Hắn biết yêu thú đều có thể dung hợp với con người, nếu dung hợp, thực lực sẽ trở nên mạnh hơn.
Nhị Nha thẳng thừng lắc đầu: “Dung hợp với ngươi sẽ hạ thấp thực lực của ta”.
Nét mặt Diệp Quân cứng đờ, Nhị Nha này nói chuyện thẳng thắn thế.
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Nếu bị đánh cứ gọi bà nội Nhị Nha, ta sẽ đến giúp ngươi!”
Nói xong, cô bé lập tức xông lên, đánh một quyền về phía mấy cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh.
Diệp Quân đứng tại vị trí ban đầu, sa sầm mặt.
Bà nội Nhị Nha?
Xét về vai vế, thật ra cũng không có vấn đề…
Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên xoay người nhìn về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.
Khi mười Đại Đế kia xông đến trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch, Nạp Lan Ca lại lấy ra năm quả bom lớn, sau đó ném đi.
Ầm…
Trong nháy mắt, năm đám mây hình nấm bay lên cao, sau đó hội tụ lại làm một, xông thẳng lên chỗ sâu trong tinh không, ít nhất cao mấy trăm nghìn trượng.
Những cơn sóng xung kích chứa đựng lực lượng đáng sợ không ngừng lan tràn khắp xung quanh, lúc này, toàn bộ tinh vực đều sôi trào.
Mười Đại Đế kia bị chấn động đến mức liên tục lùi lại!
Thấy cảnh này, Diệp Quân cũng thầm thấy vô cùng rung động, mấy thứ mẹ để lại là cái gì thế này?
Không ngờ uy lực lại đáng sợ đến thế.
Thái Cực Đồ dưới chân Nạp Lan Ca cũng không chịu nổi uy lực này, lập tức biến mất bằng tốc độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Nhưng sau khi Tiểu Bạch vung móng vuốt, Thái Cực Đồ vốn sắp biến mất lại hồi phục như ban đầu.
Lập tức đầy máu sống lại!
Thấy cảnh này, mấy Đại Đế bị đánh bay phía xa lập tức cứng đờ mặt. Sao bọn họ không thể nhìn ra, cô gái này có thể sử dụng những thần vật kia cũng là nhờ có Thái Cực Đồ dưới chân chứ?
Thái Cực Đồ kia ngăn chặn tất cả lực lượng!
Phía xa, Tịnh Thần bị Thanh Nhi váy trắng và Đồ khống chế chợt giận dữ hét to: “Còn không mau xử lý Linh Tổ kia đi?”
Nghe thấy lời của Tịnh Thần, sắc mặt của mười Đại Đế lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Hai người này trông có vẻ là yếu nhất ở đây, nhưng thần vật của người phụ nữ đó lại có uy lực rất lớn!
Dù là bọn họ cũng không dám đối đầu trực diện.
Nhưng lúc này bọn họ biết là không thể kéo dài thời gian được nữa, vì thế tên Đại Đế dẫn đầu chợt cất lời: “Cô ta không thể có nhiều thần vật như thế được, chúng ta chỉ cần dây dưa với cô ta, chắc chắn cô ta sẽ rồi cũng sẽ tự thua”.
Sau đó, mười Đại Đế lại xông về phía Nạp Lan Ca một lần nữa.
Thấy mười Đại Đế lao tới, Nạp Lan Ca lại lấy ra ba quả bom lớn, nhưng lần này, trong mắt cô lộ vẻ lo lắng, giống như thật sự chỉ còn lại ba quả thôi vậy.
Cô không chút do dự ném ra.
Ầm ầm ầm!
Ba tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp tinh hà vũ trụ xuất hiện, ba đám mây hình nấm lại phóng lên cao, toàn bộ tinh hạ rung động dữ dội, cực kỳ kinh khủng.
Mười Đại Đế bị đẩy lui một lần nữa, nhưng lần này, trong mắt bọn họ lại chứa đựng ý cười.
Vì nét mặt của Nạp Lan Ca khi nãy đã bị bọn họ nhìn thấy, bọn họ kết luận rằng dù cô gái trước mặt vẫn còn thần vật đó, nhưng cũng không nhiều. Vì thế, mười Đại Đế lại xông về phía Nạp Lan Ca một lần nữa.
Thành cảnh này, Nạp Lan Ca nhíu chặt mày, trong mắt ngoài vẻ nặng nề còn có cả căng thẳng.
Mà dáng vẻ đó sao có thể thoát khỏi mắt những Đại Đế kia được?
Mấy Đại Đế cười khinh thường.
Cuối cùng cũng hết ròi đúng không?
Lúc này, Nạp Lan Ca lấy ra thêm ba quả bom một cách “khó khăn”…
Ầm!
Toàn bộ vũ trụ tinh hà rung động dữ dội, sau đó, mười Đại Đế lại bị đánh bay một lần nữa, thân thể của hai Đại Đế xông lên đầu tiên cũng bị vỡ tan.
Sau khi dừng lại, mười Đại Đế kia nhìn nhau, đều hơi khiếp sợ, uy lực của thần vật kia thật sự rất kinh khủng, chẳng những thế nó còn có thể khống chết bọn họ, tựa như chuyên nghiên cứu ra để chống lại Đại Đế vậy.
Lúc này, Đại Đế dẫn đầu nhìn Nạp Lan Ca phía xa, lúc này cô đang nắm chặt tay, nét mặt vô cùng nặng nề, hơn nữa dường như còn hơi căng thẳng, vì hai tay cô đang khẽ run.
Thấy cảnh này, mấy Đại Đế nhìn nhau, Đại Đế dẫn đầu cất giọng nặng nề: “Cô ta sắp không còn nữa rồi. Giết!”
Sau đó, ông ta dẫn theo đám cường giả Đại Đế bên cạnh xông về phía Nạp Lan Ca!
Lúc bọn họ xông tới trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch, Nạp Lan Ca đột nhiên lấy ra ba quả bom, thẳng thừng ném đi.
Ầm!
Trong nháy mắt, một cơn sóng xung kích đáng sợ khiến mười Đại Đế lùi lại mấy chục nghìn trượng, trong đó có hai Đại Đế bị nổ tung thân thể, chỉ còn lại linh hồn.
Sau khi dừng lại, mười Đại Đế vừa tức giận vừa kinh ngạc, không ngờ người phụ nữ này vẫn còn?
Cô vẫn còn?
Mọi người nhìn Nạp Lan Ca phía xa, sắc mặt cô tái mét, người khẽ run rẩy, giống như một con nai đang bị báo săn mồi vây quanh, tràn đầy lo lắng và hoảng hốt.
Tiểu Bạch ở bên cạnh Nạp Lan Ca chợt mắt, tỏ vẻ khó hiểu.
Nạp Lan Ca dùng huyền khí truyền âm: “Giả vờ sợ chút đi!”
Giả vờ một chút!
Tiểu Bạch chớp mắt, nó đột nhiên che mắt, sau đó lộn nhào về phía sau, lăn lộn qua lại…
Nạp Lan Ca: “…”
Chương 694: Chỉ có kẻ vô dụng mới tìm lý do
Nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch đang diễn trò ở phía xa, Đại Đế đi đầu trầm giọng bảo: “Bọn họ đang giả vờ!”
Giả vờ!
Sắc mặt các Đại Đế còn lại cũng cực kỳ khó coi, sao bọn họ lại không nhìn ra hai người kia đang diễn trò chứ?
Chắc chắn người phụ nữ này còn có không ít thần vật!
Nghĩ đến đây, sắc mặt các Đại Đế đều trở nên cực kỳ âm trầm.
Đối với những thần vật đó, bọn họ cũng rất dè chừng, bởi vì uy lực của chúng thật sự rất lớn.
Thấy những Đại Đế đó không mắc bẫy, Nạp Lan Ca vỗ nhẹ vào Tiểu Bạch vẫn đang lăn lộn, cười bảo: “Được rồi”.
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, vung móng vuốt nhỏ như muốn nói ta diễn không giống à?
Nhìn Tiểu Bạch đáng yêu trước mặt, trong lòng Nạp Lan Ca sinh lòng yêu thích, cô bế nó lên nhìn về nhóm Đại Đế phía xa, cười hỏi: “Còn tới nữa không? Ta vẫn còn mấy trăm vạn quả nữa này!”
Mấy trăm vạn quả!
Nghe câu này của Nạp Lan Ca, Đại Đế đi đầu nheo mắt: “Cô đang hù dọa chúng ta đấy à?”
Nạp Lan Ca cười: “Ta thật sự vẫn còn mấy trăm vạn quả nữa, không lừa các ông làm gì!”
Đại Đế đi đầu cười khẩy: “Nếu ta đoán không nhầm thì lần này cô thật sự hết rồi”.
Nạp Lan Ca im lặng.
Thế giới này là như vậy, đôi khi nói thật mà không ai tin, con người ta chỉ muốn tin vào những gì họ nghĩ.
Thấy Nạp Lan Ca im lặng, Đại Đế đi đầu càng thêm chắc chắn suy nghĩ của mình, vì thế ông ta nói: “Mọi người cùng lên đi”.
Dứt lời, ông ta là người xông lên đầu tiên.
Mà nhóm Đại Đế bên cạnh ông ta cũng đồng loạt lao ra ngoài.
Thấy các Đại Đế lại xông tới, Nạp Lan Ca im lặng không nói gì, khi bọn họ sắp lao tới trước Thái Cực Đồ, Nạp Lan Ca lập tức lấy ra thêm ba quả bom lớn ném ra ngoài.
Bùm bùm bùm!
Trong nháy mắt, ba đám mây hình nấm bay lên trời, mười Đại Đế bị đánh bay, lần này lại có hai thân thể bị vỡ nát, mà mấy Đại Đế có thân thể đã bị nổ vỡ ấy lúc này linh hồn cũng đã trở nên mờ ảo.
Bên phía Nạp Lan Ca không ngừng vang lên tiếng nổ, thu hút sự chú ý của các cường giả nền văn minh Vĩnh Sinh kia.
Tịnh Thần đang bị áp chế cũng nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch với vẻ mặt kinh ngạc, đương nhiên nhiều hơn cả vẫn là tức giận.
Vẫn chưa hạ được à?
Tịnh Thần hét lên: “Người phụ nữ đó chỉ là cảnh giới Đạo Tiên thôi, mà Linh Tổ kia cũng không có sức chiến đấu gì, thế mà các ngươi vẫn chưa hạ gục được bọn họ à?”
Nghe Tịnh Thần nói, vẻ mặt mười Đại Đế phía xa cực kỳ khó coi, Đại Đế đi đầu trầm giọng bảo: “Tịnh Thần đại nhân, người phụ nữ này có rất nhiều thần vật, uy lực cực mạnh, chúng ta không thể lại gần cô ta!”
Tịnh Thần phẫn nộ: “Chỉ có kẻ vô dụng mới tìm lý do!”
Đại Đế đó tức giận quát: “Mẹ kiếp, lão tử không đấu nữa! Đồ ngu này!”
Nói xong ông ta xoay người biến mất trên bầu trời.
Chết tiệt!
Dù sao ông ta cũng là Đại Đế, sao phải nhịn nhục cơ chứ?
Thấy Đại Đế đó quay lưng bỏ di, Tịnh Thần tức tái mặt, nhưng ông ta nhanh chóng phát hiện ra những Đại Đế còn lại kia đang nhìn mình với ánh mắt không mấy thiện cảm.
Bọn họ đi theo Vĩnh Sinh Đại Đế chứ không phải Tịnh Thần.
Thấy cảnh này, Tịnh Thần ngay lập tức bình tĩnh lại, ông ta biết mình đã sắp chọc giận mọi người.
Những cường giả này ở thời đại nền văn minh Vĩnh Sinh đều tín ngưỡng Vĩnh Sinh Đại Đế, nhưng họ sẽ không tôn kính ông ta!
Nghĩ tới đây, Tịnh Thần trầm giọng bảo: “Người phụ nữ đó liên tiếp lấy ra nhiều thần vật như thế, ta tin chắc chắn cô ta không còn nữa đâu”.
Mấy Đại Đế kia không để ý đến Tịnh Thần nữa, lùi sang một bên, dù sao bọn họ cũng không dám tiếp tục nữa.
Lỡ như vẫn còn thì sao?
Nổ như vậy ai mà chịu được?
Thấy những Đại Đế đó không còn công kích nữa, nét mặt Tịnh Thần trở nên cực kỳ âm trầm, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo.
Mà vào lúc này, nơi xa đột nhiên phát ra kiếm quang khủng khiếp, ngay sau đó mấy Mệnh Vận Đại Đế đều bị chém lui.
Tịnh Thần nhanh chóng nhìn sang bên phải, ở đó, Thiên Mệnh Váy Trắng và Đồ đánh Mệnh Vận Đại Đế bên phía nền văn minh Vĩnh Sinh tơi tả, hơn nữa hai cô gái còn càng đánh càng hăng.
Còn các cường giả cảnh giới Thần Đế đang ở đây, họ không thể tham gia vào trận chiến cấp bậc này!
Đến gần hai người phụ nữ này là sẽ chết!
Tịnh Thần nhìn chằm chằm Thiên Mệnh Váy Trắng và Đồ, thực lực của hai người khiến ông ta hơi sợ hãi.
Dường như nghĩ đến điều gì, ông ta đột nhiên nhìn về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch xa xa, một giây sau ông ta bỗng hóa thành tàn ảnh lao nhanh về phía họ.
Nạp Lan Ca không do dự, ném ra ba quả bom lớn.
Bùm!
Trong khoảnh khắc, Tịnh Thần bị chấn động mạnh mẽ, liên tục lùi lại, sau khi ông ta dừng lại thì nhìn cánh tay mình, lúc này tay phải ông ta đã hơi máu thịt lẫn lộn, bên trên còn có một số năng lượng bí ẩn, uy lực của năng lượng này cực mạnh, có thể ăn mòn cơ thể ông ta!
Tịnh Thần vung tay phải, năng lượng còn sót lại trên tay lập tức tiêu tán, sau đó ông ta nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch phía xa, lúc này trong mắt ông ta đã có vẻ nặng nề.
Nạp Lan Ca xòe lòng bàn tay, lại có hai viên đạn lớn nữa xuất hiện trong tay cô, cô nhìn Tịnh Thần, không nói gì.
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Tịnh Thần chợt trở nên vô cùng âm trầm, rốt cuộc người phụ nữ còn có bao nhiêu thần vật thế này nữa?
Lúc này Chiêm sư ở phía xa chợt nổi giận nói: “Tịnh Thần, người phụ nữ này chỉ là cảnh giới Đạo Tiên thôi, Linh Tổ kia còn không có sức chiến đấu, ngươi còn không hạ gục được họ à?”
Lúc này ông ta đã gần như không thể gắng gượng được nữa rồi.
Bởi vì đối thủ của ông ta là An Nam Tịnh…
Nghe thấy lời này của Chiêm sư, khuôn mặt già nua của Tịnh Thần càng trở nên khó coi hơn. Ông ta biết không thể cứ tiếp tục thế này nữa, phải hạ gục người phụ nữ này và Linh Tổ kia, bởi vì chỉ có hạ gục hai người này thì mới có thể dùng họ để uy hiếp nhóm Diệp Quân.
Ông ta biết thân phận của người phụ nữ này, nữ chủ nhân hiện tại của vũ trụ Quan Huyên!
Thân phận này vô cùng đặc thù!
Nghĩ tới đây, Tịnh Thần xòe tay, một lệnh bài màu đen từ trong tay ông ta phóng lên trời, lệnh bài ấy bay lên trời xong thì nổ thành luồng sáng màu đen đáng sợ.
Trong ánh sáng đen, một luồng hơi thở mạnh mẽ đột nhiên dâng lên, sau đó, một người đàn ông mặc áo bào đen chậm rãi bước ra.
Mệnh Vận Đại Đế!
Chương 695: Trợ thủ mạnh nhất lịch sử
Tịnh Thần nhìn người đàn ông mặc áo bào đen đi ra, trầm giọng bảo: “Làm phiền Cố tả sứ rồi”.
Cố tả sứ hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng và Đồ ở nơi xa, đang định ra tay thì lúc này Tịnh Thần chỉ vào Nạp Lan Ca: “Hạ họ trước đã!”
Cố tả sứ quay lại nhìn Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch, nhíu mày nói: “Yếu vậy thôi hả?”
Tịnh Thần thấp giọng bảo: “Cố tả sứ đừng coi thường khinh địch, người phụ nữ đó có không ít thần vật, uy lực của thần vật đó cực mạnh, phải hết sức cẩn thận”.
Cố tả sứ cười nhẹ, sau đó tung một quyền về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch từ xa.
Bùm!
Toàn bộ năng lượng phóng ra từ ba quả bom lớn đều bị phá vỡ, cùng lúc đó quyền thế giáng xuống trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.
Rầm!
Một tấm màn chắn vô hình trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch ngăn lại quyền thế của quyền này.
Nhưng Thái Cực Đồ dưới chân Nạp Lan Ca lại rung chuyển kịch liệt, sau đó trở nên mờ mịt.
Tiểu Bạch vội quơ móng vuốt, khôi phục Thái Cực Đồ.
Cố tả sứ trên trời nhìn thấy cảnh này, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Trận pháp phòng ngự mạnh quá!”
Nói rồi ông ta lại liên tiếp tung ra trăm quyền, từng đạo quyền ấn như vũ bão ập về phía Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.
Bùm…
Trong nháy mắt, khu vực Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch đứng bắt đầu vỡ vụn và bị hủy diệt, mà Thái Cực Đồ dưới chân họ cũng nhanh chóng tiêu tán.
Tiểu Bạch vội vàng khôi phục lại Thái Cực Đồ, nhưng do Cố tả sứ không ngừng xuất quyền nên khôi phục đã không còn tác dụng nữa, bởi vì tốc độ hủy diệt của Thái Cực Đồ còn nhanh hơn tốc độ khôi phục của nó!
Nhưng lúc này, một luồng kiếm quang chợt xẹt qua, chém về phía Cố tả sứ.
Cố tả sứ nheo mắt, quyền thế chuyển hướng, đánh về phía bên phải.
Rầm!
Một luồng kiếm quang Lôi Kiếp bất chợt nổ tung, Diệp Quân bị đẩy lùi liên tiếp tới trước mặt Nạp Lan Ca và Tiểu Bạch.
Diệp Quân cầm trường kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn Cố tả sứ trên trời, quanh người hắn đã toát ra kiếm ý Lôi Kiếp vô tận.
Trên trời, Cố tả sứ nhìn chằm chằm Diệp Quân, hơi bất ngờ: “Cảnh giới Đạo Tiên!”
Diệp Quân không nhiều lời, đột nhiên hóa thành kiếm quang phóng lên trời, chém Cố tả sứ.
Thấy Diệp Quân chủ động tấn công, Cố tả sứ cười lạnh lùng: “Nực cười!”
Nói rồi ông ta đập quyền thứ hai xuống.
Ầm!
Quyền này hạ xuống, một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa giáng từ trên trời xuống, dường như sắp nghiền nát vũ trụ đến nơi, cực kỳ kinh hãi.
Nhưng Diệp Quân lại rút kiếm ra chém.
Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm bảy mươi nhát chồng chất!
Ầm!
Nhát kiếm này hạ xuống, một luồng kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bị đánh bay trở về vị trí ban đầu, nhưng cú đấm kinh hoàng của Cố tả sứ cũng bị kiếm của hắn chém vỡ.
Thấy thế, Cố tả sứ trên trời hơi ngạc nhiên: “Kiếm ý mạnh quá…”
Phía dưới, Diệp Quân lau đi vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt hắn rất nặng nề, Cố tả sứ cũng là Mệnh Vận Đại Đế, nhưng mạnh hơn Mệnh Vận Đại Đế bình thường rất nhiều.
Đúng lúc này, giọng của An Nam Tịnh trên trời đột nhiên vang lên: “Tiểu Bạch, giúp hấn đi!”
Nghe An Nam Tịnh nói thế Tiểu Bạch chớp mắt, nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân vội nói ngay: “Không… Không cần đâu…”
Tiểu Bạch giúp đỡ?
Hắn vẫn sợ!
Mà lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay đến trước mặt Diệp Quân, móng vuốt của nó bỗng móc ra một tấm bùa màu đen, dán lên vai Diệp Quân.
Vèo!
Lập tức, khí thế của Diệp Quân bỗng chốc tăng vọt, trong nháy mắt, hắn đã từ cảnh giới Đạo Tiên nâng lên thành cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên!
Nhưng vẫn chưa dừng lại.
Tiểu Bạch lại ấn móng vuốt vào đầu mày của Diệp Quân.
Ầm!
Diệp Quân lập tức từ cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên nâng lên thành cảnh giới Thần Đế, mà khi hắn còn đang ngớ người, Tiểu Bạch bỗng dùng hai móng vuốt ôm lấy đầu hắn xoa nhẹ, từng làn linh khí đáng sợ không ngừng rót vào trong cơ thể hắn.
Ầm!
Diệp Quân từ cảnh giới Thần Đế nâng thẳng lên cảnh giới Đại Đế!
Đại Đế!
Đầu óc Diệp Quân trống rỗng!
Mới đó đã lên đến Đại Đế rồi ư?
Nhưng vẫn chưa kết thúc, Tiểu Bạch lật tay trái lên, trong móng vuốt của nó xuất hiện một cái khiên cổ màu đỏ đồng, nó đặt khiên cổ vào tay trái của Diệp Quân, hắn cầm lấy khiên, cảm nhận được sức mạnh yêu thú cực kỳ đáng sợ!
Như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhị Nha nơi xa, khiên cổ màu đỏ đồng này giống hệt sừng trên đầu Nhị Nha!
Chẳng lẽ được làm từ sừng của Nhị Nha cô nương?
Mà lúc này, Tiểu Bạch lại bỗng đưa móng vuốt ra.
Ù!
Ở nơi sâu trong tinh không, một tiếng kiếm ngân bỗng nhiên vang vọng, giây tiếp theo, một thanh kiếm phá không bay tới, cuối cùng vững vàng dừng lại trên móng vuốt của nó.
Thanh kiếm này có tên là kiếm Thanh Huyên!
Tiểu Bạch đặt kiếm Thanh Huyên vào tay Diệp Quân…
Tay trái cầm khiên phòng ngự số một thế gian!
Tay phải cầm lợi kiếm sắc bén nhất thế gian!