Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng bước chân!

Vô Biên Chủ và Diệp Quân nhìn xung quanh nhưng không thấy gì cả.

Diệp Quân khẽ cau mày, có chút nghi hoặc.

Vô Biên Chủ trầm giọng nói: "Không đúng, không đúng..."

Tiếng bước chân càng lúc càng gần, nghe âm thanh thì tiếng bước chân đã ở trước mặt họ.

Nhưng điều kỳ lạ là trước mặt họ chẳng có gì cả.

Vô Biên Chủ nhìn chằm chằm trước mặt, "Đối phương là hàng nghìn tỷ năm trước..."

Diệp Quân nhìn về phía Vô Biên Chủ, nói: "Ý của ông là, hắn không lựa chọn gặp mặt chúng ta ở thời đại này."

Vô Biên Chủ nói: "Không thể, hắn không thể gặp mặt chúng ta ở cùng một thời đại. Nếu hắn gặp chúng ta ở cùng thời đại, ắt sẽ bị Ý chí tối cao chú ý đến… Đối phương muốn dùng cách này nói cho chúng ta biết cái gì đó, hoăc là muốn chũng ta làm cái gì đó…”

Diệp Quân nhìn về phía trước, "Nếu là cái thứ nhất thì mời đi một bước, nếu là cái thứ hai thì mời đi hai bước."

Hai tiếng bước chân vang lên.

Đây là muốn họ làm gì đó.

Diệp Quân lại nói: "Ngươi muốn bọn ta đi cùng ngươi sao?"

Một tiếng bước chân vang lên

Diệp Quân và Vô Biên Chủ nhìn nhau, Vô Biên Chủ gật đầu: "Đi."

Diệp Quân nói: "Mời dẫn đường."

Tiếng bước chân đó liền đi về phía xa.

Diệp Quân và Vô Biên Chủ đi theo, dọc đường đi, Diệp Quân nhìn bức tường thời gian xung quanh, nhưng điều kỳ lạ là chẳng có gì cả, trống rỗng, như thể đã bị ai đó xóa đi.

Vô Biên Chủ đang hút thuốc, nhìn xung quanh, ánh mắt ngưng trọng.

Không biết đi bao lâu, tiếng bước chân biến mất, Diệp Quân và Vô Biên Chủ nhìn sang bên phải, bức tường thời không ở đó gợn sóng như sóng nước.

Hai người nhìn nhau rồi bước vào.

Sau khi xuyên qua một thời không đen tối, họ đã đến một vùng đất hoang. Vùng đất hoang nà không biết đã trải qua bao nhiêu năm, cát vàng vô tận, trời đất rộng lớn, không có sự sống và vô cùng hoang tàn.

Diệp Quân và Vô Biên Chủ đi theo bước chân, không biết qua bao lâu, một bệ đá khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt họ. Bệ đá cao đến vạn trượng, trên bệ đá là một đại điện có hình dáng kỳ lạ, giống như một con mãnh thú, vô cùng uy nghiêm.

Diệp Quân và Vô Biên Chủ nhìn nhau, hai người đều có chút nghi hoặc.

Rất nhanh, họ theo bước chân đến trước đại điện, khi bước chân đến cửa đại điện thì không di chuyển nữa.

Diệp Quân bước tới, nhẹ nhàng đẩy cửa ra. Cánh cửa đã phủ đầy bụi không biết bao lâu đột nhiên mở ra, một đạo khí tức thời gian Cổ Lão đột nhiên đập vào mặt hắn, mà bên trong đại điện chỉ còn một tấm màn ánh sáng, mà khi họ đến nơi, bên trong bức màn ánh sáng bắt đầu xuất hiện hình ảnh.

Đó là trong một dãy núi dài vô tận, một cậu bé khoảng sáu, bảy tuổi đang chạy loạn xạ, cậu bé mặc một váy da thú, đầu như tổ quạ, cậu bé chạy loạn xạ trong rừng núi rậm rạp, mà phía sau cậu bé có một con hổ đang đuổi theo.

Đúng lúc con hổ chuẩn bị đuổi kịp thì cậu bé đột nhiên dừng lại, sau đó dùng chân phải đá vào một tảng đá bên phải, cả người nhảy lên, mà lúc này, con hổ đã lao tới, phía sau cậu bé có một cái cây lớn. Ngay khi cậu bé nhảy lên, con hổ đã nhảy lên không trung và cuối cùng đập mạnh vào cây lớn.

Binh!

Cây lớn trực tiếp nứt ra, con hổ gầm lên một tiếng, mà lúc này cậu bé rơi xuống lưng con hổ, không biết trong tay cậu đã cầm một cành cây từ lúc nào, tay trái câu tóm lấy tai con hổ, tay phải thì đâm liên tục vào mắt con hổ…

Máu bắn tung tóe!

Con hổ bị cậu bé chọc mù mắt, cậu bé lật người lại, xuống phía dưới con hổ, sau đó cậu bé cầm cành cây chọc vào chỗ dễ bị tổn thương nhất của con hổ...

"Ợ..."

Một tiếng hét chói tai đột nhiên vang lên từ khu rừng rậm rạp.

Một lúc sau, con hổ nằm bất động trên mặt đất, cậu bé trực tiếp lột da, sau đó nằm lên con hổ và bắt đầu cắn.

Ăn sống!

Khung cảnh thay đổi, mười năm trôi qua.

Cậu bé đã bước sang tuổi mười sáu, mười bảy, cậu bé lúc này vẫn chỉ mặc một bộ da thú ngắn, khí thế mạnh mẽ, cậu đang đứng giữa một đám đại yêu, đám đại yêu này lại đều là Phá Vòng Cảnh.

Diệp Quân và Vô Biên Chủ nhìn nhau, ánh mắt hai người đều ngưng trọng.

Bởi vì vào lúc này, cậu bé này đã là Phá Vòng Cảnh!

Phá Vòng Cảnh mười sáu, mười bảy tuổi!

Cả hai người họ đều kinh ngạc khi biết rằng có một yêu nghiệt như vậy tồn tại trên thế giới này...

Trong bức màn ánh sáng, đột nhiên, đám đại yêu to lớn đó lao về phía người cậu bé mặc da thú. Đối mặt với đám đại yêu đó, cậu bé không chút sợ hãi, cậu ta giơ tay lên và đập tan chúng, trong phút chốc, lũ đại yêu bị đập nát, da thịt rách toạc, không ngừng kêu gào.

Cùng cảnh giới hoàn toàn bị nghiền nát!

Mẹ kiếp!

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Diệp Quân cũng cảm thấy đây có phải là gian lận không? Một Phá Vòng Cảnh trẻ tuổi như vậy thì cũng thôi, sức chiến đấu lại đáng sợ như vậy...

Vô Biên Chủ ngưng trọng nói: "Đây chính là Công Chủ Bách Tộc trong Kỷ nguyên Bách Tộc... Hắn chính là thiên mệnh nhân của thời đại đó, ứng vận mà sinh... Phải mất hàng nghìn tỷ năm mới có người như vậy xuất hiện."

Diệp Quân im lặng.

Thiên mệnh nhân thời đại!

Mỗi thời đại đều có những thiên kiều, mà trong số rất nhiều thiên kiều, ắt phải có một người nổi bật.

Người này chắc chắn là người trấn áp những thiên kiều cùng thế hệ và kiêu ngạo muôn đời.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Công chủ Bách Tộc trước mắt chính là loại tồn tại này.

Hình ảnh xoay chuyển, trong hình ảnh lúc này, đã ở Thiên Lộ, lúc này, thiếu niên trước kia đã trở thành Công chủ Bách tộc, cường giả đứng đầu thiên hạ.

Chàng trai trẻ đứng giữa vô số cường giả. Anh ta chắp tay sau lưng và nhìn lên bầu trời, xung quanh anh ta còn có chín cường giả Phá Vòng Cảnh đỉnh cao, tuy khí tức không mạnh bằng anh ta, nhưng cũng vô cùng đáng sợ…

Lúc này, hình ảnh đột nhiên trở nên mơ hồ.

Sắc mặt Vô Biên Chủ đột nhiên thay đổi: "Mẹ kiếp, có người cưỡng ép can thiệp, không cho chúng ta xem trận đại chiến tiếp theo!"

Diệp Quân trầm giọng nói: "Ý chí tối cao?"

Vô Biên Chủ nhìn chằm chằm bức màn ánh sáng nói: "Không chắc chắn, nhưng bây giờ xem ra có gì đó không muốn chúng ta biết thực lực thật sự của Ý chí tối cao…”

Diệp Quân đang định nói, chính vào lúc này, Công chủ Bách tộc đột nhiên đưa tay phải ra, lắc mạnh.

Uỳnh!

Hình ảnh vốn đã bắt đầu mờ nhạt dần dần trở nên rõ ràng hơn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Quân và Vô Biên Chủ nhìn nhau, Vô Biên Chủ ngạc nhiên nói: "Hắn biết chúng ta đang nhìn."

Diệp Quân gật đầu, hắn bây giờ đã hiểu được ý của Công chủ Bách tộc, đối phương chỉ muốn bọn họ nhìn thấy sức mạnh thực sự của Ý chí tối cao.

Ý chí tối cao!

Nguồn gốc chính của mọi thứ và cũng là tận cùng của mọi thứ...

Diệp Quân và Vô Biên Chủ nhìn chằm chằm vào Thiên Lộ đó, đúng vào lúc này, cường giả bách tộc đột nhiên lao về phía Thiên Lộ, từng đạo khí tức kinh khủng lan ra trong trời đất, làm rung chuyển cả thế giới.

Và gần như cùng lúc đó, trên Thiên Lộ, một đạo khí tức đáng sợ đột nhiên tràn xuống.

Cảm nhận được khí tức này, Diệp Quân và Vô Biên Chủ bỗng nhiên cảm thấy rất quen thuộc. Rất nhanh, bọn họ liền biết đó là khí tức của ai.

Vạn Cổ Tuế Nguyệt Chủ!

Khi Vạn Cổ Tuế Nguyệt Chủ từ từ bước ra, khí tức thời gian ngập tràn trời đất quét xuống, vô số thời gian của kỷ nguyên cùng nhau hiện ra, chúng ngưng tụ thành một đạo khí tức thời gian đáng sợ và hướng về phía cường giả Công chủ Bách tộc và nghiền xuống, nhưng khí chất của ông ta không thể ngăn chặn được những cường giả bách tộc đáng sợ đó.

Mà đúng vào lúc này, một đạo khí tức khác đột nhiên lăn tới từ tận cùng Thiên Lộ. Đây là một loại khí tức 'kiếp', sức mạnh vô tận của kiếp như thủy triều dâng lên, cùng lúc đó, phía trên bầu trời, vô số lôi kiếp màu đỏ kiếp ngưng tụ, gầm rú và cuồng nộ, như thể sắp giáng xuống và xé nát toàn bộ vũ trụ thành từng mảnh.

Vạn Kiếp Chi Chủ!

Khi Vạn Kiếp Chi Chủ xuất hiện, lôi kiếp trên bầu trời càng gầm lên dữ dội hơn, từng đạo kiếp tràn xuống áp đảo, và toàn bộ vũ trụ đều rung chuyển.

Nhìn kỹ hơn sẽ phát hiện ra rằng Vạn Kiếp Chi Chủ căn bản không có cơ thể. Toàn bộ cơ thể của Ngài được bao phủ bởi sấm sét màu đỏ sậm, được ngưng tụ từ vô số 'kiếp' mà thành.

Ứng kiếp mà sinh, Vạn Kiếp Chi Chủ.

Cảm nhận được khí tức kinh khủng của Vạn Kiếp Chi Chủ, sắc mặt Diệp Quân và Vô Biên Chủ càng trở nên ngưng trọng.

Mà đúng vào lúc này, một khí tức khác từ cuối Thiên Lộ quét xuống, khi khí tức đáng sợ này quét xuống, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra, trong khoảnh khắc ông ta xuất hiện, trong trời đất, trên đầu tất cả cường giả đều xuất hiện đường nhân quả….

Nhân Quả Chi Chủ!

Kiểm soát mọi nhân quả thời gian.

Bên cạnh người đàn ông trung niên này còn có một ông lão, khoảnh khắc ông lão bước ra, vô số lối đi luân hồi đột nhiên xuất hiện xung quanh Thiên Lộ. Những lối đi luân hồi này được chia thành thiện và ác. Người đi vào lối đi luân hồi thiện có thể sang kiếp sau và sống một cuộc sống mới; những người đi vào lối đi luân hồi ác, Linh hồn sẽ bị tra tấn bởi luân hồi vĩnh viễn và cuối cùng tiêu tan mãi mãi.

Luân Hồi Chi Chủ!

Lúc này, bên cạnh Luân Hồi Chi Chủ, một con bò xanh chậm rãi bước ra, trên đầu con bò xanh có một người phụ nữ đang ngồi, trong tay bà ta cầm một chiếc sáo trúc, bên hông treo một chiếc thuyền nhỏ... ... .

Và khi bà ta bước ra, tất cả khí tức tà ác xung quanh lập tức rút đi, không dám đến gần...

"Là bà ta!"

Diệp Quân sửng sốt.

Mà vào đúng lúc này, một người đàn ông mặc áo giáp vàng bước ra, tay cầm rìu chiến, ông ta vừa bước ra, địch ý khủng khiếp như một cơn gió mạnh quét xuống từ trời đất, địch ý đáng sợ này lại xé khí tức của cường giả bách tộc thành từng miếng, sau đó trực tiếp lao đến Công Chủ Bách tộc.

Công chủ Bách tộc giơ tay lên ra một quyền.

Uỳnh uỳnh!

Đạo địch ý đó đột ngột bị nghiền nát.

Vô Biên Chủ nhìn chằm chằm vào Công chủ Bách tộc, ngưng trọng nói: "Mẹ kiếp, đúng là mạnh.”

Diệp Quân cũng gật đầu đồng tình. Địch ý của người đàn ông mặc áo giáp vàng là địch ý mạnh nhất mà hắn từng thấy, tuy nhiên, địch ý đáng sợ như vậy đã bị tiêu diệt chỉ bằng một cú đấm của Công chủ Bách tộc.

Vô lý!

Ánh mắt của người đàn ông mặc áo giáp vàng cũng rơi vào người Công chủ Bách tộc. Trong mắt ông ta chỉ có địch ý vô tận, giống như một chiến Thần Cổ xưa, từng đạo khí tức địch ý tàn phá trời đất.

Mà Công chủ Bách tộc lạnh lùng nhìn ông ta, sau đó nhìn về phía Thiên Lộ, từ cuối Thiên Lộ lại có một người đi ra.

Khi nhìn thấy người này đi ra, Diệp Quân và Vô Biên Chủ cùng kinh ngạc kêu lên: "Mẹ kiếp!"

Người bước ra chính là chủ nhân bút Đại Đạo. Khi ông ta bước ra, tất cả Đại Đạo trên thế gian đều hiện ra, ngưng tụ, diễn hóa.

Bản thể thực sự!

Vạn đạo hội tụ!

Tận cùng tất cả Đại Đạo trên thế gian, Đạo áp đảo mọi thứ trên thế gian, khí tức của tất cả mọi người tại hiện trường đều không so sánh được với ông ta.

Mà đúng vào lúc này, lại có một người khác đi ra, Diệp Quân nhìn thấy người này liền ngây ra...

Đó là một người phụ nữ mặc áo choàng trắng...

Tịnh tông chủ!

....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang