Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 273: Ta chỉ là một cái tháp!

Diệp Quân mỉm cười rồi nói: "Trong nhẫn không gian còn có một số công pháp và vật phẩm để tu luyện, đều là đồ tốt ở vũ trụ Quan Huyên, con đã chọn rất nhiều cho người, chắc chắn sẽ có ích với người!"

Phí Bán Thanh khẽ nói: "Sắp đi rồi à?"

Diệp Quân gật đầu.

Phí Bán Thanh bước lên trước, Diệp Quân còn chưa phản ứng lại được thì bà ấy đã khẽ ôm hắn!

Cơ thể mềm mại thơm ngát!

Diệp Quân như bị sét đánh, đứng ngơ ra tại chỗ!

Lúc này, Phí Bán Thanh thả hắn ra, bà ấy nhìn Diệp Quân, cười nói: "Đây chỉ là một cái ôm thuần khiết, đừng có suy nghĩ lệch lạc, biết chưa?"

Diệp Quân cười: "Sư phụ, con đi đây!"

Nụ cười của Phí Bán Thanh chợt tắt: "Còn quay về không?"

Diệp Quân gật đầu: "Còn ạ!"

Phí Bán Thanh khẽ nói: "Thế lần sau quay về phải tới tìm ta ngay, được không?"

Diệp Quân gật đầu: "Được ạ!"

Phí Bán Thanh: "Đi đi!"

Diệp Quân: "Sư phụ bảo trọng!"

Nói rồi hắn quay người ngự kiếm, biến mất phía chân trời.

Trên đỉnh núi, Phí Bán Thanh nhìn tia kiếm quang biến mất phía xa, thất thần một hồi lâu rồi lắc đầu: "Cái gì cũng tốt, sao không háo sắc chứ?"

Nói xong, bà ấy quay người rời đi.

...

Diệp Quân không từ biệt với đám người Diệp Tiêu, hắn không thích lâm li bi đát.

Lần này, mục tiêu của hắn chính là tới Huyền Giới.

Ý thức Võ Thần!

Hắn phải chiến đấu, bây giờ hắn chỉ muốn đấu với cường giả thực thụ, loại cường giả cao hơn hắn ít nhất năm bậc cảnh giới ấy!

Cảnh giới quá thấp thì đánh cũng không có tác dụng gì!

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: "Thằng nhóc, ngươi có cảm thấy cô gái kia thích ngươi không?"

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Không!"

Tiểu Tháp: "Ngươi cứ ở đó mà giả ngốc đi!"

Diệp Quân im lặng.

Tiểu Tháp đang định nói gì đó, Diệp Quân bỗng lấy kiếm Hành Đạo ra, khẽ nói: "Phụ nữ chỉ sẽ làm ảnh hưởng tới tốc độ rút kiếm của ta thôi!"

Tiểu Tháp nói: "Ngươi cứ ở đây nói tào lao với ta đi!"

Diệp Quân hỏi: "Tháp gia, ngươi có thích ai chưa?"

Tiểu Tháp tức giận: "Ta chỉ là một cái tháp!"

Diệp Quân hỏi: "Thế ngươi từng thích một 'cô tháp' nào chưa?"

Tiểu Tháp: "..."

Rất nhanh, Diệp Quân đã tới Tiên Bảo Các lớn nhất Nam Châu, ở đây chỉ có một trận pháp dịch chuyển, hơn nữa chỉ có thể dịch chuyển đến Trung Thổ Thần Châu.

Chỉ ở những nơi lớn mới có trận pháp dịch chuyển tới tổng viện thư viện Quan Huyên!

Lúc Diệp Quân tới Tiên Bảo Các, một ông lão quản sự của Tiên Bảo Các bỗng như gặp kẻ địch mạnh, ông ta nhìn Diệp Quân với vẻ mặt đề phòng!

Đương nhiên ông ta biết Diệp Quân là một thành viên trong danh sách đen của Tiên Bảo Các!

Diệp Quân nhìn ông lão mà không nói gì, hắn bỗng phất tay, một thanh phi kiếm phóng ra, vách tường cách đó mấy mươi trượng sụp đổ!

Thấy thế, ông lão vội nói: "Diệp công tử, cậu muốn làm gì cứ làm, ta không thấy gì cả!"

Diệp Quân bình tĩnh nói: "Trận pháp dịch chuyển!"

Ông lão vội chỉ phía bên phải: "Bên kia!"

Diệp Quân gật đầu, lắc người biến mất.

Ông lão lau mồ hôi lạnh, đồng thời thở phào một hơi, may là Diệp công tử này không lạm sát người vô tội.

Sau khi Diệp Quân vào trận pháp dịch chuyển, hắn tới thẳng Trung Thổ Thần Châu, nhưng hắn không về Đạo Môn mà tới Huyền Giới.

Trước Huyền Tháp, Diệp Quân nhìn ông lão canh tháp trước mặt, mà ông ta cũng đang nhìn hắn.

Sắc mặt ông lão canh tháp cực kỳ đề phòng!

Diệp Quân hỏi: "Tiền bối, cần bao nhiêu thời gian để cường giả tổng các Tiên Bảo Các tới đây?"

Ông lão canh tháp nhìn Diệp Quân: "Nếu ta chết ở đây thì tổng viện chắc chắn sẽ truy cứu!"

Diệp Quân gật đầu: "Tiền bối so với nhà họ An và tộc Thiên Long thì thế nào?"

Ông lão canh tháp im lặng.

Diệp Quân xòe tay, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt ông lão, trong đó có ba trăm vạn kim tinh.

Diệp Quân nhìn ông lão canh tháp: "Tiền bối có thể xem như mình không biết gì cả!"

Ông lão canh tháp im lặng không nói gì.

Diệp Quân gật đầu, sau đó nói: "Vậy bây giờ tiền bối có thể thông báo với tổng các của Tiên Bảo Các rồi!"

Ông lão canh tháp cười khổ: "Diệp công tử, ta chỉ là một người canh tháp bình thường, sao cậu phải làm khó ta?"

Diệp Quân bỗng lấy ra một bình rượu, uống vài hơi, không trả lời ông lão.

Ông lão canh tháp sững sờ, sau đó nói: "Diệp công tử, cậu đang làm gì vậy?"

Diệp Quân lại uống thêm vài hớp rượu nữa, hắn bình tĩnh nói: "Sau khi uống rượu thì ta sẽ hơi say. Mà khi say, ta sẽ không nói đạo lý gì nữa đâu!"

Nét mặt ông lão canh tháp cứng đờ.

Diệp Quân thở dài: "Ta bị nhà họ An đối phó trước, sau đó là đến tộc Thiên Long, thư viện cũng đối phó với ta, Tiên Bảo Các cũng cho ta vào danh sách đen..."

Nói rồi hắn lắc đầu nhìn ông lão canh tháp: "Tiền bối, ông nói xem, ta sống còn có nghĩa lý gì? Ta sống còn có ý nghĩa gì?"

Nói đến đây hắn bỗng trở nên kích động, kiếm thế mạnh mẽ chấn động không gian xung quanh.

Ông lão canh tháp kinh hãi.

Diệp Quân uống thêm một ngụm rượu nữa, sau đó nhìn ông lão canh tháp: "Bây giờ ông cũng đối phó với ta, ta sống không có chút ý nghĩa nào hết, ta không muốn sống nữa! Ta..."

Ông lão canh tháp run giọng: "Diệp công tử, ngươi... ngươi đừng nghĩ quẩn, chưa có gì là chắc chắn cả, cả cậu và người mang thiên mệnh đều rất mạnh, cậu có cơ hội mà, cậu... chẳng phải cậu muốn tu luyện sao? Cậu vào đi! Ta không nhìn thấy gì cả, như thế... đã được chưa?"

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: "Có miễn phí không?"

Ông lão canh tháp chợt hơi do dự. Diệp Quân bỗng nhiên uống thêm ngụm rượu nữa, ông lão canh tháp vội nói: "Miễn phí! Miễn phí!"

Diệp Quân gật đầu: "Đa tạ!"

Ông lão canh tháp bất giác nói: "Không có gì..."

Nói xong thì ông ta bỗng ngẩn người ra!

Mẹ nó!

Tạo nghiệp mà!
Chương 274: Thực chiến

Sau khi Diệp Quân vào Huyền Tháp, ông lão canh tháp đứng đó bỗng chìm vào suy tư.

Có cần phải thông báo cho tổng các không?

Ông ta rất do dự!

Nếu thông báo cho tổng các, chắc chắn tổng các sẽ cho người tới xử lý Diệp Quân, đây là điều không cần phải nghi ngờ. Nhưng trước khi tổng các tới, Diệp Quân có thể đã giết ông ta trước rồi, hơn nữa, nếu tổng các đánh giá thấp thực lực của Diệp Quân, người phái tới đây không mạnh thì có thể bị Diệp Quân giết hết.

Dù tổng các phái người rất mạnh tới đây, cũng có khả năng Diệp Quân sẽ không chết, dù sao thằng nhóc này cũng có Đại Kiếm Đế chống lưng!

Nhưng một người canh tháp như ông ta thì có lẽ sẽ chết đấy!

Có thể Diệp Quân không dám trả thù Tiên Bảo Các, nhưng chắc chắn hắn dám trả thù ông ta!

Nghĩ đến đên, ông lão canh tháp trầm giọng thở dài.

Thôi không báo cho tổng các nữa đâu!

Nguy hiểm lắm!

Mình chỉ là một người làm công, không cần phải liều mạng như thế. Hơn nữa, Diệp Quân này đã cho mình ba trăm vạn kim tinh rồi!

Thôi bỏ đi!

Coi như mình hồ đồ một lần!

Ông lão canh tháp cất nhẫn không gian vào, sau đó nhìn quanh bốn phía rồi quay người rời đi.

...

Trong Huyền Tháp, Diệp Quân tới thẳng tầng tu luyện chữ Đế. Ngoài tầng chữ Thần, đây là tầng tu luyện cao nhất của Huyền Giới tính đến nay.

Mà cái hắn chọn là thực chiến!

Bây giờ hắn cần phải thực chiến, loại thực chiến có thể khiến hắn cảm nhận được sự nguy hiểm của cái chết!

Sau khi vào trận pháp dịch chuyển, Diệp Quân tới một bệ đá vuông vức khổng lồ, dài rộng tầm vạn trượng, xung quanh bệ đá vuông vức là vực sâu không thấy đáy đầy sương mù. Phía xa xa, chốc chốc lại xuất hiện những đôi tiên hạc bay lượn, giống như tiên cảnh vậy!

Xa hơn chút nữa dường như có mười mấy đài tỉ võ.

Diệp Quân thu hồi ánh mắt, quay đầu thấy bên ngoài đài tỉ võ có một tấm bia đá trăm trượng, trên đó khắc ba chữ lớn: Đỉnh thí luyện!

Nhìn thấy nơi này, Diệp Quân thấy hơi kinh ngạc!

Trông đài tỉ võ này cao cấp thật!

Bên ngoài, sắc mặt ông lão canh tháp bỗng thay đổi: "Tầng Đế, cậu ta điên rồi sao?"

Nói xong, ông ta biến mất tại chỗ.

Trên đỉnh thí luyện, Diệp Quân đang nhìn ngó xung quanh, thấy phong cảnh ở đây rất đẹp thì đúng lúc này, không gian trước mặt hắn bỗng rung lên. Cùng lúc đó, một ánh sáng xanh lam thần bí lướt qua quanh người hắn, một giây sau, một hư ảnh xuất hiện trước mặt hắn, trong tay hư ảnh này cầm một thanh kiếm!

Thấy cảnh này, Diệp Quân nheo mắt lại, ấy vậy mà lại là một kiếm tu!

Lúc này, hư ảnh bỗng biến mất!

Mặt Diệp Quân biến sắc!

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Tên này lại thi triển được Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Hơn nữa một kiếm có thể trực tiếp phá quy tắc!

Diệp Quân chấn kinh, không kịp nghĩ nhiều, lắc người lùi sau. Nhưng hắn vừa lùi lại thì một thanh phi kiếm bỗng phóng tới!

Diệp Quân không lùi nữa, đâm một kiếm ra!

Ầm!

Tiếng nổ vang vọng, Diệp Quân và hư ảnh kia đồng thời liên tiếp lùi về phía sau!

Hai bên cùng lúc lùi mấy chục trượng, mà lúc cả hai cùng lùi, họ đều thi triển phi kiếm!

Vù!

Vù!

Hai thanh phi kiếm lướt qua, lúc hai phi kiếm va chạm với nhau, một đạo kiếm quang bùng nổ, kiếm khí phóng ra, không gian xung quanh nứt toác, đồng thời, hai người cũng biến mất!

Hai đạo kiếm quang lướt qua như sấm sét!

Rầm!

Bỗng chốc, một mảng kiếm quang bùng nổ!

Sau đó, đài tỉ võ xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ, hai đạo tàn ảnh không ngừng chớp tắt, phi kiếm tung hoành, kiếm khí bắn tung tóe xung quanh hai đạo tàn ảnh!

Duy trì được một khắc thì hai người cùng lúc lùi ra!

Trong lúc lùi ra, hàng loạt phi kiếm được phóng ra!

Lúc này, trên người Diệp Quân lại có đến mười mấy vết chém!

Diệp Quân nhìn hư ảnh kia với vẻ mặt nghiêm trọng.

Hắn phát hiện những thứ mình biết, hư ảnh kia đều biết, những thứ hắn không biết, hư ảnh kia cũng biết!

Ngoài ra, hư ảnh càng đánh càng mạnh, phản ứng và tốc độ cũng càng lúc càng nhanh!

Nếu không nhờ trước đây hắn từng nhận được truyền thừa Võ Thần, trong đầu có vô số hình ảnh chiến đấu thì hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của hư ảnh này!

Quan trọng nhất là, hư ảnh này không bị cạn kiệt huyền khí, có thể dùng phi kiếm vô số lần.

Còn hắn thì không được!

Đúng lúc này, hư ảnh kia biến mất!

Vù!

Không gian trước mặt Diệp Quân nứt ra, một thanh kiếm đâm tới!

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Diệp Quân nheo mắt, hắn bước tới một bước, một thanh phi kiếm phóng ra, nhưng hắn đã biến mất khỏi chỗ.

Trước mặt hắn, tay của hư ảnh kia cũng buông ra, hắn ta cũng biến mất khỏi chỗ. Mà ngay lúc hắn ta biến mất, Diệp Quân đã xuất hiện sau lưng hắn ta, nhưng sau khi Diệp Quân dừng lại, hư ảnh đã ở sau lưng hắn!

Vù!

Một thanh kiếm đâm sau lưng Diệp Quân!

Sắc mặt của Diệp Quân lại rất bình tĩnh, hắn quay phắt người lại. Cùng lúc đó, hư ảnh bỗng biến mất một cách kỳ lạ rồi lại xuất hiện sau lưng Diệp Quân. Diệp Quân bỗng quay người nhưng không xuất kiếm, hắn tiếp tục quay người một lần nữa rồi đâm kiếm ra!

Ngươi phán đoán hành động của ta!

Ta phán đoán hành động của ngươi!

Điên cuồng phán đoán!

Diệp Quân đâm kiếm ra nhưng nhát kiếm này vẫn đâm hụt!

Vì hư ảnh kia đã biến mất rồi.

Diệp Quân nheo mắt, hắn biết mình thua tồi.

Vừa nghĩ vậy, một thanh kiếm đã kê ngay sau ót của hắn.

Hư ảnh không đâm kiếm vào mà tránh sang một bên, hắn ta khẽ hành lễ với Diệp Quân rồi cầm kiếm đứng đó, như đang đợi Diệp Quân tiếp tục ra tay.
Chương 275: Ai mạnh nhất?

Diệp Quân nhìn hư ảnh, hai mắt hắn chậm rãi nhắm lại.

Tư duy của đối phương cao hơn hắn, dù hắn có làm thế nào, đối phương cũng dự đoán trước được!

Đây chính là đấu pháp dòng chảy ý thức!

Đấu pháp này mệt hơn đấu pháp bình thường rất nhiều, vì ngươi phải không ngừng phán đoán người khác, quan trọng nhất là, phản ứng và tốc độ kiếm của ngươi cũng phải theo kịp nhịp độ.

Cũng có nghĩa là, ý thức, phản ứng, tốc độ đều phải phối hợp nhịp nhàng với nhau, không được thiếu cái nào!

Diệp Quân càng lúc càng hưng phấn!

Cực hạn!

Tu luyện theo cách này, hắn không những có thể đạt tới cực hạn của mình mà còn có thể vượt qua được cực hạn của mình!

Diệp Quân lấy ra một viên đan dược uống vào, một lát sau, hắn đứng dậy rồi biến mất tại chỗ!

Rất nhanh, Diệp Quân và hư ảnh kia lại đấu với nhau.

Hai người đại chiến vô cùng kịch liệt, đâm qua chém lại, phi kiếm tung hoành, kỳ lạ nhất là nhiều khi hai người cùng xuất hiện tại một nơi nhưng không ra tay, sau đó lại cùng biến mất.

Ông lão canh tháp vào thấy cảnh này thì sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng!

Tầng chữ Đế!

Thật ra nơi này khá đặc biệt, vì nơi này được Võ Các vô cùng khủng bố năm xưa tạo ra, một là để nghiên cứu, hai là để phát hiện nhân tài!

Tiên Bảo Các không chỉ để kiếm tiền, bọn họ cũng bồi dưỡng nhân tài của riêng mình!

Năm xưa Võ Các đã dùng rất nhiều tài nguyên để tạo ra một trận pháp vô cùng đặc biệt, trận pháp này quét người vào tu luyện để tạo ra một hư ảnh có cùng cảnh giới với người đó. Đương nhiên, không chỉ có vậy, hư ảnh này có hai năng lực đặc biệt cực kỳ đáng sợ. Thứ nhất là có năng lực học tập kinh người, hắn ta có thể học được hết tất cả kỹ thuật chiến đấu của ngươi trong thời gian ngắn nhất!

Thứ hai, hắn ta còn có thể dùng kỹ thuật chiến đấu của người khác, phàm những người từng tới đây chiến đấu thì hắn ta đều lưu lại kỹ thuật chiến đấu của họ.

Hư ảnh này đã học tập ở đây không biết bao nhiêu năm, tóm lại, trước khi ông lão canh tháp tới đây thì hư ảnh đã tồn tại rồi. Mà từ lúc ông ta tới đây, chưa có ai có thể kiên trì được một khắc ở nơi này!

Không một người nào!

Những người vào đây đều bị đá ra ngoài trong vòng chưa tới một khắc!

Nhưng lúc này, Diệp Quân lại có thể duy trì đánh được với hư ảnh này!

Hơn nữa tốc độ chiến đấu của hai người rất nhanh, ông ta không thể nào nhìn rõ, càng không thể hiểu được!

Ông lão canh tháp nhìn Diệp Quân chằm chằm, trầm tư!

Người này yêu nghiệt đến như vậy, hay là mình cược một phen?

Nhưng vừa nghĩ tới người mang thiên mệnh, ông ta lại hơi bất lực.

Cả Tiên Bảo Các bây giờ đều đang đánh cược vào người mang thiên mệnh, mà người mang thiên mệnh và Diệp Quân lại là kẻ thù không đội trời chung, mình đặt cược ở Diệp Quân chẳng phải là đối đầu với Tiên Bảo Các sao?

Qua mạo hiểm!

Ông lão canh tháp thở dài.

Bên dưới, Diệp Quân vẫn đang đại chiến với hư ảnh đó. Trong lòng hắn lúc này không có một tạp niệm nào khác, hết sức chăm chú, tinh thần căng thẳng cao độ!

Vì hắn không dám lơ là!

Sức chiến đấu của hư ảnh này quá khủng bố!

Cứ như vậy, ba ngày trôi qua!

Trong ba ngày này, ngày nào Diệp Quân cũng điên cuồng giao chiến với hư ảnh, nhưng hắn chưa từng chiếm được chút lợi thế nào, cũng may, hư ảnh kia cũng vậy!

Đến này thứ tư, lúc Diệp Quân đâm một nhát kiếm vào hư ảnh, tay phải hắn bỗng buông kiếm ra, hắn thì xông tới trước, đầu gối thúc về phía trước.

Diệp Quân bất chợt buông kiếm, hư ảnh bỗng sửng sốt, nhưng phản ứng của hắn ta cũng cực nhanh, vội lùi về sau, mà bây giờ tốc độ của Diệp Quân bỗng tăng nhanh, một quyền đấm thẳng về phía hư ảnh!

Còn phi kiếm của hắn cũng chém về phía hư ảnh với một góc độ quỷ dị.

Người kiếm chia tách!

Lúc này, hư ảnh bỗng trở nên mờ ảo. Bỗng chốc, mấy chục đạo kiếm quang từ bốn phương tám hướng chém về phía Diệp Quân!

Thấy vậy, Diệp Quân dừng lại, tay phải cầm kiếm vung lên mạnh mẽ!

Ầm ầm ầm!

Mấy chục đạo kiếm quang đều bị hắn cản lại!

Lúc này, hư ảnh kia bỗng hợp tay để giữa trán, một giây sau, hắn ta chỉ tay về phía Diệp Quân.

Xì xì xì!

Không gian xung quanh Diệp Quân nứt toác, bốn thanh phi kiếm chém ra.

Diệp Quân phất kiếm như mưa, bốn thanh phi kiếm bị cản lại hết, nhưng chớp mắt sau, càng lúc càng nhiều phi kiếm bay từ không gian xung quanh tới!

Vù vù vù!

Diệp Quân vừa vung kiếm vừa lùi lại, nhưng phi kiếm bay tới lại ngày càng nhiều. Dần dần, trên người Diệp Quân bắt đầu xuất hiện vết chém, bấy giờ, xung quanh hắn đã có đến gần một trăm thanh phi kiếm rồi.

Diệp Quân cứ lùi mãi, đến khi lùi ra sau gần trăm trượng thì hắn chợt dừng lại. Bấy giờ, trên người hắn có gần trăm vết chém, y phục cũng đẫm máu!

Hư ảnh kia không tiếp tục ra tay, sau khi nhìn Diệp Quân một hồi lâu thì hắn ta cầm kiếm quay người rời đi!

Rõ ràng, hắn ta cảm thấy tiếp tục đánh không còn ý nghĩa gì nữa!

Nhưng lúc này Diệp Quân bỗng nói: "Đợi đã!"

Hư ảnh dừng bước, Diệp Quân bỗng chậm rãi bước về phía hư ảnh, hắn búng ngón tay...

Vù vù vù!

Bỗng chốc, không gian xung quanh hư ảnh xuất hiện bốn thanh phi kiếm chém về phía hắn ta!

Phản ứng của hư ảnh cực nhanh, cầm kiếm phất mạnh lên, bốn thanh phi kiếm bị cản lại, lúc đó lại có thêm bốn thanh phi kiếm nữa bay tới.

Diệp Quân chậm rãi đi về phía hư ảnh, mỗi một bước, xung quanh hư ảnh lại có thêm bốn thanh phi kiếm, cứ như vậy, phi kiếm ngày càng nhiều.

Lần này, hư ảnh cầm kiếm vung lên, không ngừng lùi sau!

Ông lão canh tháp nhìn cảnh này, vẻ mặt kinh hãi: "Vừa đánh vừa học?"

Trong tháp, giọng nói bí ẩn bỗng khẽ nói: "Tiểu Tháp, hay để ta dạy hắn đi! Ta thấy để hắn trong tay ngươi hơi bị phí của giời!"

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: "Chẳng phải ngươi nói trên đời này không ai đủ tư cách làm đồ đệ của ngươi à? Năm xưa ngươi còn chê cả tiểu chủ đấy!"

Giọng nói bí ẩn im lặng một lát rồi nói: "Hỏi ngươi một câu nhé, nếu đặt ba thế hệ người nhà họ vào cùng một thời, đều không có chỗ dựa, chỉ dựa vào thực lực thì ngươi thấy ai sẽ trở thành người mạnh nhất?"

Tiểu Tháp im lặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK