Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2537: Đừng phí lời

Ý chí Đại Đạo chết tiệt!

Trong sân, tất cả mọi người đều đang nhìn Diệp Quân, họ không còn kinh ngạc nữa mà chỉ cảm thấy sợ hãi, thực lực của thiếu niên này đã vượt qua cảnh giới Hóa Đạo, có thể chống lại cả ý chí Đại Đạo...

Bùi thần hầu nhìn Diệp Quân, không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng kiêng nể, người này bây giờ đang không được bình thường, phải cẩn thận một chút để tránh bị giận cá chém thớt.

“Hỗn xược!”

Ngay lúc này, một luồng khí tức như thác đổ đột nhiên ập tới từ sâu trong vũ trụ tinh hà, trong chớp mắt, toàn bộ sinh linh của nền văn minh vũ trụ cấp chín đều run rẩy, rối rít ngẩng đầu nhìn về phía tinh hà, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.

Ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ!

Chỉ cần một luồng khí tức cũng đã khiến cho vô vàn chúng sinh cảm thấy tuyệt vọng, cứ như lũ kiến đang ngước mắt nhìn rồng, chỉ có tuyệt vọng mà không hề có ý định phản kháng.

Trong sân, khi thấy luồng khí tức khủng khiếp của Đại Đạo, tất cả mọi người đều sợ hãi, thậm chí có vài cương giả vương triều Thiên Mộ lập tức xoay người bỏ chạy.

Bọn họ nhất định không dám tiếp tục xem tiếp nữa.

Thần tiên đánh nhau, người phàm gặp họa.

Nếu còn xem tiếp nữa thì mạng cũng chẳng còn.

Đại hoàng tử Thiên Hình nhìn Diệp Quân ở phía chân trời, vẻ mặt phức tạp.

Gã biết Diệp Quân không tầm thường, nhưng không ngờ là thực lực của Diệp Quân lại kinh khủng như vậy, nếu sớm biết thực lực của Diệp Quân khủng khiếp thế này, gã đã không bày trò hãm hại hắn rồi, vì hành động của gã đã mang tới tai họa ngập đầu cho vương triều Thiên Mộ. Chương mới nhất tại Readme.

Đứng ở lập trường của gã, gã không hề hối hận, lập trường của mọi người khác nhau, vốn là ngươi chết ta sống, không có gì phải hối hận, nhưng đứng trên lập trường của vương triều Thiên Mộ, gã rất hối hận vì đã trêu chọc một kẻ địch lớn như vậy, để rồi khiến cho vương triều Thiên Mộ bị tiêu diệt mãi mãi.

Kê Tướng bên cạnh gã đột nhiên thấp giọng thở dài: “Điện hạ, chuyện này xảy ra vượt ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, người đừng tự trách bản thân nữa.”

Thiên Hình nhìn Diệp Quân phía chân trời: “Thiếu niên kia đối mặt với Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp chín mà không sợ chút nào... Sự tự tin và ngang ngược này không phải là thứ mà những kẻ tầm thường có thể sánh được, có thể đào tạo ra người yêu nghiệt như vậy... nhất định không phải thế lực tầm thường, có khi là nền văn minh vũ trụ cấp mười hoặc là cao hơn...”

Nghe vậy, Kê Tướng kinh hãi, ngạc nhiên nói: “Sao có thể... Nền văn minh vũ trụ cao nhất chính là cấp mười mà...”

Thiên Hình khẽ lắc đầu: “Tầm nhìn của chúng ta quá thấp, cấp mười có thể là cực hạn của chúng ta, nhưng chưa chắc đã là cực hạn của người ta...”

Nói xong, gã nhìn Bùi thần hầu, nhẹ giọng nói: “Người đàn bà này chắc chắn biết điều gì đó, từ đầu tới giờ, cô ta vẫn rất bình tĩnh, kể cả khi Diệp Quân dùng một nhát kiếm phá vỡ ý chí Đại Đạo, cô ta không hề tỏ ra bất ngờ... Nói cách khác, cô ta đã từng thấy thực lực thật sự của Diệp Quân, mà thực lực thật sự của hắn chắc chắn còn mạnh hơn bây giờ...”

Nói đến đây, sắc mặt gã đã trở nên vô cùng nhợt nhạt: “Nếu Diệp Quân xảy ra chuyện ở đây, nền văn minh Thiên Mộ của ta e là sẽ không còn sót lại cái gì...”

Bùi thần hầu ở đằng xa dường như cảm nhận được ánh mắt của Thiên Hình, cô ta quay đầu nhìn gã.

Lúc này, Việt điện sử đi tới bên cạnh cô ta, ông ta nhìn Diệp Quân như đang phát điên ở đằng xa, trầm giọng nói: “Bùi thần hầu, người này công khai khiêu khích ý chí Đại Đạo, chắc chắn sẽ không buông tha cho ý chí Đại Đạo, nếu bây giờ chúng ta tập trung nhân lực tới hỗ trợ ý chí Đại Đạo thì rất có khả năng sẽ tạo được mối quan hệ tốt.”

Ông ta vẫn muốn thể hiện một lần để lấy công chuộc tội.

Bùi thần hầu quay đầu nhìn Việt điện sử, lần này, cô ta không hề nổi giận.

Thật ra, nếu không phải cô ta đã từng thấy thực lực thật sự của Diệp Quân và người đứng sau lưng hắn, cô ta cũng sẽ nghĩ giống Việt điện sử.

Rất nhiều lúc, tầm nhìn của một con người sẽ khiến người ta trở nên ngu dốt.

Việt điện sử còn định nói thêm điều gì đó, Bùi thần hầu đột nhiên nói: “Việt điện sử, rời khỏi đây, đây là mệnh lệnh.”

Việt điện sử ngẩn người ra, ông ta nhìn Bùi thần hầu mặt không cảm xúc, do dự một lát sau đó nói: “Thuộc hạ tuân lệnh.”

Nói xong, ông ta xoay người biến mất ở phía cuối chân trời rộng lớn, dù ông ta không biết tại sao Bùi thần hầu lại ra lệnh như vậy nhưng vẫn tuân theo lệnh mà làm.

Sau khi Việt điện sử rời đi, Bùi thần hầu ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía chân trời, không thể không nói, lúc này cô ta đang rất hoảng sợ vì cho tới tận bây giờ, Diệp Quân vẫn chưa phát huy hết thực lực thật sự.

Hắn vừa chống đỡ lực phong ấn, vừa chiến đấu.

Nếu không có lực phong ấn kia...

Bùi thần hầu nhíu mày.

Vào giờ phút này, cô ta đã đưa ra một quyết định, sau khi trở về phải tìm một nơi để bế quan.

Cô ta biết chuyện giữa sư phụ của mình, đám người Phạn Chiêu Đế và Diệp Quân chắc chắn chưa thể kết thúc, sự tranh giành cấp Đại Đạo này cô ta hoàn toàn không đủ khả năng và tư cách để tham gia, nếu không phải vì biết cách bảo vệ bản thân thật khôn ngoan, cô ta chỉ có một con đường chết.

Nhân vật nhỏ phải có tính giác ngộ của nhân vật nhỏ!

Ở phía chân trời, lúc này Diệp Quân đang rất phấn khích vì hắn đã phát hiện rằng, chỉ cần điên cuồng chiến đấu, ý chí của hắn sẽ trở nên càng mạnh mẽ, dù giờ phút này ý chí đang trên bờ vực sụp đổ, nhưng tình hình đã tốt hơn trước rất nhiều.

Chiến!

Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn vào sâu trong vũ trụ, giờ phút này, hắn đã cảm nhận được rõ ràng khí tức của ý chí Đại Đạo.

Đại Đạo?

Rất mạnh?

Nhưng vậy thì đã sao?

Diệp Quân đột nhiên cười phá lên, chuôi kiếm Thanh Huyên trong tay hắn run rẩy kịch liệt, phát ra từng tiếng vang.

Ngay tại lúc này, tinh hà sục sôi, sau đó, trong mắt tất cả mọi người, một bóng người đạp gió bay tới.

Giờ khắc này, tất cả mọi người trong sân đều nín thở.

Ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp chín!

Bản tôn đã tới!

Giờ khắc này, tất cả mọi người trong sân đều cảm nhận được một luồng áp lực khiến bọn họ nghẹt thở.

Ý chí Đại Đạo nhìn Diệp Quân, lạnh lùng nói: “Kiếm tu tép riu lại dám làm trái đạo, không biết...”

“Đừng phí lời!”

Diệp Quân chốt một câu, lập tức cầm kiếm xông tới.

Vù!

Sau một nhát kiếm này, thời không vốn đã được sửa chữa giờ lại nứt ra, kiếm quang hung hăng chém tới trước mặt ý chí Đại Đạo.

Ý chí Đại Đạo vung tay áo, uy lực Đại Đạo phóng ra như sóng trào.

Ầm!
Chương 2538: Tại sao?

Một luồng kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân bị đánh bay ra ngoài trong nháy mắt, nhưng sau chốc lát, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện sau lưng ý chí Đại Đạo.

Diên Trì Nhất Kiếm!

Tay phải của ý chí Đại Đạo bỗng siết chặt lại.

Bùm!

Sức mạnh Đại Đạo tăng lên, miễn cưỡng cản được một kiếm kia.

Nhưng lúc này, Diệp Quân lại xông tới trước mặt nó.

Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!

Diệp Quân lúc này đã bỏ mặc sống chết, quên đi tất cả.

Chiến đấu!

Hoặc là ngươi giết ta, hoặc là ta giết ngươi.

Hắn đã từng có quá nhiều gánh nặng, có quá nhiều trách nhiệm, suy nghĩ cũng quá nhiều, còn bây giờ, hắn không cần cái gì cả, chỉ muốn chiến đấu!

Khi hắn không cần thứ gì nữa, chỉ muốn chiến đấu thật hăng say, uy lực Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử của hắn trở nên càng thuần khiết hơn, sức mạnh nhận được cũng tăng lên rất nhiều.

Đối mặt với nhát kiếm của Diệp Quân, ý chí Đại Đạo nheo mắt kinh ngạc, giờ phút này, nó nhận ra rằng mình đã khinh thường thiếu niên kiếm tu này. Nó đột nhiên duỗi một ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm về phía trước.

Bùm!

Trong phút chốc, nơi đầu ngón tay nó biến thành một lốc xoáy vô thẳm!

Lốc xoáy Đại Đạo!

Trong lốc xoáy Đại Đạo tràn ngập sức mạnh Đại Đạo, Diệp Quân lập tức bị cuốn vào bên trong lốc xoáy này, sức mạnh Đại Đạo vô tận kia dường như đã hoàn toàn cắn nuốt hắn.

Diệp Quân cầm kiếm Thanh Huyên đâm vào thời không trước mắt, trong phút chốc, một luồng kiếm như núi lửa phun trào bắn ra phá vỡ sức mạnh Đại Đạo xung quanh hắn, cùng lúc đó, một luồng kiếm quang xé rách toàn bộ lốc xoáy Đại Đạo, sau đó, Diệp Quân cầm kiếm chậm rãi thoát ra ngoài.

Giữa hai lồng mày của hắn, ấn ký của Ác Đạo vẫn còn đó, cũng chính vì ấn ký Ác Đạo này nên hắn mới không thể nào phát huy được toàn bộ sức mạnh của mình, nếu không phải như vậy, với huyết mạch phong ma cộng với kiếm ý trật tự của hắn, trong trời đất này chỉ có mấy đại lão mới có thể trị nổi hắn.

Thấy Diệp Quân chậm rãi đi ra, ý chí Đại Đạo híp mắt, không chờ nó kịp ra tay, Diệp Quân đột nhiên lao tới trước người nó, sau đó chém xuống một kiếm.

Ý chí Đại Đạo đưa tay chống đỡ.

Bụp!

Luồng kiếm quang vỡ ra, Diệp Quân lập tức bị đánh bay ra ngoài, nhưng rất mau chóng dừng lại, hắn nhìn tay phải của mình, toàn bộ cánh tay đã mất đi cảm giác.

Đằng xa, ý chí Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt lạnh lùng như băng tuyết ngàn năm, đột nhiên tay phải nó siết chặt lại, Diệp Quân ở khu vực thời không đó đột nhiên dần dần tan biến.

Sau khi nhận ra luồng sức mạnh bốn phía càng ngày càng kinh khủng, Diệp Quân giơ kiếm Thanh Huyên tiến lên phía trước chém một nhát, thời không trước mặt hắn lập tức nứt ra, sau đó, hắn bước lên phía trước, tiếp tục chém một kiếm về phía ý chí Đại Đạo.

Thấy Diệp Quân lại tiếp tục vô hiệu hóa sức mạnh của mình, ý chí Đại Đạo nhíu mày, ánh mắt nó dừng lại trên thân kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân.

Thanh kiếm này có vấn đề!

Không kịp suy nghĩ nhiều, Diệp Quân đã đánh tới trước mặt nó, sức mạnh của kiếm thế kia đã khiến nó cảm nhận được một luồng áp lực.

Nó cũng không đỡ lấy nhát kiếm của Diệp Quân, mà cơ thể bỗng run lên, lui về sau ngàn trượng, kéo giãn khoảng cách với Diệp Quân.

Nhát kiếm này của Diệp Quân không có tác dụng, đang định chém thêm một nhát nữa thì ngay lúc này, ý chí Đại Đạo đột nhiên xòe tay ra, chỉ trong nháy mắt, thời không nơi Diệp Quân đang đứng lại trở nên mờ ảo trong suốt, dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Diệp Quân đã ở trong một thế giới hỗn độn.

Không chờ mọi người phản ứng lại, thế giới hỗn độn này đột nhiên xuất hiện một ngôi sao, sau đó lại có thêm một ngôi sao thứ hai, rồi thứ ba... Trong một lúc ngắn ngủi đã xuất hiện tỉ tỉ ngôi sao... Cùng lúc đó, vô số sinh linh lần lượt xuất hiện trong thời không này...

Đại Đạo Diễn Hóa!

Đây là sự ra đời của một vũ trụ.

Không bao lâu sau, vũ trụ kia bắt đầu dần dần biến mất.

Chỉ trong chớp mắt, nó đã hoàn toàn thay đổi!

Cùng lúc đó, Diệp Quân cũng dần biến mất cùng với vũ trụ kia...

Không chỉ như vậy, khi vũ trụ bắt đầu biến mất, lực phong ấn Ác Đạo trong cơ thể Diệp Quân lại điên cuồng tăng lên!

Sự cố xảy ra bất thình lình suýt nữa khiến Diệp Quân nổ tung tại chỗ, nhưng hắn vẫn gắng gượng chống đỡ được, hai tay cầm kiếm Thanh Huyên chém về phía trước, miễn cưỡng tạo ra được một vết nứt, trong lúc hắn định trốn ra ngoài, ý chí Đại Đạo đang tiến hành Đại Đạo Diễn Hóa đột nhiên nói: “Ngăn hắn lại!”

Lời vừa dứt, trong đất trời đột nhiên xuất hiện mấy luồng khí tức khủng khiếp, ngay sau đó, ba tàn ảnh xông vào thời không hỗn độn đó...

Ba tên cường giả đột nhiên xuất hiện đều ở cảnh giới Hóa Đạo!

Phải biết rằng, cường giả cảnh giới Hóa Đạo ở nền văn minh vũ trụ cấp chín có thể được coi là tín đồ của ý chí Đại Đạo...

Ngay lúc này, Đại hoàng tử Thiên Hình ở bên ngoài đột nhiên xông tới trước mặt Thiên Thần và Tần nương nương: “Mau đưa chiếc nhẫn của phụ hoàng cho ta, mau lên!”

Tần nương nương cảnh giác, Thiên Thần lại bối rối.

Thiên Hình nổi giận nói: “Không muốn Diệp Quân chết thì mau đưa cho ta!”

Nghe vậy, Tần nương nương không do dự nữa, lập tức đưa chiếc nhẫn cho Thiên Hình, Thiên Hình lấy một lệnh bài màu đen từ trong đó ra, sau đó, gã điểm chỉ lên tấm lệnh bài, máu tươi tràn ra từ đầu ngón tay thấm vào trong lệnh bài, sau đó, gã kích hoạt huyền khí trong cơ thể tràn vào bên trong lệnh bài.

Bùm!

Lệnh bài đột nhiên bay lên cao tới tận chân trời, ngay sau đó, một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng lan tràn ra khắp đất trời.

Gọi tổ tông!

Thiên Hình nhìn cái bóng từ từ ngưng tụ ở phía chân trời, thở phào nhẹ nhõm, tổ tông sáng lập ra nền văn minh Thiên Mộ, là người tạo ra Thiên Mộ đấy.

Như nghĩ đến cái gì đó, gã đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân: “Lát nữa chúng ta nói chuyện với lão tổ, nhất định phải bảo ông ấy bảo vệ Diệp Quân...”

Thiên Thần nhìn Thiên Hình khó hiểu: “Tại... tại sao?”

Thiên Hình quay đầu nhìn chằm chằm chân trời: “Nếu Diệp Quân chết, thế lực sau lưng hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho vương triều Thiên Mộ... Dù họ không trả thù chúng ta nhưng nếu không có hắn tương trợ thì bây giờ vương triều Thiên Mộ của ta cũng không thể nào tồn tại trong vũ trụ này được mà sẽ bị những thế lực khác lớn hơn dần dần xâm chiếm... Nếu hắn còn sống, hắn sẽ giúp đỡ ngươi, có hắn giúp đỡ, vương triều Thiên Mộ của ta thậm chí sẽ ngày càng phát triển...”

Thiên Thần nhìn chằm chằn Thiên Hình: “Nếu ngày đó tới, đế vị chắc chắn sẽ không thuộc về huynh.”

Thiên Hình nhìn chân trời, hai tay siết chặt lại, một lát sau, gã nhẹ giọng nói: “Lợi ích của quốc gia đương nhiên cao hơn lợi ích của mình.”
Chương 2539: Nước sông không phạm nước giếng

Lợi ích của quốc gia đương nhiên cao hơn lợi ích của mình

Nghe thấy lời Thiên Hình nói, trong phút chốc Thiên Thần hơi bất ngờ, gã nhìn người huynh đệ cùng cha khác mẹ trước mắt của mình, lần đầu tiên cảm thấy lạ lẫm, bởi vì từ khi trưởng thành, gã và người đại ca trước mắt luôn tranh giành cấu xé lẫn nhau, có thể nói hai bên như nước với lửa, ngươi sống ta chết.

Gã không ngờ, trong thời khắc quan trọng này, đại ca mình lại xuất hiện đứng bên cạnh gã, cũng không đúng, đại ca không đứng bên phía gã, mà là bên của vương triều Thiên Mộ.

Nghĩ tới đây, trong mắt Thiên Thần bỗng xẹt qua một tia phức tạp, lòng thở dài.

Chân trời, khi hư ảnh ngưng tụ, một áp lực khủng bố tức khắc quét ra xung quanh, áp đảo tất cả.

Một người đàn ông trung niên xuất hiện trong ánh mắt của mọi người.

Thiên Chiêu Đế sáng lập lên vương triều Thiên Mộ, trong thời đại loạn lạc, vị hoàng đế lập quốc này đã lấy thân phận thường dân nổi dậy nhanh chóng, sau đó áp đảo tất cả trong một thời gian ngắn, thống nhất cả nền văn minh Thiên Mộ, thực lực lúc bấy giờ của vương triều Thiên Mộ, chỉ một mệnh lệnh, là có thể tiêu diệt một nền văn minh vũ trụ cấp tám.

Về sau, khi vị Thiên Chiêu Đế này rời đi, vương triều Thiên Mộ dần suy bại, sau đó cộng thêm nội loạn, nguyên khí của vương triều Thiên Mộ tổn thương nặng, thực lực suy yếu nghiêm trọng, dẫn đến việc hình thành cục diện các thế lực bị chia cắt.

Lúc này, các vị cường giả trong vương triều Thiên Mộ nhìn thấy Thiên Chiêu Đế, biểu cảm đều phức tạp, hổ thẹn khi đối mặt với tổ tiên.

Thiên Thần nhìn Thiên Chiêu Đế ở chân trời, hai tay nắm chặt, biểu cảm kích động, ánh mắt cực nóng, mục tiêu cả đời này của gã là trở thành một vị hoàng đế muôn thuở như Thiên Chiêu Đế!

Đây chính là mục tiêu của gã!

Sau khi Thiên Chiêu xuất hiện, ông ta lập tức nhìn về phía ý chí Đại Đạo, lúc trông thấy ý chí Đại Đạo, ông ta lập tức cau mày.

Đúng lúc này, Thiên Hình đột nhiên kính cẩn nói: “Tiên tổ, xin hãy giúp đỡ vị Diệp công tử này.”

Nghe thấy lời Thiên Hình nói, Thiên Chiêu Đế chậm rãi quay đầu nhìn về hướng Diệp Quân, lúc nhìn thấy Diệp Quân bị vây đánh, ông ta lập tức ngơ ngác tại chỗ, “Đây…”

Nhìn thấy biểu cảm của Thiên Chiêu Đế, mọi người ở hiện trường đều hơi nghi hoặc, chẳng lẽ vị Thiên Chiêu Đế này biết Diệp Quân?

Thiên Chiêu Đế đột nhiên quay đầu nhìn Thiên Hình, “Hắn họ Diệp à?”

Thiên Hình hơi nghi ngờ, “Nghe nói là vậy, nhưng cũng không biết đây có phải họ thật của hắn hay không.”

Thiên Chiêu Đế quay đầu nhìn Diệp Quân, ông ta phẩy tay áo, tức khắc, mấy cường giả cảnh giới Hóa Đạo đang vây công Diệp Quân đã bị hất bay đi.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người ở đó đều kinh ngạc, thực lực của vị lão tổ này khủng bố tới mức nào?

Ý chí Đại Đạo đang tiến hành Đại Đạo Diễn Hóa từ từ quay đầu nhìn Thiên Chiêu Đế, ánh mắt không mấy thiện cảm.

Nhưng Thiên Chiêu Đế chẳng quan tâm tới ý chí Đại Đạo, ông ta nhìn Diệp Quân, “Các hạ có quen biết một người đàn ông áo xanh không?”

Trong thời không hỗn loạn, Diệp Quân nghe thấy lời này thì bỗng quay đầu nhìn Thiên Chiêu Đế, khàn giọng nói: “Ông biết ông nội ta à?”

Ông nội!

Nghe thấy lời Diệp Quân nói, Thiên Chiêu Đế bỗng cười to.

Nụ cười này khiến sắc mặt của mọi người ở đó đều nghi hoặc.

Sau khi Thiên Chiêu Đế cười một lát, ông ta mới chỉ vào Diệp Quân, “Không ai được động vào hắn.”

Lời này như sấm, vang vọng mọi nơi.

Nói xong, Thiên Chiêu Đế giẫm về trước một bước, lập tức tới trước mặt Diệp Quân, ông ta quan sát Diệp Quân, cười nói: “Cậu Dương, cuối cùng cũng tìm thấy cậu rồi.”

Cậu Dương!

Mọi người xung quanh nghe thấy đều bối rối, như thể đang ở trên mây.

Lúc này, Thiên Chiêu Đế thấy thân xác và thần hồn của Diệp Quân đang bị biến đổi chiếm đoạt từng chút một, ông ta giơ tay phải lên vỗ vào vai Diệp Quân.

Ầm!

Một luồng ánh sáng vàng đổ vào người Diệp Quân, tiếp đó, một con rồng vàng hư ảo bao quanh Diệp Quân, bảo vệ Diệp Quân chặt chẽ.

Dường như nhận ra được thứ gì đó, ông ta đột nhiên chỉ vào phong ấn giữa lông mày Diệp Quân.

Ầm!

Huyết mang lập tức đánh bật Thiên Chiêu Đế ra xa hàng trăm trượng, không chỉ vậy, ông ta lập tức trở nên càng hư ảo hơn.

Lúc Thiên Chiêu Đế dừng lại, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, “Đây là sức mạnh của Ác Đạo, sức mạnh cực lớn của Ác Đạo, sao sức mạnh của Ác Đạo lại mạnh tới vậy?”

“Thiên Chiêu Đế!”

Đúng lúc này, ý chí Đại Đạo ở nơi xa bỗng cười khẩy nói: “Ngươi với ta nước sông không phạm nước giếng, ngươi thật sự muốn trở thành kẻ thù với ta vì tên kiến hôi này à?”

Đối diện với Thiên Chiêu Đế trước mắt, nó cũng hơi kiêng dè.

Thế giới này, không phải tất cả mọi người đều đi chung một đường, vị Thiên Chiêu Đế trước mắt chính là kẻ không chung đường đó, nhưng thực lực của ông ta lại mạnh hơn vô số cường giả đi cùng một đường.

Về phần ông ta có phải là kẻ ngược đường hay không, thì nó không biết, ít nhất là trước mắt, vị Thiên Chiêu Đế này chưa làm ra chuyện khác người nào.

Cũng chính vì vậy, mọi người mới luôn chung sống hòa thuận, nước sông không phạm nước giếng.

Thiên Chiêu Đế quay đầu nhìn ý chí Đại Đạo, ánh mắt bình tĩnh, “Mọi lời bản đế nói vừa nãy, ngươi không nghe rõ à?”

Đối đầu trực diện!

Nhìn thấy Thiên Chiêu Đế không nể mặt như vậy, ý chí Đại Đạo lập tức bực bội, một cơn giận dữ xông từ chân lên đỉnh đầu, trong lòng tức giận tột độ, “Vậy bản đạo cũng nói cho ngươi hay, hôm nay con kiến hôi này phải chết, không ai bảo vệ được hắn cả.”

Nói xong, hai tay nó đột nhiên giơ lên cao, đôi tay khéo léo nhanh chóng tiêu diệt cả vũ trụ, tinh hà.
Chương 2540: Toàn bộ đều hưởng ứng

Chỉ chớp mắt, mảnh thời không hỗn loạn quanh Diệp Quân đã giống như tờ giấy đang cháy, hắn bắt đầu trở thành tro tàn từng chút một.

Đối diện với sự tức giận của ý chí Đại Đạo, Thiên Chiêu Đế không để ý tí nào, ông ta đột nhiên giẫm về trước một bước, một luồng ánh sáng vàng hiện ra dưới ý thức của ông ta, sau đó lan truyền nhanh chóng, chỉ chớp mắt mảnh thời không hỗn loạn đã bị ánh sáng vàng bao phủ.

Mạnh mẽ chống lại Đại Đạo Diễn Hóa!

Phút chốc tĩnh lặng, một tiếng rồng ngâm bỗng phát ra từ thời không hỗn loạn, tiếp đó, cả thời không hỗn loạn bắt đầu biến mất từng chút một.

Ầm ầm!

Khi âm thanh nổ vang lên, chỉ thấy thời không hỗn loạn bỗng nổ tung, tiếp đó, một luồng ánh sáng vàng trong đó đánh ra ngoài.

Chính là Thiên Chiêu Đế!

Lúc này tình hình Diệp Quân ở bên cạnh Thiên Chiêu Đế cực kì tồi tệ, bởi vì lúc trước bị Đại Đạo Diễn Hóa, cộng thêm sức mạnh của phong ấn Ác Đạo, bây giờ sức mạnh ý chí của hắn đã không chịu đựng được nữa, nhưng hắn vẫn nỗ lực chống đỡ.

Dù Thiên Chiêu Đế đã dẫn Diệp Quân rời khỏi thời không hỗn loạn đó, nhưng lúc này ông ta cũng đã trở nên hư ảo, chung quy đây không phải là bản thể của ông ta, đối đầu trực diện với ý chí Đại Đạo này, vẫn hơi thiệt thòi.

Nơi xa, ý chí Đại Đạo thấy Thiên Chiêu Đế dẫn Diệp Quân ra khỏi thời không đặc biệt của mình, sắc mặt vô cùng khó coi, “Các ngươi trái với đạo, đều phải chết.”

Nói rồi, thân hình ông ta đột nhiên run lên, hóa thành một luồng Đại Đạo trường hà hung hăng xông về phía Thiên Chiêu Đế.

Uy của Đại Đạo xông tới cuồn cuộn, lúc này cả trời đất đều bắt đầu chôn vùi.

Thiên Chiêu Đế bỗng bước về trước một bước, đầu ngón tay xuất hiện một luồng ánh sáng vàng, sau đó hóa thành một tấm khiên vàng cao ngất chặn trước người.

Ầm ầm!

Ý chí Đại Đạo va vào tấm khiến màu vàng một cách hung hăng, sức lực mạnh mẽ đã khiến tấm khiên vàng nứt ra ngay lập tức, những luồng sóng xung kích có sức mạnh khủng bố quét qua như thủy triều, cuốn sạch bốn phía, cực kì kinh khủng.

Còn ở phía sau tấm khiên vàng, cơ thể Thiên Chiêu Đế càng trở nên hư ảo hơn.

Ý chí Đại Đạo thì ngược lại, luồng khí tức thư thái càng ngày càng mạnh mẽ.

Hơn nữa, ở trong nền văn mình vũ trụ này, nó có thể có một dòng chảy sức mạnh ổn định, có thể nói, trên địa bàn của mình, nó chính là bất khả chiến bại, trừ khi ngươi có thực lực đánh tan được cả nền văn minh vũ trụ cấp chín này.

Ý chí Đại Đạo ngồi tít trên cao, nó nhìn xuống Thiên Chiêu Đế ở dưới, “Bản đạo xem ngươi còn chống đỡ được bao lâu.” Nói rồi, thân hình nó đột nhiên run lên, hóa thành một mảnh thời không hỗn loạn, Thiên Chiêu Đế cũng bị cưỡng ép cuốn vào trong.

Vừa bước vào mảnh thời không hỗn loạn, Thiên Chiêu Đế cau mày, bây giờ ông ta đang trong trạng thái này, đến phân thân còn không phải, chỉ là một hư tượng, thậm chí sức mạnh còn không bằng một phần mười của bản thể!

Không đợi ông ta nghĩ nhiều, sức mạnh khủng bố xung quanh đã quét tới, tay phải ông ta mở ra, sau đó từ từ đè xuống, giây phút đó, từng luồng long khí màu vàng khủng bố tràn ra từ người ông ta, những long khí màu vàng này cuộn trào mãnh liệt như thủy triều dâng cao, là muốn cưỡng ép phá tan mảnh thời không hỗn loạn này.

Nhưng lúc này, vô số vũ trụ tinh hà bỗng hiện ra xung quanh.

Ầm ầm!

Chỉ nghe một tiếng vang lớn, cả thời không hỗn loạn đã biến thành đen kịt.

Vũ trụ nổ tung!

Tại thời điểm này, long khí màu vàng đang cuộn trào mãnh liệt bỗng hóa thành hư vô, khoảnh khắc ấy, mảnh thời không hỗn loạn cũng trở nên đen nhánh hoàn toàn.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Thiên Thần ở ngoài bỗng trở nên trắng bệch.

Tiên tổ cứ biến mất như vậy à?

Nhưng đúng lúc này, một tiếng rồng ngâm bỗng vang lên trong khoảng thời không hư vô kia, tiếp đó, một luồng ánh sáng vàng từ từ trỗi dậy trong thời không đen kịt, nhưng chỉ chớp mắt, một bàn tay hư vô đã hung hăng đập xuống, luồng ánh sáng vàng kia lại biến mất ngay.

“Kéo!”

Lúc này, một âm thanh nhỏ bé bỗng từ từ trôi ra từ khoảng thời không hư vô kia.

Là âm thanh của Thiên Chiêu Đế.

Kéo?

Bên ngoài, cả đám cường giả của vương triều Thiên Mộ đều ngơ ngác, tất nhiên bọn họ biết ý của Thiên Chiêu Đế, là muốn bọn họ kéo dài.

Nhưng vấn đề là, bọn họ phải kéo dài như thế nào?

Vị ý chí Đại Đạo này vô địch như vậy cơ mà.

Hai tay Thiên Thần siết chặt, trong mắt có vẻ hung tợn xẹt qua, nhưng chớp mắt lại bất lực, mặc dù long khí đã quay về với thân thể của gã, nhưng kinh mạch của gã đã vỡ, tu vi bị phế, bây giờ gã lực bất tòng tâm, hơn nữa, cho dù đang ở trạng thái đỉnh cao, gã cũng hoàn toàn không ngăn được vị ý chí Đại Đạo này.

Đúng lúc này, Thiên Hình bỗng kéo Thiên Thần xoay người chạy đi, mặt Thiên Thần ngơ ngác, chẳng mấy chốc, Thiên Hình đã kéo Thiên Thần tới trước một tòa đại điện, lúc này đại điện đã bị phá hủy, nhưng bên trong có hai mươi ba tấm bài vị, mỗi tấm bài vị đều đại biểu cho một vị tiên tổ, do đó, bài vị đều được chế tạo từ chất liệu đặc biệt, cực kì kiên cố, hơn nữa còn có trận pháp bảo vệ.

Tổ tiên các triều đại của vương triều Thiên Mộ!

Thiên Hình kéo Thiên Thần từ từ quỳ gối xuống, y dập đầu một cái thật nặng nề, sau đó kính cẩn nói: “Các vị tổ tiên, hôm nay vương triều Thiên Mộ ta gặp thảm họa lớn, xin các vị tổ tiên hiển linh trợ giúp.”

Mười ba tấm bài vị không có tí phản ứng nào.

Thiên Hình lập tức quay đầu nhìn Thiên Thần, “Đệ tới đi, mau!”

Thiên Thần hơi do dự, sau đó kính cẩn lạy một cái, “Các vị tổ tiên, hôm nay vương triều Thiên Mộ ta gặp thảm họa lớn, xin các vị tổ tiên hiển linh trợ giúp.”

Vừa dứt lời, không gian phút chốc tĩnh lặng...

Ầm!

Đột nhiên, trong đền thờ tổ tiên, hai mươi ba tấm bài vị rung động ồn ào dữ dội, tiếp đó, hai mươi ba luồng ánh sáng vàng xông lên trời, đi thẳng vào vực sâu của bầu trời.

Toàn bộ đều hưởng ứng!

Thiên Hình quỳ bên cạnh Thiên Thần thấy cảnh này, trong mắt xẹt qua vẻ phức tạp, khóe miệng tràn đầy cay đắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK