Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 306: Có chết cũng phải giúp

Pho tượng vỡ nứt, một người phụ nữ chầm chậm bước ra!

Người phụ nữ mặc một bộ váy xanh, tay cầm một cuốn sách cổ. Bà ấy vừa xuất hiện thì Nam Ly Âm và Kiều Tinh Dao đứng bên đã quỳ xuống: "Bái kiến tiên tổ!"

Nam Ly Mộng!

Sau khi Nam Ly Mộng xuất hiện, ánh mắt của bà ấy rơi trên người Diệp Quân. Lúc nhìn thấy hắn, bà ấy đã sững sờ!

Diệp Quân do dự một lát rồi khẽ hành lễ: "Kính chào tiền bối!"

Cùng lúc đó, trong lòng hắn thầm hỏi: "Tháp gia, ngươi quen với tiền bối này không?"

Tiểu Tháp: "Quen!"

Diệp Quân sửng sốt: "Tháp gia, ngươi quen cả người này à?"

Tiểu Tháp hỏi: "Có vấn đề gì không?"

Diệp Quân hơi tò mò: "Tháp gia, trước đây ngươi làm nghề gì vậy? Ta thấy ngươi quen biết rất nhiều người!"

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: "Ta chỉ là người làm công ăn lương thôi!"

Diệp Quân vội hỏi: "Làm công cho cha ta à?"

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân lại hỏi: "Một tháng lương bổng của ngươi được bao nhiêu?"

Tiểu Tháp: "..."

Lúc này, Nam Ly Mộng bỗng cười nói: "Cậu qua đây!"

Diệp Quân ngẩn người, sau đó hỏi lại: "Ta sao?"

Nam Ly Mộng gật đầu: "Ừ!"

Diệp Quân chần chừ một lúc mới bước tới trước mặt Nam Ly Mộng. Nam Ly Mộng quan sát đánh giá hắn một lát thì khẽ cười: "Chắc ông ấy sẽ rất thích cậu!"

Diệp Quân hỏi: "Cha ta sao?"

Nam Ly Mộng lắc đầu: "Ông nội cậu!"

Ông nội!

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Ôi trời!

Ở đâu lại xuất hiện một ông nội thế này?

Nam Ly Mộng cười nói: "Không ngờ lại có thể gặp cậu bằng cách này!"

Diệp Quân hỏi: "Tiền bối là...?"

Nam Ly Mộng khẽ cười: "Ta là... bạn tốt của ông nội cậu!"

Diệp Quân lập tức khom sâu người hành lễ: "Vãn bối bái kiến tiền bối!"

Đây là lễ của vãn bối.

Thấy vậy, nụ cười trên mặt Nam Ly Mộng càng thêm xán lạn, ánh mắt thì lại dịu dàng hơn nhiều.

Nam Ly Âm đứng bên cạnh thấy cảnh này thì bỗng thở phào nhẹ nhõm.

Thấy Nam Ly Mộng thế này thì Nam Ly Âm biết dù tiên tổ không cho tộc Nam Ly giúp đỡ Diệp Quân thì cũng sẽ không trừng phạt mình.

Lúc này, Nam Ly Mộng bỗng nhìn Nam Ly Âm: "Ngươi mời tiên tổ vì chuyện gì?"

Nam Ly Âm vội tường thuật lại mọi chuyện!

Sau khi nghe xong, Nam Ly Mộng nhíu mày, bà ấy nhìn Diệp Quân: "Bây giờ cậu chỉ có một mình à?"

Dù sao cũng là cháu của cố nhân, nên bà ấy không dùng thần thức để kiểm tra Diệp Quân!

Diệp Quân vội đáp: "Còn Tháp gia nữa ạ!"

Tháp gia!

Nam Ly Mộng sửng sốt, sau đó cười nói: "Thì ra là vậy!"

Nói xong, bà ấy nhìn Nam Ly Âm: "Ngươi làm rất tốt!"

Rất tốt!

Nam Ly Âm vui mừng khôn xiết.

Nam Ly Mộng nhìn Nam Ly Âm, dùng huyền khí truyền âm: "Người này là cháu cố nhân của ta, tộc Nam Ly chúng ta phải dốc sức giúp đỡ".

Dốc sức giúp đỡ!

Sắc mặt Nam Ly Âm nghiêm trọng, còn định nói gì đó nhưng Nam Ly Mộng đã nói tiếp: "Không cần kiêng kỵ điều gì cả, có chết cũng phải giúp là được!"

Có chết cũng phải giúp!

Nam Ly Âm khẽ gật đầu: "Vãn bối đã hiểu!"

Tuy trong lòng còn nhiều nghi ngờ nhưng bà ta không hỏi thêm gì, cứ nghe theo lời tiên tổ là được rồi!

Diệp Quân đứng bên nhìn hai người phụ nữ, chợt thấy cạn lời!

Các người lại truyền âm nữa rồi, các người cứ nói ra đi, Diệp Quân ta cũng đâu phải là kẻ nhiều chuyện, chắc chắn sẽ không nói với người ngoài đâu!

Nam Ly Mộng nhìn Diệp Quân, cười nói: "Nhóc con, ta sắp đi rồi!"

Diệp Quân chân thành nói: "Tiền bối, Tháp gia nói ông nội vãn bối..."

"Ôi này!"

Tiểu Tháp bỗng ngắt lời Diệp Quân, run giọng nói: "Thằng nhóc, ngươi đừng nói bừa nhé! Ta chưa từng nói xấu ông nội ngươi! Ngươi đừng làm bừa nhé!"

Diệp Quân: "..."

Ánh mắt Nam Ly Mộng lóe lên một tia tinh quái: "Tháp gia nói ông nội cậu làm sao?"

Diệp Quân đáp: "Tháp gia nói ông nội ta rất lợi hại! Ông ấy lợi hại thật sao?"

Nam Ly Mộng mỉm cười: "Cũng tạm, bây giờ ông ấy cũng chẳng thường xuyên ra tay nữa!"

Diệp Quân chớp mắt: "Vì không có kẻ địch ạ?"

Nam Ly Mộng bỗng bật cười, thằng nhóc này lại muốn moi thông tin từ bà ấy.

Nam Ly Mộng cười nói: "Thực lực của ông nội cậu cũng chỉ hơn Tháp gia của cậu một chút thôi!"

Tháp gia: "..."

Diệp Quân lắc đầu cười, tiền bối này không dễ lừa như Tháp gia.

Nam Ly Mộng mỉm cười rồi nói: "Nhóc con, ta đi đây! Cậu cố gắng lên nhé... con đường phía trước rất khó khăn, đặc biệt là nhà cậu thật sự quá nghèo!"

Nghe thế, sắc mặt Diệp Quân bỗng u ám: "Không mắc nợ ai chứ ạ?"

Nam Ly Mộng chớp mắt: "Hình như là có đấy!"

Diệp Quân im lặng.

Mẹ kiếp!

Thế không nhận tổ quy tông thì có vẻ tốt hơn!

Thấy Diệp Quân sụ mặt xuống, Nam Ly Mộng mỉm cười, bà ấy nhìn Nam Ly Âm đứng bên cạnh rồi dần dần biến mất.
Chương 307: Tới Kiếm Tông đi!

Nam Ly Âm im lặng.

Bà ấy hiểu được ánh mắt lúc rời đi của tiên tổ là gì!

Đó chính là bảo bà ấy phải giúp đỡ Diệp Quân nhiệt tình vào!

Nam Ly Âm nhìn Diệp Quân, trong lòng đầy rẫy những câu hỏi, rốt cuộc lý do gì khiến tiên tổ bất chấp thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các để giúp đỡ chàng trai này?

Thật tò mò!

Lúc này, Diệp Quân bỗng nhìn Nam Ly Âm: "Tiền bối, ta suy nghĩ lại thấy vẫn không nên liên lụy đến tộc Nam Ly thì hơn..."

Nam Ly Âm vội nói: "Ngươi nói gì vậy? Ngươi chưa nghe thấy sao? Ông nội ngươi và tiên tổ của ta quen biết nhau, nói vậy thì chúng ta cũng được xem như là thân thích! Thân thích thì chính là người của mình! Nếu đã là người của mình, nhắc gì đến chuyện liên lụy hay không liên lụy chứ?"

Diệp Quân im lặng.

Sao lại biến thành người mình cả thế này?

Lẽ nào ông nội của mình rất lợi hại?

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Tháp gia, bây giờ ta với ông nội mà đánh với nhau thì sẽ thế nào?"

Tiểu Tháp thản nhiên đáp: "Ông ấy đánh ngươi, thì chắc là như đánh một thằng cháu vậy đó!"

Diệp Quân: "..."

Lúc này, Nam Ly Âm đứng bên cạnh bỗng nói: "Diệp công tử, ta phải nhắc nhở ngươi một việc, sư phụ bây giờ của người mang thiên mệnh kia là Đại Võ Tông đấy!"

Diệp Quân nhìn Nam Ly Âm: "Đại Võ Tông sao?"

Nam Ly Âm gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: "Người này là Đại Võ Tông của Võ Viện, không chỉ phụ trách dạy võ ở Võ Viện mà còn từng tham gia chiến trường Hư Chân, thực lực của ông ta hơn xa ta. Hơn nữa, ngươi không thể tưởng tượng được tài nguyên ở tổng viện thư viện Quan Huyên nhiều đến cỡ nào đâu! Thế nên, dù ngươi rất yêu nghiệt, nhưng ngươi tuyệt đối không được có tâm lý khinh địch, biết không?"

Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu!"

Đương nhiên hắn sẽ không bao giờ khinh thường người mang thiên mệnh!

Người ta có tài nguyên của cả thư viện Quan Huyên, còn có một sư phụ cực kỳ mạnh mẽ dạy dỗ. Được đãi ngộ như vậy, đừng nói là người mang thiên mệnh, cho dù có là một người bình thường cũng sẽ trở thành một sự tồn tại đáng sợ!

Nam Ly Âm gật đầu: "Tốc độ của ngươi rất rất nhanh, nhanh đến bất thường, chắc chắn thư viện cũng biết được điểm này, thế nên trong cuộc chiến với người mang thiên mệnh lần này, ngươi không thể đặt hết tất cả hy vọng vào tốc độ được! Nếu ta đoán không nhầm thì chắc chắn họ sẽ nghiên cứu ra được một cách đánh nhằm đối phó với tốc độ của ngươi!"

Nghe vậy, Diệp Quân nhíu mày!

Đừng nói chứ!

Hắn thật sự đã bỏ qua điểm này!

Tất cả mọi người đều biết tốc độ của hắn rất nhanh, chắc chắn thư viện Quan Huyên cũng biết. Người mang thiên mệnh mà bọn họ bồi dưỡng chắc chắn cũng sẽ ra tay từ góc độ này!

Nam Ly Âm tiếp tục nói: "Chuyện ngươi là Võ Thần đừng để truyền ra ngoài, biết chưa?"

Diệp Quân gật đầu: "Biết rồi ạ!"

Nam Ly Âm khẽ gật đầu: "Đây xem như con át chủ bài lớn nhất của ngươi bây giờ! Nhưng ta thấy vẫn chưa đủ, ngươi cần phải thực chiến!"

Diệp Quân gật đầu: "Nhưng ta thiếu đối thủ thích hợp!"

Nói rồi, hắn nhìn Nam Ly Âm, Nam Ly Âm lắc đầu: "Ta không hợp để làm đối thủ cho ngươi. Bây giờ ngươi không thể nào đánh lại ta, đánh với ta chỉ mãi chịu đòn, không có tác dụng gì quá lớn!"

Diệp Quân trầm tư.

Bây giờ hắn tìm đối thủ thích hợp thật sự quá khó!

Nam Ly Âm bỗng nói: "Theo ta được biết, ngươi quen biết với Diệp Quan Chỉ cô nương, đúng không?"

Diệp Quân gật đầu.

Nam Ly Âm nhìn Diệp Quân: "Tìm cô ấy!"

Diệp Quân sững sờ!

Nam Ly Âm trầm giọng nói: "Cả thư viện Quan Huyên không có mấy ai xứng làm đối thủ của ngươi, người có thể giúp được ngươi nhiều nhất chính là Diệp Quan Chỉ!"

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Chẳng phải cô ấy đã bị giam lỏng rồi sao ạ?"

Nghe vậy, Nam Ly Âm thở dài!

Đúng là rất khó!

Bị thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các cùng lúc kìm kẹp, Diệp Quân không thể làm được gì cả!

Kiều Tinh Dao đứng bên cạnh chợt lên tiếng: "Tới Kiếm Tông!"

Nghe thế, Diệp Quân và Nam Ly Âm đều ngây ra!

Kiều Tinh Dao nghiêm túc nói: "Diệp công tử và Tào Bạch kia khá thân thiết, chỉ cần thông báo cho Tào Bạch thì chắc chắn y sẽ tới đón Diệp công tử. Nếu Diệp công tử tới Kiếm Tông, thư viện và Tiên Bảo Các cũng không làm gì được công tử!"

Nam Ly Âm trầm giọng nói: "Tào Bạch có bằng lòng giúp đỡ không?"

Kiều Tinh Dao gật đầu: "Chắc là bằng lòng! Vì sau trận chiến với Diệp công tử, y và Diệp công tử rất hợp cạ với nhau. Hơn nữa, Kiếm Chủ Nhân Gian đã lật lại vụ án cho Diệp công tử rồi, vì thế ta tin Tào Bạch chắc chắn sẽ giúp Diệp công tử! Thêm vào đó, Diệp công tử là kiếm tu, nếu tới Kiếm Tông, chỉ cần Kiếm Tông chịu giúp đỡ thì chắc chắn Diệp công tử sẽ được nâng cao rất nhiều về mặt kiếm đạo!"

Kiếm Tông!

Diệp Quân gật đầu: "Nếu được thì ta cũng muốn tới Kiếm Tông xem thử!"

Hắn là kiếm tu, hắn thật sự muốn tới Kiếm Tông xem thử!

Đó là tông môn kiếm tu lớn nhất ở vũ trụ Quan Huyên hiện nay!

Nam Ly Âm bỗng nói: "Để ta liên lạc với Tào Bạch!"

Diệp Quân ôm quyền: "Đa tạ!"

Nam Ly Âm nói: "Ngươi đợi một chút!"

Nói rồi bà ấy quay người rời đi!

Diệp Quân thầm hỏi: "Tháp gia, Kiếm Tông là do Kiếm Chủ Nhân Gian sáng lập ra à?"

Tiểu Tháp: "Không phải!"

Diệp Quân nhíu mày: "Không phải sao?"

Tiểu Tháp nói: "Ừ. Người sáng lập ra Kiếm Tông là Tiêu Dao Kiếm Tu, cả đời chỉ cầu một trận thua! Sau ông ấy, tông chủ Kiếm Tông là... Kiếm Chủ Thanh Sam!"

Diệp Quân hơi ngờ vực: "Kiếm Chủ Thanh Sam?"

Tiểu Tháp khẽ nói: "Kiếm Chủ Thanh Sam, Tiêu Dao Kiếm Tu, Thiên Mệnh Tỷ Tỷ... bọn họ ở tầm một truyền thuyết khác rồi! Thời đại bây giờ không mấy ai biết đến họ! Có thể một ngày nào đó trong tương lai, trên đời này sẽ không còn truyền thuyết về bọn họ nữa..."

Diệp Quân hơi kinh ngạc, sao giọng điệu của Tháp gia lại trở nên hơi bi thương thế này?

Đúng lúc này, Nam Ly Âm xuất hiện, bà ấy cười nói: "Tào Bạch bằng lòng giúp đỡ, bây giờ y đang tới đón ngươi!"

Diệp Quân khẽ mỉm cười, hắn thấy hơi biết ơn chuyến hành trình tới Thanh Châu lúc trước. Tuy bị kẻ địch vây đánh, nhưng hắn đã kết giao được rất nhiều bạn bè. Mà bây giờ, những người bạn này đều rất nghĩa khí, bằng lòng giúp hắn!

Bấy giờ, một ông lão xuất hiện bên cạnh Nam Ly Âm. Ông ta đang định dùng huyền khí truyền âm thì Nam Ly Âm đã nói: "Tiểu Quan là người mình, không có gì là không thể nói với cậu ấy cả!"

Ông lão nhìn Diệp Quân rồi vội gật đầu, trầm giọng nói: "Động chủ, vừa nhận được tin là Tiên Bảo Các bỗng phái mười hai tiên binh tới chỗ chúng ta, một lát nữa sẽ tới Tuế Nguyệt Giới của chúng ta!"

Nam Ly Âm híp mắt lại: "Chắc chắn bọn họ biết được Tiểu Quan sắp tới Kiếm Tông... bọn họ không muốn Tiểu Quan tới đó!"

Sắc mặt Diệp Quân trầm hẳn xuống!

Lúc này, Nam Ly Âm bỗng tức giận nói: "Truyền lệnh, tất cả cường giả của động thiên Tuế Nguyệt lập tức tập hợp tới đây, hộ tống Tiểu Quan tới Kiếm Tông, trong vòng nửa khắc ai không có mặt thì ta đánh chết kẻ đó!"

Ông lão ngẩn cả người!

Hợp lực toàn tộc để hộ tống!

...
Chương 308: Đóng cửa bảo nhau

Không chỉ mình ông lão chấn động mà đến cả Diệp Quân cũng sửng sốt.

Cả tộc hộ tống mình sao?

Lòng Diệp Quân thấy vô cùng chấn động!

Hắn thật sự không ngờ Nam Ly Âm lại làm như thế này, phải biết làm như vậy có nghĩa là trực tiếp tuyên chiến với Tiên Bảo Các!

Ông nội!

Bây giờ, hắn nhớ tới ông nội mà tiên tổ tộc Nam Ly nhắc đến khi nãy. Không còn gì để nghi ngờ nữa, tiền bối Nam Ly Âm này làm vậy là có liên quan tới tiên tổ tộc Nam Ly. Mà tiên tổ tộc Nam Ly làm vậy là vì ông nội mình!

Ông nội mình có sức hấp dẫn tới vậy sao?

Diệp Quân thầm nói: "Tháp gia, ông nội của ta ở đâu rồi?"

Tiểu Tháp: "..."

Thấy ông lão ngơ ngác thì Nam Ly Âm nhíu mày: "Còn đứng ngây ra đó làm gì?"

Ông lão hoảng hốt, vội cúi chào rồi lui xuống!

Nhận được lệnh của Nam Ly Âm, vô số khí tức mạnh mẽ trên khắp Tuế Nguyệt Giới xông thẳng lên trời, chưa tới nửa khắc đã xuất hiện mấy vạn cường giả khủng bố!

Trong những cường giả này, người có cảnh giới thấp nhất là Đạo Kiếp, còn cường giả cảnh giới Đăng Phong thì có đến mấy nghìn người, còn một số cường giả có khí tức mạnh mẽ và khủng bố hơn nữa!

Thật sự là cường giả đỉnh cấp của cả tộc đều tập họp!

Diệp Quân nhìn mà không biết phải làm sao!

Tất cả mọi người đều nhìn Nam Ly Âm.

Vẻ mặt Nam Ly Âm không cảm xúc, tuyên bố thẳng thừng: "Hôm nay, toàn tộc Nam Ly ta phải hộ tống Diệp công tử tới Kiếm Tông!"

Nghe vậy, sắc mặt của cường giả tộc Nam Ly đều biến đổi!

Bọn họ đều biết Diệp Quân này là người bị Tiên Bảo Các truy nã, hơn nữa, hắn còn là kẻ thù không đội trời chung với người mang thiên mệnh!

Tộc trưởng đã chọn đứng về phía Diệp Quân rồi sao?

Hồ đồ!

Một vài trưởng lão tộc Nam Ly định khuyên nhủ nhưng Nam Ly Âm bỗng nói: "Không cần phải bàn thêm gì về chuyện này nữa, nếu hôm nay kẻ nào dám gây chuyện, đừng trách ta mạnh tay!"

Nói rồi, bà ấy lạnh lùng nhìn tất cả cường giả của tộc Nam Ly!

Mọi người không dám hé răng nửa lời!

Nam Ly Âm này thân là một người phụ nữ mà có thể làm được đến chức động chủ của động thiên Tuế Nguyệt thì tuyệt đối không phải là người ăn chay đâu!

Sau khi trấn áp được cường giả của động thiên Tuế Nguyệt, Nam Ly Âm nhìn Diệp Quân: "Tiểu Quan, đi thôi!"

Nói rồi, bà ấy phất tay áo, không gian nứt ra, đường hầm thời không xuất hiện, bà ấy dẫn Diệp Quân đi thẳng vào đó.

Các cường giả của động thiên Tuế Nguyệt cũng vội vã đi theo!

Trong đường hầm thời không, Nam Ly Âm đi đầu tiên, hai tay bà ấy chắp sau lưng, mặt không cảm xúc!

Cược!

Lần này bà ấy phải cược một ván lớn!

Nếu tiên tổ đã xem trọng chàng trai này đến vậy thì bà ấy sẽ đánh cược, cược vào trực giác của mình và mắt nhìn người của tiên tổ!

Động thiên Tuế Nguyệt phát triển đến ngày hôm nay đã là cực hạn, muốn tiến thêm một bước nữa, khó càng thêm khó!

Mà lần này, Diệp Quân khiến bà ấy nhìn thấy một tia hy vọng!

Nếu Diệp Quân thắng người mang thiên mệnh... với thiên phú khủng bố của Diệp Quân, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một Đại Kiếm Đế siêu cấp!

Hơn nữa, quan trọng nhất là thân phận của chàng trai này tuyệt đối không đơn giản. Tiên tổ không thể nào không ý thức được sự khủng bố của thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các, nhưng tiên tổ vẫn bảo bà ấy dù có chết cũng phải giúp chàng trai này!

Điều này rất khác thường!

Tóm lại, cứ làm là được!

Sắc mặt của một vài cường giả tộc Nam Ly cực kỳ khó coi, tộc trưởng nhà mình bị sao vậy? Sao lại làm ra chuyện hoang đường thế này cơ chứ!

Nhưng lúc này, bọn họ không cũng không có sự lựa chọn nào khác, đâm lao phải theo lao thôi!

Lúc này mà tranh đấu nội bộ là việc làm ngu xuẩn nhất!

Ầm!

Đúng lúc này, đường hầm thời không ở phía xa bỗng sụp đổ!

Nam Ly Âm nheo mắt lại rồi phất tay áo, một luồng sức mạnh khủng bố bao trùm tất cả mọi người lại. Sau đó, Nam Ly Âm búng tay, cưỡng ép xé dòng chảy thời không hỗn loạn ra. Khi xuất hiện lại một lần nữa, bọn họ đã ở trong một mảng tinh không.

Đối diện với bọn họ là mười hai cường giả khủng bố!

Tiên binh của Tiên Bảo Các!

Thấy cảnh này, sắc mặt cường giả của tộc Nam Ly đều trở nên nghiêm trọng.

Ngoài mặt, Tiên Bảo Các có ba lực lượng võ trang lớn, lần lượt là tiên binh, đạo binh và thần vệ Võ Các trong truyền thuyết! Ba nhánh quân này được Tiên Bảo Các dốc sức bồi dưỡng, thực lực cực kỳ khủng bố.

Mà người có cảnh giới thấp nhất trong mười hai vị tiên binh trước mặt bọn họ đây cũng đã đạt đến cảnh giới Tạo Cực rồi!

Trên cảnh giới Đăng Phong chính là cảnh giới Tạo Cực!

Ông lão áo đen dẫn đầu tỏa ra khí tức khủng bố không gì sánh bằng.

Ông lão áo đen nhìn chằm chằm Nam Ly Âm: "Nam Ly động chủ, hành động của bà khiến ta rất ngạc nhiên đấy!"

Nam Ly Âm cười nói: "Thì ra là phó thống lĩnh Âu Dương Tín, không ngờ lần này ông lại đích thân dẫn binh đến! Xem ra các ông thất sự rất sợ Diệp công tử tới được Kiếm Tông!"

Âu Dương Tín khẽ lắc đầu: "Nam Ly động chủ, động thiên Tuế Nguyệt phát triển đến ngày hôm nay thật sự không dễ dàng gì, bà chắc chắn muốn vì một người ngoài mà đánh cược cơ nghiệp vô số năm qua của động thiên Tuế Nguyệt sao? Thậm chí... là cả tính mạng của bọn họ?"

Đây chính là uy hiếp!

Tất cả cường giả của động thiên Tuế Nguyệt đều nhìn Nam Ly Âm, nói thật lòng, bọn họ vẫn không muốn đối đầu với Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên.

Nam Ly Âm nhìn chằm chằm Âu Dương Tín: "Âu Dương Tín, trong vòng ba giây, ông không nhường đường thì đừng trách ta không khách sáo!"

Âu Dương Tín hơi nheo mắt: "Bà ra tay có nghĩa là đang tuyên chiến với Tiên Bảo Các ta!"

Nam Ly Âm bước tới trước một bước, ánh mắt kiên định: "Tuyên chiến thì tuyên chiến!"

Dứt lời, bà ấy bỗng phất tay áo, chớp mắt, một đạo sấm sét dài mấy nghìn trượng phóng từ trong tay áo của bà ấy ra!

Đồng tử Âu Dương Tín rút lại, ông ta siết chặt tay phải, sau đó đấm mạnh tới trước, lực trào ra từ đầu nắm đấm như thủy triều cuồn cuộn.

Ầm!

Tiếng nổ kinh động trời đất vang lên, trong nháy mắt, Âu Dương Tín kia đã bị đánh bay ra xa trăm trượng. Sấm sét chớp nháy, không gian hỗn độn!

Mười một vị tiên binh còn lại thì giận tím mặt, vừa định ra tay thì khí tức mạnh mẽ của mấy vạn cường giả đã khóa chặt bọn họ, bọn họ không dám động đậy!

Tất cả cường giả động thiên Tuế Nguyệt đều nhìn chằm chằm mười một tiên binh kia, chỉ cần mười một người kia dám ra tay thì bọn họ dám giết!

Tuy bọn họ cũng không tán đồng với cách làm của Nam Ly Âm, nhưng lúc này bọn họ sẽ không nghi ngờ chất vấn bà ấy, lúc này càng phải đồng lòng đối đầu kẻ địch bên ngoài!

Có vấn đề gì thì về nhà đóng cửa bảo nhau!
Chương 309: Con trai Kiếm Chủ Nhân Gian

Sắc mặt mười một tiên binh cực kỳ khó coi, bọn họ không ngờ động thiên Tuế Nguyệt lại dám ra tay với mình!

Bọn họ là người của Tiên Bảo Các đấy!

Đến cả thư viện Quan Huyên cũng phải nể mặt bọn họ cơ mà!

Thế mà động thiên Tuế Nguyệt này lại dám đánh hội đồng bọn họ!

Điên mất rồi!

Âu Dương Tín kia tức giận nhìn Nam Ly Âm: "Nam Ly Âm, bà có biết mình đang làm gì không? Ta nói cho bà biết, động thiên Tuế Nguyệt của bà sẽ không ngóc đầu lên được nữa đâu!"

Nam Ly Âm không thèm quan tâm ông ta: "Diệp công tử, chúng ta đi thôi!"

Nói rồi, bà ấy phất tay áo, không gian nứt ra, bà ấy kéo Diệp Quân bước vào trong không gian, tất cả cường giả của động thiên Tuế Nguyệt cũng vội đi theo.

Sắc mặt của Âu Dương Tín đứng tại đó xám xịt: "Thông báo cho hội trưởng lão!"

Nói rồi, ông ta lấy một tấm truyền âm phù ra bóp nát!

Âu Dương Tín nhìn phía cuối tinh không, ánh mắt dữ dằn: "Nam Ly Âm, động thiên Tuế Nguyệt của bà sẽ phải trả cái giá đắt cho chuyện này!"

...

Trong đường hầm thời không, Nam Ly Âm chắp tay sau lưng, vẻ mặt tĩnh lặng như nước!

Còn sắc mặt của những cường giả động thiên Tuế Nguyệt bên cạnh bà ấy thì lại vô cùng nghiêm trọng, lần này động thiên Tuế Nguyệt đã hoàn toàn trở mặt với Tiên Bảo Các rồi!

Bọn họ có thể lo lắng về việc Tiên Bảo Các tới trả thù rồi!

Động thiên Tuế Nguyệt thật sự không gánh vác nổi!

Lúc này, một ông lão bỗng bước tới bên cạnh Nam Ly Âm, ông ta do dự một lát rồi nói: "Động chủ, mọi người đều biết động chủ là người rất thận trọng, làm việc gì cũng có lý do của mình, nhưng lúc này, mọi người đều đang rất lo lắng, động chủ có thể tiết lộ một chút không?"

Bọn họ biết chắc chắn có lý do nào đó khiến Nam Ly Âm giúp đỡ Diệp Quân!

Nhưng bà phải nói ra cho mọi người biết với chứ!

Bà không nói, lòng mọi người hoảng loạn lắm!

Nam Ly Âm trầm mặc, bà ấy cũng rất muốn tiên tổ tiết lộ chút ít tin tức gì đó cho mình biết với, nhưng tiên tổ cũng đâu có chịu nói!

Nam Ly Âm nhìn tất cả cường giả của động thiên Tuế Nguyệt, ánh mắt của họ tràn ngập âu lo!

Nam Ly Âm suy nghĩ rồi dùng huyền khí truyền âm cho ông lão bên cạnh: "Đại trưởng lão, ông biết đấy, ta sẽ không làm hại động thiên Tuế Nguyệt!"

Đại trưởng lão gật đầu: "Ta biết! Thế nên..."

Nam Ly Âm nghiêm túc nói: "Vị Diệp công tử này có lai lịch không đơn giản!"

Lai lịch không đơn giản!

Đại trưởng lão nhíu mày: "Lai lịch không đơn giản, hơn cả thân phận của người mang thiên mệnh à?"

Nam Ly Âm bình tĩnh nói: "Cậu ấy tên Diệp Quân, họ Diệp, lại còn là kiếm tu tuyệt thế... ông hiểu chứ?"

Đại trưởng lão sững sờ, một giây sau, dường như ông ta nhớ ra điều gì, đồng tử rút lại, kinh ngạc nói: "Ôi trời... cậu ấy... cậu ấy..."

Ông ta líu cả lưỡi.

Nam Ly Âm gật đầu, mặt rất nghiêm tục!

Bà ấy cũng hết cách rồi!

Nếu không bốc phét thì những cường giả của động thiên Tuế Nguyệt sẽ chết vì lo lắng mất!

Để ổn định lòng quân, bà ấy chỉ có thể dùng cách này thôi!

Đại trưởng lão nuốt nước bọt: "Tộc trưởng... bà nói thật không? Cái này... cái này không đùa được đâu!"

Nam Ly Âm bình tĩnh nói: "Chẳng phải lúc nãy ta đã cho mời tiên tổ rồi đó sao? Đây là lời tiên tổ đã nói, ông thấy tiên tổ có đùa với chúng ta không?"

Tiên tổ!

Nghe vậy, Đại trưởng lão bỗng kích động, toàn thân run bần bật.

Mẹ ơi!

Thằng nhóc này lại là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Chẳng trách lại yêu nghiệt đến cỡ này!

Đại trưởng lão nhìn Diệp Quân, không nhìn thì thôi, vừa nhìn ông ta đã giật cả mình, thằng nhóc này thật sự rất giống Kiếm Chủ Nhân Gian!

Giây phút này, ông ta thật sự tin vào lời Nam Ly Âm nói!

Giống thật đấy!

Lúc này, Nam Ly Âm bỗng truyền âm: "Chuyện này liên quan trọng đại, càng ít người biết càng tốt, hiểu chưa?"

Đại trưởng lão cuống quýt gật đầu: "Ta hiểu! Ta hiểu hết!"

Nam Ly Âm bỗng thở phào nhẹ nhõm!

Lúc này, một đám trưởng lão nòng cốt vây lấy Đại trưởng lão, bọn họ cứ nhìn Đại trưởng lão như vậy thôi, mong nhận được một lời giải thích gì đó từ ông ta.

Mặt Đại trưởng lão không có biểu cảm gì: "Nhìn gì mà nhìn? Diệp công tử là bạn của động thiên Tuế Nguyệt chúng ta, vì bạn bè, động thiên Tuế Nguyệt chúng ta có thể lên núi đao xuống biển lửa, máu chảy đầu rơi, không tiếc mạng sống..."

Lúc này, Nhị trưởng lão bỗng kéo tay áo Đại trưởng lão: "Chúng ta đều là người trưởng thành cả rồi! Ông đừng nói lòng vòng, nói cái chính đi!"

Những trưởng lão nòng cốt khác cũng gật đầu như búa bổ, tỏ vẻ đồng tình!

Đại trưởng lão lén nhìn Diệp Quân bên cạnh rồi nghiêm túc nói: "Các ông không hiểu rõ con người của ta và tộc trưởng à? Bọn ta sẽ hại động thiên Tuế Nguyệt sao? Các ông cứ liều mạng là được! Không cần lo những cái khác!"

Mọi người: "..."

Nhị trưởng lão không cam tâm, ông ta truyền âm: "Lão Đại, ông tiết lộ chút đi mà! Nếu không lòng ta rối lắm, ông còn không tin ta sao?"

Đại trưởng lão suy nghĩ rồi truyền âm...

Một lát sau, đồng tử Nhị trưởng lão rút lại: "Ôi trời! Hả! Ôi trời!"

Đại trưởng lão vội kéo tay Nhị trưởng lão đang kích động: "Ông nhìn kỹ cậu ấy đi!"

Nhị trưởng lão nhìn Diệp Quân, Đại trưởng lão hỏi: "Giống không?"

Nhị trưởng lão run giọng nói: "Ông không nói thì ta không để ý, ông nhắc đến ta mới nhìn kỹ... ôi trời, giống quá đi mất!"

Đại trưởng lão nghiêm mặt nói: "Chuyện này liên quan trọng đại, đừng tiết lộ ra ngoài, biết chưa?"

Nhị trưởng lão gật đầu: "Ta hiểu! Ta hiểu hết!"

Đại trưởng lão nhắm mắt dưỡng thần!

Mà lúc này, đám trưởng lão nòng cốt lại nhìn Nhị trưởng lão, Nhị trưởng lão lập tức nói: "Nhìn cái gì mà nhìn? Ta với Đại trưởng lão và tộc trưởng sẽ hại động thiên Tuế Nguyệt sao? Các ông cứ liều mạng là được! Không cần lo những cái khác!"

Các trưởng lão đều ngơ người!

Hai người các ông sống 'chó' quá rồi đấy!
Chương 310: Phải hộ tống cậu an toàn!

Phải nói rằng, các trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt đều đã ngơ cả người!

Với trí thông minh của bọn họ, đương nhiên nhìn ra được Nhị trưởng lão và Đại trưởng lão đã biết được gì đó, thế nên thái độ mới thay đổi ba trăm sáu mươi độ so với lúc đầu!

Mà điều khiến họ tò mò là rốt cuộc nguyên nhân gì khiến người cẩn thận như Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão trở nên điên cuồng như vậy!

Là điên cuồng!

Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão lúc này như vừa được tiêm thuốc tăng lực vậy!

Quá khác thường!

Lẽ nào thân phận lai lịch của Diệp Quân này còn mạnh hơn cả người mang thiên mệnh?

Không lý nào!

Các trưởng lão đều rất ngờ vực.

Nhưng Nhị trưởng lão không tiết lộ thân phận của Diệp Quân cho ai nữa, ông ta thấy phải bảo mật thân phận này!

Phải biết rằng, chắc chắn Kiếm Chủ Nhân Gian đã nuôi dưỡng Diệp Quân ở bên ngoài, Kiếm Chủ Nhân Gian làm vậy chắc là có lý do, không thể tiết lộ được!

Như nghĩ ra điều gì, Nhị trưởng lão và Đại trưởng lão cùng nhìn Nam Ly Âm, hai người truyền âm, tỏ ý sẽ kiên định ủng hộ quyết định của động chủ!

Động thiên Tuế Nguyệt phải đồng sinh cộng tử với Diệp Quân!

Nam Ly Âm lại im lặng không nói gì.

Thật ra bà ấy cũng rất lo lắng. Dù sao thì đó cũng là Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên, ngoài ra còn có vô số thế gia và tông môn, động thiên Tuế Nguyệt không thể chống lại hết được!

Bây giờ bà ấy đang đặt cược cả tộc động thiên Tuế Nguyệt!

Nhưng liều thì ăn nhiều!

Liều một phen!

Diệp Quân ở bên cạnh im lặng không lên tiếng!

Toàn tộc động thiên Tuế Nguyệt trượng nghĩa thế này thật sự khiến hắn thấy hơi ngại!

Hắn là người không muốn làm phiền tới người khác, nhưng bây giờ, cả tộc người ta đang hộ tống hắn, đồng thời còn vì hắn mà không ngại đối đầu với Tiên Bảo Các. Phải thừa nhận rằng hắn cảm thấy hơi cảm động!

Dù mục đích thật sự của người ta là gì thì ít nhất chuyện người ta đang làm thật sự rất trượng nghĩa!

Hắn phải ghi khắc ân tình này lại!

Tất cả những người từng giúp hắn trên đời này, Diệp Quân hắn đều phải khắc ghi sâu trong tim.

Ầm!

Đúng lúc này, đường hầm thời không ở phía xa sụp đổ, mọi người hoảng hốt!

Ánh mắt Nam Ly Âm lạnh lẽo, phất tay áo, một luồng sức mạnh đã đưa mọi người tới một mảng tinh không, khi bọn họ xuất hiện trong mảng tinh không này thì sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi!

Ở đây, bọn họ nhìn thấy hàng vạn cường giả khủng bố mặc giáp vàng!

Tiên binh của Tiên Bảo Các!

Những tiên binh này ai nấy đều mặc giáp vàng được chế tạo từ nguyên liệu đặc biệt không biết tên, tỏa ra ánh sáng phù văn nhàn nhạt, mỗi một bộ giáp đều là giáp cấp Tiên!

Trong tay bọn họ cầm một cây trường thương màu vàng, cũng là binh khí cấp Tiên!

Cả bộ trang bị cấp Tiên!

Phải công nhận họ giàu thật, hết cách rồi, Tiên Bảo Các giàu vậy đấy, hơn nữa còn giàu đến độ tiền không biết để đâu cho hết ấy!

Còn phía trước vạn tiên binh này là hai mươi vị cường giả thần bí mặc giáp đen!

Đạo binh!

Đến đạo binh cũng ra mặt rồi!

Có thể nhìn ra được, lần này Tiên Bảo Các thật sự nghiêm túc!

Ông lão dẫn đầu mặc một bộ trường bào xa xỉ, hai tay chắp sau lưng, đầu tóc bạc phơ, ánh mắt lạnh lẽo.

Thấy ông lão này, sắc mặt Nam Ly Âm trầm hẳn xuống.

Thống lĩnh tiên binh, Tiêu Đạo Nhân!

Sắc mặt của cường giả động thiên Tuế Nguyệt cũng âm u. Ấy vậy mà lần này Tiên Bảo Các đã phái đến hàng vạn tiên binh, ngoài ra còn có cả đạo binh.

Xem ra, bọn họ muốn ra tay thật rồi!

Chỉ có Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão là mặt không có chút sợ hãi nào!

Mẹ nó chứ!

Có tới trăm vạn người bọn họ cũng không sợ!

Bọn họ tự tin lắm!

Phía xa, Tiêu Đạo Nhân nhìn Nam Ly Âm: "Nam Ly động chủ, phải nói rằng Tiên Bảo Các rất bất ngờ về hành động của ngươi đấy. Vì bọn ta hoàn toàn không ngờ Nam Ly động chủ lại triệu tập lực lượng toàn tộc để giúp đỡ người mà Tiên Bảo Các ta truy nã!"

Nam Ly Âm khẽ cười: "Tiêu thống lĩnh, ta cũng không ngờ Tiên Bảo Các lại vì ủng hộ người mang thiên mệnh mà không tiếc tay, dùng tới những thủ đoạn bỉ ổi thế này để đối phó với một cậu thanh niên!"

Nói rồi bà ấy lắc đầu: "Nhớ năm xưa Tần các chủ sáng lập Tiên Bảo Các, trợ giúp Kiếm Chủ Nhân Gian mở ra thời kỳ thái bình vạn thế. Tiên Bảo Các khi đó khiến người ta kính ngưỡng biết bao, còn bây giờ, tất cả hành vi của các ông thật sự là đang làm xấu mặt Tần các chủ!"

Tiêu Đạo Nhân cười phì: "Thế nào, Nam Ly động chủ định dạy Tiên Bảo Các ta phải làm việc thế nào à?"

Nam Ly Âm nhìn Tiêu Đạo Nhân, cười nói: "Nào dám!"

Tiêu Đạo Nhân bình tĩnh nói: "Ta biết, thân phận của tiên tổ tộc Nam Ly ngươi không tầm thường, có chút lai lịch nên Nam Ly động chủ ngươi mới dám làm việc mà không lo ngại gì thế này. Nếu đã vậy, sao ngươi không mời tiên tổ ra đây? Ta muốn xem thử, tiên tổ của ngươi không đơn giản hay là Tiên Bảo Các của ta không đơn giản!"

Luận thân phận bối cảnh?

Tiên Bảo Các sợ ai chứ?

Dù là nhà họ An cũng không xứng luận thân phận bối cảnh với Tiên Bảo Các!

Chủ nhân của Tiên Bảo Các là Tần Quan đấy! Mà Tần Quan là ai? Là chủ mẫu của thư viện Quan Huyên!

So về thân phận bối cảnh, Tiên Bảo Các chưa từng thua ai!

Nam Ly Âm nhìn chằm chằm Tiêu Đạo Nhân, tay phải bà ấy siết chặt. Bà ấy biết động thiên Tuế Nguyệt không bảo vệ được Diệp Quân, chỉ khi đến Kiếm Tông thì Tiên Bảo Các mới kiêng dè một chút.

Kiếm Tông!

Sâu trong đáy mắt Nam Ly Âm lướt qua vẻ lo âu, sao Tào Bạch vẫn chưa tới?

Nếu thật sự đại chiến với Tiên Bảo Các, thật ra bọn họ không có phần thắng!

Lúc này, Diệp Quân đứng bên cạnh bỗng bước ra, hắn trầm giọng nói: "Tiền bối, đã gây phiền phức cho bà rồi!"

"Nói gì vậy chứ!"

Nam Ly Âm còn chưa nói gì, Đại trưởng lão đã lên tiếng: "Diệp công tử, cậu đừng nói những lời khách sáo xa lạ vậy, cậu là bạn của tộc Nam Ly bọn ta. Đã là bạn thì là người của mình, đã là người của mình thì đừng nhắc gì đến làm phiền hay không làm phiền!"

Nhị trưởng lão cũng vội nói: "Đúng thế, đúng thế, Diệp công tử yên tâm, tộc Nam Ly của ta dù phải chiến đấu đến chết thì cũng phải hộ tống cậu an toàn!"

Những cường giả động thiên Tuế Nguyệt khác thì chửi thề, mẹ kiếp, hai ông thì bán mạng cỡ này!

Không thể tiết lộ chút thông tin gì cho bọn ta được à?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK