Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2256: Chặn hết đường lui

Phạn Chiêu Đế nói tiếp: “Hơn nữa, còn có một ưu điểm khác, đó là sau khi có được sức mạnh từ luật pháp mà bạn đặt ra, những người tuân thủ luật pháp của ngươi sẽ càng kiên định tin tưởng ngươi, vì họ tin vào lợi ích có tính chân thật của ngươi, chỉ cần có lợi, không cần ngươi ép buộc, họ đều sẽ tuân theo Quan Huyên Pháp, tuân theo quy tắc mà ngươi đặt ra, có cản cũng không cản được”.

Diệp Quân im lặng, phải nói là hắn hơi động lòng.

Bởi vì vấn đề lớn nhất mà hắn phải đối mặt bây giờ là làm thế nào để khiến người dân của vũ trụ Quan Huyên sẵn sàng tuân theo Quan Huyên Pháp, mà nếu đúng như Phạn Chiêu Đế đã nói, Quan Huyên Pháp có thể trở thành một pháp tu hành, tất cả những người sống trong vũ trụ Quan Huyên có thể có được sức mạnh từ nó, vậy thì nếu không cần Diệp Quân hắn cưỡng ép yêu cầu như người phụ nữ này đã nói, người vũ trụ Quan Huyên đều sẽ cam lòng tuân theo Quan Huyên Pháp.

Thấy Diệp Quân hơi xiêu lòng.

Phạn Chiêu Đế nở nụ cười: “Điều này sẽ mang lại lợi ích to lớn cho vũ trụ Quan Huyên và ngươi, nhất là đối với ngươi. Sau khi có được sức mạnh từ luật pháp của ngươi, họ sẽ càng tin tưởng ngươi hơn, tôn trọng ngươi từ tận đáy lòng, sức mạnh của tín ngưỡng sẽ trở nên thuần khiết hơn, thực lực của bản thân ngươi cũng có thể trở nên mạnh hơn, tức là hàng trăm triệu sinh linh của vũ trụ Quan Huyên đang giúp ngươi cùng tu luyện”.

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế: “Pháp luật Vô Thượng ở đây từng làm được như thế à?”

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Đương nhiên, ngươi nhìn bây giờ mà xem, mọi người đều đang thu thập những mảnh vỡ của pháp luật Vô Thượng thì biết nó quan trọng thế nào. Nhưng năm đó vương triều Thần Hư xảy ra nội loạn, hơn nữa pháp ấn Vô Thượng hoàn hảo bị đánh vỡ, thế nên trật tự ở đây mới bắt đầu trở nên hỗn loạn…”

Nói rồi cô ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi cần một vật chứa, sau đó có thể đặt tất cả luật pháp của Quan Huyên Pháp vào đó, cuối cùng thực hiện nó trong vũ trụ Quan Huyên. Hiện tại, chỉ có một vật chứa có thể làm được điều đó, chính là pháp ấn”.

Diệp Quân nhíu mày: “Pháp ấn Vô Thượng?”

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân nói: “Chẳng phải đã bị phá vỡ rồi sao?”

Phạn Chiêu Đế cười nói: “Phá vỡ thì vẫn có thể ngưng tụ lại mà”.

Diệp Quân im lặng.

Phạn Chiêu Đế nhìn Diệp Quân: “Nếu người có thể làm được thế thật, lúc đó lời ngươi nói là pháp, hành động của ngươi là đạo”.

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế nói: “Nếu ta đoán không lầm thì mảnh vỡ của pháp ấn Vô Thượng đều nằm trong tay ba thế lực lớn khác phải không?”

Phạn Chiêu Đế cười nói: “Phải”.

Diệp Quân cười nói: “Thế nên vẫn phải giải quyết ba thế lực lớn trước à?”

Phạn Chiêu Đế nhìn Diệp Quân: “Thế nên ngươi nghĩ trên thế giới này có chuyện không làm mà hưởng sao?”

Diệp Quân im lặng.

Phạn Chiêu Đế cười nói: “Diệp công tử, ta thật lòng muốn hợp tác với ngươi. Ngươi yên tâm, ta là người nói lời giữ lời, nếu chúng ta hợp tác, cuối cùng Dương Dĩ An và Nhất Niệm sẽ không chỉ quay lại với ngươi mà ta cũng sẽ giao pháp ấn Vô Thượng đó cho ngươi. Ngoài ra, trong thời gian hợp tác, ta sẽ cố gắng để nâng cao sức mạnh giúp ngươi, để thực lực của ngươi lên một tầm cao mới. Ngươi không cần phải trả lời ta nhanh như vậy, ngươi có thể suy nghĩ kỹ càng. À phải rồi, ngươi có thể rời khỏi đây bất cứ lúc nào”.

Nói rồi cô ta xoay người rời đi.

Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế rời đi, khẽ nói: “Mục đích của cô ta chắc chắn không đơn giản như thế”.

Tiểu Tháp nói: “Chắc chắn có mục đích không rõ, nhưng cô ta nói biến luật pháp thành một cách tu luyện sức mạnh quả thực hợp với ngươi, bởi vì cách này có thể làm cho các sinh vật trong vũ trụ Quan Huyên có thể sẵn sàng tuân theo Quan Huyên Pháp, không thể nói một trăm phần trăm, nhưng ít nhất chín mươi phần sẽ làm như vậy”.

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Tiểu Tháp nói tiếp: “Vấn đề bây giờ là có cần đối đầu với người phụ nữ này không”.

Diệp Quân nhắm mắt lại: “Tháp gia, đã không kịp nữa rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Là sao?”

Diệp Quân khẽ nói: “Nếu ta đoán không sai thì lúc ta vào đây, ba thế lực khác cũng đã nhận được tin tức. Nói cách khác, bây giờ ba thế lực khác đã xem ta là người của Vương Thành, hơn nữa còn có Đa Nguyên Đạo Đế và Quang Âm Đạo Điện… Nếu bây giờ rời khỏi đây, ta sẽ bị đánh hội đồng ngay, đây là lý do tại sao cô ta nói với ta là ta có thể rời đi bất cứ lúc nào, ngoài việc gọi người ra thì chỉ còn một con đường, đó là hợp tác với cô ta… Hơn nữa Nhất Niệm và Dĩ An đang ở trong tay cô ta… cô ta đã chặn hết đường lui của ta rồi”.

Nói đến đây hắn híp mắt lại: “Bây giờ ta nghi ngờ thợ rèn đó và đám người dị vực mà ta gặp lần đầu đều là người của cô ta…”
Chương 2257: Không còn lựa chọn

Là dị đoan!

Tộc Thiết Thần!

Bây giờ ngẫm lại mới thấy, dị đoạn và Thiết Tượng cũng có gì đó không đúng.

Mà hắn và hai thế lực này vốn không thù không oán, cho dù ở thế giới không có trật tự này thì cũng không đến mức vừa gặp đã đánh chứ?

Nói cách khác, kể từ khi hắn đi vào khu vực Thần Hư thì người này đã bắt đầu lên kế hoạch, hơn nữa đây chỉ có thể là bắt đầu.

Diệp Quân nghĩ mà sắc mặt sa sầm.

Tiểu Tháp hỏi: “Nếu thật sự là vậy thì ngươi định làm thế nào?"

Diệp Quân im lặng một hồi, nói: “Tuy là bẫy nhưng cũng là cơ hội”.

Tiểu Tháp: “Ngươi muốn hợp tác với cô ta?"

Diệp Quân gật đầu: “Cô ta nói đúng, ta không thể cứ gặp khó khăn là lại nhờ cha với cô cô giải quyết được, phải đi tới đâu nhìn tới đó thôi”.

Hắn nhìn ra bên ngoài, thấy bầu trời một màu đỏ thẫm, ánh mắt lạnh đi: “Tóm lại vẫn là do ta quá yếu, nếu đủ mạnh thì không cần chơi âm mưu quỷ kế thế này”.

Tiểu Tháp: “Nói thật nhé, bây giờ ngươi đã rất khá rồi. Cha ngươi cũng nói đừng tự gây áp lực quá nhiều lên bản thân. Có áp lực là tốt, nhưng nhiều quá sẽ phát điên”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Tiểu Tháp: “Với lại ngươi phải cẩn thận. Đầu óc ngươi cũng lanh lợi nhưng đối phương lại giỏi bố trí cục diện, từng bước ngươi đi đều nằm trong bàn tay cô ta. Mưu kế bực này chỉ có Tháp gia ta đây sánh ngang được, nên đừng để bị bán mà còn giúp người ta đếm tiền, hiểu chưa?"

Diệp Quân không biết phải nói thế nào.

Bỗng Phạn Chiêu Đế xuất hiện giữa đại điện, cười hỏi Diệp Quân: “Diệp công tử, đã đến giờ ăn tối rồi, chúng ta cùng đi chứ?"

Diệp Quân: “Chỉ hai chúng ta?"

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Chỉ hai ta”.

Diệp Quân cười: “Được thôi”.

Phạn Chiêu Đế cong môi: “Xem ra Diệp công tử đã tự có quyết định”.

Diệp Quân vừa đi vừa nói: “Ai bảo cô nương chỉ cho ta một lựa chọn mà thôi đâu”.

Phạn Chiêu Đế cười: “Sống trên đời là vậy mà, đôi khi không còn lựa chọn nào khác. Thế mới là đời, đúng không?"

Rồi xoay người đi mất.

Diệp Quân đi theo sau.

Họ đi vào một căn phòng hình tròn rộng lớn nhưng chỉ có độc một chiếc bàn ăn bơ vơ.

Trên bàn đã bày biện vô số món ăn.

Phạn Chiêu Đế: “Mời Diệp công tử”.

Diệp Quân ngồi xuống đối diện cô ta, nhìn thức ăn trên bàn rồi hỏi: “Nếu đã hợp tác, ta có thể hỏi cô nương vài câu được không?"

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Tự nhiên”.

Diệp Quân: “Trở ngại lớn nhất trong việc thống nhất khu vực Thần Khư là ai?"

Phạn Chiêu Đế cười: “Kẻ địch mạnh nhất hiện tại đối với Vương Thành chúng ta đương nhiên là dị vực. Nhưng nếu là mục tiêu thống nhất thì là một kẻ khác, nhưng ta tạm thời không thể nói cho ngươi”.

Diệp Quân nhíu mày.

Phạn Chiêu Đế: “Trừ việc này ra, những chuyện khác ta đều có thể giải đáp”.

Diệp Quân: “Ác Đạo của vũ trụ Quan Huyên có quan hệ gì với cô?"

Phạn Chiêu Đế: “Tỷ muội”.

Diệp Quân nhíu mày.

Phạn Chiêu Đế bật cười: “Yên tâm, hiện tại ta không có ý định cứu nàng ta, bởi mỗi người tự có vận mệnh của mình. Sau này ngươi có đối phó được nàng ta hay không thì phụ thuộc vào ngươi. Cũng không cần lo cho cô vợ Chân Thần của ngươi, cô ta mạnh hơn ngươi nghĩ nhiều”.

Nói rồi còn liếc xéo hắn: “Sao mấy cô vợ của ngươi ai cũng mạnh thế nhỉ?"

Diệp Quân hỏi: “Cô đã từng gặp Chân tỷ?"

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Ừ, mạnh lắm đấy, mạnh không tưởng luôn”.

Diệp Quân im lặng.

Phạn Chiêu Đế đưa tay ra mời: “Đừng mãi nói chuyện thế, nếm thử mấy món ta làm xem”.

Diệp Quân nhìn cô ta rồi gắp một miếng thịt đưa vào miệng, nhai nuốt một hồi rồi ngạc nhiên khi phát hiện mùi vị khá khác lạ.

Phạn Chiêu Đế cười hỏi: “Thấy linh nhục của khu vực Thần Khư thế nào?"

Diệp Quân đáp: “Cũng được”.

Phạn Chiêu Đế cũng nhấm nháp một miếng, nói: “Lúc bé ta thích ăn món này nhất, tiếc rằng khi ấy nó chính là một thứ xa xỉ”.
Chương 2258: Chết hết cho bà!

Diệp Quân hỏi: “Phạm cô nương đã có kế hoạch rồi đúng không?"

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Bước đầu tiên là tăng cường sức mạnh cho ngươi”.

Diệp Quân: “Bằng cách nào?"

Phạn Chiêu Đế: “Hấp thu mảnh vỡ luật pháp Vô Thượng”.

Diệp Quân nhíu mày.

Phạn Chiêu Đế lại gắp một miếng thịt khác: “Người khác làm vậy là để hấp thu năng lượng, còn ngươi là để nghiệm chứng, nghịch pháp”.

Diệp Quân: “Ý cô là sử dụng luật pháp Vô Thượng của khu vực Thần Khư để chứng nghiệm Quan Huyên pháp của ta?"

Phạn Chiêu Đế tỏ vẻ khen ngợi: “Đúng, nhưng chỉ đúng một nửa. Ngươi không chỉ phải nghiệm chứng mà còn phải tham khảo, bổ sung, cải tiến. Luật pháp Vô Thượng của chúng ta có rất nhiều điều có thể khiến ngươi thấy phiền phức, nhưng cũng có rất nhiều thứ ngươi có thể dùng. Lựa chọn thế nào đều nằm ở ngươi”.

Diệp Quân im lặng.

Phạn Chiêu Đế lại nói: “Ta đã từng thấy Quan Huyên pháp của ngươi, biết lý niệm cốt lõi của trật tự của ngươi là gì. Nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ, ngươi cần phải tham khảo thêm, mà luật pháp Vô Thượng chính là nguồn tốt nhất. Hơn nữa nó cũng là một loại phương pháp tu luyện, cách tốt nhất để tham khảo chính là tự mình học nó”.

Diệp Quân hỏi: “Vậy còn nghịch pháp?"

Phạn Chiêu Đế cười: “Là dùng Quan Huyên pháp đi ngược lại luật pháp Vô Thượng đã mục ruỗng. Nếu ngươi làm được thì kiếm ý của ngươi sẽ đạt đến tầm cao mới”.

Diệp Quân không nói gì.

Phạn Chiêu Đế: “Trước tiên là ngươi phải đi tìm được càng nhiều mảnh vỡ luật pháp Vô Thượng càng tốt, để ngươi trải nghiệm trước cách quy luật đại đạo của nó vận hành”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta nghe cô”.

Phạn Chiêu Đế nhoẻn cười: “Tốt”.

Một ông lão áo đỏ đi đến thi lễ, nói với cô ta: “Bẩm Bệ hạ, đã chuẩn bị sẵn sàng”.

Phạn Chiêu Đế gật đầu, nói với Diệp Quân: “Đến dị chiến trường thôi”.

Diệp Quân: “Ừm”.

Phạn Chiêu Đế đứng dậy, thoắt cái đã cùng Diệp Quân xuất hiện ở nơi cần đến, chỉ nhìn thấy vực sâu thời không hun hút vô tận.

Cô ta nói: “Trong đó là một di tích, cũng là trung tâm nơi dị thần và tướng quân Khung Dã tướng quân tử trận. Nơi đó có thần vật bọn họ để lại và trái tim luật pháp Vô Thượng trong cơ thể Khung Dã”.

Diệp Quân hỏi: “Trái tim luật pháp Vô Thượng?"

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Sinh ra khi hấp thu thật nhiều mảnh vỡ của nó, cũng chính là trung tâm sức mạnh của họ. Nhưng điều kiện để tạo ra nó quá khó khăn, từ khi pháp ấn Vô Thượng vỡ nát cho đến giờ cũng chỉ có vài người làm được trên khắp khu vực Thần Khư”.

Cô ta nhìn hắn: “Mục tiêu lần này của ngươi chính là trái tim của Khung Dã và thần tâm của dị thần”.

Diệp Quân: “Chúng vẫn tồn tại sao?"

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Có chứ”.

Rồi cười giải thích: “Không phải bọn ta không muốn lấy mà là không thể lấy. Ý chí của họ lưu lại nơi ấy còn rất mạnh, chỉ có các cường giả cao cấp nhất mới kháng cự được, nhưng chúng ta lại không thể ra tay nên cứ trì hoãn mãi. Bây giờ nơi ấy bị Quang Âm Tuế Nguyệt ăn mòn rồi mới có thể đi đến, thế hệ trẻ đều có thể vào”.

Diệp Quân hỏi lại: “Không thể ra tay?"

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Ừ, các bên đã thống nhất như vậy”.

Diệp Quân: “Vì sao?"

Phạn Chiêu Đế: “Giống vũ khí nguyên tử của hệ Ngân Hà thôi, có thể có nhưng không được dùng, bởi dùng là xong hết”.

Diệp Quân: “...”

Phạn Chiêu Đế nhìn vào vực sâu: “Đi đi. Nếu ngươi lấy được hai trái tim kia thì lập tức hấp thu ngay, khi đó sẽ mạnh lên nhiều. Nhưng ta nói trước, thế hệ trẻ từ các thế lực đi vào đó đều thuộc hàng đầu, ta chỉ có thể đảm bảo cho ngươi không bị ý lớn hiếp nhỏ, nhưng nếu không đánh lại người đồng lứa thì ta cũng chịu. Ta ngăn cản mấy lão già, bọn họ cũng đang kiềm chân ta”.

Cô ta đưa một tia sáng vàng vào giữa trán hắn: “Vị trí đây”.

Diệp Quân gật đầu rồi nhấc chân đi.

Bỗng Phạn Chiêu Đế gọi: “Diệp công tử”.

Hắn quay lại, thấy cô ta cười nói: “Nhớ giữ an toàn”.

Diệp Quân không đáp rồi ngự kiếm đi mất.

Bỗng một người mặc áo đen, đeo mặt nạ đen xuất hiện cạnh Phạn Chiêu Đế.

Người nọ hỏi: “Hắn sẽ phối hợp với cô sao Phạm đế?"

Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Ừ”.

Cô ta cười hỏi: “Tộc Thiết Thần có kế hoạch gì không?"

Người mang mặt nạ: “Họ và Đạo điện Quang Âm lên kế hoạch trừ khử hắn ở trong đó. Học viện Thần Pháp và người khổng lồ Thiên Nhung thì không rõ. Cô có chắc hắn sẽ sống sót chứ?"

Phạn Chiêu Đế khẽ mỉm cười: “Chỉ chút rắc rối này mà làm khó được hắn thì sao đáng đứng bên Vương của vương triều Thần Khư chứ?"

Khóe môi cong cong.

Người mang mặt nạ nhìn sang, muốn nói lại thôi.

Phạn Chiêu Đế hỏi: “Ngươi cho rằng ta đang bẫy hắn?"

Người mang mặt nạ gật đầu.

Phạn Chiêu Đế: “Thủ đoạn đúng là có, nhưng đó là để đảm bảo hắn luôn đứng về phía ta”.

Cô ta hỏi: “Ngươi có biết vì sao phản diện hay chết không?"

Người mang mặt nạ nhíu mày.

Phạn Chiêu Đế cười: “Vì chọn sai phe. Nhưng khi phản diện chọn đúng phe thì sẽ trở thành chính diện”.

Cô ta nhìn về phương xa: “Từ giờ trở đi, ta và Diệp công tử là người cùng phe. Chỗ dựa của hắn cũng là của ta, thằng nào láo nháo chết hết cho bà!"

Người mang mặt nạ: “...”
Chương 2259: Lâm Thiên Đế

Đi vào vực sâu rồi, Diệp Quân lại ngự kiếm hướng về phía trung tâm.

Mấy giờ sau, sắc mặt hắn trầm xuống khi nhận ra ý chí xung quanh mạnh hơn hẳn so với ban đầu ở vùng rìa ngoài.

Càng đến gần trung tâm chúng càng mạnh lên, nhất là chiến ý kia, dù chủ nhân đã chết rất nhiều năm nhưng vẫn khiến đáy lòng hắn rung động.

Không đơn giản chút nào.

Diệp Quân bắt đầu đề phòng. Tuy hắn đã mạnh hơn xưa nhiều nhưng vũ trụ này vẫn có vô số người có thể trị được hắn.

Hắn càng đi tiếp càng thấy hai ý chí kia mạnh lên, càng về trung tâm lại càng cảm nhận được nguy hiểm.

Diệp Quân nhíu mày, thả kiếm ý ra kháng cự.

Một hồi sau, hắn nhìn thấy một tia sáng vàng nhàn nhạt phía trước.

Đến rồi!

Diệp Quân tăng tốc, nhưng khi vừa đến gần thì bị khóa cứng tại chỗ.

Hắn ngoái lại nhìn, thấy một người thanh niên trong bộ giáp đen đứng cách đó mấy trăm trượng, tay cầm loan đao bản rộng, đang nhìn hắn với đôi mắt ngập tràn sát ý.

Hắn biến mất.

Người thanh niên bất ngờ khi thấy hắn ra tay trước, đến lúc tỉnh lại thì kiếm của Diệp Quân đã lao tới, y chỉ có thể vung đao lên đỡ.

Uỳnh!

Y bị đánh bật đi nghìn trượng, bị một thanh kiếm chỉ vào giữa trán.

Y cứng đờ.

Diệp Quân hỏi: “Nhìn gì?"

Tiểu Tháp: “...”

Người thanh niên: “Ngươi...”

Y tỏ vẻ khó tin.

Diệp Quân lạnh lùng nheo mắt: “Muốn giết ta?"

Kiếm Trật Tự đâm vào nửa tấc, máu tươi trào ra.

Người thanh niên cuống quít la lên: “Không phải!"

Diệp Quân: “Vậy sát ý ban nãy là gì?"

Người thanh niên chần chừ, vừa định mở miệng thì...

"Buồn cười”.

Một giọng nói vang lên.

Diệp Quân thấy ba người, hai nam một nữ đang đi tới. Đi đầu là nam thanh niên khôi ngô đang toe toét cười: “Ta thấy ngươi có sát ý, cũng ghê gớm đấy, giết ta thử xem”.

Hai người đi sau đồng thanh: “Bọn ta thấy ngươi có sát ý, giết thử xem”.

Diệp Quân biến mất.

Thanh niên kia nheo mắt, gọi ra một tấm khiên đen rồi vung lên về phía trước, tạo cảm giác áp bách như núi đổ.

Diệp Quân cũng vung kiếm.

Hắn dùng kiếm Trật Tự chứ không phải Thanh Huyền.

Phập!

Mũi kiếm đâm thủng mặt khiên, đâm xuyên vào trán thanh niên phía sau, tiếp tục vọt ra đâm vào hai người còn lại.

Một kiếm giết luôn cả ba.

Ba gương mặt trợn trừng nhìn lại, đến chết cũng không tin mình lại chết chóng vánh như vậy.

Diệp Quân gọi kiếm trở về, lấy đi nhẫn của ba người kia. Mười lăm mảnh vỡ luật pháp Vô Thượng bay ra từ ba thi thể.

Diệp Quân động tâm niệm, gọi chúng đến trong tay.

Hắn thu chúng vào, hỏi người thanh niên: “Các ngươi còn bao nhiêu người?”

Người thanh niên nhìn hắn như thấy ác quỷ.

Diệp Quân nhíu mày.

Người thanh niên vội nói: “Ta không biết... Thiếu thành chủ Khung Lăng của tộc Thiết Thần bảo chúng ta đến đây chờ ngươi để gây sự”.

Diệp Quân: “Còn gì nữa?"

Người thanh niên quỳ xuống: “Ta bỏ tà theo chính, mong đại ca tha tội!"

Diệp Quân không nói gì.

Người thanh niên: “Người trẻ tuổi ai lại không có sai lầm? Chỉ cần biết sửa sai thì cũng nên có cơ hội, ngươi nói đúng không?"

Diệp Quân gật đầu: “Nói cũng phải”.

Người thanh niên thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Quân hỏi: “Ngươi tên gì?"

Người thanh niên chần chừ rồi nói: “Lâm Thiên Đế?"

Diệp Quân ngạc nhiên hỏi lại: “Tên gì?"

Người thanh niên: “Lâm Thiên Đế”.

Diệp Quân: “Ngươi nói thật đấy à?"

Lâm Thiên Đế cười cười: “Lúc ta ra đời, cha ta muốn ta thành tài nên mới lấy tên này. Ông ấy hy vọng ta có thể trở thành Vô Thượng Thần Đế, nên ban đầu đặt là Lâm Thiên, sau đó lại thêm Đế vào sau”.
Chương 2260: Đau không?

Tiểu Tháp: “...”

Diệp Quân nhìn y: “Cha ngươi cũng dữ dội thật”.

Lâm Thiên Đế: “...”

Diệp Quân nhìn tia sáng vàng ở xa, hỏi: “Trừ Khung Lăng ra, học viện Thần Pháp với người khổng lồ Thiên Nhung thì sao?"

Lâm Thiên Đế lắc đầu: “Không biết. Ta chỉ biết Khung Lăng phái bọn ta đến thử ngươi, không ngờ ngươi lại mạnh vậy”.

Diệp Quân gật đầu, nhìn bốn phía rồi nói: “Tổ tiên tộc Thiết Thần năm xưa một mình chống lại dị thần, oai phong hùng dũng, vậy mà con cháu bây giờ chỉ biết rụt cổ giở trò hèn hạ. Thần tướng Khung Dã mà biết có lẽ sẽ tức đến sống lại!"

Một thoáng sau có tiếng bước chân vang vọng, một người thanh niên đi ra.

Gã mặc áo hoa, tay giấu trong tay áo, trông còn rất trẻ, mặt hơi mỉm cười. Đi theo gã là một số thanh niên khác đang nhìn Diệp Quân với vẻ bất thiện.

Đây là Khung Lăng.

Thiếu tộc trưởng tộc Thiết Thần.

Khung Lăng cười hỏi: “Ngươi chính là Viện trưởng Quan Huyên của vũ trụ Quan Huyên đó? Thứ như ngươi mà cũng xứng đáng có được trái tim luật pháp Vô Thượng của tổ tiên ta?"

Diệp Quân biến mất.

Xoẹt!

Thời không nơi Khung Lăng đứng bị kiếm đâm xuyên, nhưng gã đã không còn ở đó.

Diệp Quân quay lại, thấy Khung Lăng xuất hiện nơi hắn vừa đứng.

Gã phẩy tay: “Chỉ thế thôi à?"

Giọng Lâm Thiên Đế vang lên trong đầu Diệp Quân: “Hắn mang một món thần khí Triệt Địa Thần Ngoa của tộc Thiết Thần trên chân, muốn đi đâu là đi tới đó. Chỉ có cường giả cấp Vô Thượng Thần Đế mới làm gì được hắn”.

Hắn nhìn xuống chân Khung Lăng, quả nhiên thấy một đôi giày tản ra sóng năng lượng kỳ lạ.

Hắn vốn đã rất nhanh nhưng vẫn chém hụt, điều này khiến hắn ngạc nhiên.

Khung Lăng cười mỉa: “Cho ngươi thử thần lần nữa đấy”.

Gã vươn tay ra: “Đâm vào ngực ta này, nhớ nhắm cho chuẩn”.

Mấy người đi theo gã phá ra cười. Một tên thanh niên giơ ngón giữa về phía Diệp Quân, khoa trương nói: “Thứ rác rưởi từ vũ trụ Quan Huyên, nhớ nhắm cho chính xác, đừng để chém hụt...”

Còn chưa dứt lời đã bị kiếm đâm xuyên trán.

Tên này im bặt, mặt đờ ra.

Diệp Quân: “Thì ra chỉ là hạng tôm tép”.

Mọi người: “...”

Lâm Thiên Đế đổ mồ hôi, thầm nhủ người này mạnh thật.

Thanh niên kia thấy sinh mệnh mình đang trôi tuột đi thì hoảng hốt, chưa kịp kêu la thì kiếm Trật Tự đã đánh nát thần hồn, xóa sổ y đi. Năm mảnh vỡ luật pháp Vô Thượng trong người y thì không bị gì.

Diệp Quân vươn tay gọi chúng và nhẫn của y đến, lại nhìn những người còn lại, thấy ai cũng bày ra vẻ kiêng kỵ.

Khung Lăng cười nói: “Cũng khá”.

Một thanh kiếm đã lao vụt tới.

Xoẹt!

Diệp Quân vẫn chém hụt. Khung Lăng lại xuất hiện ở chỗ cũ, vừa mở miệng thì cảm nhận được gì mà cứng đờ, sau đó bị một thanh kiếm đâm giữa trán.

Là Duyên Trì Nhất Kiếm.

Diệp Quân đã dự đoán được.

Khung Lăng không thể cục cựa, siết tay lại, gọi một lá chắn vô hình che trước mặt.

Uỳnh!

Ý kiếm của Diệp Quân bị ngăn lại, nhưng có một thanh kiếm khác bay tới.

Ầm!

Tiếng nổ vang lên. Khung Lăng bị thổi bay đi, hàng loạt ý kiếm xuất hiện phong tỏa đường lui của gã.

Ầm ầm ầm!

Tiếng nổ không ngừng vang lên. Kiếm quang nện vào người Khung Lăng, nhấn chìm nơi gã đứng.

Hoàn toàn nghiền áp.

Các thanh niên kia thấy vậy thì mặt đanh lại.

Hình như họ đánh giá thấp cái người đến từ vũ trụ Quan Huyên này rồi.

Bỗng có tiếng gầm phẫn nộ vang lên, kiếm quang bị đẩy lùi. Khung Lăng vọt ra như viên đạn đại bác về phía Diệp Quân, cả người đắp giáp dày đang tỏa ra sức mạnh và uy áp đáng sợ.

Diệp Quân chỉ nhẹ nhàng vung kiếm.

Lần này là kiếm Thanh Huyền.

Khung Lăng lao tới, va phải thanh kiếm.

Phập!

Kiếm xuyên thủng giáp của gã, đâm vào người gã.

"Mẹ nó...”

Hai mắt gã trợn to như quả trứng.

Diệp Quân ân cần hỏi: “Đau không?"

Mọi người: “...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK