Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2646: Lễ rửa tội Chân Thánh

Thân là Tổ Đạo, từng thống trị vũ trụ cấp mười nhiều năm như thế, y từng gặp không biết bao nhiêu thiên tài và yêu nghiệt, mà trước mắt chỉ có bốn người khiến y cảm thấy rung động, đó là Sang Thế Đế Thần, Phạn Chiêu Đế, Lăng Tiêu, và bây giờ có thêm một Diệp Quân nữa.

Còn về chủ nhân bút Đại Đạo, trực giác nói với y thực lực của người đó còn mạnh hơn lúc y ở thời kỳ đỉnh cao…

Y rất thích Lăng Tiêu, tính cách hào sảng, trọng nghĩa khí, có thiên phú cao, nếu cùng nhau tu luyện y thật sự không dám chắc có thể vượt qua được đối phương.

Còn về Phạn Chiêu Đế!

Người phụ nữ này rất xấu xa!

Vừa nghĩ tới, y lại nổi giận.

Sang Thế Đế Thần thì…

Nghĩ đến người đó, y lập tức nhíu mày, trước đây y từng gặp người này một lần, sau đó thì đối phương hoàn toàn biến mất, không chút tiếng động, y cũng không thể điều tra ra được, việc này khiến y cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng đối phương và y không có ân oán gì cả, vì thế y cũng không quan tâm nữa.

Mà thiên phú của Diệp Quân lúc này cũng khiến y rất rung động…

Người này khá kỳ lạ, y phải đề phòng một chút, đứng trong bóng tối quan sát Diệp Quân bằng ánh mắt sâu thẳm.

Trong lòng đưa ra quyết định: “Không thể để người này tiếp tục sống”.

Dù bây giờ Diệp Quân còn chưa đạt đến Bán Bộ Đạo Chi Ngoại, nhưng sau lần này, y lại phát hiện ra điều đáng sợ của Diệp Quân, sau này chắc chắn tên này sẽ trở thành một mối hoạ lớn.

Cũng giống như Chân Thánh Sơ Thủy kia.

Năm đó cũng vì Đế tộc sơ ý mới khiến Chân Thánh Sơ Thủy vùng dậy, cuối cùng mang đến tai hoạ cho Đế tộc.

Nếu không vì Chân Thánh Sơ Thủy kia thì Đế tộc đã đứng đầu nền văn minh Bỉ Ngạn này từ lâu rồi.

Vừa nhớ tới Chân Thánh Sơ Thủy kia, sắc mặt Đế Minh trở nên vô cùng u ám, năm đó vì Chân Thánh Sơ Thủy, Đế tộc đã phải trả giá quá đắt, làm ảnh hưởng đến cả căn cơ của Đế tộc…

Mà bây giờ, ông ta lại gặp một nhân vật đáng sợ và yêu nghiệt giống như Chân Thánh Sơ Thủy năm đó.

Nhất định phải chết!

Đế Minh nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong mắt là sát khí không thể che giấu.

Phạn Chiêu Đế nhìn Diệp Quân từ xa, thấy sát khí tản ra từ trên người Diệp Quân, cô ta cười khẩy: “Muốn giết ta à? Đến đây…”

Diệp Quân cười to: “Ta sẽ đến ngay!”

Phạn Chiêu Đế thu hồi tầm mắt, cô ta nhìn Đế Minh bên cạnh: “Có thể quyết chiến rồi”.

Đế Minh gật đầu: “Cũng đến lúc kết thúc thôi”.

Phạn Chiêu Đế chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu cô ta xuất hiện một người mặc đồ trắng.

Chiến trường Bỉ Ngạn, khi thấy Diệp Quân đạt đến chân thành, còn mang theo hai loại kiếm ý, Chân Thánh Hạo Nhiên bỗng bật cười.

Thật ra ông ta cũng không thấy bất ngờ vì Diệp Quân đạt đến Chân Thánh, nhưng ông ta không ngờ Diệp Quân có thể đạt được nhanh như thế, đúng là ghê gớm!

Người đàn ông cao to trên bầu trời bỗng cất lời: “Được đấy”.

Dứt lời, gã vung tay áo, một ngôi sao bay tới trước mặt gã thoáng chốc hoá thành tro bụi…

Gã nhìn về phía cuối thông đạo thời không, trong mắt lộ vẻ lo lắng, vì khi nãy gã cũng nhìn thấy Phạn Chiêu Đế, thực lực của người phụ nữ này quá mạnh mẽ.

Nụ cười trên mặt Hạo Nhiên bên dưới cũng dần biến mất.

Ông ta cũng nhìn thấy cô gái áo đỏ kia!

Ở bên kia, người đàn ông cao to như núi kia điên cuồng đánh vào thời không trước mặt, thiên địa nhất thời phát ra tiếng nổ.

Trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân khép hở mắt, kiếm ý trật tự và kiếm ý vô địch tràn ngập trong thiên địa, hai loại kiếm ý này đã đạt đến cấp bậc Chân Thánh.

Kiếm ý vô địch!

Thật ra hắn cũng hơi bất ngờ, không ngờ rằng kiếm ý vô địch này có thể xuất hiện một lần nữa!

Đương nhiên đây là một chuyện tốt!

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng cất lời: “Thực lực của người phụ nữ kia lại mạnh lên rồi”.

Diệp Quân im lặng.

Bây giờ hắn có hai loại kiếm ý, còn hoà hợp với huyết mạch phong ma, có thể nói thực lực của hắn bây giờ mạnh hơn vũ trụ cấp mười rất nhiều rất nhiều lần.

Nhưng theo như lời Tháp gia, người phụ nữ kia lại mạnh hơn rồi!

Diệp Quân bỗng bật cười.

Lúc này, giáo chủ đi tới cúi chào Diệp Quân: “Đại thánh tử”.

Diệp Quân thôi suy nghĩ, hắn nhìn về phía giáo chủ, giáo chủ nói: “Thánh tử, Chân Thánh Hạo Nhiên mời ngài đi tới chiến trường Bỉ Ngạn”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Chiến trường Bỉ Ngạn”.

Giáo chủ gật đầu: “Đúng vậy”.

Sau một hồi im lặng, Diệp Quân cất lời: “Đi”.

Một lát sau, Diệp Quân và giáo chủ đi tới một khu đất trống, trước mặt hắn có một con đường vô cùng rộng.

Diệp Quân nghi ngờ nhìn về phía thềm đá: “Giáo chủ, đây là?”

Giáo chủ cúi chào Diệp Quân, sau đó nói: “Mời thánh tử đi lên cầu thang thánh!”

Giáo chủ rất cung kính với Diệp Quân.

Trong mắt tràn đầy sự thành kính.

Diệp Quân không suy nghĩ nhiều, hắn xoay người bước lên cầu thang, ngay sau khoảnh khắc đó, cầu thang kia bỗng nhiên rung dữ dội, sau đó vô số thánh ý dâng lên từ trên cầu thang, sau đó tập trung về phía Diệp Quân!

Lễ rửa tội Chân Thánh!

Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ.

Giáo chủ sau lưng Diệp Quân cung kính nói: “Thánh tử, trên cầu thang thánh này có mười nghìn lẻ tám ý chí Chân Thánh của thánh đường Bỉ Ngạn ta, những ý chí Chân Thánh này đều là ý chí mà những Chân Thánh của nền văn minh Bỉ Ngạn để lại nơi này sau khi chết. Chỉ cần là Chân Thánh sau này của nền văn minh Bỉ Ngạn ta đều có thể được nhận lễ rửa tội Chân Thánh, đắp nặn thánh thân, ngưng tụ thánh hồn!”
Chương 2647: Rất giống hắn trước đây!

Đắp nặn thánh thể!

Ngưng tụ thánh hồn!

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, hắn nhìn phía bên trên cầu thang, trên đó có vô số ý chí Chân Thánh liên tục ngưng tụ về phía hắn, cuối cùng tràn vào trong cơ thể hắn.

Chẳng mấy chốc, dưới sự trợ giúp của những ý chí Chân Thánh này, thân thể của hắn bắt đầu lột xác, không chỉ thân thể mà linh hồn cũng lặng lẽ thay đổi vào thời điểm này.

Cùng lúc đó, vô số hình ảnh vụn vặt bỗng xuất hiện trong đầu hắn…

Đó là một vùng tinh không rộng lớn, đây vốn là một tinh không vô cùng yên tĩnh, nhưng một ngày nào đó, bỗng dưng có vô số ngôi sao hạ xuống, mỗi ngôi sao đều chứa đựng lực lượng đáng sợ, chỉ trong nháy mắt, tinh vực này đã bị bốc cháy.

Lúc này, một người đàn ông áo trắng bỗng xuất hiện trên bầu trời sao, người đàn ông dùng khả năng của mình phong ấn toàn bộ tinh không, không cho những ngôi sao này rơi xuống nền văn minh.

Chân Thánh Sơ Thuỷ!

Không một ai biết tên của y, chỉ biết y là chân thành đầu tiên của nền văn minh Bỉ Ngạn.

Cứ thế, người đàn ông kia đã vì nền văn minh Bỉ Ngạn mà trấn thủ trong tinh không vô số năm.

Lúc này, vô số cao thủ Chân Thánh của nền văn minh Bỉ Ngạn đi tới vùng tinh không này, bắt đầu đại chiến với Đế tộc ngạo vực.

Chân Thánh là cao thủ mạnh nhất của nền văn minh Bỉ Ngạn, nhưng ở nơi này, bọn họ phải đối mặt với những cao thủ Đế tộc ngoại vực đáng sợ kia, dù có thuyền thánh giúp đỡ, nhưng vẫn ngày càng có nhiều Chân Thánh chết đi…

Khi mỗi một ý chí Chân Thánh giúp đỡ hắn, hắn đều có thể nhìn thấy hình ảnh lúc chết của đối phương…

Nền văn minh Bỉ Ngạn có tổng cộng mười nghìn lẻ hai mươi tư vị Chân Thánh, mà ở nơi này đã có mười nghìn lẻ chín vị Chân Thánh tử trận.

Các Chân Thánh còn lại vẫn đang trấn giữ ở chiến trường Bỉ Ngạn.

Thấy những Chân Thánh kia lần lượt chết trên chiến trường, Diệp Quân vô cùng kinh sợ, những Chân Thánh này người trước ngã xuống, người sau tiến lên, chỉ vì để ngăn cản Đế tộc ngoại vực đáng sợ kia…

Khi đối mặt với Đế tộc ngoại vực, tất cả Chân Thánh đều không lùi bước, không đầu hàng, tất cả đều bình thản đối mặt với cái chết!

Chiến đấu vì nền văn minh Bỉ Ngạn!

Chiến đấu cả một vùng đất phía sau!

Nhìn những Chân Thánh kia lần lượt chết đi, Diệp Quân thầm thấy rất rung động.

Từ trước đến giờ, đa số những cao thủ hắn gặp đều vô cùng ích kỷ, cao thủ càng mạnh sẽ càng như thế, vì khi đến trình độ của bọn họ, ngoài trường sinh và Đại Đạo, gần như không còn thứ gì khác có thể khiến bọn họ cảm thấy hứng thú.

Bảo bọn họ chết vì người khác?

Vậy thì càng không có khả năng!

Nhưng những cao thủ hàng đầu của nền văn minh Bỉ Ngạn lại không như thế, bọn họ sẵn sàng hy sinh bản thân mình vì bảo vệ Bỉ Ngạn Giới ở phía sao.

Khi Diệp Quân đi tới bậc thang cuối cùng, đến trước cửa đá, lúc này cơ thể của hắn đã biến thành thánh thể, nói một cách đơn giản là thân thể cũng đã lột xác thành cảnh giới Chân Thánh, không chỉ thế mà thần hồn của hắn cũng tăng cường hơn nhiều.

Thánh thể!

Thánh hồn!

Đây là quà tặng từ những người đã tử trận!

Tuy người đã chết nhưng ý chí vẫn còn tồn tại, dùng những gì còn lại của mình bảo vệ hậu nhân chiến đấu với Đế tộc!

Diệp Quân xoay người nhìn xuống bậc thang, những ý chí Chân Thánh kia đang dần ẩn mình.

Diệp Quân khẽ cất lời: “Cảm ơn”.

Nói xong, hắn xoay người đi về phía cửa đá, mà lúc này bỗng có một giọng nói vang lên từ sau lưng: “Hậu nhân, bảo trọng”.

Diệp Quân dừng bước lại: “Các tiền bối yên tâm, hôm nay ta được nhận quà từ các tiền bối, nếu ta còn sống thì không một ai có thể bước vào nền văn minh Bỉ Ngạn cả”.

Dứt lời, hắn đi vào trong cửa đá.

Phía cầu thang lại có một giọng nói vang lên: “Thật sự rất giống hắn trước đây…”

Hắn trước đây!

Chân thánh Sơ Thuỷ!

Trước đây người đó thật sự rất huy hoàng.

Sau khi bước vào cửa đá, Diệp Quân đã xuất hiện trong chiến trường tinh không.

Lúc này có mấy ánh mắt đồng loạt nhìn về phía hắn.

Diệp Quân nhìn Hạo Nhiên phía xa, khi thấy Hạo Nhiên, hắn khẽ mỉm cười: “Tiền bối”.

Hạo Nhiên cười nói: “Không ngờ ngươi lại đến đây nhanh thế”.

Diệp Quân tiến lên một bước, lúc hắn đặt chân xuống, Hạo Nhiên đã xuất hiện trước mặt hắn, hắn nhìn lối đi phía xa, nhẹ giọng hỏi: “Tiền bối, mọi người trấn giữ ở nơi này sao?”

Hạo Nhiên gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân hỏi: “Có thể nói qua một chút không?”

Hạo Nhiên đáp: “Năm đó thuyền thánh đáp xuống nơi này, thành lập một nền văn minh Bỉ Ngạn, mà sau đó, Đế tộc bỗng nhiên cũng đến đây, muốn cướp đi thuyền thánh, huỷ diệt nền văn minh của gia tộc ta, vì thế, chân thánh Sơ Thuỷ bèn dẫn theo những Chân Thánh kia vùng dậy phản kháng…”

Diệp Quân nhìn về phía Hạo Nhiên: “Đánh nhau từ lúc đó đến bây giờ ư?”

Hạo Nhiên gật đầu.

Diệp Quân im lặng.

Hạo Nhiên nhẹ giọng nói: “Bây giờ nơi này cũng chỉ còn lại mười bốn người chúng ta và ngươi, đương nhiên ta biết ngươi cũng không phải người của nền văn minh Bỉ Ngạn, nên ngươi có thể ở lại, cũng có thể rời đi, chúng ta không ép ngươi”.

Không phải người của nền văn minh Bỉ Ngạn!

Nghe thấy lời Hạo Nhiên nói, mười hai người bên cạnh ông ta đều hơi ngạc nhiên, bọn họ không ngờ Diệp Quân lại không phải người của nền văn minh Bỉ Ngạn.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Tiền bối, ta là Đại thánh tử, được những giáo chủ kia công nhận”.

Hạo Nhiên nhìn Diệp Quân một lúc rồi cười nói: “Hoan nghênh”.

Dứt lời, ông ta ngẩng đầu nhìn người đàn ông cao to tên Quân Vũ ở phía chân trời, ngoài chân thánh Sơ Thuỷ, đây là người còn lại trấn giữ ở nơi này, cũng đều nhờ gã ngăn chặn Đại Đạo pháp của Đế tộc, nếu không nền văn minh Đế tộc hoàn toàn không thể gắng gượng được lâu như thế”.

Người đàn ông cao to tên Quân Vũ khẽ mỉm cười, gã gật đầu với Diệp Quân coi như chào hỏi.

Diệp Quân nhìn về phía Quân Vũ, đối phương có khí thế hùng hậu như một bầu trời sao rộng lớn, cực kỳ mạnh mẽ.

Hạo Nhiên lại nhìn về phía một người đàn ông vạm vỡ ở cách đó không xa: “Y tên Sơn Cương, là một thể tu”.

Người đàn ông tên Sơn Cương cười to: “Tiểu huynh đệ, hoan nghênh nhé”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên nhìn về phía Sơn Cương: “Vị tiền bối này đang làm gì thế?”

Hạo Nhiên đáp: “Đào một con đường đi ra ngoại giới cho nền văn minh Bỉ Ngạn của chúng ta…”

Nghe vậy, lúc này Diệp Quân mới phát hiện nơi này có sức mạnh phong ấn rất mạnh.

Hạo Nhiên nhìn về phía người bên cạnh, đang định giới thiệu thì một người đàn ông trung niên cười nói: “Hạo Nhiên, không cần giới thiệu chúng tôi đâu, sau trận chiến này, nếu có thể sống thì có thể giới thiệu với nhau, còn chết rồi thì cũng không còn gì nữa, biết tên cũng chẳng có ý nghĩa”.
Chương 2648: Một đi không trở lại

Các Chân Thánh còn lại cũng gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Hạo Nhiên im lặng suy nghĩ, sau đó gật đầu: “Được”.

Diệp Quân cất tiếng hỏi: “Tiền bối, thuyền thánh đâu rồi?”

Hạo Nhiên nhìn về phía lối đi bí ẩn kia: “Lúc trước nó nằm trên người chân thánh Sơ Thuỷ, nhưng bây giờ thì…”

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn theo hướng đó: “Bên kia là Đế tộc sao?”

Hạo Nhiên gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân hỏi: “Chúng ta còn có ai giúp đỡ không?”

Hạo Nhiên lắc đầu: “Không còn nữa”.

Diệp Quân lại hỏi: “Thực lực của Đế tộc mạnh đến mức nào?”

Hạo Nhiên lắc đầu: “Không biết”.

Diệp Quân cảm thấy đau đầu.

Tại sao mình luôn phải lội ngược dòng thế?

Vừa mới bắt đầu đã yếu thế hơn thì ai mà chịu nổi.

Dường như hiểu suy nghĩ của Diệp Quân, Hạo Nhiên khẽ mỉm cười: “Ngược dòng thay đổi tình thế mới là thú vị nhất, không phải sao?”

Diệp Quân cười đáp: “Đúng là như thế”.

Dứt lời, hắn nhìn vô số những ngôi sao kéo đến từ chân trời kia: “Tiền bối, đã tính toán nên đánh nhau thế nào chưa?”

Hạo Nhiên đáp: “Chúng ta dự định sẽ phòng thủ, phải xem ngươi, nếu ngươi có tính toán khác thì có thể thử xem”.

Diệp Quân cất lời: “Phản công!”

Phản công!

Nghe hắn nói thế, tất cả mọi người xung quanh đều đưa mắt nhìn sang.

Diệp Quân nhìn chằm chằm lối đường bí ẩn kia: “Các vị tiền bối trấn giữ ở nơi này phải tốn rất nhiều sức lực để duy trì cho thời không này không bị nứt vỡ, dưới tình huống đó, chúng ta sẽ cực kỳ bất lời, vì thế ta chọn phản công, đặt chiến trường ở Đế tộc, mọi người thấy sao?”

Hạo Nhiên nói: “Trước đây cũng từng có một người nói như thế”.

Diệp Quân hỏi: “Chân thánh Sơ Thuỷ sao?”

Hạo Nhiên gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân hỏi: “Kết cục thế nào?”

Hạo Nhiên nhìn về phía thông đạo truyền tống kia, nhẹ giọng nói: “Một đi không trở lại”.

Diệp Quân im lặng.

Sắc mặt những Chân Thánh còn lại rất u ám.

Diệp Quân cất lời: “Vậy thì đi lại một lần nữa!”

Hạo Nhiên nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nhìn ông ta: “Cứ phòng thủ mãi như thế cuối cùng cũng sẽ có ngày thất bại, nếu như thế sao không thử tấn công một lần? Dù cuối cùng thất bại, chúng ta cũng nền đổ máu trên lãnh thổ của Đế tộc, để bọn họ cũng nếm thử cảm giác bị người khác tnaas công!”

“Ha ha!”

Lúc này, một người đàn ông sau lưng chân thánh Hạo Nhiên bỗng bật cười: “Tiểu hữu này nói rất hay, anh Hạo Nhiên, đúng như lời Diệp tiểu hữu nói, chúng ta phòng thủ mãi ở đây chắc chắn sẽ có ngày thất thủ, nếu như thế sao không đánh bọn họ một trận luôn?”

Những Chân Thánh còn lại cũng bật cười, đồng loạt tỏ vẻ tán thành.

Vẫn luôn phòng thủ bị động thật sự quá khó chịu.

Hạo Nhiên cười nói: “Ta cũng cảm thấy có thể!”

Diệp Quân cười nói: “Vậy thì phản công thôi!”

Dứt lời, hắn xoay người nhìn về phía thông đạo thời không bí ẩn kia, đang định xuất phát thì Hạo Nhiên chợt nói: “Đợi đã!”

Diệp Quân xoay người nhìn về phía Hạo Nhiên, Hạo Nhiên mỉm cười nói: “Còn nhớ cá cược của chúng ta trước đây không?”

Diệp Quân thoáng ngây người, sau đó cười đáp: “Đương nhiên rồi”.

Hạo Nhiên nhìn Diệp Quân: “Hôm nay, Hạo Nhiên của nền văn minh Bỉ Ngạn sẵn lòng tuân theo trật tự của Kiếm Chủ Trật Tự Diệp Quân”.

Oanh!

Chỉ một lời nói, trong cơ thể Diệp Quân bỗng bộc phát ra mấy kiếm ý đáng sợ, kiếm ý mạnh mẽ xông thẳng lên bầu trời, thoáng chốc phá tan mấy trăm nghìn ngôi sao.

Thấy khung cảnh này, mọi người đều hơi khiếp sợ.

Đạo Trật Tự!

Khí thế kiếm ý của Diệp Quân điên cuồng dâng lên như không có giới hạn, uy lực kiếm ý mạnh mẽ trấn áp đất trời. Lúc này, một Chân Thánh bỗng cười nói: “Thì ra tiểu hữu tu luyện Đạo Trật Tự, được, ta sẵn lòng tuân theo trật tự của tiểu hữu..”

Chân Thánh này vừa nói xong, khí thế kiếm ý của Diệp Quân lại điên cuồng tăng vọt một lần nữa.

Thấy các Chân Thánh còn lại cũng muốn tuân theo, Diệp Quân vội nói: “Các vị tiền bối, mọi người không cần phải ép buộc bản thân đâu, ta…”

“Ép buộc gì chứ?”

Một Chân Thánh cười nói: “Tiểu hữu, ngươi chiến đấu vì nền văn minh Bỉ Ngạn của chúng ta, chúng ta nghe theo trật tự của ngươi là chuyện hiển nhiên thôi!”

“Đúng vậy!”

Một Chân Thánh cũng cười nói: “Nếu đến giờ phút này mà chúng ta còn so đo nhiều như thế thì thật vô nghĩa, nào, để chúng ta giúp tiểu hữu một tay!”

“Ta sẵn lòng tuân theo trật tự của Kiếm Chủ Trật Tự…”

“Ta sẵn lòng tuân theo trật tự của Kiếm Chủ Trật Tự…”

Theo những âm thanh vang vọng, kiếm ý của Diệp Quân lại thay đổi một lần nữa, chỉ uy áp của một khí thế kiếm ý đã phá vỡ hàng triệu ngôi sao.

“Ha ha!”

Sơn Cương vạm vỡ ở phía xa bỗng cười to: “Sơn Cương ta cũng sẵn lòng tuân theo trật tự của Kiếm Chủ Trật Tự”.

Ầm!

Kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân rung động dữ dội, những tia kiếm ý đáng sợ cuộn trào, chỉ trong nháy mắt, vô số ngôi sao rơi xuống từ chân trời đều vỡ nát, bầu trời thoáng trở nên đen kịt, nhưng ngay sau đó, vô số ngôi sao lại rơi xuống từ sâu trong tinh không.

“Quân Vũ ta sẵn lòng tuân theo trật tự của Kiếm Chủ Trật Tự!”

Lúc này, người đàn ông cao to tên Quân Vũ trên bầu trời cũng cất lời, mà sau khi gã nói xong, kiếm ý của Diệp Quân lại tiếp tục mạnh hơn…

Lúc này, kiếm đạo Trật Tự của Diệp Quân đã đạt tới một trình độ vô cùng đáng sợ, có thể nói ngoài chân thánh Sơ Thuỷ năm đó thì hắn chính là người mạnh nhất trong cảnh giới Chân Thánh!

Đạt giới hạn của Chân Thánh!

Thấy cảnh này, Giáo chủ bên dưới ngây người, sau đó nói: “Thánh tử cần sức mạnh tín ngưỡng…”

Sau đó, ông ta xoay người chạy đi thánh đường Bỉ Ngạn…

Sắp xếp!

Phải sắp xếp!
Chương 2649: Chủ nhân bút Đại đạo!

Bên trong chiến trường Bỉ Ngạn, Diệp Quân đứng tại chỗ, kiếm ý trật tự quanh thân hắn đang không ngừng tăng lên như núi lửa phun trào.

Kiếm ý trật tự!

Những Chân Thánh ở đây có thể sống sót từ vô vàn trận chiến đã đủ để chứng minh thực lực khủng bố của họ, mà lúc này đây, tất cả bọn họ đều chọn tín ngưỡng Diệp Quân.

Bọn họ hiểu rất rõ tín ngưỡng một ai đó có ý nghĩa như thế nào, theo góc độ nào đó mà nói, nó mang nghĩa thần phục, sau này sẽ bị trật tự của đối phương ràng buộc.

Nhưng vậy thì sao?

Nếu trận chiến hôm nay không đánh lại thì tất cả đều phải chết, nền văn minh Bỉ Ngạn cũng sẽ xong đời!

Trong tình huống đó mà còn tính toán mấy chuyện lặt vặt như vậy thì nền văn minh Bỉ Ngạn còn hi vọng gì không?

Nếu là Diệp Quân thì có thể sẽ dẫn dắt bọn họ đánh thắng được trận này.

Vậy thì tín ngưỡng hắn thì có gì sai?

Ha ha!

Diệp Quân đột nhiên cười ha hả: "Các vị, theo ta càn quét Đế tộc!"

Dứt lời, hắn đột nhiên xoay người một cái hóa thành một luồng kiếm quang xông về con đường thần bí kia.

Mà phía sau hắn là một loạt các Chân Thánh đi sát theo. Quân Vũ và Sơn Cương không theo cùng, Quân Vũ bắt buộc phải trấn thủ ở đây, nếu không một khi những ngôi sao kia rơi xuống thì tất cả vũ trụ ở dưới đây đều sẽ bị hủy diệt.

Mà Sơn Cương cũng có nhiệm vụ của riêng mình, y phải dẫn mở ra một con đường để chừa lại cho nền văn minh Bỉ Ngạn một đường sống.

Bên trong Tiểu Tháp.

Tổ Đạo ngẩng đầu nhìn, biểu cảm của y cực kì nghiêm nghị, tất nhiên y biết Diệp Quân đã mạnh hơn, đến giờ phút này, thực lực của Diệp Quân thật ra đã không hề kém cạnh Phạn Chiêu Đế của văn minh Bỉ Ngạn lúc trước, nhưng vấn đề là người phụ nữ đó cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn!!

Trận chiến này...

Thắng bại khó liệu!

Tất nhiên bây giờ y hi vọng Diệp Quân sẽ thắng, chỉ cần Diệp Quân thắng thì y có thể khôi phục tu vi.

Nhưng y cũng biết rất rõ nếu Diệp Quân thắng thì... Y sẽ vĩnh viễn không có cơ hội lấy lại hào quang, bởi vậy kết cục tốt nhất nên là hai người đều tổn hại trọng thương, sau đó y sẽ đi ra kiếm lợi.

Nghĩ tới đây, Tổ Đạo không khỏi bắt đầu cười ha ha! Nếu là như thế thật thì đúng là y kiếm bộn rồi.

Núi Phạm Tịnh.

Lúc này đã là tháng mười một, trời đã bắt đầu vào đông, lại thêm mưa rơi không ngớt nên khí trời cực kỳ giá buốt, du khách đến đây chơi đều phải mặc áo khoác dày.

Chủ nhân bút Đại đạo đang quét nhà không biết lại cảm nhận được gì mà đột nhiên dừng lại, ông ta chạy ra ngoài ngẩng đầu lên nhìn về phía trời sao xa xăm, một lát sau ông ta nở nụ cười: "Rốt cuộc cũng kết thúc, tên Kháo Sơn Vương chết tiệt..."

Nói rồi, ánh mắt của ông ta dần trở nên lạnh lẽo: "Thiên Mệnh, để ta xem thử lần này ngươi thắng thế nào!"

Bên trong đường hầm không thời gian, Diệp Quân xông lên trước, phía sau hắn là nhóm cường giả Chân Thánh Hạo Nhiên theo sát.

Nhưng ngoài dự liệu là dọc đường đi lại không hề gặp bất kỳ ai xuất hiện ngăn cản.

Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã dẫn nhóm Chân Thánh Hạo Nhiên đến lối ra, mà lúc họ chuẩn bị vào Đế Vực thì đột nhiên toàn bộ đường hầm không thời gian vỡ vụn, từng luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa đánh mạnh về phía họ.

Diệp Quân híp mắt lại, ngón tay hơi điểm nhẹ, kiếm Thanh Huyên chém bay ra, trong tích tắc, tất cả sức mạnh đã bị đánh tan, cùng lúc đó, hắn nhanh chóng dẫn mọi người đánh lao ra.

Đế Vực!!

Lúc nhóm Diệp Quân tiến vào Đế Vực, Đế Minh đã sớm chờ ở đó.

Xung quanh đã có hơn mười nghìn cường giả vây quanh, mà tất cả bọn họ đều có cảnh giới thấp nhất là Chân Thánh!

Thấp nhất là Chân Thánh!!

Nhìn đội hình này, vẻ mặt của mười hai Chân Thánh phía sau Hạo Nhiên đều trở nên ngưng đọng, bọn họ đã giao thủ với Đế tộc vô số lần, ngoại trừ Chân Thánh Sơ Thủy ra, bọn họ chưa từng quyết chiến sống chết lần nào, bởi vậy cũng không quá rõ cụ thể thực lực của Đế tộc.

Mà lúc này đây, khi nhìn thấy hơn mười nghìn cường giả cấp bậc Chân Thánh ở đây, bọn họ biết bản thân đã đánh giá thấp Đế tộc rồi.

Nhưng vậy thì sao?

Mười hai Chân Thánh đứng ở đây, không có một ai sợ hãi.

Đế Minh nhìn Diệp Quân dẫn đầu, vẻ mặt xem thường: "Tiêu diệt Đế tộc của ta? Ngươi mà cũng xứng?"

"Ha ha!"

Diệp Quân cười ha hả.

Tiếng cười vang lên, ánh kiếm xuất hiện.

Mục tiêu không phải là Đế Minh, mà là một cường giả Đế tộc đứng bên phải gần hắn nhất, tên cường giả đó thấy ánh kiếm giết đến của Diệp Quân thì hoảng hốt trong lòng, gã không ngờ rằng Diệp Quân lại đột nhiên ra tay với mình. Gã vừa định đỡ thì tốc độc kiếm của Diệp Quân tăng nhanh, trong tích tắc, cuống họng của gã đã nứt toác, đầu bay ra ngoài.

Một chiêu kiếm lấy mạng trong chớp mắt!!

Diệp Quân nhìn Đế Minh đang mang sắc mặt âm trầm ở phía xa xa, định ra tay tiếp thì đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên chậm rãi truyền đến từ phía sau bọn họ: "Diệp tiểu hữu, lúc đến Đế Thành hãy để Chân Thánh Sơ Thủy được yên giấc".

Người nói chuyện chính là Quân Vũ!

Để Chân Thánh Sơ Thủy yên giấc?

Diệp Quân hơi thắc mắc một chút.

Mà đúng lúc này, chỉ thấy một người đàn ông đột nhiên chậm rãi bước ra từ đường hầm thời không kia.

Quân Vũ!

Nhìn thấy Quân Vũ, mọi người đều có chút nghi ngờ.

Hạo Nhiên ngạc nhiên: "Quân Vũ, nền văn minh Bỉ Ngạn..."

Quân Vũ mỉm cười nói: "Sức mạnh của ta vẫn duy trì trong trận pháp, trong thời gian ngắn sẽ không có chuyện gì".
Chương 2650: Ba quyền là có thể tiêu diệt!

Chân Thánh Hạo Nhiên quay đầu liếc mắt nhìn, lúc này ông ta mới phát hiện, bản thể của Quân Vũ vẫn còn đang ở chiến trường Bỉ Ngạn, người tới chỉ là phân thân.

Quân Vũ nhìn nhóm Diệp Quân: "Ta bỗng ý thức được trận chiến này hẳn là trận chiến cuối cùng, vì vậy có một số việc chúng ta cần phải làm rõ, năm đó mới Chân Thánh Sơ Thủy phản công Đế tộc, chết trận ở ngoài Đế Thành, đến nay vẫn không thể ngủ yên. Diệp tiểu hữu, lần này đi nếu gặp được người thì kính mong cậu có thể để người an giấc".

Chân Thánh Sơ Thủy!

Diệp Quân gật đầu: "Được, nhưng trước tiên cần phải giải quyết đám người trước mắt này".

Quân Vũ lắc đầu, gã nhìn về phía Đế Minh: "Người này là Bán Bộ Đạo Tại Ngoại, cậu không thể nào giết được ông ta. Ta sẽ ngăn cản ông ta, các cậu đi tới Đế Thành".

"Ngăn cản ta?"

Đế Minh đột nhiên nở nụ cười: "Đúng là buồn cười, ngươi chỉ là một tên Chân Thánh, cho dù có là đỉnh cao Chân Thánh cũng không xứng làm đối thủ của ta. Huống chi, bây giờ ngươi phải phân bảy phần sức mạnh để phong ấn tinh thần... Ngươi lấy gì để cản được ta? Đúng là nực cười!"

Diệp Quân cũng có chút lo lắng.

Hắn có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của Đế Minh, đó là thực lực chắc chắn vượt xa Chân Thánh.

Quân Vũ nhìn về phía Diệp Quân, mỉm cười nói: "Đi đi!"

Diệp Quân đưa mắt nhìn Quân Vũ, "Tiền bối, bảo trọng!"

Dứt lời, hắn xoay người ngự kiếm bay lên, dẫn theo nhóm Chân Thánh Hạo Nhiên vừa giết vừa đi về phía bên phải.

Diệp Quân và Hạo Nhiên đung hai kiếm mở đường, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, một vài cường giả Đế tộc chưa kịp phản kích đã bị một kiếm giết chết. Chỉ thoáng chốc, Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên đã giết ra một đường đi.

Mà lúc này, Đế Minh đã muốn ra tay, nhưng Quân Vũ đột nhiên chậm rãi giơ tay phải lên, chỉ trong nháy mắt, không gian trong đất trời đột nhiên sôi trào lên, từng luồng ý chí chân thánh mạnh mẽ lập tức đánh về phía Đế Minh.

Đế Minh tỏ vẻ xem thường: "Đồ sâu bọ!"

Dứt lời, ông ta phất tay áo lên, một luồng sức mạnh to lớn lập tức đánh nát ý chí chân thánh ngập tràn xung quanh. Nhưng sau một khắc, không biết ông ta cảm nhận được cái gì mà sắc mặt chợt thay đổi, ngay sau đó, một quyền ấn mạnh mẽ đã nghiền ép đến, khiến ông ta phải liên tục thối lui.

Sau khi dừng lại, Đế Minh ngẩng đầu nhìn về Quân Vũ ở nơi xa, vẻ mặt không thể tin nổi: "Quyền ý Chí Chân... Làm sao có thể, ngươi..."

Quyền ý Chí Chân!

Đó là cực hạn của quyền đạo!

Mặc dù vẫn chưa đạt đến Đạo Tại Ngoại, nhưng thực tế cũng đã ngang ngửa. Nói đơn giản là nếu nắm được tâm ý Chí Chân này thì cũng tương đương với việc đã đặt chân lên Bán Bộ Đạo Tại Ngoại.

Phía xa xa, Quân Vũ cười nói: "Nếu không phải trận địa Đế Diệt của Đế tộc ngươi thật sự quá mạnh mẽ thì ta đã sớm đến Đế Vực thỉnh giáo các cường giả ở đấy rồi".

Trận địa Đế Diệt!

Đây là đại trận được một vị Đại Đế của Đế tộc sáng lập, năm đó khi Đế tộc khởi động trận địa này đã nghĩ rằng có thể tiêu diệt nền văn minh Bỉ Ngạn dứt điểm, nhưng không ngờ khi đó vị Chân Thánh Sơ Thủy kia đã lấy sức một người chống lại hằng hà ngôi sao giáng xuống!

Điểm kinh khủng nhất của đại trận này là chỉ cần khởi động, chòm sao một khi đã giáng xuống thì sẽ sinh sôi liên tục, vô cùng vô tận.

Có thể nói, chỉ cần Đế tộc không đóng đại trận lại thì trận pháp này sẽ vĩnh viễn tồn tại, chòm sao cũng sẽ vĩnh viễn tồn tại.

Dưới Đại Đế, không ai có thể phá!

Lúc trước Đế tộc dứt khoát dùng đến trận địa này là vì muốn giết sạch toàn bộ nền văn minh Bỉ Ngạn, nhưng không ngờ rằng văn minh Bỉ Ngạn lại có một vị cường giả siêu cấp khủng bố như vậy.

Mà năm đó Chân Thánh Sơ Thủy phản công Đế tộc vốn là muốn hủy diệt trận địa Đế Diệt kia để nền văn minh Bỉ Ngạn có cơ hội được thở lấy hơi.

Nhưng ông ta đã thất bại.

Sau khi Chân Thánh Sơ Thủy đến Đế tộc, Quân Vũ đã thay công việc của ông ta, tiếp tục chống đỡ các chòm sao rơi xuống, mãi đến tận hôm nay.

Đế Minh nhìn chằm chằm vào Quân Vũ, lần này trong mắt ông ta đã không còn sự xem thường, mà là có thêm sự nghiêm nghị.

Chí Chân Chi Ý!

Rất khủng bố!

Cường giả ở văn minh này không có gốc gác gia tộc Đại Đế mà lại có thể đi đến tận bước này, quả thật là quá yêu nghiệt.

Nếu để những người này đạt đến Bán Bộ Đạo Tại Ngoại...

Đế Minh không dám nghĩ!

Đế Minh quay đầu liếc nhìn ở phía xa xa, ở nơi đó Diệp Quân đã dẫn nhóm Chân Thánh Hạo Nhiên xông pha mở đường, hơn một vạn cường giả Đế tộc vây quanh nhưng không cản được bước đi của họ.

Thấy thế, sắc mặt Đế Minh trầm xuống, nhưng ông ta không ra tay với đám người Diệp Quân., mà là xoay người đánh một quyền thật mạnh về phía Quân Vũ cách đó không xa.

Trước hết phải giải quyết tên Quân Vũ này!

Phân thân của Quân Vũ đột nhiên nở nụ cười, gã bước một bước về trước, trong phút chốc, một ảo ảnh ngôi cao vạn trượng chợt ngưng hiện ra trong đất trời, ảnh ảo này tung ra một quyền sao rực rỡ, sức mạnh sao trời mênh mông cuồn cuộn ập đến, trong nháy mắt đã đánh bay Đế Minh ra ngoài, cùng lúc đó, vũ trụ tinh hà nơi đây chợt bị hủy diệt.

Sau khi Đế Minh dừng lại, ông ta khó lòng tin được nhìn Quân Vũ ở phía xa, run rẩy nói: "Ngươi... sao có thể... đây là Đế Diệt Chi Quyền... Ngươi... sao có thể?"

Đế Diệt Chi Quyền!

Là do vị Đại Đế Đế tộc trước kia sáng tạo nên, một quyền nắm giữ nghìn tỉ sức mạnh sao trời.

Quân Vũ cười nói: "Những năm gần đây đối chọi với trận địa Đế Diệt, trong lòng tự có giác ngộ nên ta đã sáng tạo ra".

Nghe vậy, trong lòng Đế Minh sợ đến run rẩy!

Khủng bố!

Lúc này đây, ông ta thật sự cảm thấy hoảng sợ... Lại có một tên siêu cấp yêu nghiệt xuất hiện!

Phía xa xa, hai mắt Quân Vũ chậm rãi nhắm lại, gã xòe tay ra, rồi lại siết chặt, cười nói: "Nếu không phải phải kiềm chế trận địa Đế Diệt kia, với hạng Bán Bộ Đạo Tại Ngoại như ngươi... Ba quyền là có thể tiêu diệt!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK