Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1291: Thu hoạch lớn!

Thấy Triệu Lão rời đi, ánh mắt Kỳ Lăng cực kỳ lạnh lùng, Triệu Lão này ra tay ở đây, rõ ràng là không coi trọng người nhà nhà họ Kỳ ông ta, nếu không phải quan tâm đến Đạo Thị, ông ta cũng muốn ở lại để giải quyết triệt để.

Bởi vì ông ta biết ông ta và Triệu Lão đã trở thành địch, Triệu Lão nhất định sẽ tìm mọi cách trả thù nhà họ Kỳ.

Lúc này, Cố Lão ở bên đột nhiên nói: "Lăng gia chủ, ông phải quản người của tộc mình tốt vào đấy”.

Vừa nói, ông ta vừa liếc nhìn Kỳ Mạc bên cạnh.

Kỳ Mạc sắc mặt âm trầm như nước, trầm mặc không nói gì.

Kỳ Lăng ở bên cạnh liếc nhìn Kỳ Mạc, không nói lời nào, tất nhiên sẽ không xử tử Kỳ Mạc, đùa chắc, rất khó để đào tạo ra cường giả cảnh giới Thần Đạo, hơn nữa số lượng trong nhà họ Kỳ cũng không nhiều.

Cố Lão lại nói: "Lăng gia chủ, chúng ta nói chuyện được không?"

Kỳ Lăng thu hồi suy nghĩ và gật đầu.

...

Sau khi rời khỏi Đạo Thị, Diệp Quân trở lại vũ trụ Thần Nhất, hắn tìm một nơi hẻo lánh và bước vào Tiểu Tháp.

Trong Tiểu Tháp, Diệp Quân khoanh chân ngồi trên mặt đất, lúc này toàn thân vẫn đỏ như máu, tỏa ra sát khí cùng địch ý đáng sợ.

Mà đám Thần Dã, Nhị Nha cũng bước tới.

Nhìn thấy trên người Diệp Quân toát ra địch ý cùng sát ý, thần sắc Thần Dã cũng ngưng trọng: “Sát khí cùng địch ý thật đáng sợ, ta chưa từng thấy sát khí cùng địch ý nào đáng sợ như vậy…”

Nhị Nha ở bên cạnh liếm kẹo, nói: “Ta đã từng nhìn thấy rồi!"

Thần Dã nhìn Nhị Nha, sững sờ: “Ngươi đã bao giờ thấy sát khí và địch ý đáng sợ hơn thế này chưa?"

Nhị Nha gật đầu.

Tiểu Bạch cũng gật đầu.

Thần Dã có chút tò mò: “Ngươi nhìn thấy ở đâu?"

Nhị Nha nói một cách bình tĩnh: "Ở Dương ca”.

Vừa nói, cô bé vừa liếc nhìn Diệp Quân, sau đó lắc đầu: "Mặc dù là Diệp Huyên hay là cháu trai, thì sát khí cũng không bằng Dương ca…”

Thần Dã càng ngày càng tò mò: “Dương ca ngươi đang nói tới là ai?"

Nhị Nha nhìn Diệp Quân: “Ông nội của hắn”.

Ông nội!

Nghe Nhị Nha nói vậy, Thần Dã nhanh chóng hỏi: "Ông nội hắn mạnh đến mức nào?"

Phải nói rằng sau khi đi theo Diệp Quân một thời gian, ông ta càng ngày càng tò mò về thân phận của Diệp Quân.

Nhị Nha liếc nhìn Thần Dã, rồi nói: "Ngang ta!"

Tiểu Bạch quay đầu nhìn Nhị Nha, chớp chớp đôi mắt to.

Nhị Nha trông bình tĩnh, mặt không đỏ, tim không đập mạch.

Ngang hàng?

Thần Dã đang định nói chuyện, thì Diệp Quân lúc này đang ngồi xếp bằng trên mặt đất chậm rãi mở mắt ra, lúc này xung quanh hắn sát khí cùng địch ý không những không hề yếu đi, mà ngược lại càng ngày càng mạnh.

Thấy vậy, sắc mặt Thần Dã đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Hắn đây là?”

Nhị Nha liếm kẹo, rồi nói: "Huyết mạch của hắn đã trở nên mạnh hơn, giờ hắn hơi khó kiểm soát thực lực…”

Như Nhị Nha đã nói, lúc này Diệp Quân có chút đau đầu, vì hắn phát hiện ra mình rất khó kìm nén được huyết mạch phong ma trong người.

Hắn không dám điều động huyết mạch phàm nhân, nếu lúc này điều động huyết mạch phàm nhân, nhất định sẽ loạn.

Không chỉ như vậy, hắn còn trấn áp huyết mạch phàm nhân, lúc này không thể kích phát huyết mạch phong ma, nếu không, nhất định sẽ không chịu nổi.

Lúc này, Nhị Nha đột nhiên hỏi: "Có cần giúp không?"

Diệp Quân nhìn Nhị Nha: “Giúp thế nào?"

Nhị Nha nói một cách bình tĩnh: "Đánh nhau”.

Diệp Quân trầm giọng nói: "Đánh nhau. . . Chẳng phải sẽ làm cho huyết mạch phong ma càng thêm nồng đậm sao?"

Nhị Nha cười toe toét: “Sửa lại chút, là bị đánh, không phải đánh nhau”.

Diệp Quân: "…”

Nhị Nha hỏi: “Đánh không?"

Diệp Quân do dự một chút, sau đó nói: "Có tác dụng thật à?"

Nhị Nha nói: "Thử là biết".

Cảm nhận được huyết mạch phong ma trong cơ thể càng ngày càng sôi trào, Diệp Quân chỉ có thể gật đầu: “Được..”.

Còn chưa dứt lời, Nhị Nha bất ngờ đấm hắn một phát.

Bùm!

Diệp Quân còn chưa kịp phản ứng, hắn đã bay ra ngoài, biến thành một điểm đen trên bầu trời.

Diệp Quân: "…”

Thần Dã nhìn cũng có chút hoang mang, cô nàng này đánh thật sao?

Sau khi Nhị Nha đánh bay Diệp Quân, cô bé lại lao về phía trước, đuổi theo.

Ngay sau đó, Diệp Quân đã bị đánh cho tơi bời, tất nhiên, sức mạnh công kích của Nhị Nha vẫn nằm trong tầm kiểm soát, nếu không, đừng nói đến bản thân hắn, cho dù hợp nhất với Ngao Thiên Thiên, hắn cũng sẽ không thể chống lại sức mạnh của Nhị Nha.

Diệp Quân bị đánh nửa canh giờ mới dừng lại, lúc này hắn mềm nhũn ngã trên mặt đất, căn bản không có chút khí lực nào.

Nhị Nha đi đến bên cạnh Diệp Quân, Diệp Quân vẫn còn sức mạnh của huyết mạch phong ma, nhưng nó không còn mạnh như trước nữa.

Nhị Nha khẽ gật đầu: “Bây giờ ngươi có thể từ từ áp chế nó”.

Nghe Nhị Nha nói, Diệp Quân cười khổ, hắn phát hiện ra rằng bị đánh, cũng sẽ ảnh hưởng đến huyết mạch phong ma.

Đối mặt với Nhị Nha, huyết mạch này chẳng có cửa.

Trong tình huống bình thường, cho dù đó là huyết mạch phong ma hay Tháp gia, nó thà đắc tội với Diệp Huyền và Kiếm Chủ Thanh Sam hơn là hai tên này, bởi vì hai tên này là chúa nhớ lâu thù dai.

Diệp Quân chậm rãi ngồi dậy, sau đó bắt đầu chậm rãi áp chế huyết mạch phong ma, ước chừng nửa canh giờ sau, huyết mạch phong ma trong cơ thể đã hoàn toàn bình tĩnh lại, hắn cũng trở lại bình thường.

Diệp Quân hít sâu một hơi, không thể không nói, hắn vẫn là có chút kích động, lần này không ngờ có thể nâng cao huyết mạch phong ma trong người.

Thu hoạch lớn!
Chương 1292: Dốc sức vì ngươi!

Tựa hồ nghĩ tới cái gì, Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Thần Dã: “Tiền bối, Triệu Lão kia có phải là cường giả cảnh giới Thần Đạo có 4 phần thần tính không?"

Thần Dã cũng gật đầu: “Ừ, lượng nước cũng không nhiều”.

Nói đến đây, trong mắt ông ta hiện lên một tia phức tạp, phải biết, Diệp Quân lúc này mới chỉ ở cảnh giới Thiên Quân, nhưng hắn đã có thể đánh bại một cường giả cảnh giới Thần Đạo có 4 phần thần tính. Phải nói thế là quá ghê gớm. Nếu như Diệp Quân cũng đạt tới cảnh giới Thần Đạo, đến lúc đó trong cảnh giới Thần Đạo, ai sẽ là đối thủ của tên này đây?

Nghĩ đến đây, Thần Dã không khỏi lắc đầu mỉm cười, nụ cười của ông ta có chút bất đắc dĩ, trên đời này thật sự có rất nhiều người không thể đánh giá theo lẽ thường, cũng giống như Diệp công tử này, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cho dù bị giết ông ta cũng sẽ không tin, cảnh giới Thiên Quân có thể đánh bại cảnh giới Thần Đạo.

Hơn nữa, trực giác đã nói cho ông ta biết rằng trong cú chém lần trước, Diệp Quân đã không sử dụng hết tất cả các át chủ bài của mình.

Cảnh giới Thần Đạo!

Diệp Quân nhẹ giọng nói: "Vẫn phải đánh nhau nhiều nữa…”

Nói đến đây, hắn đột nhiên nhíu mày, có chút nghi hoặc hỏi: "Nhưng vì sao những thần linh kia không ra tay?"

Thần Dã trầm giọng nói: "Nhà họ Kỳ không ra tay, hẳn là bởi vì thấy ngươi không đơn giản, cho nên tạm thời rút lui, về phần ba vị thần linh kia…chắc cũng do vậy chăng?"

Diệp Quân lắc đầu: “Ta không biết”.

Thần Dã cười nói: "Ta sẽ phái người đi kiểm tra bọn họ”.

Diệp Quân cười nói: "Làm phiền ông rồi”.

Thần Dã cũng cười nói: "Không sao, chúng ta giờ đã là đồng minh, giúp ngươi cũng là giúp ta”.

Lúc đầu ông ta còn có chút lo lắng khi đứng về phe Diệp Quân, dù sao Diệp Quân vẫn còn đang ở cảnh giới thấp, nhưng hiện tại, ông ta cảm thấy đây cũng là chuyện tốt.

Có một đồng minh mạnh đương nhiên rất có lợi cho ông ta, tung hoành trên giang hồ cần có vài người bạn như thế.

Giờ khắc này, Diệp Quân tựa hồ như cảm nhận được cái gì đó, hắn đột nhiên rời khỏi Tiểu Tháp, vừa mới rời khỏi Tiểu Tháp, thời không phía trước cách đó không xa run lên, sau đó, thời không tách ra, một ông già từ từ đi ra.

Người tới là Triệu Lão!

Nhìn thấy Triệu Lão, Diệp Quân có chút kinh ngạc.

Triệu Lão sợ Diệp Quân hiểu lầm nên vội vàng nói: "Diệp công tử, ta thay mặt Đạo Thị muốn nói chuyện với ngươi một chút”.

Diệp Quân không khỏi cười nói: "Giữa chúng ta còn có gì cần nói sao?"

Triệu Lão do dự một lúc, rồi nói: "Cứ nói chuyện đã".

Diệp Quân cười nói: "Ông nói đi”.

Triệu Lão vội vàng nói: "Diệp công tử, chủ nhân của Đạo Thị biết ngươi đã có được truyền thừa Thần Nhất, vì vậy ông ta muốn sử dụng Tổ Mạch để mua một thứ từ Diệp công tử”.

Diệp Quân đột nhiên tò mò: “Mua một thứ à?"

Triệu Lão gật đầu: “Đúng vậy, một cuốn sách màu đen”.

Cuốn sách màu đen!

Diệp Quân đột nhiên nhíu mày, hắn đương nhiên biết cuốn sách cổ màu đen kia, đó là thứ thần bí nhất mà Thần Nhất để lại, đến giờ hắn vẫn chưa rõ cách dùng.

Triệu Lão thận trọng nói: "Diệp công tử bán không?"

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nhìn Triệu Lão: “Ông ta mua thứ này làm gì?"

Triệu Lão đầu lắc đầu: “Ta không biết”.

Diệp Quân cười nói: "Không bán”.

Triệu Lão im lặng.

Diệp Quân cười nhạt một tiếng, sau đó nói: "Còn có chuyện gì không?"

Triệu Lão trầm giọng nói: "Diệp công tử, nếu như ngươi không bán, Đạo thị sẽ…”

"Cướp?"

Diệp Quân đột nhiên nói.

Triệu Lão gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân mỉm cười và nói: "Đạo Thị các ông độc đoán phết nhỉ!"

Triệu Lão trầm giọng nói: "Diệp công tử, ta biết lai lịch của ngươi không đơn giản, nhưng thực lực của Đạo Thị cũng rất mạnh, ngươi phải cẩn thận một chút…”

Diệp Quân có chút tò mò: “Ông không phải là người Đạo Thị sao?"

Triệu Lão trầm giọng nói: “Diệp công tử, nếu như ta đoán không lầm, Đạo Thị hẳn là đã phái bốn Đại Đạo tướng đi tìm ngươi, bốn Đại Đạo tướng này đều là Thần Đạo có 4 phần thần tính, quan trọng nhất là bốn người bọn họ là huynh đệ, bốn người bọn họ liên thủ, cho dù là cường giả cảnh giới Thần Đạo có 5 phần thần tính cũng có thể bị giết, cho nên gặp phải bọn họ, không nên khinh địch. . . "

Diệp Quân nhìn chằm chằm Diệp Lão: “Sao ông lại làm thế?"

Triệu Lão trầm giọng nói: "Diệp công tử, nếu như ngươi không chê, ta sẽ dốc sức vì ngươi”.

Nghe Triệu Lão nói như vậy, Diệp Quân đột nhiên tò mò.

Tại sao Triệu Lão này đột nhiên muốn tạo phản vậy?

Dường như biết được nghi hoặc của Diệp Quân, Triệu Lão lại nói: “Diệp công tử, trước đây chúng ta là kẻ địch, cho nên ngươi sống ta chết cũng là chuyện bình thường, nhưng giờ phút này, ta đã quyết định rời bỏ Đạo Thị, không còn làm việc cho Đạo Thị nữa. Nếu ngươi không ngại, ta có thể dốc sức vì ngươi, mục đích của ta chỉ có 1, tiêu diệt nhà họ Kỳ …”

Tiêu diệt nhà họ Kỳ!

Nghe vậy, Diệp Quân chợt hiểu ra.

Triệu Lão nói tiếp: "Diệp công tử…”

Diệp Quân đột nhiên vươn tay, ra hiệu Triệu Lão dừng lại, Triệu Lão có chút khó hiểu, lúc này Diệp Quân híp mắt lại: “Có một cường giả đang đi về phía chúng ta”.
Chương 1293: Nhà họ Thần!

Nghe Diệp Quân nói vậy, sắc mặt Triệu Lão lập tức trầm xuống: “Nhất định là bốn vị đạo tướng kia rồi”.

Đạo tướng!

Diệp Quân híp mắt: “Ra chỗ khác nói chuyện đi, đừng phản kháng”.

Triệu Lão còn chưa kịp phản ứng, một đạo ánh sáng vàng đã bao phủ lấy ông ta, sau đó, một luồng lực thần bí như muốn truyền tống ông ta đi, ông ta vốn định phản kháng, nhưng vừa nghĩ tới lời nói của Diệp Quân, do dự một chút, xong đã lựa chọn không phản kháng.

Chẳng mấy chốc, Triệu Lão đã được đưa thẳng vào Tiểu Tháp.

Diệp Quân cầm kiếm đứng dậy và biến mất trong dãy núi rộng lớn.

Sau khi tiến vào Tiểu Tháp, Triệu Lão sửng sốt một lúc, sau đó vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Thời gian trôi qua khác bên ngoài!

Khi cảm thấy thời gian ở đây và thời gian ở bên ngoài chênh lệch lớn như vậy, Triệu Lão cảm thấy sốc nặng.

Khinh khủng!

Giờ khắc này, ông ta chỉ cảm thấy kinh hãi!

Mười năm ở trong tháp chỉ bằng một ngày ở bên ngoài, như này là thế nào đây?

Lúc này Triệu Lão mới ý thức được mình đã đánh giá quá thấp kiếm tu trẻ tuổi trước mặt, xuất thân của kiếm tu trẻ tuổi này quá phi thường.

Phải biết, ngay cả Đạo Thị cũng không có thần vật này.

Hơn nữa, một khi thần vật này bại lộ, nhất định sẽ náo loạn thế giới.

Triệu Lão còn đang sốc, Diệp Quân đã xuất hiện trước mặt ông ta.

Nhìn thấy Diệp Quân, Triệu Lão vội vàng nói: "Diệp công tử ...”

Diệp Quân cười nói: "Ông muốn đầu quân cho ta à?"

Triệu Lão gật đầu.

Diệp Quân: "Chỉ vì nhà họ Kỳ?"

Triệu Lão trầm giọng nói: "Coi như là vậy đi”.

Diệp Quân nhìn chằm chằm Triệu Lão không nói lời nào.

Triệu Lão không nói gì, chờ đợi Diệp Quân ra quyết định, ông ta biết người thanh niên trước mắt này có thể phân biệt được lời ông ta nói là thật hay giả.

Lúc này, Diệp Quân cười nói: "Hoan nghênh đến thư viện Quan Huyên”.

Triệu Lão sửng sốt: “Thư viện Quan Huyên?"

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế ”.

Triệu Lão có chút khó hiểu: “Tại sao ta chưa bao giờ nghe nói về thế lực này vậy?"

Diệp Quân cười nói: "Ông sẽ biết sớm thôi”.

Hắn biết nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, mẹ hắn sẽ đưa người vào thời đại cũ này.

Triệu Lão liếc mắt nhìn Diệp Quân, không nói gì, ông ta biết thế lực đứng sau kiếm tu trẻ tuổi này nhất định là một đại tộc lánh đời.

Và từ quan điểm hiện tại, đại tộc lánh đời này vẫn rất ngạo mạn, chỉ không biết đến mức độ nào thôi.

Diệp Quân đột nhiên nói: "Nói cho ta một chút về Đạo Thị đi”.

Triệu Lão thu hồi suy nghĩ và gật đầu: “Chủ nhân đầu tiên của Đạo Thị là Cổ Ngân Hà, ông ấy đến từ một nơi gọi là hệ Ngân Hà ...”

"Hửm?"

Diệp Quân đột nhiên cắt ngang lời Triệu Lão: “Hệ Ngân Hà?"

Triệu Lão gật đầu, liếc nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử biết?"

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Hệ Ngân Hà!

Hai bóng người xinh đẹp đột nhiên hiện lên trong đầu Diệp Quân, hắn đương nhiên sẽ không quên, nơi đó còn có hai người phụ nữ đang đợi hắn.

Phải bớt chút thời giờ quay lại một chuyến rồi!

Thành thật mà nói, hắn thích hệ Ngân Hà.

Triệu Lão tiếp tục: "Sau khi ông ấy thành lập Đạo Thị, dưới sự lãnh đạo của ông ấy, Đạo Thị dần dần phát triển và lớn mạnh, cuối cùng trở thành thương hội lớn nhất các thế giới. Hơn nữa, Đạo Thị không đơn giản. Đằng sau Đạo Thị có một số thế lực mạnh mẽ đã nhập cổ ....... Thuật ngữ này cũng được chủ nhân đầu tiên của Đạo Thị phát minh ra”.

Diệp Quân cau mày: “Nhập cổ?"

Triệu Lão đầu gật đầu nói: "Đúng vậy, chính vì nguyên nhân này, Đạo Thị mới có địa vị vô cùng đặc biệt trong các thế giới, không ai dám khiêu khích”.

Diệp Quân: "Nói cho ta biết về các thế lực lớn ở các thế giới đi”.

Triệu Lão liếc mắt nhìn Diệp Quân, có chút khó hiểu, Diệp thiếu gia này tựa hồ như chẳng biết gì về các thế giới, theo lý mà nói thì phải biết chứ!

Không cần suy nghĩ nhiều, Triệu Lão tiếp tục nói: “Ngày nay, trong các thế giới, có ba thế lực mạnh nhất, trong đó có nhà họ Thần, Trấn tộc và tộc Cổ Hoang ở khu vực Cổ Hoang... "

Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Trong số đó, Thần Nhất xuất thân từ nhà họ Thần”.

Nghe được lời nói của Triệu Lão, Diệp Quân sửng sốt: “Thần Nhất là người nhà họ Thần sao?"

Triệu Lão gật đầu: “Đúng vậy, chỉ là năm đó không biết vì lý do gì, Thần Nhất này đã rời khỏi nhà họ Thần, đi về thời đại cũ, sáng tạo ra một thời đại vũ trụ hoàn toàn mới...”

Nói đến đây, ông ta khẽ lắc đầu: “Nếu như năm đó tộc nhà họ Thần có Thần Nhất giúp đỡ, nhất định sẽ là số một siêu thế lực. Đáng tiếc, giữa họ hình như có chút mâu thuẫn, song phương cũng không gắn kết gì”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, bởi vì hắn không ngờ rằng Thần Nhất này đến từ nhà họ Thần!

Triệu Lão nói tiếp: “Nhà họ Thần quả thật rất mạnh, vẫn luôn mạnh. Cho dù là hiện tại, cũng chỉ có Trấn tộc cùng yêu tộc Cổ Hoang có thể chống lại bọn họ một chút. Trên thực tế, khi Thần Nhất còn, Đạo Điện của ông ấy cũng cực kì mạnh, không chỉ vậy, đương thời thực lực cá nhân của ông ấy cũng đứng đầu...”

Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Chắc hẳn rất nhiều người đều muốn truyền thừa mà ông ấy để lại, bởi vì hồi đó, chỉ có Thần Nhất đạt được 10 phần thần tính. Trước ông ấy, chưa có ai đạt được. Sau ông ấy cũng chưa có ai đạt được”.
Chương 1294: Không chỉ một mình

Diệp Quân nhẹ giọng nói: "Như vậy, sẽ có càng nhiều người tới quấy rầy ta?"

Triệu Lão đầu gật đầu: “Chắc chắn, bởi vì truyền thừa của ông ấy rất có khả năng có thể giúp cho người ta đạt tới 10 phần thần tính”.

10 phần thần tính!

Diệp Quân im lặng.

Sau khi tiếp xúc với cường giả cảnh giới Thần Đạo, hắn phát hiện ra rằng thần tính càng mạnh thì sức mạnh càng mạnh và con đường hắn muốn đi không phải là con đường thần tính, mà là con đường nhân tính.

Chẳng nhẽ mình muốn tạo ra một cảnh giới hoàn toàn mới?

Diệp Quân đột nhiên đau đầu.

Triệu Lão đột nhiên nói: "Diệp công tử lo lắng à?"

Diệp Quân bỗng nhiên định thần lại: “Lo lắng? Lo lắng cái gì?"

Triệu Lão nói: "Lo bọn họ tới quấy rầy ngươi… "

Diệp Quân lắc đầu cười nói: "Ta không lo”.

Triệu Lão: "...”

Diệp Quân đột nhiên nói: "Hiện tại Chúng Thần Điện xếp thứ mấy trong các thế giới?"

Triệu Lão trầm giọng nói: "Sức mạnh hiện tại của Chúng Thần Điện chỉ có thể được coi là trên mức trung bình, bởi vì nội chiến của họ quá nghiêm trọng. Kể từ khi Thần Nhất chết, Chúng Thần Điện đã loạn cho đến bây giờ. Những thứ gọi là thần…..”

Nói đến đây, ông ta lắc đầu với một chút mỉa mai nơi khóe miệng.

Diệp Quân cười nói: "Ông gọi họ vậy chắc cũng không ưa gì bọn họ nhỉ!"

Triệu Lão gật đầu: “Đúng vậy, nói thật Thần Nhất được gọi là thần, mọi người không hề phản đối, dù sao thì ông ấy cũng là người duy nhất có 10 phần thần tính. Nhưng bây giờ những người được gọi là thần đó ... .. .Họ chỉ có thể là ếch ngồi đáy giếng, bên ngoài, không ai quan tâm đến họ cả ... Tuy nhiên, Huyền Tông đó thực sự rất mạnh”.

Diệp Quân: "Học sinh của Thần Nhất?"

Triệu Lão nói: "Đúng vậy, ông ấy là một trong hai học sinh có chiến lực mạnh nhất trong số các học sinh của Thần Nhất ...”

Nói đến đây, ông ta dường như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên liếc nhìn Diệp Quân, ông ta phát hiện ra rằng Diệp Quân, với tư cách là truyền nhân của Thần Nhất, lại chẳng biết gì về Chúng Thần Điện.

Diệp công tử chui ra từ đá đấy à?

Diệp Quân đột nhiên nói: "Yêu tộc Cổ Hoang là thế nào thế?"

Triệu Lão trầm giọng nói: "Thánh địa của tất cả các yêu!"

Diệp Quân có chút hiếu kỳ: “Thánh địa?"

Triệu Lão đầu gật đầu: “Đúng vậy, nơi này không chỉ có rất nhiều Tổ Mạch, còn có suối thánh trong truyền thuyết, có thể tăng huyết mạch cùng thể chất của yêu tộc, cũng chính vì vậy mà yêu tộc Cổ Hoang mới có thực lực đáng sợ như vậy. Điều đáng nói là, Sơn Hải Giới là từng là một phần của yêu tộc này, nhưng sau đó, vì một số lý do, Sơn Hải Giới đã tách khỏi yêu tộc Cổ Hoang”.

"Đúng thế!"

Lúc này, Thần Dã cũng đi tới: “Sơn Hải Giới đúng là một bộ phận của yêu tộc này, nhưng đó đã là rất lâu, rất lâu trước đây rồi”.

Diệp Quân có chút tò mò: “Vậy tại sao lại tách ra?"

Thần Dã giải thích: "Nhân tộc có nội chiến, yêu tộc cũng có nội chiến, yêu tộc Cổ Hoang năm đó cũng có nội chiến, chính vì lý do đó mà một vị yêu vương đã dẫn theo một đám yêu tộc rời khỏi khu vực Cổ Hoang... Tuy nhiên, bởi vì khu vực Cổ Hoang có suối thánh, nên Sơn Hải Giới không theo kịp, lâu dần nhiều yêu thú đã trở lại khu vực Cổ Hoang, mà thế lực ở Sơn Hải Giới thì ngày càng yếu đi...”

Nói xong, ông ta thấp giọng thở dài.

Sơn Hải Giới năm đó cũng rất huy hoàng, nhưng đáng tiếc, tài nguyên không tốt bằng khu vực Cổ Hoang, vì vậy, sự phát triển càng ngày càng chậm. Cuối cùng, bị khu vực Cổ Hoang bỏ lại rất xa.

Diệp Quân nhìn Thần Dã và cười nói: "Tiền bối có nghĩ đến việc trở lại khu vực Cổ Hoang không?"

Thần Dã mỉm cười, nhưng không nói gì.

Triệu Lão đột nhiên nói: "Nếu Thần Dã huynh muốn quay trở lại. Khu vực Cổ Hoang nhất định sẽ chào đón, nhưng nó không chấp nhận Sơn Hải Giới, bởi vì nơi đó đã bị khu vực Cổ Hoang gọi là kẻ phản bội”.

Nói đến đây, ông ta liếc nhìn Thần Dã một cái, thực ra khi gặp được Thần Dã, ông ta cũng có chút kinh ngạc, không ngờ rằng đại lão ở Sơn Hải Giới này lại đi theo Diệp công tử, phải biết, mặc dù thực lực Sơn Hải Giới kém xa so với khu vực Cổ Hoang, nhưng thực lực của Thần Dã cũng không yếu, cho dù là ở Cổ Hoang, cũng vẫn là ở cấp bậc lão đại.

Nghe Triệu Lão nói vậy, Thần Dã khẽ gật đầu: “Vùng đất đó kỳ thực không thích chúng ta, nhưng cũng không sao, chỉ cần mọi người bình an vô sự là được”.

Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Diệp Quân, trầm giọng nói: "Diệp công tử, tình cảnh hiện tại của ngươi không tốt lắm, truyền thừa Thần Nhất, mười phần thần tính, Tổ Mạch, cám dỗ này quá lớn, nhiều thế lực chắc chắn sẽ thèm muốn ...”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu, nhưng ta không chỉ có một mình...”

Hai người Triệu Lão có chút khó hiểu.

Diệp Quân đang muốn nói thêm, thì lúc này lại nhíu mày: “Nhanh như vậy sao!"

Vừa nói, hắn vừa rời khỏi Tiểu Tháp, vừa rời khỏi Tiểu Tháp, bốn luồng khí tức thần thức kinh khủng trực tiếp khóa chặt hắn lại.
Chương 1295: Còn thanh kiếm nữa!

Diệp Quân nhíu mày, hắn không ngờ đối phương sẽ tới nhanh như vậy.

Đúng lúc này, trong đầu hắn vang lên giọng nói của Triệu Lão: "Diệp công tử, đây là bốn vị đạo tướng, đều là cường giả cảnh giới Thần Đạo, không nên khinh thường”.

Đạo tướng!

Triệu Lão vừa dứt lời, thời không trước mặt Diệp Quân đột nhiên phân ra, sau đó bốn ông già xuất hiện ở trước mặt hắn.

Bốn ông già đều mặc áo đen, dung mạo vô cùng giống nhau, như tạc từ cùng một khuôn.

Bốn anh em!

Cả bốn người đều toát ra khí chất vô cùng đáng sợ.

Người áo đen cầm đầu đột nhiên nói: "Diệp công tử, ta nghĩ Triệu Lão đã chuyền đạt đề nghị của cung chủ cho ngươi biết, không biết ngươi nghĩ như thế nào”.

Diệp Quân cười nói: "Ta có thể từ chối sao?"

Người mặc áo đen cầm đầu gật đầu: “Đương nhiên có thể, nhưng ta không khuyên ngươi làm như vậy”.

Diệp Quân đột nhiên cười nói: "Cho dù ta đồng ý bán, các ông cũng sẽ không tha cho ta đúng không?"

Người mặc áo đen cầm đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân, một lúc sau mới nói: "Đúng là vậy”.

Nếu Diệp Quân chỉ là một người bình thường, họ có thể để hắn đi, nhưng Diệp Quân không phải là người bình thường, một khi loại người này trưởng thành hoàn toàn, hắn sẽ là một mối đe dọa lớn đối với Đạo Thị.

Vì vậy, tốt hơn hết là giết.

Nghe được lời nói của người mặc áo đen cầm đầu, Diệp Quân cười nhạt một tiếng, không nói gì.

Người mặc áo đen cầm đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi còn một con đường để đi, xem ngươi có đồng ý hay không thôi”.

Diệp Quân cười nói: "Nói cho ta biết đi”.

Người mặc áo đen cầm đầu nói: "Giao ra một hồn một phách của ngươi, sau đó gia nhập Đạo Thị”.

Diệp Quân cười cười, sau đó nói: "Cung chủ các ông cũng ghê thật đấy, ta gia nhập Đạo Thị, tất cả mọi thứ trên người ta đều thuộc về Đạo Thị, còn phải bán mạng cho các ông... Thật là một ý kiến hay...”

Người mặc áo đen cầm đầu bình tĩnh nói: "Nhưng có thể sống sót, không phải sao?"

Nụ cười Diệp Quân dần dần biến mất, hắn cũng không nói nhảm nữa, mà trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang, biến mất tại chỗ.

Và gần như cùng lúc, bốn người đàn ông mặc áo đen đồng thời ra tay.

Bùm!

Bốn đạo quang hợp lại trong nháy mắt đánh tan kiếm quang của Diệp Quân, ngay sau đó, Diệp Quân đã bị đánh lui ra ngoài gần vạn trượng!

Mà xung quanh, vô số dãy núi sụp đổ và bị hủy diệt.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân nhìn cánh tay phải của mình, cánh tay phải đã bị xé toạc hoàn toàn, có thể nhìn thấy cả xương trắng.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn bốn vị đạo tướng phía xa, trong lòng có chút chấn động, sức mạnh khi bốn người này liên thủ lại, quả thực kinh người.

Diệp Quân không xem thường kẻ địch nữa, trong lòng nói: "Thiên Thiên”.

Bùm!

Một đạo kim quang đột nhiên từ trên người Diệp Quân bắn lên, toàn bộ thế giới đều bị lực lượng này trực tiếp tác động, giờ khắc này trở nên hư ảo.

Và với sự dung hợp với Ngao Thiên Thiên, khí thế của Diệp Quân đột nhiên tăng vọt dữ dội, sức mạnh mạnh mẽ trực tiếp khiến cả thế giới trở nên hư ảo.

Nhìn thấy vậy, bốn vị đạo tướng lập tức cau mày, bởi vì khí tức của Diệp Quân bộc phát vào giờ phút này đã có chút không bình thường.

Đây không phải là khí tức mà một cảnh giới Thiên Quân nên có!

Người đàn ông mặc áo đen trầm giọng nói: "Đừng khinh thường”.

Lúc này ông ta cũng phát hiện thanh niên trước mặt có chút không bình thường, nếu như không cẩn thận rất có thể sẽ bị đánh bại.

Hai mắt Diệp Quân chậm rãi nhắm lại, lúc này, hắn cảm giác toàn thân tràn ngập năng lượng vô tận.

Đây là lần đầu tiên hắn hợp nhất với Ngao Thiên Thiên sau khi Ngao Thiên Thiên đột phá, hắn không ngờ rằng sau sau khi Ngao Thiên Thiên đột phá Tổ Cảnh, sức mạnh lại tăng lên nhiều như vậy.

Diệp Quân mở to hai mắt nhìn bốn vị đạo tướng phía xa, không nói nhảm nữa, hóa thành một đạo kiếm quang, lao về phía bốn vị đạo tướng.

Xoẹt!

Kiếm này chém ra, cả thế giới trực tiếp nổ tung.

Đồng tử của đạo tướng cầm đầu đột nhiên co rụt lại: “Cẩn thận”.

Dứt lời, bốn người họ đã đồng thời ra tay.

Bùm!

Theo một luồng lực đáng sợ bộc phát, trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa vỡ vụn, biến thành tối đen như mực, giống như một cái lỗ đen lớn.

Ngay sau đó, Diệp Quân đã chiến đấu điên cuồng với bốn người họ.

Tuy nhiên, Diệp Quân vẫn ở thế bất lợi.

Bốn vị đạo tướng này phối hợp với nhau, uy lực quả thực rất đáng sợ, cho nên cho dù Diệp Quân cùng Ngao Thiên Thiên hợp nhất, cũng bị bọn hắn áp chế hoàn toàn.

Mà bốn vị đạo tướng lúc này cũng bị kinh hãi, bởi vì bọn họ đã dốc toàn lực, một chút cũng không nương tay, mục đích chính là giết chết Diệp Quân, nhưng họ không ngờ, bốn người họ hợp lại không thể một phát giết được Diệp Quân, không những vậy Diệp Quân còn càng đánh càng mạnh!

Bên trong tháp, Thần Dã và Triệu Lão cũng đang theo dõi trận chiến bên ngoài.

Triệu Lão kinh hãi, phát hiện sau khi Diệp Quân dung hợp với cô gái kia, thực lực của hắn tăng lên kinh khủng.

Triệu Lão trầm giọng nói: "Nếu như Diệp công tử đạt tới cảnh giới Thần Đạo... "

Thần Đạo!

Nghĩ đến đây, sắc mặt Triệu Lão dần dần trở nên nghiêm túc, nếu như Diệp Quân đạt tới cảnh giới Thần Đạo, như vậy trong cảnh giới Thần Đạo, ai sẽ là đối thủ của hắn?

Thần Dã cũng hơi kinh ngạc, ông ta không ngờ Diệp Quân có thể chiến đấu với bốn cường giả Thần Đạo có 4 phần thần tính lâu như vậy.

Hơn nữa, sau khi bốn người này phối hợp với nhau, sức mạnh mà họ phát huy vượt xa thực lực cảnh giới của họ.

Nhưng Diệp Quân vẫn đối phó được.

Không chỉ đối phó được mà còn càng đánh càng mạnh.

Quan trọng nhất là cho tới nay Diệp Quân vẫn chưa sử dụng sức mạnh của hai huyết mạch, nếu sử dụng nó, thực lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.

Hơn nữa, ông ta biết Diệp Quân còn có một thanh thần kiếm......

Bên ngoài Tiểu Tháp, trận chiến vẫn tiếp tục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK