đường! Nhưng nể mặt Hoàn Nhan cô nương, ta thu ít một chút, một trăm vạn kim tinh thôi!"

Hoàn Nhan Cốt kéo tay áo Diệp Quân: "Thể hiện chút đi!"

Diệp Quân gật đầu, khẽ động tâm niệm, một thanh phi kiếm phóng lên!

Vù!

Chàng trai kia còn chưa phản ứng lại thì đầu đã bay ra ngoài, máu tươi văng xa đến mấy trượng!

Chàng trai: "..."

Hoàn Nhan Cốt quay đầu nhìn Diệp Quân, vẻ mặt khó tin: "Đại ca ơi, ta bảo ngươi thể hiện chứ không bảo ngươi giết người!"

Diệp Quân sửng sốt, sau đó cười gượng: "Ta hiểu nhầm! Xin lỗi!"

Nói rồi hắn xòe tay, nhẫn không gian của chàng trai kia bay vào tay hắn, trong đó có đến nghìn vạn kim tinh!

Diệp Quân lấy ra năm trăm vạn đưa cho Hoàn Nhan Cốt, Hoàn Nhan Cốt lắc đầu: "Hỏng chuyện rồi!"

Nói rồi cô ta kéo tay Diệp Quân chạy vào trong!

Diệp Quân hỏi: "Sao vậy?"

Hoàn Nhan Cốt trầm giọng nói: "Ở đây chia ra rất nhiều bang phái, bọn họ đoàn kết lại với nhau, kiếm chát vài lợi ích mà bên trên không nhìn thấy được, những bang phái có thể tồn tại được đều rất có thực lực! Người ngươi vừa giết là người của Nam Phái, là một trong hai phái lớn nhất ở trong thành, ngươi giết người của bọn họ là đang khiêu chiến với bọn họ, bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!"

Diệp Quân bỗng hỏi: "Nếu ta cướp của ở đây thì có phạm pháp không?"

Hoàn Nhan Cốt quya đầu nhình Diệp Quân: "Sao ngươi lại có suy nghĩ này?"

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Nghèo!"

Hoàn Nhan Cốt cạn lời.

Đúng lúc này, Hoàn Nhan Cốt bỗng dừng lại, trước mặt bọn họ có một người đàn ông trung niên đang đứng, xung quanh ông ta bỗng xuất hiện thêm một số cường giả nữa!

Thấy cảnh này, sắc mặt Hoàn Nhan Cốt bỗng u ám hẳn, cô ta nhìn người đàn ông trung niên: "Mạc Cam của Nam Phái!"

Cô ta không ngờ phó bang chủ của Nam Phái lại đến đây!

Mạc Cam cười nói: "Hoàn Nhan Cốt, hình như Nam Phái ta không có thù oán gì với cô, sao cô lại giết người của bọn ta?"

Hoàn Nhan Cốt bình tĩnh nói: "Đây chỉ là một hiểu lầm, ông tin không?"

Mạc Cam khẽ cười: "Cô thấy ta có tin không?"

Hoàn Nhan Cốt im lặng, không biết đang nghĩ gì.

Diệp Quân kéo tay áo Hoàn Nhan Cốt: "Đừng sợ, bọn họ không mạnh, nếu thật sự đánh nhau, mình ta có thể giải quyết hết!"

Hắn nói rất nhỏ nhưng tất cả mọi người đều nghe thấy!

Hoàn Nhan Cốt đen mặt: "Sau này, ngươi có thể dùng huyền khí truyền âm mấy câu kiểu này không? Hả?"

Diệp Quân suy nghĩ rồi nhìn Mạc Cam kia: "Ta tới đây là để dùng trận pháp dịch chuyển, không có ý đối địch với các vị, các vị có bằng lòng nhường đường thả ta đi không?"

Mạc Cam cười nói: "Nếu ta không bằng lòng thì sao?"

Vù!

Một tia kiếm quang phóng qua, mọi người còn chưa phản ứng kịp thì một thanh kiếm đã xuyên qua giữa ấn đường Mạc Cam!

Tất cả mọi người đều hoảng sợ!

Diệp Quân nhìn Mạc Cam với vẻ mặt không thể tin nổi kia: "Thế thì ta chỉ đành ngậm ngùi lấy nhẫn không gian của ông thôi!"

Nói rồi, hắn thu nhẫn không gian của Mạc Cam.

Mọi người: "..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK