Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 473: Mong thiếu chủ lập tức trở về

Hai người tới một quán mì, ngày nào cũng ăn thịt đâu có được?

Phải đổi món chứ!

Bát Uyển ăn liên tù tì tám bát mì, ăn sạch sành sanh, đến nước lèo cũng húp sạch, khiến mấy người quanh đó sững sờ.

Đúng lúc này, bầu trời bỗng nứt ra, một tia kim quang phóng xuống.

Thấy thế, người trong thành đều hoảng hốt!

Thần linh của Chân vũ trụ tới rồi!

Trước quán mì, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn trời, sau khi đạo kim quang ấy phóng xuống thì một chàng trai áo trắng chậm rãi bước từ trong đó ra.

Chàng trai áo trắng kia nhìn thẳng Diệp Quân ở bên dưới: "Tới ứng chiến đi!"

Tới ứng chiến đi!

Giọng nói vang vọng cả thành Chư Thiên Vạn Giới như sấm rền.

Trước quán mì, Diệp Quân lấy một chiếc nhẫn không gian ra đặt lên bàn, sau đó nói: "Ông chủ, tiếp tục nấu mì cho cô nương này nhé, tới khi cô ấy ăn no thì thôi!"

Nói rồi hắn đứng dậy, Bát Uyển bỗng kéo tay hắn: "Ngươi sắp đi đánh nhau à?"

Diệp Quân gật đầu cười: "Ừ!"

Bát Uyển nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Ta có thể đánh giúp ngươi!"

Diệp Quân khẽ cười: "Ta tự đánh được!"

Hắn dẫn cô nương này ra ngoài, không phải để lợi dụng cô ấy, hắn chỉ đơn thuần cảm thấy cô nhóc này có thể đi ra bên ngoài xem thử, có lẽ cô ấy có thể đi được xa hơn.

Diệp Quân quay người ngự kiếm bay lên!

Bát Uyển vừa ăn mì, vừa nhìn chàng trai áo trắng trên trời kia với vẻ mặt chẳng mấy tốt lành!

Diệp Quân tới trước mặt chàng trai áo trắng, gã nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Thế hệ trẻ của Chân vũ trụ ta đã tuyên chiến với thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên ngươi, ngươi yên tâm, bọn ta sẽ không ỷ lớn hiếp nhỏ, càng không cậy đông hiếp yếu!"

Diệp Quân gật đầu: "Đánh luôn không?"

Chàng trai áo trắng gật đầu: "Được!"

Dứt lời, gã bỗng bước tới trước một bước.

Ầm!

Một luồng khí thế ngút trời bao trùm lấy Diệp Quân.

Cảnh giới cảnh giới Địa Tiên!

Hơn nữa còn nắm trong tay một loại vực rất mạnh.

Chỉ mới tầm hai mươi mà đã là Địa Tiên, nắm trong tay một loại vực, được xem là yêu nghiệt ở cả Chân vũ trụ.

Thật ra, gã không nên tới đây.

Vì Chân Thần Điện đã công bố thực lực của Diệp Quân, nếu giở hết những con át chủ bài ra thì Diệp Quân có thể đấu với cả Thiên Tiên.

Đổi một cách nó khác, chỉ có thiên tài yêu nghiệt tốp hai mươi trên bảng Chân Võ mới đủ tư cách tới giết Diệp Quân.

Mà gã không phải là yêu nghiệt trong tốp hai mươi.

Nhưng gã vẫn tới đây!

Vì phần thưởng Chân Thần Điện đưa ra quá hấp dẫn.

Một trăm tiệu tiên tinh, một trăm vạn chân nguyên tinh!

Gã không thể nào khước từ!

Ngoài ra, vẫn còn một nguyên nhân nữa.

Gã muốn thành danh.

Diệp Quân là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, nếu giết được Diệp Quân, đồng nghĩa với việc rửa được mối nhục năm xưa Chân vũ trụ phải chịu!

Năm xưa Kiếm Chủ Nhân Gian giết vào trong Chân vũ trụ, Chân vũ trụ chưa từng quên!

Ba nghìn vạn năm qua, Chân vũ trụ vẫn luôn đánh với vũ trụ Quan Huyên, chính là để một ngày nào đó có thể diệt sạch vũ trụ Quan Huyên, rửa mối nhục năm đó.

Mà bây giờ, Kiếm Chủ Nhân Gian đã vô địch, đương nhiên gã sẽ không tới tìm Kiếm Chủ Nhân Gian khiêu chiến!

Đánh không lại cha thì đánh con cũng được chứ nhỉ?

Lúc này, Diệp Quân bỗng biến mất!

Vù!

Thời không nứt ra!

Ba mươi nhát kiếm!

Quan trọng nhất là, nhát kiếm này của Diệp Quân còn dùng cả kiếm ý vô địch!

Một thanh kiếm trực tiếp phá vỡ thế và vực của chàng trai áo trắng kia.

Thấy thế, đồng tử của chàng trai áo trắng rút lại, một giây sau...

Ầm!

Trong sự chứng kiến của người dân toàn thành, chàng trai áo trắng kia bay thẳng ra ngoài, trong lúc bay đi, thân xác và linh hồn của gã vụn vỡ từng chút một.

Giết trong một nhát kiếm.

Tất cả mọi người đều chấn động.

Nhưng ngay lúc này, linh hồn đã vụn vỡ của chàng trai áo trắng kia bắt đầu ngưng tụ lại.

Áp chế duy độ!

Thần linh ở duy độ cao sẽ không chết ở thế giới có duy độ thấp hơn, vì bản thể của bọn họ không thuộc về nơi này.

Thấy vậy, Diệp Quân nhíu mày. Đương nhiên hắn biết những thần linh này rất khó giết, khi ở chiến trường Hư Chân, nhờ tháp Thông Thiên, hắn mới có thể giết chết những thần linh kia!

Rất nhanh, linh hồn của chàng trai áo trắng kia đã khôi phục lại, gã nhìn Diệp Quân, cười khẩy: "Ngươi không giết được ta đâu!"

Diệp Quân hỏi: "Thử lại lần nữa không?"

Chàng trai áo trắng cười phì: "Mời!"

Diệp Quân gật đầu, hắn bỗng biến mất, lần này chàng trai áo trắng kia cũng không phòng ngự.

Vì gã biết, không ở chiến trường Hư Chân, ngoài những cường giả đỉnh cấp như Đại Đế hoặc những người sở hữu năng lực đặc biệt thì những người khác không thể nào giết được thần linh.

Mà khi Diệp Quân xông tới trước mặt chàng trai kia, kiếm trong tay hắn đã biến thành kiếm Hành Đạo!

Kiếm Hành Đạo!

Chàng trai áo trắng phát hiện Diệp Quân đổi kiếm thì lòng thấy bất an, nhưng lúc này gã đã không thể tránh được nữa.

Vù!

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, Diệp Quân đâm một nhát kiếm vào giữa trán chàng trai áo trắng!

Ầm!

Linh hồn của chàng trai áo trắng run lên kịch liệt, như phát hiện ra điều gì đó, sắc mặt gã ngập tràn sự hoảng sợ: "Bản thể của ta... ngươi lại có thể giết được bản thể của ta..."

Diệp Quân vô cảm: "Thứ ngu!"

Chàng trai áo trắng: "..."

Chàng trai áo trắng tan biến trong nháy mắt!

Lần này, gã không thể khôi phục được nữa.

Diệp Quân cúi đầu nhìn kiếm Hành Đạo trong tay, vẻ mặt nghiêm trọng.

Thanh kiếm này mạnh quá!

Như sực nhớ tới điều gì, Diệp Quân bỗng quay đầu nhìn Bát Uyển bên dưới, lúc này, trước mặt Bát Uyển chồng một chồng ba mươi cái bát lớn thật cao!

Cô ấy vẫn còn đang tiếp tục ăn!

Nhưng thỉnh thoảng cô ấy cũng ngẩng đầu lên trời nhìn Diệp Quân!

Nhìn thấy Bát Uyển đang ăn hùng hục, Diệp Quân lắc đầu cười.

Lúc này, thời không trước mặt Diệp Quân nứt ra, một ông lão bước ra ngoài, ông lão khom người thật sâu hành lễ với Diệp Quân: "Thiếu chủ, chiến trường Hư Chân xảy ra chuyện rồi! Mong thiếu chủ lập tức trở về!"

Xảy ra chuyện rồi!

Sắc mặt Diệp Quân bỗng trở nên nặng nề.
Chương 474: Hắn là bản thể đấy!

Chiến trường Hư Chân.

Từ sau khi Chân vũ trụ bắt đầu khai chiến toàn diện với thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên thì một thông đạo dịch chuyển màu vàng đã được nối vĩnh viễn tới chiến trường Hư Chân. Mà ở Chân vũ trụ, mỗi ngày đều có thiên tài nối gót nhau vào trong thông đạo dịch chuyển này.

Một trăm triệu linh nguyên và một trăm vạn chân nguyên tinh!

Đây là sự cám dỗ mà không ai từ chối được!

Tuy ở Chân vũ trụ được tu luyện miễn phí, nhưng đó chỉ là thời gian đầu, mỗi tháng họ đều nhận được một lượng linh nguyên nhất định, nhưng không nhiều, chỉ đủ duy trì tu luyện thường ngày thôi.

Thế nên phần thưởng Chân Thần Điện đưa ra cực kỳ mê hoặc!

Quan trọng nhất là lần này cấp cao của Chân Thần Điện trực tiếp tuyên chiến với vũ trụ Quan Huyên!

Lần này, Chân vũ trụ không thể thua!

Nếu không giết hết thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên thì sau này chư thiên vạn giới và những vũ trụ lớn sẽ theo đó phản kháng, cho rằng Chân vũ trụ đã mất uy rồi.

Vậy sao được?

Thế nên, sau khi Chân vũ trụ chính thức tuyên chiến, thiên tài yêu nghiệt của Chân vũ trụ đều vội vã nối gót nhau kéo tới vũ trụ Quan Huyên. Sau khi nhận được tin này, cả những thiên tài yêu nghiệt không thuộc Chân vũ trụ cũng đều lập tức kéo tới.

Chiến Quan Huyên!

Tại chiến trường Hư Chân, một chàng trai mặc áo bào đen đứng giữa hư không, hay tay y giấu trong áo bào rộng rãi, sấm sét chớp lóa xung quanh người y, sấm sét khiến khu vực chỗ y đứng chấn động.

Diệp Khải!

Từ lúc Diệp Quân rời đi, Diệp Khải đã thống lĩnh thiên tài yêu nghiệt của vũ trụ Quan Huyên chiến đấu với Chân vũ trụ!

Mấy tháng qua, Diệp Khải chìm trong chiến đấu điên cuồng, thực lực cũng được nâng cao đáng kể!

Y bây giờ đã đạt đến cảnh giới Nhân Tiên!

Không chỉ vậy, y còn nắm giữ chín loại Pháp Tắc.

Vốn dĩ y chỉ nắm giữ năm loại Pháp Tắc, bốn loại Pháp Tắc còn lại là do thư viện Quan Huyên tìm về giúp y.

Đương nhiên thư viện Quan Huyên sẽ không bạc đãi với huynh đệ của Diệp Quân.

Công pháp, võ kỹ, tài nguyên tu luyện, cần gì có nấy!

Diệp Khải sau khi nắm giữ đủ chín loại Pháp Tắc, thực lực có một bước tiến cực lớn, đặc biệt là trong mấy tháng gần đây, y điên cuồng đại chiến, thực lực cá nhân tăng chóng mặt.

Ngoài Diệp Khải, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên, bao gồm cả Tào Bạch và mấy người Diệp Quan Chỉ đều có được sự giúp đỡ rất lớn từ vũ trụ Quan Huyên và Tiên Bảo Các!

Trong lúc Chân vũ trụ không ngừng chiêu mộ thiên tài tới chiến trường Hư Chân, vũ trụ Quan Huyên cũng đã phát lệnh triệu tập!

Tất cả thiên tài của vũ trụ Quan Huyên đều đã tập trung đến chiến trường Hư Chân!

Vũ trụ Quan Huyên cũng bắt đầu dốc toàn lực bồi dưỡng những thiên tài yêu nghiệt của thế hệ trẻ.

Thật ra trước đây cũng đang bồi dưỡng, đám Mộ Thiên Đạo nhận truyền nhân cũng là để bồi dưỡng thiên tài yêu nghiệt, chỉ khác một điều là bây giờ bồi dưỡng với cường độ cao hơn!

Bây giờ là đang dốc toàn lực bồi dưỡng!

Cũng may có Tiên Bảo Các giúp đỡ rất nhiều, nếu không tài lực của mình thư viện Quan Huyên sẽ không chống đỡ nổi.

Sau lưng Diệp Khải là đám người Tào Bạch.

Thiên tài yêu nghiệt nhất của thế hệ trẻ vũ trụ Quan Huyên đã tụ tập hết ở đây.

Diệp Khải dẫn đầu nhìn thông đạo màu vàng ở phía xa với ánh mắt lãnh đạm.

Trước thông đạo màu vàng đó là mấy trăm thiên tài thần linh.

Những thiên tài này đang nhìn đám Diệp Khải với vẻ mặt nặng nề.

Hai bên đã từng đánh nhau, sau khi đánh nhau, bọn họ mới phát hiện thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên đúng là rất mạnh.

Lúc này, trên thông đạo màu vàng kia, một chàng trai chậm rãi bước ra.

Mọi người đều nhìn về phía chàng trai kia, hắn ta mặc một bộ trường sam bó người màu tím, tóc dài buộc lên cao, mày kiếm mắt sáng, khí khái hào hùng.

Hắn ta cầm một thanh trường đao trên tay trái, đao dài ba thước, chui đao được nhiều sợi tơ bạc quấn quanh.

Hắn ta chậm rãi bước đi, khí tức tỏa ra làm thời không gợn sóng.

"Là Dung Nhược!"

Có thiên tài thần linh hô lên: "Đứng thứ hai mươi trên bảng Chân Võ!"

Bảng Chân Võ!

Lời này vừa dứt, bầu không khí huyên náo hẳn lên!

Bảng Chân Võ là bảng có chất lượng cao nhất của Chân vũ trụ, có thể nói, bảng này đại diện cho tiêu chuẩn thế hệ trẻ của Chân vũ trụ.

Chân vũ trụ rộng lớn bao la, có vô số giới và tinh vực, người có thể được đề tên trên bảng này đều là yêu nghiệt trong số yêu nghiệt, thiên tài trong số thiên tài!

Ví như Dung Nhược này, chỉ mới mười chín mà đã đạt đến cảnh giới Địa Tiên!

Quan trọng nhất là, hắn ta từng vượt ba cấp, đánh bại một vị Chí Tiên!

Vị Chí Tiên này không phải nhân vật bình thường đâu, chính là yêu nghiệt siêu cấp đứng thứ hai mươi trước đó của bảng Chân Võ!

Mà vị yêu nghiệt siêu cấp này mới vừa hai mươi tuổi đã đạt được đến Chí Tiên!

Khủng bố đến nhường nào?

Mà thiên tài kiểu này cũng có thể chiến đấu vượt cấp.

Thế mà Dung Nhược lại vượt ba cấp chiến thắng gã!

Trận chiến đó khiến Dung Nhược nổi danh!

Đám thiên tài thần linh đều không ngờ Dung Nhược sẽ đích thân tới đây.

Xem ra lần này Chân vũ trụ nổi giận thật rồi.

Trước đây là cuộc chiến giữa những trưởng bối. Thế nên Chân vũ trụ sẽ không phái thế hệ trẻ của mình tới đánh với thế hệ trước của vũ trụ Quan Huyên, vì chắc chắn họ sẽ không thắng nổi. Đùa gì thế, cường giả thế hệ trước của vũ trụ Quan Huyên đánh được cả vào Chân vũ trụ cơ mà!

Hơn nữa, còn suýt đánh vào Chân Thần Điện nữa!

Thiên tài thế hệ trẻ của Chân vũ trụ đương nhiên không thể đánh với cường giả thế hệ trước của vũ trụ Quan Huyên được rồi!

Làn này thì khác, lần này là chuyện giữa thế hệ trẻ với nhau!

Thế hệ trước không nhúng tay vào!

Thế hệ trước đã không nhúng tay thì chắc chắn thế hệ trẻ của Chân vũ trụ sẽ đứng ra!

"Hắn là bản thể đấy!"

Đúng lúc này, lại có một thần linh kinh ngạc thốt lên!
Chương 475: Đối thủ mạnh nhất

Bản thể!

Nghe thế, các thần linh đều tỏ vẻ khó tin.

Bản thể đích thân tới?

Đa số trong bọn họ đều dùng phân thân tới đây, tuy ở đây có tháp Thông Thiên, nhưng khi thấy không ổn là có thể lập tức chạy trốn, đồng nghĩa có thêm một cái mạng nữa, đặc biệt là khi đối đầu với thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên, chỉ cần bọn họ muốn chạy trốn, chắc chắn có thể chạy trốn được.

Bản thể đích thân tới nghĩa là, thua sẽ chết thật!

Tất cả thần linh đều không ngờ, Dung Nhược này tới đây bằng bản thể!

Bên vũ trụ Quan Huyên, đám Tào Bạch cũng không ngờ chàng trai thần linh áo tím này lại tới đây bằng bản thể!

Sức mạnh của đám Tào Bạch đều trở nên nặng nề.

Bọn họ biết, thiên tài yêu nghiệt chân chính tới rồi.

Diệp Khải dẫn đầu nhìn Dung Nhược kia với vẻ mặt bình thản.

Dung Nhược chậm rãi bước về phía Diệp Khải, ánh mắt hắn ta vẫn luôn dính trên người Diệp Khải. Rất nhanh, hắn ta đã tới cách Diệp Khải trăm trượng, không phí bất kỳ lời nào, hắn ta bất chợt xông về phía trước.

Đao tuốt khỏi vỏ!

Vù!

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, thời không trăm trượng ầm ầm nứt vỡ, hóa thành vô số mảnh vụn.

Trước mặt Diệp Khải, một thanh đao xé gió lao tới!

Diệp Khải nheo hai mắt, một tia chớp xuất hiện giữa trán.

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, trời đất chấn động!

Thịch!

Một mảng sấm sét vỡ nát trước mặt Diệp Khải, sau đó một luồng sức mạnh khủng bố đánh Diệp Khải bay ra trăm trượng, y còn chưa dừng lại thì một nhát đao nữa đã phóng tới.

Vù!

Nhát đao này mang theo sức mạnh vạn quân, nhát đao chém tới như có thể chém vỡ đất trời, vô cùng bá đạo.

Nhìn thấy nhát đao này chém tới, Diệp Khải nheo mắt, ánh mắt nghiêm trọng!

Đao tu này là đối thủ mạnh nhất xưa giờ của y!

Không dám lơ là, Diệp Khải siết chặt hai tay, một tia chớp bộc phát từ trong cơ thể y.

Rầm!

Tia chớp này đã cản được nhát đao của Dung Nhược.

Nhưng sức mạnh cả hai bộc phát ra đã nghiền vỡ mảng thời không chỗ hai người đang đứng.

Đương nhiên, thời không ở đây chẳng mấy chốc đã được khôi phục!

Thiên Đạo ở đây không nhàn rỗi bao giờ.

Lão đại Mộ Thiên Đạo còn đang đứng trong bóng tối cơ mà.

Không những thế, Linh Tổ cũng ở đây!

Phải thể hiện cho tốt mới được, thế nên thời không vừa vỡ vụn là Thiên Đạo đã lập tức sửa chữa...

Đúng lúc này, Dung Nhược bỗng xông lên trước, tay phải đẩy mạnh vào sống đao.

Ầm!

Tia chớp trước mặt Diệp Khải vỡ tan tành, sức mạnh khủng khiếp đánh y bay ra mấy trăm trượng!

Lúc Diệp Khải bay ra, Dung Nhược đã bước tới một bước, chớp mắt đã đánh tới trước mặt Diệp Khải, một nhát đao mang theo uy lực thiên địa mạnh mẽ bổ xuống đỉnh đầu Diệp Khải.

Ầm!

Đao đến, thế như chẻ tre!

Ánh mắt Diệp Khải lạnh lùng, y gào lên, hai tay hợp làm hình chữ thập, một tia chớp và một ngọn lửa phun trào từ trong người y ra.

Ầm!

Hai luồng sức mạnh khủng bố ép Dung Nhược kia phải liên tục lùi sau ra trăm trượng!

Lúc này, Diệp Khải giẫm mạnh chân phải, quát lên: "Tới đi!"

Ầm!

Một đạo pháp ấn màu vàng xuất hiện giữa trán Diệp Khải, trong tích tắc, từng luồng sức mạnh mặt đất từ sâu trong lòng đất phóng thẳng lên trời, xé nát thời không, đánh thẳng về phía Dung Nhược kia!

Không chỉ thế, giữa đất trời xung quanh bỗng xuất hiện vô số đao gió, những đao gió này chém về phía Dung Nhược như mưa sa bão tố, mỗi một thanh đao gió đều dễ dàng chém vỡ thời không.

Lúc này, Dung Nhược nhíu mày, hắn cầm đao quét ngang một đường.

Vù!

Đao mang nghìn trượng lóe sáng!

Ầm!

Tất cả đao gió và sức mạnh mặt đất xung quanh Dung Nhược đều bị chém nát, ngay lúc hắn ta định tiếp tục ra tay thì vô số sức mạnh sao trời giữa tinh hà vũ trụ vô tận đồng loạt phóng tới!

Giữa trán Diệp Khải lại xuất hiện một pháp ấn ngôi sao!

Pháp Tắc Tinh Thần!

Giữa tinh hà, sức mạnh sao trời vô cùng vô tận cuồn cuộn đổ về phía chiến trường với tốc độ cực nhanh, chớp mắt, số sức mạnh sao trời kia đã đổ vào người Diệp Khải. Cùng với đó, Diệp Khải bỗng bộc phát ra một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ, khu vực chỗ y đứng bỗng sôi trào lên!

Thấy vậy, Dung Nhược ở đằng xa khẽ híp mắt, tay phải cầm đao, hai mắt chậm rãi nhắm lại, cả người trông rất tĩnh lặng.

Mà lúc này, Diệp Khải bỗng xông lên trước, một quyền đánh về phía Dung Nhược, vô số sức mạnh sao trời hóa thành một đạo quyền ấn dài trăm trượng đánh ra.

Ầm!

Thời không trong vòng nghìn trượng xung quanh Diệp Khải bắt đầu vỡ nát, tịch diệt.

Mà Dung Nhược kia thì bỗng mở mắt rồi biến mất như một hồn ma.

Chỉ thấy đao quang, không thấy bóng người!

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, nhát đao kia chém vào quyền ấn sao trời.

Ầm!

Quyền ấn sao trời kia rung lên kịch liệt sau đó nổ tung, một luồng sóng xung kích lan tràn ra xung quanh. Lúc này, Dung Nhược kia lại tiếp tục chém ra một đao, luồng sóng xung kích kia tan biến, hắn ta tiếp tục bước tới, chém một đao về phía Diệp Khải đằng xa!

Đao thế cực kỳ bá đạo!

Phía xa, ánh mắt Diệp Khải dữ dằn, y giẫm mạnh chân phải xuống, cả người hóa thành một tia chớp phóng ra!

Đối đầu trực diện!

Rầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một bóng người bị đánh bay...
Chương 476: Không ngờ lại mạnh đến thế!

Bóng dáng này, chính là Diệp Khải!

Trong nháy mắt, Diệp Khải đã bị đẩy lui mấy trăm trượng, trong lúc lùi lại có lôi quang nổ tung, không gian rung động, trông rất kinh khủng.

Thấy thế, mấy người nhóm Tào Bạch của vũ trụ Quan Huyên lập tức sa sầm mặt, đồng loạt nhìn về phía thiếu niên đao tu kia, thầm thấy khiếp sợ, thiếu niên đao tu đến từ Chân vũ trụ này có thực lực vô cùng kinh khủng!

Trong chiến trường, Diệp Khải còn chưa dừng lại, Dung Nhược kia đã tung người nhảy lên, hai tay cầm đao chém một phát về phía Diệp Khải: “Chém!”

Xoẹt!

Đao chém xuống, thiên địa nứt ra!

Bên dưới, Diệp Khải ngẩng đầu nhìn đao đang chém về phía mình, y híp mắt, giữa chân mày y xuất hiện một lôi ấn pháp, sau đó, y giẫm nhẹ chân phải một cái.

Oanh!

Dưới chân có lôi quang loé lên, bản thân y cũng biến thành một lôi trụ phóng lên cao!

Đỡ đòn!

Y biết, thanh đao của đao tu này rất mạnh, vô cùng bá đạo, nếu y còn lui một bước chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu, y yếu thế, đao tu cũng sẽ chiếm được lợi thế!

Một khi bị áp chế sẽ không có cơ hội trở mình!

Vì thế, hắn mới chọn đỡ đòn một lần nữa!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, lôi quang kia đâm thẳng vào thanh đao.

Ầm!

Chỉ trong nháy mắt, vô số lôi quang loé lên, sức mạnh này cực kỳ mạnh mẽ, trong nháy mắt đã khiến Diệp Khải và Dung Nhược liên tục lùi lại, không gian xung quanh không ngừng rung động.

Khi hai người dừng lại, họ đã cách xa nhau tận nghìn trượng!

Dung Nhược cầm đao bằng tay phải, quanh người tản ra đao mang và đao thế cực kỳ mạnh mẽ, hai luồng sức mạnh cường đại kia khiến thời không xung quanh hắn ta liên tục rung lên như nước sôi, rất kinh khủng.

Ở đối diện hắn ta, trên người Diệp Khải có tia chớp loé lên, khiến y tựa như lôi thần giáng trần.

Lúc này, khí thế của Diệp Khải tựa như biển lớn, khiến thời không xung quanh liên tục nứt vỡ.

Những thiên tài thần linh ở một hướng khác quan sát Diệp Khải với nét mặt vô cùng nặng nề.

Bọn họ cũng không ngờ rằng thiên tài của vũ trụ Quan Huyên này lại mạnh đến thế, còn có thể ngang tài ngang sức với yêu nghiệt đứng thứ hai mươi trong bảng Chân Võ là Dung Nhược.

Dù vũ trụ Quan Huyên vẫn luôn đối đầu với Chân vũ trụ, nhưng thế hệ trẻ ở Chân vũ trụ luôn rất coi thường thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên.

Dẫu sao trước đây khi giao thủ, thế hệ trẻ của Chân vũ trụ gần như đều thắng áp đảo!

Mà bây giờ bọn họ chợt phát hiện, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ.

Ở phía xa, Dung Nhược nhìn Diệp Khải, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu và sự hưng phấn.

Nếu người ở đây quá yếu thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Cao thủ trước giờ đều không sợ đối thủ quá mạnh!

Dung Nhược đột nhiên tiến lên một bước: “Sát Na!”

Xoẹt!

Hắn ta còn chưa dứt lời mà thời không trước mặt Diệp Khải đã nổ tung, một thanh đao phá không bay tới, chém thẳng về phía y.

Thanh đao này thật sự quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến ngay trước mặt Diệp Khải!

May mà Diệp Khải đã đề phòng từ trước, y lập tức siết chặt hai tay, trong nháy mắt, lôi ấn giữa chân mày y lập tức biến thành một tia lôi quang bắn ra, đánh về phía thanh đao đáng sợ này!

Ầm!

Lôi quang và đao mang nổ tung, hai luồng sức mạnh đáng sợ đồng thời bộc phát, một cơn sóng xung kích năng lượng mạnh mẽ lập tức lan ra đồng thời đánh bay cả hai người, còn lan ra tận mấy nghìn trượng, trong nháy mắt, thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng lập tức nứt như mạng nhện, cực kỳ kinh khủng.

Sau khi dừng lại, khoé miệng Diệp Khải có một dòng máu tươi chậm rãi chảy xuống, chẳng những thế, hai cánh tay của y cũng đều nứt ra, máu tươi không ngừng tuôn rơi.

Khoé miệng Dung Nhược cũng có một dòng máu chảy xuống.

Trong lần so chiêu vừa rồi, hai người đều bị thương.

Dung Nhược lau đi máu tươi trên khoé miệng, hắn ta cười khẽ một tiếng, sau đó nhìn về phía Diệp Khải, rồi đột nhiên giẫm chân phải một cái.

Vụt!

Trong nháy mắt, xung quanh xuất hiện vô số tàn ảnh.

Diệp Khải ở phía xa híp mắt lại, y chắp hai tay.

Oanh!

Một Pháp tướng lôi thân nghìn trượng đột nhiên xuất hiện trên đầu y, ngay sau đó, Pháp tướng lôi thân nghìn trượng kia chợt đánh một quyền về phía trước.

Ầm!

Một quyền đánh xuống, vô số lôi quang dâng trào như nước lũ, thời không trong phạm vi mấy trăm nghìn trượng đều sôi trào, sau đó nứt ra.

Oanh!

Một vùng đao mang vỡ tan, Dung Nhược kia bị đánh bay tận mấy trăm nghìn trượng!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của những thiên tài thần linh xung quanh lập tức trở nên nặng nề!

Mà ngay lúc này, Diệp Khải đột nhiên hét lên lần nữa: “Giết!”

Oanh!

Pháp tướng lôi thân nghìn trượng kia đột nhiên gào thét, hai cánh tay đập mạnh về phía Dung Nhược!

Ầm!

Vô số lôi quang bắn ra từ trong Pháp tướng lôi thân, trong nháy mắt, thời không trong phạm vi nghìn trượng biến thành một biển tia chớp, còn Dung Nhược cũng đã đắm chìm trong biển tia chớp này.

Thấy cảnh đó, mấy thiếu niên thần linh lập tức thấy thấp thỏm lo âu!

Bọn họ nhìn chằm chằm vào biển tia chớp!

Xoẹt!

Đúng lúc này, một tia đao quang bay ra từ trong biển!

Chính là Dung Nhược!

Sau khi bay ra ngoài, Dung Nhược xoay người vung mạnh đao, những tia đao khí liên tục được chém ra, trong nháy mắt, biển tia chớp kia đã vỡ tan tành.

Thấy cảnh này, Diệp Khải híp mắt, y mở hai tay, trong tay phải của y có một pháp ấn ngôi sao lặng lẽ xuất hiện, mà trong tay phải của y cũng chậm rãi có một hoả ấn ngưng tụ.

Giữa chân mày của y cũng có sáu loại pháp ấn thay phiên nhau xuất hiện.

Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người xung quanh đều trở nên nặng nề!

Pháp Tắc!

Đây không phải Pháp Tắc bình thường, đây là chín Pháp Tắc mà chủ nhân bút Đại đạo sáng lập ra năm đó, đại diện cho chín sức mạnh trật tự trong thiên địa.

Mà lúc này, Diệp Khải lại đang nắm giữ chín Pháp Tắc đó!

Dung Nhược phía xa chợt chậm rãi nhắm mắt lại, tay phải hắn ta siết chặt lấy cán đao, cơ thể chợt trở nên như ẩn như hiện.

Có thần linh hét lên: “Hắn ta muốn sử dụng kỹ năng nổi tiếng của mình: Nhất Mộng Thiên Nhất!”

Người này vừa nói xong, Dung Nhược kia đã biến mất khỏi vị trí ban đầu!

Ầm ầm ầm ầm!

Trong nháy mắt, thời không ở bốn phía xung quanh Diệp Khải nổ tung, sau đó, bốn tia đao khí dài nghìn trượng chém ra từ bốn phía!

Thấy cảnh này, Diệp Khải híp mắt lại, y siết chặt tay phải, Pháp tướng lôi thân nghìn trượng sau lưng y chợt hét to, nó siết chặt hai tay, sau đó đánh mạnh về phía trước, trong nháy mắt, hàng vạn hàng nghìn lôi quang bay ra từ trong cơ thể của y.

Ầm!

Trên chiến trường có những tia đao khí phá không bay ra từ bốn phía xung quanh Diệp Khải, sau đó chém về phía khu vực lôi quang mà Diệp Khải đang đứng.

Oanh!
Chương 477: Có thể chết nhưng không thể chịu thua

Trong hư không, những tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục vang lên, mà mỗi khi tiếng nổ vang lên đều sẽ có vô số tia đao quang và lôi quang nổ tung, sau đó lan ra chân trời xung quanh, cực kỳ kinh khủng!

Cứ thế, sau khi kéo dài khoảng nửa canh giờ, Pháp tướng lôi thân nghìn trượng trên đầu Diệp Khải dần trở nên hư ảo.

Nhìn thấy cảnh này, nét mặt các thiên tài của vũ trụ Quan Huyên dần trở nên nặng nề.

“Trảm!”

Lúc này, trong thiên địa vang lên tiếng hét của Dung Nhược.

Sau tiếng hét to này, một tia đao quang chém xuống từ trên trời, nhắm thẳng vào Pháp tướng lôi thân nghìn trượng hư ảo kia.

Oanh!

Pháp tướng lôi thân ầm ầm vỡ tan!

Một bóng người liên tục lùi lại!

Là Diệp Khải!

Trong lúc Diệp Khải lùi lại, Dung Nhược tung người nhảy lên, chém thêm một đao về phía y.

Diệp Khải đang lùi lại nhìn thấy đao quang chém tới thì trợn mắt, y giẫm chân phải, giữa chân mày có một Pháp Tắc Thời Không ngưng tụ, ngay sau đó, thời không xung quanh y nổ tung.

Thời không phát nổ!

Ầm!

Chiến trường rung động dữ dội, sau đó, hai người đồng loạt lùi lại.

Thời không phía chân trời vỡ vụn, vô số ánh đao mạnh mẽ và mảnh vụn thời không bắn ra khắp xung quanh, toàn bộ chiến trường hư không trở nên hỗn loạn!

Khi Diệp Khải và Dung Nhược dừng lại, khoé miệng hai người đồng thời có máu tươi chảy xuống, hơn nữa còn ngày càng nhiều hơn, không chỉ có thế, lúc này, sắc mặt cả hai đều tái nhợt như tờ giấy.

Lúc này, Dung Nhược đột nhiên vứt vỏ đao đang cầm bên tay trái đi, hắn ta đặt thanh đao bên tay phải sang tay trái, sau đó rạch nhẹ một phát.

Rẹt!

Lòng bàn tay rách ra, máu tươi chảy xuống, chút máu tươi này lập tức thấm vào đao của hắn ta.

Cho đao ăn máu!

Thấy cảnh này, sắc mặt mấy người nhóm Tào Bạch lập tức trở nên rất nặng nề.

Máu tươi thấm vào, thanh đao trong tay Dung Nhược dần biến thành màu đỏ như máu, hắn ta nhìn Diệp Khải phía xa, nhẹ giọng cất lời: “Một lần nữa!”

Diệp Khải nhìn Dung Nhược, ngông cuồng cười to: “Cứ tự nhiên!”

Dung Nhược gật đầu, hắn ta tiến lên một bước, đao thế đáng sợ dâng lên từ trong người hắn ta, đao thế mạnh mẽ tạo thành một khu vực bao phủ thời không trong phạm vi nghìn trượng!

Đao vực!

Lúc này, Dung Nhược lại tiến lên một bước nữa, vào khoảnh khắc hắn ta tiến lên, một luồng đao thế ngút trời lập tức bao phủ lấy Diệp Khải!

Diệp Khải híp mắt lại, hắn ta chậm rãi siết chặt hai tay.

Mà lúc này, Dung Nhược lại tiến lên một bước nữa: “Quy Tịch!”

Hắn ta vừa dứt lời, thời không trước mặt Diệp Khải chợt xuất hiện một tia huyết quang.

Đao chém tới!

Mà lúc này, Diệp Khải đột nhiên hét lên: “Pháp Môn!”

Oanh!

Chín Pháp Tắc bay lên cao từ trong cơ thể của Diệp Khải, chỉ trong nháy mắt, một cánh cửa Pháp Tắc xuất hiện trên đầu y, ngay sau đó, ánh sáng của chín Pháp Tắc bắn ra từ trong Pháp Môn.

Chín Pháp Tắc đồng loạt xuất hiện!

Chiến đấu một trận cuối cùng!

Ầm!

Thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng xung quanh hai người ầm ầm nổ tung!

Cùng lúc đó…

Đao quang vỡ tan!

Ánh sáng của chín Pháp Tắc cũng thế!

Oanh!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, hai người ngã bay ra ngoài, trong quá trình đó, thân thể cả hai đều dần nứt ra, linh hồn biến mất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thấy cảnh này, sắc mặt mấy thiếu niên thần linh kia thay đổi, trong đó có thiếu niên thần liên muốn đi ra giúp đỡ Dung Nhược. Mà lúc này, Dung Nhược đột nhiên giơ tay phải linh hồn hư ảo lên, ngăn cản đối phương.

Cùng lúc đó, Diệp Khải cũng ngăn cản mấy người nhóm Tào Bạch muốn ra tay giúp đỡ!

Dung Nhược cầm đao bằng tay phải đứng im tại chỗ, hắn ta nhắm chặt hai mắt, dù linh hồn vẫn đang biến mất, nhưng tốc độ đã chậm lại!

Mà phía xa, linh hồn của Diệp Khải cũng đã được pháp ấn của y trấn áp.

Lúc này, hai thiếu niên cũng đã là nỏ mạnh hết đà.

Dung Nhược nhìn Diệp Khải: “Cháy lên!”

Oanh!

Trong nháy mắt, linh hồn của hắn ta lập tức bốc cháy.

Còn muốn tiếp tục chiến đấu!

Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người thoáng chốc thay đổi!

Mà lúc này, khí thế của Dung Nhược thoáng chốc tăng vọt!

Dù có chết, linh hồn có tan biến, cũng phải đánh một trận

Đối mặt với vũ trụ Quan Huyên, Dung Nhược hắn ta có thể chết trận, nhưng không thể chịu thua.

Trong mắt Diệp Khải loé lên sát khí: “Cháy lên!”

Oanh!

Linh hồn của y cũng bắt đầu bốc cháy!

Họ đều giống nhau.

Đối mặt với Chân vũ trụ, Diệp Khải y có thể chết trận, nhưng không thể chịu thua.

Vào lúc này, hai người họ đều cùng chọn cái chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK