Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2671: Có người muốn gặp cậu

Diệp Quân nhìn giáo chủ, thấy Diệp Quân nhìn mình, giáo chủ vội vàng cúi người một cách kính cẩn.

Diệp Quân khẽ mỉm cười, người này là người làm nên chuyện lớn.

Diệp Quân vỗ nhẹ vai giáo chủ: "Ông rất tốt, với năng lực và thiên phú của giáo chủ thì muốn đặt chân đến Chân Thánh cũng không phải là việc khó".

Nghe vậy, giáo chủ mừng rỡ trong lòng, vội vàng cung kính nói: "Nguyện dốc lòng làm việc cho viện trưởng!"

Diệp Quân nở nụ cười, sau đó nhìn về phía mọi người: "Việc cấp bách là phải nâng thực lực tổng hợp của nền văn minh Bỉ Ngạn lên, bởi vậy chư vị có thể tiếp tục tu luyện và nghiên cứu ở trong Tiểu Tháp".

Bây giờ hắn muốn bắt đầu phát triển lại thực lực tổng hợp, mà trong tất cả các nền văn minh hắn quản lý, văn minh Bỉ Ngạn chắc chắn là mạnh nhất!

Hắn muốn bồi dưỡng ra nhiều Chân Thánh hơn, thậm chí là cường giả Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!

Như vậy không chỉ có thể giúp hắn mà nền văn minh Bỉ Ngạn cũng có thể tự vệ, hơn nữa nếu thực lực của chúng sinh tín ngưỡng hắn càng mạnh, thì hắn cũng càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Bởi vì lúc trước thần thức của hắn đã đảo qua lại nhiều vũ trụ tinh hà, gặp được rất nhiều nền văn minh và các cường giả khác nhau, nếu so với họ thì nền văn minh Bỉ Ngạn hiện giờ quả thật vẫn còn rất yếu, đừng nói là nền văn minh Bỉ Ngạn, cho dù là Đế tộc cũng không đủ.

Nghe Diệp Quân nói thế, mọi người trong điện đều vui vẻ không thôi, Diệp Quân vẫn còn coi trọng nền văn minh Bỉ Ngạn, mà có sự trợ giúp của hắn, thực lực tổng hợp của nền văn minh Bỉ Ngạn chắc chắc sẽ được tăng lên rất nhiều lần.

Diệp Quân bàn bạc với mọi người xong xuôi thì hắn đi vào Tiểu Tháp, hắn muốn đến vũ trụ Quan Huyên, nhưng lại không thể đến được.

Chuyện này khiến hắn hơi nghi hoặc! Cô cô vẫn chưa cho hắn vào?

Diệp Quân đứng trước thời không đặc biệt kia, nhíu mày lại.

Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Cô cô của ngươi hẳn có suy nghĩ riêng của mình".

Diệp Quân đứng trước mảnh thời không thần bí kia, im lặng một lúc rồi cũng xoay người rời đi.

Như Tháp gia nói, bây giờ hắn chưa vào được thì chắc hẳn là do cô cô có sắp xếp riêng.

Một chốc sau hắn đã đến nơi Tiểu Hồn tu luyện, Tiểu Hồn đang ở khu vực bị kiếm ý trật tự ngăn cách kia, hơi thở bây giờ đã vô cùng mạnh mẽ.

Tiểu Tháp đột nhiên thở dài trong lòng, trải qua chuyện này nó cũng đã hiểu rất nhiều chuyện, Tiểu Hồn cũng có ước mơ của riêng mình, Tháp gia nó không thể cứ sống tiếp như vậy được nữa.

Nó cũng muốn tìm cách xưng đế!!

Nếu không thì càng ngày nó càng bị mất cảm giác tồn tại.

Phải biết là nó là người theo Dương Diệp sớm nhất... Nhưng bây giờ Nhị Nha và Tiểu Bạch càng ngày càng mạnh, Kiếm Tổ đã là một trong ba thanh kiếm mạnh nhất. Mà khỏi nói đến bọn họ, ngay cả kiếm Thanh Huyên bây giờ cũng mạnh hơn so với nó.

Sống phí hoài năm tháng quá!

Tiểu Tháp lại thở dài lần nữa.

Cứ sống tiếp như thế thì Tháp gia nó sẽ trở thành Vô Biên Chủ thứ hai mất.

Diệp Quân nhìn Tiểu Hồn ở phía xa, một lát sau, hắn nở nụ cười vì chợt nghĩ đến một chuyện, đó là sau khi chúng sinh vũ trụ cấp mười sống lại, dù mọi người đều biết là nhờ Diệp Quân hắn mà họ mới được sống, nhưng vẫn có người không chân chính tín ngưỡng hắn. Nếu có một ngày, toàn bộ chúng sinh của vũ trụ cấp mười cam nguyện tín ngưỡng hắn thì kiếm ý trật tự của hắn còn trở nên mạnh mẽ hơn nhiều nữa.

Tất nhiên hắn cũng sẽ không cưỡng chế chúng sinh của vũ trụ cấp mười phải hoàn toàn tín ngưỡng hắn, bởi vì với hắn mà nói, bây giờ phải nhanh chóng phổ cập Quan Huyên Pháp đến toàn bộ vũ trụ cấp mười, để vô số sinh linh có thể phát triển hơn.

Nếu dùng vũ lực cưỡng ép họ tín ngưỡng thì đó là ức hiếp, cũng là làm nhục chúng sinh.

Như cô cô từng nói, ngươi đối xử tử tế với chúng sinh, chúng sinh cũng sẽ đối xử ôn hòa với ngươi.

Tấm lòng của mọi người đều rõ như trăng tuyết!

Bởi vậy việc Diệp Quân hắn cần làm là phải ủng hộ toàn bộ vũ trụ cấp mười.

Lấy trật tự làm trụ cột, đi trên con đường vô địch của chính hắn.

Một lát sau, Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp, mượn sức mạnh của Tiểu Tháp để đến chiến trường Bỉ Ngạn, khi đến nơi đây thì hắn nhìn thấy Quân Vũ, bên cạnh Quân Vũ còn có nhóm Chân Thánh Hạo Nhiên.

Bởi vì chuyện hắn tiêu tán đạo pháp nên những người tín ngưỡng hắn đã chết vì kiếp nạn này đều đã được sống lại hết.

Nếu như lúc trước bọn họ không tín ngưỡng Diệp Quân thì đã không thể sống lại được một đời, nhưng khi bọn họ lựa chọn tín ngưỡng hắn thì dù có chết vì kiếp nạn cũng có thể sống lại.

Tất nhiên bọn họ cũng không rõ là ai đã giúp họ sống lại, bọn họ chỉ biết vì Diệp Quân tán đạo nên họ mới được sống, không chỉ thế, sau khi sống lại họ cũng đã được thay da đổi thịt.

Bởi vì bọn họ nhờ độ kiếp mà sinh ra!

Lần thứ hai nhìn thấy Diệp Quân, Quân Vũ nở nụ cười, trên mặt nhóm người Chân Thánh Hạo Nhiên cũng là nụ cười vui vẻ.

Cảm giác hi được sống lại, với bọn họ mà nói cứ tựa như một giấc mơ.

Diệp Quân đi tới trước mặt mấy người, hắn mỉm cười nói: "Lại gặp nhau rồi".

Chân Thánh Hạo Nhiên cười nói: "Phải cảm ơn ngươi... Nhưng ngươi có hối hận không?"

Diệp Quân chớp mắt một cái: "Có một chút".

"Ha ha!!"

Nghe Diệp Quân nói thế, mọi người đều nở nụ cười.

Lúc này, Quân Vũ đột nhiên nói: "Tiếp theo có dự định gì không?"

Diệp Quân mỉm cười nói: "Khoảng thời gian tới muốn tĩnh lại, lắng đọng một chút".

Quân Vũ ngẩng đầu nhìn vũ trụ mênh mông trên cao, ánh mắt sâu thẳm: "Không được, từ lâu trước, trong vũ trụ sâu xa đã có hơn một khí tức không tốt lành xuất hiện!"

Không tốt lành?

Nghe Quân Vũ nói vậy, mọi người đều nhíu mày lại.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn vũ trụ xa xôi, hắn cũng nhăn mi, hắn không ngờ những người kia lại đến nhanh như vậy.

Hiện tại hắn đã không còn là Đại Đế, những cường giả kia chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn.

Một người từng thành Đế đồng nghĩa với việc hắn đã từng độc hưởng khí vận Đại Đạo trong đất trời, nhưng hiện tại hắn không còn là Đại Đế nữa.

Đây là cơ duyên! Cơ duyên to lớn!

Hơn nữa bọn họ cũng không muốn phải thần phục người khác, nếu Diệp Quân vẫn là Đại Đế thì bọn họ không có lựa chọn nào khác, sẽ phải thu hồi dã tâm và tài năng của mình lại để phục tùng hắn, nhưng bây giờ Diệp Quân đã không còn là Đại Đế, sao bọn họ có thể cam tâm thần phục hắn?

Kẻ xưng bá thành thần, cũng chỉ là đồng loại với họ mà thôi?

Vô số nền văn minh, vô số gia tộc, vô số cường giả đều đang bắt đầu mưu tính.

Chuyện này với bọn họ mà nói coi như là cơ duyên cực lớn mà xưa nay chưa từng có. Quân Vũ đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: "Cần thêm thời gian?"

Diệp Quân gật đầu: "Cần một chút", Quân Vũ nhìn hắn: "Chúng ta ở đây bảo vệ cho cậu".

Diệp Quân mỉm cười, đang định nói chuyện thì Quân Vũ đã nói: "Có người muốn gặp cậu, đi theo ta".

Nói rồi, gã dẫn Diệp Quân biến mất tại chỗ.
Chương 2672: Tu luyện cảnh giới

Chỉ chốc lát, Quân Vũ đã dẫn Diệp Quân đến một bộ lạc, đứng trước một căn nhà lá, Diệp Quân gặp được một người đàn ông trung niên.

Là Chân Thánh Sơ Thủy!

Thấy ông ta, Diệp Quân hơi ngạc nhiên, bởi vì Chân Thánh Sơ Thủy đã chết từ rất lâu rồi... Sao y cũng được sống lại?

Chẳng lẽ là bởi vì vào giây phút cuối cùng y đã tín ngưỡng hắn? Vậy mà cũng được sao?

Diệp Quân mơ hồ.

Chân Thánh Sơ Thủy nhìn Diệp Quân đang nghi hoặc đầy mặt, khẽ mỉm cười: "Ngồi đi".

Diệp Quân và Quân Vũ đi tới trước mặt y, ngồi xuống ghế gỗ.

Chân Thánh Sơ Thủy ngẩng đầu nhìn trời xanh trên cao, khẽ nói: "Thực sự cứ như một giấc mộng".

Diệp Quân do dự một lúc rồi nói: "Tiền bối..."

Chân Thánh Sơ Thủy lắc đầu cười: "Đừng hỏi ta, ta cũng không biết đâu!"

Diệp Quân: "..."

Chân Thánh Sơ Thủy nhìn về phía Diệp Quân, cũng hơi ngạc nhiên: "Ngươi cũng không biết à?"

Y biết là nhờ Diệp Quân tán đạo nên mình mới sống lại, nhưng sâu trong nội tâm y cũng thật sự không tin lắm Diệp Quân có năng lực hồi sinh mình.

Bởi vì như vậy thì thật sự quá sức tưởng tượng.

Quân Vũ cũng quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, trong mắt mang theo nghi hoặc.

Diệp Quân cười nói: "Cho dù thế nào đi nữa thì sống lại là chuyện rất tốt rồi, sau này tiền bối có dự định gì không?"

Chân Thánh Sơ Thủy ngẩng đầu nhìn trời cao rồi nói: "Ngươi cần thời gian đúng không?"

Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy".

Chân Thánh Sơ Thủy nhìn hắn: "Ta và nhóm Quân Vũ sẽ ở lại đây tranh thủ thêm thời gian cho ngươi, ngươi muốn làm gì thì mau chóng đi làm đi, nơi này từng xuất hiện Đại Đế nên những tên bên ngoài kia hẳn cũng sẽ có chút kiêng kỵ, không dám tùy tiện ra tay đâu. Nhưng chẳng bao lâu nữa bọn chúng chắc chắn sẽ động thủ... Sức hấp dẫn như thế, không ai có thể chối từ đâu".

Cho dù là y cũng có chút động tâm.

Diệp Quân bây giờ đã từng thành Đế, có thể nói toàn thân hắn đều là báu vật.

Diệp Quân liếc mắt nhìn trời xanh sâu thẳm, cười nói: "Vậy thì đợi xem ai sẽ là người ra tay".

Chân Thánh Sơ Thủy và Quân Vũ đều thấy tò mò, chẳng lẽ tên nhóc này có ai chống lưng cho?

Lúc này Diệp Quân mới lấy thuyền Bỉ Ngạn ra, hắn đưa cho Chân Thánh Sơ Thủy, nhưng Chân Thánh Sơ Thủy chỉ lắc đầu: "Bây giờ nó là của ngươi".

Diệp Quân đang định nói chuyện thì Chân Thánh Sơ Thủy đã cười bảo: "Vật ấy có linh, lúc nó theo ngươi đã không từ chối, vậy chứng minh là nó đã chấp nhận ngươi..."

Diệp Quân cười nói: "Vậy để nó chọn lại đi?'

Nói rồi, hắn buông tay ra.

Thuyền Bỉ Ngạn khẽ rung lên, không chút do dự mà bay ngược trở về tay hắn.

Mẹ kiếp!

Người khác không biết Thiên Mệnh váy trắng, nhưng nó là lần đầu tiên thấy được người mạnh mẽ ngang tầm chủ nhân như vậy đấy, cái đùi này có thể ôm được!

Hơn nữa đó cũng là cơ hội duy nhất nó có thể về nhà.

Nhìn thấy thuyền Bỉ Ngạn trở lại tay Diệp Quân, Chân Thánh Sơ Thủy bật cười: "Nó vẫn chọn theo ngươi thôi".

Diệp Quân liếc nhìn thuyền Bỉ Ngạn trong tay, cười nói: "Vậy ngươi theo ta đi".

Nói rồi hắn cất thuyền Bỉ Ngạn đi.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn trời sao xa xăm: "Ta muốn đến Đế tộc một chuyến".

Quân Vũ khẽ nhíu mày: "Lúc trước Đế tộc đã biểu thị sẽ thần phục ngươi, nhưng hiện tại..."

Diệp Quân khẽ mỉm cười: "Cho bọn họ thêm một cơ hội vậy".

Chân Thánh Sơ Thủy nói: "Chúng ta đi với ngươi".

Diệp Quân chỉ lắc đầu: "Hai vị tiền bối cứ an dưỡng đi, các tiền bối càng mạnh thì ta cũng càng mạnh mà!"

Nói rồi, hắn dứt khoát lấy Tháp gia ra rồi biến mất tại chỗ.

Quân Vũ ngẩng đầu nhìn về phía trời xanh cao vợi, hai tay chậm rãi siết lại, sau khi sống lại một đời, gã phát hiện mình đã thay da đổi thịt!

Từng chết một lần... Khiến cho tâm cảnh của y xảy ra thay đổi trời long đất lở.

Đế Cảnh?

Quân Vũ hắn sao có thể không còn cơ hội cho được?

Quân Vũ nhìn trời xanh, hai tay chắp sau lưng cũng từ từ siết lại.

Bên ngoài, Diệp Quân đánh giá thuyền Bỉ Ngạn thu nhỏ ở trong tay, có hơi ngạc nhiên.

Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Ngươi chuẩn bị đi đâu để tu luyện lại từ đầu?"

"Tu luyện lại từ đầu?"

Diệp Quân hơi kinh ngạc: "Tu luyện cái gì?"

Tiểu Tháp nói như thể đương nhiên: "Tất nhiên là tu luyện cảnh giới!"

"Tháp gia, ngươi nghĩ gì thế?"

Diệp Quân khẽ cười: "Đã không còn cảnh giới nữa rồi... vậy tu luyện cảnh giới để làm gì nữa?"

"Mẹ nó".
Chương 2673: Tái xuất một vị Đại Đế!

Diệp Quân quan sát thuyền Bỉ Ngạn trong tay, chiếc thuyền này nhìn từ bên ngoài thật ra không có gì đặc biệt, nhưng hắn biết nó đã sáng lập ra một nền văn minh Bỉ Ngạn mạnh mẽ.

Diệp Quân quan sát một lát rồi nói: "Nếu ngươi có linh thì hiện ra đi".

Thuyền Bỉ Ngạn hơi rung lên, chẳng mấy chốc, một cô bé lớn bằng bàn tay xuất hiện ở trên thuyền Bỉ Ngạn, cô bé được đúc từ ngọc, tựa như tinh linh đang ngồi yên trên đầu thuyền, hai chân nhẹ nhàng đung đưa.

Cô bé đang quan sát Diệp Quân.

Diệp Quân cười nói: "Ngươi là linh của thuyền Bỉ Ngạn?"

Cô bé gật gật đầu, cười nói: "Chào ngươi, ta là Chu Chu".

Diệp Quân cũng cười: "Kể về lai lịch của ngươi một chút đi?"

Cô bé chớp mắt một cái: "Ta tên là Chu Chu, đến từ một vũ trụ Cựu Thổ vô cùng vô cùng vô cùng xa xôi".

Diệp Quân khẽ nhíu mày: "Vũ trụ Cựu Thổ?"

Chu Chu gật đầu: "Đúng vậy".

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: "Đó là nơi như thế nào?"

Chu Chu nói: "Đó là một vũ trụ được bốn nền văn minh cổ siêu cấp đồng thời sáng tạo ra, chủ nhân của ta là quan chấp hành đứng đầu ở vũ trụ Cựu Thổ, nàng ấy vô cùng mạnh".

Càng nói cô bé càng ngẩng cao đầu lên, trông vô cùng kiêu hãnh.

Quan chấp hành đứng đầu!

Diệp Quân thấy hơi ngạc nhiên, bởi vì nền văn mình Thiên Hành cũng có chức quan này, mang theo nghi hoặc đó, hắn hỏi tiếp: "Vũ trụ Cựu Thổ ở đâu?"

Vẻ mặt Chu Chu chợt trở nên tối tăm: "Ở một nơi cực kỳ xa xôi, nhưng ta vẫn có thể trực tiếp trở lại đó, có điều ta không dám về".

Diệp Quân không rõ, hỏi: "Tại sao?"

Chu Chu khẽ thở dài: "Bởi vì lúc trước chủ nhân ta đã tan rã trong không vui với bọn họ, sau đó chủ nhân đã dẫn theo ta cùng một gốc cây cướp bằng máu thịt, à không đúng, cây kia là do chủ nhân ra giành được mà".

Diệp Quân hiếu kỳ hỏi: "Cây gì cơ?"

Chu Chu đáp: "Là một cái cây rất lớn, đó là một trong ba thần thụ của nền văn minh Toại Minh, vua của nền văn minh đó lúc giao thủ với chủ nhân của ta đã bị đánh trọng thương, nên chủ nhân đã cướp cái cây đó đi, nhưng sau này hình như cái cây đó cũng bị trọng thương luôn rồi..."

Diệp Quân hỏi tiếp: "Vậy chủ nhân của ngươi đâu rồi?"

Vẻ mặt Chu Chu càng âm u hơn: "Chủ nhân dẫn ta đi ngao du rất nhiều nơi, cuối cùng đến được nơi đây, vốn dĩ nàng ấy định ở đây đợi thêm một khoảng thời gian nữa, nhưng ngày đó hình như nàng ấy nhận được tin tức gì đó nên đã vội vã rời đi. Nhưng nơi này quá nhỏ bé, nên nàng ấy đã để ta ở lại đây để bảo vệ ta, nàng ấy bảo rằng sau này sẽ đến đón ta, nhưng ta đã đợi rất rất lâu rồi, nàng vẫn chưa..."

Diệp Quân nó: "Lúc trước ngươi từng giao thủ với chủ nhân bút Đại Đạo rồi à?"

Chu Chu lắc đầu: "Không có, ta đánh không lại tên kia, tên kia sau khi nhìn thấy ta cứ như lên cơn gì á, luôn mồm bảo đừng đánh rồi bỏ chạy ngay".

Diệp Quân nhíu chặt mày lại: "Biển Khổ Giới này..."

Chu Chu nói: "Biển Khổ Giới không phải là để phòng bị ông ta, mà là để phòng bị người của nền văn minh Bỉ Ngạn đến làm xằng bậy, nhưng chủ nhân bút Đại Đạo rời đi thì bọn họ tự hiểu nhầm là ta đã ông ta bỏ chạy, từ đó bắt đầu ca tụng ta..."

Diệp Quân khẽ nói: "Thì ra là vậy!"

Chủ nhân bút Đại Đạo!

Nhắc đến cái tên này, Diệp Quân không khỏi nhíu chặt mày lại, trực giác nói cho hắn biết người này chính là đại địch đời này của hắn.

Chu Chu đột nhiên nói: "Nếu chủ nhân ta gặp ngươi, nàng ấy chắc chắn sẽ rất thích ngươi".

Diệp Quân cười nói: "Tại sao?"

Chu Chu nghiêm túc nói: "Bởi vì ngươi rất hiền lành, lại có thể sẵn sàng tiêu tán tu vi đạo pháp vì chúng sinh, chủ nhân cũng là một người vô cùng thiện lương, nàng ấy rất thích những người tốt bụng như vậy".

Diệp Quân cười hỏi: "Chủ nhân của ngươi tên gì?"

Chu Chu đáp: "Bi Tâm Từ".

Bi Tâm Từ!

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, cái tên này đặc biệt thật.

Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi tiếp: "Ngươi nói ngươi có thể đi thẳng về vũ trụ Cựu Thổ kia?"

Chu Chu gật đầu: "Đúng, trong bản thể của ta có truyền tống trận, có thể đi thẳng về".

Diệp Quân chớp mắt một cái: "Hay là ngươi đưa ta đến đó thăm quan thử đu?"

"Không được không được!"

Chu Chu liên tục xua tay: "Bây giờ ngươi quá yếu, ta dẫn ngươi về đó thì chỉ có nước bị trói lại đánh chết mất... Trừ khi ngươi gọi người cô cô xinh đẹp kia đến, là cô gái mặc váy trắng á..."

Nói đến đây, hai mắt cô bé phát sáng lên, trông vô cùng hưng phấn.

Diệp Quân lắc đầu: "E là không được rồi".

"Hả!"

Chu Chu bỗng há miệng hô lên một tiếng, nhưng chẳng mấy chốc cô bé đã nói tiếp: "Nếu ngươi cầm theo thanh kiếm kia thì chúng ta cũng có thể trở về, có điều bây giờ có về đó cũng vô ích thôi, bởi vì chủ nhân của ta chắc chắn không ở đó".

Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: "Đợi ta mạnh hơn bây giờ một chút thì sẽ giúp ngươi đi tìm chủ nhân, ngươi thấy được không?"

Chu Chu vội vàng nói: "Được, quá được, ngươi tốt quá!"

Diệp Quân cười ha ha.

Chu Chu lại nói: "Chỗ ta có một vài bảo bối lấy từ vũ trụ Cựu Thổ đến, tuy không thể sánh được tháp và kiếm của ngươi... Nhưng cũng không tệ lắm đâu, nếu ngươi muốn dùng thì có thể dùng bất kỳ lúc nào".

Diệp Quân cười nói: "Cảm ơn".

Chu Chu chớp mắt: "Ta có thể vào tháp của ngươi tham quan được không?"

Diệp Quân gật đầu: "Được chứ".

Chu Chu cười hì hì: "Cảm ơn nha!"

Nói rồi cô bé lập tức bay bản thể vào trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân đứng bên ngoài lắc đầu nở nụ cười, cô bé này thú vị thật.

Cựu Thổ!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn trời sao xa xôi, đó là một nơi như thế nào?

Một lát sau, hắn hồi thần lại, nhờ sự giúp đỡ của Tháp gia đi đến Đế tộc.

Đế tộc.

Lúc này, tất cả cường giả của Đế tộc đều đang tụ tập trong một đại điện.

Trận đại chiến lần này thật ra Đế tộc không tổn thất bao nhiêu cường giả, bởi vì sau này chỉ có Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế đánh nhau.

Có thể nói cường giả nòng cốt của Đế tộc vẫn còn đầy đủ ở đây.

Người đứng đầu là tộ trưởng đời trước - Đế Lăng, mà bên cạnh ông ta là tộc trưởng đương nhiệm - Đế Minh.

Đế Lăng trầm mặc nhìn mọi người trong điện một lượt: "Mọi ngươi nghĩ sao?"

Lúc trước sau khi Diệp Quân đạt đến Đại Đế, Đế tộc đã lựa chọn thần phục hắn, thế nhưng...

Không ai ngờ rằng sau đó Diệp Quân lại vì cứu chúng sinh mà tán đạo của mình!

Đó là Đại Đế đấy!

Thiếu niên kia bảo hủy là hủy!

Mẹ kiếp!

Sao làm càn vậy?

Tất nhiên đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là bây giờ Đế tộc nên làm gì.

Tiếp tục thần phục Diệp Quân?

Hay là thừa thời cơ này đánh bại Diệp Quân... Đoạt lại vận mệnh Đại Đế cùng thuyền Bỉ Ngạn...

Đế tộc bây giờ đang đối mặt với lựa chọn lớn!

Trong điện, một đám cường giả Đế tộc đều đang im lặng không nói gì, bầu không khí cực kỳ ngột ngạt.

Lúc này, một trưởng lão mặc áo bào đen bỗng bước ra, lão trầm giọng nói: "Hai vị tộc trưởng, ta nghĩ đây là cơ hội nghìn năm có một của Đế tộc ta".

Đế Lăng nhìn ông lão mặc áo bào đen: "Mời Cửu trưởng lão nói rõ".

Hai mắt của ông lão áo bào đen lập lòe ánh sáng, trầm giọng nói: "Diệp Quân kia nếu là Đại Đế, Đế tộc ta tất nhiên sẽ thần phục và làm việc cho hắn, nhưng hiện tại hắn không còn là Đại Đế nữa, hắn còn không có chút tu vi nào, bảo Đế tộc chúng ta cống hiến cho một người không có tu vi chẳng phải là điều buồn cười quá sao? Hơn nữa, hiện tại hắn đã hợp lại với vận mệnh Đại Đạo, trên người lại có thần vật thuyền Bỉ Ngạn cực phẩm, nếu Đế tộc ta đoạt được, Đế tộc hoàn toàn có thể tái xuất lại một vị Đại Đế, thống lính vũ trụ Đế giả và thế giới Thập Hoang".

Tái xuất một vị Đại Đế!
Chương 2674: Đánh cược

Ông lão áo bào đen vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt ở đây đều nhao nhao lên.

Năm đó khi Đế tộc xuất hiện một vị Đại Đế, đã từng nở mày nở mặt đến nhường nào?

Vũ trụ Đế Giả thần phục, vũ trụ Thập Hoang sùng bái!

Bạt ngàn vũ trụ nghe thấy tên Đế tộc đều phải run rẩy.

Nhưng theo sự ngã xuống của vị Đại Đế kia, địa vị của Đế tộc lập tức tuột dốc không phanh trong toàn bộ vũ trụ...

Không phải Đế tộc không mạnh, mà là Đại Đế một khi ngã xuống, Đế tộc như rắn mất đầu.

Đế tộc lúc trước chiếm hữu bao nhiêu tài nguyên đều phải nhả ra hết toàn bộ, thậm chí Đế Binh lúc trước của Đế tộc cũng cũng không thể không buông tay.

Cuối cùng Đế tộc phải buông bỏ Đế binh cùng phần lớn lợi ích nòng cốt, mới di chuyển khỏi Thập Hoang đến nơi xa xôi hẻo lánh này sống tạm...

Đã nhiều năm trôi qua, vô số tiền bối của Đế tộc ra sức nỗ lực nối tiếp cổ nhân để Đế tộc có thể tái xuất một vị Đại Đế, sau đó quật khởi xưng bá thiên hạ, tái hiện lại huy hoàng năm đó của Đế tộc, đồng thời rửa sạch nỗi nhục ngày đó.

Nhưng đã nhiều năm trôi qua, Đế tộc vẫn không thể có thêm một vị Đại Đế nào khác.

Nhưng lần này...

Vô cùng có khả năng là cơ hội của Đế tộc!

Trong điện, mọi người càng nghĩ càng hưng phấn, cảm thấy đây là thời khắc để Đế tộc vươn mình.

Lúc này, Đế Minh đột nhiên lên tiếng: "Ta cảm thấy Cửu trưởng lão nói rất đúng, hơn nữa cho dù Diệp Quân là Đại Đế, cũng đã tiếp nhận sự thần phục của Đế tộc, thế nhưng Đế tộc ta sao có thể giao toàn bộ sinh tử của tộc vào tay người khác được? Còn không bằng liều mình trỗi dậy, tự bản thân trở thành Đế!"

Các trưởng lão còn lại cũng đua nhau gật đầu, biểu thị đồng ý!

Người khác làm, không bằng tự mình làm!

Có ai không biết đạo lý này?

Diệp Quân bây giờ đã không còn là Đại Đế, trên người không chỉ có vận mệnh Đại Đế mà còn có đế binh thuyền Bỉ Ngạn, chuyện này đối với Đế tộc mà nói, quả thật là một cơ hội tuyệt thế nghìn năm có một.

Giết Diệp Quân, không chỉ có thể đoạt được đế binh, mà còn có thể lấy được vận mệnh Đại Đế, có nó thì Đế tộc sẽ có cơ hội rất lớn tái xuất một vị Đại Đế mới.

"Làm đi!"

Lúc này, Cửu trưởng lão siết chặt hai tay lại, hai mắt đỏ quạch như máu, toàn thân như vừa được chơi thuốc phiện mà hưng phấn bừng bừng: "Ngàn năm xưa cổ chỉ như một ánh đèn chợt tắt, chớp mắt là qua, hôm nay nếu Đế tộc không nắm lấy thời cơ này, tương lai chắc hẳn sẽ dậm chân hối tiếc, hối hận xanh ruột!"

Tộc trưởng đương nhiệm Đế Minh lúc này cũng đã đứng dậy, hai mắt sáng lấp lánh: "Tục ngữ có câu, thời cơ đến thì không được chần chừ, gặp chuyện mà sợ thì tất thành tai họa, thời cơ nghìn năm có một như vậy, Đế tộc tuyệt đối không thể bỏ qua".

Cửu trưởng lão lập tức vung hai tay, hai mắt đỏ ửng: "Lão tộc trưởng, thời cơ tốt như vậy mà không nắm lấy, tức là đại tội, làm đi! Chúng ta làm đi!"

Các trưởng lão còn lại cũng hưng phấn không thôi, máu nóng sôi trào toàn thân.

Như thể Đại Đế đang ở trước mắt!

"Vì sao vào thời khắc mấu chốt Phạn Chiêu Đế lại không ra tay?"

Đúng lúc này, Đế Lăng vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng.

Nghe thế, tất cả mọi người ở đây đều đưa mắt nhìn về phía Đế Lăng.

Đế Lăng nhìn một lượt mọi người ở đây: "Nếu Đại Đế dễ làm như vậy, tại sao đã rất nhiều năm trôi qua mà vẫn không có thêm một vị Đại Đế nào xuất thế? Tương lai các vị vạch ra, các vị nắm chắc được bao nhiêu phần?"

Sắc mặt mọi người bắt đầu trở nên khó coi.

Bọn họ có chắc là mình sẽ thành Đế không?

Tất nhiên là không...

Đế Lăng tiếp tục nói: "Ta chỉ nói ra suy nghĩ của mình, mọi người nghe thử. Thứ nhất, đại chiến giữa Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế hôm đó, vốn dĩ Phạn Chiêu Đế đã có thể chiến thắng, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại đột nhiên ngừng tay, để mặc Diệp Quân tấn công, cướp lấy tất cả sức mạnh của cô ta, việc này cực kỳ không bình thường. Thứ hai, sau khi Diệp Quân tiêu tán đạo pháp, những Chân Thánh từng chết trận của nền văn minh Bỉ Ngạn đua nhau tái sinh... Nếu chỉ là cơ thể chết đi, linh hồn tan vỡ thì Đại Đế vẫn có khả năng tái sinh, nhưng những cường giả đó đã hồn phi phách tán, đã hoàn toàn bị xóa sổ khỏi đất trời... Ta chưa từng nghe nói Đại Đế có khả năng phục sinh mạnh mẽ đến như vậy".

Đế Lăng tựa như một gáo nước lạnh dội thẳng xuống đầu tất cả mọi người, trong nháy mắt, mọi người đều bắt đầu tỉnh táo lại.

Đế Minh trầm giọng nói: "Ý của cha là sau lưng Diệp Quân còn có người khác?"

Đế Lăng không trả lời, mà chỉ hỏi ngược lại: "Thiên tài yêu nghiệt cỡ này, đừng nói là vũ trụ Đế Giả, cho dù đưa mắt nhìn khắp Thập Hoang thì cũng là sự tồn tại cao cấp nhất, thậm chí không hề thua Đế tộc chúng ta..."

Nói đến đây, trong mắt ông ta ánh lên một tia phức tạp: "Người như thế không phải là kẻ tầm thường, thế lực gia tộc bình thường cùng tuyệt đối không bồi dưỡng ra được một người như thế, ta vẫn luôn cảm giác lần này Đế tộc rơi vào kết cục gì cũng đều đã bị người khác tính toán được rồi".

Nghe vậy, mọi người đều cả kinh.

Đế Minh do dự một lúc rồi nói: "Cha, không đến mức đó chứ? Đế tộc ta tốt xấu gì cũng là gia tộc Đại Đế, trừ khi là Đại Đế ra thì cho dù là những lão quái vật của Thập Hoang kia cũng không thể im hơi lặng tiếng tính toán chúng ta".

Đế Lăng khẽ lắc đầu: "Người thường chỉ có thể đứng dưới đất nhìn lên trời, ngôi sao lớn đến đâu cũng khó mà tưởng tượng được. Đế tộc chúng ta tuy rằng từng có Đại Đế, nhưng không có nghĩa chúng ta đã từng đứng được trên đỉnh cao nhất của toàn bộ vũ trụ. Vũ trụ mênh mông này có nhiều thứ chúng ta vẫn chưa biết lắm, với chúng ta mà nói, Đại Đế đã là tượng trưng cho sức mạnh cuối cùng, là đỉnh núi vời vợi, nhưng lỡ như vẫn còn một ngọn núi cao hơn thì sao?"

Nói đến đây, ông ta bỗng thấy hơi xúc động.

Trận chiến này đánh xong, cho dù là Phạn Chiêu Đế hay là Diệp Quân cũng đều khiến ông ta quá khiếp sợ.

Cuộc nói chuyện cuối cùng của Phạn Chiêu Đế cũng cô gái dung hợp với cô ta kia khiến cho ông ta hiểu ra rằng, đây có thể chính là một cái bẫy, mà Đế tộc chỉ là bất cẩn bị dây vào.

Đại Đế!

Ván cờ này lại có thể tạo ra một Đại Đế!

Vậy người đánh cơ phải khủng bố biết bao nhiêu?

Mọi người ở đây có thể sống đến bây giờ đều không phải là người bình thường, Đế Lăng vừa nói như thế thì ai nấy cũng im lặng ngẫm nghĩ, rồi cũng nhận ra được rất nhiều điều then chốt. Hơn nữa còn càng nghĩ càng thấy không đúng, việc này rõ ràng rất quỷ dị.

Lúc này, Đế Minh đột nhiên nói: "Cha, nếu đây thật sự là một thế cục được bày ra, vậy rốt cuộc ai là người thắng?"

Đế Lăng lạnh nhạt nói: "Ai sống thì người đó thắng".

Diệp Quân!

Đế Minh do dự một lúc rồi nói: "Nhưng hắn đã không còn tu vi..."

Đế Lăng liếc mắt nhìn ông ta, giọng như sấm rền: "Lỡ như đó cũng là một cái bẫy thì sao?"

Mẹ nó!

Đầu Đế Minh kêu ong ong.

Đế Lăng nhìn mọi người, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm nghị: "Bây giờ Đế tộc ta chỉ có hai con đường có thể đi được, thứ nhất chính là như chư vị vừa nói, dốc toàn lực tiêu diệt Diệp Quân, đoạt lấy vận mệnh Đại Đế và thuyền Bỉ Ngạn của hắn, sau đó nỗ lực tạo ra một Đại Đế khác..."

"Không được, không được!"

Lúc này, Cửu trưởng lão vừa kiến nghị khi nãy lại vội vã xua tay: "Tuyệt đối không thể!"

Mọi người nhìn sang Cửu trưởng lão, Cửu trưởng lão trầm giọng nói: "Thứ nhất, nếu đây thật sự là một cái bẫy, vậy hành động của chúng ta cứ như thỏ chui vào hang cọp. Thứ hai, cho dù chúng ta thành công đoạt được vận mệnh Đại Đế cùng thuyền Bỉ Ngạn, nhưng nếu không thể tạo ra được một vị Đại Đế trong thời gian ngắn, vậy Đế tộc ta cũng sẽ bị các gia tộc Đại Đế và tiên tông khác vây công, trở thành bia ngắm để họ đánh đến, sau đấy là vạn kiếp bất phục..."

Nói đến đây, lão khẽ thở dài: "Khó, khó quá! Ta cảm thấy lựa chọn tốt nhất bây giờ là tránh xa tên Diệp Quân này, đừng động đến hắn làm gì, chỉ nên yên lặng xem thời cuộc, sau đó tùy thời hành động".

Đế Minh đột nhiên nhìn về phía Đế Lăng: "Cha, còn con đường thứ hai thì sao?"

Đế Lăng nói: "Toàn lực ủng hộ Diệp Quân, đánh cược một trận vào tay hắn!"

Vừa dứt lời, xung quanh như vừa nghe được tin động trời, tất cả mọi người đều ngây người, Đế Minh cũng ngạc nhiên nhìn Đế Lăng: "Cha..."

Đế Lăng nắm chặt hai tay, ánh mắt lấp lóe, khí thế toàn thân đã thay đổi: "Thứ nhất, chúng ta phải hiểu được một chuyện, cục diện bây giờ rất bất lợi cho Đế tộc, khoảng thời gian này ở Đế Vực đã có rất nhiều hơi thở mơ hồ xâm lấn. Những gia tộc Đại Đế và tiên tông khác cũng đã nghe tin mà đến, bọn họ đã công khai nhắm vào Diệp Quân, trên thực tế, các ngươi cảm thấy bọn họ sẽ bỏ qua cho chúng ta không? Đế tộc ta vốn đã đang ở thế yếu, những năm qua đại chiến cũng nền văn minh Bỉ Ngạn càng làm rõ được sự suy yếu thực lực của chúng ta... Bây giờ bọn chúng nhìn chúng ta chắc chắn là như đang nhìn một miếng thịt mỡ..."

Nói rồi, ông ta hít một hơi thật sâu: "Cho dù bây giờ bọn chúng không ra tay, thế nhưng một khi chúng đoạt được vận mệnh Đại Đế cùng thuyền Bỉ Ngạn, sau đó thật sự sáng tạo ra được một Đại Đế khác, thì khi đó Đế tộc cũng vẫn phải thần phục họ thôi..."

"Nếu đã vậy thì sao không liều một lần? Giao toàn bộ hi vọng của bộ tộc vào tay Diệp Quân, nếu hắn có thể lần nữa xưng Đế, vậy Đế tộc ta chính là công thần đầu tiên, hắn nhất định sẽ đối xử tốt với Đế tộc!"

Đế Minh trầm giọng nói: "Vậy lỡ như hắn không đối xử tốt thì sao?"

Đế Lăng híp mắt lại: "Hắn vì chúng sinh mà có thể tiêu tán cả sức mạnh Đại Đế, chỉ cần Đế tộc ta chân thành giúp đỡ hắn, hắn chắc chắn sẽ đối xử tử tế với chúng ta!"

Đế Minh im lặng.

Đế Lăng nắm chặt hai tay, khí thế bức người: "Cái gì gọi là phải biết tận dụng thời cơ, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, chính là như vậy! Đế tộc ta bây giờ đã thiếu hụt nhân tài, căn bản không ai có khả năng trở thành Đế, so với việc cứ thế từ từ suy bại, chẳng bằng đánh cược vận mệnh toàn tộc một lần. Nếu thắng, Đế tộc ta sẽ được tái sinh, lưu dõi thêm trăm triệu năm sau. Nếu Đế tộc lại có thể bồi dưỡng ra một vị Đại Đế thì quá tốt, còn nếu không... Vậy thì coi như chúng ta đã dốc hết sức, không thẹn với tổ tiên, không thẹn với đời sau".

Nói rồi ông ta còn thở dài một hơi, cảm giác vô cùng bất đắc dĩ.

Lúc trước khi vị Đại Đế tổ tiên ngã xuống, các đời tộc trưởng Đế tộc sau này luôn muốn tái hiện lại huy hoàng năm đó.

Thế nhưng... thật sự rất khó!

Nghe Đế Lăng nói xong, trong điện chợt rơi vào yên lặng.

Bọn họ biết, quyết định hôm nay của họ sẽ quyết định luôn cả vận mệnh của Đế tộc!

Cửu trưởng lão đột nhiên nghiến răng hô lên: "Cược đi! Ta thấy có thể cược được! So với việc cứ chết dần chết mòn một cách uất ức như vậy, còn không bằng đánh cược một lần, coi như đời này không thể thành Đế, thì cũng coi như vun đắp tương lai cho con cháu mai sau".

"Cược đi!"

Chẳng mấy chốc, một trưởng lão khác cũng đứng dậy, ông ta vung tay hô lên: "Vì vinh quang của tổ tiên, vì vinh quang của Đế tộc, vì con cháu đời sau!"

"Cược đi!"

Lúc này đây, tất cả mọi người trong điện đều vung tay hô lên.

Đúng lúc này, một ông lão xuất hiện trong đại điện, ông ta cung kính thi lễ: "Hai vị tộc trưởng, Diệp Quân... đến rồi".

Diệp Lăng đứng lên trước tiên: "Truyền lệnh vào trong tộc mở tiệc rượu, ca múa chào mừng... Hoàng đế của chúng ta!"
Chương 2675: Bí cảnh Đại Đế

Diệp Quân vừa mới đến Đế tộc, trong Đế tộc đột nhiên truyền tới từng tiếng nhạc thần tiên tuyệt diệu, cảm xúc của bản nhạc thần tiên này tràn đầy đam mê, nhịp điệu mạnh mẽ như dòng nước lũ, tiếng trống rung như sấm, vang khắp đất trời.

Bản nhạc thần tiên vừa mới vang lên, Diệp Quân đã thấy đằng xa có mấy trăm cô gái mặc váy tiên chậm rãi bay ra, sau đó đi tới hai bên trước mặt hắn nhảy múa, những cô gái này đương nhiên đều đã được chọn lựa kỹ càng, ai ai cũng có vóc dáng uyển chuyển, gương mặt mĩ miều, trong lúc nhảy múa trông rất quyến rũ.

Diệp Quân nhíu mày, Đế tộc này lại còn biết diễn trò sao?

Ngay lúc này, dưới sự chỉ dẫn của Đế Lăng, một đám cường giả Đế tộc đồng loạt ra đón, bọn họ đi tới trước mặt Diệp Quân, sau đó cung kính quỳ xuống, đồng thanh nói: “Cung nghênh Quân Đế!”

Thấy đám cường giả Đế tộc đồng loạt quỳ xuống, Diệp Quân yên lặng một lát, sau đó nói: “Đứng lên đi.”

Đám người Đế Lăng chậm rãi đứng dậy, nhưng Đế Lăng dẫn đầu vẫn khom người, cung kính nói: “Quân Đế, mời vào điện.”

Nói xong, mọi người sau lưng ông ta vội vàng nép ra hai bên, để lộ ra một con đường.

Diệp Quân chậm rãi đi tới đại điện ở đằng xa.

Đám người Đế Lăng vội vàng đi theo, suốt dọc đường đi, đám người Đế Lăng đều đang âm thầm đánh giá Diệp Quân, khi phát hiện tu vi của Diệp Quân thật sự đã không còn, bọn họ đều cảm thấy thất vọng, quả thật tu vi của vị Diệp công tử này đã mất rồi.

Nhưng vẻ mặt bọn họ vẫn rất cung kính.

Bọn họ cá rằng Diệp Quân còn có con át chủ bài khác!

Đế Lăng dẫn đầu thật ra vẫn rất vui vẻ, vì dù Diệp Quân không có tu vi, nhưng bây giờ Diệp Quân vẫn thể hiện ra vẻ cao ngạo và tự tin, điều này hoàn toàn không giống một người không có tu vi.

Sau khi tiến vào trong điện, Diệp Quân bước tới trước chỗ ngồi của Đế Lăng một cách tự nhiên, hắn nhìn tất cả mọi người từ trên cao xuống, giờ phút này, tất cả mọi người trong sân đều cảm nhận được một luồng áp bức vô hình.

Đế Lăng dẫn đầu vẫn mừng như điên, vị Diệp công tử này hoàn toàn không giống người không có tu vi, uy lực Đại Đế vô hình kia vẫn luôn tồn tại.

Diệp Quân quan sát Đế Lăng: “Đế Lăng tộc trưởng, chắc ông đã biết tiếp theo đây ta sẽ phải đối mặt với điều gì.”

Đế Lăng đương nhiên hiểu ý của Diệp Quân, cung kính nói: “Quân Đế, Đế tộc của ta tình nguyện hưởng vinh nhục với người.”

Vinh nhục cùng chịu!

Diệp Quân chậm rãi đứng dậy, hắn đi tới cửa đại điện, sau đó ngẩng đầu nhìn lại, dù không có hy vọng nhưng hắn biết, giờ phút này, trong bóng tối của vũ trụ tinh không, có rất nhiều cường giả đang hướng mắt nhìn xuống đại địa này.

Đế Lăng đột nhiên nói: “Quân Đế, bây giờ điều người cần nhất không phải thời gian sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải.”

Bây giờ quả thật hắn đang cần một chút thời gian!

Đế Lăng do dự một lát, sau đó nói: “Đế tộc của ta tình nguyện kéo dài thời gian cho Quân Đế.”

Diệp Quân quay đầu nhìn Đế Lăng, Đế Lăng trầm giọng nói: “Đế tộc của ta tình nguyện mở ra bí cảnh Đại Đế của Đế tộc, để cho tất cả mọi người ra vào, một khi làm như vậy, những cường giả âm thầm tới kia nhất định sẽ tiến vào trong bí cảnh Đại Đế.”

Nghe Đế Lăng nói vậy, đám cường giả Đế tộc trong sân đều cả kinh, nhìn Đế Lăng một cách khó tin.

Bí cảnh Đại Đế!

Đây chính là quân át chủ bài cốt lõi nhất của Đế tộc, vì trong đó có truyền thừa của Đại Đế, bảo đảm ít nhất là Bán Bộ Đạo Chi Ngoại, hơn nữa, Bán Bộ Đạo Chi Ngoại này còn vượt xa những cương giả Bán Bộ Đạo Chi Ngoại bình thường.

Có thể nói, bí cảnh Đại Đế này chính là nền tảng cốt lõi nhất của Đế tộc hiện giờ.

Có bí cảnh Đại Đế này, Đế tộc có thể duy trì ít nhất mỗi thời đại một vị cường giả Bán Bộ Đạo Chi Ngoại đỉnh cấp.

Hôm nay lại mở nó ra ư?

Có một vài trưởng lão Đế tộc như muốn nói lại thôi, đây chính là nền tảng cốt lõi nhất của Đế tộc, cứ như vậy mà mở ra.

Diệp Quân nghi ngờ: “Bí cảnh Đại Đế?”

Đế Lăng gật đầu, giải thích: “Đúng vậy, chính là nơi tu luyện của Đại Đế Đế tộc ta, sau khi ông ta chết, thế giới ông ta ở đã biến thành bí cảnh Đại Đế.”

Diệp Quân hiếu kỳ nói: “Tại sao ông ta lại chết?”

Đế Lăng ảm đạm nói: “Bọn ta cũng không biết, chỉ biết là năm đó sau khi tổ tiên ra ngoài trở về đã bắt đầu giao phó hậu sự, sau đó không bao lâu thì ông ta chết.”

Đại Đế chết!

Diệp Quân nhíu mày.

Hắn đã đạt tới Đại Đế, biết rất rõ sức mạnh của Đại Đế kinh khủng tới mức nào, cường giả ở cấp này, nếu như không muốn chết thì theo lý mà nói, họ chắc chắn rất khó chết.

Diệp Quân ngừng suy nghĩ, nhìn Đế Lăng: “Bí cảnh Đại Đế này chắc hẳn là thứ cốt lõi nhất của Đế tộc, ông chịu mở nó ra sao?”

Đế Lăng cung kính hành lễ: “Đế tộc của ta bằng lòng cùng sống cùng chết với Quân Đế, đừng nói là bí cảnh Đại Đế, dù toàn bộ Đế tộc có phải chiến đấu, Đế tộc của ta có chết cũng không chối từ.”

Diệp Quân quan sát Đế Lăng một hồi: “Ta cũng không thể để Đế tộc của ông thua thiệt, đợi sau khi thực lực của ta khôi phục hoàn toàn, Đế tộc có thể chọn một người theo ta tu hành.”

Đế Lăng không khỏi kích động, run giọng nói: “Đa tạ Quân Đế!”

Hai tin tức!

Thực lực khôi phục!

Thứ hai, có thể chọn một người theo Diệp Quân tu hành!

Nếu Diệp Quân khôi phục lại thực lực, vậy người này chính là đồ đệ Đại Đế của Diệp Quân.

Thân phận này cũng quá tuyệt vời rồi.

Đây là phúc tám đời đấy!

Những trưởng lão Đế tộc còn lại khi nghe thấy lời này, tất cả đều cười vui vẻ, nếu thực lực của Diệp Quân thật sự khôi phục, vậy thì con em Đế tộc bái nhập dưới quyền hắn cũng đồng nghĩa với việc đã có một chỗ dựa vô cùng vững chắc.

Trên con đường tu hành, có chỗ dựa là một điều rất quan trọng.

Mà vị trước mắt đây một khi khôi phục được thực lực thì chính là người chỗ dựa siêu vững chắc!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn bầu trời, hắn biết, sở dĩ những người này không dám ra tay là vì vẫn còn băn khoăn.

Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Nếu bọn họ ra tay thật...”

Mặt Diệp Quân không cảm xúc: “Bọn họ chỉ có con đường chết.”

Tiểu Tháp: “...”

Chuyện Đế tộc mở bí cảnh Đại Đế rất nhanh đã truyền ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK