Sắc mặt Dạ Nam Phong xấu xí vô cùng, thấy hắn chớm đi thì biến sắc, lập tức đuổi theo. Trước đó cha đã nói chuyện với cô ta, rằng chỉ cần liên hôn thành công thì cô chính là Hoàng đế đời kế tiếp.
Chắc chắn là vậy.
Thậm chí còn có thể cưỡng chế tăng cường huyết mạch Vương Đạo của nhà họ Dạ!
Có thể nói, chỉ cần liên hôn thành công, số mệnh của cô ta sẽ thay đổi, từ một con tốt thí của gia tộc trở thành người cầm quyền, lại còn có nhà chồng mạnh mẽ làm hậu thuẫn.
Sở dĩ ban nãy lạnh lùng xa cách là vì cô ta ôm lòng bất mãn với cuộc hôn nhân này nên vùng vằng giận dỗi, nào ngờ thanh niên này lại ngạo mạn đến nỗi không thèm chấp.
Dạ Nam Phong bước nhanh đến hòng chặn đường Diệp Quân nhưng lại bị kiếm ý hùng hậu khóa cứng tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Cô ta biến sắc, nhưng kiếm ý thoắt cái biến mất, mà Diệp Quân cũng đã đi ra ngoài.
Thấy Diệp Quân bước ra với vẻ mặt âm trầm, Dạ Quân âm thầm thở dài.
Chủ nhân bút Đại Đạo thấy Dạ Nam Phong hớt hải chạy ra thì im lặng.
Diệp Quân cười nói: “Tiền bối, đổi người khác đi”.
Dạ Quân: “Cậu chắc chứ?"
Diệp Quân gật đầu.
Dạ Quân liếc nhìn Dạ Nam Phong: “Nó là đứa con gái xinh đẹp nhất, thiên phú cao nhất của ta, huyết mạch Vương Đạo cũng...”
Diệp Quân: “Đổi”.
Sau một hồi im lặng, Dạ Quân đáp: “Được”.
Lời này khiến sắc mặt Dạ Nam Phong trắng bệch: “Phụ vương...”
Dạ Quân chỉ phẩy tay: “Lui xuống đi”.
Nhìn thế này cũng đủ biết chuyện gì vừa xảy ra bên trong, khiến ánh mắt ông ta nhìn Dạ Nam Phong tràn đầy thất vọng.
Ông ta đã nói chuyện với con mình trước khi Diệp Quân đến đây, nào ngờ nó vẫn tự đâm đầu vào chỗ chết.
Đừng nói Dạ Nam Phong, ngay cả Hoàng đế Đế quốc Vĩnh Dạ cũng không có quyền làm kiêu trước mặt Diệp Quân. Chỉ mỗi chủ nhân bút Đại Đạo thôi mà bọn họ đã không ai có thể chống lại, nói chi là Chân Thần sau lưng Diệp Quân.
Hơn nữa, theo lời chủ nhân bút Đại Đạo thì thân phận vị Diệp công tử này không đơn giản chút nào.
Nếu thành thân được với hắn thì Dạ Nam Phong sẽ có được sự hậu thuẫn khổng lồ, sở hữu địa vị không thể lay chuyển ở Đế quốc Vĩnh Dạ. Hơn nữa, một khi huyết mạch của cô ta thành hình thì sức mạnh cũng sẽ đạt đến một tầm cao mới.
Ai mà ngờ mọi chuyện sẽ thành thế này.
Thấy Dạ Nam Phong còn muốn mở miệng, Diệp Quân lại khoát tay: “Lui xuống!"
Sắc mặt Dạ Nam Phong xám ngoét.
Cô ta biết Đế quốc này sẽ không có phần của cô ta nữa.
Chỉ một chốc mà ngã xuống từ mây cao.
Dạ Quân mặc kệ đứa con gái này, lại nói: “Gọi Nam Tình đến đây”.
Nam Tình??
Dạ Nam Phong nhìn ông ta với vẻ kinh hãi, không phải vì cha cho gọi em gái của mình đến, mà là vì Diệp công tử nói đổi người là cha lập tức làm theo không chút do dự, không chút tức giận.
Thế là cô ta chợt ngộ ra điều gì.
Không lâu sau, lại một cô gái xuất hiện. Nàng ấy mặc váy dài màu mực thẳm, dung mạo có tám chín phần tương tự với Dạ Nam Phong, nhưng khí chất hoàn toàn khác biệt. Dạ Nam Phong mang lại cảm giác lạnh lẽo, người sống chớ gần; Dạ Nam Tình lại toát ra vẻ yếu đuối, hơn nữa cảnh giới mới đến Tuế Nguyệt Tiên, không những thấp mà còn khá bất ổn, rõ ràng là dùng ngoại vật để thăng cấp.
So sánh về cảnh giới, Dạ Nam Tình thua Dạ Nam Phong quá nhiều.
Vì Dạ Nam Phong đã là cường giả Đại Đế.
Dạ Nam Tình cung kính hành lễ với Dạ Quân: “Phụ hoàng”.
Ông ta gật gù: “Con đến trò chuyện với Diệp công tử đi”.
Dạ Nam Tình thoáng ngẩn ra, đoạn thi lễ với Diệp Quân: “Diệp công tử”.
Hắn cười đáp: “Chúng ta vào trong nói chuyện, Nam Tình cô nương”.
Rồi xoay gót đi vào.
Dạ Nam Tình đi theo sau một thoáng lưỡng lự.
Bên trong.
Diệp Quân hỏi Dạ Nam Tình: “Cô biết vì sao cha cô cho gọi đến không?"
Dạ Nam Tình gật đầu.
Diệp Quân: “Cô thấy thế nào?"
Dạ Nam Tình mỉm cười: “Diệp công tử hẳn nên chọn tỷ tỷ. Tỷ ấy không chỉ có thiên phú cao mà còn giỏi giang, phụ hoàng cũng đang đào tạo thành người thừa kế...”
Diệp Quân: “Nếu ta vẫn chọn cô thì sao?"
Dạ Nam Tình rơi vào im lặng một hồi lâu: “Thứ cho ta nói thẳng, Diệp công tử. Ta không thích liên hôn kiểu này, nhưng ta biết ta không thể từ chối. Cho dù không phải là Diệp công tử, phụ hoàng về sau cũng sẽ gả ta cho người khác để đổi lấy lợi ích...”
Diệp Quân: “Cô chưa trả lời câu hỏi của ta”.
Dạ Nam Tình nhìn hắn: “Nếu thành thân với Diệp công tử, ta sẽ hoàn thành tốt bổn phận của một người vợ”.
Ý là cô ta không thích Diệp Quân, nhưng hai bên có thể thành thân, cô ta cũng sẽ làm tốt bổn phận của mình.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu ý cô nương. Thế này đi, chúng ta tổ chức lễ thành thân, nên danh vợ chồng nhưng không cần làm gì cả. Ta vẫn sẽ giúp cô củng cố huyết mạch gia tộc, đưa cô lên làm Đế vương... Đợi mọi chuyện kết thúc rồi, chúng ta sẽ ly hôn trong hòa bình. Ta sẽ thông cáo rõ ràng với thế nhân, cho họ biết cô đã trở lại làm người tự do”.
Dạ Nam Tình ngây ngẩn tại chỗ.
Chương 934: Quyết định
Liên hôn.
Thật ra Diệp Quân cũng rất không thích cái trò hai người xa lạ phải cưới nhau rồi chung sống như vợ chồng này, nhưng hắn đang cần Đế quốc Vĩnh Dạ giúp đỡ, vì vậy cần phải nghĩ ra một biện pháp vẹn toàn.
Ai cũng có được thứ mình muốn.
Đó chính là kết hôn giả, khi ấy hai bên đều tự đặt mình vào trong một mối quan hệ, nhưng lại không phải vợ chồng thật, chỉ cần làm ra vẻ vậy thôi, xem như một công đôi việc.
Dạ Nam Tình tỏ ra bất ngờ khi nghe Diệp Quân nói vậy, lại thấy hắn không có vẻ gì là đùa giỡn, bèn chần chừ hỏi: “Thật sự có thể làm như vậy sao Diệp công tử?"
Hắn gật đầu cười: “Chỉ cần chúng ta phối hợp thì hẳn sẽ không thành vấn đề”.
Dạ Nam Tình rơi vào im lặng.
Diệp Quân: “Sao vậy?"
Dạ Nam Tình: “Vì sao không tìm tỷ tỷ ta? Tỷ ấy mạnh hơn, chắc chắn càng có thể phối hợp với ngươi”.
Diệp Quân: “Vốn định là vậy, nhưng ta không thích tính tình cô ta”.
Dạ Nam Tình trầm ngâm một hồi rồi đáp: “Ta bằng lòng hợp tác cùng Diệp công tử”.
Diệp Quân cười: “Quyết định thế đi. Hai chúng ta giả vờ thành thân, đợi mọi chuyện xong xuôi rồi thì ly hôn, ai lo việc nấy”.
Dạ Nam Tình gật đầu: “Vâng”.
Diệp Quân: “Vậy ra ngoài thôi”.
Nói rồi đưa Dạ Nam Tình rời khỏi đại điện.
Thấy Dạ Quân nhìn sang, Dạ Nam Tình khẽ gật đầu, khiến một nụ cười xuất hiện trên mặt ông ta.
Liên hôn.
Nếu vụ việc này thành công thì chính là một chuyện cực kỳ có lợi cho Dạ gia, đặc biệt là với nhánh của ông ta, mang đến vô số lợi ích khổng lồ.
Dạ gia có rất nhiều nhánh nhỏ dẫn đến tranh giành nội bộ, nay chỉ cần thành công liên hôn với Diệp Quân đồng nghĩa với có được một trợ thủ đắc lực bên mình.
Dạ Quân buột miệng nói ngay: “Ba ngày sau thành thân”.
Diệp Quân và Dạ Nam Tình đều trợn mắt ngạc nhiên.
Dạ Quân giải thích: “Diệp công tử đừng ngạc nhiên, ta có ý định để Nam Tình ra cạnh tranh cho Đế vị nên mới phải nhanh chóng như vậy”.
Diệp Quân hoài nghi: “Chẳng lẽ tiền bối không muốn đảm nhiệm tiếp sao?"
Dạ Quân mỉm cười: “Không cần. Sức mạnh của ta nay đã đạt đến một trình độ nhất định mà khí vận Vương Đạo không còn tác dụng quá lớn nữa. Lui xuống bế quan tu luyện sẽ càng tốt hơn cho ta”.
Diệp Quân gật gù, không hỏi gì thêm.
Dạ Nam Tình do dự mở lời: “Phụ hoàng, con...”
Dạ Quân cười: “Con không cần phải lo. Dạ Nam Phong và Dạ Thư Nhu đều đã thân bại danh liệt đêm nay, không còn ai có thể cạnh tranh với con nữa, cho dù có thì ta tin Diệp công tử cũng sẽ có cách giúp con giải quyết”.
Thế là Dạ Nam Tình chuyển ánh mắt sang Diệp Quân.
Diệp Quân lại nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, thấy ông ta khe khẽ gật đầu.
Hắn chỉ đành cười khổ.
Thành thân trong ba ngày tới?
Có lẹ quá không vậy?
Dạ Quân cười: “Bây giờ đang trong thời kỳ đặc thù, mọi việc lấy đơn giản làm đầu. Diệp công tử an tâm, hôn sự này sẽ do Dạ gia cử hành”.
Diệp Quân đành gật đầu: “Được”.
Dạ Quân: “Trong khoảng thời gian này, công tử hãy tiếp tục ngụ ở hoàng cung. Ám vệ của ta báo cáo rằng vẫn có một vài Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả ẩn nấp trong Đế quốc, có lẽ chúng sẽ không dễ dàng từ bỏ”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Dạ Quân tiếp tục: “Cả hai ở cùng nhau”.
Thấy Diệp Quân lẫn Dạ Nam Tình đều nhìn mình, ông ta nghiêm mặt nói: “Đừng nghĩ nhiều, ta chỉ sợ bọn chúng ra tay với Nam Tình thôi. Con bé mà có mệnh hệ gì thì kế hoạch hợp tác của chúng ta đổ sông đổ biển”.
Diệp Quân chỉ nhìn ông ta chằm chằm.
Chợt chủ nhân bút Đại Đạo chêm vào: “Cũng tốt thôi, thuận tiện gia tăng tình cảm ấy mà”.
Thế là Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, chỉ thấy cô ta cúi đầu.
Dạ Quân: “Nam Tình, đưa Diệp công tử xuống nghỉ ngơi đi”.
Cô ta gật đầu rồi nói với Diệp Quân: “Mời công tử”.
Diệp Quân đáp lại rồi theo cô ta rời đi.
Thấy cả hai đi rồi, Dạ Quân mới khẽ nói: “Tiền bối, đây là canh bạc tất tay của ta”.
Chủ nhân bút Đại Đạo điềm tĩnh đáp: “Ta cũng dốc hết vốn liếng vào đây, ngươi sợ cái gì chứ?"
Dạ Quân cười khổ.
Nếu không vì Chủ nhân bút Đại Đạo thì ông ta sẽ chẳng bao giờ dám hợp tác cùng Diệp Quân.
Bởi vì những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả xuất hiện vào hôm qua kia quá mức kinh khủng, mà ông ta còn biết điều kinh khủng hơn.
Đó là sự tồn tại của một nhóm người có thể đi ngược dòng thời gian!
Ngay cả ông ta hiện cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm vậy mà thôi.
Nếu Vĩnh Dạ Thành không có trận pháp hùng mạnh lẫn khí vận Vương Đạo, e rằng bọn chúng đã giết chết ông ta vào đêm qua rồi.
Vì vậy nên cuộc liên hôn này chính là một canh bạc đối với Dạ Quân lẫn Đế quốc Vĩnh Dạ.
Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: “Nếu hắn thất bại thì ai cũng phải chết; nếu hắn thắng thì cho dù chúng sinh có phải từ bỏ tu vi vì Vũ Trụ Kiếp, nhưng các ngươi là thân tộc của hắn chắc chắn sẽ không có mệnh hệ gì. Ông sẽ cảm ơn lựa chọn của ông vào ngày hôm nay”.
Dạ Quân khẽ gật gù: “Hy vọng là vậy”.
Chủ nhân bút Đại Đạo không nói gì nữa. Ông ta đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa ở đây, vẫn còn phải gặp một số người nữa, thế là xoay gót rời đi.
Dạ Quân chợt gọi: “Người đâu”.
Một người mặc đồ đen xuất hiện, quỳ một gối trước ông ta: “Bệ hạ”.
Dạ Quân phân phó: “Truyền lệnh giới nghiêm hoàng cung từ giờ phút này trở đi. Tất cả cường giả và người hầu đang bế quan lập tức xuất quan, chuẩn bị khởi động trận pháp bất kỳ lúc nào, phái toàn bộ thám tử ra ngoài... Truyền lệnh cho giới chủ mười bảy giới, lập tức đưa cường giả các tộc đến Vương thành, ai trái lệnh tự chịu hậu quả”.
Người áo đen cung kính thi lễ rồi lùi ra.
Dạ Quân ngẩng đầu nhìn bầu trời với vẻ lo lâu.
Chủ nhân bút Đại Đạo.
Đây là người gần với Đạo nhất trong thiên hạ lúc này, cũng là người quen thuộc với số mệnh nhân quả nhất. Năm xưa chủ nhân Dạ gia cũng nhờ có sự giúp đỡ của người này mà lập quốc.
Bảo đi theo ông ta ư...
Dạ Quân đương nhiên là đồng ý.
Một hồi sau, ông ta xoay người rời đi.
...
Chương 935: Nắm chắc mười phần
Dạ Nam Tình đưa Diệp Quân đến phòng của mình. Căn phòng tuy không lớn nhưng vô cùng ấm áp với mùi đàn hương thoang thoảng.
Đây là lần đầu tiên dẫn người đến phòng riêng nên cô ta tỏ ra mất tự nhiên, không lâu sau thì khôi phục lại như thường. Khi Diệp Quân ngồi xuống, cô ta vội châm cho hắn ly trà: “Mời Diệp công tử”.
Diệp Quân nhìn cô gái đang lo lắng quá mức, cười nói: “Cô nương cũng ngồi đi”.
Dạ Nam Tình chần chừ một hồi rồi ngồi xuống đối diện hắn.
Diệp Quân: “Chẳng lẽ ta giống người xấu lắm sao?"
Dạ Nam Tình vội lắc đầu.
Diệp Quân cười: “Vậy làm sao mà cô sợ ta thế?"
Dạ Nam Tình lại lắc đầu: “Không phải... Chỉ là... không quen”.
Diệp Quân đổi câu hỏi: “Cô không thích?"
Thấy Dạ Nam Tình ngẩng lên, hắn lại nói: “Cha cô bảo chúng ta phải thành thân ngay lập tức, lại còn lệnh cô đưa ta đến phòng riêng. Hành vi này chẳng khác gì xem cô như một món hàng mà dâng lên cho ta, lại còn là kiểu tranh thủ tống khứ gấp, không hề hỏi đến ý kiến cô”.
Dạ Nam Tình im lặng không đáp.
Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi: “Sao cô nương không thử nghĩ theo hướng khác xem?"
Dạ Nam Tình thắc mắc: “Nghĩ theo hướng khác?"
Diệp Quân gật đầu: “Ừ, thử nghĩ mà xem, đây chẳng phải là cơ hội thay đổi số mệnh của cô hay sao? Cho dù cô không thành thân với ta thì sau này cha cô cũng sẽ bắt cô thành thân với người khác, đúng không? Mà để không bị xem như tốt thí thì chỉ còn cách trở thành người cầm cờ mà thôi”.
Dạ Nam Tình im lặng.
Diệp Quân: “Nếu không ngoài dự kiến thì cô sẽ trở thành Nữ đế của Đế quốc Vĩnh Dạ, nắm mọi quyền hành trong tay. Nhưng sức mạnh của cô hiện nay quá yếu, phải tranh thủ tăng cường để không bị người khác biến thành con rối. Ta có thể giúp cô tăng cường huyết mạch Vương Đạo lên một tầm cao mới, khi ấy cô không những mạnh lên mà địa vị trong Dạ gia cũng sẽ vững như bàn thạch”.
Hắn cầm tách trà lên hớp một ngụm: “Đấy, nghĩ như vậy có phải sẽ dễ chịu hơn không?"
Dạ Nam Tình vẫn im lặng nhìn hắn.
Diệp Quân lại nói: “Ta biết cô đang nghĩ gì. Yên tâm, ta sẽ không lợi dụng hay nhòm ngó đến quyền lợi của cô, càng sẽ không khống chế cô. Đợi đến khi mọi chuyện qua rồi, ta sẽ thông báo chuyện chúng ta ly thân, sau đó rời khỏi nơi này”.
Sau một hồi im lặng, Dạ Nam Tình mới nói: “Diệp công tử tốt quá”.
Diệp Quân phá ra cười.
Làm Dạ Nam Tình hoang mang: “Công tử cười gì vậy?"
Diệp Quân: “Ta từng đi qua một nơi tên hệ Ngân Hà. 'Người tốt' ở đó có ý nghĩa rất đặc biệt”.
Dạ Nam Tình càng khó hiểu: “Ý nghĩa đặc biệt?"
Diệp Quân gật đầu: “Khi con gái nơi đó không thích chàng trai nào thì sẽ nói: Anh rất tốt... nhưng chúng ta không hợp nhau!"
Dạ Nam Tình thoáng ngẩn ra, khóe môi hơi nhếch lên nhưng rồi nhanh chóng trở lại bình thường.
Thấy cô ta chịu lộ ra cảm xúc, Diệp Quân còn định tán thưởng vài ba câu theo bản năng nhưng chợt nhớ lại lời hứa với Tiểu Ca, không được trêu ong ghẹo bướm bên ngoài...
Thế là hắn cười đáp: “Ta đi tu luyện chút nhé cô nương”.
Dạ Nam Tình gật đầu: “Ừm”.
Diệp Quân đi sang một bên rồi biến vào Tiểu Tháp.
Dạ Nam Tình nhìn nơi hắn vừa biến mất suốt một hồi mới đứng dậy rời đi.
Khi mở cửa phòng, sắc mặt cô ta chợt trở nên lãnh đạm, không còn vẻ ngoan ngoãn dễ bảo như trước nữa.
Một hồi sau, Dạ Nam Tình đi đến một gian đại điện màu đen, bên trong chỉ có một người đang đứng - Dạ Quân.
Ông ta hỏi: “Hắn là người thế nào?"
Dạ Nam Tình: “Không nhiều tâm tư”.
Dạ Quân nhíu mày: “Không nhiều tâm tư?"
Dạ Nam Tình gật đầu.
Dạ Quân: “Nếu phải ra tay, con nắm chắc bao nhiêu phần thắng?"
Dạ Nam Tình điềm tĩnh đáp: “Mười phần”.
Dạ Quân nhìn cô ta: “Mệnh Vận Đại Đế đứng trước mặt hắn cũng chỉ như kiến cỏ”.
Dạ Nam Tình lặp lại: “Mười phần”.
Dạ Quân khẽ cong môi: “Nếu con có thể dựa vào ba loại huyết mạch của hắn để phá vỡ ràng buộc huyết mạch của người phụ nữ năm xưa kia, thì sức mạnh của con sẽ đạt đến một tầm cao mới, thậm chí ngang bằng với bà ta!"
Dạ Nam Tình chỉ lãnh đạm nhìn lại.
Dạ Quân: “Nam Tình, ta lựa chọn con liên hôn với hắn là để Đế quốc Vĩnh Dạ sau này không trở thành quân cờ trong tay người khác. Thanh niên này thông minh sắc sảo vô cùng, tỷ tỷ con cũng không khống chế được, nhưng nếu con có thể…”
Ông ta nhìn thẳng vào mắt cô gái: “Con hiểu ý ta chứ?"
Thời khắc một cô gái động lòng với một người con trai cũng là lúc cô ta bại trận.
Nhưng tương tự, một người con trai động tâm tư trước một cô gái, đó cũng là lúc hắn đã thua.
Hợp tác ư? Được thôi.
Nhưng Dạ gia không chỉ muốn chiếm thế chủ đạo, mà còn muốn nhiều lợi ích hơn nữa!