Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2816: Thu phục

Bây giờ Tiểu Tháp sắp không theo kịp suy nghĩ của hai người này nữa rồi, nói chuyện mà cứ có ẩn ý.

Diệp Quân cười nói: “Cô nương nói cái lợi thử xem?”

Toại Cổ Kim chậm rãi nói: “Trước hết, trong các vũ trụ đã được quan sát hiện tại, ngoài nền văn minh tổ trong truyền thuyết ra thì nền văn minh Cựu Thổ là nền văn minh vũ trụ cao cấp nhất, nếu Diệp công tử muốn nâng cao thực lực thì nơi này là phù hợp nhất với Diệp công tử, dĩ nhiên ta sẽ cố gắng hết sức để giúp Diệp công tử nâng cao thực lực”.

Diệp Quân mỉm cười, nhưng không nói gì.

Toại Cổ Kim nói tiếp: “Thứ hai, nếu Diệp công tử ở lại đây, có thể hiểu rõ về trật tự của ba nền văn minh lớn. Cho dù là luyện võ đạo hay thiết lập trật tự, nhắm mắt làm liều là điều không thể, chỉ có sự hiểu biết điểm mạnh và điểm yếu của người khác mới có thể cải thiện bản thân, cũng có thể cảnh báo bản thân, tất nhiên ta cũng sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ Diệp công tử”.

Diệp Quân vẫn không nói gì.

Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Ngoài ra, ta cũng sẽ chống lại Thương Hồng Y cùng với Diệp công tử, dù sao bây giờ chúng ta cũng đã là đồng minh”.

Diệp Quân không nói gì.

Nhưng Toại Cổ Kim cũng không nói gì.

Cứ thế hai người im lặng hồi lâu, Diệp Quân đột nhiên mỉm cười nói: “Toại cô nương, ta chợt nhớ ra mình còn có một thần vật khác, muốn cô Toại giúp ta nhìn xem”.

Nói rồi hắn đưa kiếm Thanh Huyên cho Toại Cổ Kim.

Toại Cổ Kim nhận lấy kiếm Thanh Huyên, sau khi xem xét một hồi, cô ta đưa kiếm Thanh Huyên cho Diệp Quân rồi nói: “Diệp công tử, ta không nhìn thanh kiếm này nữa, nếu sau này Diệp công tử có tiện, không biết có thể hỏi cô cô của ngươi vài câu thay ta không, chỉ cần một là đủ”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Nếu cô ta tự mình hỏi, hắn sẽ không đồng ý chuyện này, vì hắn không thể quyết định chuyện gì thay cô cô, nhưng nếu hắn tự hỏi, vậy thì chuyện này khá dễ giải quyết.

Mình hỏi cô cô một vấn đề cũng là chuyện rất bình thường.

Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim, bây giờ hắn đã đồng ý điều kiện của đối phương, giờ đến lượt Toại Cổ Kim đưa ra lợi ích tương ứng rồi.

Toại Cổ Kim khẽ gật đầu: “Ta từng đọc Quan Huyên Pháp của Diệp công tử, không thể nói là biết hết toàn bộ vài suy nghĩ của Diệp công tử.

Nhưng có lẽ ta cũng biết một phần, một trong những vấn đề lớn nhất trong trật tự này của Diệp công tử là cực kỳ không thân thiện với những thế lực hàng đầu đó, có thể nói điều này đang gây tổn hại đến lợi ích của họ. Thế nên, bất cứ nơi nào Diệp công tử đến đều sẽ bị các thế lực đỉnh cấp này ghét bỏ, họ sẽ chống lại ngươi, giống như ở Cựu Thổ hiện giờ, ba nền văn minh lớn sẽ không thể dung thứ cho ngươi”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Muốn thiết lập trật tự mới thì phải lật đổ trật tự cũ”.

Toại Cổ Kim bình tĩnh nói: “Nhưng Diệp công tử, ngươi phải hiểu đợi sau khi trật tự của ngươi được thiết lập, các tông môn và thế gia bên dưới đó sẽ được thăng cấp, cuối cùng họ sẽ trở thành một cấp bậc quyền quý mới, nói cách khác, một số cấp bậc sẽ tồn tại mãi mãi, ngươi không thể bị tiêu diệt”.

Nói đến đây, cô ta dừng lại, sau đó nói: “Tha cho ta nói thẳng, Diệp công tử, nhà họ Diệp của ngươi có thể là cấp bậc quyền quý lớn nhất đó, những người ở cấp thứ hai là những người có quan hệ ở bên cạnh ngươi, chẳng hạn như gia tộc nhà vợ ngươi, gia tộc bạn bè của ngươi, những người ở cấp thứ ba là gia tộc thân thích của gia tộc bên vợ và bạn bè của ngươi”.

Nói rồi cô ta khẽ lắc đầu: “Một người đắc đạo thì cả nhà thăng thiên? Có quan hệ đấy, đều có thể thăng thiên”.

Diệp Quân trầm lặng.

Toại Cổ Kim nói tiếp: “Diệp công tử, ngươi có thể tự kỷ luật, thực sự nghĩ cho tất cả chúng sinh trên thế giới, nhưng ngươi có thể đảm bảo những người xung quanh ngươi cũng nghĩ như vậy không?”

Cô ta thở dài: “Diệp công tử, ngươi có thể kỷ luật bản thân là vì trong nhà có mấy người bất khả chiến bại chống đỡ, quyền thế và tiền bạc không có sức hấp dẫn với ngươi, nhưng không phải ai cũng có lai lịch giống ngươi, thế nên sau khi trật tự của ngươi thật sự được thiết lập, sẽ không bao lâu nữa, trong trật tự của ngươi sẽ xuất hiện một số lượng lớn các gia thế và tông môn đỉnh cấp, họ là quyền quỳ mới, lúc đó…”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Có Quan Huyên Pháp”.

Toại Cổ Kim nhìn Diệp Quân: “Ngươi đúng là một đứa trẻ ngây thơ”.

Diệp Quân: “…”

Toại Cổ Kim lắc đầu: “Với những quyền quý đó, luật pháp là gì chứ? Chỉ để nghịch đùa thôi”.

Diệp Quân muốn nói gì đó, Toại Cổ Kim lại nói: “Hơn nữa còn có thể muốn chơi kiểu gì cũng được, lúc chúng cần thì luật là chính nghĩa, lúc bọn họ không cần thì luật là trò đùa. Nói một cách đơn giản, nếu không có cơ chế giám sát mạnh, họ có thể coi thường mọi thứ”.

Diệp Quân im lặng không nói, hắn không thể cãi lại được.

Toại Cổ Kim không nói gì, nhưng lại đang mong đợi điều gì đó.

Diệp Quân bỗng nói: “Vậy Toại cô nương thấy sao?”

Toại Cổ Kim nhìn hắn, trên môi nở nụ cười hiếm hoi, giọng nói trở nên nhẹ nhàng hơn bình thường: “Nền văn minh Cựu Thổ bọn ta đã có ba nền văn minh rồi, Diệp công tử hoàn toàn có thể dẫn dắt vũ trụ Quan Huyên gia nhập vào bọn ta, mọi người đều có thể cùng nhau phát triển, cùng giám sát lẫn nhau, cùng hạn chế lẫn nhau”.

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân cả người tê cả lại.

Hắn vốn dĩ muốn thu phục đối phương.

Nhưng hắn không ngờ đối phương cũng muốn thu phục hắn.
Chương 2817: Cảnh giới Vực Chủ

Gia nhập Cựu Thổ!

Diệp Quân yên lặng.

Toại Cổ Kim nói tiếp: “Có rất nhiều lợi ích. Một khi gia nhập Cựu Thổ, chúng ta sẽ là liên minh, đến lúc đó, người trong Tiểu Tháp của ngươi cũng có thể tu luyện ở Cựu Thổ. Mà nếu được tu luyện ở Cựu Thổ thì tốc độ thăng cấp của bọn họ ít nhất sẽ gấp mấy chục lần hiện tại. Không chỉ vậy, về sau mọi người chính là một liên minh, mọi chuyện cùng tiến cùng lùi, việc này trước mắt đối với ngươi mà nói là sự trợ giúp rất lớn, không phải sao?”

Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim: “Nhưng vấn đề sau này thì sao?”

Toại Cổ Kim khẽ cười đáp: “Chuyện của sau này thì có thể để sau này hẵng nói tiếp.”

Diệp Quân: “…”

Toại Cổ Kim tiếp tục nói: “Ta biết ngươi đang lo lắng gì. Ngươi đang sợ bị ta gài, đúng không?”

Diệp Quân khẽ cười nói: “Ta không có ý này.”

Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Ngươi có, ngươi rất đề phòng ta, sợ ta bán ngươi đi mất.”

Diệp Quân cười gượng: “Không đến mức đó.”

Toại Cổ Kim nói: “Diệp công tử, quay lại chủ đề vừa nãy của chúng ta. Vấn đề trật tự, nếu đã có một vài vấn đề giai cấp thì sẽ không bao giờ có thể giải quyết triệt để được. Vậy thì tại sao chúng ta không thay đổi cách suy nghĩ khác, chúng ta không cần triệt tiêu họ mà chúng ta cùng tồn tại với họ. Mà muốn cùng tồn tại với họ thì trước tiên ngươi phải tìm hiểu rõ về bọn họ. Giống như bây giờ, trong Cựu Thổ có ba nền văn minh, ba nền văn minh có thể phát triển được đến trình độ hiện tại thì cũng đã đủ để chứng minh ba nền văn minh này đểu có chỗ đáng để áp dụng. Chế độ của bọn họ không chắc đã kém hơn của ngươi. Nếu đã như vậy, tại sao trước tiên không hiểu rõ về họ trước, sau đó tiếp thu những ưu điểm của họ để hoàn thiện trật tự của mình?”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Toại cô nương nói rất có lý. Ta cũng biết nếu bây giờ ta có thể gia nhập Cựu Thổ thì sẽ thu được rất nhiều lợi ích. Chỉ là, Cựu Thổ có bằng lòng để ta gia nhập hay không?”

Toại Cổ Kim đáp: “Khá khó khăn, nhưng nếu ngươi gật đầu đồng ý. Thì việc gia nhập Cựu Thổ có thể giao cho ta.”

Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim: “Cô có cách sao?”

Toại Cổ Kim đáp: “Cố gắng là được.”

Diệp Quân cười nói: “Được.”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Diệp công tử, bây giờ có ba việc cần làm. Việc thứ nhất là gia tăng thực lực của ngươi, mà muốn gia tăng thực lực của ngươi thì trước tiên phải kiểm tra thực lực của ngươi đã, để xem thử giới hạn của ngươi. Việc thứ hai là đối phó với Thương Hồng Y. Tuy bây giờ cô ta không có bất kỳ động tĩnh gì nhưng chắc chắn cô ta sẽ không cứ như vậy mà bỏ qua. Vì vậy chúng ta phải cẩn thận thảo luận một chút, nghĩ thử xem tiếp theo cô ta có thể sẽ có những hành động gì, như vậy chúng ta mới có thể làm trước được công tác phòng bị, tránh bị cô ta đánh cho đến mức không kịp trở tay.”

Nói đến đây, cô ta ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Việc thứ ba, đó chính là gia nhập Cựu Thổ. Bây giờ ba nền văn minh lớn của Cựu Thổ đều căm thù ngươi. Vì vậy đầu tiên chúng ta phải thay đổi ấn tượng của bọn họ đối với ngươi. Những việc này thì ngươi không cần quan tâm, ta sẽ xử lý.”

Diệp Quân gật đầu: “Được.”

Toại Cổ Kim nói: “Trước tiên chúng ta sẽ đi kiểm tra thực lực của ngươi một chút.”

Diệp Quân có phần tò mò: “Kiểm tra bằng cách nào?”

Toại Cổ Kim đáp: “Đi theo ta.”

Dứt lời, cô ta dẫn theo Diệp Quân trực tiếp biến mất.

Chẳng mấy chốc hai người đã tới một tinh hà. Cách đó không xa có những cây cột thần đồng đen sừng sững giữa tinh không.

Diệp Quân đưa mắt nhìn qua, những cây cột thần đồng đen này phải có hơn chục nghìn cây, đỡ một chiếc khay tròn đồng đen khổng lồ. Mà ở giữa khay vẽ đầy các loại phù văn thần bí.

Diệp Quân có phần tò mò: “Đây là…?”

Toại Cổ Kim đáp: “Tế đàn Thần Võ, là thánh địa tu luyện của nền văn minh Toại Minh ta, nếu khởi động trận pháp ở bên trong thì mỗi ngày phải tiêu hao hai mươi sáu đế nguyên mạch cực phẩm.”

Nghe vậy, Diệp Quân nhất thời cả kinh: “Tu luyện một ngày mà phải tiêu hao hết hai mươi sáu đế nguyên mạch cực phẩm sao?”

Toại Cổ Kim gật đầu.

Diệp Quân quay đầu nhìn tế đàn Võ Thần, trong mắt tràn đầy sự tò mò: “Toại cô nương, ta có thể tu luyện ở đây không?”

Toại Cổ Kim đáp: “Nếu ngươi tự mình bỏ tiền ra thì có thể.”

Sắc mặt Diệp Quân lập tức tối sầm lại.

Toại Cổ Kim nói: “Đi theo ta.”

Dứt lời, cô ta dẫn theo Diệp Quân đi về phía tế đàn.

Diệp Quân đột nhiên hơi hiếu kỳ: “Toại cô nương, Thương Hồng Y đang ở cảnh giới nào?”

Toại Cổ Kim đáp: “Cảnh giới Vực Chủ.”

Diệp Quân quay đầu nhìn cô ta: “Cảnh giới Vực Chủ sao?”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Vượt lên trên vạn đạo, ra lệnh cho vạn đạo vạn pháp. Ba nền văn minh lớn bọn ta đều không ngờ cô ta lại đạt được đến trình độ đó, cô ta đã che giấu rất kỹ.”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Cảnh giới Vực Cảnh của ta vẫn còn có chút thua kém cô ta.”

Toại Cổ Kim liếc nhìn hắn, không nói gì.

Kỳ thực so với Thương Hồng Y, cô ta cảm thấy Diệp Quân càng yêu nghiệt hơn. Xét về cảnh giới thì hắn đang ở cảnh giới Đại Đế, nhưng xét về sức mạnh chiến đấu thì hắn gần như là bất khả chiến bại dưới cảnh giới Vực Chủ. Nếu ngày đó không phải hắn bị ba người ở cảnh giới Bất Hủ Đế Chủ bao vây tấn công bị thương, thì có lẽ hắn đã có thể đánh một trận với Thương Hồng Y rồi. Ngày đó với hắn của bây giờ chắc chắn không thể đánh lại được Thương Hồng Y.

Lúc này, Diệp Quân lại hỏi: “Vậy Bi Tâm Từ cô nương đang ở cảnh giới nào?”
Chương 2818: So tài

Toại Cổ Kim đáp: “Giống như ngươi, không tu luyện cảnh giới.”

Diệp Quân: “…”

Toại Cổ Kim nói tiếp: “Những cường giả đỉnh cao chân chính đều đi theo con đường của riêng mình.”

Diệp Quân nói: “Bi Tâm Từ mạnh hơn hay là Thương Hồng Y mạnh hơn?”

Toại Cổ Kim đáp: “Họ Bi.”

Trả lời không chút do dự.

Diệp Quân lại hỏi: “Toại cô nương, nàng ấy không phải là người của nền văn minh Toại Minh các cô sao? Vậy tại sao nàng ấy lại phản bội các người?”

Toại Cổ Kim quay đầu nhìn Diệp Quân: “Ngươi đừng có tò mò như vậy được không?”

Diệp Quân: “…”

Toại Cổ Kim nhẹ giọng nói: “Nàng ấy có sự kiên trì của nàng ấy, chúng ta cũng có sự kiên trì của mình, vì vậy khó tránh khỏi xảy ra xung đột.”

Diệp Quân nhìn cô ta, đại khái đã hiểu ra được một chút.

Toại Cổ Kim nói: “Cốt lõi của trật tự chính là tín ngưỡng. Mà cốt lõi của tín ngưỡng là nhân từ, ngươi càng nhân từ thì chúng sinh sẽ càng tín ngưỡng ngươi. Nhưng, việc này cũng có hai nhược điểm. Thứ nhất là ngươi sẽ ngày càng phụ thuộc vào sức mạnh tín ngưỡng, loại sức mạnh sẽ khiến cho con người ta bị trầm mê. Một khi ngươi phụ thuộc vào nguồn sức mạnh này thì ngươi sẽ trở thành đầy tớ của nó. Thứ hai, đó chính là con đường này là một con đường cực kỳ khó đi, bởi vì trước mắt ngươi chỉ có một vật tham chiếu, mà vật tham chiếu này còn ở trong truyền thuyết.”

Diệp Quân nói: “Nền văn minh Tổ sao?”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Đúng vậy.”

Diệp Quân hỏi: “Toại cô nương, cô có thể nói một chút về nền văn minh Tổ này không?”

Toại Cổ Kim đáp: “Tương truyền, đây chính là khởi nguồn của tất cả nền văn minh, trước mắt đã dự đoán ra được điểm bắt nguồn của tất cả các nền văn minh trong vũ trụ chính là từ nền văn minh Tổ này, còn cụ thể thì ta cũng không rõ.”

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn tinh không sâu thẳm, nhẹ giọng hỏi: “Toại cô nương, cô thông minh như vậy, vậy cô có biết vũ trụ này rộng lớn bao nhiêu không?”

Toại Cổ Kim đáp: “Không biết.”

Diệp Quân yên lặng.

Toại Cổ Kim nói tiếp: “Ta từng đi qua một tinh cầu rất nhỏ. Ở tinh cầu đó, nền văn minh võ đạo cực kỳ thấp, thấp đến nỗi cả đời bọn họ cũng không thể đi ra khỏi được tinh vực của họ. Những tinh quang mà bọn họ nhìn thấy, chỉ là những tinh quang mấy triệu năm trước phát ra. Khi bọn họ nhìn thấy tinh cầu tỏa ra nguồn sáng cũng đã bị hủy diệt, thì trong vũ trụ này, bọn họ cực kỳ lẻ loi.”

Dứt lời, cô ta nhìn Diệp Quân: “Cha ngươi từng nói một câu, ngươi còn nhớ không?”

Diệp Quân hỏi: “Câu gì?”

Toại Cổ Kim đáp: “Là vũ trụ quan sát được.”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ý của cô là cha ta đã từng nhìn thấy vũ trụ không thể quan sát sao?”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Khi ông ấy nói câu đó, là đang nói với ngươi, cũng chính là nói, vũ trụ mà bây giờ ngươi có thể tiếp xúc được là vũ trụ có thể quan sát được, mà ông ấy có thể nói ra câu này hiển nhiên là ông ấy đã đi qua vũ trụ không thể quan sát được.”

Diệp Quân mỉm cười, vẫn là cha có bản lĩnh.

Toại Cổ Kim nói: “Vũ trụ mà ta vừa nãy nói, bọn họ cả đời đều không thể rời khỏi thiên hà của họ. Mà những thứ mà bọn họ quan sát được, cũng chỉ có trong thiên hà của họ, hơn nữa bởi vì họ chỉ toàn truyền bá, nên những thứ mà bọn họ nhìn thấy trong vũ trụ đều là những thứ đã từng xảy ra. Nói cách khác, đây chính là hạn chế.”

Diệp Quân khẽ nhíu mày: “Hạn chế sao?”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Mỗi vũ trụ, mỗi thiên hà đều có hạn chế của riêng mình, nền văn minh bậc thấp có hạn chế bậc thấp, nền văn minh bậc cao nhất định có hạn chế bậc cao.”

Dứt lời, cô ta nhìn Diệp Quân: “Cũng chính là nói, chúng ta nhất định cũng có hạn chế của chúng ta, mà hạn chế này được hình thành từ vũ trụ tự nhiên hay là vì con người?”

Diệp Quân yên lặng.

Toại Cổ Kim bỗng nhiên nói: “Ta có thể hỏi ngươi một câu không? Có thể hơi mạo muội.”

Diệp Quân cười nói: “Cô hỏi đi.”

Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Ngươi là người yếu nhất trong nhà ngươi phải không?”

Diệp Quân gật đầu: “Gần như vậy.”

Dứt lời, hắn lắc đầu bật cười.

Toại Cổ Kim gật đầu, không nói thêm gì nữa, cô ta đã hiểu ra một số chuyện rồi.

Rất nhanh, hai người đã đến chính giữa tế đàn Võ Thần, Toại Cổ Kim quay đầu nhìn sang bên cạnh: “Làm phiền rồi.”

Vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra, ông ta mặc một chiếc áo vải đơn giản, thắt lưng thắt một sợi dây thừng dày, mái tóc dài xõa vai, đôi mắt ẩn chứa một luồng sức mạnh áp lực vô hình, thân hình mạnh mẽ, khác với thói tục.

Diệp Quân quay đầu nhìn Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim nói: “Ngươi đánh nhau với ông ta, dùng thủ đoạn gì cũng được.”

Dứt lời cô ta xoay người xuất hiện ở bên ngoài tế đàn.

Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên đột nhiên biến mất, đồng tử Diệp Quân chợt co rút, chắn ngang thanh kiếm chặn lại.

Ầm!

Chỉ trong chốc lát, cả người hắn bay ngược ra ngoài. Nhưng chính vào lúc hắn sắp bay ra khỏi tế đàn Thần Võ thì một luồng sức mạnh thần bí giống như một bức tường ngăn hắn lại. Nhưng điều này cũng khiến hắn bị thương lần thứ hai, hắn chỉ cảm thấy toàn thân sắp vỡ nát, một ngụm máu tươi từ từ chảy ra từ khóe miệng hắn.

Ở phía xa xa, người đàn ông trung niên nhìn hắn, ánh mắt bình tĩnh.

Diệp Quân lau vết máu ở khóe miệng. Giây tiếp theo, hắn đột nhiên biến mất, trong nháy mắt một thanh kiếm đã chém tới trước mặt người đàn ông, mà người đàn ông giơ nắm đấm lên, sức mạnh cường đại vậy mà lại đánh tan được kiếm quang của Diệp Quân trong giây lát, mà Diệp Quân cũng trực tiếp bay ra ngoài, lần nữa đập mạnh vào luồng sức mạnh thần bí đó.

Người đàn ông trung niên cũng không tiếp tục tấn công, ông ta nhìn nắm đấm của mình, trên nắm đấm đã có những vết nứt, máu tươi chảy ra.

Ở phía xa xa, giọng nói của Toại Cổ Kim đột nhiên vang lên từ trong đầu Diệp Quân: “Không cần phải nương tay, ông ta chính là võ quan đứng đầu của nền văn minh Toại Minh ta. Trong các cường giả của toàn bộ nền văn minh Toại Minh thì có thể xếp vào top bốn người đứng đầu.”
Chương 2819: Nghèo

Quan võ đứng đầu.

Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên đó, phải nói là thực lực của người đàn ông trước mặt khiến hắn rất ngạc nhiên, vì người đàn ông này mạnh hơn các vị Bất Hủ Đế Chủ, mạnh hơn rất nhiều.

Không nghĩ nhiều Diệp Quân biến thành một tia kiếm quang rồi biến mất khỏi đó.

Vèo!

Một tia kiếm quang xoẹt qua.

Ở đằng xa, người đàn ông trung niên bỗng giơ tay phải ra, lòng bàn tay hướng ra ngoài, sau đó nhẹ nhàng ấn xuống, sức mạnh đáng sợ trào ra từ lòng bàn tay, cưỡng ép chống lại nhát kiếm của Diệp Quân cách đó vài trượng.

Tay phải Diệp Quân cầm kiếm xoay một vòng.

Hai luồng kiếm ý cùng xuất hiện, thế kiếm cực mạnh thoáng chốc đánh tan sức mạnh của người đàn ông trung niên, kiếm đâm thẳng vào người trung niên, lúc này người đàn ông trung niên bỗng trở nên hư ảo.

Nhát kiếm đâm vào không khí.

Diệp Quân xoay người chém ngang, kiếm quang như vũ bão.

Khoảnh khắc hắn quay người lại, một luồng quyền mang giáng xuống, mạnh mẽ như sấm sét, bóp méo thời không ở đó, dưới uy lực của quyền quang đáng sợ này, kiếm quang của Diệp Quân thoáng chốc bị nghiền nát, uy lực sức mạnh khiến hắn lùi về sau, lúc này người đàn ông trung niên bỗng biến mất khỏi đó, chỉ trong chốc lát, trên cả tế đàn Thần Võ bị vô số quyền quang nhấn chìm.

Lúc này tế đàn Thần Võ rung chuyển dữ dội.

Vù!

Đúng lúc này, một tiếng kiếm kêu chợt vang lên trên tế đàn Thần Võ, sau đó vô số quyền mang bị xé toạc thành một lỗ hổng, kiếm quang như biển bao trùm toàn bộ tế đàn Thần Võ.

Chiến đấu kịch liệt!

Trên tế đàn Võ Thần, kiếm quang và quyền mang đan vào nhau.

Lúc này Diệp Quân cũng đã dùng hết sức, khí tức kiếm đạo toát ra từ trên người hắn không thua kém gì khí tức võ đạo của người đàn ông trung niên.

Hai bên đều không ai thua ai.

Bên ngoài, Toại Cổ Kim vẫn luôn quan sát chiến trường ở tế đàn Thần Võ, tất cả chi tiết đều không lọt khỏi mắt cô ta.

Ầm!

Đúng lúc này, một luồng khí tức võ đạo đáng sợ bỗng bộc phát từ tế đàn Thần Võ, sau đó toàn bộ kiếm quang lập tức bị dập tắt.

Chỉ thấy người đàn ông trung niên chậm rãi bay lên, lúc này khí tức tỏa ra quanh người hắn đã không còn là khí tức võ đạo nữa mà là từng luồng khí tức đạo pháp đáng sợ, khí tức kiếm đạo của Diệp Quân hoàn toàn đã bị áp chế trước khí tức đạo pháp này.

Diệp Quân nhíu mày, lúc này hắn cảm nhận được sức mạnh áp bức cực kỳ khủng khiếp, như có một tảng đá cực lớn đè lên tim.

Người đàn ông trung niên bỗng xòe bàn tay ra, sau đó đè mạnh xuống, cả tế đàn Thần Võ bắt đầu rung chuyển cực mạnh, từng luồng khí tức đạo pháp đáng sợ nghiền ép về phía Diệp Quân, lúc này tinh vực ngoài tế đàn Thần Võ đều bắt đầu trở nên hư ảo.

Lúc này tế đàn Thần Võ đã không thể khóa chặt hoàn toàn sức mạnh của người đàn ông trung niên.

Diệp Quân hít sâu một hơi, huyết mạch phong ma trong người bỗng dâng trào.

Thoáng chốc hắn biến thành tia kiếm quang màu đỏ rồi bay lên trời, đâm mạnh vào người đàn ông trung niên.

Ầm!

Trong tinh không, một tiếng nổ chói tai bỗng vang lên, sau đó trên tế đàn Thần Võ, những luồng khí tức sức mạnh đáng sợ không ngừng lan ra xung quanh, cũng may tế đàn Thần Võ có kết giới bí ẩn phong ấn, bao trùm làn sóng xung kích của tất cả sức mạnh trên tế đàn Thần Võ, nếu không tinh vực này đều bị phá hủy.

Một lúc lâu sau, trên tế đàn Thần Võ mới trở lại bình thường.

Diệp Quân và người đàn ông trung niên đối mặt với nhau, một vệt máu chảy ra từ khóe miệng Diệp Quân.

Ở đằng xa, trên người của người đàn ông trung niên đó có mười mấy vết kiếm khá sâu.

Người đàn ông trung niên nhìn hắn, không nói gì thêm, xoay người biến mất khỏi đó.

Lúc này Toại Cổ Kim xuất hiện trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân lau vết máu trên khóe miệng: “Sức mạnh vừa rồi của ông ta là gì thế?”

Toại Cổ Kim nói: “Sức mạnh vạn đạo vạn pháp, nhưng ông ta chỉ mượn thôi, chứ không phải mệnh lệnh, thế nên uy lực không bằng Thương Hồng Y”.

Diệp Quân nói: “Rất mạnh”.

Toại Cổ Kim nói: “Nếu ngươi sử dụng sức mạnh tín ngưỡng và sức mạnh huyết mạch, cộng thêm thanh kiếm này của ngươi nữa, ngươi và ông ta ít nhất có thể ngang nhau”.

Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim: “Cô muốn tăng thực lực giúp ta à?”

Toại Cổ Kim gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân hỏi: “Tại sao?”

Toại Cổ Kim hỏi ngược lại: “Tại sao ngươi không dùng sức mạnh tín ngưỡng?”

Thật ra điều mà ta thực sự tò mò là sức mạnh tín ngưỡng của Diệp Quân, từ đầu đến giờ, Diệp Quân chưa từng sử dụng sức mạnh tín ngưỡng nữa, mà cô ta biết rất rõ kể từ lần trước Diệp Quân sử dụng sức mạnh tín ngưỡng để đánh lại Đạo Chiếu đến nay, sức mạnh tín ngưỡng của Diệp Quân chắc chắn đã có sự thay đổi rất lớn.

Dù sao những người tin tưởng hắn đó đều tu luyện trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Ta cũng không giấu gì cô, hai nguyên nhân, một là ta không muốn mình ỷ lại quá nhiều vào sức mạnh tín ngưỡng, hai là cũng phải để lại chiêu cuối chứ, đúng không?”

Toại Cổ Kim khá ngạc nhiên trước lời nói thật của Diệp Quân, cô ta nhìn Diệp Quân rồi nói: “Thực lực hiện tại của ngươi đã rất rất mạnh, trong toàn bộ vũ trụ người có được sức mạnh ở tuổi của ngươi đúng là rất hiếm có, nhưng vậy vẫn chưa đủ, vì những việc ngươi làm cực kỳ khó khăn, kẻ thù mà ngươi phải đối mặt rất mạnh, mà ngươi thì lại chưa tu luyện được cảnh giới của mình. Thế nên, nếu muốn tăng thực lực của mình, ngươi chỉ có thể chiến đấu, chiến đấu thật mạnh mẽ, qua đó luyện được kiếm ý và ý thức chiến đấu của ngươi đến cực hạn, vì vừa rồi ta xem ngươi đánh nhau, bây giờ ngươi chưa đạt đến giới hạn của mình”.

Diệp Quân nói: “Bây giờ ta nên làm sao?”

Toại Cổ Kim nhìn tế đàn Thần Võ dưới chân: “Tu luyện ở trong này”.

Diệp Quân nói thẳng: “Ta không có tiền”.

Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Cho nợ trước”.

Diệp Quân vội nói: “Sau này cha ta trả được không?”

Toại Cổ Kim nhìn hắn, không nói gì.

Diệp Quân mỉm cười: “Ta nghèo thật mà”.
Chương 2820: Bất lực

Toại Cổ Kim bỗng nhiên xòe bàn tay ra, một quyển trục xuất hiện trong tay cô ta, cô ta đưa quyển trục cho Diệp Quân: “Đây là giấy nợ, ta đã viết rồi, ngươi chỉ cần ký tên, lấy máu của ngươi rồi ấn vào là được”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Toại cô nương, ta là kiếm tu, lời hứa của ta đáng giá ngàn vàng”.

Toại Cổ Kim ngắt lời hắn: “Đừng nói mấy lời này, ký tên đi”.

Diệp Quân: “…”

Cuối cùng Diệp Quân vẫn ký tên mình vào, còn đóng dấu vân tay.

Toại Cổ Kim cất giấy nợ đi: “Lát nữa ta sẽ mở tế đàn Thần Võ này, ta sẽ mở ra hình thức luyện tập có độ khó cao nhất cho ngươi, sau khi vào trong, ngươi sẽ điên cuồng chiến đấu, những người chiến đấu với ngươi đều là hiền nhân các đời của nền văn minh Toại Minh ta, võ đạo của họ đều khác nhau, cuối cùng ngươi có thể hấp thụ được bao nhiêu còn tùy thuộc vào sự lĩnh hội của ngươi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Toại Cổ Kim bỗng xòe tay ra, một quả hạch vàng óng xuất hiện trong tay cô ta, cô ta đưa cho Diệp Quân: “Uống đi”.

Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim: “Đây là?”

Toại Cổ Kim nói: “Quả hạch sinh mệnh, yên tâm, không phải làm cho ngươi biến thành một loại trái cây, mà là một biểu tượng của thân phận. Khi nhìn thấy quả hạch này, các bậc hiền nhân của thế hệ trước mới coi ngươi là người của họ, nếu không họ sẽ đánh ngươi đến chết”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta tin Toại cô nương”.

Nói rồi hắn cầm lấy quả hạch.

Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Nếu ngươi tin ta thì sẽ không nói câu này, tất nhiên ta cũng có thể hiểu được”.

Nói rồi cô ta xoay người rời đi.

Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim rời đi, hắn rất cảnh giác với người phụ nữ này, hơn nữa cực kỳ cảnh giác, mỗi lần người phụ nữ này làm chuyện gì, hắn đều phải suy xét cẩn thận, sợ đối phương sẽ có ẩn ý gì đó.

Diệp Quân thở dài.

Bắt đầu từ Phạn Chiêu Đế, hắn phát hiện kẻ địch ngày càng không đơn giản.

Có đôi lúc hắn cảm thấy rất mệt mỏi.

Cứ tiếp tục như thế, bản thân hắn cũng cảm thấy đầu óc mình sắp hỏng luôn rồi.

Chủ nhân Bút Đại Đạo.

Thương Hồng Y.

Còn Toại Cổ Kim trước mặt này nữa.

Diệp Quân bỗng nói: “Tháp gia, ngươi giúp đỡ ba đời, có quen với người nào thông minh không? Giới thiệu cho ta đi”.

Tiểu Tháp nói: “Có hai người”.

Diệp Quân vội nói: “Ai?”

Tiểu Tháp nói: “Đinh chủ mẫu, Mộ cô nương”.

Diệp Quân vội nói: “Ngươi có thể liên hệ với họ giúp ta không?”

Tiểu Tháp nói: “Không thể”.

Diệp Quân khó hiểu nói: “Tại sao?”

Tiểu Tháp nói: “Thể diện của ta không đủ”.

Diệp Quân lập tức sầm mặt.

Tiểu Tháp nói: “Này, ngươi đừng không xem Tháp gia ra gì nhé, ta cho ngươi một kế, đảm bảo giải quyết phiền muộn hiện giờ của ngươi”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Kế gì?”

Tiểu Tháp nói: “Kết hôn với người họ Toại đó, như thế ngươi không chỉ có thêm một người giúp đỡ mà còn có một người vợ đức hạnh, thậm chí còn có thể lấy được nền văn minh Toại Minh, có thể nói là một việc được nhiều lợi”.

Diệp Quân gật đầu: “Hay, hay đấy”.

Tiểu Tháp phấn khích nói: “Thật sao? Ta nói cho ngươi biết, đây là ông nội và cha ngươi làm đấy. Thật xin lỗi, ta không có ý gì khác, ta không nói gì nữa cả”.

Diệp Quân: “…”

Ngay lúc này, trận pháp dưới chân hắn bỗng khởi động, một tia sáng màu xanh bao quanh hắn, hắn lập tức được dịch chuyển đến một thời không hư vô.

Diệp Quân siết chặt kiếm Thanh Huyên, cảnh giác nhìn xung quanh, ngay sau đó hắn biến sắc.

Ở bên ngoài.

Trong tinh không, Toại Cổ Kim nhìn tế đàn Thần Võ ở đằng xa, im lặng không nói gì.

Lúc này, quan võ đứng đầu đột nhiên xuất hiện bên cạnh Toại Cổ Kim, ông ta nhìn về tế đàn Thần Võ: “Muội thật sự muốn để hắn gia nhập vào Cựu Thổ sao?”

Toại Cổ Kim gật đầu.

Quan võ đứng đầu nhíu mày, ông ta quay sang nhìn Toại Cổ Kim: “Này, muội có ý đồ gì thế?”

Toại Cổ Kim nở nụ cười chua xót: “Ca, huynh cũng giống hắn, đều nghĩ ta đang có mưu đồ gì sao?”

Quan võ đứng đầu gật đầu: “Ừ”.

Y biết tính cách của muội nhà mình, làm chuyện gì cũng có lý do cả.

Toại Cổ Kim nhìn tế đàn Thần Võ ở đằng xa, khẽ nói: “Huynh nghĩ sao về người đàn ông này?”

Quan võ đứng đầu nói: “Yêu nghiệt tuyệt thế, Cựu Thổ không có đối thủ của hắn”.

Toại Cổ Kim gật đầu: “Hắn rất cảnh giác với muội, sợ muội lừa hắn, tất nhiên muội có thể hiểu điều này. Hắn có lúc rất thông minh, nhưng có lúc lại thực sự khá ngu ngốc”.

Quan võ đứng đầu quay sang nhìn Toại Cổ Kim.

Sắc mặt Toại Cổ Kim lộ ra vẻ chua xót: “Huynh có biết cô cô và cha của hắn mạnh đến mức nào không? Muội có thể đoán, thật ra thực lực của cô cô và cha hắn đã vượt qua tất cả các nền văn minh hiện nay, thậm chí còn vượt qua cả nền văn minh Tổ trong truyền thuyết”.

Nói rồi cô ta từ từ nhắm mắt lại: “Muội bảo hắn gia nhập vào Cựu Thổ là đang lên kế hoạch, nhưng muội không tính kế hắn mà là đang cứu nền văn minh Toại Minh. Cha và cô cô của hắn mạnh như thế, lúc này không đầu hàng thì đợi chết sao? Muội nói hợp tác chỉ là muốn để chúng ta đầu hàng có tôn nghiêm mà thôi”.

Giọng điệu cô ta đầy vẻ bất lực.

Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Chẳng phải cha hắn đã nói không quản hắn mười năm sao?”

Toại Cổ Kim nhắm mắt lại: “Muội tin quái gì họ chứ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK