Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2071: Đại chiến diễn ra

Thấy mấy người Quân Hầu rời đi, người mặc đồ đen thở phào.

Thật ra trực giác mách bảo gã, thiếu niên đó rất không tầm thường, nhất là thanh kiếm đó, quá mức không bình thường, nền văn minh cấp thấp không thể nào xuất hiện thanh kiếm cấp bậc này.

Hơn nữa nền văn minh cấp thấp tàn sát cường giả nền văn minh cấp cao đã là điều cực kỳ bất thường.

Quan trọng nhất là lúc đối mặt với cường giả nền văn minh vũ trụ cấp sáu như gã, thiếu niên đó lại chẳng hề sợ hãi.

Có nhiều dấu hiệu cho thấy đằng sau thiếu niên này có người rất mạnh. Hơn nữa gã có thể khẳng định có lẽ người đứng sau thiếu niên này đến từ nền văn minh vũ trụ cấp sáu. Trong trường hợp bình thường, chuyện này nên dừng lại để điều tra kỹ lưỡng, sau đó mới quyết định, nhưng dĩ nhiên gã sẽ không làm theo đề nghị này, không đảm nhận chức vụ gì thì an phận thủ thường cũng chẳng sao, làm rồi thì có thể làm sai, sai thì sẽ gặp xui xẻo.

Cuối cùng người đồ đen nhìn tận sâu tinh không, sau đó xoay người rời đi.

Ở một bên khác, Diệp Quân ngự kiếm bay đi.

Phạn Diêm La Thiên Tử bảo hắn đi bên phải, hắn không nghi ngờ ông ta, mặc dù rõ là đối phương biết nền văn minh Phệ Giả nhưng đa số những người sau khi biết được thực lực của cô cô váy trắng đều phục tùng nghe lời, chẳng hạn như chủ nhân Bút Đại Đạo.

Chủ nhân Bút Đại Đạo: “…”

Ngay lúc này Diệp Quân như cảm nhận được gì, sắc mặt thay đổi, hắn xoay người lại.

Vèo!

Thời không bỗng tách ra, một đao quang chém về phía hắn.

Diệp Quân thất kinh, đâm một nhát kiếm ra.

Kiếm quang nổ tung, Diệp Quân lùi về sau cả vạn trượng, vừa dừng lại, khu vực thời không chỗ hắn đứng sụp đổ.

Khóe miệng Diệp Quân xuất hiện vệt máu, hắn ngẩng đầu lên nhìn, cuối tầm nhìn có bảy người chậm rãi bước ra, sắc mặt Diệp Quân sầm lại.

Mẹ nó chứ!

Một người đi, bảy người đến!

Chẳng có võ đức chút nào!

Quân Hầu dẫn đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân, ông ta bỗng trở nên mờ ảo, đồng tử Diệp Quân ở phía xa co rụt lại, tốc độ cực kỳ nhanh, hắn giơ kiếm lên chặn lại theo bản năng.

Vèo!

Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân văng ra ngoài, Quân Hầu không ra tay nữa mà nhìn thanh đao của mình, trên thanh trường đao của ông ta xuất hiện một vết khuyết, mới vừa để lại.

Thấy thế Quân Hầu cau mày, ông ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, ngay sau đó thời không giữa ông ta và Diệp Quân bỗng tách ra hai bên, sau đó một đao quang chém thẳng xuống chỗ Diệp Quân.

Thậm chí Diệp Quân còn không nhìn thấy ông ta rút đao.

Tốc độ của đòn tấn công này nhanh gấp vài lần ban nãy, Diệp Quân chỉ có thể phòng vệ theo bản năng.

Bùm!

Lại một tia kiếm quang nữa vỡ vụn, Diệp Quân bị sức mạnh đáng sợ trong nhát đao đó đánh văng ra xa, ngay lúc hắn sắp rơi xuống, chỉ thấy một tia đao quang bỗng rơi thẳng xuống đỉnh đầu hắn.

Cực kỳ nhanh!

Diệp Quân chỉ có thể phòng vệ.

Sau khi nhát đao giáng xuống, Diệp Quân lại bị đánh văng ra xa, nhưng Quân Hầu lại cau mày, vì trên thanh đao của ông ta xuất hiện một vết khuyết khá sâu khác. Quân Hầu ngẩng đầu lên nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân ở phía xa, sát khí hiện lên trong mắt ông ta. Lúc ông ta vừa định ra tay, khu vực thời không sau lưng Diệp Quân bỗng sôi trào, ngay sau đó một thông đạo dịch chuyển trồi lên, một cô gái áo giáp trắng chậm rãi bước ra, còn có mười hai cường giả mặc chiến giáp đi theo phía sau cô gái.

Nhìn thấy mấy người này, Quân Hầu hơi ngờ vực.

Sau khi cô gái áo giáp trắng bước ra, cô ta dẫn theo mười hai cường giả cúi chào Diệp Quân: “Chào cậu Diệp”, Diệp Quân nói: “Các cô là người Phạn Diêm La Thiên Tử phái đến à?”

Cô gái áo giáp trắng nhìn Diệp Quân, nói: “Bọn ta nhận được lệnh của Phạn Diêm Đế Quân đến đón Diệp công tử”.

Quân Hầu ở đằng xa khẽ cau mày: “Nền văn minh Quy Giả”.

Cô gái áo giáp trắng nhìn Quân Hầu: “Quân Hầu, Diệp công tử là khách quý của nền văn minh Quy Giả ta”.

Quân Hầu lắc đầu: “Người này và kiếm tu đồ trắng đã giết người của nền văn minh Phệ Giả, hắn là kẻ thù của nền văn minh Phệ Giả”, cô gái áo giáp trắng nhìn Quân Hầu: “Hắn là khách của nền văn minh Quy Giả”.

Quân Hầu cũng nhìn cô gái áo giáp trắng, im lặng một lúc, ông ta bỗng nói: “Giết”.

Giết!

Nền văn minh Quy Giả?

Nếu để cô gái này dẫn Diệp Quân đi thì nền văn minh Phệ Giả sẽ mất hết mặt mũi.

Đôi khi thể diện là chuyện rất quan trọng với nền văn minh đã đạt đến cấp bậc của họ.

Nhận được lệnh của Quân Hầu, sáu cường giả phía sau ông ta xông đến chỗ mấy người Diệp Quân.

Cô gái áo giáp trắng cũng không sợ: “Giết”.

Mười hai cường giả phía sau cô ta cũng đều xông lên.

Đại chiến diễn ra!

Cô gái áo giáp trắng quay đầu nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử vào trận pháp dịch chuyển đi”, Diệp Quân trầm giọng nói: “Các cô…”

Cô gái áo giáp trắng lắc đầu: “Bọn ta không sao, Diệp công tử mau chóng vào trong, không thể duy trì trận pháp dịch chuyển này quá lâu”.

Diệp Quân nhìn xung quanh, thấy mười hai cường giả nền văn minh Quy Giả đã chiếm được ưu thế, hắn không do dự xoay người đi về phía trận pháp dịch chuyển, lúc này Quân Hầu đó bỗng biến mất khỏi đó.

Vụt!

Âm thanh xé toạc vang lên.
Chương 2072: Khó hiểu

Cô gái áo giáp trắng gần như cũng biến mất khỏi đó cùng lúc, nhưng ngay sau đó cô ta bị văng ra xa. Thấy thế, Diệp Quân vốn dĩ đã đi vào trận pháp dịch chuyển lập tức dừng lại.

Bởi vì hắn phát hiện cô gái áo giáp trắng không phải là đối thủ của Quân Hầu, cô gái áo giáp trắng vừa dừng lại, một luồng đao khí đáng sợ lập tức đánh tới trước mặt cô ta, đồng tử cô gái áo giáp trắng co rụt, lấy một tấm khiên ra chắn trước mặt.

Bụp!

Cô gái áo giáp trắng bị văng ra rất xa.

Quân Hầu định ra tay lần nữa, lúc này một tia kiếm quang bỗng đánh đến trước mặt ông ta.

Quân Hầu bình tĩnh rút đao ra, thu đao lại.

Kiếm quang bị phá tan, Diệp Quân cũng lùi về sau.

Cô gái áo giáp trắng nhìn Diệp Quân đột nhiên xuất hiện, hơi tức giận nói: “Sao ngươi lại quay lại thế?”

Diệp Quân nhìn cô gái áo giáp trắng: “Ta không quay lại, có lẽ cô sắp chết rồi”.

Hắn thấy thực lực của cô gái này và tên cầm đao kia cách biệt rất lớn, cô gái này không thể đỡ được quá mười chiêu nếu đứng trước mặt Tịnh Sơ và Phục Võ.

Hơi thua kém!

Lúc này hắn hiểu ra, cho dù là nền văn minh vũ trụ cấp sáu thì không phải ai cũng là cường giả.

Các cường giả hàng đầu của nền văn minh vũ trụ cấp năm chắc chắn cũng cực kỳ mạnh nếu so với nền văn minh vũ trụ cấp sáu, chưa kể đến những cái khác, sức mạnh của Tịnh Sơ và Phục Võ chưa chắc thua kém kẻ cầm đao này.

Nghe Diệp Quân nói thế, cô gái áo giáp trắng tức giận, nhưng lại không thể cãi lại, chỉ đành trợn mắt nhìn Diệp Quân.

Thấy đối phương trợn mắt với mình, Diệp Quân bỗng hỏi: “Cô được Phạn Diêm La Thiên Tử phái đến thật à?”

Cô gái áo giáp trắng không vui lắm: “Hãy gọi là Phạn Diêm La Thiên Tôn, sao ngươi chẳng lịch sự chút nào thế?”

Diệp Quân lắc đầu, không phí lời với cô ta nữa, quay đầu nhìn Quân Hầu, lúc này Quân Hầu cũng đang nhìn hắn chằm chằm: “Ta vốn dĩ không có hứng thú với ngươi, nhưng bây giờ ta đã có chút hứng thú rồi”, nói rồi ông ta bỗng tiến lên một bước.

Chỉ một bước thôi đã khiến đồng tử Diệp Quân co rụt, vì vừa nhìn thấy một tia đao quang, sau đó cảm thấy tóc gáy toàn thân dựng đứng.

Khí tức chết chóc đến gần.

Diệp Quân sử dụng huyết mạch phong ma, cùng lúc đó ý chí kiếm ý vô địch trong người hắn lao ra.

Nhát đao này của đối phương quá nhanh, hắn chỉ có thể bị động phòng vệ.

Bụp!

Một tiếng nổ vang lên, Diệp Quân bị đánh văng, Quân Hầu đó vừa định lần nữa ra tay, nhưng lúc này ông như cảm nhận được cái gì, đột nhiên cau mày, ngay sau đó thời không trước mặt ông ta tách ra, một thanh kiếm xuất hiện.

Diên Trì Nhất Kiếm.

Nhát kiếm này lao ra mà chẳng có dấu hiệu gì trước đó, nhưng trong mắt Quân Hầu, dường như tốc độ đã bị chậm lại gấp mười lần, chỉ thấy ông ta hơi nghiêng người tránh được nhát kiếm này chỉ vài centimet, cùng lúc đó những người khác đã biến mất khỏi chỗ của mình, đồng tử Diệp Quân ở phía xa bỗng co rụt lại, hai tay nắm chặt chuôi kiếm chém về phía trước.

Một nhát quyết định sống chết.

Vô số sức mạnh huyết mạch phong ma và kiếm ý vô địch lao ra từ trong kiếm Thanh Huyên, tinh hà vũ trụ sôi trào, sau đó bắt đầu tan vỡ.

Vèo!

Một tiếng nổ vang lên, sau đó Diệp Quân bị đánh văng, Quân Hầu không tiếp tục đuổi theo mà nhìn thanh đao trong tay phải của mình, trên đao đã xuất hiện vô số vết nứt.

Thấy thế ông ta nhíu mày.

Lúc này một cây thương bỗng lao đến trước mặt ông ta, người ra tay là cô gái áo giáp trắng đó.

Quân Hầu chém một nhát đao.

Soạt!

Cô gái áo giáp trắng văng ra xa.

Thấy thế, Diệp Quân ở phía xa sầm mặt, sao cô gái này lại ngu ngốc như thế? Còn không mạnh bằng mấy thị vệ bên cạnh nữa, hắn cạn lời luôn rồi.

Theo lý thì Phạn Diêm La Thiên Tử sẽ không phái người yếu kém thế này đến chứ.

Sau khi bị đánh văng ra xa, sắc mặt cô gái áo giáp trắng hơi khó coi, cô ta lau vết máu trên khóe miệng, sau đó nhìn Diệp Quân: “Ngươi nên đi đi, ngươi…”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cô sẽ bị đánh chết đấy”.

Nói rồi hắn nhìn Quân Hầu cách đó không xa, sau đó nói: “Hay là cô đi đi”.

Đối phương đến để giết hắn, hắn cũng không muốn người khác chết vì hắn, thực lực giữa cô gái áo giáp trắng này và kẻ cầm đao này chênh lệch quá lớn.

Vừa nghe Diệp Quân nói thế, cô gái áo giáp trắng lập tức lắc đầu: “Không, ta đã đồng ý với ca ca của ta đến đón ngươi, nếu không đón được ngươi về, ca ca sẽ bị phạt”.

Diệp Quân nhìn cô gái áo giáp trắng, hơi ngạc nhiên: “Cô đến đây thay ca ca ư?”, cô gái áo giáp trắng gật đầu, vẻ mặt hơi mất tự nhiên.

Diệp Quân cạn lời thật sự.

Ngay lúc này Quân Hầu ở phía xa đột nhiên nói: “Đừng hòng rời đi”, Diệp Quân nhìn Quân Hầu, Quân Hầu bỗng xòe tay ra, thoáng chốc vài huyết khí tụ lại trên tay ông ta, chính là sức mạnh huyết mạch phong ma của Diệp Quân.

Quân Hầu nhìn thoáng qua sức mạnh huyết mạch đó, sau đó nhìn Diệp Quân: “Sức mạnh huyết mạch của ngươi thật thú vị, xem ra tổ tiên của ngươi khá lợi hại”.

Tay phải Diệp Quân nắm chặt kiếm Thanh Huyên, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào, nhưng lúc này Quân Hầu đột nhiên rút thanh đao chưa từng sử dụng trong trận vừa rồi ra, đó là một thanh đao màu đỏ đen, ông ta cầm thanh đao chỉ vào huyết khí của Diệp Quân, thấy thế Diệp Quân cảm thấy khó hiểu.

Quân Hầu nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt bình tĩnh như nước: “Ta sẽ cho ngươi xem một chiêu đao pháp đặc biệt tự mình tạo ra, chém tổ tiên”, nói rồi ông ta chém mạnh một nhát đao xuống, xuyên qua sức mạnh huyết mạch chém đứt nguồn gốc huyết mạch.

Tận sâu trong tinh không xa xôi, một người người đàn ông áo xanh bỗng dừng lại, ngay sau đó thời không trước mặt ông ấy nứt ra, một thanh đao màu đỏ đen chém thẳng về phía ông ấy.

Người đàn ông áo xanh: “?”
Chương 2073: Xóa sổ

Nhìn thấy luồng đao quang này, người đàn ông áo xanh hơi bất ngờ, ngay sau đó lập tức chuyển từ bất ngờ sang phẫn nộ.

Nhất định là đã có người bắt nạt thằng cháu cưng của mình.

Thật ra, trong những tình huống bình thường, người khác không thể cảm nhận được ông ấy thông qua sức mạnh huyết mạch, nhưng vì để có thể bảo vệ cháu trai của mình bất cứ lúc nào, nên ông ấy không ngăn chặn, chỉ có điều, đây là lần đầu tiên ông ấy gặp phải trường hợp có người nào đó thông qua sức mạnh huyết mạch của cháu trai chém đến chỗ ông ấy.

Người đàn ông áo xanh xòe lòng bàn tay ra, luồng đao quang ấy lập tức rơi vào tay ông ấy, một giây sau, ông ấy ném nó đi.

Trong tinh không bên kia, thời không trước mặt Quân Hầu đột nhiên nứt ra, một giây sau, luồng đao quang găm thẳng vào giữa hai lông mày của ông ta.

Cơ thể Quân Hầu đông cứng tại chỗ, hai mắt mở to, khuôn mặt đầy vẻ không thể tin được. Cảnh tượng đột ngột xảy ra này khiến tất cả người ở trong sân đều đứng hình.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cô gái áo giáp trắng cũng tràn đầy nghi hoặc.

Vẻ mặt Diệp Quân cũng vô cùng kỳ lạ, hắn chưa từng nghĩ đến việc người này sẽ thông qua huyết mạch phong ma của hắn để chém tổ tiên.

Tổ tiên là ai chứ?

Là ông nội đó!

Người này lại chạy đi chém ông nội?

Đây chẳng phải là tự đá vào chân mình sao?

Diệp Quân không nghĩ gì nhiều, thấy Quân Hầu muốn nói điều gì đó, hắn đột nhiên lao tới, dùng kiếm cắt một đường ở cổ ông ta.

Phụt!

Đầu của Quân Hầu lập tức bay ra ngoài, máu tươi phun ra như cột máu.

Diệp Quân im lặng thu hồi nhẫn không gian của Quân Hầu, sau đó nói: “Ông cháu hợp sức, vô địch thiên hạ”.

Tiểu tháp nói: “Ngươi đúng là không biết xấu hổ”.

Diệp Quân: “...”

Ở bên kia, những cường giả của nền văn minh Phệ Giả nhìn thấy Quân Hầu bị Diệp Quân thẳng tay giết chết trong nháy mắt, vẻ mặt họ lập tức thay đổi, giờ phút này họ tiếp tục đánh kiểu gì được nữa? Bọn họ lập tức xoay người bỏ chạy, nhưng lúc này, một luồng kiếm quang chợt lóe lên.

Bỗng chốc, sáu cái đầu bay thẳng lên trời.

Tất cả đều bị giết trong nháy mắt!

Diệp Quân nheo mắt lại, hắn ngẩng đầu lên nhìn sâu vào trong tinh không, sau đó cười nói: “Cảm ơn ông nội”.

Ở bên kia, sâu trong vũ trụ tinh không vô tận, người đàn ông áo xanh cười ha hả, lúc này, trước mặt ông ấy vang lên giọng nói của một người phụ nữ: “Dương ca, nhanh lên đi! Phía trước là đến rồi”.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Tới ngay đây”.

Vừa nói ông ấy vừa quay đầu lại nhìn Diệp Quân ở cuối tinh không, nhìn thấy bên cạnh Diệp Quân không còn kẻ thù, ông ấy mới mỉm cười, sau đó xoay người lại rồi biến mất ở cách đó không xa.

Ở trong tinh không, Diệp Quân lại thu thêm sáu chiếc nhẫn không gian, vô cùng đắc ý. Lúc này cô gái giáp trắng đột nhiên đi đến trước mặt của Diệp Quân, cô ta nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Ai đã giết ông ta vậy?”

Diệp Quân nói: “Quay về nền văn minh Quy Giả trước đi”.

Cô gái giáp trắng nhìn hắn, sau đó nói: “Đi”.

Nói xong, cô ta dẫn theo Diệp Quân và các thị vệ vào trận pháp dịch chuyển, ngay khi mấy người Diệp Quân rời đi, đột nhiên có một người áo đen xuất hiện, gã là người đàn ông mặc áo đen của nền văn minh Phệ Giả từng đuổi giết Diệp Quân trước đây.

Người mặc đồ đen nhìn thi thể của nhóm người Quân Hầu, sợ hãi không thôi. Cũng may gã không tiếp tục đuổi giết thiếu niên đó, nếu không rất có thể người chết chính là gã.

Người mặc đồ đen không dọn thi thể mà thẳng thừng quay người bỏ đi.

Tiếp tục báo cáo lên trên.

Chuyện này đã nằm ngoài tầm kiểm soát của gã.

Sau khi đi vào trận pháp dịch chuyển, Diệp Quân nhận ra trận pháp dịch chuyển này và trận pháp dịch chuyển trước đây không giống nhau. Trận pháp này dường như đứng yên tại chỗ, không có bất kỳ động tĩnh nào.

Diệp Quân đột nhiên hơi nghi ngờ.

Cô gái áo giáp trắng lại hỏi: “Ai đã giết bọn họ?”

Diệp Quân nói: “Có lẽ là do bị trời phạt!”

Cô gái giáp trắng cau mày.

Đột nhiên Diệp Quân hỏi: “Cô tên là gì vậy?”

Cô gái giáp trắng nhìn hắn rồi nói: “Chương Nam”.

Diệp Quân gật đầu: “Cô Chương, cô có thể giới thiệu với ta một chút về nền văn minh Quy Giả và nền văn minh Phệ Giả được không?”

Chương Nam suy nghĩ một chốc, gật đầu: “Được”.

Mặc dù cô ta vẫn chưa biết lai lịch của người đàn ông này, nhưng nếu đối phương có thể khiến cho Phạn Diêm La Thiên Tôn phải đích thân tiếp đón, thì chắc chắn lai lịch không tầm thường.

Chương Nam nói: “Nền văn minh Quy Giả, nền văn minh Phệ Giả và nền văn minh Vĩnh Hằng đều bắt nguồn từ vũ trụ thời không Đa Nguyên, khi đó, có người đã vi phạm pháp thời gian tu luyện, khiến cho dây thời gian hỗn loạn, toàn bộ thời không vũ trụ Đa Nguyên đều chém giết lẫn nhau, vũ trụ Đa Nguyên hỗn loạn vô cùng. Sau đó Đa Nguyên Đạo Đế dựa vào sức mình dung hợp tất cả dây thời gian lại làm một. Sau khi dung hợp xong, vô số nền văn minh đều tập trung lại một chỗ, trải qua nhiều năm chiến tranh, cuối cùng cũng chỉ còn lại ba nền văn minh cấp cao còn tồn tại, đó là nền văn minh Quy Giả, nền văn minh Phệ Giả và nền văn minh Vĩnh Hằng”.

Diệp Quân nhỏ giọng nói: “Các người đều ở cùng một thời không vũ trụ sao?”

Chương Nam gật đầu: “Đúng vậy, thực lực của ba nền văn minh tương đương nhau, năm đó đã từng chiến đấu với nhau, nhưng sau cùng không ai làm được gì ai, cuối cùng chỉ có thể ký hiệp ước hòa bình, không xâm lược nhau, càng về sau này, ba nền văn minh ấy đã phân chia nền văn minh vũ trụ của thời không vũ trụ Đa Nguyên, khoảng không gian mà ngươi từng đến là do bọn ta quản lí”.

Diệp Quân nhìn Chương Nam: “Mục đích của các người là thu thập linh hồn sao?”

Chương Nam gật đầu: “Sinh mệnh linh hồn thể là một nguồn nguyên năng lượng cực kỳ cực kỳ quý giá, bởi vì chúng có thể chế tạo ra tinh thể Tạo Hóa”.

Tinh thể Tạo Hóa!

Diệp Quân ngạc nhiên: “Tinh thể Tạo Hóa được chế tạo từ linh hồn ư?”

Chương Nam gật đầu: “Càng nhiều linh hồn của các cường giả mạnh mẽ, càng có thể tạo ra nhiều tinh thể Tạo Hóa hơn, hơn nữa, chất lượng cũng càng tốt hơn”.

Diệp Quân cực kỳ kinh ngạc.

Hắn không ngờ rằng tinh thể Tạo Hóa được chế tạo từ linh hồn, khó trách nền văn minh cấp sáu lại không chọn cách xóa sổ các nền văn minh vũ trụ ở cấp dưới.

Bọn họ đang xem tất cả sinh linh của nền văn minh vũ trụ ở cấp dưới như rau hẹ.

Chương Nam đột nhiên hỏi: “Tại sao người của nền văn minh Phệ Giả lại muốn giết ngươi?”

Diệp Quân thu lại suy nghĩ rồi nói: “Trước đây có người của tộc Đại Vu muốn giết ta, bị đại bá của ta giết chết, sau đó, người của nền văn minh Phệ Giả đã lập tức đến đây”, Chương Nam cau mày lại: “Tộc Đại Vu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK