Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3171: Nhân từ

Đi được một đoạn, Diệp Quân bỗng vươn tay ra: “Chẳng phải có phần thưởng sao?”

Tang Mi vỗ tay Diệp Quân: “Cho nợ trước vậy”.

Mặt Diệp Quân tối sầm lại: “Này, cô chẳng thành thật gì cả”.

Tang Mi cười nói: “Những gì ngươi làm hơn cả dự tính của ta, khiến ta rất bất ngờ nên ta quyết định sẽ tặng cho ngươi phần thưởng cao hơn”.

Diệp Quân cảm thấy có hứng thú: “Cao hơn?”

Tang Mi gật đầu: “Phải, nhưng tạm thời không thể đưa cho ngươi, ngươi chưa thể cầm được”.

Diệp Quân nói: “Cô không đưa cho ta thử thì sao mà biết không cầm lên được?”

Tang Mi cười nói: “Ta tặng cho ngươi một phần thưởng nhỏ trước, sau đó một thời gian sau sẽ đưa cho ngươi phần thưởng lớn đó, thế nào?”

Diệp Quân hỏi: “Phần thưởng nhỏ gì?”

Tang Mi vỗ vai Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Đã đưa cho ngươi rồi”.

Nói rồi cô ta đi về phía đằng xa.

Diệp Quân mặt xám như tro, mình không phải bị lừa đó chứ?

Đi được một lúc, hai người gặp được Nam Tiêu.

Nam Tiêu dẫn Diệp Quân và Tang Mi đến một quán trà trông khá đơn giản, Nam Tiêu cười nói: “Diệp huynh, huynh giỏi thật, ta không ngờ chỉ huynh lại có thể làm cho nơi này náo nhiệt như vậy, chỉ là Tiểu Tháp của huynh…”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Không sao”.

Nam Tiêu gật đầu: “Cũng may nhờ có huynh đoán trước được, bảo ta tới đây giám sát trước, mẹ nó chứ, đám người bên ngoài đó đúng là lòng lang dạ sói, có người còn muốn mua nhà của người dân ở đây với giá rất thấp… thậm chí còn có người dùng cách đe dọa…”

Diệp Quân nói: “Huynh giải quyết thế nào?”

Ánh mắt Nam Tiêu hiện lên vẻ tàn ác: “Trừng phạt một người để cảnh cáo, tịch thu tài sản”.

Diệp Quân gật đầu: “Phải như thế, nếu không không làm gì được đám người đó”.

Lợi ích quá lớn, nếu không có phạt nặng thì không thể uy hiếp được đám người tham lam đó.

Nam Tiêu do dự một chốc, sau đó nói: “Còn một việc nữa…”

Diệp Quân nói: “Huynh nói đi”.

Nam Tiêu trầm giọng nói: “Hai ngày nay cũng có vài người đã bán nhà, sau khi bán nhà thì lại làm gái mại dâm hoặc cờ bạc… Đột nhiên có nhiều tiền khiến họ hoàn toàn thay đổi… Những người như vậy, có khuyên cũng không có tác dụng, họ hệt như kẻ điên rồ”.

Nghe đến đây, Tang Mi quay sang nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân im lặng hồi lâu, khẽ nói: “Mặc kệ họ, chúng ta chỉ cứu những người đáng được cứu”.

Nam Tiêu gật đầu, họ có thể kiểm soát những người ở bên ngoài đến cưỡng ép, nhưng không thể quản được nhiều người ở đây đi cờ bạc.

Dù sao đó cũng là tiền của người ta, người ta tiêu thế nào, họ không có quyền hỏi.

Diệp Quân nói: “Tất nhiên cũng không thể bỏ mặc hoàn toàn, có người muốn đánh bạc từ trong máu, nhưng cũng có người bị người khác lừa gạt, nếu ta đoán không lầm thì bây giờ xung quanh chắc chắn có rất nhiều người chuyên làm việc này, huynh điều tra xem, nếu tra ra được thì cứ phạt nặng, tịch thu tài sản”.

Nam Tiêu nói: “Được”.

Nói rồi y dừng lại, sau đó lại nói: “Diệp huynh, ta có một thắc mắc…”

Diệp Quân cười nói: “Có phải đang nghĩ tại sao ta bỗng tạo ra ván cờ này để khôi phục nơi này không?”

Nam Tiêu gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân nói: “Nếu ta nói với huynh đây là ý của Thần Minh, huynh có tin không?”

Nam Tiêu do dự, sau đó nói: “Nếu là người khác thì ta không tin, nhưng huynh… ta tin, vì huynh sẽ không gạt ta”.

Diệp Quân bật cười: “Huynh nghĩ làm chuyện này có ý nghĩa không?”

Nam Tiêu ngẫm nghĩ một chốc rồi nói: “Nói thật thì nếu là trước kia, ta sẽ không làm như vậy vì thật ra người ở đây không có giá trị gì với ta, hơn nữa ta cũng không có khả năng làm được việc này, nhưng trong khoảng thời gian đến đây, ta mới nhận ra thế mà vẫn còn có một nhóm người nghèo dưới sự thống trị của Thần Minh…”

Nói rồi y khẽ lắc đầu: “Đây là vấn đề của Chúng Thần Điện, trong mắt bọn ta, chỉ có lợi ích, chỉ có thành tích, chỉ có cơ hội trèo lên cao…”

Nói rồi y thở dài.

Đây không phải là điều y có thể thay đổi, bản thân đang ở nơi đó, đôi khi muốn làm vài việc thiết thực thật ra vẫn khá khó.

Diệp Quân nói: “Nam huynh, huynh từng tiếp xúc với Thần Minh chưa?”

Nam Tiêu lắc đầu: “Sao ta có thể tiếp xúc với Thần Minh được… ngay cả chủ Thần Điện mà ta cũng khó mà tiếp xúc được”.

Diệp Quân hơi ngờ vực: “Vậy sức mạnh ý chí Thần Minh này…”

Nam Tiêu nói: “Quan ấn, trong quan ấn có chứa sức mạnh ý chí Thần Minh, chỉ cần ta đạt đến cấp bậc nhất định thì có thể có được quan ấn này, sau đó có thể đạt được sức mạnh ý chí Thần Minh mạnh hơn… Nhưng đó chỉ là sức mạnh, không phải bản thân Thần Minh”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Tang Mi bỗng nói: “Ngươi tín ngưỡng Thần Minh là vì ý nghĩ tín ngưỡng Thần Minh, chẳng hạn như phổ độ chúng sinh… hay là vì có sức mạnh đạt được nên tín ngưỡng?”

Nam Tiêu cười nói: “Không giấu gì em gái…”

Diệp Quân sửa lại: “Ta và Tang Mi cô nương là bạn”.

Nói rồi hắn nhìn Tang Mi, Tang Mi không tức giận.

Nam Tiêu nhìn hai người, sau đó nói: “Không giấu gì Tang cô nương, trong lòng ta tôn kính Thần Minh, nhưng nói thật, nếu không có lợi thì không ai có thể tin vào Thần Minh cả…”

Tang Mi khẽ nói: “Ta hiểu rồi, thật ra thứ ngươi tín ngưỡng không phải là bản thân Thần Minh mà là sức mạnh, quyền lợi”.

Nam Tiêu không biết nên nói thế nào nữa.

Tang Mi cười nói: “Việc này không có vấn đề gì, dù sao thì người không vì mình, trời tru đất diệt, mà ngươi… đã là người không tệ trong số rất nhiều quan viên rồi, ít nhất ngươi còn có lòng nhân từ”.
Chương 3172: Che mặt

Nam Tiêu cười khổ nói: “Đối với người như ta, Chủ Thần có lẽ là mục đích cuối cùng của cuộc đời. Nhưng trong khoảng thời gian này, ta cũng có vài ý tưởng, nếu có thể vừa có được quyền lực và sức mạnh, vừa có thể làm vài việc cho người bên dưới… vậy thì tốt quá”.

Tang Mi mỉm cười: “Suy nghĩ này của ngươi cũng rất hay”.

Diệp Quân bỗng nói: “Dạo gần đây nhà họ Quân có động tĩnh gì không?”

Nam Tiêu trầm giọng nói: “Động tĩnh không nhỏ, vẫn đang liên tục bêu xấu ta và huynh, nhưng không sao, bên trên sắp chỉnh đốn chúng rồi”.

Diệp Quân hỏi: “Đại tiểu thư nhà họ Quân đó là người thế nào?”

Nam Tiêu trầm giọng nói: “Người phụ nữ này không đơn giản, nói ra cũng rất lạ, lúc đầu cô ta rất bình thường, nhưng sau đó không biết vì sao lại đột nhiên bộc lộ ra thiên phú kinh người, hơn nữa còn vươn đến tầm cao với tốc độ rất nhanh, sau đó trở thành người đứng đầu nhà họ Quân trong thời gian rất ngắn. Kể từ khi cô ta đứng đầu nhà họ Quân, tài sản của nhà họ Quân đã tăng lên rất nhiều dưới sự lãnh đạo của cô ta…”

Diệp Quân nhíu mày.

Tang Mi bỗng nói: “Vật như cũ mà người thì khác xưa”.

Diệp Quân và Nam Tiêu nhìn Tang Mi, Tang Mi khẽ cười, không nói gì thêm.

Diệp Quân nhìn Nam Tiêu: “Nhà họ Quân có tài sản ở Chúng Thần Điện khác không?”

Nam Tiêu trầm giọng nói: “Có, hơn nữa quy mô không nhỏ”.

Diệp Quân khẽ nói: “Ta hiểu rồi”.

Nói rồi hắn nhìn xung quanh: “Hiện giờ nơi này hỗn tạp, Nam huynh phải để ý một chút”.

Nam Tiêu cười nói: “Yên tâm, bây giờ Chấp Pháp Vệ và quân cận vệ đều nghe theo chỉ huy của ta, ta đã bảo họ phái người đến, ta sẽ chú ý nơi này”.

Diệp Quân gật đầu.

Nói chuyện với Nam Tiêu một lúc, Diệp Quân và Tang Mi đứng dậy rời đi.

Trên đường đi, Diệp Quân bỗng nói: “Ta hơi lo”.

Tang Mi quay sang nhìn Diệp Quân: “Ngươi sợ cách này của ngươi bị các Thần trong Chúng Thần Điện lạm dụng à?”

Diệp Quân gật đầu.

Tang Mi nói: “Có từng nghĩ thay thế không?”

Diệp Quân ngạc nhiên nhìn Tang Mi.

Tang Mi cười nói: “Chỉ có nắm quyền mới có thể làm được nhiều việc hơn”.

Diệp Quân lắc đầu: “Người có trí tuệ thường không khoe mẽ, quân tử có tài nhưng không được như ý”.

Tang Mi im lặng một lúc, khẽ gật đầu: “Ta hiểu”.

Sau khi về đến phủ, Diệp Quân tiếp tục chăm chỉ tu luyện, Tang Mi thì không biết lại chạy đi đâu.

Bây giờ Diệp Quân luôn có cảm giác cho dù thực lực tăng lên bao nhiêu cũng không cảm thấy an toàn.

Giống như bây giờ, cho dù không sử dụng kiếm Thanh Huyên, có tự tin có thể đánh với một vị Chủ Thần, nhưng hắn chỉ là không có cảm giác an toàn.

Hình như có nguy hiểm chưa biết trước gì đó cứ luôn đến gần hắn.

Lẽ nào là chủ nhân Bút Đại Đạo?

Hắn nghĩ là có khả năng, mặc dù đại bá của hắn bảo tên khốn kiếp này không được đến gây phiền toái cho hắn trong vòng một trăm năm, nhưng hắn không nghĩ chủ nhân Bút Đại Đạo sẽ giữ lời.

Hơn nữa bên ngoài thì không thể đến, nhưng âm thầm thì sao?

Diệp Quân không suy nghĩ nữa, tiếp tục tu luyện.

Việc cấp bách bây giờ là nâng cao thực lực.

Thoáng chốc nửa tháng đã trôi qua.

Hiện giờ khu ổ chuột đã khác hoàn toàn, vô số thế gia và tông môn đổ về, giờ đây mỗi tấc đất ở đây đều quý giá, số phận của người dân nơi đây cũng có những thay đổi kinh thiên động địa.

Trong khoảng thời gian này, ngày nào Tang Mi cũng ở khu ổ chuột để đích thân giám sát cô, vì mọi người đều biết cô ta có mối quan hệ không tầm thường với Diệp Quân, mà Diệp Quân là huynh đệ của Nam Tiêu, thế nên các cường giả Chúng Điện Thần đều đều rất tôn trọng cô ta, cũng sẵn lòng phối hợp với cô ta…

Học viện bình thường do Chúng Thần Điện mở cũng đã được thành lập, Tang Mi chủ động xin làm giáo viên, thế là hàng ngày ngoài việc giám sát các tông môn và thế gia, cô ta còn dạy học.



Buổi tối tại nhà họ Quân.

Trong đại điện, các cường giả nhà họ Quân đều tập trung tại điện.

Hôm nay Quân U mặc một chiếc áo đen, mái tóc dài được buộc thành đuôi ngựa, thắt lưng là một dải ruy băng màu tím, khiến dáng người của cô ta trông vô cùng duyên dáng và mảnh mai, lúc này cô vừa lạnh lùng vừa lạnh lùng vừa nghiêm nghị.

Trước mặt cô ta có mười chín người, mười chín người này đều là cường giả hàng đầu của nhà họ Quân, trong đó có sáu vị Thần cao cấp, còn lại đều là cường giả Thần Cảnh, trong tay đều cầm một món đạo khí.

Cường giả Thần Cảnh có đạo khí có thể đánh lại cường giả cảnh giới Thần cao cấp.

Quân Diên nhìn Quân U: “Đã quyết định thật rồi sao?”

Quân U bình tĩnh nói: “Ông nói thử xem?”

Ánh mắt Quân Diên hiện lên vẻ tàn ác: “Do dự không quyết chỉ làm cho tình hình làm hỗn loạn, vậy thì đánh”.

Quân Quyết cáu kỉnh bật cười: “Ông đây đã muốn làm thế từ lâu rồi”.

Quân U đi ra ngoài, sau khi cô ta bước ra ngoài, có mười hai người mặc đồ đen xuất hiện trước mặt cô ta, người đồ đen dẫn đầu là một cường giả cấp Chủ Thần, phía sau ông ta đều là những cường giả cảnh giới Thần cao cấp.

Thấy trận thế như vậy, cường giả nhà họ Quân đều rất bất ngờ.

Người đồ đen dẫn đầu nhìn Quân U, khàn giọng nói: “Năm trăm triệu Chân Linh Tinh…”

Quân U đưa tay phải ra, một chiếc nhẫn bay đến trước mặt người đồ đen.

Bên trong là ba trăm triệu Chân Linh Tinh.

Quân U nói: “Sau khi xong việc, hai trăm triệu Chân Linh Tinh còn lại sẽ đến tay ngươi, cộng thêm một món đạo khí cực phẩm”.

Người đồ đen không do dự: “Được”.

Quân U nói: “Đi thôi”.

Chẳng mấy chốc một hàng người biến mất khỏi đó, mục tiêu của họ là phủ Tư Mệnh.

Tấn công cơ quan dẫn đầu.

Quân U nhìn tận cuối đêm đen: “Diệp Quân… Ngươi nghĩ vị Thiên Mệnh đứng phía sau ngươi có thể bảo vệ được ngươi sao? Nếu ngươi nghĩ thế thật thì ngươi sẽ thất vọng đấy”.
Chương 3173: Chắc chắn

Trên đường đi, không ai trong số các cường giả nhà họ Quân có thể ngờ rằng Quân U sẽ bất ngờ tấn công Diệp Quân, hơn nữa mục tiêu là phủ Tư Mệnh, vì Diệp Quân sống trong phủ Tư Mệnh.

Quân Diên hiểu được hành động tấn công của Quân U, vì khoảng thời gian này ông ta đã nhận ra sự bất ổn.

Từ khi chuyện xảy ra đến nay, điện Chủ Thần vẫn luôn giữ im lặng, quá mức bất thường.

Nếu trước đó họ giữ im lặng thì họ sẽ không suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ điện Chủ Thần không chỉ giữ im lặng mà còn giao cho Nam Tiêu những trọng trách quan trọng.

Điều này có nghĩa là gì?

Tức là các vị Chủ Thần ở điện Chủ Thần đã hoàn toàn đứng về phía Nam Tiêu, không chỉ thế, hiện tại rất có thể Nam Tiêu sẽ trở thành Chủ Thần tiếp theo.

Một khi Nam Tiêu trở thành Chủ Thần tiếp theo, lúc đó cực kỳ bất lợi với nhà họ Quân.

Thế nên bây giờ nhà họ Quân phải ra tay.

Nhưng ông ta cũng không ngờ Quân U lại dám dẫn họ tấn công phủ Tư Mệnh.

Phủ Tư Mệnh đại diện cho Chúng Thần Điện.

Quân Diên không khỏi lo lắng nhìn Quân U, nhưng Quân U không giải thích gì, trong mắt cô ta chỉ có sự bình tĩnh.

Quân Diên im lặng một lúc, thu ánh mắt lại, cuối cùng ông ta chọn tin tưởng Quân U, từ khi Quân U nắm quyền quản lý nhà họ Quân, thế lực của nhà họ Quân nhanh chóng bành trướng, hoàn toàn không thể nghi ngờ gì về năng lực của cô ta, chỉ là điều khiến ông ta hơi ngờ vực là Quân U tìm ở đâu ra nhiều cường giả bí ẩn thế?

Tốc độ của mọi người cực kỳ nhanh, thoáng chốc đã đến phủ Tư Mệnh.

Vì phải giám sát các thế gia và tông môn trong khu dân nghèo nên lúc này thủ vệ ở phủ Tư Minh rất ít, chỉ có mấy chục người, khi nhìn thấy các cường giả của nhà họ Quân, thủ vệ của phủ Tư Mệnh cũng bối rối.

Mấy người này muốn làm gì?

Một thống lĩnh dẫn đầu phủ Tư Mệnh thấy tình hình không ổn thì lập tức bước ra, y lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người nhà họ Quân, nghiêm giọng nói: “Các ngươi muốn làm phản…”

Lúc này người đồ đen bên cạnh Quân U bỗng biến mất khỏi đó.

Đồng tử thống lĩnh đó co rụt lại, vừa định ra tay, ngay sau đó một ánh sáng đen xuyên người y, lập tức biến thành máu.

Bị giết chết!

Các cường giả nhà họ Quân ở đằng sau Quân U nhìn nhau.

Giết thật rồi!

Mục tiêu chẳng phải là Diệp Quân sao?

Sao còn giết cả người của phủ Tư Mệnh?

Quân U bỗng nói: “Đi gặp Diệp công tử đó…”

Một các cường giả đánh thẳng vào phủ Tư Mệnh.

Khu dân nghèo.

Nam Tiêu đang tuần tra bỗng dừng lại, thời không trước mặt y khẽ run lên, ngay sau đó sắc mặt của y thay đổi: “Mẹ kiếp! Nhà họ Quân làm phản, mọi người đi theo ta…”

Nói rồi y dẫn tất cả cường giả ở đó lao lên trời…

Ở một nơi nào đó, Tang Mi bỗng ngẩng đầu nhìn bầu trời, thấy đám người Nam Tiêu bay lên trời, cô ta cau mày…

Trong một đại điện nào đó.

Khuất Tấn bỗng đứng lên, y ngẩng đầu lên nhìn bên ngoài, hơi ngạc nhiên nói: “Nhà họ Quân… phản rồi?”

Người đồ trắng ở cách bên cạnh y không xa híp mắt, cũng khá ngạc nhiên: “Phản rồi?”

Khuất Tấn sầm mặt: “Ừ”.

Sau khi nghe Khuất Tấn xác nhận, người đồ trắng lập tức đứng dậy, ông ta không thể tin được: “Đại tiểu thư nhà họ Quân này điên rồi sao? Cô ta định làm gì?”

Khuất Tấn nhìn chăm chú ra ngoài: “Người phụ nữ này muốn làm gì?”

Nói rồi, y như nhận ra điều gì, vội nói: “Người đâu”.

Vừa dứt lời, mấy mươi cường giả đỉnh cấp xuất hiện, khí tức của ai cũng khó dò.

“Khoan đã”.

Người đồ trắng bỗng ngăn Khuất Tấn lại: “Lão đại, đợi đã”.

Khuất Tấn quay lại nhìn người đồ trắng, ánh mắt người đồ trắng hiện lên vẻ u ám: “Mục tiêu của người phụ nữ đó là Diệp Quân, cũng là Nam Tiêu… Mà nếu cô ta đã dùng hết sức lực để làm điều này, chắc là cô ta phải có một con át chủ bài… Ý ta là chúng ta có thể đợi, đợi Nam Tiêu đó cũng…”

Khuất Tấn im lặng.

Từ lúc các vị Chủ Thần phía trên bảo y và Qua Hàn trợ giúp Nam Tiêu, y đã biết Nam Tiêu là chủ thần thứ bảy, điều này gần như là chắc chắn…

Dĩ nhiên y và Qua Hàn đều không cam lòng, dù sao y và Qua Hàn đã âm mưu nhiều năm như vậy, chỉ còn cách một bước nữa là tiến lên một bước, nhưng hiện tại lại bị Nam Tiêu giành mất…

Lúc này dĩ nhiên y hiểu rõ ý của người đồ trắng, nếu nhà họ Quân giải quyết Nam Tiêu thật tức là giải quyết một đối thủ cạnh tranh cho y…

Tuy nhiên, suy nghĩ này vừa nảy sinh đã bị chính bản thân y dập tắt, Khuất Tấn trầm giọng nói: “Bạch Bào, đại trượng phu, có việc có thể làm, có việc không nên làm, sao ta có thể chỉ vì lợi ích cá nhân mà làm trái nguyên tắc? Tất cả mọi người lập tức đến phủ Tư Mệnh với ta…”

Nói rồi y phất áo bước ra khỏi điện.

Bạch Bào do dự, cũng lập tức đi theo.
Chương 3174: Yêu nghiệt

Phủ Tư Mệnh.

Quân U đến bên ngoài phòng tu luyện của Diệp Quân, lúc này cửa điện của phòng tu luyện chậm rãi mở ra, Diệp Quân bước ra.

Diệp Quân mặc một bộ đồ đơn giản, không cầm kiếm, lúc nhìn thấy đám người Quân U, hắn cũng hơi ngạc nhiên.

Vì hắn cũng không ngờ người phụ nữ này lại điên cuồng đến thế…

Làm thế chẳng khác nào làm phản cả.

Quân U nhìn Diệp Quân, sắc mặt rất bình tĩnh: “Diệp công tử, lại gặp nhau rồi”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cô nương vội vàng giết ta thế à?”

Quân U gật đầu: “Nếu người như công tử có thể làm bạn, tất nhiên là tốt, nếu đã không thể làm bạn thì nhanh chóng tiêu diệt”.

Diệp Quân nhìn Quân U, cười nói: “Vậy thì cô còn đợi gì nữa?”

“Hỗn láo”.

Quân Quyền bỗng tiến ra một bước, tức giận chỉ vào Diệp Quân: “Sắp chết đến nơi rồi mà còn kiêu ngạo, ông đây tiễn ngươi đi gặp cha ngươi”.

Nói rồi ông ta tiến lên trước, đấm mạnh một cú vào đầu Diệp Quân, thế nhưng ngay sau đó…

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, một thanh kiếm đâm thẳng vào ngực Quân Quyền, sức mạnh cực lớn khiến ông ta lùi lại, cuối cùng bị ghim vào bức tường phía xa.

Quân Quyền trợn tròn mắt, ông ta khó tin nhìn Diệp Quân: “Đệch… ngươi đánh giỏi thế…”

Mọi người đều há hốc mồm.

Diệp Quân nhìn Quân U, sau đó nhìn sang người đồ đen bên cạnh cô ta, hơi phấn khích nói: “Cường giả cảnh giới Chủ Thần… đến đây”.

Mọi người: “…”

Người đồ đen bên cạnh Quân U khàn giọng nói: “Đại tiểu thư, cô không nói thực lực của người này đã đạt đến cấp bậc Chủ Thần”.

Quân U bình tĩnh nói: “Ngươi có thể nuốt lời”.

Người đồ đen lắc đầu: “Không, ý của ta là thêm tiền”.

Quân U rất hào phòng: “Tăng gấp đôi”.

Người đồ đen bật cười: “Vậy cảm ơn đại tiểu thư”.

Nói rồi gã bỗng tiến lên trước, một luồng uy lực đáng sợ bao phủ lấy Diệp Quân.

Các cường giả phía sau gã biến sắc, lập tức lùi về sau.

Uy lực của người đồ đen giống như một dòng nước lũ vô tận, chỉ một luồng uy lực đã khiến nhiều người không chịu nổi.

Cường giả cảnh giới Chủ Thần.

Lúc cảm nhận được uy lực của người đồ đen, Diệp Quân lại trở nên phấn khích.

Từ sau trận chiến với chủ nhân Bút Đại Đạo, hắn cũng chưa đánh nhau lần nữa, trong khoảng thời gian này, hắn mỗi ngày đều điên cuồng luyện tập, đạt được một số thành tựu, cho nên tay hắn cũng rất ngứa ngáy, bây giờ cuối cùng hắn cũng có thể so chiêu với cường giả đỉnh cấp của nền văn minh này.

Diệp Quân cũng tiến lên một bước, một tiếng kiếm kêu bỗng vang lên từ trong sân, sau đó mọi người nhìn thấy một tia kiếm quang nhanh như chớp đánh mạnh vào người đồ đen.

Khi cảm nhận được kiếm thế đáng sợ đó của Diệp Quân, các cường giả nhà họ Quân đều không thể tin được.

Họ hoàn toàn không ngờ thực lực của Diệp Quân lại mạnh như thế, thế mà có thể đánh bại được cường giả cảnh giới Chủ Thần…

Quân U lại bình tĩnh lạ thường.

Cách đó không xa, thanh kiếm của Diệp Quân xé toạc khí tức và sức mạnh của người đồ đen thành một cái lỗ, thanh kiếm đâm thẳng vào, giết chết người đồ đen.

Thấy kiếm của Diệp Quân lao đến, ánh mắt người đồ đen hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Thú vị…”

Nói rồi cơ thể gã bỗng trở nên hư ảo, trên kiếm của Diệp Quân bỗng xuất hiện những phù văn dày đặc và kỳ quái, ngay lúc những phù văn đó xuất hiện, tốc độ kiếm của Diệp Quân lập tức trở nên chậm hơn, cùng lúc đó toàn bộ kiếm ý bắt đầu bị ăn mòn.

Diệp Quân bỗng tiến lên một bước, kiếm quang sáng lên từ dưới chân, nhát kiếm của hắn lập tức chém tới trước mặt người đồ đen, người đồ đen lại cười một cách quái dị, chỉ thấy gã đột nhiên giơ tay phải lên, ấn mạnh xuống, vô số phù văn màu đen lao ra, nhấn chìm Diệp Quân.

Những phù văn màu đen đó giống như dây xích sắt quấn lấy Diệp Quân, một luồng khí tức chết chóc và ăn mòn lan từ trên trời xuống đất, khi cảm nhận được luồng khí chết chóc và ăn mòn này, sắc mặt của các cường giả xung quanh thay đổi, đều lùi về sau.

Mặc dù đa số chỉ cách nhau một cảnh giới với cường giả cảnh giới Chủ Thần, nhưng một cảnh giới này là cách biệt cực lớn.

Đúng lúc này, một tiếng kiếm vang lên, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, những phù văn màu đen đó bị kiếm quang chém thành từng mảnh, sau đó một tia kiếm quang lao thẳng đến chỗ người đồ đen.

Người đồ đen cười nhạo: “Có bản lĩnh đấy”.

Nói rồi hai tay gã giơ lên, sau đó đè xuống.

Ầm!

Khu vực thời không mà gã và Diệp Quân đang đứng lập tức sôi sục, sau đó Diệp Quân và kiếm của hắn bị áp chế, dưới uy lực bí ẩn đáng sợ này, kiếm quang của Diệp Quân bắt đầu dần biến mất.

Diệp Quân bỗng lắc tay phải, một tiếng kiếm vang lên, kiếm trong tay đánh tan uy lực bí ẩn trong sân.

Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn người đồ đen, khẽ cười: “Đại Đạo áp chế? Đạo của ngươi không áp chế được ta”.

“Vậy à?”

Người đồ đen nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nào, để ta xem thử ngươi yêu nghiệt thế nào…”

Nói rồi gã biến mất khỏi đó.
Chương 3175: Không bình thường

Thấy Đại Đạo của mình vậy mà lại không áp chế nổi đạo của Diệp Quân, người áo đen cuối cùng cũng có phần cảnh giác với Diệp Quân, bởi vì Đại Đạo mà không áp chế nổi Diệp Quân đồng nghĩa là cảnh giới Đại Đạo của thiếu niên kiếm tu trước mặt này không hề thấp hơn y.

Gặp phải đối thủ rồi.

Y không dám khinh địch, lập tức bước về phía trước một bước rồi biến mất. Mà vào khoảnh khắc y biến mất đó, thời không ở xung quanh Diệp Quân đột nhiên rạn nứt, tiếp theo đó, từng sợi dây xích phù văn thần bí từ trong những thời không bị rạn nứt đó bay ra ngoài, lao thẳng về phía Diệp Quân.

Thấy những sợi xích này, vẻ mặt Diệp Quân vẫn vô cùng bình tĩnh, cổ tay khẽ run lên, kiếm quang như một trận động đất lao ra ngoài, hai luồng sức mạnh vừa va chạm vào nhau, từng tiếng nổ khủng khiếp vang dội ra khắp nơi.

Cách đó không xa, bên cạnh Quân U, Quân Diên trầm giọng nói: “Nhiều nhất hơn chục hơi thở nữa, mấy người Nam Tiêu có thể chạy về rồi, chúng ta không thể tiếp tục lãng phí thời gian được nữa…”

Quân U nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Vậy cùng lên đi!”

Cùng lên!

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Quân U, một đám cường giả nhà họ Quân và cường giả do người áo đen mang tới đều đồng loạt lao về phía Diệp Quân.

Đánh hội đồng!

Xa xa, thấy một đám cường giả nhà họ Quân giết tới, Diệp Quân lại cười lớn:“Cùng lên đi có gì phải sợ chứ?”

Dứt lời, hắn một kiếm chém lui một cường giả ở cảnh giới Chủ Thần, tiếp theo đó, hắn mạnh mẽ chém ngang, kiếm quang chợt lóe, một đám cường giả nhà họ Quân bị đánh bay ra ngoài trong nháy mắt, vài tên cường giả nhà họ Quân dẫn đầu thì bị chém chết ngay tại chỗ!

Giờ khắc này, những cường giả tới vây công Diệp Quân nhất thời đều sợ hãi.

Kiếm tu!

Kiếm tu cấp bậc Chủ Thần…

Diệp Quân cầm kiếm đứng đó sừng sững, giữa lông mày hiện ra sự phong lưu ngang ngược. Hắn nhìn người áo đen ở phía xa xa, trong mắt không hề che giấu sự phấn khích: “Ngươi ẩn giấu thực lực làm gì? Nào nào, sử dụng hết toàn bộ sức lực của ngươi đi nào để ta cảm nhận cảm giác “nguy hiểm” một chút, ta đã rất lâu không có cảm giác này rồi.”

Tông Tín: “…”

Người áo đen trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Thực sự đã xem thường ngươi rồi, dám có ý tưởng vô địch mà lại đi được đến trình độ này, quả không hổ là…”

Nói đến đây, y không tiếp tục nói nữa.

Diệp Quân không nói gì, hắn hít một hơi thật sâu, nhẹ giọng nói: “Tang Mi nói rất đúng, đời người là không ngừng khiêu chiến với bản thân, để bản thân ở giai đoạn thống khổ nhất, hiện giờ cảm giác vô địch này mặc dù rất sảng khoái, nhưng vẫn luôn cảm thấy thiếu chút gì đó…”

Tông Tín đột nhiên nói: “Trước đây ta nghe Tiểu Tháp nói, trước kia ngươi đẹp trai không quá ba ngày, đúng không?”

Diệp Quân: “…”

Chính vào lúc này, người áo đen đột nhiên mở lòng bàn tay ta, trong tay y đột nhiên xuất hiện một tấm bùa đen.

Đạo khí cực phẩm!

Hai mắt người áo đen chậm rãi nhắm lại, tấm bùa đen đó lập tức bốc cháy, mà cùng lúc đó, thời không ở xung quanh Diệp Quân đột nhiên trở thành một biển lửa kỳ dị.

Đối mặt với biển lửa kỳ dị này, Diệp Quân vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn cầm kiếm chém ngang, kiếm quang hiện lên, tất cả ngọn lửa vậy mà lại không thể tới gần hắn.

Xa xa, người áo đen đột nhiên nói: “Diệt!”

Dứt lời, tấm bùa đang bốc cháy trong tay y đột nhiên hóa thành một ngọn lửa lao về phía Diệp Quân, những chỗ mà ngọn lửa đi qua, thời không hoàn toàn không chịu đựng nổi, bị dung hợp.

Diệp Quân cầm kiếm đâm về phía trước, trực tiếp đâm vào tấm bùa lửa đó. Mà lúc này, bên trong tấm bùa lửa lại đột nhiên hiện ra một uy lực Đại Đạo, cộng với uy thế Đại Đạo từ trên người của người áo đen, đây là hai loại đạo thế chồng chéo.

Người và đạo khí cực phẩm dung hợp!

Loại chiến lực này được khai triển ra sẽ vượt xa cường giả ở cảnh giới Chủ Thần thông thường, từng luồng khí tức đại đạo khủng bố như thủy triều chèn ép lao về phía Diệp Quân, những luồng kiếm quang mà Diệp Quân thả ra, bắt đầu tan biến từng chút một dưới sự liên hợp của người áo đen với đạo khí cực phẩm này.

Đạo khí cực phẩm, thần vật ở cấp bậc này thì bản thân sẽ tương đương với một vị cường giả cảnh giới Chủ Thần, mà nếu do người luyện chế ra nó sử dụng thì uy lực sẽ lại càng khủng bố, giờ phút này, kiếm ý của Diệp Quân đã bắt đầu không chịu đựng được sức mạnh của người áo đen…

Chính vào lúc này, hai mắt Diệp Quân từ từ nhắm lại, giây sau, người áo đen lập tức biến sắc. Chỉ thấy kiếm của Diệp Quân giống như ma quỷ mà xuyên thẳng qua đạo khí cực phẩm của y, trực tiếp giết tới trước mặt y, mà giờ phút này đạo khí cực phẩm của y lại giống như bị cái gì đó giữ lại…

Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy người áo đen liên tiếp bị đánh lui, mà trong lúc y liên tục bị đánh lui đó, trước ngực y có luồng kiếm quang lóe sáng.

Vẻ mặt của đám cường giả nhà họ Quân sững sờ, bị giết rồi sao?

Chỉ có Quân U đứng đầu vẫn trấn định như cũ, đám cường giả nhà họ Quân thấy Quân U trấn định như vậy cũng đồng loạt ổn định lại tâm tình, không lộn xộn nữa.

Cách đó không xa, Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn người áo đen, dưới lớp áo đen là một bộ giáp màu vàng, mà vào lúc này, trên tấm giáp màu vàng đó đã hằn lên một vết kiếm sâu.

Đạo khí cực phẩm!

Hai đạo khí cực phẩm!

Diệp Quân cau mày, tên này vậy mà lại giàu có như vậy, lai lịch quả không bình thường.

Hắn liếc nhìn Quân U vẫn đang trấn định ở phía xa xa, bản thân không thể khinh thường, cô gái này có phần không bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK