Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3011: Thiên địa tận diệt

Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn Thái Cổ Lăng, nói với vẻ nghiêm túc chưa từng thấy: “Đừng có ăn nói bậy bạ, nghe rõ chưa?"

Chuyện lần trước của Thương Hồng Y suýt nữa khiến ông ta thua to.

Người nhà họ Dương hứa sẽ không can thiệp vào việc giữa ông ta và Diệp Quân, không có nghĩa là bạ ai cũng có thể tùy tiện khiêu khích họ.

Lần trước Dương Diệp xuất hiện còn không phải vì Thương Hồng Y chủ động khiêu khích sao?

Con mẹ nó chứ.

Tuyệt đối không thể xảy ra lần nữa.

Thái Cổ Lăng thấy ông ta làm ra vẻ nghiêm trọng vậy thì cười: “Xem ra tiền bối rất kiêng kỵ nhà họ Dương này nhỉ”.

Chủ nhân bút Đại Đạo lãnh đạm đáp: “Tuổi còn trẻ thì nên biết kính sợ thế giới này”.

Thái Cổ Lăng cười khẩy: “Ta cũng có một câu, không biết tiền bối muốn nghe hay không”.

Thấy ông ta im lặng, y nói: “Đã chọn đối địch thì đừng bận tâm gì nữa, đánh tới chết là được. Sống trên đời kỵ nhất là sợ trước sợ sau”.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc xéo: “Mi đang dạy đời ta?"

Thái Cổ Lăng cười: “Đâu dám”.

Nhãn giới hai bên căn bản không ở cùng cấp độ, chủ nhân bút Đại Đạo quyết định không cần nói nhiều mà nhìn về nơi xa.

Bằng không thì tranh cãi với một kẻ không cùng nhận thức thì sẽ chẳng đi đến đâu.

Cuộc chiến ở đằng xa đã sắp kết thúc.

Hư Chân Thần Thể của Diệp Quân ngày càng rách rưới, máu tuôn như thác, nhưng vừa trào ra đã bị hấp thụ về thân xác.

Nhờ có huyết mạch Phong Ma mà hắn đang mạnh dần lên, nhưng đối thủ của hắn lại là bảy cường giả Giới Ngoại đỉnh cao.

Huyết mạch và kiếm ý vô địch đều bị áp chế dưới sự vây công của họ.

Đúng lúc hắn định hóa ma hoàn toàn, bỗng có tiếng nổ vang lên.

Ruỳnh!

Sóng xung kích đánh tới như thủy triều, đi kèm là hào quang vạn trượng bắn tới đẩy lùi bảy cường giả đi.

Là Thiên Hợp!

Ông ta đã thiêu đốt thân xác và linh hồn mình.

Xem ra cũng bị đánh hội đồng tới không chịu được.

Diệp Quân nhìn sang, chỉ thấy Thiên Hợp nắm tay phải lại rồi rạch một đường.

Roạt!

Thời không vỡ đôi thành một khe hở dài vạn trượng.

Diệp Quân còn chưa kịp phản ứng đã bị một lực hấp dẫn đáng sợ hút vào.

Vừa rơi tõm vào trong, một cái ấn lớn chừng bàn tay đã dung nhập vào giữa trán hắn.

Thiên Ấn.

Chí bảo nhà họ Thiên, còn được gọi là ấn tộc trưởng.

Giọng Thiên Hợp vang rền như sấm: “Từ giờ phút này, Diệp Quân chính là gia chủ nhà họ Thiên, phàm là con cháu trong tộc đều phải nghe theo. Ai trái lệnh, thiên địa tận diệt!"

Thân xác và linh hồn ông ta đồng thời bốc cháy chói chang.

Khí tức tăng vọt lên, khiến một vài cường giả Giới Ngoại cũng phải thối lui.

Thiên Hợp ngoái lại nhìn Diệp Quân, thì thầm: “Tiểu hữu, nhà họ Thiên xin nhờ cậu”.

Ánh mắt ông ta toát lên vẻ quyết tuyệt khi thấy một đám cường giả lao tới, ngưng tụ ra sức mạnh không lồ từ trong cơ thể.

"Coi chừng!"

Giọng Cơ Chiến hốt hoảng vang lên: “Ông ta định tự bạo đấy!"

Tự bạo?

Hai chữ này khiến ai nấy đều giật mình.

Thiên Hợp điên cuồng cười to.

Khi nhìn thấy cường giả di tộc Thái Cổ cũng gia nhập chiến cuộc, ông ta biết hôm nay mình không thể rời khỏi đây được.

Cũng biết nhà họ Thiên chỉ có nương nhờ Diệp tiểu hữu mới thoát khỏi số kiếp bị tiêu diệt.

Thế là ông ta quả quyết lựa chọn.

Trong tiếng cưởi lớn, cơ thể Thiên Hợp bùng nổ trong sức mạnh hủy thiên diệt địa, ập tới như đại hồng thủy. Mấy cường giả Giới Ngoại thấy vậy thì tái mặt, lựa chọn thối lui chứ không trực tiếp đương đầu.

Không cần nói cũng biết cường giả Giới Ngoại cao cấp tự bạo đáng sợ thế nào.

Khu vực đó biến thành một hố đen sâu hoắm. đen kịt.

Sức mạnh còn không ngừng lan đi tới di giới Thái Cổ, quật cho nó vỡ tan tành. Một nhóm cường giả cao cấp trong tộc phải chung tay hợp sức mới miễn cưỡng ngăn nó lại.
Chương 3012: Ai làm tộc trưởng?

Bên dưới, chủ nhân bút Đại Đạo chỉ nhẹ nhàng phất tay là đã dọn dẹp được sóng xung kích ập đến.

Ông ta thì thầm: “Rất dứt khoát”.

Nếu Thiên Hợp không ra tay quyết đoán thì cả ông ta và Diệp Quân sẽ không thể toàn mạng rời đi.

Thiên Hợp đã tự bạo nhưng Diệp Quân thì vẫn chạy thoát khiến sắc mặt Cơ Chiến không được tốt lắm.

Thái Cổ Kình thì chỉ mỉm cười. Người mạnh nhất nhà họ Thiên đã bỏ mạng tại đây, cho thấy ngày tàn của cả tộc chỉ còn là vấn đề thời gian.

Đại cuộc đã định.

Cơ Chiến nói: “Không được thả Diệp Quân chạy”.

Rồi dẫn người đuổi theo.

Thiên Hợp đã chết nhưng Diệp Quân vẫn có thể là một biến số, phải cực kỳ cẩn thận.

Chỉ khi nào hắn cũng chết thì mới thật sự gọi là đại cuộc đã định.

Ở một nơi nào đó, Diệp Quân bị phun ra khỏi thời không, sau đó cảm nhận được một loạt khí tức sau lưng.

Nhóm Cơ Chiến đuổi tới rồi!

Nhưng cũng có những khí tức khác đáp lại ở trước mặt hắn.

Cường giả nhà họ Thiên cũng đến!

Lại còn là toàn bộ cường giả cao cấp.

Đại trưởng lão Thiên Diêm đi đầu, theo sau là cô gái váy trắng cầm Trường Minh Thần Đăng.

Mặt ai nấy đều trắng bệch sau khi nghe được lời Thiên Hợp nói trên đường.

Một người đàn ông quát lên: “Diệp Quân! Tộc trưởng đâu!"

Thiên Diêm nạt lại: “Chớ nhiều lời, đi mau!"

Rồi vung tay kéo Diệp Quân lại, cùng những người khác rời đi.

Vừa đúng lúc tránh được nhóm Cơ Chiến đuổi tới, nhưng bọn họ cũng không buông tha mà truy đuổi.

Thiên Diêm đưa Diệp Quân trở về Thiên giới, nơi toàn bộ đại trận phòng thủ đã được chuẩn bị, sẵn sàng khởi động.

Nhóm Cơ Chiến đuổi tới thì dừng lại. Bên trong có nhiều trận pháp đáng sợ, cứ vọt vào mà không chuẩn bị thì sẽ thương vong lớn.

Gã nhìn xuống, lạnh lùng nói.

"Vây nơi này lại”.

Rồi hóa thành tia sáng biến mất ở đằng xa.

Trong Thiên giới.

Một cường giả nhà họ Thiên đang chữa thương cho Diệp Quân nằm sóng soài dưới đất.

Toàn bộ cường giả trong tộc tề tựu, sắc mặt ai nấy khó coi vô cùng.

Một người chỉ vào Diệp Quân: “Chính hắn đã hại chết Tộc trưởng, mau giết hắn!"

"Câm mồm!"

Thiên Diêm gào lên: “Cút ra!"

Người kia phẫn nộ vô cùng nhưng không dám mạnh miệng.

Thiên Diêm chỉ nói: “Tộc trưởng đã truyền Thiên Ấn lại cho hắn”.

Bốn bề im lặng.

Thiên Hợp chết rồi.

Bọn họ chưa tiếp nhận được sự thật này, đương nhiên càng hận Diệp Quân vì hắn chính là nguyên nhân Thiên Hợp bỏ mạng.

Càng khó chấp nhận hơn nữa là Tộc trưởng lại truyền Thiên Ấn, chỉ định hắn làm gia chủ.

Vừa khó hiểu vừa cảm thấy bất thường.

Một trưởng lão lên tiếng: “Gia tộc ta bây giờ như rắn mát đầu, phải lập tức lựa chọn Tộc trưởng để ổn định nhân tâm”.

Một cường giả nói thẳng: “Ta đề nghị Thiên Diêm trưởng lão. Nay ai cũng đang hoang mang, nếu đưa một người ngoài lên, lại còn là kẻ có liên quan đến cái chết của Tộc trưởng thì không thể làm an lòng, ngược lại còn khiến họ phẫn nộ và không phục, khi ấy còn tai họa nữa”.

Một trưởng lão khác gật đầu: “Tộc trưởng nhà họ Thiên sao có thể để cho người ngoài đảm nhiệm? Không hợp quy củ”.

Bỗng cô gáy váy trắng cầm Trường Minh Thần Đăng lên tiếng: “Hắn được Tộc trưởng chỉ định”.

"Thiên Liên, cô có ý gì?"

Một trưởng lão nhìn sang.

Các cường giả còn lại cũng nhìn sang.

Cô ta nhìn xuống Diệp Quân: "Tộc trưởng chết, di tộc Thái Cổ phản bội, bắt tay với Đế quốc. Tộc Ổ đang ủng hộ chúng ta chắc cũng đã hay tin, rất có thể cũng sẽ trở mặt. Chúng ta đã đi đến thời khắc nguy cấp nhất, chỉ cần lơ là sẽ diệt tộc".

Diệt tộc!

Hai chữ khiến sắc mặt ai nấy như tro tàn.

Cô gái lại nói: “Nhà họ Thiên chúng ta rơi vào tình cảnh này không phải vì hắn mà là vì chủ nhân bút Đại Đạo đã phá hủy cân bằng. Trước mắt chỉ có mình hắn chống lại ông ta, nếu chúng ta cũng đường ai nấy đi thì nhà họ Thiên mới thật sự là hết cứu”.

Thiên Diêm cũng nói: “Tộc trưởng hy sinh cứu hắn, còn chỉ định hắn kế nhiệm, nhất định là có ý đồ gì khác”.

Ông ta nhìn những người khác: “Từ giờ trở đi, hắn chính là Tộc trưởng nhà họ Thiên chúng ta”.

Một trưởng lão chần chừ: “Đại trưởng lão à, sẽ không ai phục hắn hết, chi bằng ông lên đi, mọi người sẽ...”

Một người khác: “Ta tin Tộc trưởng, nếu ông ấy đã chọn hắn thì phải có ý nghĩa sâu xa, chúng ta hãy nghe theo”.

"Ta ủng hộ đại trưởng lão”.

"Ta theo Tộc trưởng...”

"...”

Tranh cãi nảy ra.

Bỗng Thiên Diêm quắc mắt đỏ bừng, run rẩy nói: “Các huynh đệ, nhà họ Thiên chúng ta không thể xảy ra nội loạn! Chúng ta phải đoàn kết một lòng, đồng tâm hiệp lực. Diệp Quân sẽ là Tộc trưởng chúng ta, ai còn phản đối, giết không tha!"
Chương 3013: Niềm tin tuyệt đối

Lời nói của Thiên Diêm trực tiếp khiến mọi người tại đó kinh động.

Nội loạn!

Giờ phút này mọi người cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, bây giờ tình trạng của nhà họ Thiên có thể nói là đã đến tuyệt cảnh, nếu những người như bọn hắn lại nội loạn thì nhà họ Thiên lập tức phải bị diệt trừ.

Mọi người nhao nhao nhìn về phía Diệp Quân, vẻ mặt phức tạp.

Để một người ngoài làm tộc trưởng của nhà họ Thiên, cũng không biết là phúc hay là họa......

Nhưng bây giờ bọn họ đã không còn lựa chọn nào khác.

Thiên Diêm đột nhiên nói: “Lập tức truyền lệnh, để cho tất cả mọi người ở bên quặng thần Giới Ngoại quay về, ngay lập tức”.

Lúc này có một vị trưởng lão lui xuống.

Thiên Diêm lại nói: “Từ giờ phút này trở đi, tất cả trận pháp trong tộc khởi động, Thiên giới tiến vào cấp bậc phòng thủ cao nhất!”

Nói xong, ánh mắt ông ta rơi vào trên người Diệp Quân, lấy 'Thần Liên' ra cho hắn dùng”.

Thần Liên!

Nghe vậy, sắc mặt của mọi người đều trở nên quái dị.

Đây chính là một trong những bảo vật của nhà họ Thiên, có năng lực chữa trị cực kỳ đáng sợ, hơn nữa không phải một lần, mà là có thể kéo dài đến gần ngàn năm.

Bởi vậy, Thần Liên còn được gọi là Bất Tử Liên!

Sau khi dùng, muốn chết cũng khó!

Mà loại thần vật này, chỉ có nhân vật quan trọng nhất trong nhà họ Thiên mới có thể được sử dụng, bởi vì cả nhà họ Thiên cũng không có mấy đóa.

Mà bây giờ lại muốn lấy một đóa cho Diệp Quân......

Mặc dù trong lòng mọi người đều có hơi khó chịu, nhưng không ai nói gì.

Rất nhanh, một vị trưởng lão cầm theo một đóa liên hoa đi tới, đóa liên hoa kia có màu xanh lá, cánh hoa như viên ngọc màu xanh, trong suốt long lanh, sáng như tuyết, mà theo sự xuất hiện của đoá liên hoa này, đột nhiên tại nơi đây tràn ngập mùi liên hoa thấm vào ruột gan.

Vị trưởng lão đó đặt Thần Liên ở phần ngực Diệp Quân, Thần Liên khẽ run lên, trực tiếp hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh lá đi vào trong ngực Diệp Quân, ở trong ngực hắn, một luồng ánh sáng mang màu xanh loé ra, trong nháy mắt bao lấy hắn.

Mà dưới sự bao phủ của luồng ánh sáng màu xanh lá này, cơ thể Diệp Quân được khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được, không chỉ như thế, thần hồn bị thương nặng của hắn cũng được chữa trị một cách nhanh chóng.

Không biết qua bao lâu, Diệp Quân chậm rãi mở hai mắt, đập vào mắt chính là một đám trưởng lão của nhà họ Thiên

Thiên Diêm nói: “Không sao chứ?”

Diệp Quân đứng lên, hắn nhìn thoáng qua cơ thể mình, có chút kinh ngạc, “Tiền bối, cái này?”

Thiên Diêm nói: “Đây là thần liên của Thiên tộc ta, không chỉ có năng lực chữa trị rất mạnh, còn có năng lượng cực kỳ tinh thuần, ngươi hấp thu cho tốt”.

Hai mắt của Diệp Quân chậm rãi nhắm lại, hắn cảm nhận được trong cơ thể có một cỗ năng lượng cực kì tinh khiết đang tuôn trào, đang từ từ khôi phục lại lục phủ ngũ tạng của hắn.

Thiên Diêm nói: “Tộc trưởng, lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Tộc trưởng?”

Diệp Quân nhìn về phía Thiên Diêm, có hơi nghi hoặc, bởi vì huyết mạch Phong Ma mà bây giờ đầu óc hắn vẫn còn có hơi hỗn loạn.

Thấy Diệp Quân nghi hoặc, Thiên Diêm giải thích: “Lúc tộc trưởng ngã xuống, đã đưa Thiên Ấn cho ngươi, đồng thời đã để lại di ngôn, để ngươi làm tộc trưởng của nhà họ Thiên chúng ta”.

Diệp Quân im lặng, cảnh tượng lúc trước như nước thủy triều xông tới.

Tộc trưởng của tộc Thiên Hợp đã tự tử!

Sắc mặt của Diệp Quân phức tạp, hắn biết, nếu như không phải tộc trưởng của Thiên Hợp tự tử, ngăn tất cả cường giả lại thì hắn cũng không thể đi được.

Tộc trưởng!

Lòng bàn tay hắn mở ra, thiên ấn kia ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.

Thiên Diêm nói: “Từ giờ trở đi, ngươi chính là tộc trưởng của Thiên tộc ta”.

Diệp Quân nhìn về phía đám người Thiên Diêm, tất cả mọi người đều đang nhìn hắn.

Diệp Quân chậm rãi đứng dậy, hắn nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Lần này là ta cùng Thiên Hợp tộc trưởng đánh giá thấp quyết tâm của chủ nhân bút Đại Đạo... Cũng đã đánh giá thấp di tộc Thái Cổ!”

Thật ra nếu như không có sự gia nhập đột ngột của di tộc Thái Cổ thì cho dù là hắn và Thiên Hợp không đánh lại được thì vẫn có thể rút lui an toàn được.

Nhưng hắn thật không ngờ di tộc Thái Cổ này lại đột nhiên phản chiến.

Hắn đã xem nhẹ một chuyện, đó chính là dã tâm của di tộc Thái Cổ.

Loại gia tộc đã từng là bá chủ siêu cấp này, sao có thể cam tâm khuất phục người khác?

Chỉ cần có cơ hội, đối phương chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực đánh cược một lần.

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, hắn xoay người nhìn về phía mọi người trong điện, giờ phút này, mọi người cũng đang nhìn hắn, bây giờ Thiên Hợp đã ngã xuống, Diệp Quân trước mắt chính là hy vọng cuối cùng của bọn họ không thể nghi ngờ.

Diệp Quân nói: “Nếu chúng ta chỉ toàn lực phòng thủ, có thể phòng thủ được bao lâu?”

Thiên Diêm cầm đầu trầm giọng nói: “Phòng thủ cũng không được bao lâu.....”.

Diệp Quân im lặng một lát rồi hỏi: “ Ô tộc có tin tức gì không?”

Nếu Ô tộc cũng phản bội thì tình hình biên thật sự đáng lo ngại.

Thiên Diêm nói: “Vẫn chưa có tin tức gì.....”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Ô tộc chắc chắn cũng đã phản bội rồi”.

Thiên Diêm trầm giọng nói: “Ô tộc vẫn luôn đi theo Thiên tộc ta.....”.

Diệp Quân nói: “Chỗ tốt mà chủ nhân bút Đại Đạo cho bọn họ, bọn họ chắc chắn là không cách nào từ chối được, hơn nữa, thế cục bây giờ, bọn họ không thể nào lựa chọn chúng ta”.

Thiên Diêm nhìn Diệp Quân: “Theo ý ngươi, bây giờ nên làm thế nào?”

Diệp Quân nói: “Thủ”.

Thiên Diêm gật đầu: “Ta đã để cho tất cả tộc nhân quay lại tộc, bây giờ các loại trận pháp trong tộc cũng đã khởi động, có những trận pháp này chống đỡ, cho dù bọn họ có liên thủ thì cũng không thể dễ dàng đánh vào được. Nhưng, đây dù sao cũng không phải kế lâu dài, hơn nữa, người theo chúng ta rút về, bây giờ tòa quặng thần Giới Ngoại kia cũng đã rơi vào trong tay bọn họ, có được linh tinh của tòa quặng thần Giới Ngoại gia trì, thời gian lâu dần thì bọn họ sẽ kéo dần khoảng cách với nhà họ Thiên chúng ta..”.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Nhà họ Thiên bây giờ có bao nhiêu cường giả Giới Ngoại Cảnh?”

Thiên Diêm nói: “Ba mươi chín vị“.

Ba mươi chín vị!

Diệp Quân lại hỏi, “Lúc ta ở Đế quốc, Đế quốc từng khống chế hơn một vạn tỉnh, mỗi một tỉnh đều có một nền văn minh cấp bậc thống trị, nhà họ Thiên nắm giữ bao nhiêu?”

Thiên Diêm trầm giọng nói: “Nhà họ Thiên cũng nắm giữ hơn một vạn giới vực, những thứ này đều là do nhà họ Thiên ta trực tiếp khống chế…”

Diệp Quân nhìn Thiên Diêm: “Tiền bối, nhà họ Thiên có niềm tin tuyệt đối với ta không?”

Thiên Diêm nhìn hắn chằm chằm: “Có ý gì?”
Chương 3014: Đuổi cùng giết tận!

Diệp Quân nhìn thẳng Thiên Diêm: “Ta cần sự tin tưởng tuyệt đối và phối hợp của nhà họ Thiên!”

Thiên Diêm nói: “Ngươi muốn làm gì?”

Diệp Quân cũng không trả lời, chỉ nhìn Thiên Diêm.

Thiên Diêm im lặng hồi lâu sau mới nói: “Diệp công tử, ta cũng không biết ngươi muốn làm cái gì, ta…”

Diệp Quân nói: “Thiên Hợp tiền bối đã cứu ta khỏi cái chết, ta sẽ không phụ nhà họ Thiên, mà bây giờ cục diện của nhà họ Thiên cực kì xấu, thành thật mà nói, với tình hình hiện tại, chúng ta không nắm được bất kỳ phần thắng nào, bởi vì tên chủ nhân bút Đại Đạo kia còn đáng sợ hơn so với tưởng tượng của chúng ta, muốn dung mưu trí để thắng ông ta, khó như lên trời!”

Nói đến đây, trong mắt hắn hiện lên một tia phức tạp.

Ván cờ này, là hắn đã thua đối phương một nước

Mà điều này cũng khiến cho hắn hiểu được, muốn dùng mưu trí thắng đối phương, là không có khả năng, bởi vì với kiến thức và năng lực của chủ nhân bút Đại Đạo, không có bất kỳ một thế lực và cường giả nào có thể từ chối hắn được.

Cũng giống như lúc mà Diệp Quân hắn cầm tiểu tháp và kiếm Thanh Huyền, cường giả bình thường nhìn thấy tiểu tháp và kiếm Thanh Huyền, về cơ bản đều sẽ lựa chọn về phe hắn.

Nếu không thể dùng mưu trí để thắng đối phương, vậy cũng chỉ có thể đổi một cách mới.

Thiên Diêm im lặng hồi lâu sau mới nói: “Những người như chúng ta đều có thể tin tưởng tuyệt đối vào ngươi, nhưng chúng ta không cách nào cam đoan những người bên dưới.... Bởi vì ngươi dù sao cũng không phải người nhà họ Thiên, ngươi hiểu không?”

Diệp Quân im lặng,

Thiên Diêm nói: “Có một cách”.

Diệp Quân nhìn về phía Thiên Diêm, Thiên Diêm nói: “Trừ phi ngươi là người nhà họ Thiên”.

Diệp Quân nhíu mày: “Có ý gì?”

Thiên Diêm trầm giọng nói: “Ngươi thành hôn cùng với Tiểu Liên”.

Diệp Quân sững sờ.

Mọi người cũng đều sững sờ.

Mà sắc mặt của người phụ nữ váy trắng kia trong nháy mắt cũng lạnh xuống.

Diệp Quân vẻ mặt nghi hoặc: “Ai là Tiểu Liên?”

Mọi người nhao nhao nhìn về phía người phụ nữ váy trắng.

Diệp Quân cũng nhìn về phía người phụ nữ váy trắng, mặt không chút thay đổi.

Diệp Quân: “.....”.

Thiên Diêm trầm giọng nói: “Thành thật mà nói, Diệp công tử, tin tức ngươi trở thành tộc trưởng chúng ta vẫn chưa công bố ra ngoài, nhưng nếu công bố ra ngoài, chắc chắn sẽ có những điều bàn tán, bởi vì ngươi không phải người của nhà họ Thiên chúng ta, ngươi làm tộc trưởng, rất nhiều người phía dưới chắc chắn sẽ không phục... Nhưng nếu ngươi thành hôn với Tiểu Liên, vậy coi như đã danh chính ngôn thuận, bởi vì Tiểu Liên chính là người thừa kế vị trí tộc trưởng tiếp theo của nhà họ Thiên ta”.

Diệp Quân nói: “Tiền bối, còn cách nào khác không?”

Hắn làm sao không nhìn ra được rằng vị cô nương này rất bài xích hắn?

Đương nhiên, hắn cũng hiểu, dù sao, phụ thân của cô nương này đã chết vì cứu hắn…

Thiên Diêm đương nhiên cũng nhìn ra Thiên Liên không muốn, vì thế nói: “Không cần phải thành thân thật, các ngươi chỉ cần làm các thủ tục, tuyên bố với bên ngoài là phu thê là được”.

Nói xong, hắn nhìn về phía Thiên Liên.

Thiên Liên trầm mặc hồi lâu, nói: “Không thành vấn đề”.

Thiên Diêm gật đầu: “Vậy thì những chuyện về sau dễ giải quyết hơn rồi”.

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Quân, “Ngươi muốn nhà họ Thiên ta làm gì?”

Diệp Quân hai mắt híp lại: “Tạo Thần!

Thiên Diêm có hơi nghi hoặc.

Trong mấy ngày kế tiếp, chuyện Diệp Quân trở thành tộc trưởng nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Thiên Vực, các giới Thiên Vực đều khiếp sợ, sao lại để một người ngoài làm tộc trưởng nhà họ Thiên?

Nhưng sau khi biết Diệp Quân và Thiên Liên là phu thê, cảm xúc chống đối của rất nhiều người cũng không lớn như vậy nữa.

Đối phương nếu đã ở rể nhà họ Thiên, vậy coi như đã là người của nhà họ Thiên.

Dù sao, đứa nhỏ sau này chắc chắn phải mang họ Thiên.

Diệp Quân ngay từ đầu còn có chút lo lắng trưởng lão nhà họ Thiên bằng mặt không bằng lòng với hắn, nhưng rất nhanh hắn phát hiện, loại tình huống này cũng không hề xuất hiện, nhà họ Thiên từ trên xuống dưới đều rất tôn kính hắn, thật sự đối xử với hắn như tộc trưởng, hắn biết, đây chủ yếu là bởi vì có được sự ủng hộ của Thiên Liên và Thiên Diêm.

Mà vấn đề lớn nhất mà hắn gặp phải bây giờ là làm như thế nào để cứu được nhà họ Thiên?

Hắn biết chủ nhân bút Đại Đạo sẽ không cho hắn thời gian.

Quả nhiên, hai ngày sau, Hoàng Đế Cơ Chiến của Đế quốc dẫn theo các cường giả của di tộc Thái Cổ đi đến Thiên Giới.

Ngoại trừ di tộc Thái Cổ ra thì còn có Trụ tộc và Ô tộc vừa mới phản chiến.

Đại quân áp sát!

Phía chân trời, người cầm đầu chính là Cơ Chiến, bên cạnh gã là chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo nhìn xuống phía dưới, ánh mắt gã rơi vào trên người Diệp Quân đang ở phía dưới, cười nói: “Diệp Quân, đầu hàng đi! Ta và phụ thân ngươi tốt xấu gì cũng đã biết nhau rất lâu rồi, ngươi đầu hàng, dù thế nào thì ta cũng không đến mức đuổi cùng giết tận, chỉ cần ngươi đầu hàng, chuyện nơi đây, ta làm chuyện của ta, ngươi trở về làm chỗ dựa vững chắc của ngươi, thật tốt biết bao?”

“Không được!”

Đúng lúc này, Cơ Chiến đang đứng cạnh chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Nhất định phải đuổi cùng giết tận, không được để sót một tên nào!”

….
Chương 3015: Không có mục đích nào khác?

Đuổi cùng giết tận!

Nghe thấy lời mà Cơ Chiến nói, chủ nhân bút Đại Đạo nhíu mày, đang muốn nói gì đó thì Thái Cổ Kình ở bên cạnh cũng nói: “Phải đuổi cùng giết tận”.

Ánh mắt ông ta cũng rơi vào trên người Diệp Quân.

Nhìn Diệp Quân đang ở trước mắt, ông ta vẫn còn có chút kiêng dè, tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như vậy, đây thật sự là quá mức yêu nghiệt.

Loại yêu nghiệt cấp bậc thiên tài này thì phải giết chết mới được, bằng không, hậu hoạ khó lường.

Diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi đến lại mọc lên!

Nhìn thấy vẻ mặt hai người, chủ nhân bút Đại Đạo đương nhiên cũng biết suy nghĩ của bọn họ, lập tức nói: “Chiến huynh, sau khi diệt nhà họ Thiên, người này giao cho ta, như thế nào?”

Cơ Chiến quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Yên tâm, chỉ cần diệt xong nhà họ Thiên, ta cam đoan, người này tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở chỗ này thêm lần nào nữa”.

Cơ Chiến bình tĩnh nói: “Được”.

Nói xong, gã quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, trong mắt đột nhiên hiện lên sát ý.

Thái Cổ Kình nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, cũng không nói gì.

Ông ta cũng có chút kiêng dè đối với chủ nhân bút Đại Đạo, bởi vì kiến thức của người này cực kì siêu phàm mà lai lịch lại cực kì thần bí, đối với hắn mà nói, đối với người này, có thể không đắc tội sẽ không đắc tội, nhưng mà cái tên Diệp Quân vẫn phải chết.

Cho dù Đế quốc không giết thì di tộc Thái Cổ hắn cũng phải giết.

Bởi vì ông ta biết, chỉ cần tên Diệp Quân này không chết thì sau này hắn chắc chắn sẽ trả thù di tộc Thái Cổ.

Phía dưới, bầu trời Thiên Vực bị bao trùm bởi từng tầng từng tầng màn sáng, mà ở dưới tấm màn sáng này, có gần mấy chục vạn trụ sét chống đỡ tấm màn sáng này.

Đại trận phòng thủ cuối cùng của nhà họ thiên: Ngự Giới Thần Trận!

Trận pháp này một khi được sử dụng, cho dù là cảnh giới Giới Ngoại cũng khó đánh, đương nhiên, một người không được, nhưng khi có nhiều người...

Trận pháp Thủ Hộ Thần Trận cuối cùng này là do nền văn minh thủy tổ của nhà họ Thiên gia bày ra, từ khi được lập tới nay, nó đã được sử dụng một lần, hiện giờ đây là lần thứ hai, từng trụ sét ẩn chứa nguồn năng lượng khủng khiếp không ngừng phóng lên trời từ sâu trong lòng đất, sau đó hội tụ ở trong tấm màn sáng kia, màn sáng không ngừng được tăng cường, tản ra khí tức trận pháp ngập trời.

Trong Thiên Vực, Diệp Quân cũng đang nhìn ra ngoài màn sáng, hắn bước về phía trước một bước, đến trước màn sáng, cách màn sáng nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo.

Lúc này, Thiên Diêm và Thiên Liên xuất hiện bên cạnh hắn.

Diệp Quân quan sát chủ nhân bút Đại Đạo: “Còn chưa tới lúc!”

Chủ nhân bút Đại Đạo nở nụ cười: “Còn chưa tới lúc? Diệp Quân, sự xuất hiện của ngươi, không chỉ hại chết một gã cường giả cảnh giới Giới Ngoại của nhà họ Thiên, còn hại chết Thiên Hợp, sao nào, bây giờ ngươi lại muốn hại chết toàn bộ Thiên tộc sao?”

Hai tay Diệp Quân từ từ siết chặt lại.

Thiên Diêm đột nhiên nói: “Tộc trưởng là bị ngươi hại chết, có liên quan gì đến Diệp công tử?

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn về phía Thiên Diêm, cười nói: “Nếu như ngày đó Thiên Hợp lựa chọn tự mình trốn thoát thì còn có cơ hội đào tẩu”.

Thiên Diêm nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo, ngươi đừng châm ngòi ly gián nữa. Hôm nay nhà họ Thiên ta cùng tồn vong với Diệp công tử!”

Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ cười nói: “Vậy trên thế gian này lập tức sẽ không còn nhà họ Thiên nữa”.

Thiên Diêm nhìn chằm chằm ông ta: “Cho dù Thiên tộc ta bị diệt, các ngươi cũng không khá hơn là bao!”

Chủ nhân bút Đại Đạo cười cười, ánh mắt của ông ta rơi lên trên người Diệp Quân: “Bây giờ ngươi đầu hàng nhận thua, nhà họ Thiên còn có thể sống, ta cam đoan với ngươi”.

Mục tiêu của ông ta đương nhiên không phải diệt Thiên tộc, mà là muốn Diệp Quân nhận thua.

Thiên Liên đứng bên cạnh Diệp Quân đột nhiên nói: “Ông ta đang công kích ngươi”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thiên Liên, Thiên Liên nhìn hắn chằm chằm, “Nhà họ Thiên vĩnh viễn sẽ không đầu hàng, thù của phụ thân ta và tộc trưởng, nhà họ Thiên ta thề phải báo, chỉ cần ngươi không đầu hàng, nhà họ Thiên ta vĩnh viễn tôn kính ngươi”.

Đầu hàng?

Vậy thì không khác gì giao số phận của mình vào tay kẻ khác.

Đây là hành động ngu xuẩn nhất.

Thiên Diêm cũng có chút lo lắng nhìn Diệp Quân, bây giờ Diệp Quân là tộc trưởng, nếu Diệp Quân lựa chọn đầu hàng, vậy thì đây là một kiếp nạn cực lớn đối với sĩ khí của nhà họ Thiên.

Mối thù giữa nhà họ Thiên gia và Đế quốc căn bản không thể hóa giải, cũng không thể hóa giải với di tộc Thái Cổ.

Cho dù nhà họ Thiên nguyện ý buông bỏ sự hận thù thì Đế quốc và di tộc Thái Cổ cũng sẽ không đồng ý.

Đã đến nước này, không phải ngươi chết thì là ta chết!

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, cười nói: “Đã đến nước này, ngươi còn muốn tới lừa ta, có ý nghĩa gì không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Ngươi thật sự muốn nhà họ Thiên được chôn cùng với ngươi?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Người của nhà họ Thiên chết vì cứu ta, ân tình này Diệp Quân ta vĩnh viễn khắc ghi trong lòng, nhưng ta càng hiểu rõ hơn khoảng khắc mà chủ nhân bút Đại Đạo ngươi lựa chọn Đế quốc, nhà họ Thiên cũng đã nằm trong danh sách ngươi muốn diệt trừ rồi đúng không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhíu mày.

Vấn đề này, ông ta không thể trả lời.

Trả lời là đúng vậy thì sẽ khiến cho nhà họ Thiên đoàn kết triệt để với Diệp Quân nếu là trả lời không đúng, vậy thì Đế quốc có thể sẽ có những suy nghĩ khác.

Diệp Quân đột nhiên nở nụ cười: “Sao nào, chủ nhân bút Đại Đạo ngươi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện diệt nhà họ Thiên? Ngươi lựa chọn đầu quân cho Đế quốc chỉ vì để lợi dụng bọn họ?”

Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: “Ngươi cảm thấy ngươi có thể châm ngòi ly gián sao?”

Cách đó không xa, sắc mặt của Cơ Chiến không chút thay đổi.

Thái Cổ Kình nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, không nói gì.

Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Cơ Chiến, “Ngươi biết mục đích thật sự của chủ nhân bút Đại Đạo này không?”

Cơ Chiến nhìn hắn, không nói lời nào.

Diệp Quân nở nụ cười: “Ngươi thật sự cho rằng tên chủ nhân bút Đại Đạo này đến đây với ta là vì trận chiến tranh giành Đại Đạo? Ta nói cho ngươi biết, không, căn bản là không phải như vậy!”

Cơ Chiến không nói gì, Thái Cổ Kình đột nhiên hỏi, “Vậy tại sao?”

Hỏi xong, ông ta đột nhiên cảm thấy có chút không ổn, lập tức nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, cười mỉa: “Đạo huynh, ta cũng không có ý gì khác”.

Chủ nhân bút Đại Đạo không để ý tới ông ta, nhìn về phía Diệp Quân: “Đến đây, tiếp tục châm ngòi ly gián, ta ngược lại muốn xem ngươi tiếp tục nói dối như thế nào”.

Diệp Quân nở nụ cười: “Được thôi, là ta châm ngòi ly gián, chủ nhân bút Đại Đạo ngươi tới nơi này không có bất kỳ mục đích gì, ngươi giúp Đế quốc cũng không có bất kỳ mục đích gì, ngươi chỉ là đơn thuần đến để tranh giành Đại Đạo với ta”.

Sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên trở nên khó coi.

Thái Cổ Kình nhìn Diệp Quân rồi lại nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, mày nhíu lại.

Cho đến nay, cái tên chủ nhân bút Đại Đạo vẫn chưa từng nói lai lịch của ông ta, mục đích lại từng là nói qua, đối phó với Diệp Quân... Nhưng ông ta cảm thấy điều này thật sự là có chút không đáng tin cậy.

Hai người các ngươi đến đây tranh giành Đại Đạo?

Không có mục đích nào khác?

Các ngươi đang nói giỡn sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK