Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 571: Nàng mang thai, Dương gia có đời sau rồi

Ngu Tuế Nguyệt nhíu mày: “Tìm người?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế!”

Sau đó, hắn thầm nói trong lòng: “Tiền bối, làm sao giờ?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Ngươi vẫn đang giữ bát của Bát Uyển đúng không?”

Diệp Quân gật đầu, sau đó vội lấy bát của Bát Uyển ra.

Mà lúc này, người phụ nữ lại nói: “Bảo nàng đưa ngươi vào Tuế Nguyệt trường hà!”

Diệp Quân nhìn về phía Ngu Tuế Nguyệt, cô ấy gật đầu, sau đó vung tay áo, Diệp Quân và Ngu Tuế Nguyệt lập tức tiến vào trong Tuế Nguyệt trường hà.

Sau khi tiến vào bên trong, Diệp Quân lập tức tỏ vẻ khiếp sợ.

Tuế Nguyệt là gì?

Chính là thời gian đã qua đi!

Sau khi tiến vào Tuế Nguyệt trường hà này, hắn phát hiện mọi chuyện đều lướt qua rất nhanh. Hắn có thể nhìn thấy những gì đang xảy ra, còn có những gì từng xảy ra, nhưng lại không có tương lai!

Diệp Quân rất kinh ngạc!

Tuế Nguyệt trường hà rất giống một máy ghi hình, ghi lại tất cả mọi thứ xảy ra từ trước đến giờ.

Lúc này, người phụ nữ bí ẩn chợt nói: “Người biết Tuế Nguyệt Đại Đế là thế nào không? Là phải trải qua lễ rửa tội của Tuế Nguyệt! Nếu ta đoán không lầm, Bác Thiên Đạo kia muốn cướp lấy kính Tuế Nguyệt, có lẽ là muốn dùng kính Tuế Nguyệt tạo ra nhiều Tuế Nguyệt Đại Đế hơn. Vì Đại Đế muốn trở thành Tuế Nguyệt Đại Đế là chuyện quá khó khăn, nhưng nếu có kính Tuế Nguyệt, tiến vào thời không Tuế Nguyệt tu luyện sẽ đơn giản hơn nhiều”.

Tuế Nguyệt Đại Đế!

Diệp Quân gật đầu, sau đó nói: “Bây giờ phải làm sao mới có thể tìm thấy Bát Uyển?”

Lúc này, một ánh sáng mờ đột nhiên bay ra khỏi người Diệp Quân, người phụ nữ bí ẩn nhìn xung quanh, cuối cùng, bà ấy chú ý vào một điểm sáng ở cách đó không xa.

Diệp Quân nhìn về phía điểm sáng đó, hắn nhìn thấy vô số hình ảnh vụn vặt bên trong điểm sáng.

Chính là vào lúc Bát Uyển tự sát!

Nhìn Bát Uyển bên trong điểm sáng, Diệp Quân chậm rãi siết chặt tay.

Lúc này, người phụ nữ bí ẩn đột nhiên mở lòng bàn tay, một sức mạnh bí ẩn lập tức bay về phía điểm sáng kia. Chẳng mấy chốc, lực lượng bí ẩn bị điểm sáng kia bao phủ, dần dần, xung quanh điểm sáng này xuất hiện vô số điểm sáng nhỏ.

Diệp Quân lập tức trở nên hơi căng thẳng.

Người phụ nữ bí ẩn đột nhiên mở lòng bàn tay, những điểm sáng nhỏ chợt hội tụ vào một nơi, trong mỗi một điểm sáng đều sẽ có một vài hình ảnh vụn vặt nhưng khá là mơ hồ, không thấy rõ lắm.

Vào lúc người phụ nữ bí ẩn muốn hội tụ chúng nó lại với nhau, tình thế chợt thay đổi, một sức mạnh bí ẩn không biết kéo đến từ nơi nào.

Ầm!

Vô số điểm sáng thoáng chốc vỡ tan, toàn bộ Tuế Nguyệt trường hạ rung lên dữ dội, Diệp Quân như bị trúng một đòn nghiêm trọng, liên tục lùi về sau, trong miệng có máu tươi không ngừng phun ra.

Lúc này, một sức mạnh bí ẩn kéo hắn lại.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân cảm thấy đầu óc nặng nề như bị đổ chì, một lúc lâu sau cảm giác mê man đó mới giảm bớt. Hắn nhìn về phía cách đó không xa, lúc này, sắc mặt Ngu Tuế Nguyệt cũng tái mét, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, rõ ràng là khi nãy cô ấy cũng bị tấn công.

Diệp Quân nhìn về phía người phụ nữ bí ẩn, tỏ vẻ khó hiểu: “Tiền bối, đây là?”

Người phụ nữ bí ẩn im lặng một lúc rồi nói: “Có người đang bảo vệ nàng!”

Diệp Quân nhíu mày: “Bảo vệ Bát Uyển?”

Người phụ nữ gật đầu: “Đúng thế!”

Diệp Quân hỏi: “Là ai?”

Người phụ nữ trầm giọng đáp: “Đại tỷ!”

Diệp Quân sửng sốt.

Chân Thần!

Chân Thần đang bảo vệ Bát Uyển!

Diệp Quân im lặng.

Người phụ nữ bí ẩn nhỏ giọng thở dài: “Rõ ràng mỗi lần Bát Uyển quên đi mọi thứ rồi tu luyện lại, đại tỷ đều sẽ âm thầm bảo vệ cô ấy…”

Giọng nói của bà ấy rất phức tạp.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cho nên không thể tìm được kiếp sau của Bát Uyển ư?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Nói một cách nghiêm túc, dù là đời sau, thì việc tu luyện lại của cô ấy cũng không phải đầu thai chuyển kiếp bình thường!”

Dứt lời, bà ấy thở dài.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Còn có cách nào khác không?”

Người phụ nữ lắc đầu: “Không! Đại tỷ đã che giấu thiên cơ giúp cô ấy, với thực lực của ta hoàn toàn không thể phá vỡ nó”.

Diệp Quân chậm rãi siết chặt hai tay, không biết đang nghĩ gì.

Lúc này, người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Ngươi đừng nghĩ linh tinh, cũng đừng làm bậy… Ta cảm thấy có lẽ Từ Kính biết cô ấy ở đâu!”

Diệp Quân nhíu mày: “Chấp Kiếm Nhân?”

Người phụ nữ đáp: “Đúng thế, vì cô ấy và Từ Kính là tỷ muội, chắc chắn Từ Kính biết!”

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Người cảm thấy bà ta sẽ cho ta biết sao?”

Người phụ nữ bí ẩn ngẫm nghĩ, sau đó đáp: “Chắc là không đâu, bây giờ chắc chắn bà ta chỉ nghĩ cách phải làm thế nào để giết chết ngươi!”

Diệp Quân im lặng một lát rồi nói: “Tiền bối, còn có cách nào khác không?”

Người phụ nữ bí ẩn lắc đầu.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, bát của Bát Uyển xuất hiện trong tay hắn, hắn im lặng nhìn cái bát trong tay.

Tiểu Tháp đột nhiên hỏi: “Từ bỏ sao?”

Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu: “Cha, chuyện này liên quan đến con dâu của cha, cha thật sự mặc kệ sao?”

Không ai đáp lại!

Diệp Quân lại nói: “Ông nội, chuyện này liên quan đến cháu dâu của ông, ông cũng không quan tâm à?”

Cũng không ai đáp lại!

Diệp Quân đột nhiên nói tiếp: “Nàng đang mang thai! Dương gia có đời sau rồi…”

Oanh!

Oanh!

Hai khí thế mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện…

Mọi người: “…”
Chương 572: Về Nam Châu

Có thai!

Diệp Quân có thể chịu khổ hơn nữa, nhưng đời sau của Dương gia thì không, dù sao vẫn còn nhỏ, lỡ như động thai thì không tốt.

Mà khi nghe Diệp Quân nói thế, người phụ nữ bí ẩn ở bên cạnh cũng ngớ người tại chỗ.

Có thai?

Trong cơn sốc, người phụ nữ bí ẩn vô thức hỏi: “Các ngươi không dùng biện pháp an toàn à?”

Nghe lời này của người phụ nữ bí ẩn, Diệp Quân bối rối: “Biện pháp an toàn là gì?”

Người phụ nữ bí ẩn không nói gì.

Thấy bà ấy im lặng, Diệp Quân cũng không hỏi thêm, hắn nhìn xung quanh thì cảm nhận được hai luồng hơi thở rất quen thuộc, một là của cha, một là của ông nội.

Tuy nhiên, mặc dù hơi thở đã xuất hiện nhưng cả hai đều không hiện thân.

Điều này khiến Diệp Quân hơi khó hiểu.

Hơi thở đã tới mà người chưa tới là thế nào?

Đúng lúc này, người phụ nữ bí ẩn lên tiếng: “Ngươi đừng lo lắng, để ta thử lại!”

Nói rồi bà ấy xòe tay, một sức mạnh bí ẩn lan ra từ lòng bàn tay, dần dần nơi đây lại xuất hiện vô số đốm sáng nhỏ, mà dưới sự điều khiển của bà ấy, những đốm sáng nhỏ đó mau chóng ngưng tụ lại.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân chợt thấy hơi lo lắng.

Dần dà, những đốm sáng nhỏ đó tụ lại thành một đốm sáng lớn chừng nắm đấm, sau đó một cảnh tượng hiện lên trước mắt Diệp Quân và người phụ nữ bí ẩn.

Hơi mờ, không nhìn rõ lắm.

Diệp Quân nhanh chóng bước đến bên cạnh bà ấy, hỏi: “Tiền bối?”

Người phụ nữ bí ẩn im lặng một lúc lâu rồi phất tay áo, vô số đốm sáng đó phân tán, bà nhẹ giọng cất lời: “Ta biết cô ấy ở đâu rồi”.

Diệp Quân nhìn bà ấy: “Ở đâu?”

Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Thôn Thạch!”

Diệp Quân sững sờ!

Thôn Thạch!

Sao Bát Uyển lại về nơi đó?

Người phụ nữ bí ẩn từng nói trước đây mấy tỷ muội họ ở thôn Thạch.

Không nghĩ nhiều, Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Tiền bối, làm sao để đến được thôn Thạch?”

Bà ấy trả lời: “Ta thấy có lẽ chúng ta không thể đến đó được”.

Diệp Quân khó hiểu: “Vì sao?”

Người phụ nữ bí ẩn thở dài: “ Đó là một nơi rất đặc biệt, nhóm thần linh mạnh nhất Chân vũ trụ hiện tại hầu như đều đến từ thôn Thạch, bao gồm cả Chân Thần, có thể nói đó là tổ địa của tất cả thần linh ở Chân vũ trụ. Vì thế Chân vũ trụ bảo vệ nơi đó cực kỳ nghiêm ngặt. Nếu là người khác có lẽ còn có thể tới, nhưng ngươi thì không. Thân phận của ngươi quá đặc biệt, ngươi đến đó bọn họ sẽ mặc định rằng ngươi muốn làm chuyện xấu gì đấy! Lúc ấy chắc chắn sẽ dấy lên một trận huyết chiến”.

Diệp Quân nói: “Chúng ta lén đến đó”.

Bà ấy bình tĩnh nói: “Ngươi nghĩ ngươi có thể lén đến được không? Chắc chắn bây giờ Chân vũ trụ đang theo dõi ngươi mọi lúc mọi nơi”.

Diệp Quân im lặng một lúc rồi hỏi: “Tiền bối có cách gì không?”

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Có, nhưng phải chờ, lúc trước ta liên tục ra tay nên vết thương cũ tái phát, cần tĩnh dưỡng một thời gian”.

Diệp Quân vội nói: “Tiền bối, cây thần tự nhiên có giúp ích cho người không?”

Bà ấy nói: “Đương nhiên là có, nhưng tác dụng không lớn lắm, vì thương thế của ta liên quan đến Vũ Trụ Kiếp”.

Vũ Trụ Kiếp!

Diệp Quân hơi thắc mắc: “Năm xưa tiền bối cũng tham gia trấn áp Vũ Trụ Kiếp à?”

Người phụ nữ bí ẩn trả lời: “Ừm!”

Sau khi im lặng một hồi, Diệp Quân nói: “Vậy tiền bối vào Tiểu Tháp chữa trị đi”.

Người phụ nữ bí ẩn: “Được, ta chữa lành xong sẽ đưa ngươi đến thôn Thạch. Còn về Bát Uyển thì ngươi không cần lo, thế gian này chẳng mấy ai có thể làm cô ấy bị thương được đâu”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, mặc dù không cam lòng lắm nhưng bây giờ cũng chỉ có thể như vậy, hắn gạt mọi suy nghĩ, xòe tay ra, một thanh ý kiếm từ từ ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.

Cảnh giới Nhân Tiên!

Bây giờ cảnh giới của hắn đã tăng lên rất nhiều, thực lực đương nhiên cũng mạnh hơn trước, cho dù không dùng đến kiếm Hành Đạo, đánh với cảnh giới Thần Đế có lẽ cũng không còn là vấn đề nữa.

Đánh Đại Đế thì có lẽ vẫn hơi khó khăn!

Tuy nhiên nếu đánh với Đại Đế bình thường thì bây giờ hắn cũng không sợ, hắn vẫn có thể chiến đấu được.

Ngay lúc này có tiếng bước chân vang lên từ phía sau, Diệp Quân quay người lại thì thấy một cô gái đi đến từ nơi không xa, chính là Nạp Lan Ca.

Cô vẫn xinh đẹp như thế!

Nhìn thấy Diệp Quân, Nạp Lan Ca mỉm cười: “Thấy huynh mãi không ra, muội không chờ được nữa nên chủ động đi vào! Không làm phiền đến huynh chứ?”

Diệp Quân chậm rãi đi đến trước mặt Nạp Lan Ca, cầm tay cô khẽ cười: “Sao có thể thế được!”

Nạp Lan Ca tiến lên phía trước, nhẹ nhàng ôm Diệp Quân, vùi đầu vào ngực hắn khẽ nói: “Về là tốt rồi!”

Hai tay Diệp Quân từ từ ôm lấy vòng eo thon của Nạp Lan Ca, nhẹ nhàng nói: “Thời gian này vất vả cho muội rồi”.

Nạp Lan Ca lắc đầu, không nói gì.

Diệp Quân bỗng hỏi: “Tiểu Ca, huynh có chuyện này muốn hỏi muội”.

Nạp Lan Ca ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, cười hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Diệp Quân đang chuẩn bị nói thì Nạp Lan Ca đã nói trước: “Là chuyện phụ nữ phải không?”

Diệp Quân sững người.

Nhìn vẻ mặt hắn, cô khẽ cười: “Muội cảm nhận được tim huynh đập rất nhanh!”

Diệp Quân gật đầu, có một số chuyện hắn vẫn không muốn giấu Nạp Lan Ca.

Khi Diệp Quân đang định nói thì Nạp Lan Ca chợt bảo: “Chúng ta về thành Hoang Cổ Nam Châu một chuyến đi!”

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca, cô ấy cười hỏi lại: “Được không?”

Nhìn Nạp Lan Ca gần ngay trước mắt, Diệp Quân im lặng rất lâu mới thì thầm: “Được”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Nạp Lan Ca nở nụ cười rung động lòng người, cô ấy nép vào lòng Diệp Quân, hai người cứ thế ôm nhau.

Ngày hôm sau, Diệp Quân và Nạp Lan Ca lên đường đến Nam Châu.

Tộc Nạp Lan và Diệp tộc vẫn ở Nam Châu, tuy hai tộc có thể định cư ở vũ trụ Quan Huyên, nhưng họ không làm như vậy.

Lý do chính là vì nền tảng của hai tộc vẫn còn quá tệ!

Diệp Tiêu và Nạp Lan Danh rất rõ ràng, bây giờ thực lực của Diệp tộc và tộc Nạp Lan ở vũ trụ Quan Huyên là vô cùng yếu, tuy có Nạp Lan Ca và Diệp Quân duy trì nhưng vẫn rất yếu. Mà thư viện Quan Huyên không phải nơi đơn giản, hai tộc lớn đến đây tuy không gặp nguy hiểm, nhưng người trong tộc sẽ rất dễ bị lợi dụng.

Kể từ khi xác định thân phận của Nạp Lan Ca và Diệp Quân, người đến tộc Nạp Lan và Diệp tộc cầu hôn gần như đã đạp vỡ ngưỡng cửa của cả hai tộc.

Quá điên cuồng!

Hơn nữa hậu bối của hai tộc cũng bắt đầu nổi lên, làm việc ngông cuồng, điều này khiến Diệp Tiêu và Nạp Lan Danh cảm nhận được nguy cơ, vì thế hai người quyết định ở lại Nam Châu, từ từ phát triển.

Đi quá nhanh dễ xảy ra vấn đề!

Nhất là những người trẻ tuổi trong hai tộc, không tự nhìn nhận rõ bản thân, dễ bị người khác lợi dụng.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca về Nam Châu nhưng không phô trương, chỉ dẫn theo mấy người Tông Lão.
Chương 573: Cô cô, con sắp thành thân rồi

Diệp Quân không về Diệp tộc mà theo Nạp Lan Ca về tộc Nạp Lan, hai người vừa đến cổng thì thấy Nạp Lan Danh đã dẫn theo tất cả tộc nhân của tộc Nạp Lan đứng ở cửa nghênh đón.

Nhìn thấy cảnh này Diệp Quân giật mình, quay sang nhìn Nạp Lan Ca, cô ấy lắc đầu cười: “Muội cũng không biết”.

Diệp Quân mỉm cười, dẫn Nạp Lan Ca đến trước mặt nhóm Nạp Lan Danh, mà lúc này tất cả tộc nhân phía sau Nạp Lan Danh đều đã quỳ xuống.

Nạp Lan Danh đứng đầu cũng định hành lễ nhưng bị Diệp Quân ngăn lại, hắn cười khổ: “Nhạc phụ đại nhân đừng như thế, con không nhận nổi”.

Nói rồi hắn lại nhìn mọi người của tộc Nạp Lan: “Đều là người một nhà, mọi người đừng đa lễ, mau đứng lên đi!”

Nghe Diệp Quân nói thế, trên mặt cường giả tộc Nạp Lan đều nở nụ cười, tất cả đều đứng dậy.

Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân, cười nói: “Vào tộc rồi nói”.

Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.

Nói rồi hắn kéo tay Nạp Lan Ca đi theo Nạp Lan Danh đi vào phủ.

Trong đại điện, Nạp Lan Danh nhìn Diệp Quân trước mắt, trên mặt đầy ý cười.

Lúc này Diệp Quân đứng lên nhìn Nạp Lan Danh: “Nhạc phụ, theo như hôn ước thì con và Tiểu Ca nên sớm ngày thành hôn, nhưng vì nhiều chuyện mà gác lại, bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, vì thế con muốn nhanh chóng thành hôn với Tiểu Ca”.

Nghe những lời này của Diệp Quân, Nạp Lan Ca ở bên cạnh sững sờ.

Mà các cường giả của tộc Nạp Lan đang có mặt lại vô cùng vui mừng, tuy danh phận của Nạp Lan Ca đã được xác định, nhưng dù sao cũng chưa chính thức thành thân với Diệp Quân.

Vì thế họ vẫn lo lắng!

Bởi vì nếu Diệp Quân thành thân với người phụ nữ khác trước thì địa vị của Nạp Lan Ca sẽ bị uy hiếp.

Do đó tộc Nạp Lan cũng hy vọng Nạp Lan Ca và Diệp Quân có thể sớm ngày thành thân, mà chuyện này, họ là nhà gái đương nhiên không tiện chủ động đề cập. Họ không ngờ lúc này Diệp Quân quay về lại chủ động nhắc đến.

Thật sự quá tốt rồi!

Nghe Diệp Quân nói thế, Nạp Lan Danh cũng tươi cười, ông ấy hỏi: “Vậy con thấy khi nào thì hợp lý?”

Diệp Quân nói: “Ba ngày sau ạ”.

Nạp Lan Danh hơi giật mình: “Có gấp quá không?”

Diệp Quân quay đầu nhìn Nạp Lan Ca vẫn luôn im lặng ở bên cạnh hỏi: “Con không muốn đợi thêm một giây nào nữa!”

“Ha ha!”

Nghe câu này của Diệp Quân, Nạp Lan Danh bật cười lớn, những tộc nhân khác của tộc Nạp Lan cũng cười to.

Trên mặt Nạp Lan Danh hiện lên vẻ ửng đỏ, cô ấy nhìn Diệp Quân mặt đầy ý cười, cũng có vẻ ngượng ngùng, thật sự đẹp không ai sánh bằng.

Lúc này Nạp Lan Danh bỗng hỏi: “Tổ chức hôn lễ ở đâu?”

Diệp Quân quay lại nhìn Nạp Lan Ca: “Nghe Tiểu Ca ạ”.

Các cường giả của tộc Nạp Lan đều nhìn Nạp Lan Ca, cô ấy đứng dậy đi đến bên Diệp Quân đáp: “Ở tại thành Hoang Cổ này luôn đi được không?”

Diệp Quân cười: “Giống như huynh nghĩ!”

Thành Hoang Cổ!

Hắn lớn lên ở đây, rất có cảm giác quê hương với nơi này.

Do đó hắn cũng muốn thành thân ở đây!

Nạp Lan Danh đứng dậy, cười to: “Sắp xếp đi! Sắp xếp đi!”

Nói rồi ông ấy đứng dậy rời đi.

Những tộc nhân của tộc Nạp Lan cũng lần lượt rời đi, ba ngày sau sẽ thành thân, việc này rất vội, đương nhiên tộc Nạp Lan cần mau chóng chuẩn bị.

Lúc này, Diệp Quân chợt lấy chiếc túi vải nhỏ bên hông Nạp Lan Ca, hắn nhìn chiếc tủi nhỏ trước mặt, khẽ thì thầm: “Mẹ ơi, con thành thân mẹ tới chủ trì được không?”

Túi vải nhỏ rung lên.

Ầm!

Đột nhiên, thời không phía trên thành Hoang Cổ trách ra, một người phụ nữ chậm rãi đi ra, trong giây lát người phụ nữ đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Nạp Lan Ca.

Người tới chính là Tần Quan!

Tần Quan nhìn Diệp Quân trước mặt, hắn cười gọi: “Mẹ!”

Nghe thấy lời của Diệp Quân, trong mắt Tần Quan dâng lên làn sương mù: “Để mẹ chuẩn bị, để mẹ chuẩn bị!”

Diệp Quân hỏi: “Cha con có đến không ạ?”

Tần Quan cười: “Ông ấy dám không đến!”

Diệp Quân bật cười lớn.

Một lát sau Tần Quan rời đi, thời gian ba ngày là rất ngắn, vì thế bây giờ bà phải chuẩn bị ngay.

Con trai thành thân!

Đương nhiên hôn lễ phải tổ chức thật lớn mới được!

Hơn nữa còn phải cực kỳ lớn!

Trong điện, Diệp Quân xòe tay nhìn kiếm Hành Đạo, khẽ nói: “Chắc chắn ông nội sẽ đến, nhưng còn cô cô… Tháp gia, ngươi nghĩ cô cô có đến không?”

Tiểu Tháp im lặng một lúc mới đáp: “Ngươi có thể mời bà ấy”.

Diệp Quân do dự, nhìn kiếm Hành Đạo trong tay: “Cô cô, con sắp thành thân rồi, người tới dự được không?”

Không có phản ứng.

Diệp Quân hơi thất vọng.

Lúc này kiếm Hành Đạo khẽ rung lên.

Thấy thế, trên mặt Diệp Quân hiện lên ý cười, hắn khá mong chờ cô cô, ông nội và cha tới dự hôn lễ của mình.

Chuyện ba ngày sau Diệp Quân thành thân lập tức lan khắp chư thiên vạn giới và các vũ trụ lớn.

Diệp Quân bây giờ còn nổi tiếng hơn phụ thân, dù sao hắn cũng là Vương của vũ trụ Quan Huyên, hơn nữa không lâu trước đó còn đánh với Chân vũ trụ một trận!

Sát phạt vào Chân vũ trụ, toàn thân rút lui!

Chỉ có thể nói là quá ngầu!

Hơn nữa gần đây còn đánh nhau với tộc Bác Thiên, quan trọng nhất là còn giành chiến thắng!

Vô cùng dũng mãnh!

Bác Thiên Giới.

Sau khi cường giả của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ rút lui hết, cường giả của Bác Thiên Giới lại bước ra từ biên giới.

Mà lúc này, sau khi bị vũ trụ Quan Huyên tàn sát, Bác Thiên Giới đã chỉ còn lại một mớ hỗn độn.

Nét mặt các cường giả của tộc Bác Thiên đều vô cùng khó coi.

Thật sự vô cùng nhục nhã!

Bác Thiên Đạo dẫn đầu ánh mắt cực kỳ lạnh, không biết ông ta đang nghĩ gì.

Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện, ông ta cúi đầu thật sâu trước Bác Thiên Đạo rồi nói: “Tộc trưởng, vừa có tin nói ba ngày sau Diệp Quân sẽ thành thân!”

Bác Thiên Đạo nhíu mày, ngạc nhiên hỏi lại: “Thành thân?”

Ông lão gật đầu: “Đúng thế”.

Bác Thiên Đạo hỏi: “Ở đâu?”

Ông lão đáp: “Ở Nam Châu!”

Bác Thiên Đạo cau mày: “Không phải ở chiến trường Hư Chân à?”

Ông lão lắc đầu: “Không ạ”.

Bác Thiên Đạo lại nheo mắt, một lúc sau ông ta cười: “Đúng là ông trời cũng giúp ta”.

Nhóm cường giả nhìn Bác Thiên Đạo với vẻ khó hiểu.

Bác Thiên Đạo cười giải thích: “Ngày hôm đó chắc chắn cường giả của vũ trụ Quan Huyên sẽ trấn thủ ở chiến trường Hư Chân để đề phòng Chân vũ trụ, cũng có nghĩa là cường giả ở Nam Châu chắc chắn sẽ rất ít, nếu chúng ta đột kích…”

Nói rồi trên mặt ông ta nở nụ cười lạnh lẽo.

Lúc này một cường giả của tộc Bác Thiên lên tiếng: “Tộc trưởng, vũ trụ Quan Huyên không đơn giản, chúng ta có nên thận trọng một chút không?”

Bác Thiên Đạo bình tĩnh nói: “Ngươi sợ à?”

Nét mặt cường giả tộc Bác Thiên đó thay đổi, ông ta vội nói: “Không không!”

Bác Thiên Đạo lạnh lùng nhìn cường giả đó rồi bảo: “Thù của tộc nhân phải báo, huyết mạch phong ma của Dương tộc, tộc Bác Thiên ta cũng phải có!”

Cường giả đó không dám phản đối, vội vàng gật đầu: “Vâng!”

Bác Thiên Đạo nói tiếp: “Người đâu, gọi mười Tuế Nguyệt Đại Đế dậy, lần này chúng ta phải giải quyết hết vũ trụ Quan Huyên luôn, cho chúng chết hết cùng với nhau!”

Nói rồi ông ta quay đầu nhìn về phía vũ trụ Quan Huyên, ánh mắt lạnh lẽo: “Lần này ta muốn cho vũ trụ Quan Huyên của hắn một bất ngờ lớn, để hôn lễ của hắn biến thành tang lễ!”
Chương 574: Để sau này rồi nói

Thư viện Quan Huyên công bố ngày cưới của Diệp Quân, cả vũ trụ Quan Huyên lập tức trở nên bận rộn.

Diệp Quân kết hôn.

Đây là chuyện ưu tiên hàng đầu của vũ trụ Quan Huyên!

Quan trọng nhất là người tổ chức hôn lễ lần này là Tần Quan!

Các chủ đời đầu của Tiên Bảo Các!

Mà Tần Quan trở về, cả Tiên Bảo Các cũng bắt đầu hoạt động với tốc độ cao.

Đương nhiên bà phải tổ chức đám cưới cho con trai thật hoành tráng!

Nam Châu, thành Hoang Cổ.

Ban đêm, bầu trời đầy sao.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca chầm chậm đi bộ trên đường phố, bởi vì đang là giữa mùa hè nên tiếng côn trùng vang lên ở khắp nơi, nối tiếp nhau vô cùng náo nhiệt.

Diệp Quân nắm tay Nạp Lan Ca, hai người chậm rãi đi về phía xa.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Đi dạo một vòng lại trở về nơi này”.

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn Diệp Quân, cười bảo: “Nếu cho huynh và muội ở ẩn cùng nhau ở đây cả đời, huynh có đồng ý không?”

Diệp Quân gật đầu, trả lời không chút do dự: “Đồng ý!”

Nạp Lan Ca dừng bước, nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân lại nói: “Thật sự rất muốn!”

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân một lúc khẽ mỉm cười, sau đó kéo hắn đi về phía xa.

Nạp Lan Ca cười: “Bây giờ muội vẫn còn nhớ cảnh huynh đến nhà muội hủy hôn đấy! Nhưng mà tại sao khi đó huynh lại muốn hủy hôn vậy?”

Nghe Nạp Lan Ca nhắc về chuyện quá khứ, Diệp Quân nở nụ cười: “Vì khi đó đột nhiên huynh mất tu vi, trở thành một người bình thường. Huynh vô cùng mờ mịt về tương lai, vì thế không muốn liên lụy đến muội, đương nhiên huynh cũng muốn sống tùy tiện một phen, để mặc mọi chuyện”.

Nạp Lan Ca lắc đầu cười: “Giống như muội nghĩ”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca: “Tại sao khi đó muội lại không đồng ý?”

Cô ấy cười đáp: “Chỉ đơn thuần là cảm thấy không nên bỏ đá xuống giếng khi huynh đang chạm đáy cuộc đời thôi”.

Diệp Quân hỏi: “Nghĩa là khi đó muội cũng không thích huynh phải không?”

Nạp Lan Ca lườm Diệp Quân: “Huynh thật sự cho rằng mình đẹp trai đến nỗi tất cả các cô gái đều không kìm lòng được đấy à?”

Diệp Quân cười ngượng, không nói gì.

Nạp Lan Ca lại nói: “Nhưng muội thật sự có ấn tượng tốt với huynh, tuy ở vực thẳm cuộc đời nhưng không nóng vội, bộp chộp, cũng không hận đời”.

Diệp Quân cười khẽ: “Có lẽ khi ấy muội cũng chưa từng nghĩ sau này chúng ta sẽ thật sự ở bên nhau đúng không?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân nắm chặt tay Nạp Lan Ca, không nói gì nữa.

Nạp Lan Ca lại đột nhiên lên tiếng: “Huynh còn nhớ lời huynh và Tịch Huyền cô nương nói không?”

Tịch Huyền!

Diệp Quân sửng sốt, hắn nhìn Nạp Lan Ca với vẻ không hiểu.

Nạp Lan Ca siết chặt tay hắn, cười đáp: “Khi muội luyện kiếm phần lớn thời gian đều tỉnh táo”.

Diệp Quân cúi đầu im lặng.

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống, tuy có nước mắt nhưng cô ấy lại cười: “Tịch Huyền cô nương nói nếu huynh cũng thích cô ấy, cô ấy có thể cho huynh điều tốt nhất trên đời! Nhưng đồ ngốc nhà huynh lại từ chối, nếu là muội thì muội đã nghe theo cô ấy rồi”.

Nếu như trước đây chỉ là ấn tượng tốt, vậy thì lần đó mới là tình cảm sâu đậm thật sự của cô.

Diệp Quân nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Nạp Lan Ca, nhẹ giọng nói: “Huynh có chuyện muốn nói với muội”.

Dường như biết Diệp Quân định nói gì, Nạp Lan Ca lập tức lắc đầu: “Để sau rồi nói đi”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca: “Muội biết huynh định nói gì phải không?”

Nạp Lan Ca cười khẽ: “Bát Uyển cô nương?”

Diệp Quân giật mình.

Nạp Lan Ca khẽ lắc đầu: “Muội là Các chủ Tiên Bảo Các, phụ trách tổ chức tình báo lợi hại nhất vũ trụ Quan Huyên chúng ta, huynh có thể giấu được muội chuyện gì?”

Diệp Quân im lặng.

Xong rồi!

Thê tử của mình trở thành người đứng đầu cơ quan tình báo, đây không phải chuyện tốt nha!

Nạp Lan Ca không nói gì nữa, cô kéo Diệp Quân đi về phía hồ, sao phản chiếu trong hồ giống như bầu trời sao treo ngược, vô cùng đẹp mắt.

Hai người chậm rãi đi bên hồ, cả hai đều không nói.

Nạp Lan Ca lên tiếng trước tiên: “Bát Uyển cô nương ở thôn Thạch”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca với vẻ thảng thốt.

Nạp Lan Ca cười: “Muội nhờ mẹ điều tra giúp muội”.

Tần Quan!

Diệp Quân rất bất ngờ.

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn nước hồ, khẽ nói: “Muội đã phái người đi tìm cô ấy giúp huynh, nhưng nơi đó rất đặc biệt, người của muội không vào được vì có cường giả thần linh trấn giữ”.

Diệp Quân cầm tay Nạp Lan Ca mà khẽ run, hơi luống cuống tay chân.

Nếu Nạp Lan Ca mắng hắn thì hắn còn thấy dễ chịu một chút.

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn Diệp Quân, nhìn Diệp Quân đang luống cuống không biết làm sao trước mặt, cô ấy lắc đầu cười, khẽ nói: “Muội chỉ có một yêu cầu thôi”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca, cô ấy nghiêm túc nói: “Nếu một ngày nào đó huynh không còn thích muội nữa thì xin hãy nói cho muội biết. Huynh yên tâm, muội sẽ giữ mặt mũi mà rời đi, không quấn lấy huynh đâu”.

Diệp Quân nhẹ nhàng ôm Nạp Lan Ca vào lòng: “Huynh sẽ chỉ có một lúc không thích muội thôi!”

Nạp Lan Ca siết tay lại, hỏi: “Lúc nào?”

Diệp Quân khẽ đáp: “Khi huynh không còn thở nữa!”

Nạp Lan Ca ngẩn ra.

Tiểu Tháp: “…”

Trong Tiểu Tháp, người phụ nữ bí ẩn bỗng nói: “Người xưa thường nói kẻ có học là phong lưu nhất, xem ra đúng là không sai, đàn ông đọc sách nếu trở nên phong lưu thì có cô gái nào chống cự được?”

Tiểu Tháp không nói gì.

Chuyện nam nữ thì liên quan gì đến tòa tháp như nó?

Bên hồ, Diệp Quân kéo Nạp Lan Ca đi về phía xa.

Hai người đã lâu không gặp, dường như có vô số chuyện muốn nói, nhưng phần lớn là Diệp Quân nói, Nạp Lan Ca nghe.

Diệp Quân kể cho Nạp Lan Ca nghe chuyện xảy ra bên ngoài, cô ấy chỉ im lặng lắng nghe. Thật ra vì có Ám U ở đây nên cô ấy đều biết rõ những chuyện của Diệp Quân ở ngoài.

Nhưng cô ấy vẫn thích nghe Diệp Quân kể.

Dọc đường đi, Diệp Quân nắm chặt tay Nạp Lan Ca, hai người cứ thế trò chuyện.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã tới bình minh.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca nằm trên một tảng đá lớn, Nạp Lan Ca gối đầu lên cánh tay Diệp Quân, hai mắt hơi nhắm lại, ngũ quanh thanh tú không tì vết.
Chương 575: Bây giờ là ban ngày, không được làm thế!

Trên bầu trời phía xa, vầng dương màu đỏ từ từ nhô lên.

Lúc này Diệp Quân chầm chậm mở mắt, Nạp Lan Ca trong lòng hắn cũng chậm rãi mở mắt, cô nhìn mặt trời đỏ rực nơi chân trời phía xa, sau đó cọ đầu vào ngực hắn, khẽ nói: “Huynh tỉnh rồi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừm”.

Nạp Lan Ca bỗng ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, trong mắt thoáng qua vẻ ranh mãnh: “Sao huynh thành thật thế?”

Diệp Quân sửng sốt.

Nạp Lan Ca chớp mắt: “Muội còn tưởng huynh sẽ làm gì đó chứ!”

Giờ phút này, cô không phải chủ mẫu của vũ trụ Quan Huyên, không phải Các chủ của Tiên Bảo Các.

Hai thân phận này mang lại cho cô danh dự và quyền lực tối cao, nhưng đồng thời cũng là xiềng xích.

Mà lúc này không có người ngoài, chỉ có Diệp Quân, vì thế cô có thể làm chính mình.

Diệp Quân kéo Nạp Lan Ca dậy bảo: “Chúng ta đến Diệp tộc thôi”.

Sau khi đến thành Hoang Cổ, hắn vẫn chưa về Diệp tộc, như vậy là không được.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Được”.

Hai người đứng dậy rời đi, không lâu sau đã tới Diệp tộc.

Vừa đến cổng Diệp phủ, một thị vệ của Diệp phủ nhìn thấy Diệp Quân và Nạp Lan Ca thì nhảy dựng lên: “Cái đệch!”

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Nạp Lan Ca cũng nở nụ cười quyến rũ.

Thị vệ kia quay người chạy đi.

Rất nhanh toàn bộ Diệp tộc đều nháo nhào, một lát sau Diệp Tiêu dẫn một nhóm cường giả Diệp tộc tới cửa, khi nhìn thấy Diệp Quân, các cường giả của Diệp tộc đều hưng phấn, Diệp Tiêu đi đầu cũng nở nụ cười.

Diệp Tiêu đang định dẫn đầu tộc nhân Diệp Tiêu hành lễ thì lúc này một luồng kiếm khí kéo tộc nhân Diệp tộc lại.

Diệp Quân nhìn Diệp Tiêu đi đầu, cười: “Tộc trưởng đừng như vậy”.

Diệp Tiêu cười: “Được! Đi, vào trong nào”.

Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.

Diệp Tiêu dẫn Diệp Quân và Nạp Lan Ca vào nhà thờ tổ Diệp tộc, Diệp Quân chần chừ rồi nói: “Tộc trưởng, ông không định để con làm Tộc trưởng nữa chứ?”

Diệp Tiêu cười: “Sao thế được?”

Làm Tộc trưởng Diệp tộc?

Ông cũng muốn lắm!

Nhưng bây giờ không thể, Diệp Quân là Vương của vũ trụ Quan Huyên!

Diệp Tiêu cười: “Chẳng phải con và Tiểu Ca chuẩn bị thành hôn sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Tiêu cười khẽ: “Chuyện của con là chuyện của Diệp tộc ta, con thành thân đương nhiên cũng phải thông báo cho tiên tổ Diệp tộc ta”.

Nói rồi ông đi sang một bên, thắp ba cây nhang rồi cúi đầu thật sâu trước linh bài tiên tổ Diệp tộc.

Mà lúc này, Diệp Quân cũng đi tới trước mặt Diệp Tiêu, cầm ba cây nhang đang định hành lễ thì Diệp Tiêu ngăn lại, ông nhìn Diệp Quân: “Tiểu Quân, thân phận của con…”

Diệp Quân cười: “Con là người của Dương tộc, cũng là người của Diệp tộc!”

Nói rồi hắn cầm ba cây nhang lên cúi đầu thật sâu trước tiên tổ của Diệp tộc: “Tổ tiên Diệp gia xin hãy che chở cho con!”

Rắc rắc!

Đột nhiên mấy chục linh bài nứt ra.

Diệp Quân ngẩn người.

Người của Diệp tộc cũng sửng sốt.

Gì thế này?

Diệp Quân hoàn toàn chết lặng.

Hắn không hề làm bừa!

Lúc này Tiểu Tháp chợt nói: “Bọn họ bảo vệ ngươi cái quái gì! Họ không gánh nổi nhân quả của ngươi!”

Diệp Quân hơi xấu hổ.

Người của Diệp tộc nhìn nhau, đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Diệp Quân do dự, cắm ba cây nhang vào lư hương rồi lại nói: “Chư vị tiên tổ, con không cần mọi người bảo vệ nữa đâu, mọi người cứ yên nghĩ!”

Mọi người: “…”

Một lúc sau, trong điện chỉ còn lại Diệp Quân, Nạp Lan Ca và Diệp Tiêu. Diệp Tiêu nhìn hai người trước mặt, nở nụ cười vui vẻ.

Mối hôn sự này do ông định ra!

Thấy hai người cuối cùng cũng tu thành chính quả, đương nhiên ông rất vui.

Diệp Tiêu chợt hỏi: “Diệp Khải…”

Diệp Quân cười đáp: “Diệp Khải đệ tu luyện ở thư viện, bây giờ đã đạt tới cảnh giới Chí Tiên rồi ạ”.

Chí Tiên!

Diệp Tiêu chấn động, dường như nghĩ tới gì ông lắc đầu cười, phải công nhận rằng Diệp gia vẫn rất may mắn.

Có Diệp Quân và Diệp Khải!

Hơn nữa hai huynh đệ của thế hệ này rất hòa thuận, không đấu đá nội bộ.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Tộc trưởng, ngày con và Tiểu Ca thành thân, ông nhất định phải tới đó nha”.

Diệp Tiêu cười ha hả: “Đương nhiên!”

Đúng lúc này, một cường giả của Diệp tộc chạy vào nhà thờ tổ, run rẩy nói: “Tộc trưởng… bên ngoài… có rất nhiều người!”

Diệp Tiêu cau mày.

Giờ này còn có người dám tới gây sự với Diệp tộc?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK