Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1326: Chỉ có thế thôi sao?

Dường như nghĩ đến điều gì đó, Thần Tuyết đột nhiên nói: “Diệp Quân có thể có được truyền thừa Thần Nhất, chắc chắn không phải người bình thường, chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn”.

Ông lão gật đầu: “Đương nhiên rồi, người này có thể chém chết Đạo Nhiên, chắc chắn là một vị thiên tài tuyệt thế, tuy nhiên, dù có yêu nghiệt thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là con kiến nhỏ bé trước mắt các đại gia tộc mà thôi, trừ phi thực lực của hắn đã đạt đến trình độ như Thần Nhất, hoặc sau lưng hắn có cường giả cấp bậc như Thần Nhất…”

Nói đến đây, ông lão bật cười: “Mà rõ ràng, chuyện này chắc chắn là không thể nào”.

Nhân vật như Thần Nhất, triệu năm cũng không có nổi một người, mặc dù Diệp Quân cũng yêu nghiệt, nhưng bây giờ, hắn chắc chắn không thể có thực lực kinh khủng như Thần Nhất. Còn thế lực đằng sau Diệp Quân, nếu thế lực đó có thể có cường giả cấp bậc Thần Nhất thì nhà họ Thần không thể không biết.

Thần Tuyết nhìn Đại trưởng lão ở bên cạnh, không nói gì.

Trực giác nói cho cô ta biết, Diệp Quân này chắc chắn không đơn giản, bởi vì loại người dám coi thường Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang để đi hủy diệt Đạo Thị, hoặc là loại người ngu dốt không biết sợ, hoặc là căn bản không sợ khu vực Cổ Hoang và Đạo Thị.

Cô ta càng nghiêng về lý do đằng sau hơn.

Ngay lúc này, thời không trước mặt Đại trưởng lão đột nhiên rung chuyển, một lúc sau, sắc mặt Đại trưởng lão trầm xuống: “Bắc Tề Vương đã đi tìm Diệp Quân rồi”.

Thần Tuyết cau mày.

Sắc mặt Đại trưởng lão u ám nói: “Yêu vương sẽ không đích thân ra tay chỉ vì chuyện của Đạo Thị, rõ ràng, vị yêu vương kia cũng đến vì cuốn sách cổ của Thần Nhất, đi thôi…”

Nói xong, ông ta và Thần Tuyết biến mất tại chỗ.

. . .

Bên trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân đứng ở trong một vùng tinh không, cặp mắt hắn khép hờ, khí tức cuồn cuộn.

Không biết qua bao lâu, Diệp Quân đột nhiên mở mắt, bỗng chốc, toàn bộ tinh không đều trở nên hư ảo, ngay sau đó, một thanh kiếm lao ra từ thời không trước mặt.

Ầm!

Toàn bộ thế giới trong Tiểu Tháp rung lên dữ dội.

Khóe miệng Diệp Quân hơi nhếch lên.

Thực hiện liên tục thời không Tuế Nguyệt chồng chéo ba lần!

Trong năm năm qua, hắn vẫn luôn tu luyện kiếm kỹ này, hôm nay, cuối cùng cũng đã thành công.

Hắn suy tính, uy lực này đã tăng lên ít nhất không chỉ gấp mấy lần so với trước đó, nếu cộng thêm kiếm Thanh Huyên và sức mạnh huyết mạch, uy lực tăng lên sẽ càng thêm kinh khủng.

Vốn dĩ hắn định gọi Nhị Nha tới để thử kiếm kỹ, nhưng vẫn từ bỏ ý định.

Hắn không muốn bị đánh.

Thực lực của Nhị Nha thật sự hơi khủng bố.

Dường như nghĩ tới điều gì đó, Diệp Quân đi vào trong biển mây, sâu trong biển mây đó, Ngao Thiên Thiên đang ngồi khoanh chân trên mặt đất, trên người tỏa ra khí tức mạnh mẽ.

Lúc này, khí tức của Ngao Thiên Thiên càng lúc càng mạnh, biển mây xung quanh không ngừng cuộn trào.

Diệp Quân nở nụ cười, rõ ràng, Ngao Thiên Thiên đang muốn đột phá.

Ngay lúc này, Nhị Nha đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, Diệp Quân đang định lên tiếng, Nhị Nha đã nói: “Có khí tức mạnh mẽ đang đến gần”.

Diệp Quân lập tức rời khỏi Tiểu Tháp, ngay khi vừa rời khỏi Tiểu Tháp, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên lao tới, khiến trời đất nơi hắn đang đứng sôi sục.

Sắc mặt Diệp Quân đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

Cách Diệp Quân ngàn trượng, thời không đột nhiên bị nứt lìa, sau đó, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.

Người vừa tới chính là Bắc Tề Vương.

Bên cạnh Bắc Tề Vương, còn có yêu tướng Bắc Phong.

Nhìn thấy Bắc Tề Vương, sắc mặt Diệp Quân trở nên nghiêm túc hơn, hắn biết người này chắc chắn là yêu vương, bởi vì khí thế của đối phương quá kinh khủng, Bắc Phong căn bản không thể so sánh.

Người này phải để Nhị Nha đánh!

Lúc này, Nhị Nha cũng xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô bé thản nhiên nhìn Bắc Tề Vương, vẻ mặt bình tĩnh.

Bắc Tề Vương cũng nhìn Nhị Nha, ngay khi thấy Nhị Nha, lão ta hơi cau mày.

Trước khi đến đây, lão ta đã biết, bên cạnh Diệp Quân có một con ác thú, chỉ là lão ta không ngờ rằng ác thú đó lại là một cô bé.

Điều này khiến lão ta cảm thấy hơi bất ngờ.

Bắc Tề Vương nhìn về phía Diệp Quân: “Giao cuốn sách cổ kia ra đây, ta sẽ để ngươi chết nhẹ nhàng hơn”.

Sống?

Lão ta chắc chắn sẽ không để một thiên tài như vậy sống sót, mặc dù lão ta không sợ, nhưng cũng không muốn chuốc thêm phiền phức.

Có thể giải quyết phiền phức ngay bây giờ thì cần gì phải chờ đến sau này?

Diệp Quân lùi về phía sau một bước, nói: “Nếu ông đánh thắng được bà cô Nhị Nha nhà ta, ta sẽ lập tức đầu hàng”.

Nếu Nhị Nha cũng bị đánh bại thì hắn quả thật không cần phải đánh nữa.

Bắc Tề Vương thản nhiên nhìn Nhị Nha, sau đó nói: “Cô bé chính là sức mạnh của ngươi à?”

Diệp Quân vội vàng gật đầu: “Đúng vậy”.

Bắc Tề Vương bình tĩnh nói: “Vậy ta sẽ giết chết cô bé trước mặt ngươi!”

Nói xong, lão ta đột nhiên đánh một chưởng về phía khoảng không trước mặt Nhị Nha.

Trời đất bỗng biến mất!

Mặt Nhị Nha không cảm xúc, cô bé giơ tay lên đánh một chưởng.

Ầm!

Trong nháy mắt, yêu tướng Bắc Phong và Diệp Quân ở bên cạnh bị đánh bay ra xa hàng vạn trượng.

Khi cả hai dừng lại, hai người đồng thời nhìn về phía Nhị Nha và Bắc Tề Vương, nơi đó đã trở thành một mảnh đen tối.

Nhưng Nhị Nha và Bắc Tề Vương đều không lùi nửa bước.

Dần dần sắc mặt của Diệp Quân trở nên nghiêm trọng.

Đúng như dự đoán, bây giờ hắn vẫn chưa thể chống lại cường giả có bảy phần thần tính.

Bắc Tề Vương nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong mắt lóe lên vẻ nghiêm trọng hiếm thấy, bởi vì lão ta nhận ra, lão ta đã đánh giá thấp cô bé trước mắt này rồi.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, thản nhiên nhìn Bắc Tề Vương, bình tĩnh nói: “Chỉ có thế thôi sao?”
Chương 1327: Ác thú này mạnh vậy sao?

Chỉ vậy thôi á?

Nghe Nhị Nha nói vậy, Bắc Tề Vương lập tức nhíu mày, nhưng rất nhanh ánh mắt liền trở nên lạnh lùng.

Bao năm nay, lão ta chưa bị ai khiêu khích như vậy.

Bắc Tề Vương tiến lên một bước, với một bước này, thời không chỗ lão ta và Nhị Nha đột nhiên trở nên vặn vẹo.

Bắc Tề Vương tung ra một quyền.

Bùm!

Ngay lập tức, một quyền mang sức mạnh như nước lũ lao thẳng về phía Nhị Nha.

Nhìn thấy quyền này, sắc mặt Diệp Quân nhất thời lập tức đanh lại, hắn phát hiện Bắc Tề Vương này không phải chỉ mạnh hơn tên yêu tướng kia một xíu thôi đâu.

Đây không phải là kẻ mà hắn bây giờ có thể chống lại, dù thêm cả kiếm Thanh Huyên cũng không thể.

Khi thực lực của đối thủ đủ mạnh, thì dù bản thân kiếm Thanh Huyên không sợ nhưng bản thân hắn lại không thể đỡ được.

Mà thực lực của Bắc Tề Vương trước mặt, hơn hắn rất nhiều.

Đối mặt với cú đấm kinh hoàng của Bắc Tề Vương, Nhị Nha vẫn vô cảm, khi đường quyền đó lao tới, cô bé liền giơ tay ra.

Bùm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng trong không trung, sau đó, một loạt sóng xung kích đáng sợ lập tức lan ra xung quanh, Diệp Quân và Bắc Phong kia trực tiếp bị thổi bay hàng vạn trượng.

Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn nhanh chóng nhìn về phía khu vực đánh nhau ở phía xa, nhưng vào lúc này, hắn chỉ có thể nhìn thấy hai bóng mờ ảo.

Nhị Nha đang đấu với Bắc Tề Vương, tốc độ của cả hai kinh hoàng đến mức ngay cả Diệp Quân cũng không thể nhìn rõ.

Mà cách Diệp Quân không xa, thần sắc Bắc Phong ngưng trọng chưa từng có, lúc này ông ta cả kinh, bởi vì ông ta không ngờ thực lực của ác thú này lại kinh khủng như vậy, có thể sánh ngang với Bắc Tề Vương.

Đồng thời, ông ta lại có chút vui mừng.

Bởi vì khi ông ta lao tới định giết Diệp Quân, con ác thú này đã không công kích ông ta, nếu không, ông ta đã chết rồi.

Như nghĩ tới điều gì, Bắc Phong không khỏi quay đầu nhìn về phía Diệp Quân đang ở bên cạnh, ông ta nhìn thật sâu vào Diệp Quân, lúc này ông ta mới phát hiện ra hình như bọn họ đã đánh giá thấp Diệp công tử này.

Một người có thể khiến cho ác thú đi theo chắc chắn không đơn giản.

Bùm!

Đúng lúc này, cách đó không xa lại có một tiếng động lớn vang lên, sau đó, một làn sóng khí chấn động tràn ra trong nháy mắt.

Bắc Phong thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn về phía khu vực đánh nhau cách đó không xa, giờ khắc này thời không nơi đó đã trở nên tối đen như mực.

Lúc này, Nhị Nha đang đối mặt với Bắc Tề Vương ở phía xa.

Nhị Nha thong thả lấy ra một viên kẹo, bóc ra, sau đó bắt đầu liếm.

Mà đối diện với cô bé, vẻ mặt Bắc Tề Vương lại trở nên ngưng trọng hơn trước.

Bởi vì đấu trận này, lão ta chẳng được lợi lộc gì, không chỉ như vậy, lão ta còn phát hiện thực lực của yêu thú trước mắt, còn mạnh hơn so với tưởng tượng của lão ta.

Nhị Nha đột nhiên nói: "Đến lượt ta ra tay”.

Nói xong, cô bé giậm chân phải, cả người như đạn pháo đánh về phía Bắc Tề Vương.

Bùm!

Giờ khắc này, trời đất trực tiếp vỡ vụn.

Bắc Tề Vương hơi nheo mắt, tiến lên một bước và đấm về phía đầu Nhị Nha.

Tuy nhiên, khi nắm đấm của lão ta đánh vào đầu Nhị Nha, sắc mặt của lão ta thay đổi rõ rệt, ngay sau đó lão ta bay ngược ra ngoài, ngay khi bay ra ngoài, toàn bộ cánh tay phải của lão ta nổ tung từng inch một, máu bắn tung tóe.

Nhìn thấy vậy, Bắc Phong ở cách đó không xa mở to hai mắt, trên mặt tràn đầy không thể tin được: "Làm sao thế đc…”

Còn Diệp Quân thì nở nụ cười trên môi, Nhị Nha vẫn bá đạo như vậy!

Bắc Tề Vương sau khi dừng lại, liền nhìn thoáng qua thân thể của mình, vừa rồi va chạm không chỉ có cánh tay phải của lão ta bị nát, mà thân thể của lão ta cũng bị nứt ra.

Thật là một sức mạnh đáng sợ!

Bắc Tề Vương ngước nhìn Nhị Nha, người đang liếm kẹo ở đằng xa, sốc.

Nhị Nha khẽ liếc nhìn: “Chỉ vậy thôi hả?"

Lại bị khinh thường, trong mắt Bắc Tề Vương lóe lên một tia lạnh lẽo, lão ta đột nhiên chậm rãi giơ tay trái lên, trong khoảnh khắc, một luồng uy thú kinh khủng từ trong cơ thể lão ta quét ra, uy áp cường đại như thủy triều lao về phía Nhị Nha.

Cảm nhận được lực uy thú đáng sợ này, Diệp Quân nhíu mày, hắn nhanh chóng phóng thích kiếm ý để chống đỡ.

Bên kia, Bắc Phong liên tục rút lui, tránh xa khu vực đánh nhau.

Yêu thú cấp cao có huyết mạch áp chế yêu thú cấp thấp, cho nên ông ta không dám đối mặt với uy thú của Bắc Tề Vương.

Ở phía xa, khi Nhị Nha nhìn thấy sức mạnh uy thú của Bắc Tề Vương, trong mắt cô bé hiện lên một tia khinh thường, giận dữ gầm lên.

Bùm!

Một luồng uy thú mạnh mẽ hơn lan tỏa ngay lập tức, trong nháy mắt, uy thú do Bắc Tề Vương phóng ra trực tiếp bị phá vỡ, sau đó, Nhị Nha lao về phía trước và lại tung quyền về phía Bắc Tề Vương.

Với đòn đánh này, Nhị Nha giống như một dòng nước lũ vỡ bờ, không thể ngăn cản được.

Con ngươi của Bắc Tề Vương đột nhiên co rút lại, lão ta gầm lên một tiếng dữ dội, trong nháy mắt liền khôi phục bản thể, giống như một con rồng, có ba đầu ba tay, cao tới trăm thước, khi khôi phục bản thể, khí tức của lão ta đột nhiên dâng trào dữ dội!

Sức mạnh chiến đấu mạnh nhất của yêu thú, còn ở dạng bản thể!

Tuy nhiên, Nhị Nha không hề sợ hãi, tung từng quyền về phía Bắc Tề Vương.

Bùm!

Trong khoảng đấu, tiếng nổ không ngừng vang lên.

Và mặc dù Bắc Tề Vương đã khôi phục bản thể, nhưng lão ta vẫn bị Nhị Nha áp chế hoàn toàn, bị đánh đến mức chỉ biết tháo chạy.

Nhìn thấy cảnh này, Bắc Phong có chút bối rối.

Như này là như nào?

Khôi phục bản thể, còn bị đánh đến mức này?

Không đúng!

Phải nói rằng lúc này, Bắc Phong thực sự hoảng loạn.

Phải biết, Bắc Tề Vương có 7 phần thần tính, lão ta là một trong hai siêu cấp cường giả ở khu vực Cổ Hoang, mà trong trường hợp khôi phục bản thể, với 7 phần thần tính, cơ hồ có rất ít đối thủ, lúc này đây, lão ta lại bị đánh đến mức chỉ biết tháo chạy!

Con ác thú này mạnh như vậy sao?
Chương 1328: Đến lượt ngươi đấy!

Như nghĩ tới điều gì, Bắc Phong do dự một chút, sau đó chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Quân.

Thấy Bắc Phong đi tới, Diệp Quân nhíu mày: "Làm gì đấy?"

Bắc Phong liếc nhìn Nhị Nha ở phía xa và nói: "Ác thú này là của ngươi à?"

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Ông đang hỏi thừa đấy".

Hắn không nói dối, Nhị Nha đi theo ông nội, khi ông ấy mất, cô bé thuộc về cha hắn, khi cha hắn mất, cô bé đương nhiên thuộc về hắn, và còn có Tiểu Bạch nữa.

Nghe Diệp Quân nói vậy, Bắc Phong có chút hiếu kỳ: "Ngươi yếu như vậy, sao ác thú này lại đi theo ngươi?"

Diệp Quân cau mày: "Ta yếu sao?"

Bắc Phong hơi sửng sốt.

Yếu sao?

Tên này hình như không yếu.

Diệp Quân nhàn nhạt liếc Bắc Phong một cái: "Đây chính là yêu vương khu vực Cổ Hoang sao? Ta thấy chẳng ra làm sao cả”.

Sắc mặt Bắc Phong đột nhiên trở nên có chút khó coi.

Diệp Quân tiếp tục nói: "Khu vực Cổ Hoang có bốn yêu vương à?"

Bắc Phong trầm giọng nói: "Năm”.

Diệp Quân cau mày: “Năm?"

Bắc Phong gật đầu.

Diệp Quân đột nhiên nói: "Thực lực của yêu thần các ông như nào?"

Yêu thần!

Nghe được hai chữ này, thần sắc Bắc Phong lập tức trở nên cung kính: “Yêu thần tất nhiên là vô địch rồi”.

Diệp Quân hỏi: "Thần tính bao nhiêu?"

Bắc Phong lắc đầu: “Ta không biết”.

Diệp Mặc nhìn Bắc Phong, Bắc Phong nghiêm túc nói: "Ta thật sự không biết, yêu thần đã lâu không xuất hiện rồi”.

Diệp Quân im lặng.

Hắn biết tông chủ Quá Khứ Tông có 9 phần thần tính, nếu như yêu thần cũng có 9 phần thần tính, như vậy thì có chút phiền phức.

Bắc Phong đột nhiên nói: "Nghe nói ngươi còn có Linh Tổ!"

Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn về phía Bắc Phong: “Khu vực Cổ Hoang các ông không có sao?"

Bắc Phong lắc đầu: “Không có”.

Diệp Quân có chút khó hiểu: “Khu vực Cổ Hoang ngay cả Linh Tổ cũng không có à? Các ông nghèo thế à?"

Bắc Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói lời nào.

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Chỉ có một yêu vương tới thôi à, các ông có vẻ coi thường ta nhỉ!"

Bắc Phong trầm giọng nói: "Ngươi đang hơi kiêu ngạo đấy".

Diệp Quân nhìn Bắc Phong nói: "Yêu vương của các ông sắp thua rồi”.

Bắc Phong nghe vậy, vội vàng quay đầu nhìn về phía khoảng đấu, khi nhìn thấy tình hình đang diễn ra, sắc mặt nhất thời tối sầm lại, đúng như lời Diệp Quân nói, Bắc Tề Vương giờ phút này đã hoàn toàn bị trấn áp.

Thua chỉ là vấn đề thời gian!

Bắc Phong trầm giọng nói: "Nếu như yêu vương bị đánh bại, tin ta đi, khu vực Cổ Hoang sẽ sống mái với các ngươi…”

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Sao cũng được”.

Bắc Phong có chút khó hiểu: “Ngươi thật sự không sợ khu vực Cổ Hoang chút nào sao?"

Diệp Quân: "Nhà ta có mười ác thú”.

Bắc Phong lập tức nói: "Ngươi nói điêu”.

Đương nhiên, ông ta sẽ không tin mấy câu mà Diệp Quân chém gió, đối với ác thú mà nói, một con đã quá lắm rồi, còn mười con...

Diệp Quân đột nhiên hỏi: "Thực lực Bắc Tề Vương này ở mức độ nào trong các đại yêu vương của Yêu tộc?"

Bắc Phong trầm giọng nói: "Thứ ba”.

Thứ ba!

Diệp Quân cau mày.

Bùm!

Đúng lúc này, Bắc Tề Vương ở phía xa bị Nhị Nha đánh bay ra xa hàng vạn trượng.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Bắc Phong nhất thời tối sầm lại, ông ta biết Bắc Tề Vương đã hoàn toàn bại trận.

Diệp Quân đột nhiên nói: "Dưới tình huống nào, yêu thần của các ông sẽ đích thân tới giết ta?"

Bắc Phong nhìn Diệp Quân: “Ngươi hỏi cái này làm gì?"

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Ta đi chuẩn bị gọi người trước”.

Bắc Phong cười lạnh nói: "Tin ta đi, nếu yêu thần thật sự tới giết ngươi, gọi người cũng vô dụng”.

Diệp Quân cười nói: "Cô cô ta đánh nhau rất giỏi”.

Bắc Phong lắc đầu: “Vô dụng, thực lực của yêu thần vượt quá sức tưởng tượng của ngươi”.

Diệp Quân nhìn Bắc Phong: “Đến lúc đó hãy để họ so tài một trận".

Bắc Phong gật đầu: “Được, nếu như yêu thần muốn đích thân đến giết ngươi, ta sẽ sớm thông báo cho ngươi, sau đó ngươi đi báo cho cô cô của ngươi một tiếng”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Bùm!

Đúng lúc này, Bắc Tề Vương phía xa lại lần nữa bị đánh bay, lần này khi dừng lại, bản thể yêu thú trực tiếp nứt ra, vô số máu tươi từ trong cơ thể phun ra, máu tươi trong nháy mắt nhuộm đỏ cả một vùng!

Mặt khác, Nhị Nha chẳng làm sao cả và vẫn đang liếm kẹo.

Bắc Tề Vương sau khi dừng lại, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Nhị Nha cách đó không xa, trên mặt vô cùng ngưng trọng: “Ngươi…”

Sau trận chiến này, lão ta phát hiện không chỉ có thực lực của cô gái nhỏ trước mắt này rất đáng sợ, mà phòng ngự của thân thể này cũng cực kỳ đáng sợ, lão ta căn bản không thể đả thương được cô bé.

Phòng thủ và sức mạnh không bằng đối thủ!

Điều này khiến Bắc Tề Vương khó chấp nhận được.

Nhị Nha không tiếp tục tấn công mà quay sang nhìn Diệp Quân: “Ta đã đánh cho tàn phế rồi, giờ đến lượt ngươi”.

Diệp Quân: "…”
Chương 1329: Bỏ trốn?

Đến mình rồi!

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Bắc Tề Vương, hắn chần chờ một chút, sau đó nói: "Hay ngươi giết đi!"

Bắc Tề Vương mặc dù đã bị trọng thương, nhưng trực giác nói cho hắn biết, hắn vẫn đánh không lại.

Nhị Nha cong môi và nói: “Được”.

Cô bé nói xong quay đầu nhìn về phía Bắc Tề Vương xa xa, vừa định ra tay, Bắc Tề Vương đột nhiên xoay người, biến mất trên bầu trời.

Bỏ trốn?

Diệp Quân sửng sốt.

Nhị Nha cũng cau mày, cô bé không ngờ lão này lại chạy trốn.

Vẻ mặt Bắc Phong ở một bên có chút khó coi.

Đường đường là yêu vương mà lại chạy trốn à?

Diệp Quân nhìn Bắc Phong với vẻ mặt kỳ lạ.

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, sắc mặt Bắc Phong càng khó coi hơn.

Nhưng, ông ta vẫn có thể hiểu được, bởi vì nếu như yêu vương không chạy trốn, lão ta sẽ đi đời nhà ma.

Sức mạnh của ác thú này thực sự vượt xa dự liệu của họ.

Tựa hồ nghĩ tới cái gì, Bắc Phong quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, ông ta do dự một chút, sau đó ôm quyền nói: "Diệp thiếu gia, chúng ta gặp sau”.

Nói xong quay người bỏ chạy.

Lúc này nếu Diệp Quân có ý định giết ông ta, thì ông ta coi như toi đời.

Diệp Quân cũng không có ý định giết Bắc Phong, hắn nhìn về phương hướng Bắc Tề Vương rời đi phía xa xa, nhíu chặt mày.

Thực lực của Bắc Tề Vương cũng vượt quá dự liệu của hắn!

Mặc dù hiện tại cảnh giới của hắn đã tăng lên, nhưng hắn hiểu rằng, hắn với Bắc Tề Vương này vẫn còn chênh lệch rất lớn.

Tất nhiên, nếu tung hết các át chủ bài, cộng thêm Ngao Thiên Thiên và kiếm Thanh Huyên, thì không phải là không có sức để đánh một trận.

Nhị Nha đột nhiên nói: "Người phải thể hiện thực lực của mình ra”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ừ”.

Nhị Nha đột nhiên nói: "Đi, ta sẽ đưa ngươi đến một nơi”.

Diệp Quân có chút tò mò: “Đi đâu?"

Nhị Nha nói: “Đi”.

Nói xong, cô bé dẫn theo Diệp Quân và biến mất tại chỗ.

Ở một bên khác.

Bắc Tề Vương dừng lại, hai mắt hơi nhắm lại, vết thương trên người đang chậm rãi lành lại.

Sắc mặt Bắc Tề Vương âm trầm, có chút khó coi.

Lão ta không ngờ rằng mình lại thua một con ác thú không chút tiếng tăm gì.

Bắc Tề Vương từ từ nhắm mắt lại.

Kể từ khi lão ta đấu với con ác thú đó, lão ta thấy rằng đến cuối cùng, đối thủ cũng không khôi phục trạng thái bản thể.

Phải biết rằng sau khi khôi phục bản thể, sức chiến đấu của yêu thú mới là mạnh nhất.

Nói cách khác, đối phương đã không làm hết sức mình.

Sau khi nghĩ đến đây, sắc mặt Bắc Tề Vương đột nhiên trở nên khó coi hơn.

Lúc này, Bắc Phong xuất hiện bên cạnh Bắc Tề Vương, trầm giọng nói: “Vương, thần vừa nhận được tin tức, trưởng lão nhà họ Thần - Thần Cố đã mang tiểu thư nhà họ Thần đi tìm Diệp Quân”.

Bắc Tề Vương nhíu mày: “Thần Cố?"

Bắc Phong gật đầu: “Đúng vậy”.

Bắc Tề Vương đột nhiên hỏi: "Bọn họ đâu?"

Bắc Phong nói: "Một dãy núi vô danh cách đây mười ngàn dặm về phía bên phải”.

Bắc Tề Vương lập tức nói: "Đi thôi”.

Hai yêu đang định rời đi, nhưng đúng lúc này, như nghĩ tới cái gì, Bắc Tề Vương đột nhiên nói: "Ta đấu với ác thú kia, bọn họ hẳn là không biết đâu nhỉ?"

Bắc Phong trầm giọng nói: "Chắc không biết đâu, bọn họ vừa mới tới thế giới này thôi”.

Bắc Tề Vương khẽ gật đầu: “Đi thôi”.

Nói xong, hai yêu trực tiếp biến mất tại chỗ.

...

Trong một dãy núi, Thần Cố và Thần Tuyết đang chuẩn bị tìm kiếm Diệp Quân, thì lúc này, thời không trước mặt họ đột nhiên nứt ra, sau đó, Bắc Tề Vương và Bắc Phong chậm rãi bước ra ngoài.

Nhìn thấy Bắc Tề Vương, Thần Cố nhíu mày.

Bắc Tề Vương bình tĩnh nói: "Thần Cố, đã lâu không gặp”.

Thần Cố nhàn nhạt nói: "Có chuyện gì sao?"

Bắc Tề Vương đi thẳng vào vấn đề: "Muốn giết Diệp Quân để lấy nhật ký của Thần Nhất sao?"

Thần Cố cau mày.

Bắc Tề Vương cười nói: "Thần Cố, ông nói cho ta xem xem nhà họ Thần làm như này là như nào đây? Lúc đầu người nhà ông đuổi hắn ra ngoài, giờ lại muốn nhật ký của hắn, không thấy muối mặt à?"

Ánh mắt Thần Cố trở nên lạnh lùng: “Chuyện này liên quan đến ông à?"

Bắc Tề Vương cười nói: "Đương nhiên là có liên quan, bởi vì Diệp Quân là tử địch của khu vực Cổ Hoang ta, cho nên đồ vật trên người hắn đương nhiên là của khu vực Cổ Hoang”.

Thần Cố cười lạnh một tiếng: “Bắc Tề Vương, ông điên rồi sao? Diệp Quân là tử địch của khu vực Cổ Hoang ông, cho nên đồ vật trên người hắn đều là của ông?"

Bắc Tề Vương cũng không tức giận, bình tĩnh nói: "Thần Cố, nhà họ Thần tranh gianh với khu vực Cổ Hoang, cuối cùng cũng chỉ có lợi cho Diệp Quân cùng Trấn tộc”.

Thần Cố im lặng.

Thật vậy, nếu nhà họ Thần cạnh tranh với khu vực Cổ Hoang, thì Trấn tộc và Diệp Quân cuối cùng chắc chắn sẽ là những người có lợi nhất.

Về Diệp Quân, chỉ là một thiên tài nhỏ tí, cũng không tạo được sóng gió gì, nhưng Trấn tộc này, bọn họ nhất định phải chú ý.

Bắc Tề Vương lại nói: "Thần Cố, chúng ta nói chuyện chút chứ?"

Thần Cố nhìn Bắc Tề Vương: “Nói gì?"

Bắc Tề Vương bình tĩnh nói: "Khu vực Cổ Hoang có thể không cần cuốn nhật ký”.

Thần Cố sửng sốt.

Bắc Phong cũng hơi kinh ngạc, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, lúc này trong lòng vô cùng khó hiểu, Bắc Tề Vương này rốt cuộc muốn làm gì?

Thần Cố nhìn chằm chằm vào Bắc Tề Vương, chờ đợi câu nói tiếp theo.
Chương 1330: Thần Tuyết

Bắc Tề Vương nói tiếp: "Ta không cần cuốn nhật ký đó, nhưng Diệp Quân phải chết. Ta nghĩ chúng ta nên thống nhất về điểm này, đúng không?"

Thần Cố gật đầu.

Trộm đồ của người khác, đương nhiên không thể để người ta còn sống được.

Tuy rằng nhà họ Thần không sợ báo thù, nhưng cũng không muốn sau này gặp phiền phức.

Bắc Tề Vương nói: "Nếu như khu vực Cổ Hoang ta đồng ý từ bỏ quyển nhật ký này, nhà họ Thần sẽ bồi thường chúng ta như thế nào?"

Thần Cố nhíu mày: “Bồi thường?”

Bắc Tề Vương gật đầu: “Ừ”.

Thần Cố nhìn chằm chằm Bắc Tề Vương: “Sao lại từ bỏ?”

Bắc Tề Vương cười nói: "Theo ta được biết, nhật ký của Thần Nhất để lại đúng là có phương pháp tu luyện 10 phần thần tính, nhưng chỉ đối với loài người, không thích hợp với yêu tộc, nên cho dù yêu tộc có giành được cũng không có tác dụng gì, nếu đã không có tác dụng gì thì cần gì phải tranh giành đến sứt đầu mẻ trán với nhà họ Thần các ông làm gì?”

Mặc dù những gì Bắc Tề Vương nói là có cơ sở và hợp lý, nhưng ông ta vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

Bắc Tề Vương lại nói: "Nghĩ mà xem, nhà họ Thần các ông cũng không muốn đang tranh đoạt mà bị khu vực Cổ Hoang ta cản trở đúng chứ?"

Thần Cố nhìn Bắc Tề Vương: “Khu vực Cổ Hoang ông muốn gì?"

Bắc Tề Vương giơ một ngón tay: “Mười Tổ Mạch cực phẩm”.

Tổ Mạch đương nhiên cũng phân cấp bậc, Tổ Mạch cực phẩm chính là loại cao nhất.

Nghe Bắc Tề Vương nói vậy, sắc mặt Thần Cố nhất thời trở nên âm trầm, lạnh lùng nói: "Được đằng chân lân đằng đầu”.

Bắc Tề Vương cười nói: "Thần Cố, ông không cần tức giận như vậy, ta với ông biết rõ giá trị của cuốn nhật ký kia, chắc chắn hơn 10 Tổ Mạch”.

Thần Cố im lặng.

Lúc này, Thần Tuyết bên cạnh đột nhiên nói: “Tiền bối nói cũng phải, giá trị của quyển nhật ký kia đương nhiên vượt xa mười Tổ Mạch, nhưng mà tiền bối hình như đã quên quyển nhật ký này không ở trong tay tiền bối …”

Nói đến đây, cô ta khẽ mỉm cười: “Nếu tiền bối lấy được cuốn nhật ký kia, đừng nói là mười Tổ Mạch cực phẩm, thậm chí là hai mươi Tổ Mạch cực phẩm, nhà họ Thần ta cũng nguyện ý đưa”.

Nghe Thần Tuyết nói vậy, Thần Cố đột nhiên nhận ra, chết tiệt, sao ông ta lại cảm thấy có gì đó không ổn nhỉ, nguyên nhân là ở đây, như Thần Tuyết đã nói, cuốn nhật ký này không ở trong tay Bắc Tề Vương, đối phương muốn ngồi mát ăn bát vàng chắc!

Nghĩ tới đây, Thần Cố không khỏi lạnh lùng liếc Bắc Tề Vương một cái.

Bắc Tề Vương liếc nhìn Thần Tuyết ở bên cạnh, Thần Tuyết khẽ mỉm cười không nói gì.

Bắc Tề Vương cười nói: "Vậy đơn giản thôi, chúng ta cược xem cuốn nhật ký rốt cuộc sẽ vào tay ai, nếu như nó rơi vào tay khu vực Cổ Hoang ta, đến lúc đó, hai mươi Tổ Mạch cũng không mua được đâu”.

Thần Tuyết bình tĩnh nói: “Vậy lúc đó hẵng nói?"

Bắc Tề Vương khẽ mỉm cười, quay người rời đi không nói lời nào.

Tuy nhiên, khoảnh khắc lão ta quay lại, có một tia u ám ánh lên trong mắt lão ta.

Sau khi Bắc Tề Vương và Bắc Phong rời đi, Thần Cố ở bên cạnh đột nhiên hỏi: “Lão ta muốn làm gì vậy?”

Thần Tuyết nhẹ nhàng nói: "Nếu ta đoán đúng, thì chắc hẳn là đã đến gặp Diệp Quân rồi”.

"Cái gì!"

Thần Cố sửng sốt: “Đã tìm đến Diệp Quân rồi?"

Thần Tuyết gật đầu: “Đúng, hơn nữa, hẳn là đã thất bại, nên lão ta tìm đến chúng ta, một là để không dưng có 10 Tổ Mạch, hai là để chúng ta tiếp tục nhắm vào Diệp Quân. Sau đó thì đứng xem chúng ta đấu đá với Diệp Quân, còn lão ta ở giữa hưởng lợi”.

Thần sắc Thần Cố lập tức trở nên hung ác: “Con yêu này thâm thật”.

Trên thực tế, ba gia tộc lớn cũng không hòa thuận gì, mọi người đều tranh giành lẫn nhau, nhưng cũng không đến mức sống còn.

Tựa hồ nghĩ tới cái gì, Thần Cố lại nói: "Không đúng, Bắc Tề Vương này là một yêu vương có 7 phần thần tính, nếu lão ta tự mình ra tay, thì Diệp Quân nhất định không có đường sống, làm sao có thể thất bại được?"

Thần Tuyết hỏi ngược lại: “Nếu lão ta thất bại, điều đó có nghĩa là gì?"

Thần Cố sửng sốt.

Nếu Bắc Tề Vương thất bại, điều đó có nghĩa là gì?

Điều đó có nghĩa là xung quanh Diệp Quân nhất định phải có cường giả cao cấp!

Nghĩ đến đây, sắc mặt Thần Cố nhất thời trầm xuống, sắc mặt không khỏi trở nên nghiêm túc hơn mấy phần.

Thần Tuyết trầm giọng nói: "Diệp Quân không đơn giản đâu, đại trưởng lão, chúng ta không thể tùy tiện đi giết người này, phải điều tra trước, sau đó mới quyết định”.

Thần Cố vẫn do dự.

Bởi vì ông ta nóng lòng muốn lấy cuốn nhật ký đó, nếu bây giờ lấy được, mặc dù vẫn phải nộp lên nhưng ông ta có thể đọc nó, nhưng nếu rơi vào tay người khác, thì ông ta không thể.

Tựa hồ biết Thần Cố đang suy nghĩ gì, Thần Tuyết nhắc nhở: “Lấy đại cục làm trọng”.

Lấy đại cục trọng!

Thần Cố trong lòng thở dài, khẽ gật đầu.

Nếu như Bắc Tề Vương thật sự đã thất bại, thì Diệp Quân quả là không đơn giản.

Phải điều tra trước!

Thần Tuyết nhìn bầu trời xa xăm, lúc này cô ta càng tò mò về Diệp công tử này.

Bởi vì cô ta biết rất rõ rằng đối với một người như Thần Nhất, truyền nhân mà ông ấy chọn chắc chắn sẽ không phải là một người bình thường.

Phải biết, Thần Nhất không thể không biết truyền nhân của mình sẽ phải đối mặt với điều gì, nếu không có năng lực, thì sẽ làm hại Diệp Quân.

Thần Nhất đã chọn Diệp Quân, điều đó có nghĩa là Diệp Quân phải có khả năng tự bảo vệ mình.

Đây cũng là nguyên nhân khiến cô ta luôn ngăn cản Thần Cố hành động thiếu suy nghĩ.

Thần Tuyết tựa hồ nghĩ tới cái gì, đột nhiên nói: "Ta tự mình đi điều tra”.

Nói xong, cô ta trực tiếp hóa thành một đạo sóng tuyết, biến mất ở cuối trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK