Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người xung quanh đều sửng sốt.
An Vương thiêu đốt linh hồn?
Không chỉ có vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ, ngay cả Diệp Quân đang tấn công An Vương cũng cảm thấy khó tin.
Hắn cũng không ngờ An Vương này lại chọn thiêu đốt linh hồn!
Quá dứt khoát!
Sau nỗi khiếp sợ, ánh mắt Diệp Quân trở nên lạnh lẽo, hắn cầm kiếm Hành Đạo bằng tay phải, không ngừng giải phóng kiếm thế, kiếm ý và kiếm hồn của bản thân!
Đối mặt với An Vương này, hắn làm sao dám khinh thường?
Dù là thực lực hay trí thông minh của người phụ nữ này đều vô cùng kinh khủng!
Sau khi An Vương thiêu đốt linh hồn, khí thế của bà ta thoáng chốc trở nên cực kỳ đáng sợ.
Lúc này, An Vương đang thiêu đốt linh hồn đột nhiên tiến lên một bước, sau đó bà ta mở lòng bàn tay, nhẹ nhàng đè xuống, tựa như núi lớn đè xuống đầu…
Oanh!
Động tác này kéo theo một lực lượng đáng sợ dâng trào từ lòng bàn tay của bà ta.
Sức mạnh duy độ!
Lực lượng này vừa xuất hiện, nét mặt Diệp Quân đã thoáng chốc trở nên nặng nề, hắn cảm nhận được sự chèn ép trước giờ chưa từng có.
Vụt!
Nhưng dù là sức mạnh duy độ cũng không thể ngăn cản kiếm Hành Đạo của Diệp Quân.
Thanh kiếm có thể chém tan tất cả lực lượng trên thế gian!
Khi Diệp Quân chém tan sức mạnh duy độ kia, An Vương đột nhiên biến thành một ánh lửa rồi biến mất!
Uy thế ngút trời dâng trào xung quanh!
Cố ngăn cản!
An Vương không thể không ngăn cản, nếu không, Diệp Quân thật sự sẽ tiến vào Chân vũ trụ.
Hiện tại là trận chiến của thế hệ trẻ, ở đây chỉ bà ta mới có thể ngăn cản được Diệp Quân cầm thần kiếm!
Bà ta không thể không ra tay!
Mà đây cũng là một trong những mục đích Diệp Quân đến nơi này!
Ở vũ trụ Quan Huyên, An Vương có sự lựa chọn.
Còn ở nơi này, bà ta không có sự lựa chọn nào cả!
Chỉ có thể tiếp chiêu!
Ầm!
Trong thoáng chốc, kiếm quang nổ tung ở phía xa, sau kiếm quang này, Diệp Quân và An Vương đồng thời lùi lại.
Khi Diệp Quân dừng lại, khoé miệng của hắn có một ngụm máu tươi chậm rãi chảy ra!
Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía An Vương, lúc này, linh hồn của An Vương gần như đã thành một luồng khói xanh, như thể một cơn gió cũng có thể thổi bà ta tan biến.
An Vương nhìn kiếm Hành Đạo trong tay Diệp Quân, cười nói: “Ta đánh giá thấp kiếm của ngươi rồi!”
Diệp Quân không nói gì, hắn xách kiếm đi tới chỗ Thiên Môn phía xa!
An Vương lại nói: “Tất cả mọi người lập tức rút lui, đợi Hạo Huyên!”
Các thần linh nhìn về phía An Vương, siết chặt hai tay, không nói một lời.
An Vương hét to: “Mau rút lui!”
Nghe thấy lời của An Vương, mấy thần linh nhìn Diệp Quân phía xa, sau đó đồng loạt xoay người tiến vào Trấn Thiên Môn!
Diệp Quân cũng không đuổi theo, hắn vẫn chậm rãi đi tới Trấn Thiên Môn!
Lúc Diệp Quân đi qua An Vương, bà ta chợt nhẹ giọng nói: “Diệp công tử!”
Diệp Quân dừng bước.
An Vương khẽ mỉm cười: “Trước khi chết, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, có được không? Không phải đang kéo dài thời gian đâu!”
Diệp Quân tiếp tục đi về phía xa!
An Vương hỏi: “Theo ta được biết, thanh kiếm kia của ngươi không phải của Kiếm Chủ Nhân Gian, đúng không?”
Diệp Quân không trả lời.
An Vương khẽ mỉm cười, không nói gì thêm.
Diệp Quân chợt cất lời: “Bà vốn có thể rời đi!”
Hắn biết nếu người phụ nữ này muốn đi, dù hắn có sử dụng kiếm Hành Đạo cũng không thể giết chết đối phương!
An Vương cười nói: “Đúng là thế, nhưng phía sau ta là Chân vũ trụ!”
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía An Vương: “Nếu bà đã biết sau lưng bà là Chân vũ trụ, vậy ta hỏi bà, lúc Chân vũ trụ của bà xâm phạm vũ trụ Quan Huyên, bà có nghĩ tới…”
“Diệp công tử!”, An Vương đột nhiên ngắt lời Diệp Quân, bà ta cười nói: “Diệp công tử, ta từng đọc lịch sử của vũ trụ Quan Huyên, năm đó vũ trụ Quan Huyên cũng không phải một vũ trụ thống nhất, mãi sau này cha của ngươi mới thống nhất nó. Ngươi có từng nghĩ, trong mắt cường giả của những thế giới kia, cha ngươi cũng là một kẻ xâm lược không?”
Diệp Quân im lặng.
An Vương nói tiếp: “Bản chất của vũ trụ này chính là kẻ mạnh là vua, người thích nghi mới có thể tồn tại.”
Nói đến đây, bà ta nhìn về phía chỗ sâu trong hư không, nhẹ giọng nói: “Diệp công tử, tiếc rằng người không phải người của Chân vũ trụ, nếu không, chúng ta đã có thể thành bạn rồi!”
Nói xong câu này, linh hồn của bà ta cũng chậm rãi tan biến…
Diệp Quân im lặng một lát, sau đó tiếp tục đi về phía Trấn Thiên Môn. Chẳng mấy chốc, hắn đã đi tới trước Trấn Thiên Môn, đối diện hắn có một màn sáng.
Vách ngăn duy độ!
Một vài cao thủ của thư viện Quan Huyên đang có mặt đều nhìn vách ngăn duy độ kia với nét mặt nặng nề.
Từ trước đến giờ, vũ trụ Quan Huyên chỉ có một thanh kiếm chém vỡ được vách ngăn duy độ!
Kiếm Thanh Huyên!
Mà bây giờ, kiếm Thanh Huyên không ở trong tay Diệp Quân!
Lúc này, Diệp Quân đột nhiên đâm thanh kiếm đang cầm về phía trước.
Xoẹt!
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, vách ngăn duy độ kia lập tức bị nứt ra.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Họ đều biết Diệp Quân có một thanh thần kiếm, nhưng thật ra chỉ có một số ít người nhận ra được kiếm Hành Đạo!
Dù sao ngoài những người thân thiết nhất của Kiếm Chủ Nhân Gian, những người biết đến thanh kiếm này năm đó gần như đều chết hết!
Ba nghìn vạn năm sau, những người từng nghe nói đến Thiên Mệnh Váy Trắng đã ít lại càng ít hơn!
Lúc này, Diệp Quân chợt nhẹ giọng nói: “Thiên Thiên, lần này đi có thể sẽ chết, cô có muốn đi cùng ta không?”
Ngao Thiên Thiên đáp: “Trước kia ta đồng ý, bây giờ, ta vẫn đồng ý!”
Diệp Quân cười to, sau đó tiến một bước về phía trước, lập tức bước vào Trấn Thiên Môn!
Hắn thu hồi kiếm Hành Đạo, vách ngăn duy độ kia lập tức tự khép lại!
Thấy cảnh này, sắc mặt mấy người nhóm Diệp Khải phía xa thay đổi, điên cuồng xông tới trước Trấn Thiên Môn, Diệp Khải còn đánh một quyền về phía vách ngăn duy độ.
Oanh!
Vách ngăn duy độ không hề bị ảnh hưởng!