Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy đại điện này, vẻ mặt mọi người lập tức trở nên kích động, đây chính là thần điện Tuế Nguyệt trong truyền thuyết!

Lúc này, một ông lão tóc trắng bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão tóc trắng kính cẩn thi lễ với Diệp Thanh Thanh: “Tôn kính…”

Diệp Thanh Thanh vung kiếm!

Ông lão tóc trắng còn chưa nói xong, đầu đã bay đi rồi!

Mọi người: “…”

Lúc này, một âm thanh bỗng vang lên từ trong đại điện: “Các hạ, không thể nói chuyện được sao? Thần điện Tuế Nguyệt ta…”

Chưa nói dứt lời, một thanh kiếm rơi thẳng từ trên xuống thần điện Tuế Nguyệt, chớp mắt, thần điện cổ xưa đã tồn tại bao nhiêu năm tháng bỗng chốc hóa thành một đống tàn tích!

Mọi người im lặng không nói gì!

Bọn họ đã quen rồi!

Lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trước mặt nhóm người Diệp Huyên, bóng người muốn mở miệng, thì một luồng kiếm quang bỗng xuyên qua đầu!

Vù!

Bóng người chưa nói gì đã trực tiếp bị xóa bỏ rồi!

Lúc này, mọi người phát hiện, những luồng hơi thở mạnh mẽ vốn ẩn nấp xung quanh bỗng chốc bắt đầu rút lui.

Trốn!

Vẻ mặt Diệp Thanh Thanh vô cảm, bỗng điểm tay, Hắc Kiếm trong tay nàng ấy bỗng hóa thành vô số luồng kiếm quang biến mất nơi cuối tinh không!

Sau đó, từng tiếng kêu la thảm thét vang lên từ phía cuối thời không!

Diệt gọn!

Lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão giơ hai tay, run rẩy nói: “Đầu hàng!”

Đầu hàng!

Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão, lần này, nàng ấy không còn vung kiếm!

Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Chỉ còn lại một người thôi!”

Nghe vậy, mọi người đều hóa đá!

Thần điện Tuế Nguyệt cứ như vậy bị giết chết chỉ còn một người?

Chết tiệt?

Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão trước mặt: “Giao hết bảo vật ra đây!”

Nghe vậy, vẻ mặt mọi người bỗng chốc trở nên kỳ lạ, không giết là vì chuyện này à!

Nghe thấy lời Diệp Thanh Thanh, ông lão kai lập tức cười khổ, nhưng vẫn ngoan ngoãn lấy ra nhẫn chứa đồ.

Diệp Huyên nhìn ông lão trước mắt: “Ngươi là điện chủ thần điện Tuế Nguyệt?”

Ông lão vội nói: “Đúng vậy!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Bên trên còn có người không?”

Ông lão do dự rồi nói: “Thời không Tuế Nguyệt, còn có một vị, thần chủ Tuế Nguyệt, hắn là người nắm giữ thực sự của thời không Tuế Nguyệt!”

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn: “Muốn ta mời ra sao?”

Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Ca ca, để ta!”

Vừa nói xong, nàng ấy bỗng đâm một kiếm.

Vù!

Thời không Tuế Nguyệt lúc này bỗng trở nên hư ảo!

Thấy vậy, sắc mặt ông lão kia bỗng thay đổi: “Cô nương, tuyệt đối không thể, nếu thời không Tuế Nguyệt này sụp đổ, vô số sinh linh sẽ chết…”

Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão: “Liên quan gì đến ta?”

Ông lão cười khổ: “Cô nương, ngươi làm như vậy, hắn cũng sẽ không xuất hiện! Bởi vì hắn đã chạy rồi!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Chạy rồi?”

Ông lão gật đầu, vẻ mặt tươi cười trở nên chua sót: “Cô nương này vừa tới, thực lực chỉ với một kiếm của nàng ấy, đã vượt qua nhận biết của chúng ta, vị thần chủ Tuế Nguyệt kia, hắn… Ngay từ đầu hắn đã chạy rồi!”

Diệp Huyên im lặng.

Diệp Thanh Thanh nhìn xung quanh, một lúc sau, nàng ấy nói: “Đúng là chạy rồi! Hơn nữa, hình như còn chạy khá xa!”

Nói rồi, nàng ấy nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Ca ca huynh cũng đừng tức giận! Một tên tép riu gây hấn, ta để ý làm gì chứ?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Ta vẫn bực bội!”

Sỉ nhục hắn, hắn thực sự không quan tâm, nhưng sỉ nhục Thanh Nhi, hắn không nhịn được!

Diệp Thanh Thanh cười nói: “Người kia, ta sẽ khiến linh hồn hắn bị giam cầm tại nơi này trăm vạn kiếp, không ai có thể cứu được hắn, cũng không ai có thể giết hắn!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Được!”

Diệp Thanh Thanh nhìn xung quanh, sau đó khẽ nói: “Ca ca, ta thực sự phải đi rồi!”

Diệp Huyên vẫn có chút không nỡ!

Diệp Thanh Thanh cười nói: “Sau này ta sẽ cố gắng nghĩ cách đến tìm huynh, nhưng, huynh cũng phải nỗ lực! Thế giới Hư Chân, vui hơn so với nơi này nhiều, cũng kích thích hơn nơi này, nơi này đều là hạng tép riu thôi, bên đó, có cao thủ!”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Hiện tại nếu ta đến thế giới Hư Chân, thì thuộc cấp độ gì?”

Diệp Thanh Thanh chớp mắt, sau đó nói: “Cấp trung… Cận thượng!”

Diệp Huyên cười nói: “Thật sao?”

Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Bình thường, ta sẽ không lừa người đâu!”

Diệp Huyên cười ha ha: “Đi đi! Đợi ta!”

Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu: “Ca ca, bảo trọng!”

Nói xong, nàng ấy lập tức biến thành một luồng kiếm quang biến mất trong tầm mắt mọi người.

Nhìn thấy Diệp Thanh Thanh rời đi, điện chủ thần điện Tuế Nguyên bên cạnh thở phào nhẹ nhõm!

Có Diệp Thanh Thanh ở đây, hắn thật sự không cảm thấy an toàn chút nào!

Diệp Huyên quay người nhìn mọi người trong sân: “Các người có dự định gì?”

Những người trước mắt này đều là nhân tài, có thể đi đến nơi này, chắc chắn không ai là tầm thường!

Mọi người nhìn nhau rồi nhìn Diệp Huyên, sau đó vội thi lễ với Diệp Huyên: “Chúng ta muốn đi theo Diệp công tử!”

Đến nơi này, không có nghĩa đã an toàn!

Phải biết rằng, điện chủ thần điện Tuế Nguyệt và thần chủ Tuế Nguyệt vẫn còn, nếu không đi theo Diệp Huyên, nhỡ đâu người ta báo thù thì sao?”

Diệp Huyên nhìn mọi người, khẽ gật đầu: “Vậy các ngươi cứ đi theo ta đi!”

Nói xong, hắn nhìn điện chủ thần điện Tuế Nguyệt bên cạnh: “Kể từ bây giờ, ta tiếp quản thời không Tuế Nguyệt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK