Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2891: Thôn tính kiếp

Diệp Quân phái tất cả các cường giả Đại đế trong vũ trụ Quan Huyên ra và giao cho bọn họ nhiệm vụ chinh phục nền văn minh bên ngoài vũ trụ, bởi vì vẫn còn nhiều nơi trong vũ trụ quan sát được này vẫn chưa được khai phá, nên nhiệm vụ hiện tại của vũ trụ Quan Huyên là chinh phục tất cả các nền văn minh trong toàn bộ vũ trụ quan sát được.

Hắn muốn thực sự thống nhất toàn bộ vũ trụ có thể nhìn thấy được!

Hiện tại hệ thống của vũ trụ Quan Huyên đã hoàn thiện, hắn cũng đã bồi dưỡng được một lượng lớn nhân tài kiệt xuất, vì vậy, hắn không lo lắng chuyện không quản lý được sau khi chinh phục nền văn minh vũ trụ mới, còn về việc những nền văn minh mới đó có chịu gia nhập hay không... Hắn rất tự tin, bởi vì vũ trụ Quan Huyên hiện là nền văn minh phát triển nhất trong toàn bộ vũ trụ có thể quan sát được.

Không nền văn minh nào có thể từ chối vũ trụ Quan Huyên!

Cũng giống như vùng đất cũ lúc trước, vô số thế lực của các nền văn minh đang cố gắng gia nhập vào đó.

Hắn đã ước tính, nếu thu nạp toàn bộ nền văn minh vũ trụ có thể quan sát được vào dưới sự lãnh đạo của mình, và phát triển chúng trở thành một sức mạnh tín ngưỡng thuần túy, thực lực của hắn ít nhất có thể sẽ tăng lên không chỉ là gấp mười lần.

Với thực lực hiện tại của hắn, việc giết chết một cường giả cảnh giới Văn Minh Chủ giống như giết một con gà, nếu tăng lên gấp mười lần thì sẽ đáng sợ đến mức nào?

Sau khi đã dặn dò xong tất cả mọi việc, Diệp Quân đi đến trước vùng vạn kiếp Tinh Vân kia.

Lần này, hắn chỉ mang theo một tháp và một kiếm.

Hắn không ở lại đây để tiếp tục phát triển, vì hắn biết cấp trên sẽ không cho hắn nhiều thời gian như vậy.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía vạn kiếp Tinh Vân, lúc này vạn kiếp Tinh Vân đang yên tĩnh, kiếp còn chưa xuất hiện, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được những khí tức khủng bố phát ra từ trong đó.

Đại đạo ba nghìn kiếp!

Kiếp ở đây là kiếp mạnh nhất trong vũ trụ có thể quan sát được này.

Diệp Quân đột nhiên nở nụ cười, ngay sau đó hắn liền hóa thành một tia kiếm quang bay lên trời.

Chỉ trong chốc lát, tia kiếm quang kia đã tiến vào sâu trong vạn kiếp Tinh Vân, trong nháy mắt, vô số kiếp dâng trào, từng luồng uy lực đáng sợ của kiếp ùn ùn kéo đến và tràn về phía Diệp Quân.

Bùm!

Sau khi một tiếng động lớn long trời lở đất vang lên, tia kiếm quang kia biến mất.

Diệp Quân bị một cỗ lực lượng kinh khủng trấn áp một cách mạnh mẽ, thẳng tắp ngã xuống, không biết rơi bao lâu mới dừng lại.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn vạn kiếp Tinh Vân, lập tức có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó hắn lại nở nụ cười.

Trong vũ trụ Quan Huyên, hắn đã là một vị thần, cảm giác bất khả chiến bại đó khiến hắn vô cùng cô đơn.

Hắn ghét cảm giác bất khả chiến bại!

Diệp Quân cười nói: “Làm lại”.

Nói xong, hắn lại hóa thành một tia kiếm quang phóng lên trời lần nữa.

Một kiếm này còn nhanh hơn và uy lực cũng mạnh hơn trước, nhưng không có gì ngoài ý muốn, hắn lại bị trấn áp trở lại vị trí ban đầu lần nữa.

“Lợi hại!”

Ngay lúc Diệp Quân đang chuẩn bị lao tới lần nữa, thì một giọng nói đột nhiên từ bên cạnh truyền đến.

Diệp Quân quay lại thì thấy người đó mặc một bộ quần áo màu trắng.

Đó là vị Cựu Thần kia!

Diệp Quân nhìn người nọ, cười nói: “Tiền bối chính là vị Cựu Thần kia sao?”

Cựu Thần có chút kinh ngạc: “Ngươi biết ta sao?”

Diệp Quân nói: “Từng nghe người ta nhắc đến tiền bối”.

“Ha ha!”

Cựu Thần cười nói: “Không nghĩ tới dưới kia còn có người nhớ tới ta”.

Diệp Quân nói: “Tiền bối còn chưa xông lên đó sao?”

Cựu Thần lắc đầu: “Không có”.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn vạn kiếp Tinh Vân: “Xem ra người ở phía trên không hề có ý định để cho người ở phía dưới như chúng ta đi lên”.

Sau khi lao tới mấy lần liên tiếp, hắn đã cảm thấy thứ này có gì đó không bình thường.

Loại sức mạnh này đã không còn thuộc về vũ trụ này nữa, phải nói rằng sức mạnh của bất kỳ kiếp nào cũng không phải là thứ mà con người trong vũ trụ này có thể chịu đựng được, nếu hắn không có sức mạnh tín ngưỡng thuần túy, đừng nói tới việc xông vào, cho dù đến gần một chút thôi cũng phải chết.

Cựu Thần cười nói: “Nền văn minh cao hơn ngăn cản nền văn minh thấp hơn là chuyện bình thường”.

Diệp Quân nhìn Cựu Thần nói: “Ta nghe nói Bi Tâm Từ đã xông qua được?”

Cựu Thần gật đầu: “Đúng vậy, người phụ nữ kia thật lợi hại”.

Diệp Quân cười nói: “Nếu cô ấy làm được thì chúng ta cũng có thể làm được”.

“Ha ha!”

Cựu Thần cười nói: “Lúc trước ta cũng nghĩ như vậy”.

Diệp Quân nói: “Bây giờ thì sao?”

Cựu Thần mỉm cười nói: “Bây giờ ta cũng nghĩ như vậy”.

Diệp Quân nở nụ cười, hắn ngẩng đầu nhìn vạn kiếp Tinh Vân, sau một khắc, hắn hóa thành một tia kiếm quang phóng lên cao.

Trong nháy mắt, tia kiếm quang kia cũng đã tiến vào sâu trong vạn kiếp Tinh Vân, trong khắp vạn kiếp Tinh Vân, lôi kiếp nổi lên, sau đó cuối cùng hóa thành một tia sét, đánh mạnh về phía tia kiếm quang kia.

Bùm!

Kiếm quang biến mất.

Diệp Quân lại lần nữa bị trấn áp chế quay về vị trí ban đầu.

Lần này, trên cơ thể hắn đã xuất hiện vô số vết nứt.

Diệp Quân lại vô cùng hưng phấn: “Đúng là một sức mạnh đáng sợ”.

Cựu Thần cười nói: “Kiếm đạo của ngươi có chút thú vị”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Cựu Thần, Cựu Thần nói: “Ngươi tu luyện Đạo Trật Tự sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Cựu Thần ngẩng đầu nhìn vạn kiếp Tinh Vân: “Bên trong có ba nghìn kiếp đại đạo, mỗi loại kiếp tương ứng với một loại đại đạo, mà bên trong còn có một loại kiếp gọi là Kiếp Trật Tự, và kiếp đó đặc biệt nhằm vào Đạo Trật Tự của ngươi, nó ẩn giấu ở nơi sâu nhất, khi ngươi tiếp xúc với nó, ngươi sẽ biết nó đáng sợ đến mức nào... Tất nhiên, nếu ngươi có thể đánh bại nó và thôn tính nó, vậy thì sức mạnh của ngươi sẽ được tăng lên rất nhiều”.

Diệp Quân có chút kinh ngạc: “Có thể thôn tính kiếp được sao?”

Cựu Thần mỉm cười nói: “Đương nhiên là có thể, và tất nhiên chúng nó cũng có thể thôn tính chúng ta, ba ngàn đại đạo kiếp này đã trải qua không biết bao nhiêu tỉ năm tu luyện, đã phát triển linh trí của chính nó, thật ra chúng nó cũng đang tu luyện, nếu thôn tính chúng ta, thì sức mạnh của chúng nó cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn”.

Diệp Quân nói: “Thì ra là vậy”.
Chương 2892: Sinh ra đã tự mang tên

Nói tới đây, hắn tựa hồ nghĩ tới cái gì, đột nhiên nói: “Tiền bối, xưng hô với huynh như thế nào?”

Cựu Thần cười nói: “Ta tên là Cựu Thần!”

Diệp Quân kinh ngạc nói: “Đây là tên của huynh sao?”

Cựu Thần cười nói: “Đúng vậy, từ khi sinh ra ta đã có tên riêng của mình, ta cũng rất kỳ quái đúng không! Cha ta nói ta có thể là một nhân vật lớn tuyệt thế nào đó đầu thai chuyển thế, ha ha!”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Thật là hung hãn!”

“Ha ha!”

Cựu Thần cười phá lên: “Tiểu tử, có chuyện gì muốn hỏi ta sao? Có chuyện gì thì cứ hỏi, giữa đàn ông với nhau thì phải thẳng thắn thành thật!”

Diệp Quân nói: “Tiền bối, hẳn là chủ nhân Bút Đại Đạo đã đi tìm huynh trước đó”.

Cựu Thần gật đầu: “Có đến tìm, nói xử lý ngươi”.

Diệp Quân nhìn Cựu Thần: “Tiền bối từ chối ông ta?”

Cựu Thần nói: “Chứ còn gì nữa?”

Diệp Quân nhìn y, không nói gì.

Cựu Thần lắc đầu: “Thật nhàm chán, chúng ta là tu sĩ, tu luyện thì cứ tu luyện, làm những việc vớ vẩn đó làm gì?”

Diệp Quân cười nói: “Đã tiếp thu”.

Cựu Thần nói: “Tiểu tử, kẻ thù của ngươi hơi nhiều đó”.

Vừa nói, y vừa ngẩng đầu liếc nhìn vạn kiếp Tinh Vân ở phía trên: “Cách đây không lâu, có một tên ở phía trên hiện thân ở đây với thần thông vô thượng, hắn yêu cầu ta giết ngươi… chủ nhân Bút Đại Đạo muốn giết ngươi, phía trên cũng có người muốn giết ngươi, ngươi thật đáng thương, ha ha!”

Diệp Quân : “…”

Diệp Quân có chút tò mò nói: “Phía trên ra điều kiện gì cho huynh?”

Cựu Thần nói: “Để ta đi lên”.

Diệp Quân nói: “Tiền bối chưa từng bị cám dỗ sao?”

Cựu Thần liếc hắn một cái, cười nói: “Nếu ta có bản lĩnh đi lên thì ta sẽ đi lên, bởi vì đó là điều ta xứng đáng có được, nếu ta không có bản lĩnh đi lên thì ta không lên, giống như chơi một trò chơi, nếu vì khó khăn mà gian lận, thì dù có vượt ải cũng đâu có ý nghĩa gì?”

Diệp Quân im lặng.

Cựu Thần ngẩng đầu nhìn vạn kiếp Tinh Vân, cười nói: “Nơi này có ba ngàn kiếp đại đạo, trải qua bao nhiêu năm qua, ngay từ đầu ta còn không thể chịu nổi một kiếp, hiện tại, ta đã có thể chịu được một nghìn chín trăm kiếp, ngươi biết không? Mỗi một lần vượt qua thêm một kiếp, đó là một điều cực kỳ thú vị và hạnh phúc đối với ta... Nhiều khi, quá trình này còn thú vị hơn nhiều so với kết quả, ha ha!”

Dứt lời, y tiến lên phía trước một bước, hóa thành một tia sáng trắng phóng lên cao, lao thẳng vào sâu trong vạn kiếp Tinh Vân kia.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Cựu Thần đang lao về phía vạn kiếp Tinh Vân, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười: “Quá trình... đúng rồi! Kết thúc mà không có quá trình, cho dù là tốt, nhưng có ý nghĩa gì đâu?”

Bùm!

Lúc này, tia sáng trắng trong vạn kiếp Tinh Vân vỡ tan, Cựu Thần lại trở về vị trí ban đầu.

Cựu Thần vung tay lên, kiếp lôi tỏa ra xung quanh y lập tức tan vỡ, y ngẩng đầu nhìn vạn kiếp Tinh Vân, cười nói: “Tới lượt ngươi? Dùng hết tất cả sức mạnh để thử xem ngươi có thể phá bao nhiêu kiếp “.

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Nói xong, hắn đột nhiên hóa thành một tia kiếm quang phóng lên trời.

Lúc này hắn trực tiếp sử dụng sức mạnh của ba loại huyết mạch và sức mạnh tín ngưỡng.

Với một kiếm này, vạn kiếp Tinh Vân lập tức cảm nhận được sự uy hiếp, trong nháy mắt, ba ngàn đại đạo kiếp trực tiếp dâng trào lên, ba ngàn tia lôi kiếp tụ tập thành một cột sét, hung hãn đánh vào Diệp Quân.

Bùm!

Trong vạn kiếp Tinh Vân, sóng xung kích của những tia kiếm quang và lôi kiếp không ngừng bùng nổ, khiến toàn bộ vạn kiếp Tinh Vân rung chuyển đến mức sôi sục.

Một lúc sau, kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân ngã xuống.

Sau khi dừng lại, một vệt máu tràn ra từ khóe miệng Diệp Quân, không những thế khắp người hắn còn có tia chớp lập lòe, không ngừng ăn mòn cơ thể hắn.

Cựu Thần có chút hưng phấn nói: “Ta vừa mới đếm thử, ngươi đã đột phá một nghìn năm trăm hai mươi kiếp... Tiểu huynh đệ, ngươi thật lợi hại! Lúc này mà ngươi đã có thể phá một nghìn năm trăm hai mươi kiếp, so với ta hồi đó thì tốt hơn rất nhiều. Hơn nữa, ta cảm thấy ngươi vẫn chưa thực sự cố gắng hết sức... Thật lợi hại”.

Diệp Quân cười khổ nói: “Kiếp này thật là khủng bố”.

Hắn vừa nói vừa định giải trừ những lôi kiếp trên người, lại bị Cựu Thần ngăn cản: “Chờ một chút”.

Diệp Quân nhìn Cựu Thần, Cựu Thần cười nói: “Những lôi kiếp là thứ tốt, chúng nó có thể không ngừng rèn luyện thân thể của ngươi, khiến thân thể của ngươi trở nên mạnh mẽ hơn...”

Đang nói, y bỗng nhiên mở lòng bàn tay ra, một viên đan dược phát ra sấm sét rơi xuống trước mặt Diệp Quân: “Đây là đan lôi kiếp do ta luyện chế, dùng kết hợp với thứ này, hiệu quả sẽ tốt gấp đôi”.

Diệp Quân mỉm cười, nhận lấy đan dược nuốt vào, trong phút chốc, một luồng sức mạnh của sấm sét lan ra từ trong cơ thể hắn.

Cựu Thần cười nói: “Ngươi không sợ đan dược này có vấn đề sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Người như tiền bối sao có thể làm ra những loại chuyện như vậy?”

Cựu Thần cười nói: “Trong cơ thể ngươi có một thanh kiếm bảo vệ linh hồn cho ngươi, cho nên ngươi mới dám nuốt đan dược mà ta đưa cho ngươi đúng không?”

Mặt Diệp Quân đỏ bừng.

Cựu Thần vỗ vỗ vai hắn, cười nói: “Ta có thể hiểu được, ngươi còn trẻ như vậy mà đạt đến trình độ này, nếu như không có chút cẩn thận thì đã bị giết từ lâu rồi”.

Nói xong, y ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, cười nói: “Ta không có ý gì khác, chỉ là mấy năm nay ta ở đây quá cô đơn, khó khăn lắm mới có người tới, ta không muốn ngươi bị vạn kiếp Tinh Vân kia xử lý..”.

Nói xong, y lại phóng lên cao, lao về phía vạn kiếp Tinh Vân.
Chương 2893: Hôn phu của Toại Cổ Kim

Điều không thể nghi ngờ là thực lực của Cựu Thần cực kì khủng bố, y vừa xông lên, Diệp Quân đột nhiên cảm nhận được một áp lực cực kì đáng sợ.

Dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Quân, Cựu Thần giống như một ngôi sao băng hung hăng đâm thẳng vào chỗ sâu nhất của vạn kiếp Tinh Vân.

Bùm!

Chỗ sâu trong vạn kiếp Tinh Vân trực tiếp bật lên, rất nhiều kiếp lôi trực tiếp bị y chạm vào rồi vỡ vụn.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, thần sắc Diệp Quân lộ vẻ xúc động

Bây giờ thực lực của hắn so với vị huynh đài Cựu Thần này vẫn có sự chênh lệch.

Rất nhanh, Cựu Thần trực tiếp bị trấn áp trở về chỗ cũ.

Sau khi chạm đất, trên người Cựu Thần có lôi quang bao phủ, ánh sáng bạc lấp lánh, rực rỡ chói mắt, y vẫn chưa quét sạch những kiếp lôi xung quanh thân mình, mà là cứ để những kiếp lôi đó tuỳ ý dựa gần vào trên người y, sau đó cơ thể y bắt đầu thôn tính, hấp thu.

Một lát sau, y đã hấp thu toàn bộ kiếp lôi ở trên người lại.

Cựu Thần cười nói: “Những kiếp lôi này chính là vật cực kì bổ”.

Diệp Quân nói: “Cựu Thần huynh, nếu như hai chúng ta cùng lên Vũ Trụ Chủ thì cũng chỉ là loài giun dế thôi không?”

“Đương nhiên không phải!”

Cựu Thần nhìn Diệp Quân cười nói: “Ngươi đang nghĩ cái gì vậy? Nền văn minh của Vũ Trụ Chủ cao hơn chỗ này của chúng ta rất nhiều, nhưng cũng không đến mức hai người chúng ta đều là loài giun dế ở đó. Tiểu huynh đệ, không nên tự coi thường bản thân, chỉ là bọn họ được sinh ra trong môi trường tốt hơn chúng ta mà thôi, hai người như chúng ta mà được sinh ra ở phía trên thì đều có thể quét sạch hết tất cả mọi thứ, ta có sự tự tin này, ha ha!”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Không được sinh ra ở phía trên, cũng có thể quét sạch”.

Cựu Thần đánh giá Diệp Quân một cái, sau đó cười to nói: “Tốt tốt, đây mới có chút giống với bộ dạng người luyện kiếm, ha ha!”

Diệp Quân cũng nở nụ cười.

“Chê cười rồi!”

Nhưng vào lúc này, một loạt âm thanh đột nhiên từ trên vạn kiếp Tinh Vân chậm rãi truyền đến.

Diệp Quân nhíu mày, hắn ngẩng đầu nhìn sang kia, chỉ thấy trên mảnh vạn kiếp tinh vân kia, một khuôn mặt hư ảo chậm rãi bay tới, nó lại trực tiếp không nhìn mảnh vạn kiếp tinh vân kia, cứ bay thẳng tắp tới trên đỉnh đầu bọn họ.

Là khuôn mặt của một người đàn ông, biểu cảm hiển nhiên là người tới không phải kẻ lương thiện.

Diệp Quân nhìn đối phương, hắn cũng không quen biết đối phương, nhưng hắn lại có thể đoán được đại khái tại sao đối phương lại đến đây.

Gương mặt hư ảo kia dùng thần thái như một vị thần linh đang nhìn xuống một loài giun dế thấp kém để nhìn Diệp Quân, “Ngươi chính là tên Diệp Quân kia”.

Diệp Quân cười nói: “Đúng”.

Gương mặt hư ảo kia nhìn chằm chằm hắn: “Ta thật sự rất chờ mong ngươi đến Vũ Trụ Chủ, thật sự rất mong đợi”.

Diệp Quân nở nụ cười: “Ngươi chính là người có hôn ước với cô nương Toại Cổ Kim kia?”

Khuôn mặt hư ảo kia nhìn chằm chằm hắn, không nói gì.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Thật ra, chuyện này thật đúng là không thể trách ta được, ta cũng là người bị hại...”

“Câm miệng!”

Gương mặt hư ảo kia đột nhiên rống giận lên, y nhìn chằm chằm vào Diệp Quân không rời, sát ý trong đôi mắt giống như bản chất: “Tên tạp chủng đê tiện nhà ngươi… Ngươi thật đáng chết, đáng chết!”

Nói xong đến lời cuối cùng, giọng nói của y trở nên vô cùng dữ tợn, hơn nữa còn như để lộ ra một loại sức mạnh quỷ dị, nhưng mà, khi cỗ sức mạnh này tới nơi này, đã trở nên cực kì yếu, nhưng vẫn có thể khiến cho mảnh vạn kiếp Tinh Vân kia bị rung động mạnh.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta và Toại cô nương là yêu nhau thật lòng, khi cô ta rời đi, sợ cô đơn, cho nên đã bảo ta cho cô ta một đứa bé, ngươi muốn trách thì cứ trách ta, tuyệt đối đừng trách Toại cô nương, tất cả mọi sai lầm đều là lỗi của ta”

Tiểu Tháp: “....”

Gương mặt hư ảo kia đột nhiên trở nên dữ tợn, nhưng rất nhanh, thần sắc của y lại dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh, y nhìn xuống Diệp Quân: “Hi vọng ngươi đến Vũ Trụ Chủ sớm một chút, thật sự rất hi vọng”.

Nói xong, y trở nên càng ngày càng hư ảo.

Sau khi gương mặt hư ảo kia biến mất, Cựu Thần cười nói: “Đệ đang cố ý chọc giận hắn ta?”

Diệp Quân nói: “Không, ta đang nói cho chân tướng cho hắn biết”.

Cựu Thần có hơi nghi hoặc, nhưng rất nhanh y đã hiểu ra.

Diệp Quân nói như vậy, thật ra chính là đang nhắc nhở người đàn ông thần bí kia chuyện này không bình thường.

Nhân vật tuyệt thế như Toại Cổ Kim, làm sao có thể dễ dàng yêu một người đàn ông như vậy? Hơn nữa, còn cam tâm tình nguyện sinh con cho một người đàn ông?

Chuyện này liệu có bình thường không?

Chắc chắn là không bình thường.

Cựu Thần nói: “Có lẽ hắn ta đã hiểu ý của đệ, nhưng mà hắn vẫn muốn giết đệ”.

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy, bởi vì điều này không chỉ liên quan đến thể diện và tôn nghiêm của một người đàn ông, mà còn liên quan đến thể diện và tôn nghiêm của cả một thế lực, ẩn trong hành động của Toại cô nương kia đều có dương mưu, người đàn ông kia biết rõ chuyện này không đơn giản, nhưng hắn ta không có lựa chọn nào khác, chỉ có giết ta, hắn ta và thế lực phía sau hắn ra mới không bị người khác nhạo báng”.

Cựu Thần quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Không có cách giải quyết nào khác sao?”

Diệp Quân lắc đầu, “Từ xưa đến nay, dương mưu khó giải”.

Cựu Thần nở nụ cười.

Diệp Quân nghi hoặc: “Lão ca cười cái gì?”

Cựu Thần cười nói: “Đệ sợ bọn họ sao?”

Diệp Quân nói: “Lão ca cảm thấy thế nào?”

Cựu Thần nhìn Diệp Quân: “Lão đệ thật không đơn giản, thật đấy”.

Diệp Quân trừng mắt nhìn, không nói lời nào.
Chương 2894: Ngươi không hề biết chút gì về thực lực của ta cả!

Cựu Thần cười nói: “Đệ nhìn như là đang chọc giận người đàn ông kia, thật ra là đang nói chân tướng sự việc cho hắn ta biết, người đàn ông kia không có lựa chọn nào khác, chỉ đành phải giết ngươi, nhưng mà hắn ta và thế lực phía sau hắn ta có thể uất nghẹn không? Chắc chắn là có, bọn họ giết ngươi là vì giữ thể diện và tôn nghiêm, nhưng điều thật sự khiến bọn họ tức giận lại là cô nương mà đệ đã nói kia, nếu như người đàn ông kia và thế lực đứng sau hắn ta thông minh thì bọn họ chắc chắn sẽ đi tuyên truyền khắp nơi rằng đệ và cô nương kia thật lòng yêu nhau…”

Nói đến đây, y cười cười: “Kể từ đó, ở Vũ Trụ Chủ, mọi người sẽ nhằm vào cô nương kia... Đơn giản mà nói, mục đích của đệ là muốn cho vị cô nương kia đối đầu với thế lực đằng sau người đàn ông ban nãy, đúng không?”

Diệp Quân gật đầu, “Đúng vậy”.

Cựu Thần đột. nhiên hứng thú: “Đệ nói xem, vị cô nương kia sẽ đối phó như thế nào đây?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Rất đơn giản, cô ta chỉ cần nói, đã chuyển thế sống lại, bị mất trí nhớ, sau đó bị ta lợi dụng khi gặp nạn là được, khi đó, toàn bộ mũi nhọn của Vũ Trụ Chủ đều sẽ chỉ hướng về phía ta thôi, người đàn ông ban nãy kia và thế lực ở đằng sau hắn ta đến giết ta, cũng sẽ càng danh chính ngôn thuận hơn”.

Cựu Thần cười nói: “Đệ đang thăm dò vị cô nương kia có chút tình cảm nào đối với ngươi không, đúng chứ?”

Diệp Quân cười cười: “Chuyện đương nhiên là không đơn giản như vậy, trong này có vài tầng ý đồ... Tiền bối, huynh tại sao lại cảm thấy có hứng thú với những chuyện vặt vãnh như này?”

Cựu Thần cười ha ha nói: “Đây không phải là ở đây quá nhàm chán hay sao?”

Diệp Quân cười nói: “Cũng đúng, nếu là ta một người ở đây lâu như vậy cũng sẽ thấy chán”.

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía mảnh vạn kiếp Tinh Vân ở trên đỉnh đầu, sau đó trong lòng nói: “Tháp gia, ngươi có thể thu mảnh vạn kiếp Tinh Vân này vào trong Tiểu Tháp?”

Tiểu Tháp nói: “Chắc là không có vấn đề gì!”

“Đệch!”

Diệp Quân đột nhiên bị doạ sợ: “Ngươi.... Ngươi nói thật?”

Tiểu Tháp nói: “Ngươi khinh thường ai vậy?”

Diệp Quân: “....”

Tiểu Tháp thản nhiên nói: “Ngươi hoàn toàn không biết gì về thực lực của ta cả”.

Diệp Quân mặt đầy hắc tuyến, tên Tháp gia này đang bắt đầu ra vẻ ta đây.

Đương nhiên, hắn vẫn cảm thấy hưng phấn nhiều hơn, vốn dĩ hắn chỉ là thuận miệng hỏi một câu, cũng không có ôm bất kỳ sự ảo tưởng nào, nhưng thật không ngờ, Tháp gia lại thật sự có thể thu được.

Xem ra lần này ông già đã rất dụng tâm cải tạo cho Tháp gia rồi đây!

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Cựu Thần ở bên cạnh, sau khi trầm ngâm hồi lâu, nói: “Tiền bối, tu luyện ở nơi này, cũng không biết phải tu luyện đến ngày tháng năm nào, hay là chúng ta đổi chỗ khác đi?”

Cựu Thần có chút nghi hoặc: “Đổi chỗ khác?”

Diệp Quân gật đầu, “Ừ”.

Cựu Thần tò mò hỏi: “Nơi nào?”

Diệp Quân cười cười, không nói lời nào, chỉ là mở lòng bàn tay ra, Tháp gia xuất hiện ở trong tay hắn: “Tháp gia, đến lượt ngươi biểu diễn rồi”.

Tiểu Tháp đột nhiên hóa thành một luồng ánh sáng vàng phóng lên cao, trong nháy mắt, nó đã đi tới chỗ sâu nhất của mảnh vạn kiếp Tinh Vân kia.

Mà lúc này, mảnh vạn kiếp tinh vân kia làm như cảm nhận được sự uy hiếp, đột nhiên bộc phát ra từng đạo kiếp quang đáng sợ phóng về phía Tiểu Tháp, mà gần như cùng lúc đó Tiểu Tháp đột nhiên phóng thích ra vô số luồng ánh sáng vàng, những luồng ánh sáng vàng kia lại không nhìn những lôi kiếp kia, trong nháy mắt đã bao vây cả mảnh vạn kiếp Tinh Vân kia lại.

Cả mảnh vạn kiếp Tinh Vân bị kích động từng đợt......

Tiểu Tháp đột nhiên kinh hãi nói: “Tên này có hơi mạnh, mau gọi Tiểu Hồn giúp ta”.

Nghe thấy vậy, Diệp Quân vội vàng mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền Kiếm bay ra ngoài, kiếm trực tiếp tiến vào trong Tiểu Tháp.

Sau khi yên lặng một lát, trong ánh mắt kinh ngạc của Cựu Thần, mảnh vạn kiếp Tinh Vân kia lại bị Tiểu Tháp thu vào trong tháp.

Cựu Thần quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, vẻ mặt khiếp sợ.

Diệp Quân cười nói: “Chúng ta vào tháp tu luyện đi”.

Bây giờ hắn đã hiểu được, có thể cởi bỏ được vướng mắc thì phải cởi bỏ tuyệt đối không nên có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, nếu không, đợi đến khi bị ngược đãi, thật sự là hối hận đã không kịp nữa.

Bây giờ hắn muốn cố gắng hết sức nâng cao thực lực của bản thân mình trong quy tắc hợp lí.

Diệp Quân dẫn Cựu Thần đi vào trong Tiểu Tháp, mới vừa tiến vào trong Tiểu Tháp, Cựu Thần đã sững sờ tại chỗ: “Cái này…”

Diệp Quân cười nói: “Tháp này là thứ ta có được một cách ngẫu nhiên, chúng ta tu luyện ở trong này sẽ tiến bộ nhanh hơn”.

Cựu Thần thán phục nói: “Tháp này quả nhiên là không không hề tầm thường… Nếu có thể tu luyện ở chỗ này, đệch... Chúng ta sẽ vô địch!”

Diệp Quân cười ha ha: “Tiền bối, vậy chúng ta cứ tu luyện cẩn thận ở trong này trước, đợi sau khi đột phá được thực lực thì hãy đi lên Vũ Trụ Chủ”.

Cựu thần có hơi do dự: “Ta đây vô công bất thụ lộc, có hơi xấu hổ...”

Cựu Thần vừa muốn nói gì đó thì cựu thần lại nói: “Vậy như thế này đi, ta nợ đệ ba ân tình, sau này chỉ cần đệ muốn, ta chắc chắn sẽ không từ chối, nếu như không đồng ý, vậy ta cũng chỉ đành rời khỏi đây”.

Diệp Quân biết y không phải đang nói đùa, vì thế cười nói: “Được”.

Cựu Thần cười nói: “Diệp lão đệ, vậy thì đa tạ”.

Diệp Quân cười ha ha: “Khách sáo rồi”.

Kế tiếp, hai người họ tu luyện ở trong Tiểu Tháp.



Vũ Trụ Chủ.

Trong đại điện, Toại Cổ Kim ngồi ở chính giữa đại điện, trên mặt bàn ở trước mặt cô ta, đặt cả ngàn cuốn sổ xếp màu vàng trên đó, cô ta đang phải phê duyệt.

Lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô ta, đây chính là người tên Linh kia.

Linh cung kính nói: “Toại chủ, dòng họ Đạo Thương có tin tức được truyền ra, nói người và vị Diệp công tử kia là yêu nhau thật lòng.”.

Toại Cổ Kim không hề ngẩng đầu lên, trầm ngâm một lát sau, nói: “Để cho người đi loan tin ra ngoài, cứ nói ta đã chuyển thế, ký ức đã biến mất, bị cái tên Diệp Quân kia lợi dụng lúc gặp khó khăn...”

Đôi lông mi của Linh rũ xuống, không nói gì, đây đúng là không màng đến tình cảm mà.

Đúng lúc Linh muốn rời đi, Toại Cổ Kim đột nhiên nói: “Đi lan truyền chuyện cái tên Diệp Quân muốn nhất thống toàn vũ trụ và thành lập lại trật tự ra bên ngoài, đặc biệt là Đạo Trật Tự của hắn ta, công bố chi tiết ra bên ngoài...”

Linh ngây ngẩn cả người.

Chỉ cần công bố Đạo Trật Tự của vị Diệp công tử kia ra bên ngoài, có thể nói, vị Diệp công tử kia người còn chưa tới, cũng đã trở thành kẻ thù của toàn Vũ Trụ Chủ rồi...

Đây đâu chỉ là không quan tâm đến tình cảm, đây quả thực là không để lại bất kỳ con đường sống nào mà!
Chương 2895: Giải pháp

Mặc dù Vũ Trụ Chủ rất rộng, nhưng trong này chỉ có ba thế lực siêu lớn, lần lượt là dòng họ Đạo Thương, Thánh Vương Điện và Phạn Thiên Quốc ở khu vực trung tâm của Vũ Trụ Chủ.

Thật ra, ba thế lực siêu lớn này vốn là cùng một dòng họ.

Năm đó Vũ Trụ Chủ có một người lập dị, chính là vị sáng tạo ra ‘Kinh Phá Bích’, đó là người đầu tiên từ xưa tới nay trong cả vũ trụ cổ đại.

Thật sự là người đầu tiên!

Phá vỡ kết giới giữa hư cấu và thực tế, trở thành người ngoại giới chân chính, cũng chính là cảnh giới Ngoại Giới trong truyền thuyết.

Người lập dị đó là người đầu tiên đạt đến cảnh giới này, nên nói, cảnh giới này là do ông ta sáng tạo ra.

Sau đó, sau khi ông ta đột nhiên biến mất, con cháu của ông ta bắt đầu tranh giành ‘Kinh Phá Bích’ nên tự tàn sát lẫn nhau, cuối cùng, ‘Kinh Phá Bích; bị chia làm sáu, ba phần trong đó lần lượt bị tổ tiên của ba thế lực siêu lớn nắm giữ, ba phần còn lại không thì không có tung tích.

Trong ba thế lực siêu lớn, Phạn Thiên Quốc mạnh nhất, Thánh Vương Điện và dòng họ Đạo Thương thứ hai, đương nhiên, cũng không thua kém quá nhiều.

Thế nên, cho tới nay thì ba thế lực luôn chung sống hòa thuận.

Nhưng tình hình đột nhiên thay đổi.

Năm đó, chủ mạch dòng trên của dòng họ Đạo Thương và điện chủ tiền nhiệm của Thánh Vương Điện đột nhiên tuyên bố hai bên kết thông gia, còn người kết thông gia, chính là thiếu chủ Đạo Tàng Thiên của dòng họ Đạo Thương và Nữ Thánh vương của Thánh Vương Điện lúc đó Thánh Cổ Kim!

Hai bên thế lực kết thông gia, mục đích không nói cũng biết, tất nhiên là để đối phó với Phạn Thiên Quốc cực kì hưng thịnh rồi.

Về sau, Thánh Cổ Kim đột nhiên không rõ tung tích, lúc xuất hiện lần nữa, lại đã có thai...

Điều đáng nói là, cũng không biết vì sao, sau khi Thánh Cổ Kim trở về Thánh Vương Điện, điện chủ Thánh Vương Điện tiền nhiệm đột nhiên chết đột ngột, thế nên, cô ta hợp lẽ trở thành điện chủ của Thánh Vương Điện đến nay.

Dòng họ Đạo Thương.

Bây giờ từ trên xuống dưới của dòng họ Đạo Thương đều kìm nén sự giận dữ, lửa giận ngập trời.

Thánh Cổ Kim bị điện chủ tiền nhiệm của Thánh Vương Điện chỉ hôn cho dòng họ Đạo Thương, còn bây giờ, Thánh Cổ Kim lại có thai...

Đây chính là đang đánh vào mặt dòng họ Đạo Thương đấy.

Nhưng điều bất ngờ là, cấp cao của dòng họ Đạo Thương lại đè chuyện này xuống.

Một chỗ sâu sau núi, cánh đồng, một ông già đang cúi người trồng lúa.

Ông già mặc một bộ quần áo vải thô, tóc bạc phơ, trên mặt đầy nếp nhăn, trong đó còn dính chút bùn.

Không ai ngờ, vị trước mắt chính là chủ mạch của dòng họ Đạo Thương bây giờ, không ai biết tên của ông ta, người ngoài đều gọi ông ta là Lão Đạo, đương nhiên, chỉ có ít người mới dám gọi ông ta như vậy.

Ngoài đồng ruộng mười mấy trượng, có một người đàn ông mặc cẩm bào đứng trong đó, người đàn ông đứng trong đó, thân thể thẳng tắp, trong mắt lộ vẻ bướng bỉnh.

Người này chính là thiếu chủ Đạo Tàng Thiên của dòng họ Đạo Thương.

Cũng không biết qua bao lâu, Lão Đạo cuối cùng cũng cấy lúa xong, ông ta ngồi xổm trong mương nước của ruộng để rửa tay trước, sau đó đi về phía nhà gỗ ở nơi xa.

Đạo Tàng Thiên đi qua, y lấy ra một cái khăn tay sạch đưa cho lão: “Ông nội.”

Lão Đạo nhận khăn tay lau sơ, sau đó nói: “Đi xuống rồi à?”

Đạo Tàng Thiên gật đầu.

Lão Đạo đi sang một bên ngồi xuống ghế, ông ta lấy một quả trái cây trên bàn bên cạnh, sau khi dùng ống tay áo lau qua, cắn một miếng, tiếp đó nói: “Người đó thế nào?”

Mặt Đạo Tàng Thiên vô cảm: “Trong người có ba loại huyết mạch đặc biệt, không giống người thường.”

Lão Đạo nhìn người đàn ông, gật đầu: “Vẫn muốn hắn chết ư?”

Đạo Tàng Thiên nói: “Phải chết.”

Lão Đạo không nói gì.

Đạo Tàng Thiên nói: “Ý của ông nội, cháu có thể hiểu, Thánh Cổ Kim kia tuyệt đối không thể se duyên qua loa với một tên đàn ông như vậy được, chuyện này có điều kì lạ, nhưng, hắn phải chết.”

Lão Đạo bình tĩnh nói: “Chết thì tất nhiên phải chết, chẳng qua, trước khi cháu muốn hắn chết, cháu phải làm rõ xem vì sao người phụ nữ đó phải làm vậy.”

Đạo Tàng Thiên im lặng.

Hai mắt lão Đạo từ từ nhắm lại, tiếp tục cắn trái cây, ghế khẽ đung đưa.

Đạo Tàng Thiên nói: “Đây là một bàn cờ.”

Lão Đạo không nói gì.

Đạo Tàng Thiên trầm giọng nói: “Cháu đã dùng thẻ tre tính rồi, nhưng tất cả đều bình thường.”

Lão Đạo nhẹ giọng nói: “Tất cả bình thường mới là không bình thường.”

Đạo Tàng Thiên cau mày.

Lão Đạo nói: “Năm đó từ khi bắt đầu người phụ nữ kia đã phản đối cuộc hôn nhân ấy, cái này có thể hiểu, suy cho cùng, ai cũng không muốn trở thành quân cờ, trở thành vật hi sinh. Nhưng, cháu phải hiểu một điểm, bây giờ cô ta là thánh chủ của Thánh Vương Điện, vì sao cô ta lại trở thành thánh chủ? Cô ta đi xuống một chuyến, mang thai một đứa trẻ, sau khi quay về, vị thánh chủ kia đột nhiên rơi đài...”

Đạo Tàng Thiên nói: “Người đàn ông đó là mấu chốt!”

Lão Đạo nói: “Cũng có khả năng đứa trẻ đó mới là mấu chốt.”

Đạo Tàng Thiên cau mày.

Lão Đạo nói: “Trước khi cháu muốn giết người đàn ông đó, cháu phải làm rõ, vì sao người phụ nữ đó muốn làm thế, và vì sao cô ta cười đến cuối cùng.”

Hai mắt Đạo Tàng Thiên từ từ nhắm lại: “Ông nội, trước thực lực tuyệt đối, bất kì mưu trí gì cũng đều là mây trôi thôi.”

Lão Đạo liếc xéo y một phát. “Nhưng cháu có thực lực tuyệt đối à?”

Đạo Tàng Thiên lắc đầu: “Không có.”

Lão Đạo chế nhạo: “Thế cháu nói cái rắm á?”

Đạo Tàng Thiên nói: “Cháu hiểu ý của ông nội, cũng biết ý đồ của người phụ nữ kia, cô ta làm tất cả những điều này, là cố ý chọc giận cháu, để cháu đi giết người đàn ông kia, nhưng hiển nhiên người đàn ông kia cũng không đơn giản, cô ta đang đào bẫy, dẫn chúng ta nhảy vào. Còn cái bẫy này, chúng ta lại không thể không nhảy, người đàn ông kia không chết, thì sự sỉ nhục sẽ mãi mãi đi theo cháu và dòng họ Đạo Thương ta. Những thứ cô ta làm là âm mưu, không có giải pháp.”

Lão Đạo nói: “Chỉ như vậy thôi à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK