Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1371: Phòng thủ

Nhược Mệnh xuất hiện trước mặt Nhị Nha và Diệp Quân, cô ấy mặc một chiếc áo choàng đen, hai tay giấu trong ống tay áo, khí tức mạnh mẽ.

Thấy Nhược Mệnh, Diệp Quân chớp mắt không nói gì, Nhược tỷ này đến thật rồi.

Nhược Mệnh cũng nhìn hắn, không nói gì

Mọi người đều im lặng.

Nhị Nha nhìn Nhược Mệnh, nói: “Ngươi mạnh hơn người vừa rồi”.

Diệp Quân gật đầu, Nhược tỷ trước mặt và Thần Vũ đều ở cảnh giới tám phần thần tính, nhưng hắn có thể cảm nhận được Nhược tỷ mạnh hơn Thần Vũ nhiều.

Rõ ràng dù cùng cảnh giới nhưng thực lực vẫn sẽ khác nhau.

Nhược Mệnh quay lại nhìn Nhị Nha: “Đấu vài chiêu không?”

Nhị Nha gật đầu: “Được”.

Nói xong, hai người cùng biến mất tại chỗ.

Chẳng mấy chốc, trên hư không truyền đến tiếng nổ lớn.

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhíu mày: “Không ngờ Đế chủ Hắc Tử lại giúp nhà họ Thần!”

Thanh niên áo trắng khó hiểu hỏi: “Chẳng phải cô ta không thể rời khỏi Hắc Tử Vực sao?”

Sở phu nhân nói: “Chắc là không thể rời đi quá lâu, có một luồng khí tức thần bí đang khóa chặt cô ta…”

Thanh niên áo trắng quay lại nhìn Diệp Quân: “Vậy hắn nguy to rồi!”

Sau khi Nhược Mệnh và Nhị Nha biến mất, năm luồng khí tức mạnh mẽ khóa chặt Diệp Quân, sau đó, Bắc Tề Vương dẫn theo bốn vị thần tướng xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Bắc Tề Vương nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Không ngờ tới phải không? Chúng ta lại gặp mặt rồi”.

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, không nói gì.

Bắc Tề Vương khẽ cười: “Phải nói rằng ngươi khiến bọn ta rất bất ngờ, bọn ta…”

Một vị yêu tướng trầm giọng nói: “Yêu vương, đừng cho hắn thời gian nữa trì hoãn nữa”.

Bắc Tề Vương khẽ gật đầu, đang định ra tay thì một luồng sức mạnh đáng sợ từ trên đầu lão ta phóng xuống.

Sắc mặt Bắc Tề Vương thay đổi trong nháy mắt, lão ta ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cô bé xông về phía lão ta.

Người này chính là Nhị Nha!

Nhìn thấy Nhị Nha, Bắc Tề Vương không thể tin nổi, Đế chủ Hắc Tử thất bại rồi sao?

Nhanh vậy hả?

Bùm!

Lúc Nhị Nha xông tới, một luồng sức mạnh đánh bay Bắc Tề Vương, bốn vị yêu tướng cũng bay ra cùng lão ta.

Sau khi dừng lại, Bắc Tề Vương nhìn Nhị Nha với vẻ khó tin: “Ngươi…”

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, nhíu mày nói: “Ngươi yếu vậy mà còn dám đến hả?”

Bắc Tề Vương: “…”

Lúc này, Nhược Mệnh cũng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, Nhược Mệnh nhìn Diệp Quân: “Ta không thể ở bên ngoài quá lâu, cho nên ta phải về rồi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Được, Nhược tỷ!”

Nhược tỷ!

Nghe vậy, tất cả mọi người đều bất ngờ.

Diệp Quân vậy mà lại quen biết với Đế chủ Hắc Tử sao?

Bắc Tề Vương lúc này đã hoàn toàn chết lặng.

Lão ta biết mình bị lừa rồi.

Nhà họ Thần cũng bị lừa rồi.

Nhược Mệnh không để ý tới ánh mắt của những người xung quanh, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Sau khi mọi chuyện kết thúc, hãy đến Hắc Tử Vực một chuyến, ta có chuyện muốn nói với ngươi”.

Nói xong, Diệp Quân chưa kịp trả lời, cô ấy đã biến mất.

Diệp Quân hơi tò mò, không biết Nhược Tỷ tìm hắn làm gì.

Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân quay lại nhìn Bắc Tề Vương: “Bắc Tề Vương, đấu một chọi một không?”

Thực lực của Bắc Tề Vương cao hơn Thần Võ, dù sao lão ta cũng là yêu thú, vì vậy Diệp Quân muốn để đối phương thấy được kiếm kỹ và thực lực của hắn.

Bắc Tề Vương nhìn Diệp Quân: “Được!”

Lão ta không thể từ chối.

Nếu từ chối thì lão ta không còn mặt mũi nào để sống nữa.

Diệp Quân quay sang nhìn đám cường giả Chúng Thần Điện vẫn chưa đi: “Nhị Nha, đánh chết chúng đi”.

Nhị Nha khẽ gật đầu, sau đó lao nhanh về phía đám cường giả Chúng Thần Điện.

Thấy Nhị Nha xông tới, đám cường giả thay đổi sắc mặt, quay người nhao nhao bỏ chạy.

Ngay sau đó, hàng loạt tiếng thét thảm thiết vang lên.

Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại.

Thấy vậy, Bắc Tề Vương nheo mắt lại, lão ta biết Diệp Quân lại định dùng kiếm kỹ thần bí kia.

Nhưng lão ta cũng không sợ, vì lão không phải người, cơ thể lão đủ mạnh để phòng ngự, kiếm của loài người rất khó đả thương lão ta.

Bỗng chốc, vô số kiếm ý phóng về phía Bắc Tề Vương.

Bắc Tề Vương hơi híp mắt, đã chuẩn bị tâm lý từ trước, hai tay nắm chặt, một luồng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt bảo vệ toàn thân lão.

Lần này, lão ta chọn phòng thủ.

Trong nháy mắt, Bắc Tề Vương đã bị vô số kiếm quang áp đảo.

Tất cả mọi người đều nhìn phía kiếm quang.

Bùm!

Đột nhiên, mảng kiếm quang kia bị một luồng sức mạnh đáng sợ đánh vỡ, sau đó, Bắc Tề Vương chậm rãi bước ra.

Mặc dù luồng ánh sáng vàng quanh người Bắc Tề Vương đã có vô số vết nứt, nhưng Bắc Tề Vương vẫn rất bình tĩnh.
Chương 1372: Hơi bất ngờ

Bắc Tề Vương chậm rãi nhắm mắt lại, huyết mạch trong cơ thể sôi trào, một lúc sau, lão ta ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Chỉ có vậy thôi sao?”

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, không nói gì.

Bắc Tề Vương đang định lên tiếng thì một thanh kiếm lặng yên xuất hiện, Bắc Tề Vương nheo mắt, còn chưa kịp phản ứng, một nhát kiếm đã phóng tới trước mặt lão ta.

Rầm!

Trong nháy mắt, Bắc Tề Vương đã bị đánh bay vạn trượng.

Kiếm quang vỡ vụn, cơ thể tách lìa.

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn Diệp Quân: “Lần đầu xuất kiếm, hắn chưa dùng hết sức”.

Thanh niên áo trắng trầm giọng nói: “Hắn cố ý khiến Bắc Tề Vương mất sức ư?”

Sở phu nhân khẽ gật đầu: “Hắn biết Bắc Tề Vương kiêu ngạo, một khi kiếm của hắn không thể làm hại Bắc Tề Vương thì lão ta sẽ càng kiêu ngạo hơn, sau đó sẽ buông lỏng cảnh giác…”

Nói đến đây, bà ta nhìn Diệp Quân: “Người này mưu kế thật thâm sâu”.

Phải nói rằng, lúc này Diệp Quân khiến bà ta rất bất ngờ về thiên phú, thực lực và sự thông minh, thật sự quá khủng bố.

Bấy giờ, bà ta càng chắc chắn rằng người đứng sau Diệp Quân càng không đơn giản.

Sau khi dừng lại, trên người Bắc Tề Vương đã có mấy chục nhát kiếm, mặc dù không sâu nhưng cũng đã đâm vào da thịt lão ta.

Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân với ánh mắt thù địch: “Ngươi chết chắc rồi”.

Nói xong, lão ra xông về phía Diệp Quân.

Vào thời khắc lão ta chuyển động, một thanh kiếm từ trên đỉnh đầu lão ta phóng xuống.

Ầm!

Bắc Tề Vương bị thanh kiếm trấn áp tại chỗ, nhưng một khắc sau, Bắc Tề Vương đã tung một quyền.

Bùm!

Kiếm của Diệp Quân bị đánh bay.

Cùng lúc đó, Bắc Tề Vương gầm lớn, một luồng khí tức yêu thú mạnh mẽ như thủy triều cuốn tới, trong nháy mắt đã đẩy lùi Diệp Quân ra xa ngàn trượng.

Ngay sau đó, Bắc Tề Vương lao về phía Diệp Quân như một quả đạn pháo.

Sự va chạm này khiến trời đất hủy diệt.

Thấy Bắc Tề Vương lao tới, Diệp Quân nheo mắt lại, thực lực của Bắc Tề Vương mạnh hơn Thần Võ kia rất nhiều.

Diệp Quân không dám lơ là, lập tức kích hoạt hai loại sức mạnh huyết mạch trong cơ thể, khí tức quanh người Diệp Quân lại tăng lên.

Diệp Quân đâm kiếm ra.

Thời không Tuế Nguyệt!

Bùm

Một luồng kiếm quang đáng sợ nổ tung trước mặt hắn, ngay sau đó, Diệp Quân bay ngược ra.

Nhưng Bắc Tề Vương không lùi nửa bước, không chỉ vậy mà còn xông về phía Diệp Quân lần nữa.

Rõ ràng, Bắc Tề Vương lúc này đã nổi giận.

Đây cũng là điều bình thường, dù sao lão ta cũng là yêu vương, nếu hôm nay thua Diệp Quân thì còn khó chịu hơn là phải chết.

Lúc Bắc Tề Vương xông tới, vô số đạo Kiếm Quang lại xuất hiện trước mặt lão ta. Bắc Tề Vương không thèm để ý tới chúng, mặc cho chúng chém vào thân lão, lão biết rõ mình không thể dùng suy nghĩ bình thường để đối phó với Diệp Quân, nếu không sẽ chết trong tay Diệp Quân.

Vì vậy, lão ta chọn liều mạng.

Ta sẽ theo dõi ngươi!

Mặc dù kiếm của Diệp Quân đả thương Bắc Tề Vương, nhưng Bắc Tề Vương vẫn lao về phía Diệp Quân, nếu không phải Diệp Quân có năng lực tự chữa trị thì lần va chạm này sẽ khiến hắn mất đi khả năng chiến đấu.

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn Bắc Tề Vương: “Lão yêu thú này cũng có bản lĩnh đấy”.

Thanh niên áo trắng gật đầu, phải nói rằng thực lực của Bắc Tề Vương rất mạnh, nhưng gã thấy Diệp Quân mạnh hơn.

Phải biết rằng, Diệp Quân lúc này mới chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân.

Sau khi bị đánh bay lần nữa, sắc mặt của Diệp Quân trở nên khó coi, quả nhiên đối phó với yêu thú là khó nhất, bởi vì chúng rất hung hãn, không thể dùng ý thức chiến đấu mà chỉ có thể dùng sức mạnh tấn công xác thịt, nếu không mọi thứ đều vô nghĩa.

Muốn nghiền nát cơ thể của yêu vương đương nhiên là rất khó.

Lúc này, hắn nghĩ tới kiếm Thanh Huyên.

Nếu có kiếm Thanh Huyên, với thực lực hiện giờ của hắn có thể dễ dàng giết chết Bắc Tề Vương.

Như cảm nhận được suy nghĩ của Diệp Quân, một thanh kiếm từ trên trời phóng xuống trước mặt hắn.

Đây chính là kiếm Thanh Huyên.

Nhìn thấy kiếm Thanh Huyên, Diệp Quân rất bất ngờ.

Sao kiếm lại xuất hiện?

Diệp Quân quay lại nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chớp mắt, vẫy móng vuốt, không biết đang biểu đạt điều gì.

Diệp Quân thu ánh mắt lại, nhìn kiếm Thanh Huyên trước mặt, trầm mặc không nói.

Diệp Quân lắc đầu cười, hắn thu kiếm Thanh Huyên lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Bắc Tề Vương, một khắc sau, hắn hóa thành một đạo kiếm quang phóng tới.

Lần này, hắn lựa chọn không dùng kiếm Thanh Huyên.

Trong bóng tối, một người đàn ông áo trắng nhìn thấy cảnh này thì mỉm cười: “Hơi bất ngờ!”

Người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy nhìn Diệp Quân ở phía xa, không nói gì.

Người đàn ông áo trắng nói: “Thanh Nhi, chúng ta đi thôi”.

Lúc chàng thanh niên từ bỏ việc dùng kiếm Thanh Huyên, ông ấy biết chàng thanh niên này đã trưởng thành thật rồi.

Lúc này, ông ấy biết đã đến lúc mình cũng nên rời đi.

Nhưng người phụ nữ váy trắng ngẩng đầu nói: “Đợi chút đã”.
Chương 1373: Gọi viện binh

Đợi thêm chút nữa!

Người đàn ông áo trắng quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng, hơi ngạc nhiên.

Người phụ nữ váy trắng khoác tay người đàn ông, dịu dàng nói: “Không vội”.

Người đàn ông áo trắng ngẩng đầu lên nhìn, sau đó nhíu mày.

Vậy thì đợi thêm chút nữa.

Quả thật không vội.

Ngay khi Diệp Quân chọn không dùng kiếm Thanh Huyên, mặc dù thực lực của hắn vẫn chưa mạnh hơn nhưng lòng tin thì tràn đầy.

Tự tin!

Lúc này hắn mới tự tin thật sự.

Ta có nhưng ta không dùng.

Vẻ tự tin này khác với trước kia, lúc này hắn thật sự tin vào bản thân.

Kiếm Thanh Huyên quả thật rất mạnh, chỉ cần hắn sử dụng, hắn tự tin có thể dễ dàng đánh bại yêu thú trước mặt này. Dù sao Bắc Tề Vương có mạnh cỡ nào cũng không cách nào đánh bại được kiếm Thanh Huyên, nhưng hắn biết khó khăn trước mắt có thể dùng kiếm Thanh Huyên vượt qua, khó khăn tiếp theo, hắn vẫn sẽ dùng kiếm Thanh Huyên…

Dù sao kiếm Thanh Huyên cũng là kiếm của cha, trong đó là sức mạnh của cha, không phải của hắn.

Dùng kiếm Thanh Huyên chẳng khác nào gọi người cả.

Bắc Tề Vương trước mặt rất mạnh, rất khó đối phó nhưng hắn vẫn muốn tự mình đối phó. Trận chiến của Diệp Quân và Bắc Tề Vương cũng đến lúc gay cấn nhất, hai người đều đối đầu trực diện với nhau, không ai chịu lùi bước.

Dĩ nhiên Bắc Tề Vương chiếm ưu thế hơn, dù sao sức mạnh thân xác và phòng vệ thân xác của lão ta hơn hẳn Diệp Quân.

Thanh niên áo trắng bên cạnh Sở phu nhân ở trong tối trầm giọng nói: “Diệp Quân sắp thua rồi”.

Sở phu nhân lại lắc đầu.

Thanh niên áo trắng khó hiểu nhìn Sở phu nhân.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Con nhìn xem Diệp Quân đang làm gì kìa?”

Thanh niên áo trắng nhìn Diệp Quân ở phía xa, mặt đầy vẻ ngờ vực và khó hiểu.

Sở phu nhân nói: “Hắn vẫn đang luyện kiếm kỹ đó”.

Thanh niên áo trắng ngạc nhiên.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Chắc là hắn mới luyện được kiếm kỹ này nên vẫn chưa quen, ta thấy hắn đã thất bại mấy lần, đều chém vào không trung… Nhưng bây giờ con nhìn đi, kiếm của hắn ngày càng thần bí và khó đoán, hơn nữa hầu như không hề chém vào không trung nữa. Không chỉ thế, mặc dù bị Bắc Tề Vương trấn áp nhưng sức chiến đấu của hắn càng lúc càng mạnh...”

Thanh niên áo trắng nhìn Diệp Quân, quả nhiên hắn nhận ra đánh đến hiện giờ, mặc dù Diệp Quân bị Bắc Tề Vương áp chế nhưng sức chiến đầu lại càng mạnh.

Đáng sợ thật!

Sở phụ nhân trầm giọng nói: “Có lẽ là do huyết mạch của người này, hơn nữa sức mạnh huyết mạch của hắn có thể mạnh hơn những gì chúng ta thấy, chỉ là hắn không phát huy hết mà thôi”.

Nói đến đây bà ta nhíu chặt mày: “Ác thú, Linh Tộc… sức mạnh huyết mạch đáng sợ… thế gian này thế mà vẫn có thế lực mạnh như vậy”.

Thanh niên áo trắng trầm giọng nói: “Nhà họ Thần xong đời rồi”.

Sở phu nhân lại lắc đầu: “Chưa chắc”.

Thanh niên áo trắng khó hiểu.

Sở phu nhân khẽ nói: “Năm đó tổ tiên nhà họ Thần là một cường giả cực kỳ đáng sợ”.

Thanh niên áo trắng nói: “Chín phần thần tính sao?”

Sở phu nhân nói: “Bán bộ chín phần thần tính”.

Bán bộ chín phần thần tính!

Thanh niên áo trắng sửng sốt.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Mặc dù chỉ là bán bộ chín phần thần tính nhưng cũng không phải là người mà cường giả tám phần thần tính có thể so được, đây hẳn là con át chủ bài của nhà họ Thần, có lẽ là vị tổ tiên này”.

Bà ta vừa nói vừa nhìn Diệp Quân ở phía xa: “Nếu đằng sau thanh niên này không có cường giả chín phần thần tính, vậy thì thắng thua vẫn chưa thể nói được”.

Chín phần thần tính, đằng sau thanh niên này có cường giả chín phần thần tính sao?

Sở phu nhân lặng thinh.

Bà ta cũng không chắc.

Vì cường giả chín phần thần tính đúng là cực kỳ khó xuất hiện.

Cho dù là khu vực Tiên Linh và Sở Cung cũng chỉ mới xuất hiện có một vị, bên ngoài thì ngoại trừ Thần Nhất, bà ta chưa từng nghe nói đến cường giả chín phần thần tính nào khác.

Dĩ nhiên bà ta cũng không dám phủ nhận là không có.

Ầm!

Ngay lúc này thời không phía xa bỗng nổ tung rồi nứt ra, sau đó Diệp Quân và Bắc Tề Vương cùng lùi về sau.

Lúc này cả người Bắc Tề Vương đều là vết thương, be bét máu.

Sắc mặt Diệp Quân trắng bệch nhưng vẫn lộ ra vẻ phấn khích.

Sắc mặt của bốn yêu tướng mà Bắc Tề Vương dẫn đến cực kỳ khó coi, nhất là của Bắc Phong. Phải biết rằng, lúc đầu khi ông ta đánh với Diệp Quân, Diệp Quân không thể làm gì được ông ta cả, nhưng bây giờ mới được bao lâu chứ? Diệp Quân đã có thể sánh ngang với Bắc Tề Vương rồi.

Sao tên này lại tu luyện được đến mức này?

Đúng là vô lý.

Lúc này Bắc Phong đã có ý lùi bước.

Vì ông ta biết trận chiến này cho dù Bắc Tề Vương có thắng cũng chẳng có ý nghĩa gì, phải biết rằng ác thú kia đã giết hết các cường giả của Chúng Thần Điện.

Bây giờ ác thú kia đang đứng một bên quan sát.

Dĩ nhiên là nếu Diệp Quân thua, cô bé sẽ ra tay, sở dĩ cô bé không tiến lên đánh xem như là vì để Diệp Quân rèn luyện.

Nghĩ đến đây, Bắc Phong trầm giọng nói: “Chuyện này không đơn giản, các ngươi ở đây quan sát, ta đi thông báo cho Yêu Nguyệt đại nhân đưa viện binh đến …”

Nói xong, ông ta cũng không đợi ba yêu tướng còn lại đáp lời đã xoay người biến mất ở tận cuối chân trời.

Ba yêu tướng đó cũng không nghĩ nhiều, chuyện này quả thật nên báo cho Yêu Nguyệt đại nhân biết.
Chương 1374: Đầu hàng?

Diệp Quân ở đằng xa hít sâu một hơi, không thể không nói trận chiến này hắn đánh rất vui vẻ, đồng thời hắn cũng phát hiện ra chỗ thiếu sót của kiếm kỹ mới này, chính là lực sát thương vẫn chưa đủ mạnh, nhưng hắn cũng khá đau đầu vì muốn tăng uy lực thì chỉ có cách hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt vào trong mỗi thanh ý kiếm nhiều hơn.

Nhưng nếu hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt nhiều hơn thì bản thân ý kiếm sẽ không chịu được.

Thế nên muốn uy lực của kiếm kỹ này tăng lên, cách duy nhất là làm kiếm ý của mình tăng lên.

Nhưng cũng may, kiếm ý vô địch của hắn là kiếm ý loại chiến đấu nên hắn chỉ cần chiến đấu thì dĩ nhiên uy lực của kiếm ý này cũng có thể được nâng cao.

Chiến đấu!

Diệp Quân hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên nhìn Bắc Tề Vương ở đằng xa, lúc này Bắc Tề Vương cũng đang nhìn hắn.

Diệp Quân bật cười: “Đến đây nào”.

Dứt lời, hắn tiến đến một bước, ngay lập tức vô số kiếm quang đánh về phía Bắc Tề Vương.

Ánh mắt Bắc Tề Vương hiện lên vẻ hung tợn, lão ta cũng bước đến trước, sau đó đánh một quyền vào Diệp Quân.

Đại chiến lại diễn ra.

Hai người đều không nương tay.

Vì đây không phải là tỷ thí mà là trận chiến ngươi chết ta sống.

Nhưng Diệp Quân không định dung hợp với Ngao Thiên Thiên, lần này hắn muốn tự mình đánh với Bắc Tề Vương.

Hắn muốn xem thử cực hạn của mình đến đâu.

Dĩ nhiên lúc này nếu có Ngao Thiên Thiên hỗ trợ thì hắn muốn đánh thắng Bắc Tề Vương cũng không quá khó.

Dù sao bây giờ thứ hắn thiếu nhất là sức mạnh thân xác và phòng vệ thân xác, mà Ngao Thiên Thiên có thể bổ sung hoàn toàn khuyết điểm này của hắn.

Mặc dù Ngao Thiên Thiên không bằng Bắc Tề Vương nhưng khả năng phòng ngự thân xác của cô ấy không kém gì Bắc Tề Vương này, dù sao cô ấy đã đi theo Nhị Nha và Tiểu Bạch được một khoảng thời gian, thực lực đã được cải thiện rất nhiều.

Trận chiến giữa Diệp Quân và Bắc Tề Vương càng trở nên quyết liệt, sức mạnh do hai bên bộc phát không ngừng phá vỡ thời không xung quanh, vô cùng đáng sợ.

Sau khi tiêu diệt đám cường giả Chúng Thần Điện, Nhị Nha không tiếp tục ra tay nữa mà đứng sang một bên lặng lẽ nhìn, cô bé cũng muốn xem thử thực lực thật sự của Diệp Quân.

Ầm!

Đúng lúc này, một luồng kiếm quang cực mạnh bỗng nổ tung ở khu vực thời không tối đen, sau khi kiếm quang này nổ tung, Diệp Quân và Bắc Tề Vương cùng lui về phía sau.

Bắc Tề Vương vừa dừng lại, vài thanh kiếm chém vào trên người lão ta.

Bắc Tề Vương cau mày, trên người lão ta có thêm vài vết kiếm nhưng lão ta không để tâm vì khi đánh với Diệp Quân, lão ta đã bị ít nhất một ngàn nhát kiếm chém vào người. Mà kiếm của Diệp Quân quá mức thần bí khó lường, lão ta hoàn toàn không thể đỡ được, cũng chính vì thế mà lão ta, dứt khoát không đỡ đòn nữa.

Sắc mặt Diệp Quân đã dừng lại ở đằng xa cũng hơi tái nhợt, hắn có cảm giác trận chiến này khiến xương cốt cả người mình sắp nứt hết ra.

Phải nói rằng, sức mạnh thân xác của Bắc Tề Vương này quá đáng sợ, nếu không nhờ tốc độ hồi phục của hắn nhanh thì hắn không thể chịu được quá lâu.

Ngay lúc này Bắc Tề Vương bỗng nói: “Lần nữa”.

Dứt lời, lão ta bỗng bước đến trước, sau đó tung quyền ra đánh vào người Diệp Quân.

Diệp Quân ở đằng xa vung kiếm lên chém một nhát.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Lại đối đầu trực diện lần nữa!

Hết cách rồi, kiếm kỹ của hắn đều cứng rắn nên khi đối mặt với Bắc Tề Vương, hắn chỉ đành cứng rắn.

Ầm!

Kiếm quang bỗng nổ tung trước mặt hai người, hai người cùng lùi về sau nhưng ngay sau đó, cả hai lại lao về phía đối phương.

Trận chiến đẫm máu!

Dần dần hai mắt Diệp Quân cũng trở nên đỏ ngầu, lúc này khí tức huyết mạch phong ma quanh người hắn cũng tăng lên.

Dần dần trở nên điên cuồng.

Cảm nhận được Diệp Quân dần trở nên điên cuồng, Nhị Nha nhíu mày.

Tiểu Bạch trên vai Nhị Nha giơ móng vuốt chỉ vào Diệp Quân, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Không cần lo, chút phong ma này…”

So với phong ma của Kiếm Chủ Thanh Sam thì phong ma của Diệp Quân trước mặt chỉ là chuyện nhỏ.

Vì sát tâm của Diệp Quân vẫn chưa quá nặng.

Sắc mặt Sở phu nhân đứng xem trận chiến ở trong tối cũng trở nên nghiêm trọng, vì bà ta nhận ra sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đang tăng lên với tốc độ cực kỳ đáng sợ.

Sở phu nhân nhíu chặt mày.

Đây là huyết mạch quái quỷ gì thế?

Còn có thể tăng nhanh như vậy?

Nhưng lúc này Bắc Tề Vương cũng đánh ra chân hỏa, lão ta là yêu vương, dĩ nhiên không thể là một tên cà lơ phất phơ, lão ta ngồi lên vị trí này đều dựa vào thực lực.

Lúc này hai người thật sự đã biến trận chiến thành trận chiến một mất một còn.

Trong hư không, gia chủ nhà họ Thần – Thần Khởi vẫn luôn quan sát chiến trường cũng sa sầm mặt mày, ông ta biết dù Bắc Tề Vương có thắng cũng không giết được Diệp Quân, vì ác thú đó vẫn còn đứng một bên.

Ác thú!

Thần Khởi nhìn chằm chằm Nhị Nha, hai mắt nhắm lại.

Lúc này Trấn Thiên ở đối diện ông ta bỗng nói: “Thần Khởi, bây giờ đầu hàng có lẽ vẫn còn kịp…”

“Đầu hàng ư?”

Thần Khởi mở mắt ra, nhìn chằm chằm Trấn Thiên: “Trấn Thiên, ta biết ngươi đang đánh cược đằng sau hắn có cường giả chín phần thần tính, vậy thì nhà họ Thần ta cược hắn không có”.

Chín phần thần tính ư?

Sao có thể chứ?

Thế gian này ngoài khu vực Tiên Linh, sao có thể còn có cường giả chín phần thần tính?

Tuyệt đối không thể nào.


Chương 1375: Ai đã thua?

Chín phần thần tính!

Trấn Thiên trầm mặc.

Như Thần Khởi đã nói, ông ta thật sự đang đánh cược, hơn nữa còn là một canh bạc lớn, nếu phía sau Diệp Quân có cường giả đạt tới chín phần thần tính thì Trấn tộc sẽ thắng cược.

Nhưng nếu không…

Trấn tộc sẽ bị diệt vong mãi mãi.

Ông ta cũng không dám chắc phía sau Diệp Quân có nhân vật lớn đạt tới cảnh giới chín phần thần tính hay không. Dù sao bây giờ chỉ có khu vực Tiên Linh mới có cường giả cấp bậc chín phần thần tính, bao nhiêu năm qua bên ngoài cũng mới chỉ xuất hiện một vị Thần Nhất.

Nhưng ông ta vẫn muốn tin.

Bởi vì biểu hiện của Diệp Quân cho thấy người phía sau hắn không hề đơn giản.

Đương nhiên bây giờ nghĩ tới những điều này đã không còn ý nghĩa gì nữa.

Diệp Quân không có thì cũng chỉ có thể vờ như có.

Nghĩ vậy, Trấn Thiên nhoẻn miệng cười nhìn Thần Khởi: “Xem ra ông đã chuẩn bị dùng thủ đoạn cuối cùng của nhà họ Thần rồi”.

Thần Khởi từ từ nhắm mắt lại.

Đến lúc này, ông ta biết mình không còn lựa chọn nào khác nữa.

Trấn Thiên cũng không nói nữa, gã biết đã đến lúc các bên đưa ra quân bài của mình.

Trấn Thiên nhìn Diệp Quân đang chiến đấu bên dưới, trong lòng cũng đầy tò mò, người đứng sau Diệp Quân có thật sự là cường giả chín phần thần tính hay không?

Bên dưới, trận chiến giữa Diệp Quân và Bắc Tề Vương đã đến đỉnh điểm.

Lúc này hai người đã dùng hết sức lực.

Bùm!

Một luồng sức mạnh đáng sợ nổ ra, Diệp Quân và Bắc Tề Vương cùng lùi về phía sau.

Lần này, sau khi dừng lại, Bắc Tề Vương không tấn công nữa, lão ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Bất lực!

Lúc này, trong lòng lão ta vô cùng bất lực, bởi vì lão ta không biết làm thế nào để đối phó với Diệp Quân trước mặt.

Bề ngoài, lão ta đã áp chế Diệp Quân, nhưng lão ta biết thực lực của Diệp Quân càng lúc càng mạnh, lão ta sắp không áp chế nổi nữa.

Lão ta biết mình không thể trì hoãn được.

Tiếp tục trì hoãn sẽ bất lợi cho lão ta.

Nghĩ vậy, Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân phía sau, hai tay nắm chặt lại.

Bùm!

Bỗng chốc, cơ thể lão trở nên hư ảo.

“Khôi phục bản thể rồi!”

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn cơ thể hư ảo của Bắc Tề Vương: “Cuối cùng tên này cũng bị ép dùng đến thủ đoạn cuối cùng”.

Chỉ khi khôi phục bản thể thì yêu thú mới có thể phát huy hết sức mạnh.

Dưới ánh mắt của mọi người, cơ thể của Bắc Tề Vương dần biến thành một con yêu thú, hình thể không to lớn, chỉ cao khoảng mười trượng, nhìn như một con cá sấu khổng lồ có hai cánh, xung quanh tỏa ra khí tức đáng sợ.

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, khẽ lau vết máu ở khóe miệng, hắn biết đã đến lúc phân định thắng thua.

Ngao Thiên Thiên nói: “Cần muội giúp không?”

Diệp Quân lại lắc đầu.

Ngao Thiên Thiên hơi lo lắng.

Diệp Quân cười nói: “Không sao, ta sẽ tự lượng sức mình”.

Ngao Thiên Thiên không nói gì nữa, cô ấy biết Diệp Quân đã nắm chắc.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Tề Vương đã khôi phục bản thể, lúc này, Bắc Tề Vương cũng đang nhìn hắn.

Hai bên nhìn nhau không nói gì, đột nhiên, Bắc Tề Vương hóa thành một luồng sáng đen biến mất tại chỗ.

Bùm!

Bỗng chốc, cả tinh hà trở nên sôi sục.

Sức mạnh thân xác thuần túy.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, khi Bắc Tề Vương lao tới trước mặt hắn, vô số kiếm ý từ trong người hắn bắn ra.

Lần này, Diệp Quân đã phóng ra rất cả kiếm ý của mình.

Đòn mạnh nhất!

Sau khi phóng ra tất cả kiếm ý, một luồng sức mạnh nổ ra trước mặt hắn, luồng sức mạnh này khiến tất cả mọi người bất ngờ, sắc mặt biến đổi.

Bởi vì trong những kiếm ý này ẩn chứa sức mạnh thời không đặc biệt.

Trong nháy mắt, Diệp Quân đã dẫn nổ vô số sức mạnh thời không đặc biệt.

Bùm!

Bỗng chốc, Diệp Quân cùng Bắc Tề Vương cùng bay ra ngoài.

Từng luồng sức mạnh đáng sợ như thủy triều không ngừng tỏa ra xung quanh. Vài cường giả yếu bị đánh bay vạn trượng, cơ thể rạn nứt, linh hồn bị tổn thương.

Nhị Nha nhìn chằm chằm vào khoảng thời không tối đen như mực ở đằng xa, ngừng liếm cây kẹo.

Cô bé nhìn chằm chằm một hồi lâu rồi mới tiếp tục liếm kẹo.

Tiểu Bạch nhìn phía xa, nắm chặt móng vuốt, mặt tràn đầy vẻ lo lắng và căng thẳng.

Cháu trai không thể xảy ra chuyện được.

Mọi người xung quanh đều nhìn về phía mảnh thời không đen kịt, trong mảnh thời không đen kịt đó còn có vô số sức mạnh không ngừng tỏa ra.

Ai đã thua?

Cứ như vậy một khắc trôi qua, mảnh thời không kia mới dần khôi phục lại.

Diệp Quân và Bắc Tề Vương lại xuất hiện trước mặt mọi người.

Lúc này, thân xác Diệp Quân đã rạn nứt hoàn toàn, giống như đồ sứ bị va chạm mạnh, máu không ngừng tuôn ra từ cơ thể, nhưng chớp mắt đã bị hắn hấp thu.

Đối diện Diệp Quân, toàn thân Bắc Tề Vương đã bị xé nát, trên người còn có vô số nhát kiếm, mặc dù thân xác lão ta cường tráng nhưng vẫn không thể chống chọi với luồng sức mạnh thời không đặc biệt mà Diệp Quân phóng ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK