Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2040: Tranh thủ thời gian

Vu Đạo Thiên nói: “Bây giờ chắc là Diệp Quân đang ở hoàng thành Đại Chu, chúng ta đến hoàng thành Đại Chu sao?”

Đại Tế Sư lắc đầu: “Bảo hắn đến đây”.

Vu Đạo Thiên hơi khó hiểu.

Đại Tế Sư chỉ sang bên phải, tất cả cường giả nhìn theo ngón tay ông ta, một pháp tắc tinh quang cực lớn xuất hiện trong tinh không ở cuối tầm nhìn, ở chính giữa trận pháp là một trận pháp dịch chuyển.

Vu Đạo Thiên hơi ngờ vực: “Đại Tế Sư, đây là?”

Đại Tế Sư bình tĩnh nói: “Thiên cơ không thể tiết lộ”.

Vu Đạo Thiên: “…”

Đại Tế Sư lại nói: “Diệp Quân và người đứng sau hắn không đáng lo, mục đích chính của chúng ta là giải quyết Thủy tổ nền văn minh Thiên Hành, trận pháp này chuẩn bị cho ông ta, gửi chiến thư cho Diệp Quân, bảo hắn đến đây quyết chiến với tộc Đại Vu”.

Vu Đạo Thiên trầm giọng nói: “Nếu hắn không đến thì sao?”

Đại Tế Sư bình tĩnh nói: “Nếu hắn không đến thì hủy diệt hết tất cả vũ trụ nền văn minh có liên quan đến hắn, dù sao đây cũng là chuyện đơn giản với chúng ta, không phải à?”

Vu Đạo Thiên gật đầu: “Đã rõ”.

Đại Tế Sư nhắm mắt lại: “Đi đi”.

Vu Đạo Thiên gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Gửi chiến thư!

Thế Tông ở một bên nhìn Đại Tế Sư đó, không nói gì, không lâu sau một chiến thư bay vào trong hoàng thành Đại Chu.

Chu Phạn đứng trên tường thành nhận lấy chiến thư, cô ta mở ra đọc, một lúc sau cô ta nhíu chặt mày.

Lúc này Đạo Quân và Từ Thiên xuất hiện bên cạnh Chu Phạn, Đạo Quân trầm giọng nói: “Bệ hạ?”

Chu Phạn không nói gì mà đưa chiến thư cho Đạo Quân, Đạo Quân vừa mở ra, Từ Thiên đến gần, sau khi đọc nội dung, Từ Thiên nổi giận: “Mẹ kiếp”.

Đạo Quân nhìn Từ Thiên: “Văn minh chút đi”.

Từ Thiên chắp hai tay lại, sau đó trầm giọng nói: “Tộc Đại Vu gì đó có ý gì đây? Lại dám ngông cuồng tuyên bố thế à, thật là kiêu ngạo…”, ông ta nhìn Chu Phạn, tự hào nói: “Bệ hạ, Từ Thiên chấp nhận chiến thư đi đánh với tộc Đại Vu này”.

Từ sau khi hưởng được nhiều lợi từ Diệp Quân, thực lực của ông ta tăng lên rất nhiều, bây giờ cực kỳ tự tin.

Chu Phạn bình tĩnh nói: “Tộc Đại Vu là nền văn minh vũ trụ cấp năm, chẳng thua kém gì nền văn minh Thiên Hành”.

Nghe thế vẻ mặt Từ Thiên cứng đờ.

Nền văn minh vũ trụ cấp năm!

Bây giờ Đại Chu vẫn là nền văn minh vũ trụ cấp bốn… đến đối đầu với nền văn minh vũ trụ cấp năm ư?

Từ Thiên chắp hai tay lại: “Ta rút lại lời vừa nói”.

Đạo Quân thấp giọng nói: “Ngươi rút lại cái gì chứ? Người xuất gia nói thì phải giữ lời, nếu ngươi đến đó thì không cần lo lắng, ta nhất định sẽ nhặt xác của ngươi”.

Từ Thiên sầm mặt nói: “Đạo Quân, nói thế nào, chúng ta cũng là hoạn nạn có nhau mà, ngươi chẳng tốt lành chút nào. Ta đại diện cho Phật tổ khinh bỉ ngươi!”

Đạo Quân: “…”,

Chu Phạn bỗng nói: “Chuyện này phải để huynh ấy đưa ra quyết định”.

Nói rồi cô ta lấy bùa truyền âm ra rồi bóp nát.

Cô ta không liên hệ với Diệp Quân mà là Tịnh Sơ, vì lúc Diệp Quân tiếp nhận truyền thừa từng truyền âm cho cô ta bảo nếu có chuyện gì cứ liên hệ với Tịnh Sơ.

Sau khi truyền âm, Chu Phạn ngẩng đầu lên nhìn tinh không, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Từ Thiên cũng ngẩng đầu lên nhìn trời, khẽ nói: “Cậu Diệp… lần này ta không gánh được… thật xin lỗi”.

Trong Tiểu Tháp, Tịnh Sơ ngồi khoanh chân dưới đất đang tu luyện, bà ta đã thu hoạch được khá nhiều thứ trong trận đánh với Phục Võ trước đó, khoảng thời gian này thực lực của bà ta cũng được nâng cao khá nhiều.

Đối diện với bà ta là Chiêm Thanh, Chiêm Thanh không tu luyện mà đang nướng thịt dê, con dê này là do Diệp Quân để lại trong Tiểu Tháp.

Chiêm Thanh bỗng xé một cái đùi dê đi đến bên cạnh Tịnh Sơ, cô ta đưa cho Tịnh Sơ, Tịnh Sơ không từ chối, vừa mới cầm lấy cái đùi, Chiêm Thanh bỗng ôm lấy bà ta hôn thật mạnh lên mặt, cười nói: “Tịnh Sơ, cô thật sự ngày càng đẹp”.

Dứt lời, lại hôn một cái nữa.

Tịnh Sơ lạnh nhạt nhìn cô ta.

“Ngoài việc bôi nước bọt lên mặt ta thì cô còn có thể làm gì hả?”

Chiêm Thanh: “…”

Lúc này thời không trước mặt Tịnh Sơ bỗng rung chuyển, một lúc sau bà ta nhíu mày.

Chiêm Thanh bên cạnh bà ta cũng không còn cười nữa hỏi: “Sao thế?”

Tịnh Sơ trầm giọng nói: “Nữ hoàng Đại Chu gửi thư bảo tộc Đại Vu gửi chiến thư cho Đại Chu, nếu Diệp Quân không đến nền văn minh vũ trụ Vô Gian, chúng sẽ hủy diệt tất cả các vũ trụ bên dưới”.

Chiêm Thanh nhíu mày, cô ta không ngờ tộc Đại Vu lại muốn tiêu diệt họ nhanh đến thế.

Tịnh Sơ xoay người nhìn cây sinh mệnh Thiên Hành: “Chúng còn bao lâu nữa?”

Chiêm Thanh trầm giọng nói: “Còn phụ thuộc vào bản thân chúng”, Tịnh Sơ im lặng một lúc rồi nói: “Đến vũ trụ Vô Gian một chuyến”.

Chiêm Thanh gật đầu: “Được”.

Bây giờ họ phải tranh thủ chút thời gian cho Diệp Quân.

Không lâu sau, hai người ra khỏi Tiểu Tháp, sau đó chạy đến nền văn minh vũ trụ Vô Gian.
Chương 2041: Bất an

Trong tinh không.

Sao băng lửa phủ khắp bầu trời lướt qua tinh không, trong số sao băng lửa đó, một tia kiếm quang lóe sáng.

Tia kiếm quang đó đi ngược dòng, cắt ra một đường máu giữa đám sao băng rực lửa.

Một lúc lâu sau, đám sao băng biến mất, Diệp Quân đứng giữa tinh không, lúc này quanh người hắn là đốm lửa rực cháy.

Đó chính là năng lượng của sao băng lửa.

Diệp Quân nhắm mắt lại, mặc cho những sao băng rực lửa đó đốt cháy cơ thể mình, một lúc sau những ngọn lửa đó dần dần biến mất, cơ thể Diệp Quân cũng dần toát ra khí tức đáng sợ.

Nuốt chửng, hấp thụ!

Khoảng thời gian này, hắn không ngừng chiến đấu với các ngôi sao, hấp thụ rất nhiều năng lượng sao băng lửa, trong lúc đó thân xác kiếm ý của hắn được tăng lên rất nhiều, nhìn kỹ lại dưới da hắn thế mà lại có ánh sáng tinh tú nhàn nhạt.

Không chỉ thân xác mà khoảng thời gian này kiếm ý của hắn cũng được tăng cấp rất nhiều.

Ngay lúc này khu vực tận cuối tinh không lại xuất hiện rất nhiều sao băng lửa.

Thấy thế ánh mắt Diệp Quân trở nên nóng bỏng, bây giờ trong mắt hắn, những sao băng lửa này là đồ bổ.

Lần này không đợi sao băng lửa đó bay đến trước mặt, hắn đã biến thành kiếm quang lao ra.

Vèo!

Tia kiếm quang xé toạc mọi thứ, vô số sao băng lửa bị xé nát… Bên dưới, người đàn ông áo dài nhìn Diệp Quân, khoảng thời gian này ông ta cũng khá ngạc nhiên vì tốc độ thăng cấp của Diệp Quân rất nhanh, nhất là kiếm ý. Trước đó kiếm ý của Diệp Quân đã rất tinh khiết, nhưng đối với cường giả ở cấp bậc như ông ta thì sự tinh khiết đó còn lâu mới đủ, nhưng bây giờ kiếm ý của Diệp Quân đã được cải thiện rất nhiều.

Dĩ nhiên còn có thể trở nên mạnh hơn.

Vì bây giờ Diệp Quân vẫn không thể đánh lại tất cả sao băng lửa, chỉ có thể đánh với một bộ phận nhỏ.

Trong tinh không, Diệp Quân liên tục đánh nhau với đám sao băng, càng đánh càng phấn khích, càng đánh càng có sức.

...

Vũ trụ Vô Gian.

Từ sau khi tộc Đại Vu gửi chiến thư cho Đại Chu, tất cả cường giả tộc Đại Vu đều bày sẵn trận thế, đợi Diệp Quân và cường giả nền văn minh Thiên Hành đến.

Cường giả xuất sắc của tộc Đại Vu đều được điều động.

Dẫn đầu là Vu Đạo Thiên, bên cạnh ông ta không xa là Thế Tông của Ác Đạo Minh.

Phải nói là Thế Tông cũng khá bất ngờ trước thực lực của tộc Đại Vu, mặc dù giữa họ đã bắt đầu hợp tác từ trước đó nhưng cả hai bên đều không biết rõ về nhau. Lúc này tộc Đại Vu đều phái hết các cường giả của mình, những người này mạnh hơn cường giả tầng thấp trong Ác Đạo Minh rất nhiều.

Hơn nữa còn có vị Đại Tế Sư đó.

Thực lực của Đại Tế Sư đó mạnh thế nào?

Ông ta không cảm nhận được.

Thế Tông quay đầu nhìn vào tận cuối tinh không ở đằng xa, lúc này trận pháp mà tộc Đại Vu dùng để đối phó với Thủy tổ nền văn minh Thiên Hành đã được giấu đi. Thật ra Thế Tông rất tò mò về trận pháp đó, vì ông ta biết đó là trận pháp mà Đại Tế Sư dùng để đối phó với Thủy tổ nền văn minh Thiên Hành.

Hơn nữa nghe giọng điệu của Đại Tế Sư, hình như đối phương từng gặp nền văn minh vũ trụ cấp sáu.

Nền văn minh vũ trụ cấp sáu!

Nghĩ đến đây, Thế Tông cau chặt mày, thật ra ông ta chưa từng tiếp xúc với nền văn minh vũ trụ cấp sáu, nhưng ông ta biết rõ chắc chắn có nền văn minh vũ trụ cấp sáu, hơn nữa Pháp Thần Ác Đạo, Tổ Ác Đạo và Nhất điện chủ từng tiếp xúc với nền văn minh vũ trụ cấp sáu, hay nói cách khác, có khả năng Nhất điện chủ và Tổ Ác Đạo đến từ nền văn minh vũ trụ cấp sáu.

Lúc này, ông ta nghĩ đến người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo trắng, chẳng lẽ hai người này cũng là đến từ nền văn minh vũ trụ cấp sáu?

Thế Tông lắc đầu.

Ông ta không biết hai người đó có phải đến từ nền văn minh vũ trụ cấp sáu hay không, nhưng ông ta biết hai người đó rất mạnh…

Lúc này Vu Đạo Thiên bỗng cười nói: “Thế Tông đại nhân lắc đầu làm gì thế?”, Thế Tông nhìn Vu Đạo Thiên bình tĩnh nói: “Cười nhạo Diệp Quân và nền văn minh Thiên Hành không biết tự lượng sức mình”.

Vu Đạo Thiên bật cười: “Thật ra bây giờ nền văn minh Thiên Hành không yếu như vậy, lần này là nội chiến của họ, nếu không nếu hai vị quan chấp hành đứng đầu Phục Võ và Tịnh Sơ hợp sức, chúng ta cũng sẽ đau đầu”.

Thế Tông gật đầu, ông ta cũng rất sợ sức mạnh của hai người phụ nữ đó, nếu hai người này hợp sức lại khi ở thời kỳ đỉnh cao chắc chắn có thể đánh bại mọi thứ.

Vu Đạo Thiên bỗng nói: “Thế Tông đại nhân, ông từng gặp người phụ nữ váy trắng đó chưa?”

Thế Tông nhìn Vu Đạo Thiên lắc đầu: “Chưa từng gặp”, Vu Đạo Thiên nhíu mày: “Chưa từng gặp ư?”

Thế Tông gật đầu.

Vu Đạo Thiên lặng thinh.

Như ông ta đã nói trước đó, ông ta chưa bao giờ nghĩ Diệp Quân là người đơn giản, tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như vậy, dù là ở trong thế hệ trẻ của tộc Đại Vu của ông ta cũng là yêu nghiệt đỉnh cấp chứ đừng nói là nền văn minh vũ trụ Quan Huyên, chắc chắn người đằng sau yêu nghiệt ở cấp bậc này không tầm thường.

Hơn nữa Ác Đạo Minh đã tổn thất nặng nề vì đối đầu với hắn.

Ba vị kiếm tu đó khiến ông ta cảm thấy hơi bất an.

Lúc này Thế Tông bỗng nói: “Tộc trưởng Vu cứ yên tâm”.

Vu Đạo Thiên nhìn Thế Tông: “Thế Tông đại nhân có ý gì?”

Thế Tông bình tĩnh nói: “Thực lực của những người đứng sau Diệp Quân chắc chắn không quá yếu, dù sao có thể bồi dưỡng ra một thiên tài yêu nghiệt như Diệp Quân chắc chắn không phải là điều mà người thường có thể làm được, nhưng dù có mạnh đến đâu thì có thể mạnh được như nền văn minh Thiên Hành và tộc Đại Vu không? Không thể, tuyệt đối không thể”.

Vu Đạo Thiên lặng im một lúc lâu, bật cười: “Cũng đúng”.

Nói xong, ông ta lắc đầu khẽ cười, mình lại cứ lo sầu suy nghĩ.
Chương 2042: Chạy

Cho dù người đằng sau Diệp Quân có mạnh đến đâu, lẽ nào có thể mạnh hơn nền văn minh Thiên Hành và tộc Đại Vu sao?

Chỉ cần không phải là nền văn minh vũ trụ cấp sáu thì một tay cũng có thể tiêu diệt gọn gàng.

Ngay lúc này tinh hà ở đằng xa bỗng sôi trào.

Vu Đạo Thiên không suy nghĩ nữa, ngẩng đầu nhìn tận cuối tinh hà, một người phụ nữ chậm rãi bước ra từ đó.

Chính là Tịnh Sơ.

Chiêm Thanh không xuất hiện, cô ta muốn đánh cho tộc Đại Vu trở tay không kịp, vì tộc Đại Vu vẫn không biết cô ta đã ra ngoài.

Nhìn thấy Tịnh Sơ, Vu Đạo Thiên nhíu mày: “Chỉ có một mình ngươi?”, Thế Tông nhìn Tịnh Sơ, không nói gì.

Tịnh Sơ chậm rãi bước đến trước mặt cường giả tộc Đại Vu, bà ta nhìn Vu Đạo Thiên: “Vu Đạo Thiên, một đánh một à?”

Một đánh một!

Vu Đạo Thiên bật cười: “Ta cũng muốn thử xem thực lực của quan chấp hành đứng đầu nền văn minh Thiên Hành”.

Tịnh Sơ nói: “Đến đây nào”.

Nói rồi bà ta lắc mình bay lên trời.

Vu Đạo Thiên quay đầu nhìn ông lão đồ trắng tay cầm cây gậy: “Vu Lão, cẩn thận đề phòng”.

Nói rồi ông ta cũng biến thành tia sáng lao lên trời.

Chẳng mấy chốc từng tiếng nổ vang lên giữa không trung.

Thế Tông ngẩng đầu lên nhìn tận cuối hư không, ông ta nhíu mày, vì ông ta thấy Vu Đạo Thiên vừa bắt đầu đã bị Tịnh Sơ trấn áp.

Thấy thế vẻ mặt Thế Tông trở nên nghiêm trọng, ông ta nhận ra thực lực của Tịnh Sơ đã tăng lên.

Nhưng đó cũng là chuyện bình thường, trước đó Tịnh Sơ và Phục Võ suýt nữa đã liều chết với nhau trong trận nội chiến trước đây, hơn nữa sau đó lại còn đánh với Ác Đạo Minh và tộc Đại Vu, trận chiến đó cũng gần như suýt nữa phá nát thần hồn. Với một cường giả cấp bậc này, trải qua trận chiến thảm khốc như vậy, sao có thể không tăng cấp?

Cho dù chỉ là tăng một chút thôi thì cũng là cực kỳ đáng sợ với những cường giả cấp bậc như Tịnh Sơ.

Thế Tông nhanh chóng thu lại ánh mắt, ông ta nhìn xung quanh hơi nghi ngờ, trong khi ở phía bên kia, khi nhìn thấy Vu Đạo Thiên bị áp chế, sắc mặt các cường giả tộc Đại Vu đều sa sầm.

Họ cũng không ngờ tộc trưởng của mình lại bị áp chế dễ dàng như thế. Trong không trung, sắc mặt Vu Đạo Thiên cũng cực kỳ khó coi, vốn tưởng thực lực của mình cũng không thua kém gì Tịnh Sơ, nhưng ông ta không ngờ thực lực của Tịnh Sơ lại mạnh như vậy.

Ông ta chưa từng giao chiến với Tịnh Sơ, đều là Pháp Thần Ác Đạo và mấy vị Chí Tôn giữ chân bà ta, ông ta không hề biết sức mạnh thực sự của Tịnh Sơ, vốn dĩ còn muốn khoe mẽ một chút, lúc này thì hay rồi, không khoe mẽ được còn bị áp chế.

Tịnh Sơ rất nghiêm túc, bà ta thực sự muốn đánh chết Vu Đạo Thiên, ý chí võ đạo cực mạnh lan ra ra khắp không trung, trấn áp cả không trung từng chút.

Sắc mặt Vu Đạo Thiên cực kỳ nghiêm trọng, vất vả chống đỡ.

Nhưng ông ta ngày càng bị áp chế, gần như không có sức đánh trả, mà những đòn tấn công của Tịnh Sơ ngày càng mạnh khiến Vu Đạo Thiên khổ không nói nên lời. Thấy thế, các cường giả của tộc Đại Vu bên dưới đều biến sắc, họ cũng không tiện ra tay, dù sao vừa rồi đã nói một đánh một rồi.

Vèo!

Ngay lúc này hư không đó rung lên, sau đó Vu Đạo Thiên bỗng lùi về sau, hư không phía sau ông ta bị thiêu cháy.

Thấy thế tất cả cường giả tộc Đại Vu đều trở nên căng thẳng.

Lúc này Tịnh Sơ bỗng biến mất.

Ầm!

Ý chí võ đạo đáng sợ cuồn cuộn lao ra từ trong hư không như thủy triều, lao thẳng về phía Vu Đạo Thiên.

Vu Đạo Thiên biến sắc, ông ta biết người phụ nữ trước mặt này muốn giết mình, ông ta không dám nương tay nữa, xòe tay ra, một chiếc mũ sắt bỗng xuất hiện trong tay ông ta, ông ta ra sức thúc giục chiếc mũ sắt bỗng toát ra khí tức tà ác đáng sợ.

Thoáng chốc ý chí võ đạo Tịnh Sơ phóng ra bị đẩy lùi.

Tịnh Sơ ở phía xa nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, bà ta nhìn xem chiếc mũ sắt trong tay Vu Đạo Thiên, cau chặt mày.

Vu Đạo Thiên nhìn Tịnh Sơ, sắc mặt nghiêm trọng.

Tịnh Sơ đang định tấn công lần nữa, nhưng lúc này Vu Đạo Thiên đột nhiên nói: “Quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ, cường giả so chiêu đến đây thôi, với thực lực của ta và ngươi thì không giết nhau được, thế nên chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa”.

Dứt lời, ông ta nhìn các cường giả tộc Đại Vu bên dưới, các cường giả đều phóng lên hư không này.

Chúng muốn đánh hội đồng à?

Tịnh Sơ không hề sợ hãi, bà ta đang định ra tay thì lúc này sau lưng bà ta bỗng vang lên tiếng kiếm.

Là Diệp Quân!

Nhìn thấy Diệp Quân, Tịnh Sơ hơi ngạc nhiên, không ngờ Diệp Quân lại đến nhanh như thế.

Lúc nhìn thấy Diệp Quân, Thế Tông bên dưới khẽ giật mí mắt, không do dự xoay người biến mất ở tinh không đằng xa.

Chạy cực nhanh!

Muộn quá có khả năng không chạy được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK