Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 418: Thời hạn một năm

Đi rồi!

Diệp Quân nhìn về phía điểm cuối tinh hà, lúc này đã không còn nhìn thấy ba người Kiếm Chủ Nhân Gian nữa.

Trong lòng Diệp Quân vô cùng phức tạp.

Vừa mới tụ họp đông đủ đã lại rời đi!

Hắn vẫn thấy không nỡ!

Lúc này, Nạp Lan Ca bước tới bên cạnh Diệp Quân, cô kéo lấy tay Diệp Quân, khẽ nói: “Muội đi theo huynh!”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói xong, dường như nghĩ tới điều gì đó, hắn đột nhiên hỏi: “Tháp gia, ta còn có một tỷ tỷ sao?”

Không thể không nói, hắn quả thực thấy hơi bất ngờ.

Không ngờ hắn lại có một tỷ tỷ!

Tiểu Tháp nói: “Có!”

Diệp Quân khẽ nhíu mày: “Vậy tại sao ngươi không nói với ta?”

Tiểu Tháp nói: “Ngươi cũng có hỏi đâu!”

Diệp Quân sa sầm mặt mày, Tháp gia này đúng thật là, ta không hỏi thì ngươi không nói, quá là cạn lời.

Đúng lúc này, Tiểu Tháp nói: “Ngươi đừng nghĩ tới chuyện của tỷ tỷ ngươi nữa, bây giờ ngươi nên nghĩ làm sao để đối kháng với đám thần linh kia đi!”

Thần linh!

Diệp Quân vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía xa, mấy người An Vương vẫn chưa đi, lúc này, bọn họ cũng đang nhìn hắn, hơn nữa còn ngập tràn sát khí.

Quyết chiến luôn bây giờ hả?

Diệp Quân trầm mặc.

Hắn không chắc chắn lắm!

Buộc phải kéo dài thời gian, giành lấy một chút cơ hội phát triển cho bản thân.

Nghĩ tới đây, Diệp Quân nói trong lòng: “Tháp gia, ngươi có thể gọi ông nội ta ra đây, bảo ông ấy giúp ta gánh vác một chút không?”

Giọng nói bí ẩn: “...”

Tiểu Tháp trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Ngươi đừng nghĩ tới ông nội ngươi nữa!”

Diệp Quân không hiểu: “Tại sao?”

Tiểu Tháp nói: “Ông nội ngươi còn sống phóng túng hơn cả cha ngươi!”

Diệp Quân trầm mặc.

Xong rồi!

Hoàn toàn tiêu rồi!

Chỉ có thể dựa vào bản thân thôi!

Diệp Quân quay người nhìn về phía mấy người sau lưng, lúc này, tất cả mọi người cũng đang nhìn hắn!

Kiếm Chủ Nhân Gian không ở đây, bây giờ Diệp Quân chính là người đang tin cậy nhất của vũ trụ Quan Huyên.

Bọn họ hiểu rõ ý của Kiếm Chủ Nhân Gian, sau này vũ trụ Quan Huyên chỉ có thể tự dựa vào bản thân!

Đương nhiên, không phải ông ấy thật sự không quan tâm tới tất cả mọi thứ!

Mấy người xem, ta để con trai lại đây gánh vác cùng với mấy người rồi đó thôi.

Diệp Quân!

Bây giờ, bọn họ chỉ có thể trông chờ vào cậu thanh niên mới chỉ mười tám tuổi này.

Ánh mắt của Diệp Quân lướt qua một lượt những người đang có mặt, nhìn vẻ mờ mịt và hoảng sợ trong mắt bọn họ, trong lòng Diệp Quân không hề thoải mái,

Tôn thờ!

Mới ban nãy thôi, tất cả mọi người đều đang tôn thờ Kiếm Chủ Nhân Gian, chỉ cần có Kiếm Chủ Nhân Gian ở đây thì bọn họ đều tin rằng vũ trụ Quan Huyên nhất định có thể được bảo vệ!

Mà lúc này, Kiếm Chủ Nhân Gian lại đi mất!

Phải dựa vào bản thân bọn họ thôi!

Thế nhưng, thần linh mạnh tới như vậy!

Trong phút chốc, tất cả mọi người của vũ trụ Quan Huyên đều trở nên mù mịt!

Diệp Quân đột nhiên khẽ cười: “Đừng sợ, ta... Dương tộc ở đây thì vũ trụ Quan Huyên không diệt vong được đâu!”

Dương tộc!

Một mình mình bây giờ hình như không ổn lắm, vẫn nên dẫn theo cả Dương tộc thì hơn!

“Được!”

Diệp Quân vừa dứt lời, chân trời phía xa, thời không đột nhiên nứt toác, mấy người An Nam Tịnh và Kỳ Tỉ Thiên chậm rãi bước ra.

Nhìn thấy mấy người An Nam Tịnh, Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm, có những tiền bối này tương trợ cho, hắn sẽ không còn yếu ớt nữa.

Không phải vấn đề sợ hay không, chủ yếu là thật sự đánh không lại!

Với thực lực của hắn bây giờ mà đối kháng với Chân vũ trụ ư?

Lấy đầu đi đánh hả?

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: “Dương tộc bọn ta giúp cậu cùng trấn thủ vũ trụ này!”

Dương tộc!

Nếu Diệp Quân đã xem bản thân là người của Dương tộc thì Dương tộc đương nhiên cũng sẽ coi hắn như là người của mình!

Còn về Diệp Huyên thì không phải bọn họ không giúp đỡ.

Diệp Huyên có Thiên Mệnh ở đó, căn bản không cần tới bọn họ, mà bọn họ cũng không muốn gặp Thiên Mệnh.

Nghe An Nam Tịnh nói vậy, Diệp Quân nở nụ cười: “Được ạ!”

Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía mấy người An Vương phía xa, hắn tiến lên trước một bước, chỉ một bước đã đi tới trước mặt mấy người An Vương.

Gần như cùng lúc đó, mấy người An Nam Tịnh và Mộ Niệm Niệm cũng xuất hiện phía sau lưng Diệp Quân.

Cùng lúc này, còn có ba mươi sáu cường giả áo đen thần bí tay cầm lưỡi đao xuất hiện phía sau lưng Diệp Quân.

Đây là người do Tần Quan để lại, cảnh giới và thực lực đều chưa rõ.

Dù gì cũng rất giỏi đánh đấm!

Sau khi Tần Quan rời đi, bây giờ bọn họ nghe theo lệnh của Diệp Quân và Nạp Lan Ca, cũng chỉ nghe lệnh của hai người bọn họ.

Bên dưới, Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân phía xa, vẻ mặt phức tạp, cô cũng muốn đứng phía sau lưng Diệp Quân, bây giờ nhưng cô chỉ có một cái túi vải nhỏ, chẳng giúp được gì cho Diệp Quân.

Túi vải nhỏ: “...”

Phía đối diện Diệp Quân lúc này, đám Âm Thần vẫn bị kiếm khí của Diệp Huyên trói buộc, căn bản chẳng thể động đậy.

Sau khi Diệp Huyên giẫm xuống bước chân đó, bà ta và Diệp Huyên đã giống như trời và đất.

Sắc mặt Âm Thần vô cùng khó coi, năm đó lúc vừa nhìn thấy Diệp Huyên, ông ấy chẳng qua chỉ là một kiếm tu nhỏ bé ở bên cạnh Vũ Thần, mà bây giờ, người đàn ông này đã có thể giết chết bà ta chỉ trong nháy mắt!

Trong lòng Âm Thần đột nhiên dâng lên cảm giác thất bại!

Diệp Quân không bận tâm tới Âm Thần mà nhìn về phía An Vương, hắn nhìn An Vương: “Ta có một cách này, không phải cha ta đang đánh với Chân Thần sao? Hay là đợi sau khi bọn họ phân rõ thắng bại thì chúng ta đấu tiếp?”

An Vương thẳng thừng lên tiếng: “Ngươi muốn kéo dài thời gian!”

Diệp Quân trầm mặc.

Đầu óc của kẻ địch quá tốt, thật sự rất đau đầu.

An Vương quay đầu nhìn về phía Âm Thần: “Âm Thần, không thể giữ lại thanh niên này, nếu cho hắn thời gian phát triển thì tương lai hắn sẽ trở thanh Kiếm Chủ Nhân Gian thứ hai!”

Âm Thần trầm mặc.

Ngươi không nhìn thấy trên đầu ta vẫn còn đang cắm một tia kiếm khí sao?

Diệp Quân phớt lờ An Vương, đột nhiên nhìn về phía Âm Thần: “Nếu Âm Thần chết thì có phải An Vương có thể ngồi lên vị trí đó không?”

Âm Thần và An Vương cùng nhíu mày!

Những thần linh còn lại nhìn Diệp Quân, vẻ mặt lạnh tanh, mẹ kiếp, tên này không phải người tốt!

Vậy mà lại chơi kế ly gián!

Mọi người đều biết Diệp Quân đang sử dụng kế ly gián, nhưng lúc này lại không ai dám đứng ra yêu cầu khai chiến!

Nếu như khai chiến thì Âm Thần chắc chắn sẽ chết.

Bây giờ đứng ra yêu cầu khai chiến chẳng khác gì dồn Âm Thần vào chỗ chết!

An Vương nhìn sâu vào trong mắt Diệp Quân, gã đàn ông chó má này không chỉ xấu xa bình thường!

Diệp Quân nhìn Âm Thần, lại nói: “Âm Thần, thế này nhé, chúng ta ký kết một thỏa thuận ngừng chiến, thời hạn chính là một năm, trong vòng một năm, đôi bên không được đại chiến. Có điều những trận đánh nhỏ thì có thể, ví dụ như ta rất ngưỡng mộ thanh niên thiên tài của Chân thế giới, nếu như thanh niên thiên tài của Chân thế giới bằng lòng đọ sức một trận với ta thì ta rất hoan nghênh!”

An Vương nhìn Diệp Quân: “Ngươi muốn kéo dài thời gian, muốn bọn ta cử người tới tặng thêm kinh nghiệm cho ngươi!”

Diệp Quân liếc nhìn An Vương: “Có phải bà cảm thấy người chết không phải bà nên bà không hoang mang dù chỉ là một chút đúng không?”

Âm Thần liếc nhìn An Vương, ánh mắt hơi lạnh lùng.

Đương nhiên bà ta cũng nhìn ra được ý đồ thật sự của Diệp Quân, bà ta cũng không ngu ngốc.

Thế nhưng vấn đề là bây giờ bà ta đang bị kiếm khí khóa chặt!

Khai chiến?

Không phải không thể!

Bây giờ vũ trụ Quan Huyên yếu thế, khai chiến toàn diện dưới tình cảnh Kiếm Chủ Nhân Gian không xuất hiện, có cơ hội vô cùng lớn để tiêu diệt vũ trụ Quan Huyên!

Mà bà ta cũng muốn giết thanh niên trước mắt này!

Bởi vì quả thực quá đỗi yêu nghiệt!

Thêm thời gian nữa hắn sẽ trở thành Kiếm Chủ Nhân Gian thứ hai!

Thế nhưng nếu như khai chiến toàn diện thì bà ta sẽ chết trước tiên!

Hy sinh bản thân?

Mơ đi!

Âm Thần nhìn Diệp Quân: “Thời hạn một năm ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Một năm!”

Hắn cũng muốn hô thêm vài năm nữa, thế nhưng hắn biết căn bản không thực tế, cho dù Âm Thần có đồng ý thì cấp trên của Chân thế giới cũng sẽ không đồng ý.

Thế nhưng một năm, Chân thế giới không thể nuốt lời!

Dù gì cũng không dài!

Vậy nên hắn lựa chọn một năm, thời điểm này không thể tham lam, bởi vì hắn phát hiện ra người của Chân vũ trụ không ngốc, đặc biệt là An Vương này có đầu óc quá thông minh.
Chương 419: Treo thưởng

Lúc này, An Vương đột nhiên nói: “Theo ta được biết, hắn có một cái tháp, thời gian bên trong cái tháp đó...”

Âm Thần đột nhiên quay đầu nhìn về phía An Vương: “Hay là ngươi làm thần đi?”

An Vương chợt cau mày lại.

Những thần linh khác liếc nhìn hai người, không lên tiếng.

Sắp nội chiến rồi!

Xuất phát điểm của An Vương là vì Chân thế giới.

Tuy nhiên cần Âm Thần phải hy sinh bản thân.

Âm Thần đương nhiên không chịu!

An Vương liếc nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Không phải bà ta không hiểu chuyện mà là bà ta biết nếu như hôm nay đồng ý với Diệp Quân, Diệp Quân của một năm sau chắc chắn sẽ có khác biệt rất lớn so với Diệp Quân của bây giờ!

Cậu thanh niên này từ lúc bắt đầu tu kiếm cho tới bây giờ mới được bao lâu?

Mà hắn đã là Đại Kiếm Đế rồi!

Nếu để tên này tiến vào bên trong Tiểu Tháp tu luyện, một năm bằng mười năm, Diệp Quân của mười năm sau chắc chắn sẽ vô cùng khủng bố, không thể nói là vô địch, nhưng chắc chắn cũng rất rất mạnh.

Dù gì bây giờ cả vũ trụ Quan Huyên đều đang ở trong tay Diệp Quân!

Hắn sở hữu tất cả tài nguyên!

Vậy nên cho dù đắc tội với Âm Thần, nhưng bà ta vẫn phải nói. Đương nhiên bây giờ không thể nói nữa rồi. Còn nói nữa thì sẽ trở thành thái quá.

Dù gì bà ta cũng đạt được mục đích rồi.

Diệp Quân đột nhiên nói: “An Vương, thật ra ta rất khâm phục bà!”

An Vương nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân mỉm cười, không nói gì hết.

An Vương ngu sao?

Không!

An Vương là người thông minh nhất!

Một số thần linh thông minh đang có mặt liếc nhìn An Vương, vẻ mặt phức tạp.

Bọn chúng biết An Vương chịu đắc tội với Âm Thần cũng phải nói là bởi vì bà ta biết sau một năm nữa Diệp Quân chắc chắn sẽ hoàn toàn thay đổi.

Một khi Diệp Quân trở thành mối họa, tới lúc đó tất cả mọi người đều sẽ nhớ tới câu nói của An Vương ngày hôm nay!

Lúc đó, Âm Thần chắc chắn tiêu đời!

Âm Thần tiêu đời thì ai lên thay?

Khả năng cao là An Vương!

An Vương nhìn Diệp Quân, mỉm cười, không nói gì cả, bà ta biết cậu thanh niên trước mắt đã nhìn ra ý đồ của bà ta.

Ngươi biết ý đồ của ta!

Ta hiểu trái tim của ngươi!

Mặc dù là kẻ địch, thế nhưng khoảnh khắc này hai người lại giống như tri kỷ.

Diệp Quân đương nhiên sẽ không vạch trần ý đồ của An Vương, mà An Vương cũng sẽ không thật sự muốn giết Diệp Quân vào thời điểm này!

Đương nhiên, nếu như có lựa chọn bà ta sẽ làm như thế, vậy nhưng nếu lúc này bà ta tiếp tục làm thế thì sẽ chỉ chuốc họa vào thân.

Dù gì Âm Thần vẫn chưa chết!

Cùng lúc này, Âm Thần đột nhiên nói: “Ta đại diện cho Chân vũ trụ đồng ý điều kiện của ngươi với thời hạn một năm, trong vòng một năm, Chân vũ trụ của bọn ta và vũ trụ Quan Huyên không được xâm phạm lẫn nhau. Có điều trong thời hạn này, thiên tài và yêu nghiệt của Chân vũ trụ bọn ta có thể tới khiêu chiến với ngươi!”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Âm Thần nhìn Diệp Quân, không lên tiếng.

Diệp Quân nhìn về phía tia kiếm quang giữa trán Âm Thần, hắn mở lòng bàn tay ra: “Tới đây!”

Vừa dứt lời, tia kiếm quang giữa ấn đường Âm Thần đột nhiên bay vào trong lòng bàn tay hắn.

Diệp Quân nhìn kiếm quang trong tay, đang định thu lại thì tia kiếm quang đó lại đột nhiên dần dần tan biến.

Nhân gian kiếm ý!

Thế gian này sẽ không còn sự tồn tại của nhân gian kiếm ý nữa!

Thời đại của Kiếm Chủ Nhân Gian thật sự qua rồi!

Diệp Quân từ từ nhắm hai mắt lại!

Hắn biết thời đại của hắn đã tới!

Không phải hắn muốn tới mà là không còn cách nào khác!

Người cha này phủi tay thẳng thừng thì bản thân hắn có thể làm gì được đây?

Nuốt nước mắt kế thừa gia sản triệu tỷ.

Diệp Quân hít sâu vào một hơi, hắn biết việc hắn có thể làm lúc này là nỗ lực tu luyện!

Thời gian một năm!

Một năm đấy!

Thời gian gấp gáp!

Lúc này, Âm Thần liếc nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Ngươi không sợ ta nuốt lời sao?”

Diệp Quân bật cười, sau đó nói: “Ta nỗ lực tu luyện là để chơi cùng với các người, nhưng nếu các người không màng tới võ đức, không giữ lời hứa thì ta cũng chỉ đành chịu thôi. Các người chơi cùng ông nội và cô cô của ta đi!”

Âm Thần liếc nhìn Diệp Quân: “Không cần dọa bọn ta, Chân vũ trụ bọn ta nói lời giữ lời, một năm thì một năm! Ta còn phải nhìn xem trong thời hạn một năm ngươi có thể lên trời được sao?”

Nói xong, bà ta dẫn đám thần linh rời đi.

Trên kim quang đại đạo, sắc mặt Âm Thần lạnh tanh: “Truyền lệnh, bất cứ kẻ nào giết được Diệp Quân sẽ được thưởng một trăm triệu viên linh nguyên!”

Một trăm triệu viên linh nguyên!

Nghe thấy lời này của Âm Thần, đám thần linh đang có mặt đều vô cùng kinh ngạc.

Một trăm triệu viên linh nguyên!

Phải biết rằng cho dù là những kẻ làm chủ giống như bọn họ, một năm bổng lộc cũng chỉ có một triệu viên linh nguyên mà thôi, mà nhiêu đó chỉ đủ dùng cho việc tu luyện của bản thân.

Một trăm triệu viên linh nguyên là một khoản siêu kếch xù với họ!

Khoảnh khắc này, bọn họ đều muốn đi giết Diệp Quân!

Đáng tiếc bọn họ không phải thế hệ thanh niên!

An Vương liếc nhìn Âm Thần, bà ta biết Âm Thần này đã hiểu nếu như sau một năm mà Diệp Quân vẫn còn sống, hơn nữa còn trưởng thành hơn thì tới lúc đó kết cục của bà ta sẽ rất thảm.

Bây giờ Chân Thần bị Kiếm Chủ Nhân Gian giam chân, không rảnh bận tâm tới chuyện này.

Thế nhưng đợi Chân Thần có thời gian rảnh để tới...

Ngoài ra, bên dưới Chân Thần còn có một Chân Thần Điện, Chân Thần Điện này tương đương với nội các của vũ trụ Quan Huyên, lúc Chân Thần không có mặt thì Chân Thần Điện phụ trách cai quản cả Chân vũ trụ. Mà Âm Thần chính là một trưởng lão trong số đó, lần này bà ta dẫn quân tới giết Diệp Quân chính là làm theo mệnh lệnh của Chân Thần Điện.

Bây giờ Chân Thần Điện này chắc chắn sẽ không tới gây chuyện với Âm Thần.

Dù gì bà ta cũng là một thần linh cấp cao của Chân vũ trụ, vẫn có chút mặt mũi.

Thế nhưng một năm sau, nếu như Diệp Quân trưởng thành hơn, tạo ra uy hiếp đối với Chân vũ trụ thì tới lúc đó cần có người đứng ra gánh họa!

Ai gánh?

Chắc chắn là Âm Thần!

Bà ta cũng đã nhìn thấy điểm này, vậy nên mới treo thưởng cao như vậy.

Một trăm triệu viên linh nguyên!

Vô số thiên tài trong Chân vũ trụ sẽ trở nên điên cuồng, không chỉ Chân vũ trụ, thậm chí một số thiên tài đỉnh cao bên dưới Chân vũ trụ cũng sẽ điên cuồng.

Nói một cách đơn giản, thiên tài của toàn vũ trụ đều sẽ điên cuồng!

Một trăm triệu viên linh nguyên, mê hoặc quá lớn!

Bà ta sẽ cho cho Diệp Quân thời gian tu luyện!

Những chuyện kiểu như để cho kẻ địch không ngừng phát triển, Chân vũ trụ sẽ không làm!

Vũ trụ Quan Huyên tuyệt đối không thể có thêm một Kiếm Chủ Nhân Gian thứ hai!

Chẳng mấy chốc, Âm Thần dẫn theo một đám cường giả thần linh biến mất bên trong đường hầm thời không.

Lúc tiến vào trong đường hầm thời không, An Vương quay đầu liếc nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân đứng tại chỗ trầm mặc không nói gì.

Những lời của Âm Thần ban nãy không hề cố ý che giấu, vậy nên hắn cũng nghe thấy rồi!

Mấy người An Nam Tịnh bên cạnh hắn cũng nghe rõ mồn một.

Một trăm triệu linh nguyên!

Diệp Quân nghĩ ngợi, sau đó thầm hỏi trong lòng: “Tháp gia, một trăm triệu linh nguyên là bao nhiêu tiền?”

Tiểu Tháp nói: “Nếu đổi thành tiên tinh thì tương đương với hàng nghìn tỷ tiên tinh!”

Diệp Quân trầm mặc.

Hắn biết Chân vũ trụ không muốn cho hắn thời gian phát triển!

Đúng vào lúc này, Diệp Khải đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, y nhìn Diệp Quân, cười nói: “Diệp Quân huynh, huynh tu luyện đi, để ta đối phó với đám thiên tài yêu nghiệt của Chân vũ trụ!”

“Còn ta nữa!”

Lúc này, Tào Bạch bên cạnh cũng bước ra!

“Còn cả ta!”

Ngao Thiên Thiên cũng bước ra.

“Ta cũng có thể!”

Nam Lăng Nhất Nhất cũng bước ra.

Tịch Huyền cũng bước ra, thế nhưng cô ấy không nói gì.

“Ta cũng có thể!”

Lúc này, Diệp Quan Chỉ cũng bước tới, cô ấy nhìn Diệp Quân mỉm cười.

Cùng lúc này, rất nhiều thiên tài của Kiếm Tông và thư viện Quan Huyên cũng đồng loạt bước ra, trong số đó có rất nhiều người Diệp Quân quen thuộc, Trần Cung Kiếm Đế và Tần Tuyết, Phạm Thanh - đệ tử của Mộ Thiên Đạo, cũng chính là người đã tặng cho Diệp Quân tàu vũ trụ khi trước, chủ tịch học sinh Mục U U ở Thanh Châu, Cổ thái tử, Nguyệt Trần,...

Gần chục nghìn người nhìn Diệp Quân, đồng thanh nói: “Ngươi tu luyện đi, để bọn ta đối phó với chúng!”

...
Chương 420: Mai danh ẩn tích

Ngươi tu luyện đi, để bọn ta đối phó với chúng!

Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Quân.

Bọn họ biết, sẽ không bao lâu nữa, thiên tài đỉnh cấp của Chân vũ trụ sẽ đến vũ trụ Quan Huyên tìm Diệp Quân, mà bây giờ, thứ Diệp Quân thiếu nhất chính là thời gian!

Bọn họ bằng lòng tranh thủ chút thời gian cho Diệp Quân!

Diệp Quân nhìn mọi người trước mặt, im lặng không nói gì.

Giờ khắc này hắn thấy vô cùng nhiệt huyết!

Đúng lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên nói: “Đi đến Chư Thần Vực!”

Diệp Quân nhìn về phía An Nam Tịnh: “Chư Thần Vực ư?”

An Nam Tịnh gật đầu: “Năm đó các linh hồn vũ trụ đã sáng tạo ra một thế giới đặc biệt để chống lại Chân Thần, chính là Chư Thần Vực, ở nơi đó, có một nơi tu luyện đặc biệt tên là núi Bất Khuất, tu Phàm Kiếm, luyện xương cốt bất khuất, phá vỡ huyết mạch phong ma, rèn ý chí bất diệt!”

Hai mắt Diệp Quân híp lại: “Phàm kiếm? Cốt bất khuất? Ý chí bất diệt?”

An Nam Tịnh khẽ gật đầu: “Sau Đại Kiếm Đế, còn có một cảnh giới kiếm tu nữa, chính là Phàm Kiếm!”

Diệp Quân đột nhiên hỏi: “Nếu đặt ta ở thế hệ trẻ ở Chân vũ trụ thì thuộc cấp bậc nào?”

An Nam Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Dưới mức trung bình!”

Hai mắt Diệp Quân híp lại: “Dưới mức trung bình ư?”

Vẻ mặt của mọi người cũng đầy kinh hãi!

Bây giờ trong lớp thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên, chắc chắn Diệp Quân là người đứng đầu!

Người đứng đầu thế hệ trẻ vũ trụ Quan Huyên cũng chỉ ở dưới mức trung bình ở Chân vũ trụ thôi sao?

An Nam Tịnh đột nhiên nói: “Biết An Vương kia không?”

Diệp Quân gật đầu.

An Nam Tịnh bình tĩnh nói: “Người đó chỉ mới hai mươi tuổi!”

Diệp Quân nắm chặt hai tay.

Hai mươi tuổi đã phong Vương?

Không thể không nói, giờ phút này, Diệp Quân thực sự kinh sợ!

Hắn không ngờ, An Vương đáng sợ kia còn chưa tới hai mươi tuổi!

An Nam Tịnh lại nói: “Mà An Vương cũng không phải là thiên tài yêu nghiệt nhất ở Chân vũ trụ! Sau khi Chân Thần thôn tính vô số vũ trụ, cũng không một mình chiếm hết tất cả tài nguyên, mà ngược lại còn tặng tài nguyên miễn phí cho chúng sinh trong Chân vũ trụ, bà ta cướp đoạt tài nguyên của toàn vũ trụ để tăng cường sức mạnh cho bản thân và tất cả sinh linh trong Chân vũ trụ”.

Bà ấy dừng lại một chút, lại nói: “Ví dụ như, vũ trụ Quan Huyên của chúng ta, trước mắt trừ mẹ của cậu ra thì không ai có được linh nguyên, nhưng người tu luyện ở Chân vũ trụ vừa được sinh ra đã sử dụng được linh nguyên”.

Diệp Quân trầm mặc, vẻ mặt nghiêm túc.

Mọi người cũng im lặng, khuôn mặt cũng dần trở nên nghiêm trọng.

Bọn họ biết vũ trụ Quan Huyên có sự chênh lệch với Chân vũ trụ, nhưng không biết chênh lệch bao nhiêu!

Dù sao cũng đã từng có Kiếm Chủ Nhân Gian đứng đầu đối chọi!

Nhưng lúc này, sau khi nghe An Nam Tịnh nói vậy, bọn họ mới ý thức được sự chênh lệch của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ lớn tới mức nào!

An Nam Tịnh định nói tiếp nhưng lại thôi, do dự một lúc, cuối cùng bà ấy không nói gì nữa.

Diệp Quân nhìn về phía An Nam Tịnh, cũng định nói gì đó thì giọng nói bí ẩn bên trong Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Để ta nói cho ngươi biết! Chân vũ trụ mạnh hơn những gì An Võ Thần nói ít nhất mười lần. Hơn nữa họ rất coi trọng nhân tài, bọn họ bồi dưỡng nhân tài đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi. Chỉ cần ngươi có thiên phú và cố gắng thì ngươi không cần lo lắng về tài nguyên tu luyện, có thể nói bọn họ thực sự cho toàn dân tu luyện miễn phí!”

Giọng nói bí ẩn nói tiếp: “Cho dù ngươi sinh ra không tốt, gia thế không mạnh cũng không sao hết, chỉ cần ngươi cố gắng, nhất định có thể thành công. Ở Chân vũ trụ, có một vị Thần Đế viễn cổ, thiên phú cực kỳ bình thường, nhưng rất nỗ lực cố gắng. Giai đoạn đầu chỉ dựa vào công pháp và linh nguyên miễn phí để tu luyện, cuối mở ra đường Viễn Cổ, trở thành Thần Đế viễn cổ, mà người giống ông ta còn có rất nhiều...”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Công pháp mà bọn họ tu luyện ở đó đều miễn phí hả?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Đúng thế! Không chỉ công pháp tu luyện miễn phí, chỉ cần ngươi đạt được một vài yêu cầu, mỗi tháng sẽ nhận được một lượng linh nguyên nhất định”.

Diệp Quân im lặng.

Giọng nói bí ẩn nhẹ giọng nói: “Nhờ vậy, thực lực của Chân vũ trụ vô cùng kinh khủng, thế hệ trẻ rất hùng mạnh, cũng không phải bất kỳ vũ trụ nào cũng có thể so sánh. Một vũ trụ cường đại thì không chỉ riêng đám người đứng đầu mạnh mà còn phải xem đám người tầng chót nữa. Trong trí nhớ của ta, từ trước tới nay, chỉ có thế hệ trẻ của hai thế lực mới có thể cạnh tranh với Chân vũ trụ, một là tộc Bác Thiên, năm đó được xưng là tộc hạng nhất của toàn vũ trụ!”

Diệp Quân hơi tò mò: “Tộc Bác Thiên ư?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Đúng vậy, đó là chủng tộc xưa có truyền thừa hàng vạn năm, có một loại huyết mạch đặc biệt tên là huyết mạch Bác Thiên. Trong vũ trụ mênh mông này, chỉ có huyết mạch phong ma trong cơ thể ngươi và huyết mạch đặc biệt của mẹ ngươi mới có thể chống lại loại huyết mạch này”.

Diệp Quân hơi nghi hoặc: “Tiền bối, trong cơ thể ta còn có một loại huyết mạch khác sao?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Đúng vậy!”

Diệp Quân hỏi: “Huyết mạch gì?”

Giọng nói bí ẩn nói: “Sau này ngươi sẽ biết!”

Diệp Quân cạn lời.

Giọng nói bí ẩn lại nói: “Còn có một thế lực Thần Đạo đã từng vô địch vô số thời đại, tự xưng là Chủ Tạo Vật vũ trụ, cũng chính là tiền thân của Đạo Môn. Chủ nhân bút Đại Đạo là một trong những người đầu tiên thành lập Thần Đạo. Sau này, Thần Đạo bị Chân Thần trấn áp, từ đó về sau, chủ nhân bút Đại Đạo bắt đầu lưu lạc khắp nơi, những cường giả còn lại của Thần Đạo cũng mai danh ẩn tích”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK