Nghe Thượng Quan Chiến nói vậy, đám đạo binh và tiên binh đột nhiên hoàn hồn lại!
Lấy công chuộc tội!
Trước đó bọn họ bị Cát trưởng lão gài bẫy tới giết Diệp Quân, mà mọi người đều không ngờ Diệp Quân này lại là thiếu chủ!
Không chỉ là thiếu chủ của thư viện Quan Huyên mà còn là thiếu chủ của Tiên Bảo Các!
Người của mình vừa nãy lại tới giết thiếu chủ của nhà mình!
Mẹ nó!
Nghĩ tới điều này, mọi người muốn ăn tươi nuốt sống luôn Cát trưởng lão!
Lúc này, một cơ hội lấy công chuộc tội không dễ gì có được đang bày ra trước mặt bọn họ!
Nếu như bảo vệ được Diệp Quân thì có thể sống!
Nếu hôm nay Diệp Quân bị giết thì chẳng còn nghi ngờ gì nữa, tất cả những người đang có mặt ở đây đều sẽ bị giết chết!
Không ai có thể chịu đựng được ngọn lửa giận của Tần các chủ!
Tất cả đạo binh và tiên binh của Tiên Bảo Các không hề chần chừ, cứ thế lao xuống dưới!
Xung quanh, những thế gia và tông môn vốn dĩ ủng hộ Lục Thiên cũng phát run!
Làm thế nào đây?
Giúp Lục Thiên giết Diệp Quân?
Hình như không được cho lắm!
Không đúng, là chắc chắn không được!
Hiện giờ người muốn giết Diệp Quân không phải Lục Thiên mà là thần linh!
Nếu bây giờ đi giết Diệp Quân thì không chỉ tạo phản mà còn phản bội lại vũ trụ Quan Huyên, điều đó chẳng khác gì phơi mặt ra cho người đời phỉ nhổ!
Đúng lúc này, một đệ tử thế gia đột nhiên phẫn nộ gầm lên: “Lục Thiên lại câu kết với thần linh, mẹ nhà nó, bảo vệ thiếu chủ, mau bảo vệ cho thiếu chủ!”
Lúc này, giọng nói của Lý Bán Tri đột nhiên vang lên: “Những người chưa đạt tới cảnh giới Chân Cảnh thì lập tức lui ra sau, đừng ở lại nơi này nữa!”
Xung quanh, cường giả thần linh càng lúc càng đông!
Hơn nữa đều cực kỳ khủng bố!
Cường giả thông thường chỉ giống như con kiến trước mặt những thần linh này!
Cho dù hàng trăm kiếm tu lúc này cũng bị mười vị Thần Tướng hoàn toàn áp chế!
Chỉ mười Thần Tướng đã áp chế được mấy trăm kiếm tu!
Xung quanh đã có hàng trăm Thần Tướng, hơn nữa trong số đó còn có hàng chục Thần Quân!
Nếu như không phải bà ấy có khả năng nhìn trước được mọi chuyện và điều trở về một nhóm Quan Huyền Vệ thượng cổ thì hôm nay đã xảy ra chuyện lớn rồi!
Sau khi nghe Lý Bán Tri nói vậy, đám đệ tử tông môn thế gia do dự một lát rồi cũng đồng loạt lùi ra sau!
Bởi vì bọn họ phát hiện ra những thần linh kia thực sự quá mạnh, căn bản không phải là người mà bọn họ có thể đối kháng, ở lại nơi này chỉ có thể làm bia đỡ đạn.
Cùng lúc này, đất trời xung quanh đột nhiên nứt lìa, ngay sau đó, những Thần Tướng xông thẳng ra.
Nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của Lý Bán Tri đột nhiên co lại, hiện giờ chỉ có đám cường giả của Chân thế giới mới có thể đối kháng với những thần linh này!
Lúc này, ngay cả bà ấy cũng chẳng thể liên hệ được với mấy người Thái Sơ Tịnh trong Chân thế giới!
Bọn chúng đã có âm mưu từ đầu!
Đúng lúc này, một gia chủ thế gia lùi ra phía xa đột nhiên nói: “Các vị, nếu như hôm nay chúng ta rút lui thì sau này chắc chắn chỉ còn đường chết”.
Đôi mắt của một tông chủ tông môn trong số đó lóe lên vẻ lạnh lùng: “Ý của Mạc Tung tộc trưởng là chúng ta dứt khoát giết chết Diệp Quân ư?”
Nghe thấy lời nói của tông chủ này, sắc mặt của mọi người đang có mặt lập tức biến đổi.
Muốn tạo phản thật sao?
Lúc bắt đầu không biết thân phận của Diệp Quân thì không được coi là tạo phản, còn bây giờ nếu lại nhắm vào Diệp Quân thì thật sự là tạo phản đấy!
Tộc trưởng tên Mạc Tung đó phẫn nộ nói: “Tạo phản cái quái gì? Ngươi nhìn xem người nhắm vào thiếu chủ là ai? Đó là thần linh, là kẻ thù không đội trời chung của vũ trụ Quan Huyên chúng ta. Việc chúng ta phải làm bây giờ là làm sao để lập công chuộc tội!”
Tông chủ đó bật cười, sau đó vội vàng nói: “Vậy theo Mạc Tung tông chủ thì giờ chúng ta nên thế nào?”
Mọi người đang có mặt đồng loạt nhìn về phía Mạc Tung.
Mạc Tung trầm giọng nói: “Thực lực của chúng ta không phải là đối thủ của thần linh, nếu lúc này xuống đó thì chẳng khác gì bia đỡ đạn. Mà muốn đối kháng với thần linh này thì chỉ có các tiên tổ của chúng ta, vậy nên ta đề nghị chúng ta cùng kêu gọi tiên tổ, để cho các tiên tổ xuất hiện đối kháng với những thần linh này, một khi bảo vệ được thiếu chủ Diệp Quân thì cho dù chúng ta khó thoát được tội sống, nhưng tội danh diệt tộc thì chắc chắn có thể miễn bỏ!”
Có thể miễn tội danh diệt tộc!
Nghe vậy, đám cường giả thế gia tông môn đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, vô cùng dao động.
Phải biết rằng ban nãy lúc bọn họ biết Diệp Quân là thiếu chủ thì trong lòng vô cùng kinh ngạc!
Bọn họ biết bọn họ nhất định sẽ bị tính sổ, diệt tộc có thể được coi là nhẹ rồi!
Lúc này, bọn họ lại có một con đường có thể miễn được tội chết!
Đây rõ ràng là cơ hội quá lớn!
Không hề do dự, tất cả tộc trưởng thế gia và tông chủ tông môn đang có mặt đều đồng loạt kêu gọi tiên tổ!
Ầm!
Trong nháy mắt, gần một trăm nghìn thần quang lao thẳng lên bầu trời, ngay sau đó, hàng trăm nghìn luồng khí tức cường đại từ trên bầu trời lan rộng, cả đất trời đều trở nên sục sôi.
Sau khi những tiên tổ này xuất hiện thì đều sững sờ.
Chơi trò gì đây?
Náo nhiệt thế cơ à?
Lúc này, Mạc Tung đột nhiên nói: “Tiên tổ, mau cứu thiếu chủ!”
Nói xong, ông ta vội vàng chỉ vào Diệp Quân trong đám người phía bên dưới: “Cậu ấy chính là thiếu chủ!”
Thiếu chủ!
Nghe người này nói vậy, những tiên tổ vừa mới xuất hiện đồng loạt nhìn về phía Diệp Quân, lúc nhìn thấy hắn, bọn họ lập tức ngẩn ra!
Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian ư?
Lúc nhìn thấy đám Thần Tướng, sắc mặt của bọn họ đột nhiên trở nên nghiêm trọng!
Thần linh!
Hơn nữa, thấp nhất cũng là Thần Tướng, trong số đó còn có cả Thần Quân.
Lúc này, bên cạnh Mạc Tung, tiên tổ của ông ta sa sầm mặt mày: “Thằng ngu đần này, ngươi gọi tiên tổ vào thời điểm này là đang chê tổ tông ta đây chết vẫn chưa triệt để à?”
Mạc Tung run giọng nói: “Tiên tổ, nếu như không cứu được thiếu chủ thì nhà họ Mạc chúng ta sẽ hoàn toàn diệt vong mất!”
Ông ta kể lại một lượt đầu đuôi cả câu chuyện.
Lúc nghe thấy Mạc Tung đi theo Lục Thiên muốn giết Diệp Quân, sắc mặt của tiên tổ trở nên cực kỳ khó coi.
Đứng nhầm phe rồi!
Con cháu đúng là lũ ăn hại!
Chương 377: Xả thân vì thư viện Quan Huyên
Tiên tổ phẫn nộ nhìn Mạc Tung, đám con cháu ngu ngốc mấy người, ông đây thực sự phục đám hãm hại tổ tiên mấy người rồi đấy!
Con cháu đã không được tích sự gì, ông đây chết rồi cũng không được bình yên!
Không nói thêm gì nhiều, tiên tổ nhìn xuống bên dưới, phẫn nộ gầm lên: “Cứu thiếu chủ, con mẹ nó mau cứu thiếu chủ đi!”
Nói xong, tiên tổ đó cũng là người đầu tiên lao về phía đám Thần Tướng bên dưới.
Những tiên tổ thế gia tông môn còn lại cũng đồng loạt xông xuống dưới!
Mặc dù bọn họ cũng rất kiêng dè số thần linh này, nhưng không còn cách nào khác, nếu như hôm nay thiếu chủ xảy ra chuyện thì những thế gia và tông môn bọn họ e rằng sẽ bị diệt tộc luôn.
Ở một diễn biến khác, sắc mặt của ba tộc đại thần thú và tộc Hung Nghê cũng vô cùng khó coi.
Vốn dĩ bọn họ cho rằng Lục Thiên mới là thiếu chủ, bây giờ sự việc đột nhiên xuất hiện nghịch chuyển kinh thiên, Diệp Quân mới là thiếu chủ.
Toi rồi!
Từ xưa tới nay, đứng nhầm phe thì có kết cục tốt đẹp gì?
Diệt tộc là điều chắc chắn!
Vậy nên vào khoảnh khắc biết Diệp Quân là thiếu chủ, bọn họ cũng hoàn toàn sụp đổ.
Đặc biệt là ba tộc trưởng đứng đầu, ban nãy bọn họ đã ăn nói không ra gì với Diệp Quân!
Tộc trưởng tộc Chu Tước còn nói ai dám làm Lục Thiên bị thương thì sẽ tiêu diệt mười dòng tộc của người đó!
Tiêu diệt mười dòng tộc của thiếu chủ ư?
Lúc này, chân của tộc trưởng tộc Chu Tước đã mềm nhũn.
Khi nhìn thấy đám thần linh lao tới, trong đầu bọn họ cũng từng loé lên một ý nghĩ, có cần nhân cơ hội này giết chết Diệp Quân hay không?
Thế nhưng ý nghĩ này lập tức bị dập tắt!
Lúc không biết Diệp Quân là thiếu chủ, nhắm vào hắn còn không tính là tạo phản, nhưng bây giờ đã biết Diệp Quân là thiếu chủ rồi, nếu còn nhắm vào hắn thì thật sự là tạo phản luôn rồi.
Hơn nữa, người muốn giết Diệp Quân là ai?
Là thần linh đó!
Là kẻ thù không đội trời chung của vũ trụ Quan Huyên!
Các tiền bối của nhà mình hy sinh trên chiến trường Hư Chân nhiều tới mức nào?
Nếu như các tiền bối biết được người của mình giúp thần linh nhắm vào thiếu chủ của thư viện Quan Huyên thì e rằng tiên tổ sẽ chết không nhắm mắt!
Lúc này, tộc trưởng yêu thú Hung Nghê đột nhiên nói: “Gọi tiên tổ!”
Gọi tiên tổ!
Ông ta biết tộc yêu thú Hung Nghê muốn bảo toàn cho gia tộc thì chỉ có một con đường, đó chính là bảo vệ vị thiếu chủ này.
Nghe thấy lời tộc trưởng yêu thú Hung Nghê nói, ba tiên tổ thần thú đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng loạt phẫn nộ gầm lên: “Gọi tiên tổ!”
Ầm ầm ầm ầm!
Bốn luồng khí tức cường đại đáng sợ đột nhiên lan rộng ra khắp đất trời, khi bốn tiên tổ tộc yêu thú xuất hiện, từng khí tức đáng sợ và vô cùng bá đạo khiến cho khoảng đất trời nơi bọn họ đang đứng chấn động tới mức vỡ vụn!
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lý Bán Tri đứng trên đám mây phía xa lập tức gầm lên phẫn nộ: “Tiên tổ Liệt Thiên Thần Hổ, tiên tổ Chu Tước, mấy người mau bảo vệ xung quanh thiếu chủ, để cậu ấy rời khỏi đây! Mau lên!”
Nghe Lý Bán Tri nói vậy, bốn tiên tổ không hề do dự, xông tới khoảng trời nơi Diệp Quân đang đứng, nhưng một giây sau, ba Thần Tướng đã lao thẳng về phía bọn họ!
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, khu vực phía trên đỉnh đầu Diệp Quân hóa thành tro bụi!
Bốn tiên tổ yêu thú đột nhiên lùi ra sau, sau đó linh hồn bắt đầu trở nên hư ảo!
Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Quân híp hai mắt lại, hắn đang định ra tay, lúc này, Lý Bán Tri đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, bà ấy kéo lấy cánh tay hắn rồi nhìn hắn chăm chăm: “Ta biết cậu rất giỏi đánh đấm, nhưng lúc này cậu tuyệt đối không được ra tay, bởi vì còn có người nguy hiểm hơn ở trong bóng tối, có thể là nhân vật nguy hiểm mà ngay cả ta cũng không thể đoán ra được, hiểu không?”
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Lục Thiên, từ lúc bắt đầu tới nay, Lục Thiên đều đứng ở đó, vẻ mặt gã rất bình tĩnh, bình tĩnh tới mức bất thường.
Lúc này, Lục Thiên cũng đang nhìn về phía hắn.
Trên mặt Lục Thiên đột nhiên nở một nụ cười lạnh lùng.
Lý Bán Tri nhìn Lục Thiên hồi lâu, sau đó nói với Diệp Quân: “Ba nghìn vạn năm trở lại đây, chúng ta vẫn đang giao chiến với Chân thế giới, mà chúng ta vẫn luôn chịu đòn một cách bị động. Mặc dù mẹ ruột của cậu là Tần các chủ tạo ra tháp Thông Thiên, có thể đi tới Chân thế giới, thế nhưng sau cha cậu thì vũ trụ Quan Huyên chúng ta chưa từng đánh được qua đó thêm lần nào nữa!”
Nói xong, bà ấy nhìn về phía Diệp Quân: “Cậu là hy vọng cuối cùng của bọn ta, nếu như hôm nay cậu chết ở nơi này...”
Diệp Quân đột nhiên nói khẽ: “Dì Tri, chúng ta không chạy thoát đâu”.
Lý Bán Tri túm chặt lấy cánh tay hắn: “Tin ta, cha của cậu không có ở đây, ta nhất định sẽ bảo vệ cho cậu chu toàn!”
Diệp Quân trầm mặc.
Không phải hắn không muốn ra tay mà là Lục Thiên từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ đều nhìn hắn chằm chằm, nói một cách chính xác là cường giả thần bí bên trong cơ thể Lục Thiên đang nhìn chằm chằm vào hắn!
Hắn không biết đối phương mạnh tới mức nào, nhưng ông lớn thần bí bên trong cơ thể kia khiến hắn không ra tay.
Hắn biết đó tuyệt đối không phải là người mà bây giờ hắn có thể đối kháng được.
Đúng lúc này, thời không nơi chân trời phía xa đột nhiên nứt lìa, lần này lại có hàng trăm Thần Tướng đồng loạt xông tới!
Lúc nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả cường giả bên phía thư viện Quan Huyên lập tức trở nên tuyệt vọng!
Thực lực của số Thần Tướng này rõ ràng quá khủng bố!
Bây giờ chỉ có duy nhất số Quan Huyền Vệ thượng cổ có thể đối kháng qua lại với bọn chúng!
Không còn cách nào, tất cả tinh nhuệ của vũ trụ Quan Huyên gần như đều ở chiến trường Hư Chân cả rồi!
Đúng lúc này, giọng nói của Lý Bán Tri đột nhiên vang lên giữa đất trời: “Truyền lệnh của nội các, vũ trụ Quan Huyên lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu cấp độ đặc biệt, tất cả cường giả trên cấp Chí Cảnh của vũ trụ Quan Huyên, cho dù đang ở nơi đâu hay đang làm gì, xin hãy lập tức tới thư viện, thư viện cần mọi người, vũ trụ Quan Huyên cần mọi người! Cầu xin đấy!”
Cường giả Ám Viện trong bóng tối xung quanh lập tức lui đi, chẳng mấy chốc, bọn họ đã công bố mệnh lệnh tới khắp vũ trụ Quan Huyên.
Một lát sau, vô số cường giả của toàn vũ trụ đều tìm tới thư viện Quan Huyên.
Xả thân vì thư viện Quan Huyên!
....
Chương 378: Bất ngờ lớn
Trạng thái chiến đấu cấp độ đặc biệt!
Khi vũ trụ Quan Huyên bước vào trạng thái chiến đấu cấp độ đặc biệt, có nghĩa là lúc vũ trụ Quan Huyên gặp nguy hiểm, toàn vũ trụ trong trạng thái báo động.
Lúc này, trong vũ trụ Quan Huyên, các phân viện của thư viện Quan Huyên đều phải lập tức cử những cường giả trong viện đến tổng viện. Tất cả trận pháp dịch chuyển trong vũ trụ Quan Huyên đều phải hoạt động 24/24. tất cả phân viện của Tiên Bảo Các đều phải thu dọn vật tư, sau đó nhanh chóng chuyển đến tổng viện của thư viện Quan Huyên.
Ngoài ra, tất cả thế gia và tông môn cũng phải cử cường giả đỉnh cao trong tộc đến tổng viện của thư viện Quan Huyên trong vòng 24 giờ, những người yếu cũng phải sẵn sàng chiến đấu mọi lúc, để trở thành đội ứng chiến thứ hai.
Tất cả binh đoàn đánh thuê cũng phải tập hợp tại tổng viện của thư viện Quan Huyên ngay lập tức.
Có nghĩa cho dù là đệ tử của thế gia, tông môn, hay chỉ là người tu luyện nhỏ lẻ, cũng phải lập tức đến tổng viện của thư viện Quan Huyên.
Nếu không bảo vệ được thì cả vũ trụ Quan Huyên sẽ hủy diệt.
Kể từ khi vũ trụ Quan Huyên được thống nhất, đây là lần thứ hai bước vào trạng thái chiến đấu cấp độ đặc biệt.
Lần thứ nhất là ba nghìn vạn năm trước.
Lần thứ hai là hôm nay!
Lúc này, vẻ mặt của Lý Bán Tri vô cùng nghiêm túc.
Bà ấy biết phía sau Lục Thiên có người chống đỡ, vì vậy đã có chuẩn bị từ trước, nhưng bà ấy không đoán được người đứng sau Lục Thiên lại là thần linh, càng không ngờ thần linh đó lại vượt qua chiến trường Hư Chân, đến thẳng tổng viện của thư viện Quan Huyên.
Bà ấy biết bên phía chiến trường Hư Chân chắc chắn đã xảy ra vấn đề.
Hơn nữa, vấn đề này có thể xuất phát từ nội bộ, những thần linh này không thể vô duyên vô cớ đến thư viện Quan Huyên được.
Đương nhiên lúc này bà ấy không thể đi tìm hiểu xem ai xảy ra vấn đề.
Ưu tiên hàng đầu bây giờ là bảo vệ Diệp Quân.
Diệp Quân nói: “Dì Tri, không thể gọi Kiếm Chủ Nhân Gian sao?”
Sắc mặt Lý Bán Tri trầm xuống: “Nếu không phải thần linh thì được, nhưng có thần linh thì không được?”
Diệp Quân không hiểu: “Tại sao?”
Lý Bán Tri nhẹ nhàng nói: “Cụ thể ta cũng không rõ, ta chỉ biết sau khi cha cậu vào Chân thế giới, hình như đã có giao ước gì đó với Chân Thần ở Chân thế giới!”
Chân Thần!
Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, vị Chân Thần này mạnh không?”
Tiểu Tháp đáp: “Mạnh đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi!”
Mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi!
Diệp Quân trầm mặc.
Lý Bán Tri nhìn lên trời, lúc này, có gần tám trăm Thần Tướng, hai mươi Thần Quân.
Số lượng thần linh ít nhưng sức mạnh có thể nghiền nát vũ trụ Quan Huyên.
Ngay cả những Quan Huyên Vệ cũng bị những bị Thần Tướng đó áp chế.
Giữa trời đất, gần một nửa số tiên tổ mà các thế gia và tông môn triệu hồi đã xuất hiện.
Đối đầu với bọn họ chỉ có vài Thần Quân.
Vài Thần Quân đã chặn được tiên tổ của hàng vạn thế gia tông môn.
Thực lực vô cùng đáng sợ.
Không còn cách nào khác, bởi vì những người đến từ Chân thế giới đều là cường giả đỉnh cao, còn những cao thủ đỉnh cao của thư viện Quan Huyên đều ở chiến trường Hư Chân, vì vậy ở đây có rất ít người có thể đấu với những cường giả đỉnh cao này.
Đây là những Quan Huyên Vệ thượng cổ do Lý Bán Tri điều tới, nếu không phía vũ trụ Quan Huyên có thể sẽ bị đồ sát toàn diện.
Sắc mặt Lý Bán Tri cực kỳ u ám, bà ấy nhìn chằm chằm Lục Thiên ở xa, từ đầu đến giờ, Lục Thiên chưa từng nhúc nhích, lúc này, Lục Thiên mới là người nguy hiểm nhất.
Ám U bên cạnh trầm giọng nói: “Thiếu chủ, Lý viện phó, tất cả đường hầm thời không của tinh vực Tiểu Quan đã bị đóng lại, không chỉ vậy, người của chúng ta còn phát hiện rất nhiều luồng khí tức mạnh mẽ đang vượt qua thời không để đến chỗ chúng ta!”
Lý Bán Tri vô cảm nói: “Có liên lạc được với chiến trường Hư Chân không?”
Ám U lắc đầu: “Người của chúng ta vừa ra khỏi tinh vực Tiểu Quan đã không còn tin tức gì nữa, chắc là đã…”
Lý Bán Tri từ từ nhắm mắt lại: “Vũ trụ Tiểu Quan bị phong tỏa rồi!”
Ám U gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Quân nói: “Nơi này mất liên lạc với chiến trường Hư Chân, con nghĩ người ở chiến trường Hư Chân đã cảm nhận được điều gì đó không ổn, mà lúc họ không thể chủ động liên lạc với chúng ta, chắc họ cũng sẽ phái người trở về!”
Hắn nhìn Lý Bán Tri: “Dì Tri, con cần một người giúp con khống chế cường giả thần bí trong cơ thể Lục Thiên!”
Hắn không muốn đứng yên ở đây và được bảo vệ.
Lý Bán Tri nhìn Lục Thiên phía xa: “Tăng Vô viện chủ, làm phiền ông rồi!”
Bùm!
Vừa dứt lời, thời không bên trái Điệp Quân tách ra, sau đó, Tăng Vô bước ra ngoài.
Thực ra, ông ấy luôn ở đó.
Mục Đích chính của ông ấy là bảo vệ Diệp Quân.
Tăng Vô nhìn Lục Thiên, mỉm cười: “Nào, để ta xem ngươi thần thánh đến mức nào!”
Vừa dứt lời, ông ta bước lên trước, một luồng phật quang tỏa ra, phóng về phía Lục Thiên.
Thấy Tăng Vô ra tay, Lục Thiên vẫn rất bình tĩnh. Nhưng khi luồng phật quang kia đến gần, gã nhíu mày rồi duỗi một ngón tay ra, điểm nhẹ.
Bùm!
Luồng phật quang kia vỡ vụn, cùng lúc đó, ngón tay kia bất ngờ đến trước mặt Tăng Vô.
Con ngươi Tăng Vô co rút lại, chắp tay nói: “Phật quang chiếu rọi!”
Bùm!
Một luồng phật quang lớn từ trên người ông ấy tỏa ra, nhưng một giây sau…
Bùm bùm!
Dưới ánh mắt của mọi người, luồng phật quang kia vỡ vụn, còn Tăng Vô bị đánh bay vạn trượng.
Vừa dừng lại, cơ thể ông ấy vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn, điều đáng sợ nhất là thời không phía sau ông ấy sụp đổ, biến thành một mảng đen kịt.
Đánh bại ngay lập tức?
Tăng Vô sững sờ.
Cái quái gì vậy?
Đây là kết quả của lần xuất hiện đầu tiên sau ba ngàn vạn năm của ta sao?
Thật không chấp nhận nổi!
Vẻ mặt của Lý Bán Tri bên cạnh Diệp Quân cũng nghiêm lại.
Lục Thiên nhìn Diệp Quân, cười nham hiểm: “Con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, phải nói rằng lần này thật sự là một bất ngờ lớn”.
Lý Bán Tri trầm giọng nói: “Nhân vật thần bí kia đang khống chế cơ thể Lục Thiên!”
Chương 379: Sôi sục
“Diệp Quân huynh!”
Lúc này, Diệp Khải ở phía xa gọi lớn.
Diệp Quân nhìn Diệp Khải, Diệp Khải nói: “Sư phụ ta đồng ý giúp đỡ, ông ấy đang cố gắng mở đường hầm thời không tới Chân thế giới, huynh phải nhanh chóng tới Chân thế giới, người ở đây không chống đỡ nổi rồi”.
Vừa dứt lời…
Bùm!
Một luồng khí tức mạnh mẽ từ trong cơ thể Diệp Khải phóng lên trời, một người đàn ông trung niên chậm rãi bay lên không trung, sau khi phát hiện, người đàn ông trung niên phất tay áo, một luồng sáng phóng lên trời, trời đất bị xé nát, mở ra đại đạo thời không.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, mau đi đi!”
Nhưng đúng lúc này, một thanh thương phóng tới.
Vụt!
Theo tiếng xé không gian vang lên, đại đạo thời không vừa xuất hiện đã bị thanh thương kia phá hủy.
Người đàn ông trung niên hơi nheo mắt, quay đầu nhìn bên phải bầu trời, không biết từ lúc nào, một người đàn ông mặc kim giáp Hỏa Diệm màu vàng, tóc dài xõa vai, trong ánh rực lửa đã xuất hiện.
Người đàn ông trung niên nhìn người đàn ông mặc áo giáp vàng, hơi nheo mắt nói: “Thần Hoàng!”
Thần Hoàng!
Nghe vậy, sắc mặt của những cường giả trong vũ trụ Quan Huyên trở nên cực kỳ khó coi.
Ngay cả Thần Hoàng cũng xuất hiện rồi!
Ở Chân thế giới, Thần Hoàng chỉ đáng sợ sau Thần Đế!
Thần Hoàng kia nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, không nói lời nào, gã tiến lên một bước, phóng thương ra.
Người đàn ông phất tay áo, bỗng chốc, một luồng sáng từ trong tay áo tỏa ra.
Bùm!
Ngay lập tức, ánh sáng bao phủ trời đất thư viện Quan Huyên.
Nhưng lúc này, một tiếng xé chói tai vang vọng bầu trời, sau đó, từng vệt sáng bị ngọn thương xé rách từng tầng, thanh thương trong nháy mắt đã phóng tới trước mặt người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên tung quyền.
Bùm!
Thanh thương kia bị chặn lại tại chỗ, trời đất vỡ tan tành.
Lúc này, Thần Hoàng kia đột nhiên biến mất.
Trong mắt người đàn ông trung niên hiện lên tia oán hận, ông ấy vung mạnh tay phải về phía trước, sức mạnh mạnh mẽ từ nắm đấm phóng ra.
Rầm rầm!
Bầu trời tối đen, hai người cùng lùi ra xa ngàn trượng.
Bên dưới, Lục Thiên ngẩng đầu lên nhìn trời, khẽ mỉm cười.
Diệp Quân nhìn Lục Thiên: “Sao gã không ra tay?”
Lý Bán Tri không đáp, bà ấy quay đầu lại nhìn Ám U: “Thế nào rồi?”
Ám U trầm giọng nói: “Tiên Bảo Các đã mở đường đến Trụ Giới, có thể đi bất cứ lúc nào”.
Lý Bán Tri lập tức nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Trên đường đến chiến trường Hư Chân, chắc chắn sẽ có vô số cường giả thần linh ngăn cản, với thực lực của học viện hiện giờ, không thể đưa cậu đến chiến trường Hư Chân. Hơn nữa, chắc hẳn nội bộ thư viện ở chiến trường Hư Chân đã xảy ra vấn đề lớn. Vì vậy, tạm thời cậu chỉ có thể đến Trụ Giới, đó là vùng đất linh hồn của vũ trụ. Sau trận chiến năm xưa, mẹ của cậu đã thành lập Võ Các ở đó, bây giờ đã có hàng trăm Võ Thần Vệ do mẹ của cậu bồi dưỡng đến đón cậu rồi!”
Diệp Quân nhìn Lý Bán Tri: “Con đi rồi mọi người định ở lại đây sao?”
Lý Bán Tri đang định lên tiếng, Diệp Quân đã lắc đầu: “Dì Tri, dì đừng nói với con đại cục gì đó, con không muốn nghe những thứ này!”
Hắn nhìn những cường giả vũ trụ Quan Huyên đang quyết chiến ở phía xa, nhẹ nhàng nói: “Nếu con đi, mọi người đều sẽ chết ở đây!”
Lý Bán Tri nhìn Diệp Quân: “Nếu cậu không đi thì cậu và ta đều sẽ chết ở đây. Nhưng nếu cậu đi, cho dù bọn ta chết ở đây, thì cũng sẽ…”
Diệp Quân nhẹ nhàng nói: “Mạng của con trai Kiếm Chủ Nhân Gian là mạng, vậy mạng của mọi người không phải là mạng sao?”
Lý Bán Tri sững sờ.
Diệp Quân khẽ cười nói: “Con ghét nhất là so sánh ai cao quý hơn ai! Con sẽ không vì con là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian mà nghĩ rằng mạng của con quý giá hơn mọi người, nếu hôm nay con rời đi, thì cả đời con sẽ không thể tha thứ cho chính mình!”
Hắn nhìn về phía đệ tử Kiếm Tông đang liều mạng vì hắn, nói: “Nếu phải hy sinh tính mạng của những người ta yêu quý để sống, vậy thì con cũng không cần cái mạng này nữa!”
Lúc này, trên bầu trời xuất hiện đại đạo thời không, ngay sau đó, hàng ngàn cường giả thần linh mặc giáp đen bước ra.
Thần Tướng!
Thấy vậy, sắc mặt của cường giả phía vũ trụ Quan Huyên đều tái nhợt.
Nhưng vẫn chưa hết, phía sau ngàn Thần Tướng là mười người khổng lồ chậm rãi đi ra, lúc này, cả vũ trụ Tiểu Quan bỗng trở nên hư ảo.
Tay trái của người khổng lồ cầm khiên, tay phải cầm giáo, ánh mắt đầy vẻ hung ác.
“Tộc người khổng lồ thần linh!”
Nhìn thấy mười người khổng lồ, sắc mặt của Trần Quan Tử đang chiến đấu cũng trắng bệch.
Chỉ những người từng đấu với người khổng lồ mới biết bọn họ đáng sợ như thế nào.
Những cường giả vũ trụ Quan Huyên đang chiến đấu cũng thấy hơi tuyệt vọng.
Nhưng đúng lúc này, bên phải Diệp Quân bỗng mở ra thời không, một người phụ nữ chậm rãi bước ra.
Người phụ nữ mặc váy dài, đi chân trần.
Bà ấy xòe bàn tay ra, một tấm lệnh bài bay lên trời.
Bùm!
Trên tinh không, trong U Minh Điện, tám bức tượng nữ thần cùng nhau mở mắt.
Ngay tức khắc tinh hà trở nên sôi sục!
Chương 380: Tan biến
U Minh Điện!
Rất nhiều người có mặt đều liếc nhìn người phụ nữ đi chân trần, hầu như trong mắt ai cũng lộ vẻ khó hiểu.
Mặc dù U Minh Điện thuộc thư viện Quan Huyên, nhưng thế lực này quá thần bí, bí ẩn đến mức gần như chưa từng xuất hiện trước mắt người đời, vì vậy, ngay cả những người trong thư viện Quan Huyên cũng rất xa lạ với họ.
U Minh Điện này có thể chống lại hàng ngàn Thần Tướng và tộc người khổng lồ trong truyền thuyết sao?
Lúc này, không gian phía sau lưng Minh Nữ đột nhiên nứt lìa, sau đó, một người phụ nữ chậm rãi bước ra.
Cách xuất hiện của người phụ nữ này rất buồn cười, bởi vì bà ấy cưỡi một con lợn, trên vai vác một thanh đao lớn, thanh đao rất dài và rộng, trông vô cùng khác người.
Nhưng con lợn dưới thân bà ấy lại toát ra khí thế cực kỳ mạnh mẽ, cũng không biết con lợn này đã sống bao lâu.
Người phụ nữ cưỡi lợn chậm rãi bước tới, liếc mắt nhìn Diệp Quân, nói: “Thằng nhóc này là cháu trai của Lão Dương à?”
Minh Nữ liếc nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu.
Người phụ nữ cưỡi lợn quan sát Diệp Quân, cười nói: “Tuổi còn trẻ như vậy mà đã đạt tới Đại Kiếm Đế, chậc chậc, thiên phú này còn lợi hại hơn cha và ông nội hắn, hơn nữa, ngoại hình của hắn cũng đẹp hơn cha và ông nội hắn!”
Minh Nữ đột nhiên hỏi: “Bọn họ đâu?”
Người phụ nữ cưỡi lợn nói: “Sắp tới rồi!”
Minh Nữ khẽ gật đầu, bà ấy nhìn về phía đối diện, đúng lúc này, một người khổng lồ thần linh đột nhiên gầm lên, sau đó lao về phía Minh Nữ và người phụ nữ cưỡi lợn, gã đâm một thương ra, sức mạnh cường đại như xé trời đất!
Trong mắt người phụ nữ cưỡi lợn hiện lên vẻ hung ác, đột nhiên nhảy vọt lên, dùng đao lớn trong tay chém về phía trước.
Xoẹt!
Ánh đao vạn trượng!
Ầm!
Đột nhiên, một âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng khắp trời đất, sau đó, phạm vi ngàn dặm trong không gian của thư viện Quan Huyên bị sức mạnh cường đại tàn phá thành hình mạng nhện.
Đám người khổng lồ thần linh lần lượt rút lui, lùi ra xa tới mấy nghìn trượng!
Người phụ nữ cưỡi lợn không lùi nửa bước!
Nhìn thấy cảnh tượng này, ‘Lục Thiên’ ở dưới đột nhiên nhíu mày lại.
Xung quanh, các cường giả thư viện Quan Huyên đều trở nên kích động!
Lúc này, bọn họ lại nhìn thấy hy vọng!
Lý Bán Tri cũng thở phào nhẹ nhõm, thật ra bà ấy không biết nhiều về U Minh Điện!
Thế lực này không phải do Diệp Huyên – Kiếm Chủ Nhân Gian thành lập mà thuộc về thời đại của Kiếm Chủ Thanh Sam, vì vậy những người ở thời Kiếm Chủ Nhân Gian rất xa lạ với U Minh Điện, bao gồm cả bà ấy.
Sở dĩ trước đây bà ấy đi tìm U Minh Điện là bởi vì thế lực này là thế lực của ông nội Diệp Quân, bà ấy sợ trong nội bộ thư viện có người có ý đồ xấu nên chỉ có thể tìm đến chỗ ông nội Diệp Quân!
Nhưng bà ấy không ngờ rằng nó lại mạnh tới như vậy!
Lúc này, ‘Lục Thiên’ đột nhiên nhìn chằm chằm về phía Diệp Quân ở đằng xa, gã không nói gì, cũng không ra tay.
Một giọng nói đột nhiên vang bên tai gã: “Sư phụ, vì sao không giết tên Diệp Quân này trước?”
Là giọng nói của chủ thể Lục Thiên!
‘Lục Thiên’ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Có một người ở trong bóng tối, từ lúc ta xuất hiện đã canh chừng ta, đối phương đang đợi ta ra tay”.
Trong bóng tối có người!
Là ai?
‘Lục Thiên’ ngẩng đầu nhìn phía cuối tinh hà, không nói gì chỉ cười khẽ.
Phía chân trời, sau khi người phụ nữ cưỡi lợn đánh bay người khổng lồ thần linh bằng một nhát đao, chín người khổng lồ thần linh còn lại đột nhiên đồng loạt gầm lên, tiếng gầm này như chuông lớn vang vọng khắp trời đất, đinh tai nhức óc.
Một giây sau, chín người khổng lồ thần linh xông về phía Minh Nữ và người phụ nữ cưỡi lợn. Nhưng một kết giới cực kỳ đáng sợ đột nhiên xuất hiện xung quanh thời không của bọn họ, kết giới cường đại phá vỡ thời không, sau đó đồng thời đưa chín người khổng lồ thần linh và hơn nghìn Thần Tướng đưa vào một khoảng hư không!
Đối diện với họ là một người phụ nữ mặc váy màu xanh!
Giới Nữ!
Lúc này, Minh Nữ và người phụ nữ cưỡi lợn xuất hiện ở bên cạnh Giới Nữ.
Phía xa, trong đám Thần Tướng, tên Thần Tướng đứng đầu đột nhiên nói: “Giải quyết mấy người này trước!”
Vừa dứt lời, chín người khổng lồ thần linh đột nhiên lao tới, cùng lúc đó, đám Thần Tướng cũng ra tay, nhưng bấy giờ, mấy chục vạn tia sáng trắng từ trên đầu giáng xuống, giống như một lưỡi kiếm khổng lồ, xé rách hư không, chém về phía đám Thần Tướng.
Thấy cảnh tượng này, sắc mặt tên Thần Tướng dẫn đầu biến đổi: “Tản ra!”
Vừa dứt lời....
Ầm!
Hàng vạn tia sáng màu vàng vung tới, mấy trăm Thần Tướng bị chém bay, cùng lúc đó, một người phụ nữ toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng đột nhiên lao về phía đám Thần Tướng với mấy nghìn tia sáng vàng.
Nhiệt độ đột nhiên giảm xuống, toàn bộ hư không bắt đầu ngưng kết lại, mấy trăm Thần Tướng xông lên phía trước đều bị đông cứng tại chỗ, ngay sau đó, mấy chục nghìn lưỡi dao băng đánh về phía đám Thần Tướng như một cơn bão dữ dội!
Ngay lập tức, hàng trăm Thần Tướng ở đằng trước bị những lưỡi dao băng chém thành bụi phấn!
Nhưng một giây sau, linh hồn của đám Thần Tướng bị băm nát kia bắt đầu ngưng tụ lại tại chỗ.
"Diệt!"
Lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên, tiếp đó, linh hồn đang ngưng tụ bắt đầu bị tan biến từng chút một!
Nhân Nữ!