Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 976: Giết chết Diệp Quân!

Sâu trong bầu trời có một khí thế mạnh mẽ kéo tới như nước lũ, sau khi khí thế mạnh mẽ này xuất hiện, toàn bộ vũ trụ tinh không cũng lập tức sôi trài, uy áp kinh khủng ùn ùn kéo đến, vô số cao thủ xung quanh cảm thấy ngạt thở, rất đáng sợ.

Thiên Địa Nhị Tôn ở đối diện Diệp Thanh Thanh nhìn thấy cảnh này thì nhất thời thở phào.

Cuối cùng cũng đến!

Người đến chính là viện binh của bọn họ.

Từ lúc bắt đầu giao thủ với Diệp Thanh Thanh, bọn họ đã phát hiện bọn họ hoàn toàn không thể thắng được người phụ nữ này, thực lực của người phụ nữ này thật sự quá đáng sợ, dù hai người họ có liên thủ cũng không thể chống lại bà ấy, vì thế bọn họ quyết định gọi người.

Cũng may người của bọn họ đến rồi!

Nếu không nhiều nhất là hai khắc nữa, có lẽ bọn họ sẽ chết dưới tay người phụ nữ này.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, một người đàn ông trung niên bước tới từ trong không trung, người đàn ông mặc trường bào rộng rãi, dáng người thẳng tắp, ánh mắt sắc bén như kiếm, trên người tản ra khí thế mạnh mẽ, khí thế này hùng hậu như biển, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Ông ta cầm một cái gương đồng màu đồng cổ, phần viền của gương đồng có khắc phù văn màu máu kỳ lạ không rõ, bên trên loé lên ánh sáng màu vàng đậm mờ mịt.

Thần vật cảnh giới Tạo Hoá!

Nhìn thấy người đến, rất nhiều Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả xung quanh đều nhíu mày, đây là ai?

Lúc này có người hét lên: “Tiên Thiên Cổ Kính… Đây là Cổ Kính Đế Quân năm mươi tỷ năm trước…”

Cổ Kính Đế Quân!

Nghe thấy thế, tất cả mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt.

Cổ Kính Đế Quân!

Cao thủ cao cấp trên bảng Tuế Nguyệt!

Trong năm tháng lịch sử dài đằng đẵng có vô số cao thủ cấp cao, nhưng vì những cao thủ này đều đến từ những thời đại khác nhau, nên rất nhiều cao thủ cao cấp đều không được biết đến, mãi đến khi bảng Tuế Nguyệt xuất hiện, bảng Tuế Nguyệt là một cái bảng do Quá Khứ Tông sáng lập ra, bên trên ghi tên những cao thủ cao cấp nhất năm mươi tỷ năm qua.

Cái bảng này rất uy tín, vì cao thủ cao cấp bên trên đều do Quá Khứ Tông tự mình kiểm chứng.

Người nào có thể lên bảng đồng nghĩa với việc người đó không chỉ đứng đầu thời đại của mình, mà còn là đứng hàng đầu trong năm tháng năm mươi tỷ năm qua.

Cổ Kính Đế Quân chính là cao thủ trên bảng Tuế Nguyệt!

Mà ngoài ba người đứng đầu, những người còn lại trong bảng Tuế Nguyệt đều không được xếp hạng, vì thế tất cả cao thủ dưới ba người đứng đầu đều có thực lực không rõ ràng.

Nữ kiếm tu kia cũng là cao thủ trên bảng Tuế Nguyệt, nhưng không ai ở đây nhận ra thân phận của bà ta cả.

Sự xuất hiện của Cổ Kính Đế Quân này khiến vô số Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả thả lỏng hơn, cuối cùng cũng kết thúc rồi.

Dù Diệp Quân bị nữ kiếm tu kia áp chế, nhưng bọn họ phát hiện Diệp Quân càng đánh càng mạnh!

Hắn càng đánh càng mạnh!

Thật sự quá vô lý!

Quan trọng nhất là nữ kiếm tu váy đen kia vẫn luôn áp đảo Thiên Địa Nhị Tôn, đây mới là điều bọn họ lo lắng nhất, vì nếu nữ kiếm tu váy đen giết chết Thiên Địa Nhị Tôn, thì ở đây còn ai ngăn cản được người phụ nữ này chứ?

Một khi không còn sự khống chế của Thiên Địa Nhị Tôn, người phụ nữ này sẽ bắt đầu chém giết bừa bãi!

Nhưng lúc này, Diệp Thanh Thanh đột nhiên xoay người, biến thành một tia kiếm quang bay về phía Thiên Địa Nhị Tôn.

Thấy cảnh này, sắc mặt Thiên Địa Nhị Tôn lập tức thay đổi, đương nhiên bọn họ hiểu mục đích của Diệp Thanh Thanh, người phụ nữ này muốn giải quyết hai người họ trước, sau đó mới cứu Diệp Quân kia!

Nghĩ đến đây, hai người quyết đoán chọn rút lui, không đối đầu trực diện với chiêu kiếm này của Diệp Thanh Thanh!

Xoẹt!

Chiêu kiếm của Diệp Thanh Thanh chém vào trong không khí!

Lúc này, cơ thể Cổ Kính Đế Quân kia đột nhiên run lên, ông ta bay lên trời, nâng cao Tiên Thiên Cổ Kính, Tiên Thiên Cổ Kính trong tay ông ta rung động dữ dội, sau đó, một tia sáng màu đồng bắn ra từ bên trong, nhắm thẳng vào Diệp Thanh Thanh ở phía xa.

Diệp Thanh Thanh vốn muốn tiếp tục đuổi giết Thiên Địa Nhị Tôn chợt xoay người chém xuống một kiếm, kiếm quang bắn ra.

Xoẹt!

Chiêu kiếm này chém vỡ chùm sáng màu đồng kia!

Thấy cảnh này, con ngươi Cổ Kính Đế Quân thoáng co lại, thầm thấy kinh ngạc, kiếm của người phụ nữ này thật đáng sợ!

Lúc này, trong lòng ông ta không còn dám khinh thường nữa.

Đại Thiên Tôn phía xa đột nhiên nói: “Cổ Kính Đế Quân, đi giết Diệp Quân kia đi”.

Giết Diệp Quân!

Nghe thấy thế, Cổ Kính Đế Quân cúi đầu nhìn Diệp Quân cả người như máu ở phía dưới, ông ta không nói một câu, đột nhiên biến thành một tia sáng màu đồng bắn về phía Diệp Quân.

Mà gần như cùng lúc đó, nữ kiếm tu cầm thanh kiếm khổng lồ trong tay đột nhiên biến thành một tia kiếm quang lao đến chỗ Diệp Quân!

Giết chết Diệp Quân!

Cô gái váy đen không phải mục tiêu của bọn họ, mục tiêu chân chính của bọn họ là Diệp Quân!

Người được Chân Thần chọn này!

Thấy mục tiêu của hai người là Diệp Quân, ánh mắt Diệp Thanh Thanh thoáng chốc trở nên lạnh như băng, bà ấy muốn ngăn cản, nhưng lúc này đã có hai khí thế đáng sợ tấn công từ sau lưng.

Thiên Địa Nhị Tôn!

Bọn họ chỉ cần giữ chân Diệp Thanh Thanh là được.

Thấy Thiên Địa Nhị Tôn, Diệp Thanh Thanh chợt nổi giận: “Cút!”

Dứt lời, bà ấy xoay người chém ra một kiếm.

Ầm!

Kiếm chém ra, Thiên Địa Nhị Tôn kia lập tức bay xa chục nghìn trượng, nhưng lúc này, Cổ Kính Đế Quân và nữ kiếm tu đã tấn công đến trước mặt Diệp Quân.

Mà lúc này, thân thể Diệp Quân chợt trở nên hư ảo, hàng vạn hàng nghìn thanh kiếm đột nhiên bay ra từ trước mặt hắn.

Thời không chồng chéo!

Lần này hắn vẫn chồng chéo hai lần!

Lần trước không ra tay, hắn vẫn luôn chờ đợi, vì có cây thần tự nhiên nên hắn có thể hồi phục rất nhanh.

Mà lúc này, thân thể của hắn gần như đã hồi phục!

Thế là đủ rồi!

Sau khi Diệp Quân xuất kiếm, một vùng kiếm quang chợt bộc phát trước mặt hắn, sóng xung kích từ sức mạnh cường đại thoáng chốc khiến ba người đồng thời lùi lại.

Trong nháy mắt, Diệp Quân đã lùi lại mấy trăm nghìn trượng, vừa mới dừng lại, hộ giáp Long Thần màu vàng kim của hắn đã hoàn toàn nứt ra, ánh sáng cũng nhanh chóng biến mất một cách nhanh chóng.

Khoé miệng của Diệp Quân có một dòng máu tươi chậm rãi tràn ra.

Một đòn trọng thương!

Lúc này, Cổ Kính Đế Quân và nữ kiếm tu kia đột nhiên cùng biến mất, sau đó, hai lực lượng đáng sợ xuất hiện, lao thẳng về phía Diệp Quân.

Nhìn thấy cảnh này, mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đang có mắt siết chặt hai tay, nét mặt căng thẳng.

Nếu không ngoài dự đoán, lần này Diệp Quân sẽ chết chắc, vì hiện tại, bọn họ có thể nhìn ra Diệp Quân đã đến giới hạn rồi.

Nhưng bọn họ cũng rất căng thẳng, vì thiếu niên trước mắt mang đến cho bọn họ quá nhiều bất ngờ.

Huyết mạch phong ma của Diệp Quân rất mạnh, hơn nữa còn ngày càng mạnh hơn, còn có cây thần tự nhiên và Chân thụ phụ trợ, có thể nói không chỉ có đòn tấn công mạnh nhất mà còn có phòng ngự và chữa trị mạnh nhất, ngay cả linh khí cũng vô cùng vô tận.

Dưới trạng thái này rất khó giết chết hắn!
Chương 977: Đồng thời thiêu đốt

Trừ khi… thẳng tay giết chết bằng sức mạnh!

Mà hiện tại, sức mạnh của nữ kiếm tu và Cổ Kính Đế Quân cũng đủ để giết chết hắn rồi.

Hai người liên thủ, Diệp Quân gần như không đỡ được.

Lúc này, dường như Diệp Quân cũng cảm nhận được điều gì đó, hắn chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt đỏ như máu.

Sắp chết rồi!

Đột nhiên có một ngọn lửa tuôn trào từ trong cơ thể hắn.

Thiêu đốt thân thể!

Mà gần như cùng lúc đó, lại có một ngọn lửa tuôn ra.

Ngao Thiên Thiên thiêu đốt thân thể!

Hai người đồng thời thiêu đốt thân thể!

Oanh!

Khí thế của cả hai bắt đầu điên cuồng dâng lên, nét mặt Diệp Quân rất dữ tợn, cơ thể hắn run rẩy, biến thành một tia kiếm quang màu máu chém tới.

Kiếm chém ra…

Ong!

Chục nghìn tiếng kiếm reo đột nhiên đồng thanh vang lên, sau đó, một tia kiếm quang màu máu chém mạnh xuống.

Ầm!

Kiếm quang màu máu vừa xuất hiện đã ầm ầm vỡ tan, ba người đồng thời lùi lại, trong quá trình đó, ba cơn sóng xung kích sức mạnh bộc phát ra từ ba sức mạnh cường đại lập tức lan ra mấy chục triệu trượng, cả đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đồng loạt bị ảnh hưởng, liên tục lùi lại để tránh né phong mang của ba người.

Phía xa, khi Diệp Quân dừng lại, kiếm ý và khí thế huyết mạch quanh người hắn không ngừng tán loạn, cả cơ thể hắn cũng không còn chỗ nào lành lặn cả.

Kích hoạt huyết mạch phong ma cũng không thể xem là mất nhiều hơn được, vì đó vốn là sức mạnh ẩn chứa bên trong huyết mạch, hắn chỉ lấy nó ra để sử dụng thôi, nhưng thiêu đốt thân thể thì thật sự là mất nhiều hơn được rồi.

Nhưng bây giờ hắn không còn sự lựa chọn nào cả!

Phía xa, Cổ Kính Đế Quân nhìn Diệp Quân, trong mắt cũng lộ vẻ nặng nề, thiếu niên kiếm tu trước mắt khiến ông ta rất bất ngờ!

Còn trẻ tuổi đã có thực lực thế này, đúng là quá khó tin.

Mà càng như thế, hắn lại càng đáng chết.

Một khi người như thế trưởng thành, còn bảo vệ Đại Đạo thì sẽ trở thành tai hoạ của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả như bọn họ.

Một Chân Thần đã khiến bọn họ ngủ say biết bao nhiêu năm, nếu còn có thêm một Chân Thần nữa.

Nghĩ đến đây, trong mắt Cổ Kính Đế Quân có sát khí dâng trào: “Ra tay!”

Vừa nói xong, hai người đồng thời biến mất, hai lực lượng mạnh mẽ lập tức cuộn trào, lao thẳng về phía Diệp Quân.

Mà lúc này, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng từ chân trời, sau đó, một tia kiếm khí vạn trượng hạ xuống, chém thẳng về phía hai người Cổ Kính Đế Quân.

Thấy cảnh này, sắc mặt hai người Cổ Kính Đế Quân hơi thay đổi, vội vàng ra tay ngăn cản.

Oanh!

Sau một vùng kiếm quang bộc phat, hai người Cổ Kính Đế Quân đồng thời lùi lại.

Còn Diệp Thanh Thanh thì xông đến trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân vô thức muốn ra tay, nhưng kiếm thế của Diệp Thanh Thanh đã bao phủ lấy hắn, sau đó nắm lấy vai hắn lao nhanh về phía xa: “Tiểu Tháp!”

Vụt!

Cuối chân trời phía xa đột nhiên có kim quang bay tới, xuyên vào trong chân mày Diệp Quân.

Thấy Diệp Thanh Thanh muốn đưa Diệp Quân chạy trốn, nữ kiếm tu và Cổ Kính Đế Quân phía xa lập tức thay đổi sắc mặt, Cổ Kính Đế Quân quát to: “Chạy đi đâu!”

Dứt lời, cơ thể ông ta run lên, biến thành một tia sáng bay theo hai người Diệp Thanh Thanh.

Diệp Thanh Thanh ở phía xa đột nhiên xoay người, trong mắt bà ấy có sát khí dâng trào, chém kiếm xuống.

Vụt!

Thời không thoáng chốc rách ra!

Ầm!

Ánh sáng màu đồng kia lập tức bị chém tan tành, Cổ Kính Đế Quân cũng thoáng chốc bị đánh bay, nhưng sau đó, một thanh kiếm khổng lồ đột nhiên chém tới trước mặt Diệp Thanh Thanh.

Diệp Thanh Thanh híp mắt lại, nâng ngang kiếm đỡ chiêu.

Oanh!

Hai tia kiếm quang chợt bộc phát trước mặt hai người phụ nữ, nữ kiếm tụ liên tục lùi lại cả nghìn trượng!

Sau khi dừng lại, nữ kiếm tu nhìn về phía Diệp Thanh Thanh, bà ta híp mắt, trong mắt lộ vẻ lạnh lùng.

Không ngờ chiêu kiếm này của bà ta lại thua!

Diệp Thanh Thanh mặc kệ nữ kiếm tu, bà ấy nhìn Diệp Quân bên cạnh, nhờ kiếm thế của bà ấy trấn áp, hơn nữa thời gian phong ma cũng không quá dài, cho nên lúc này trong mắt Diệp Quân đã hồi phục chút tỉnh táo.

Diệp Thanh Thanh không nói gì, vẫn xách hắn di chuyển về phía trước, muốn rời khỏi đây, nhưng lúc này, Cổ Kính Đế Quân ở chân trời phía xa đột nhiên giơ cao Tiên Thiên Cổ Kính trong tay, một ánh sáng màu đồng bắn ra từ trong Tiên Thiên Cổ Kính, lao thẳng về phía hai người nhóm Diệp Thanh Thanh với tốc độ vô cùng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt Diệp Thanh Thanh.

Diệp Thanh Thanh nâng tay, chém ra một kiếm.

Oanh!

Ánh sáng màu đồng bắn ra từ cổ kính kia lập tức bị chiêu kiếm chém vỡ, nhưng ánh sáng màu đồng đó như vô cùng vô tận, liên tục bắn ra, đánh lên thân kiếm của Diệp Thanh Thanh, cùng lúc đó, nữ kiếm tu đột nhiên cầm thanh kiếm không lồ lao đến trước mặt Diệp Thanh Thanh.

Trong mắt Diệp Thanh Thanh có ánh sáng lạnh lẽo loé lên, bà ấy quát khẽ một tiếng, chống thanh kiếm trên tay phải ra phía sau, ánh sáng màu đồng kia ầm ầm vỡ tan, cùng lúc đó, kiếm trong tay bà ấy cũng đè lên trên thanh kiếm khổng lồ kia.

Ầm!

Một tia kiếm quang mạnh mẽ chợt bộc phát!

Nữ kiếm tu cầm chặt lấy thanh kiếm khổng lồ chống đối với kiếm của Diệp Thanh Thanh, không nhường dù là nửa bước, cũng lúc đó, một ánh sáng màu đồng lại kéo đến trước mặt Diệp Thanh Thanh một lần nữa.

Hai lực lượng hội tụ khiến Diệp Thanh Thanh và Diệp Quân liên tục lùi lại.

Mà lúc này, một tàn ảnh chợt loé lên, sau đó, một thanh trường thương đột nhiên tấn công từ bên phải Diệp Thanh Thanh, chiêu thương này nhanh như tia chớp!

Cảm nhận được điều này, sắc mặt Diệp Thanh Thanh hơi thay đổi, lúc này, bà ấy đang bảo vệ Diệp Quân, còn trấn áp huyết mạch phong ma của Diệp Quân, còn bị nữ kiếm tu và Cổ Kính Đế Quân kiềm chế, vì thế đã không còn rảnh tay nữa, sao có thể đỡ được chiêu thương này chứ?

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên chắn bên cạnh Diệp Thanh Thanh, hắn còn chưa kịp xuất kiếm thì chiêu thương kia đã đâm vào ngực hắn, vào lúc trường thương xuyên qua người hắn đâm về phía Diệp Thanh Thanh, hai tay Diệp Quân chợt nắm chặt lấy cán trường thương, kiếm ý và huyết mạch phong ma trong cơ thể điên cuồng tuôn trào, trấn áp thương thế này…

Khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt Diệp Thanh Thanh lộ vẻ giận dữ, mái tóc tung bay, khuôn mặt dữ tợn, mắt trợn to: “Láo xược!”
Chương 978: Đánh cái gì nữa

Oanh!

Diệp Thanh Thanh vừa dứt lời, một kiếm thế và kiếm ý ngút trời tuôn ra từ trong cơ thể bà ấy, trong nháy mắt, ánh sáng màu đồng kia vỡ tan, kiếm thế và kiếm ý mạnh mẽ khiến nữ kiếm tu kia liên tục phải lùi lại!

Mà lúc này, một tàn ảnh đột nhiên xông về phía Diệp Quân!

Chính là chủ nhân của trường thương kia!

Diệp Thanh Thanh kéo Diệp Quân ra sau lưng, chém một kiếm về phía tàn ảnh!

Ầm!

Tàn ảnh kia thoáng chốc bị đánh bay.

Tàn ảnh tiêu tán, một người đàn ông mặc áo bào trắng xuất hiện, mặt ông ta trắng nõn, tay cầm trường thương, trên người tản ra thương ý mạnh mẽ.

Mà lúc này, trong mắt ông ta lộ vẻ nặng nề.

Thật ra ông ta đã đến từ lâu rồi, nhưng lại không ra tay, mục đích của ông ta là muốn ra một đòn giết chết Diệp Thanh Thanh trong thời khắc mấu chốt, mà khi nãy, ba người họ phối hợp thật sự đã suýt giết chết Diệp Thanh Thanh, nhưng không ngờ Diệp Quân này lại đỡ một thương thay bà ấy!

Đáng tiếc!

Người đàn ông áo bào trắng nhìn về phía Diệp Quân, lúc này Diệp Quân cầm kiếm bằng hai tay chống đỡ trong hư không, trước ngực có máu tươi liên tục phun trào.

Khoảnh khắc khi nãy nếu không nhờ Ngao Thiên Thiên dùng hộ giáp Thần Long bảo vệ hắn thì thần hồn của hắn đã tan biến rồi, mà dù có Ngao Thiên Thiên bảo vệ, ngũ tạng và thần hồn của hắn vẫn bị thương ý của người đàn ông làm trọng thương.

Diệp Thanh Thanh ở bên cạnh vội vàng đỡ Diệp Quân, nhìn lỗ máu to lớn trước ngực Diệp Quân, khuôn mặt vốn lạnh như băng của bà ấy lại trở nên dữ tợn một lần nữa.

Diệp Thanh Thanh cất lời: “Tiểu Tháp, đưa hắn vào tháp”.

Một ánh sáng vàng chợt bao phủ lấy Diệp Quân, sau đó đón Diệp Quân vào trong Tiểu Tháp.

Diệp Thanh Thanh mở lòng bàn tay, Tiểu Tháp rơi vào tay bà ấy, bà ấy xoay cổ tay, cất Tiểu Tháp đi.

Lúc này, phía xa có Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả cất lời: “Đừng cho hắn thời gian chữa thương!”

Diệp Thanh Thanh đột nhiên xoay người…

Vụt!

Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả vừa lên tiếng lập tức bị chém rơi đầu, máu tươi bắn tung toé mấy trăm trượng!

Mọi người: “…”

Diệp Thanh Thanh quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên áo trắng cầm thương, sát khí trong đôi mắt xinh đẹp như biến thành thực thể.

Diệp Thanh Thanh không hề nhiều lời, đột nhiên biến thành một tia kiếm quang biến mất khỏi vị trí ban đầu!

Phía xa, người đàn ông kia híp mắt, ông ta động đậy cổ tay, trường thương trong tay như nộ long rời biển, mang theo uy thế huỷ diệt đất trời.

Ầm!

Thương kiếm vừa va vào nhau, người đàn ông thoáng chốc lùi lại chục nghìn trượng, ông ta còn chưa dừng lại, một vùng kiếm quang đã chém xuống từ trên đầu ông ta như trút nước.

Trong mắt người đàn ông có hàn quang loé lên, cánh tay hơi di chuyển, lại đâm trường thương ra một lần nữa, hàng nghìn hàng vạn thương thế bay đi.

Đối đầu trực diện!

Ầm!

Vừa mới đâm thương ra, ông ta đã liên tục lùi lại, cùng lúc đó, tất cả thương thế và thương ý đều bị kiếm ý của Diệp Thanh Thanh chém vỡ.

Sau khi dừng lại, sắc mặt người đàn ông trở nên rất nặng nề, trong lòng vô cùng khiếp sợ, kiếm của người phụ nữ trước mắt cực kỳ đáng sợ.

Diệp Thanh Thanh ở phía xa đang định ra tay một lần nữa, nhưng lúc này, Cổ Kính Đế Quân chợt điều động Tiên Thiên Cổ Kính trong tay, một ánh sáng màu đồng bay thẳng đến chỗ Diệp Thanh Thanh, nữ kiếm tu ở cách đó không xa cũng đột nhiên tung người nhảy lên, chém một kiếm về phía Diệp Thanh Thanh.

Ngoài ra, Thiên Địa Nhị Tôn kia cũng đồng thời biến mất khỏi vị trí ban đầu, biến thành hai tàn ảnh lao nhanh đến chỗ Diệp Thanh Thanh!

Năm đánh một!

Diệp Thanh Thanh cầm trường kiếm trong tay, trên mặt không hề có vẻ sợ hãi, bà ấy chợt giẫm chân phải, một tia kiếm quang hiện lên từ dưới chân bà ấy, sau đó, bà ấy biến thành một tia kiếm quang xông lên.

Một đấu với năm!

Chẳng mấy chốc, tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục vang lên.

Thấy Diệp Thanh Thanh có thể một mình đấu với năm người, sắc mặt mấy Nghịch Hành Giả xung quanh đều trở nên rất nặng nề, vì bọn họ phát hiện dù là một đấu năm, Diệp Thanh Thanh vẫn không rơi vào thế yếu.

Thực lực của người phụ nữ này thật sự mạnh một cách khó tin.

Bên kia, lúc này Đệ Nhất Phong đã khôi phục thân thể, ông ta nhìn Diệp Thanh Thanh phía xa, nét mặt cũng rất nặng nề, thực lực của nữ kiếm tu váy đen này đã vượt khỏi dự đoán của tất cả mọi người.

Dù bị năm người bao vây nhưng trong mắt Diệp Thanh Thanh chỉ có thương tu áo trắng kia, bà ấy nhanh chóng vung trường kiếm trong tay, mỗi một kiếm đều chứa đựng uy lực huỷ diệt đất trời, người đàn ông trung niên áo trắng kia bị bà ấy ép đến mức lùi lại mấy trăm nghìn trượng, trên người xuất hiện không ít vết kiếm!

Nếu không nhờ mấy người còn lại kiềm chế thì ông ta đã bị giết chết rồi!

Thấy Diệp Thanh Thanh càng đánh càng mạnh, sắc mặt mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả rất khó coi, đặc biệt là Đệ Nhất Phong dẫn đầu.

Sở dĩ cao thủ của Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên không thể đến đây là vì có cao thủ cao cấp của tộc Đệ Nhất ngăn cản, nhưng nếu còn tiếp tục thế này, một khi bên kia không ngăn cản được nữa…

Nghĩ đến đây, Đệ Nhất Phong ngẩng đầu nhìn mấy người nhóm Cổ Kính Đế Quân phía xa: “Đánh nhanh thắng nhanh!”

Nghe thấy lời của Đệ Nhất Phong, sắc mặt mấy người kia lập tức trở nên vô cùng u ám, bọn họ cũng muốn đánh nhanh thắng nhanh, nhưng thực lực của nữ kiếm tu váy đen này thật sự quá kinh khủng, năm người họ hợp tác cũng không áp chế được bà ấy, ngược lại bà ấy còn càng đánh càng hăng, mỗi chiêu kiếm đều có thể giết người!

Lúc này, Đệ Nhất Phong lại nói: “Nếu để cao thủ của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ đến tiếp viện, thì mọi người đều phải chết đấy”.

Lại cố người nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo đã đi kêu gọi lính cứu viện rồi…”

Nghe thấy lời của hai người này, sắc mặt mấy người nhóm Cổ Kính Đế Quân trở nên càng khó coi.

Con mẹ nó, còn có viện binh nữa!

Thế thì đánh kiểu gì đây!

Lúc đến đây cũng đâu ai nói bên cạnh Diệp Quân này có nhiều cao thủ thế đâu!
Chương 979: Cá chết lưới rách

Lúc mới đến đây, bọn họ đều rất ngây thơ cho rằng bên cạnh Diệp Quân chỉ có Chân Thần và chủ nhân bút Đại Đạo, sau khi Chân Thần phong ấn mình và Ác Đạo, bọn họ cũng không còn kiêng dè nữa, vì chủ nhân bút Đại Đạo cũng đã bị cảnh cáo là không thể ra tay.

Nhưng bọn họ không ngờ chẳng những Diệp Quân rất mạnh, mà bên cạnh hắn còn có vô số cao thủ nữa!

Lúc này, nữ kiếm tu kia chợt nói: “Không thể tiếp tục như thế được!”

Sắc mặt mấy người còn lại cũng rất nặng nề, bọn họ hiểu nếu còn tiếp tục như thế, một khi viện binh tới thì mọi người đều sẽ toi đời.

Thật ra không cần đợi viện binh, nếu thương tích của Diệp Quân hoàn toàn hồi phục, đó cũng là một chuyện vô cùng phiền phức với bọn họ.

Cổ Kính Đế Quân đột nhiên nói: “Ta khống chế bà ta, các ngươi tìm cơ hội!”

Dứt lời, người Cổ Kính Đế Quân chợt rung lên, ông ta biến thành một ánh sáng màu đồng bay vào trong Tiên Thiên Cổ Kính.

Người kính hợp nhất!

Oanh!

Tiên Thiên Cổ Kính rung động dữ dội, vô số ánh sáng lập tức bắn ra, khí thế mạnh mẽ lập tức khiến đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả xung quanh liên tục phải lùi lại.

Mọi người hoảng hốt lùi lại, không dám nhìn thẳng vào Tiên Thiên Cổ Kính kia.

Lúc này, Tiên Thiên Cổ Kính lại rung lên một lần nữa, một tia sáng vàng bắn ra, bay thẳng về phía Diệp Thanh Thanh.

Lần này, uy lực của tia sáng vàng đã tăng lên không chỉ là mười lần!

Tất cả mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt!

Diệp Thanh Thanh như cảm nhận được gì đó, bà ấy đột nhiên xoay người chém xuống một kiếm.

Oanh!

Kiếm quang bộc phát từ trước mặt bà ấy, sức mạnh cường đại thoáng chốc khiến bà ấy lùi lại mấy nghìn trượng, bà ấy còn chưa dừng lại, một thanh kiếm khổng lồ đột nhiên chém xuống từ trên đầu, cùng lúc đó, một thanh trường thương cũng đâm tới từ bên phải.

Bao vây tấn công từ ba phía!

Trên khuôn mặt Diệp Thanh Thanh loé lên sát khí, bà ấy giẫm nhẹ chân phải, một lực lượng bí ẩn chợt xuất hiện khắp xung quanh!

Kiếm Vực!

Vào khoảnh khắc Kiếm Vực xuất hiện, sức mạnh cường đại của ba người nhóm nữ kiếm tu thoáng chốc bị trấn áp, sắc mặt ba người lập tức thay đổi, mà lúc này, Diệp Thanh Thanh chợt càn quét về phía trước, kiếm quang rơi xuống như thác nước.

Ầm!

Nữ kiếm tu dẫn đầu là người đầu tiên bay ra, sau đó là người đàn ông trung niên áo trắng, nhưng tia sáng vàng kia lại có thể khiến Diệp Thanh Thanh liên tục lùi lại, cùng lúc đó, sau khi chịu đựng sức mạnh của mấy người, Kiếm Vực cũng ầm ầm sụp đổ.

Sau khi liên tục lùi lại cả nghìn trượng, Diệp Thanh Thanh quát khẽ một tiếng, cầm kiếm đè về phía trước mặt.

Oanh!

Ánh sáng màu đồng kia vỡ tan!

Diệp Thanh Thanh hơi di chuyển sang một bên, lao thẳng về phía người đàn ông trung niên áo trắng kia, tốc độ của bà ấy rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt ông ta, vung kiếm chém xuống.

Người đàn ông trợn mắt, đối mặt với chiêu kiếm tràn đầy giận dữ của Diệp Thanh Thanh, ông ta cũng không dám đối đầu trực diện nữa, chỉ có thể nâng thương lên đỡ.

Ầm!

Chiêu kiếm chém xuống, trường thương rung động dữ dội, kiếm quang bộc phát, người đàn ông thoáng chốc bị đánh bay mấy chục nghìn trượng, gã ta vừa dừng lại, trường thương đã vỡ tan.

Diệp Thanh Thanh cầm kiếm lao về phía người đàn ông một lần nữa, khiến ông ta thầm thấy hoảng hốt!

Nhưng lúc này, một thanh kiếm khổng lồ chợt chém tới từ bên cạnh, kiếm thế mạnh mẽ như thiên quân vạn mã lao nhanh, khiến thời không xung quanh sụp đổ.

Diệp Thanh Thanh di chuyển mũi kiếm, chém về phía thanh kiếm khổng lồ kia.

Keng!

Kiếm thế ẩn chứa bên trong thanh kiếm khổng lồ ầm ầm vỡ tan!

Lúc này, trong Tiên Thiên Cổ Kính lại có một tia kim quang bắn ra, thoáng chốc tấn công đến trước mặt Diệp Thanh Thanh.

Diệp Thanh Thanh điều động Kiếm Vực một lần nữa, sau đó vung kiếm.

Oanh!

Kim quang kia bị chiêu kiếm của bà ấy ép dừng lại, bà ấy chợt đè tay trái lên thân kiếm.

Ầm!

Kim quang ầm ầm vỡ tan!

Diệp Thanh Thanh giẫm nhẹ mũi chân, biến thanh một tia kiếm quang xông lên, con ngươi người đàn ông trung niên mặc áo trắng phía xa chợt co lại, không ngờ người phụ nữ này lại nhằm vào ông ta. Ông ta không kịp suy nghĩ nhiều, nâng hai tay lên, trong nháy mắt, vô số thương ý tuôn trào từ trong cơ thể ông ta, những thương ý này hoá thành trường thương kéo về phía Diệp Thanh Thanh!

Cùng lúc đó, bên cạnh có một thanh kiếm khổng lồ đột nhiên kéo theo kiếm thế đáng sợ chém tới, thanh kiếm này có tốc độ vô cùng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã giết tới bên cạnh Diệp Thanh Thanh.

Vây Nguỵ cứu Triệu*!

*Năm 353 trước công nguyên, nước Nguỵ vây đánh kinh đô Hàm Đan của nước Triệu. Nước Tề phái Điền Kỵ dẫn quân đi cứu Triệu. Điền Kỵ dùng kế sách của quân sư Tôn Tẫn. Nhân khi nước Nguỵ không phòng bị kéo quân đi đánh Nguỵ, quân Nguỵ phải trở về bảo vệ đất nước, quân Tề thừa lúc quân Nguỵ mệt nhọc đã đánh bại quân Nguỵ tại Quế Lăng, do đó nước Triệu cũng được giải vây. Sau này dùng câu 'vây Nguỵ cứu Triệu' để làm phương pháp tác chiến.

Nhưng lần này, Diệp Thanh Thanh cũng không quan tâm đến thanh kiếm này, bà ấy xoay tay phải, trường kiếm bay ra khỏi tay.

Ầm!

Hàng nghìn hàng vạn thương thế vỡ tan, trường kiếm biến thành một tia kiếm quang đâm vào giữa chân mày người đàn ông cầm thương, sức mạnh cường đại thoáng chốc khiến thần hồn ông ta vỡ tan.

Thần hồn tan biến!

Lúc này, Diệp Thanh Thanh cũng bị thanh kiếm khổng lồ đập trúng bả vai.

Oanh!

Diệp Thanh Thanh lập tức bay đi xa, vào khoảnh khắc bay đi, bà ấy liên tục phun ra máu tươi.

Một đòn làm trọng thương!

Ngay lúc này, Tiên Thiên Cổ Kính kia lại loé lên ánh sáng chói mắt lần nữa, lao thẳng đến chỗ Diệp Thanh Thanh…

Uy lực của kim quang còn mạnh hơn cả thanh kiếm khổng lồ kia, Diệp Thanh Thanh đã không có khả năng đỡ được nó nữa, vì bà ấy đã đỡ một kiếm toàn lực của nữ kiếm tu chỉ để giết người đàn ông trung niên áo trắng…
Chương 980: Kẻ nào xông vào Nam Nhạc Giới đều phải chết

Đúng lúc này, Diệp Quân xuất hiện bên cạnh Diệp Thanh Thanh, hắn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của bà rồi hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở nơi ngoài mấy vạn trượng, cùng lúc đó, hắn giận dữ hô to: “Tháp gia, giúp ta”.

Tháp gia!

Vừa dứt lời, một luồng kim quang phóng lên, đụng vào chùm sáng đáng sợ phóng ra từ Tiên Thiên Cổ Kính.

Bùm!

Hai luồng sức mạnh vừa tiếp xúc đã nổ tung thành từng mành, làn sóng xung kích mạnh mẽ lan rộng ngay lập tức, khiến nữ kiếm tu và Thiên Địa Nhị Tôn phải liên tục lùi lại.

Mà Diệp Quân thì nhân cơ hội này chém vào thời không Tuế Nguyệt, sau đó đưa Diệp Thanh Thanh trốn vào Tuế Nguyệt trường hà.

Thấy cảnh này, vẻ mặt nữ kiếm tu phía xa trở nên khó coi: “Đuổi theo!”

Dứt lời, mọi người bay lên trời, hóa thành từng đạo trường hồng bay về phía Diệp Quân.

Trong Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Quân điên cuồng chạy đi, Tiểu Tháp phóng ra từng luồng kim quang phía sau lưng hắn để ngăn lại Tiên Thiên Cổ Kính.

Đúng lúc này, Diệp Thanh Thanh lên tiếng: “Cho ta xuống đi!”

Nghe vậy Diệp Quân nổi cơn lôi đình, hắn quát lên: “Người mà còn nói nữa là con đánh người đấy”.

Diệp Thanh Thanh dựng thẳng mày kiếm: “Hửm?”

Thấy Diệp Thanh Thanh nhướng mày, lòng Diệp Quân giật thót, hắn không dám nói nữa, ôm bà ấy chạy nhanh về phía xa.

Tính của cô cô này còn cáu kỉnh hơn cô cô váy trắng nữa!

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, hừ lạnh một tiếng, không nói gì nhưng trong lòng thì đã ghi nhớ.

Tên này còn muốn đánh bà à?

Đến khi vết thương lành lại, bà sẽ xử hắn!

Diệp Quân đưa Diệp Thanh Thanh chạy suốt một đường, không lâu sau, sắc mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi, bởi vì hắn phát hiện lúc này hắn đã đi ngược thời không.

Hắn vốn định đưa Diệp Thanh Thanh về vũ trụ Quan Huyên, nhưng bây giờ càng đi càng xa.

Hơn nữa hắn còn phát hiện, lực cản Tuế Nguyệt càng ngày càng mạnh, khiến cho tốc độ của hắn càng ngày càng chậm.

Diệp Quân quay đầu nhìn lại, nhóm nữ kiếm tu đang đuổi theo sát sao phía sau.

Sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại.

Nếu cứ tiếp tục thế này, nhiều nhất là một khắc nữa sẽ bị đuổi kịp.

Diệp Quân cúi đầu nhìn Diệp Thanh Thanh, sắc mặt bà ấy tái nhợt như tờ, xem ra vô cùng yếu ớt mệt mỏi, đặc biệt là vai phải của bà đang không ngừng chảy máu.

Bị thương rất nặng!

Lúc trước đánh liền mấy trận vốn đã tiêu hao rất nhiều sức lực, cuối cùng để giết người đàn ông trung niên áo bào trắng, lại đỡ một nhát kiếm của nữ kiếm tu, có thể nói nếu không phải thực lực của bà cường hãn, dùng kiếm thế đỡ lại hầu hết sức mạnh của nữ kiếm tu kia thì bà đã chết rồi.

Cảm nhận được hơi thở của Diệp Thanh Thanh ngày càng nóng, vẻ mặt Diệp Quân nặng nề, hắn xòe tay, một cây cổ thụ non xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, hắn nhẩm niệm sau đó để cây cổ thụ ở đầu mày của Diệp Thanh Thanh.

Cây cổ thụ trong nháy mắt hóa thành luồng sáng xanh bay vào đầu mày Diệp Thanh Thanh.

Cây thần tự nhiên!

Đây là một trong những lá bài tẩy lợi hại nhất của hắn lúc này!

Có thể nói nếu không có cây thần tự nhiên, hắn cũng chẳng thể kéo dài được lâu như thế, kể cả có huyết mạch phong ma cũng không được!

Chính vì có cây thần tự nhiên, cơ thể hắn mới có thể chịu được sức mạnh huyết mạch phong ma vô tận như vậy.

Thấy Diệp Quân đưa cây thần tự nhiên cho mình, Diệp Thanh Thanh nhíu mày thật chặt: “Con làm gì đấy?”

Diệp Quân đáp: “Cô cô trị thương trước đi”.

Diệp Thanh Thanh nhìn thẳng vào Diệp Quân: “Vậy con thì sao?”

Diệp Quân cười: “Con không sao”.

Diệp Thanh Thanh lắc đầu: “Ta không cần”.

Nói xong bà ấy định ép cây thần tự nhiên ra khỏi thần hải, bà biết sở dĩ Diệp Quân có thể sống sót hoàn toàn là nhờ vào cổ thụ này.

Nếu không có cây cổ thụ này, Diệp Quân sẽ chẳng thể trụ được.

Thấy Diệp Thanh Thanh định ép cây thần tự nhiên ra khỏi thần hải, Diệp Quân tức điên, giận dữ nói: “Sao người cứng đầu thế? Đã là lúc…”

“Hửm?”

Diệp Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, khuôn mặt lạnh như băng, tựa như phủ một tầng băng giá.

Diệp Quân quay đầu đi: “Chẳng lẽ người định cùng chết ở chỗ này sao?”

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, trong đôi mắt đẹp hiện lên lửa giận: “Chết thì chết thôi, con hung dữ cái gì?”

Diệp Quân: “…”

Diệp Thanh Thanh lạnh lùng nói: “Buông ta xuống!”

Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi bảo: “Con xin lỗi cô cô, vừa nãy con không nên hung dữ như vậy”.

Diệp Thanh Thanh mặt không đổi sắc: “Ta không chấp nhận”.

Diệp Quân to đầu.

Diệp Thanh Thanh đang định vùng vẫy thoát khỏi Diệp Quân thì lúc này nảy sinh biến hóa, một luồng sáng lạnh từ xa phóng đến.

Con ngươi của Diệp Quân co rụt, lúc này hắn cảm nhận được hơi thở của cái chết, hắn không chút do dự, kéo Diệp Thanh Thanh ra sau lưng, đang định rút kiếm nhưng chính động tác này lại khiến hắn rút kiếm trễ.

Phập!

Tia sáng lạnh lẽo đó phóng thẳng đến trước ngực Diệp Quân!

Phụt!

Diệp Quân lập tức được Diệp Thanh Thanh kéo lùi lại, tuy vào thời khắc mấu chốt hắn dùng kiếm ý bao quanh cơ thể, nhưng sức mạnh đó thực sự quá mạnh, vì thế khi lùi lại trước ngực hắn đã bị xé toạc từng lớp, máu bắn tung tóe.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thanh Thanh biến sắc, khuôn mặt vốn lạnh lẽo như băng lúc này dần dịu đi.

Diệp Quân đứng vững lại, cảm giác được phía sau có vô số luồng sức mạnh ập đến, Diệp Quân không dám do dự, lập tức chém một nhát về phía bên phải.

Phập!

Tường thời không Tuế Nguyệt bị hắn chém nứt, sau đó người hắn run lên, cõng Diệp Thanh Thanh đi vào trong khe nứt thời không ấy.

Sau vài giây, mấy trăm hơi thở mạnh mẽ xuất hiện, có Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả định vào khe nứt thời không ấy nhưng lúc này nữ kiếm tu đi đầu đột nhiên hô lên: “Khoan đã!”

Tất cả Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nhìn nữ kiếm tu, bà ta trầm giọng bảo: “Đây là thế giới dưới lòng đất của Nam Nhạc Đế Quân!”

Nam Nhạc Đế Quân!

Nghe câu này, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Cường giả trên bảng Tuế Nguyệt!

Tuy không phải cường giả tuyệt thế nằm trong tốp ba, nhưng danh tiếng còn cao hơn cả Cổ Kính Đế Quân, quan trọng nhất là, đối phương đã từng nói, kẻ nào xông vào Nam Nhạc Giới đều phải chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK