Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2541: Quan sát từ xa

Hai mươi ba luồng khí tức xông thẳng lên trời, khí tức mạnh mẽ khiến cả tinh hà dao động sôi mạnh lên, những luồng uy áp khủng bố quét ra xung quanh, đè ép tất cả.

Trong không gian sâu, hai mươi ba vị cường giả đỉnh cấp đứng kiêu hãnh.

Hai mươi ba người này, đều là đế vương qua nhiều thế hệ của vương triều Thiên Mộ, mỗi bọn họ đều là cường giả mạnh nhất trong thời đại của mình.

Còn bây giờ, bọn họ tập hợp ở một thời đại, ánh mắt bọn họ đều hơi mờ mịt, suy cho cùng sợi phân hồn này đã bị phủ bụi từ lâu, nhưng chẳng mấy chốc, ánh mắt của bọn họ từ từ trở nên trong sáng…

Một bên khác, sau khi ý chí Đại Đạo hủy diệt ảo ảnh của Thiên Chiêu Đế, nó đang muốn giải quyết Diệp Quân, đột nhiên, nó quay đầu nhìn qua, chỉ thấy trong không gian sâu, hai mươi ba người đứng đó.

Hai mắt ý chí Đại Đạo hơi híp lại.

Vương triều Thiên Mộ này muốn chiến đấu với nó tới cùng rồi à?

Sau khi hai mươi ba vị đế vương qua bao triều đại của vương triều Thiên Mộ xuất hiện, ánh mắt bọn họ lập tức rơi vào ý chí Đại Đạo.

Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc long bào dẫn đầu trong đó đột nhiên nhìn Thiên Thần ở dưới, cười nói, “Tổ Long Khí.”

Khi các đế vương nhìn thấy Tổ Long Khí trên người Thiên Thần, trên mặt đều lộ ra nụ cười, trong mắt là vẻ tán thưởng và yên tâm không hề che đậy.

Còn Thiên Hình cạnh Thiên Thần thì không ai liếc nhìn lấy một cái.

Thiên Hình im lặng không nói gì, loại chuyện này, gã đã quen rồi, từ sau khi vị đệ đệ này ra đời, Tổ Long Khí mà Thiên Thần có chính là đối tượng tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.

Sở dĩ Thiên Hình gã nỗ lực như vậy, thật ra chính là muốn nói với người đời, kì thực Thiên Hình gã cũng không kém.

Nơi chân trời, người đàn ông trung niên dẫn đầu quay đầu nhìn ý chí Đại Đạo, “Không ngờ, vương triều Thiên Mộ ta lại có ngày đối đầu với ý chí Đại Đạo.”

Bên cạnh ông ta, một ông già đồ đen cười nói, “Đúng là không ngờ, con cháu thời này quyết đoán hơn chúng ta trước kia.”

Người đàn ông trung niên dẫn đầu nhìn nơi xa, nhẹ giọng nói, “Có khí tức của tiên tổ để lại, xem ra, hư tượng của tiên tổ đã bị hủy rồi.”

Nghe xong, sắc mặt các đế vương ở đó đều trở nên nghiêm trọng.

Người đàn ông trung niên dẫn đầu đột nhiên nhìn Diệp Quân có tình trạng cực kì không ổn định ở nơi xa, “Chắc là vì tiên tổ bảo vệ cho thiếu niên này.”

Ánh mắt các đế vương ở hiện trường dồn dập rơi vào người Diệp Quân.

Lúc này, một vị đế vương trong đó đột nhiên nói, “Trong người thiếu niên này có một dấu phong ấn huyền bí, cực mạnh.”

Người đàn ông trung niên cầm đầu gật đầu, “Rất không đơn giản, có điều, ta cũng không ngờ tiên tổ lại vì hắn, mà không tiếc khai chiến với ý chí Đại Đạo.”

Một vị đế vương đột nhiên cười nói, “Nghĩ nhiều thế làm gì? Tiên tổ chúng ta đã tạo ra một đế quốc với thân phận thường dân, hơn nữa còn vượt qua ý chí Đại Đạo, tự thành một đạo, lẽ nào tầm mắt của ông ấy là thứ mà chúng ta có thể so sánh được à? Ông ấy làm gì, chúng ta cứ làm theo là được, không cần suy nghĩ.”

Nghe xong, các đế vương còn lại đều cười to.

Ầm!

Trong người các đế vương đột nhiên phát ra những luồng khí tức khủng bố, tiếp đó, hai mươi ba vị đế vương hung hăng xông về phía ý chí Đại Đạo.

Có lẽ người khác sẽ sợ ý chí Đại Đạo này, nhưng bọn họ không sợ, hễ là người đã đạt đến đỉnh cao, trong lòng đều sẽ sinh ra ý đồ phản nghịch.

Người từng vô địch, sẽ không dễ đầu hàng.

Nhìn thấy hai mươi ba vị đế vương xông tới, trong mắt ý chí Đại Đạo có một tia lệ khí xẹt qua, phải nói rằng, khoảnh khắc này nó thật sự tức giận rồi.

Mấy con kiến hôi này!

Lại dám chống đối với nó!

Ý chí Đại Đạo đột nhiên hóa thành một luồng Đại Đạo trường hà quét qua sân đấu.

Ầm rầm rầm!

Chẳng mấy chốc, sân đấu đột nhiên vang lên những tiếng nổ khủng bố, theo những tiếng nổ này vang lên, những luồng ánh sáng vàng lần lượt biến mất.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Thiên Thần và Thiên Hình ở dưới đều trở nên khó coi.

Mà đúng lúc này, Diệp Quân ở nơi không xa đột nhiên chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt hắn, huyết mang từ từ nhấp nháy.

Khoảnh khắc này, hắn dựa vào sức mạnh ý chí mạnh mẽ để chống đỡ lần nữa.

Diệp Quân đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang hung hăng xông về phía ý chí Đại Đạo, lần xông lên này, một luồng kiếm thế đáng sợ lập tức xé toạc tất cả.

Nơi xa, ý chí Đại Đạo dường như ý thức được gì đó, nó đột nhiên quay người, lúc này, một luồng kiếm quang chém tới trước mặt nó.

Tay trái ý chí Đại Đạo siết chặt thành nắm đấm, sau đó đột nhiên hung hăng đấm vào Diệp Quân, cú đấm này, có vô số tinh hà và vũ trụ hiện ra.

Ầm!

Kiếm quang của Diệp Quân lập tức vỡ tan, hắn bị đánh bay đi, nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, hắn lại hóa thành một luồng kiếm quang xông về phía ý chí Đại Đạo.

Diệp Quân và các đế vương lao về phía ý chí Đại Đạo như điên.

Bên khác, Bùi thần hầu yên lặng quan sát cảnh tượng trước mắt, lúc này trong lòng cô ta thật sự hơi nghi hoặc, bởi vì rõ ràng là Thiên Chiêu Đế kia biết Diệp Quân.

Vì sao đối phương lại biết Diệp Quân?

Đương nhiên, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Thiên Chiêu Đế kia lại tuyên chiến với ý chí Đại Đạo vì Diệp Quân, phải biết rằng, sau lưng ý chí Đại Đạo chính là Tổ Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp mười.

Tất nhiên cô ta sẽ không cho rằng Thiên Chiêu Đế này bị điên.

Chuyện này thật sự là càng ngày càng khó bề phân biệt rồi.

Bùi thần hầu không rời khỏi nơi này, nhưng cô ta chọn lùi về sau hàng chục ngàn trượng, rời xa khu vực này, quan sát từ xa.
Chương 2542: Chó Đại Đạo

Còn bên khác, lúc này ba vị cường giả cảnh giới Hóa Đạo trước đó do ý chí Đại Đạo gọi ra cũng hơi ngơ ngác.

Lúc bọn họ tới, còn cho rằng để giải quyết một phiền phức nhỏ, nhưng đánh mãi thì bọn họ phát hiện ra, chuyện này không đúng lắm.

Tiên tổ của vương triều Thiên Mộ - Thiên Chiêu Đế cũng chạy ra rồi.

Tất nhiên bọn họ biết vị Thiên Chiêu Đế này, đây chính là nhân vật truyền kì, tiên tổ từng lập nên vương triều Thiên Mộ.

Nhưng bọn họ không ngờ, vị Thiên Chiêu Đế này lại khai chiến với ý chí Đại Đạo vì thiếu niên kiếm tu này.

Chuyện này không thích hợp.

Ba vị cường giả cảnh giới Hóa Đạo nhìn nhau, sau đó không ai bảo ai cùng quay người chạy mất.

Mặc dù bọn họ hành động theo đạo, nhưng bọn họ sẽ không thật sự liều mạng vì ý chí Đại Đạo này, bọn họ tới đây là xem thử có moi tí lợi ích được không, thuận tiện lấy lòng ý chí Đại Đạo, nhưng nếu phải liều mạng, vậy thì không được.

Trong sân, cuộc chiến càng ngày càng kịch liệt!

Ban đầu hai mươi mấy vị đế vương đang ở thế bất lợi, nhưng, có sự gia nhập của Diệp Quân, tình thế lại bắt đầu xảy ra sự đảo ngược.

Lúc này mặc dù sức chiến đấu của Diệp Quân không thể phát huy ra hoàn toàn, nhưng hắn có kiếm Thanh Huyên, là có thể nghiền nát sức mạnh của ý chí Đại Đạo, cộng thêm bên cạnh có hai mươi mấy vị đế vương đang giam chân cho hắn, do đó, dưới sự liên kết của bọn họ, thế mà lại đánh một trận ngang sức với ý chí Đại Đạo.

Có điều, khi chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, thân thể của hơn hai mươi vị đế vương kia đã trở nên ngày càng hư ảo hơn.

Suy cho cùng bọn họ không phải là bản thể, do đó, chiến đấu càng kịch liệt, tiêu hao của bọn họ càng lớn.

Thấy cảnh này, Thiên Hình ở dưới trầm giọng nói, “Họ không trì hoãn lâu hơn được nữa đâu.”

Thiên Thần nghe thấy lời Thiên Hình, lập tức cau mày, “Còn át chủ bài không?”

Thiên Hình lắc đầu, “Hết rồi.”

Át chủ bài lớn nhất của vương triều Thiên Mộ, chính là bài vị của tiên tổ, nhưng bây giờ, hai con át chủ bài đã dùng hết rồi.

Thiên Thần đột nhiên nói, “Vì sao tổ tông lại biết Diệp huynh vậy?”

Thiên Hình nhìn Diệp Quân đang chiến đấu điên cuồng ở chân trời, yếu ớt nói, “Lai lịch Diệp huynh của đệ, còn khủng bố hơn chúng ta tưởng tượng.”

Thiên Thần gật đầu, “Diệp huynh thật sự không tầm thường, chỉ là ta cũng không ngờ hắn lại nghịch thiên như vậy.”

Trong không gian sâu, cuộc chiến càng ngày càng kịch liệt.

Mặc dù đám người Diệp Quân đã liên kết vây công, nhưng ý chí Đại Đạo vẫn xử lí dễ dàng, hơn nữa, khí tức còn càng ngày càng mạnh, ngược lại với bên Diệp Quân, Diệp Quân còn tốt, lúc này hắn giống như một kẻ điên, càng giết càng điên, sức chiến đấu cũng càng ngày càng mạnh.

Nhưng hai mươi mấy vị đế vương kia lại càng ngày càng hư ảo.

Kiểu chiến đầu cường độ cao này, thật sự là tổn hại quá lớn, bọn họ hoàn toàn không chống đỡ được, nhiều nhất là nửa khắc nữa, bọn họ sẽ kiệt sức.

Lúc này, đế vương trung niên dẫn đầu đột nhiên dừng lại, khi ông ta dừng lại, các đế vương còn lại cũng từ từ dừng hết, bọn họ nhìn nhau, trong mắt xẹt qua một tia quyết tuyệt.

Đế vương trung niên cầm đầu nhìn Diệp Quân ở nơi xa đang cầm kiếm điên cuồng chém vào ý chí Đại Đạo, “Bạn nhỏ, chúng ta sức yếu, không thể tiếp tục kề vai chiến đấu cùng bạn nhỏ nữa, vương triều Thiên Mộ sau này, còn nhờ bạn nhỏ quan tâm trông nom một chút.”

Vừa dứt lời, ông ta và tất cả các đế vương bên cạnh đều bùng cháy cùng lúc, khoảnh khắc tiếp theo, hai mươi mấy cột ánh sáng đang bùng cháy hung hăng đánh về phía ý chí Đại Đạo ở nơi xa.

Bọn họ rất rõ, tiếp tục dây dưa như thế, bọn họ sẽ bị kiệt sức, nếu đã vậy, còn không bằng đốt cháy bản thân, nâng thực lực lên đỉnh điểm, sau đó dùng toàn lực tấn công một phát.

Theo sự bùng cháy, khoảnh khắc này khí tức của hơn hai mươi vị đế vương đạt đến đỉnh cao, tiếp đó, trong ánh mắt của vô số người, hơn hai mươi trụ sấm Hỏa Diễm hung hăng đánh về phía ý chí Đại Đạo.

Ầm ầm!

Chỉ thấy trong chớp mắt, chân trời trở thành biển lửa vô biên, đất trời rung chuyển.

Những tiếng nổ không ngừng vang lên trong mảnh lửa đỏ vô biên, theo những tiếng nổ vang lên liên tục, những luồng sóng lửa không ngừng quét ra bốn phía, đồng thời, trong nhà thờ tổ của vương triều Thiên Mộ, từng tấm bài vị nổ tung.

Cuối cùng, sau khi tấm bài vị cuối cùng vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, trong biển lửa ở chân trời mới không còn động tĩnh gì nữa.

Mọi người nhìn chằm chằm vào khu vực đó, trong biển lửa kia, tay Diệp Quân cầm thanh kiếm gãy đứng đó, xung quanh hắn tỏa ra kiếm thế cực kì mạnh mẽ, hai mắt hắn khẽ nhắm lại, mày cau chặt.

Thật ra, hắn cũng không biết, giờ này khắc này, trong lúc ý chí của hắn đang đối kháng với phong ấn kia, đã xảy ra biến hóa to lớn rồi.

Đối diện Diệp Quân, ý chí Đại Đạo vẫn còn ở đó, lúc này sắc mặt nó cực kì khó coi, nó cũng không bị thương nặng, nhưng với nó mà nói, đây là điều sỉ nhục!

Vô cùng nhục nhã!

Đại Đạo chí tôn vô thượng, mà nay lại bị những con kiến hôi này xúc phạm liên tục!

Trong cơn thịnh nộ, tay trái ý chí Đại Đạo đột nhiên nắm chặt, giây lát, vô số sức mạnh đại đạo tập hợp từ trời đất này, uy áp đại đạo mạnh mẽ quét qua trời đất, dường như muốn nghiền nát cả vũ trụ này, khủng bố vô cùng.

Chỗ không xa, tay Diệp Quân cầm kiếm gãy đặt ở ngang trước ngực, hắn không thể phóng thích kiếm ý của bản thân, nhưng dựa vào khí thế của mình, thế mà lại ngăn cản được uy áp khủng bố của Đại Đạo.

Ý chí Đại Đạo nhìn Diệp Quân chằm chằm, đang muốn ra tay, nhưng đúng lúc này, chỉ thấy ở chỗ sâu trong tinh hà, thời không nổ ra, tiếp đó, một luồng âm thanh vang lên ập tới như sấm mùa xuân, “Chó Đại Đạo, ngươi dám động vào hắn thử xem.”
Chương 2543: Thắng chắc rồi

Chó Đại Đạo!

Nghe thấy câu này, mọi người đều kinh ngạc, ai thế? Lại dám sỉ nhục ý chí Đại Đạo! Mọi người dồn dập nhìn qua chỗ sâu trong tinh hà, trong thời không xé rách kia, một người đàn ông trung niên từ từ đi ra.

Không phải là Thiên Chiêu Đế!

Mọi người nhìn thấy đều hơi nghi hoặc.

Bùi thần hầu cau mày, “Là ông ta.”

Người trước mắt không phải ai khác, chính là Thượng Thương Chủ lúc trước đã từng xuất hiện.

Cũng là một nhân vật khủng bố được tế bái rất nhiều của Thiên Mộ.

Thượng Thương Chủ bước về trước một bước, chỉ một bước, ông ta đã đến trước mặt Diệp Quân.

Nhìn thấy Diệp Quân, mặt Thượng Thương Chủ hiện ra nụ cười, “Cậu Dương, lại gặp mặt rồi.”

Diệp Quân từ từ mở hai mắt ra, khi nhìn thấy Thượng Thượng Chủ, hắn hơi ngơ ngác, kinh ngạc, “Tiền bối?”

Thượng Thương Chủ cười nói: “Bản thể của ta khá gần đây, do đó, ta tới đây trước.”

Diệp Quân đang muốn nói chuyện, giữa lông mày của hắn, chữ ‘đạo’ kia lại hiện ra, điều này khiến hắn đau đầu như búa bổ, sống không bằng chết.

“Ác Đạo!”

Nhìn thấy chữ ‘đạo’ giữa lông mày của Diệp Quân, Thượng Thương Chủ lập tức cau mày, trong mắt ông ta cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng.

Lúc trước ông ta đã từng nhìn thấy thực lực của Phạn Chiêu Đế, thực lực của người phụ nữ đó mạnh mẽ tới mức hơi bất thường.

Nhìn thấy Diệp Quân càng ngày càng thống khổ, Thượng Thương Chủ lập tức nói: “Cậu Dương, chúng ta đi Thiên Mộ.”

Nói xong, ông ta muốn dẫn Diệp Quân đi, nhưng lúc này, một luồng uy lực Đại Đạo khủng bố bao phủ lấy hai người.

Thượng Thương Chủ quay người nhìn ý chí Đại Đạo, ý chí Đại Đạo nhìn chằm chằm vào ông ta, cười đểu, “Ta còn thắc mắc vì sao hắn lại có sự tự tin như vậy, dám hành động nghịch đạo, thì ra đằng sau có đám phản nghịch này nâng đỡ.”

Thượng Thương Chủ nhìn chằm chằm vào ý chí Đại Đạo, cười nói: “Chó Đại Đạo, trước kia chúng ta và ngươi nước sông không phạm nước giếng, có phải ngươi cho rằng chúng ta sợ ngươi không?”

Ý chí Đại Đạo xem thường: “Sao hả, ngươi cho rằng ta sợ các ngươi à?”

Thượng Thương Chủ cười lớn nói: “Ngươi không sợ không phải là vì đằng sau ngươi có Tổ Đạo à, nào nào, cũng đừng phí lời nữa, hai chúng ta đánh đi.”

Nói xong, ông ta đột nhiên xông về trước, trong giây lát, một bức tượng khổng lồ dài cả hàng nghìn trượng xuất hiện giữa trời đất.

Bản tôn Đại Đạo Hiện Hóa!

Uy áp khí thế mạnh mẽ này không hề kém hơn ý chí Đại Đạo!

Công kích của Thượng Thương Chủ rất đơn giản, ông ta cứ hung hăng đánh về chỗ ý chí Đại Đạo!

Ầm ầm!

Mọi người chỉ nghe một tiếng vang đinh tai nhức óc, ngay sau đó, trời đất biến thành vùng đen kịt.

Cũng may lúc cuộc chiến diễn ra ở đây, những người của thành Thiên Đô đã rời đi, nếu không, với lần phát tấn công của Thượng Thương Chủ và ý chí Đại Đạo, không biết cả thành Thiên Đô sẽ chết bao nhiêu người.

Bùi thần hầu nhìn khu vực chiến đấu, cô ta chuẩn bị rút lui, nhưng lúc này, thời không trước mặt cô ta khẽ run rẩy, không biết nghe thấy cái gì, cô ta cau mày, ngẩng đầu nhìn Diệp Quân nơi xa, lông mày nhíu lại, dường như đang do dự gì đó.

Sau phút chốc, cô ta đột nhiên truyền âm qua huyền khí.

Còn chỗ không xa, trong não Diệp Quân đột nhiên nhiều thêm một âm thanh, “Có cường giả đang chạy tới đây, là viện trợ của ý chí Đại Đạo.”

Diệp Quân từ từ quay đầu nhìn sang chỗ vị trí của Bùi thần hầu, lúc này, Bùi thần hầu đã biến mất khỏi chỗ sâu của tinh hà.

Diệp Quân thu mắt về, hắn nhìn Thượng Thương Chủ cách đó không xa, trầm giọng nói: “Tiền bối, ý chí Đại Đạo đang kéo dài thời gian đấy.”

Trong khu vực thời không đặc biệt này, Thượng Thương Chủ đột nhiên dừng lại, ông ta quay người nhìn Diệp Quân, Diệp Quân nói: “Tiền bối có thể phá vỡ phong ấn này giúp ta không? Nếu có thể, một kiếm của ta có thể chém chết tên Đại Đạo này.”

Thượng Thương Chủ lập tức lắc đầu, “Không được, năng lực của Ác Đạo quá mạnh, ta không thể giải trừ, e là chỉ có Thiên Mộ Chủ mới có thể giải trừ, đi, đi Thiên Mộ.”

Nói rồi, ông ta muốn dẫn Diệp Quân đi, Diệp Quân đột nhiên nhìn xuống dưới, “Tháp gia, thu cả vương triều Thiên Mộ lại.”

Phía dưới, Tiểu Tháp run rẩy kịch liệt, giây lát, một luồng ánh áng vàng khủng bố lập tức bao trùm cả lãnh thổ của vương triều Thiên Mộ.

Nhìn thấy cảnh này, Thượng Thương Chủ lập tức hơi kinh ngạc, vương triều Thiên Mộ này cũng không nhỏ, chỉ riêng lãnh thổ của vương triều Thiên Mộ, đã lớn tương đương với một nền văn minh vũ trụ cấp tám, thế mà, cái tháp nhỏ này có thể thu cả nó vào trong giây lát, điều này thật sự khiến ông ta kinh ngạc.

Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, Tiểu Tháp hóa thành một luồng ánh sáng vàng rơi xuống lòng bàn tay hắn, hắn nhìn Thượng Thương Chủ, “Tiền bối, chúng ta đi.”

Thượng Thương Chủ gật đầu, “Đi!”

Nói rồi, ông ta nắm lấy vai Diệp Quân, sau đó dẫn Diệp Quân xé rách thời không, tiến hành xuyên thời không.

Ý chí Đại Đạo ngẩng đầu nhìn, khoảnh khắc tiếp theo, nó bỗng hóa thành một luồng Đại Đạo trường hà đuổi theo.

Trong Tiểu Tháp.

Lúc vương triều Thiên Mộ bị Tiểu Tháp thu lại, tất cả người của vương triều Thiên Mộ đều ngơ ngác hoàn toàn.

Đây là thế giới gì vậy?

Nhưng rất nhanh, bọn họ phát hiện ra chỗ khác biệt của ở đây với bên ngoài.

Lúc phát hiện mười năm trong tháp chỉ bằng một ngày bên ngoài, tất cả mọi người của vương triều Thiên Mộ đều sôi trào.

Lúc này Thiên Thần và Thiên Hình cũng ngơ ngác hoàn toàn, cảnh tượng trước mắt chắc chắn đã đổi mới nhận thức của bọn họ.

Thiên Hình đánh giá xung quanh, vẻ mặt nghiêm trọng, “Rất khủng bố.”

Thiên Thần cũng gật đầu liên tục, biểu thị sự đồng ý.

Trong tháp mười năm, bằng một ngày bên ngoài, là phương pháp thần tiên gì?

Nếu Diệp Quân đồng ý cho vương triều Thiên Mộ ở trong này một thời gian, thì không cần bao lâu nữa, thực lực của cả vương triều Thiên Mộ sẽ tăng lên không chỉ hàng chục lần đâu!

Thiên Thần hào hứng nói: “Phương pháp như vậy, đúng là thần tiên, trận đấu này, Diệp huynh thắng chắc rồi.”
Chương 2544: Lên ngôi vàng

Nhưng Thiên Hình lại lắc đầu: “Không thể nghĩ như vậy, trước đây ta đã từng điều tra, lúc hắn gặp ta, đã bị thương nặng, hơn nữa, trong người còn có phong ấn bị phong ấn trấn áp, thực lực giảm mạnh, nhưng vẫn có thể chống chọi với ý chí Đại Đạo. Nếu giải trừ phong ấn thì thực lực của hắn sẽ càng khủng bố hơn, cho dù là vậy, hắn vẫn bị phong ấn đè ép, có thể tưởng tượng ra, thực lực của người phong ấn hắn khủng bố thế nào!”

Nghe thấy phân tích của Thiên Hình, Thiên Thần cũng bình tĩnh lại, suy nghĩ cẩn thận, đúng là vậy, rốt cuộc ai mới có thể phong ấn Diệp huynh ở thời kì đỉnh cao chứ?

Thiên Hình lo lắng nói: “Có lẽ chúng ta đã vướng vào một vòng nước xoáy vượt qua sự hiểu biết của chúng ta rồi.”

Thiên Thần nhìn Thiên Hình, Thiên Hình lại nói: “Chuyện vượt ra khỏi khả năng phạm vi của chúng ta, chúng ta không cần nghĩ ngợi, chuyện phải làm bây giờ là ổn định lòng của mọi người trong đế quốc.”

Nói rồi, gã nhìn Thiên Thần, “Phụ hoàng đã mất, bây giờ vương triều Thiên Mộ như rắn mất đầu, đệ nên đăng cơ rồi.”

Đăng cơ!

Thiên Thần ngạc nhiên, “Bây giờ ư?”

Thiên Hình gật đầu, “Bây giờ, nếu không lòng người trong đế quốc sẽ hoang mang, lâu dần, ắt sẽ loạn lạc.”

Thiên Thần gật đầu, “Được.”

Thiên Hình quay đầu nhìn Kê Tướng bên cạnh các đó không xa, “Kê Tướng, thầy tới sắp xếp đi.”

Kê Tướng hơi do dự, nói: “Điện hạ.”

Thiên Hình nói: “Coi trọng đại cục.”

Kê Tướng cúi đầu thật sâu, không nói gì nữa.

Thiên Hình nhìn Thiên Thần, “Mặc dù Kê Tướng từng là người của ta, nhưng lúc này, tất cả mọi người trong vương triều Thiên Mộ nên nỗ lực phối hợp, tất cả hãy cùng nắm tay vượt qua khó khăn.”

Lời này, vừa nói với Thiên Thần, vừa nói với Kê Tướng.

Thiên Thần gật đầu, “Ta biết.”

Thiên Hình gật đầu, quay người rời đi.

Thiên Thần đột nhiên nói: “Ta đăng cơ, thế đại ca không tới à?”

Thiên Hình dừng chân, sau khi im lặng một lát, gã nói: “Hơi mệt, muốn nghỉ một lát, chúc mừng đệ, ước mơ từ nhỏ của đệ sắp thành sự thật rồi.”

Nói xong, gã nhanh chóng biến mất ở nơi xa.

Chỗ cũ, Thiên Thần nhìn bóng dáng Thiên Hình rời đi, vẻ mặt phức tạp.

Tiếp đó, dưới sự sắp xếp của Kê Tướng, Thiên Thần bắt đầu đăng cơ.

Bởi là thời kì đặc biệt, do đó, tất cả đều làm đơn giản, dưới cái nhìn chăm chú của vô số dân chúng trong vương triều Thiên Mộ, Thiên Thần bước lên ghế rồng.

Ghế rồng này cũng là thứ mới được đóng ra, vì trận đấu lớn lúc trước, hoàng cung đã hóa thành tro tàn rồi.

Khoảnh khắc Thiên Thần ngồi lên vị trí hoàng đế, vô số người cùng quỳ xuống.

Thiên Thần nhìn cảnh tượng trước mắt, khoảnh khắc này, gã hơi hốt hoảng.

Sướng không?

Ước mơ từ nhỏ của gã là trở thành nhân vật tuyệt thế như tiên tổ, hoàng đế muôn đời.

Mà lúc này đây, khi thật sự ngồi vào vị trí này, gã lại không cảm thấy sướng lắm, bây giờ gã chỉ cảm thấy cái gánh trên vai thật nặng.

Trách nhiệm!

Bản thân có thể dẫn dắt vương triều Thiên Mộ đi tới một vinh quang hoàn toàn mới không?

Hai tay Thiên Thần từ từ siết chặt, ánh mắt dần trở nên kiên định.

Thiên Thần Đế!

Cái tên này, ắt sẽ vang dội muôn đời!

Vương triều Thiên Mộ, cũng sẽ vang dội muôn giới trong vũ trụ.

Bên dưới.

Trong đám người, một người đàn ông đang nhìn Thiên Thần.

Chính là Thiên Hình.

Bên cạnh gã, Kê Tướng nhẹ giọng nói: “Điện hạ, cam tâm không?”

Sau khi Thiên Hình im lặng rất lâu, nói: “Từ khi nó ra đời, trên người đã mang long khí, tài năng thiên bẩm, trở thành sự tồn tài được bao người quan tâm, để ý. Tất cả sự nỗ lực của ta, đứng trước thiên phú và Tổ Long Khí của nó, đều trông rất nực cười, thầy có biết thứ thật sự khiến ta tuyệt vọng là gì không? Là trước kia khi ta dẫn nó quỳ xuống cầu xin tổ tiên, lời cầu xin quỳ gối của ta, các tổ tiên đều không phản ứng gì, nhưng, nó vừa mở miệng, tất cả tổ tiên đều hưởng ứng, khoảnh khắc đó, ta mới thật sự hiểu rõ, mỗi thời đại đều có một số thứ được gọi là con cháu của vận may, mà người bình thường, đứng trước con cháu của vận may, đã được định trước là phải trở thành vật làm nền.”

Biểu cảm Kê Tướng phức tạp.

Ông ta nhìn thiếu niên trưởng thành trước mắt, chỉ có ông ta mới biết thiếu niên này từng nỗ lực bao nhiêu, song cho dù như vậy, trong phương diện võ đạo, cho dù thiếu niên này cố gắng chừng nào, nhưng vẫn không đuổi kịp Cửu điện hạ kia.

Ngoài thiên phú ra, vận may của vị Cửu điện hạ này cũng là thứ mà vị Đại hoàng tử này thua xa, bởi vì Cửu điện hạ có Tổ Long Khí, do đó, vô số thế lực và thế gia đều bằng lòng giao lưu với gã, còn Đại điện hạ thì không có được nên phải đi giao thiệp, tạo quan hệ từng chút một.

Giống như bây giờ, ông ta tin rằng, nếu vị Hình điện hạ này gặp được vị Diệp công tử kia trước, bọn họ nhất định cũng sẽ trở thành bạn rất tốt.

Nhưng thế giới này là vậy, không có nếu như.

Thiên Hình đột nhiên mỉm cười, “Thật ra cũng khá tốt.”

Kê Tướng nhìn Thiên Hình, Thiên Hình nhìn Thiên Thần ngồi trên ghế vua, nhẹ giọng nói: “Mặc dù sự tồn tại của nó là bất hạnh của ta, nhưng lại là điều vô cùng may mắn của vương triều Thiên Mộ.”
Chương 2545: Phải chết ở đây

Bên ngoài, Diệp Quân được Thượng Thương Chủ đưa đi xuyên qua các thời không, loáng cái, họ đã nhảy qua vô vàn vũ trụ tinh hà.

Trên đường đi, Thượng Thương Chủ giữ vẻ mặt nghiêm nghị, vì ông ta phát hiện tình trạng của Diệp Quân ngày càng tệ.

Phong ấn Ác Đạo ở mi tâm hắn ngày càng rõ nét hơn, cùng với đó, khí tức trên người hắn cũng đang yếu dần.

Thực lực của hắn cũng liên tục bị phong ấn.

Tuy hắn đã dùng ý chí của mình để chống cự, nhưng giờ thì ý thức cũng đang dần mơ hồ rồi.

Thượng Thương Chủ nhìn phong ấn Ác Đạo ở mi tâm của Diệp Quân mà nghiêm mặt, họ phải nhanh chóng đến Thiên Mộ. Chỉ có đại ca mới có thể chống lại sức mạnh của Ác Đạo.

Nghĩ vậy, Thượng Thương Chủ nhanh chóng gia tăng tốc độ.

Không lâu sau, ông ta đã đưa Diệp Quân xuyên qua tiếp rất nhiều vũ trụ tinh vực.

Giờ họ chỉ còn cách Thiên Mộ chưa đến chục phút, song đúng lúc này lại có chuyện bất ngờ xảy ra, thời không trước mặt họ đột nhiên uốn lượn rồi nứt ra.

Thượng Thương Chủ híp mắt lại, sau đó cùng Diệp Quân nhún người, rời khỏi đường hầm thời không rồi xuất hiện ở một tinh không vô tận.

Thượng Thương Chủ chầm chậm ngẩng lên nhìn phía trước thì thấy có một hoà thượng mập mạp đang đứng ở đây. Người này có vẻ mặt hung dữ khác thường, nửa thân trên để trần, lộ ra cơ thể to béo, trên cổ gã còn đeo một chuỗi tràng hạt như làm bằng đầu lâu người, khiến ai nhìn cũng phải dựng tóc gáy. Trên lưng gã cõng một con cá gỗ to, không biết được làm bằng chất liệu gì mà có vẻ rất nặng.

Thượng Thương Chủ nói với hoà thượng đó: “Đại Thiện Tự… ngươi là Chu Ách - phản đồ của Đại Thiện Tự!”

Hoà thượng béo nhếch mép cười: “Ông là Thượng Thương Chủ trong truyền thuyết đó hả! Ta muốn gặp ông lâu lắm rồi”.

Nói xong, gã tung người lên, một tia phật quang xuất hiện chiếu sáng vũ trụ tinh hà.

Hoà thượng béo bất ngờ lôi con cá gỗ khổng lồ sau lưng ra, sau đó đập về phía Thượng Thương Chủ.

Uỳnh!

Cú đập đó khiến thời không mà Diệp Quân cùng Thượng Thương Chủ đang đứng lõm xuống, một luồng uy áp vô tận lan ra như muốn nghiền ép Diệp Quân và Thượng Thương Chủ.

Thượng Thương Chủ giận dữ, sau đó tiến lên một bước. Ngay sau đó, có một ảo ảnh khổng lồ ngưng tụ trên không. Ảo ảnh đó tung một quyền thật mạnh về phía hoà thượng béo kia.

Bụp!

Sức mạnh của hai người vừa va chạm, vũ trụ tinh hà này đã hoá thành tro bụi và trở nên tối đen.

Hoà thượng béo chấn động đến mức lùi lại, vừa dừng bước thì khoé miệng gã đã ứa máu, da thịt cũng nứt ra, máu tươi chảy, còn gã thì ngẩng lên nhìn về phía Thượng Thương Chủ đang đứng oai phong như một vị thần, gã thoáng qua vẻ dè chừng rồi nói: “Đúng là người của văn minh Thiên Mộ có khác, giỏi đấy!”

Thượng Thương Chủ mặc kệ gã, sau đó ngoái lại nhìn thì thấy có một ảo ảnh đang bước tới.

Ý chí Đại Đạo.

Thượng Thương Chủ không lấy làm lạ khi ý chí Đại Đạo này hỗ trợ mình ngày càng nhiều, vì nó là ý chí Đại Đạo của văn minh vũ trụ cấp chín, thêm Tổ Đạo trong truyền thuyết đứng sau nữa nên không ít cường giả đỉnh cao nguyện ý nghe theo sai khiến của nó.

Dẫu sao đi theo ý chí Đại Đạo cũng như gia nhập một tổ chức.

Vào được rồi thì thân phận sẽ khác, khi ấy có ai không khuất phục chứ?

Ý chí Đại Đạo nhìn chằm chằm vào Thượng Thương Chủ, lúc này y không hề nổi giận mà bình tĩnh hỏi: “Người thanh niên này là ai?”

Đánh đến bây giờ, cuối cùng nó đã thấy có gì đó là lạ. Một người thanh niên bình thường thì không thể khiến Thiên Chiêu Đế và Thượng Thương Chủ cùng bảo vệ như vậy.

Đương nhiên là nó chỉ hiếu kỳ mà thôi.

Trong suy nghĩ của nó thì người thanh niên nghịch đạo này đã bị nó xử tội chết, vì nếu không giết hắn, chuyện này đồn ra ngoài thì nó còn mặt mũi gì nữa? Vả lại phải cho mọi người lấy đó làm gương.

Nghe thấy câu hỏi của ý chí Đại Đạo, Thượng Thương Chủ cười đáp: “Ý chí Đại Đạo, ngươi đoán xem”.

Ý chí Đại Đạo quan sát Diệp Quân thì không cảm nhận được khí vận đặc biệt nào trên người hắn cả, số kiếp của hắn cũng rất bình thường.

Đương nhiên, lực chiến đấu của hắn thì hơi khác lạ.

Ý chí Đại Đạo trầm mặc một lát rồi nói: “Không quan trọng, dù hắn là ai thì hôm nay cũng phải chết ở đây thôi”.

Nói xong, nó đã cất bước.

Uy áp Đại Đạo cuồn cuộn đã ập về phía Thượng Thương Chủ.

Còn hoà thượng béo kia cũng nhân cơ hội này rồi lắc người một cái, sau đó biến thành một tia phật quang khổng lồ tấn công Diệp Quân. Gã không dám ra tay với Thượng Thương Chủ, vì vậy đành nhắm vào Diệp Quân.

Diệp Quân ngầng mạnh đầu lên, ngay sau đó hắn đã cầm kiếm Thanh Huyên xông về phía hoà thượng béo.

Ầm!

Khi một tia sáng kiếm loé lên, hoà thượng béo cùng Diệp Quân đều phải lùi lại. Sau khi dừng bước, hoà thượng béo đã phải thấy kinh ngạc, vì gã phát hiện con cá gỗ trong tay mình đã xuất hiện vết nứt.

Gã ngầng lên nhìn Diệp Quân mà thầm chấn động, phải biết rằng con cá gỗ này của gã được làm từ thần tinh đặc biệt, thêm nhận được rất nhiều cúng bái ở Đại Thiện Tự, có thể nói nó hoàn toàn có thể đứng trong tốp ba các thần khí Tạo Hoá ở văn minh vũ trụ cấp chín. Vậy mà bây giờ, khi đối đầu với kiếm của thanh niên này, nó đã bị nứt.

Hoà thượng béo nhìn thanh đoản kiếm của Diệp Quân rồi khó tin nói: “Kiếm của ngươi…”

Vù!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK